CHƯƠNG 35(3)- PORSCHE'S DAY
https://youtu.be/qVVZf_T5ghY
CHƯƠNG 35(3): PORSCHE'S DAY
Ngày 25/05/2022 (bản sửa ngày 12/07/2022)
Người dịch: Camillia
* Chúc mừng Sinh nhật của cậu Porsche. Mọi người nhớ xem clip chúc mừng sinh nhật nha. Mất bao nhiêu công sức đi tìm kiếm, lục lọi trên Youtube mới có cái bài hợp vậy...
Sến lắm nha... tự dịch tự cười và tự tủi thân luôn ý. Nên chống chỉ định cho ai đang là FA nha. Đọc xong chỉ thêm ghen ăn tức ở nha.
-Porsche-
Tae và Time cười rạng rỡ vẫy tay chào tạm biệt. Tạm biệt Trung tâm thương mại, đi dọc theo con đường... cơn tức giận tích tụ ngày càng dâng lên... Mà Tem hôm nay cũng thật kỳ lạ... đung đưa ngón tay, miệng ngoắc lên tận tai, không ngừng lẩm nhẩm cái gì đó... Trông cậu ấy thật sự đang rất vui vẻ??!!
Mọi người xung quanh tôi hôm nay thực kỳ lạ.... hay chỉ có mình tôi...
"Ồ Hô... P'Kinn chắc chắn sẽ chết ngay khi thấy mày!! Haaa! Tao thực nóng lòng muốn nhìn thấy biểu cảm của anh ta. Hừ,đừng lo lắng, tao sẽ luôn kề vai sát cánh bên mày. Hãy tin tao, mọi chuyện sẽ ổn thôi! Tao sẽ bảo vệ mày bằng cả tính mạng!!!" Tem quay lại nhìn tôi, hùng hổ tuyên bố.
"Vâng, hiểu rồi!! Ờ... gọi cho Jom đi, đề phòng nó đến sớm và phải đợi lâu."
"OK, tao sẽ lo việc đó."
"Tao sẽ gọi Chey chuẩn bị sẵn sàng."
"Chey, em đang ở đâu?"
[Dạ... anh ... Này! Có chuyện gì ạ... thổi cái này đi... đừng chạm vào nó...Oái!! Sang trái... sang trái...] Âm thanh náo động bên kia điện thoại khiến tôi hầu như không nghe thấy tiếng Chey.
"Em đang ở đâu?" Tôi phải bịt chặt tai còn lại để có thể nghe rõ hơn.
[Dạ ... ở nhà ... Chuyện gì vậy ạ?]
Tôi hơi ngạc nhiên bởi tiếng ồn lớn truyền vào tai... Ở nhà?!! Nghe có vẻ giống như đang ở trong một khu chợ nào đó... ồn ào kinh khủng!!
"Tối nay chúng ta sẽ đi chơi. Anh đang đến đón, Chuẩn bị sẵn sàng đi!"
[Dạ... bao nhiêu phút nữa ạ... Ahh... lộn xộn... rối tung lên rồi... đồ điên kia!!!]
"Chuyện gì đang xảy ra vậy Chey?? Tại sao lại ồn ào vậy?!!"
[Dạ. Còn bao lâu nữa anh về đến ạ?!!] Chey hét qua điện thoại.
"Khoảng mười phút. Hãy mặc quần áo và sẵn sàng. Em có thể mang thêm đồ để qua đêm."
[Vâng. Hẹn gặp lại!!]
Hả?? Chey đột ngột ngắt điện thoại... tôi nhìn vào điện thoại, hoài nghi... Có chuyện gì đang diễn ra vậy?? Em trai tôi còn không muốn biết là tối nay đi đây?? Tại sao lại phải mang theo đồ?? Hôm nay... Chey quá nghe lời?!!
Tôi cảm thấy có gì đó bất ổn!! Mọi người xung quanh tôi thực sự rất mờ ám... Tem... những ngón tay không ngừng nhắn tin cho ai đó mỗi lần đèn đỏ... Thật quái đản!!!
Tôi không muốn nghĩ gì thêm... lấy điện thoại lên và đọc những lời chúc mừng sinh nhật từ bạn bè...Nhưng không có... Kinn!! Đồ chết tiệt!! Tôi đã biến mất cả ngày hôm nay mà anh ấy không cần gọi điện, nhắn tin cho tôi à?!! Đừng mong là tao sẽ gọi trước cho mày!! Hừ!!
Tôi không muốn mất thời gian suy nghĩ cho những điều ngu ngốc như vậy nhưng...chết tiệt!!! Ai có thể nói cho tôi biết là điều gì đang xảy ra??? Vì sao tôi lại trở thành người luôn tìm kiếm sự chú ý của một người??? Haizzz... Tôi sẽ làm cho trái tim tôi ghét anh ấy! Chờ mà xem!!
************
"Mọi người đi đâu vậy? Sao im ắng thế này?" Tôi bước xuống xe và nhận một sự im lặng kì lạ. Vừa nãy, trong điện thoại Chey nói đang ở nhà và ồn hơn một cái chợ.... còn bây giờ... chuyện gì vậy??
Mọi người đâu rồi? Không có vệ sĩ tuần tra quanh nhà... Tất cả im ắng như nhà không người. Nhưng tôi nhìn thấy một số ánh sáng nhấp nháy trên sân. Tôi nheo mắt... cảm giác bất ổn... các giác quan nhạy cảm... Tôi bước đi chậm chậm vào nhà. Tem chạy theo tôi, tôi nghe thấy có tiếng cười khúc khích từ đằng sau.
Trước khi tôi có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, ánh sáng rực rỡ, ruy băng, hoa giấy và tiếng la hét vang vọng từ mọi phía.
"Chúc mừng sinh nhật!!!"
Tôi nhắm mắt lại, đẩy pháo giấy vừa hướng về phía mình. Đầu tôi dính đầy hoa giấy và não tôi bị đông cứng trong giây lát. Ai đó?!! Một đôi tay ôm lấy eo tôi từ phía sau, đặt cằm lên vai tôi, thì thầm ngọt ngào vào tai tôi... "Happy birthday, my love..."
Một nụ hôn lớn trên má đã gọi tôi trở lại hiện tại. Tôi nghiêng đầu và nhìn thấy nụ cười toe toét trên khuôn mặt của Kinn, người đang ôm chặt lấy tôi.
"Mày đang chơi trò gì vậy?!!" Tôi kinh ngạc đẩy Kinn ra và nhìn quanh xung quanh... Tankhun, Kim, Chey, Jom, Mew, Tae và Time đều đang đứng tụ tập vòng quanh... Nở một nụ cười thật tươi với ánh mắt hóng hớt nhìn về phía người đang ôm tôi một cách hờ hững...
"Cái gì đây??" Tôi cau mày quay sang Kinn. Não tôi hoàn toàn đóng băng nhưng trái tim thì ấm áp lạ thường.
"Porsche... đừng nổi giận mà... P'Kinn đã rất bận rộn để chuẩn bị bữa tiệc bất ngờ này đó. P'Kinn đã tự mình làm mọi thứ, từ việc lựa chọn địa điểm, trang trí, đồ ăn... Anh ấy rất quan tâm đến mày đó!" Tem giải thích một hơi dài. Mày vừa mới nguyền rủa anh ta cùng tao đó... Tôi trợn mắt trước sự lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng của đứa bạn thân.
"...Á... Đừng nhìn tao như vậy, tất cả những gì tao làm là do Kinn ra lệnh mâ!" Tem chỉ về phía Kinn, người đang nở một nụ cười tiêu chuẩn với tôi trong khi đang nhặt những mảnh pháo giấy trên đầu, trên người tôi.
"Mày đang đùa với lửa!" Tôi đấm nhẹ vào bụng anh ấy. Tôi thấy .. hơi xấu hổ... Từ trước đến giờ, chưa có ai làm điều gì như vậy với tôi cả. Tôi thậm chí còn không nhớ ngày sinh nhật của mình nếu không có lời nhắc từ Facebook.
"À... đúng là tao đang ngồi trên đống lửa. Mà mày chính là người đốt đống lửa đó! Tin nhắn không ngừng gửi đến điện thoại này!" Tôi nén cười. Sự tức giận và uất ức mấy ngày qua đã bốc hơi... MN!! Bây giờ tôi tôi không nói nên lời. Kinn kéo tôi vào lòng và nhẹ nhàng xoa đầu tôi.
"Tao không có ai khác, tao không chán mày. Tao chỉ mải nghĩ về những gì phải làm cho sinh nhật mày... Xin lỗi... vì đã khiến mày suy nghĩ!" Kinn hôn nhẹ lên thái dương tôi.
Chết tiệt!! Sao anh ấy lại đi làm những điều như vậy... tôi thực sự không biết nên nói gì nữa đây?? Tôi gục mặt vào vai Kinn. Tất cả những cảm xúc, suy nghĩ tồi tệ đã biến mất đi không chút dấu vết.
Tôi cảm thấy mình như đang ở tận chín tầng mây... nụ cười kéo đến tận mang tai... thực sự tôi đã bị đốn gục... hoàn toàn.
"Được rồi, đây là một bữa tiệc sinh nhật, không phải lễ cầu hôn... Bắt đầu nghi thức tặng quà được chưa... Tao, chủ nhà máy sản xuất socola nổi tiếng... Mr.TK... xin tặng giỏ socola đọc nhất vô nhị này làm quà sinh nhật." Tôi quay lại nhận giỏ socola ngon tuyệt với từ Tankhun với vẻ mặt chán nản... Haizz. Tôi rất thích socola của anh ta... và nếu tôi ăn hết đống này, chắc chắn tôi sẽ bị tiểu đường.
"Cảm ơn Khun."
"Hia! Happy Birthday! Chúc anh luôn hạnh phúc! Em không có gì để cho anh cả ngoài tất cả tình yêu trong trái tim mình. Đây nè!" Chey dang rộng hai tay và giả vờ ôm lấy tôi nhưng tôi nhẹ nhàng đẩy đầu Chey ra và xoay người đi chỗ khác.
"Món quà tiếp theo." Tôi mỉm cười nói.
"Đây... Chúc mừng sinh nhật bạn của tôi!" Jom ném cho tôi một tấm thiệp với dòng chữ viết tay nguệch ngoạc... 'HBD'... Mày không thể sáng tạo hơn được hay sao, Jom?!!!
"Chúc mừng sinh nhật chị dâu... à không... anh rể... không... Ugh, quên nó đi. Em trai anh đã chọn nó và tôi trả tiền... Hãy xem như nó là một món quà thực tâm đi. Chúc mừng sinh nhật." Kim đưa cho tôi một chiếc hộp màu bạc có logo nhãn hiệu sang trọng nổi tiếng... và những món quà tiếp theo. Mọi người đều mua quà cho tôi, kể cả Tem...
"Tao thấy mày nhìn cái này mấy lần mà không mua nên tao đã mua nó cho mày.Chúc mừng sinh nhật!" Tem đưa cho tôi một hộp kính mắt... Tôi không muốn nói cho cậu ấy biết sự thật... chắc cậu ấy sẽ bị tổn thương. Cặp kính này có hình thù rất kì dị nên tôi cảm thấy buồn cười chứ không phải vì thích nó! Tôi cười thầm.
"Cảm ơn, Tem... Cảm ơn vì tất cả."
"Hừm... Tao là bạn tốt nhất của mày, mày biết mà!!"
Sau đó, có một âm thanh lớn phá vỡ không khí. Lông mày tôi hơi nhíu lại trước khi âm nhạc vang lên khắp sân.
"Này... sao lại bật bài Chúc mừng năm mới?!! Mày phải bật bài Chúc mừng sinh nhật!" Kim hét lên với Khun.
"Từ từ... tao đang rối!! Không một vệ sĩ nào của tao ở đây. Tao đang phải tự làm mọi thứ đây nà... Uhm... bài hát... âm thanh... đợi chút... Tao sắp thành DJ thượng thừa rồi! Đồ khốn!!" Khun hét lại.
Không khí lại hỗn loạn... nhưng tôi không nén được... miệng cong lên nụ cười hạnh phúc. Được ở bên em trai, những người thân thiết là niềm vui mà lâu rồi tôi không cảm nhận được. Trái tim tôi ngập tràn niềm vui.
"Mọi người có thể uống trước trong khi tao chỉnh nhạc... MN! Khó thật đấy!!" Khun nói. Jom và mọi người lao về phía bàn tiệc.
Các vệ sĩ trong nhà đều ở đây. Bây giờ khu vườn trông không khác gì quán Bar của Chế Yod... đông đúc... náo nhiệt. Và ngay cả những bài hát đang phát cũng hòa cùng không khí. Thật tốt nếu có Arm, Pol và Pete ở đây. Không hiểu sao mình lại nhớ Pete đến thế, cậu ấy đi về nhà lâu quá vậy??
"Nếu Pete ở đây thì thực sự hoàn hảo." Tôi nói ra suy nghĩ trong đầu và quay sang Kinn.
"Uhm... nhưng hãy để cho cậu ta tận hưởng kỳ nghỉ. Vài ngày nữa, Pete sẽ trở lại. Chúng ta có thể đến quán Bar và chào mừng cậu ấy sau."
"Hừ... tao muốn gặp Pete sớm...", tôi uống một hớp... mùi vị của loại rượu đắt tiền...
Một lúc sau, Khun bắt đầu say xỉn và thực hiện những động tác vũ đạo kỳ lạ... tôi cảm thấy xấu hổ dùm. Đêm càng về khuya, mọi người, kể cả bạn bè của Kinn đều cảm thấy thoải mái hơn. Lúc đầu họ mắng Khun vì đã chơi những bài hát quê mùa nhưng sau đó họ cũng bắt đầu nhún nhảy theo.
Tôi viện cớ rời khỏi bữa tiệc để mang quà và tất cả những chiến lợi phẩm đã mua ở Trung tâm mua sắm về phòng. Sau đó tôi vào phòng tắm rửa mặt... tôi cũng cảm thấy hơi choáng váng.
Sau đó, tôi đi ra ngoài ban công và quan sát mọi người ở bên dưới. Tôi không khỏi mỉm cười, đã bao lâu rồi tôi không có được khoảnh khắc như thế này... kể từ khi bố và mẹ tôi qua đời... có lẽ vậy! Nụ cười hạnh phúc luôn thường trực trên môi... và nước mắt bắt đầu chảy dài trên khuôn mặt tôi.
Mặc dù tôi không quen với sự bất ngờ mà Kinn đã tặng cho mình... nhưng nó khiến tim tôi đập loạn nhịp. Tôi đã có thể nhìn thấy em trai mình thực sự vui vẻ với mọi người... Thực sự cảm ơn mày một trăm lần... không... một nghìn lần... vì đã làm cho người quan trọng nhất đối với tao hạnh phúc... Cảm ơn... Kinn.
Tôi và Chey đã không còn cô độc trong thế giới này... ít nhất ở đây, có những người tô điểm thêm màu sắc cho cuộc sống và những người khiến trái tim thêm ấm áp. Sự trống trải đã biến mất... Tôi hy vọng hạnh phúc này sẽ kéo dài.
Tôi đang rất bận rộn quan sát bữa tiệc thì đột nhiên ...
'Happy Birthday To You ...
Happy Birthday To You...
Happy Birthday! Happy Birthday!
Happy birthday to you!!!!'
Tôi quay lại nhìn Kinn đang mỉm cười rạng rỡ với chiếc bánh kem nhỏ trên tay. Một chiếc bánh kem nhỏ được trang trí rất đẹp, bên trên là ba cây nến dài. Căn phòng hoàn toàn tối vì tôi chưa bật đèn từ khi vào, chỉ có ánh sáng mờ ảo từ sân khấu phía dưới và ánh sáng rực rỡ của những ngọn nến.
"Hả... mày lại làm cái gì vậy?" Tôi cười khúc khích khi Kinn đứng trước mặt và đưa chiếc bánh về phía mình.
"Tao đã tự làm. Tao mất mấy ngày để tham gia lớp học làm bánh chỉ vì nó... Chỉ vì dành cho mày." Kinn cười.
"Ồ... hóa ra mấy buổi tối mày biến mất là đi học làm bánh?" Kinn gật đầu. Tôi không thể không trêu chọc anh ấy. "Mày thực sự làm tất cả mọi thứ luôn à?!! Không phải là chỉ tay năm ngón đó chứ?!! Tao có nên mong chờ một bài hát từ mày không?" Tôi nhìn chằm chằm vào mắt anh ấy.
"Được! Tao đã lên kế hoạch nhưng Tankhun và Kim không có nhiều thời gian luyện tập. Họ bận giúp tôi mua sắm mọi thứ cho bữa tiệc."
"Thật đáng tiếc... nhưng tao đánh giá cao bữa tiệc này!" Tôi giả bộ.
"Vậy hãy ước đi..ước điều mà mày thực sự muốn!" Kinn ôm chiếc bánh lại gần tôi hơn.
Tôi nhìn chiếc bánh ... cảm xúc lẫn lộn... từ khi lớn lên, tôi chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho mình, thậm chí tôi còn không nhớ nổi lần cuối cùng mình đã thổi nến là lần nào. Nhưng hôm nay Kinn đã mang trả lại phần ký ức biến mất đó... Là sự ấm áp khi bố mẹ bước vào phòng với chiếc bánh...giống như những gì anh ấy đang làm bây giờ. Trái tim tôi thực sự ấm áp và bình yên... Tôi cắn chặt môi, cố gắng kìm nén nỗi nhớ... những khao khát...
"Tôi ước... Chey được hạnh phúc và luôn luôn mỉm cười như thế." Tôi nói to để Kinn nghe thấy. Anh ấy gật đầu trước khi tôi thổi hết nến trên chiếc bánh. Kinn đặt chiếc bánh lên bàn rồi quay sang ôm chặt lấy tôi.
"Cảm ơn!!" Tôi thì thầm.
"Ừm!! Tao luôn sẵn lòng làm bất kỳ điều gì cho mày, Porsche... và... tao cũng có chuyện muốn nói với mày." Kinn khẽ thì thầm vào tai tôi.
"Ừ!!" Tôi lầm bầm trong vòng tay của anh ấy.
"Hôm nay, mày thực sự rất đáng yêu... Phong cách này rất hợp với mày... trông mày thật dễ thương, suýt chút nữa làm trái tim tao nhảy ra khỏi lồng ngực." Kinn khẳng định chắc nịch trước khi ôm chặt hơn.
"Hiiiii..." Tôi cố nén tiếng cười trong cổ họng. Kinn nhìn tôi say mê, bàn tay vuốt ve dọc theo lưng tôi.
"Cho dù trang phục này có đang yêu đến đâu... tao vẫn thích mày không mặc gì hơn!" Tôi nắm chặt tay, đấm nhẹ vào lưng Kinn.
"Đồ biến thái!"
"Hehe... Mày thích món quà gì? Tao vẫn chưa tặng gì cho mày. Tao sẽ để mày chọn." Kinn nói khi cọ mũi vào cổ tôi.
"Không gì cả. Mọi thứ tao muốn đều đã có rồi... Như vậy là đủ rồi."
"Mày thực sự không muốn gì sao?!!" Kinn nới lỏng vòng tay, nắm lấy vai tôi và nhìn sâu vào mắt tôi.
"UHMMM... Đủ rồi. Tao không cần gì nữa!" Tôi gật đầu, xác nhận lại câu trả lời của mình.
"Nhưng tao muốn đưa một thứ..." Kinn lấy một thứ gì đó từ trong túi quần. Tôi tò mò nhìn theo.
"Đưa tay cho tao!" Tôi nhìn theo rồi từ từ đưa tay trái ra. Trái tim trong lồng ngực tôi đập loạn nhịp, đột nhiên tôi cảm thấy rạo rực. Tất cả những gì Kinn làm đều ảnh hưởng đến tôi...
Kinn đeo một chiếc vòng da trắng có tên anh ấy vào cổ tay tôi... Tim tôi đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực... tôi ngừng thở, có lẽ vậy... tôi không biết nữa. Tôi không thể cảm nhận được gì... Có phải đây là điều tôi đã mong chờ?!! Kinn lấy một chiếc vòng da đen đeo lên cổ tay. Phía trên được khắc tên tôi...
"Porsche...tao yêu mày... tao đã nói với mày điều này trước đây rồi, đúng không?" Đôi mắt sắc lạnh của Kinn hiện rõ vẻ lo lắng. Cả hai chúng tôi đều đổ đầy mồ hôi... cả hai đều lo lắng. Áp lực khủng khiếp... nhưng cũng rất phấn khích...
"Đúng!!"
"Nhưng có điều mà tao chưa nói với mày..." Tôi có thể nhận ra Kinn không thể kiềm chế được nữa... Anh ấy đang thấy xấu hổ... bàn tay run run nắm lấy tay tôi... Và một điều nữa khiến tôi chắc chắn hơn ... là tay anh ấy lạnh như băng.
"...F***! Hồi hộp chết **!!" Kinn hít một hơi thật sâu và bắt đầu nói lời khiến tim tôi loạn nhịp và gần như ngừng thở.
"Porsche! Hãy làm người yêu của tao!"
Tôi cắn chặt môi... nhắm chặt mắt... Tôi rất ngại.
"..."
"Làm ơn... đừng im lặng!"
"Tao... MN!" Tôi chậm rãi.
"Hả?!!" Kinn nhướng mày nghi ngờ.
"Tao là kẻ mồm to... tao thô lỗ... tao cứng đầu... tao nóng nảy... tao không giỏi kìm nén cảm xúc của mình... Tao còn ngu ngốc, vô lý, ngông cuồng và bốc đồng... Tao không dễ thương... không ngọt ngào hay dịu dàng chút nào... Kinn, mày có chấp nhận con người này không?" Tôi chỉ muốn hỏi để chắc chắn... thành thật mà nói, đây là điều tôi đã mong đợi nhất... một mối quan hệ rõ ràng. Nhưng nghĩ lại, tôi thực sự có xứng với người trước mặt không?
"Làm người yêu tao nhé... Hay ở bên nhau như thế này... mãi mãi. Chăm sóc nhau... chiến đầu cùng nhau... chọc ghẹo nhau... và đừng bao giờ ngừng cãi nhau với tao nhé?!!" Kinn siết chặt tay tôi, tôi quay lại và nhìn anh ấy một cách nghiêm túc. Sự ngập ngừng của Kinn đã được thay thế bằng sự nghiêm túc, kiên định và chân thành.
"Mày có chắc không?"
"Tao đã là của mày rồi, Porsche!"
"..." Tôi đứng lặng một lúc, rồi nói chậm rãi và rõ ràng. "Tao đồng ý!"
Kinn cười thật tươi, kéo tôi lại gần và hôn tôi. Nụ hôn dịu dàng, mềm mại khiến tôi cảm nhận được sự ấm áp và chân thành từ trái tim người trước măt. Tôi nhẹ nhàng ôm lấy lưng anh ấy trong khi đôi tay ấy đang ghì lấy đầu tôi. Tôi hơi nghiêng đầu để anh ấy dễ dàng tiến vào hơn. Chiếc lưỡi nóng ấm từ từ tiến vào, thưởng thức hương vị nhưng ẩn chứa sự kiểm soát mạnh mẽ. Hai tay tôi nắm chặt lấy lưng anh ấy... để cảm xúc của mình trôi theo nụ hôn. Chúng tôi đã hôn nhau say đắm... Đó không chỉ là nụ hôn ...mà là một chứng nhận rằng chúng tôi đã sẵn sàng để đồng hành cùng nhau... Một mối quan hệ rõ ràng, và Kinn là của tôi!!
Khi nụ hôn kết thúc, Kinn khẽ nói. "Tao có thể hỏi mày một điều nữa không?"
"Gì?"
"Khi mày giận tao, xin đừng đến Trung tâm thương mại nữa... Đầu gối tao suýt khụy xuống khi nhìn thấy thông báo số dư trong thẻ tín dụng của mình ngày hôm nay..."
"Chết tiệt!"
Tôi kéo Kinn vào một nụ hôn một lần nữa. Đây là sinh nhật tuyệt vời nhất từ trước đến nay bởi vì tôi đã nhận được món quà tuyệt vời nhất từ người trước mặt. Tôi đã hứa sẽ giữ món quà này trong trái tim mình mãi mãi...
-Hết chương 35-
Thực sự quá sến sẩm, mình thấy sến khủng khiếp...
Muốn xem cảm xúc từ diễn viên, mong cảnh này sẽ được lên phim. Trước đó hãy cảm nhận sự đáng yêu này trước nha.
Cảm ơn mọi người vì đã chờ đợi chương truyện này.
PS: Thích cái ảnh hôm sinh nhật Po nên chèn vào nha.
Cảnh mất thăng bằng không trung cũng rất là ố dề nhưng mình vẫn thích thấy Porsche tiêu tiền P'Kinn hơn... Một con người vật chất!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top