Q - Querencia
Querencia /kɛˈɹɛnsɪə/
(n.) nơi ta coi là nhà
-
Hai năm ròng chờ đợi, cuối cùng Seijuurou cũng đã được xuất ngũ.
Chiều hôm đó, Tetsuya xin nghỉ làm sớm, bắt xe ra phi trường. Phía trước kẹt đường vì tai nạn, trời lại đột nhiên đổ mưa. Không muốn phải đợi chờ được gặp anh thêm một phút giây nào nữa, Tetsuya liền lao ra khỏi xe, chạy suốt trong mưa.
Len giữa hàng người đông đúc, Tetsuya lờ đi những ánh mắt khó chịu cùng tiếng chửi rủa xung quanh vì cơ thể sũng nước của cậu đụng phải họ. Cậu nhìn chằm chằm hướng cửa ra, thấy cảm giác ứ nghẹn nơi cổ họng lần nữa quay về.
Khi trông thấy dáng người săn chắc quen thuộc trong bộ quân phục hiện ra, tầm nhìn Kuroko chợt nhòe đi. Akashi yêu dấu của cậu khẽ nghiêng đầu, dang rộng vòng tay. Ánh mắt ngập tràn mến thương ấm áp, nụ cười nở trên môi rạng rỡ tựa mặt trời trưa hè.
Khi ấy, Kuroko không còn nhớ đến chuỗi ngày chán chường mỏi mệt của mình, ánh mắt nặng nề và dò xét của đồng nghiệp, những cô nàng phiền phức luôn tìm cách quấy rối cậu, lão sếp nóng tính hay càm ràm, hay là những khách hàng đòi hỏi. Kuroko chẳng quan tâm tới cơ số các loại hóa đơn phải xử lý hàng tháng, chiếc máy in hay dở chứng trong văn phòng, những lần bị đổ cà phê hoặc bia rượu lên người, những lần bị cáu giận vô lý vì sự tồn tại mờ nhạt, hay là cái hôm bị hạ nhục giữa đại sảnh công ty.
Mọi thứ đều ổn, đều ổn. Vì anh đang ở đây, ngay trước mắt cậu, là con người chân thực, hoàn toàn không còn là mộng ảo hiện về vào những lúc nhung nhớ đến quặn thắt lòng.
Không chút chần chừ, Kuroko lao vào vòng tay anh.
"Anh về rồi đây, Tetsuya."
Khi anh ôm chầm lấy cậu, nước mắt cậu liền vỡ òa. Vòng tay anh chính là nhà, và cậu nhớ nhà biết bao.
"Mừng anh về nhà, Seijuurou."
.
.
Querencia là trích đoạn từ một oneshot cũ của mình - "your arms around me feels like home, and i'm homesick"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top