kim dung xao nau truyen

Kim Dung xào nấu truyện!

--------------------------------------------------------------------------------

Nguồn: Kiếm Hiệp Cốc - ttvn

Spoiler for ..:

Ngày nảy, ngày nay... Một lôi đài được dựng lên hoành tráng để các nhân vật võ lâm trong truyện kiếm hiệp KD giải quyết tính hiếu võ, đồng thời thoả mãn câu hỏi từ lâu mà vẫn chưa có lời giải đáp: Trong cả mớ anh hùng hào kiệt ai là người giỏi võ nhất.

Lên đài đầu tiên 1 đại hán thân thể khôi vĩ được giấu dưới áo vá chằng chịt của cái bang chẳng hợp tí nào với chiếc dây chuyền vàng to như chiếc thừng trâu treo lủng lẳng miếng ngọc bội hình đầu sói nhe nanh xanh biếc. Không cần xưng danh, quần hùng đã reo lên: Tiêu Phong, Tiêu Phong...Đó chính là Tiêu Phong - 1 nhân vật quá quen thuộc với những ai thích truyện kiếm hiệp. Không hổ danh Bắc KP- cướcđá đít Mộ Dung Phục, quyền cho lỗ mũi TT lão quái ăn trầu, 1 đòn kháng long hữu hối đánh rớt đài nghĩa đệ ĐD vì cái tội định chơi trèo. ...Sau khi đánh ngã 1 hơi 2 chục đối thủ, chàng đang đứng gồng như... Lí Đức thi TDTH khoe cơ bắp trước ánh mắt ngưỡng mộ cẩ lũ A Châu, A Tử .

Chợt có 1 hán tử nhảy tót lên võ đài. Hán tử này mày rậm mắt to, hình dáng như ...trâu. Mục quang hán tử loang loáng nhưng cả khuôn mặt lại toát lên vẻ ...đần đần ngô ngố. Bực mình vì màn trình diễn cơ bắp bị phá ngang làm cụt cả sướng, TP thẳng tay quất 1 đòn thần long bãi vĩ đủ 12 thành công lực quét ngang hông hán tử. Quần hùng ở dưới ồ lên thất vọng vì trận đấu diễn ra nhanh quá. Có kẻ lẩm bẩm: thật chả ra sao, ít ra cũng phải qua lại dăm chiêu cho anh em bổ mắt 1 chút rồi hãy ra đòn độc thủ chứ. Cái gã TP thật đúng là biết cách làm mất hứng người khác.. Nhưng gã chợt cứng mồm, mắt trợn tròn vì kinh ngạc bởi lúc đó đám bụi vừa tung lên mù mịt bởi đòn vừa rồi tan hết nhưng bóng dáng hán tử chẳng thấy đâu. TP cũng ngạc nhiên chẳng kém, mặt đần thối giữa đương trường. Chợt 1 chàng cười he he vang lên trong vòm lá cây cổ thụ cạnh võ đài cùng 1 giọng nói đáng ghét: chưởng vừa rồi đem đuổi ruồi thì tốt chứ làm gì nổi càn khôn đại na di của ta.

Khi đó khuôn mặt TP càng khó coi hơn nữa. 1 thoáng im lặng, TP hỏi thẽ thọt: Chẳng hay các hạ là giáo chủ Minh giáo TVK, thất lễ thất lễ.. Hán tử (lúc này đã rõ chính là gã Tăng A Ngưu vừa dối Triệu Minh là hết chì kẻ lông mày để lấy cớ đi mua nhằm tham gia náo nhiệt.) chắp tay: không dám, chính là tại hạ. Mặt TP lại càng đần hơn: Chẳng hay, tại hạ sống đời Tống mạt, còn các hạ tận cuối Nguyên đầu Thanh, sống cách nhau đến cả trăm năm làm sao có thể gặp mà đánh nhau được cơ chứ?. TVK thở dài: cbn, lí ra là thế. Nhưng cái lũ độc giả ngu ngốc cãi nhau om sòm xem ai giỏi võ nhất, cãi nhau đến đỏ mặt tía tai, ầm ỹ cả lên thành cả 1 trường hồ đồ lẫn lộn hết cả, [i]nếu các hạ k tin cứ đợi tí nữa mà xem tổ phụ TTP của ta nện nhau với Địch vân, Đông Tà phang Trần cận Nam, Hồ Phỉ táng Lệnh Hồ Xung loạn cả lên chỉ để thoả mãn cái câu hỏi dở hơi: ai giỏi võ nhất trong truyện KD. . [i]Thôi ta đánh tiếp đi , xong sớm nghỉ sớm kẻo tại hạ mà về muộn lại bị con mẹ TM chết tiệt lại bắt ta lập hát trích đêm nay thì bỏ bu.

Vậy là trong tiếng reo hò , phèng la não bạt của quần hùng và những kẻ tò mò 2 kẻ đáng thương lại xông vào đánh nhầu túi bụi.

K biết lôi đài đã có kết quả chưa, bằng hữu nào có đi xem thông báo giùm kết quả cho mọi người biết với

caccumcum

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

--------------------------------------------------------------------------------

thay đổi nội dung bởi: Bệnh Thần, 09-27-2008 lúc 02:07 AM.

The Following 2 Users Say Thank You to Bệnh Thần For This Useful Post:

anhlac (02-09-2009), Baby Chanh (09-27-2008)

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#2 09-27-2008, 01:01 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Chán, xem nửa chừng đã bỏ về, còn gì hứng thú nữa. Tại hạ đành ra chợ cầu muối dò la thông tin, thì nghe mấy bà bán rau thuật lại rằng:

Hai người đấu với nhau trong tiếng đàn sáo (???) phụ hoạ vang trời. cựu bang chủ Cái bang liên tiếp tung Hàng Long chưởng như súng liên thanh, nhưng giáo chủ Minh giáo khoả quyền tạo Thái Cực khiên hoá giải hết. Trong tiếng hò reo vang động của quần hùng loáng thoáng cũng nghe thấy tiếng trẻ con la hét :

- Hay quá! Hay quá !

Bỗng một giọng ồm ồm cất lên át tiếng đứa bé kia:

- Hay gì mà hay. Ta cá 1 ăn ba là cả hai đứa chúng nó cũng không bằng nổi cái ngón tay ngươi đâu!

Giọng nói tuy trầm, nhưng nội lực thâm hậu, đối với quần hùng vang không kém tiếng rington đào gọi. Cả đấu trường dõi mắt nhìn vào nơi phát ra câu nói kiêu lộng ấy, ngaycả hai đối thủ đang đấu nhau trên võ đài cũng xuất thủ chậm hẳn lại mà dỏng tai lên hóng chuyện.

Chỉ thấy đứng đó là một gã nam tử cao lớn đang cõng 1 đứa nhỏ trên vai. Cả hai mặc giáp trụ trắng kì lạ: bên dưới thì như váy của bọn chiến binh man di tận La Mã, bên trên thì có vẻ như áo của bọn Samurai bên kia biển. Quái lạ là cả hai đều có một cái đuôi thò ra, phất phơ rất khủng bố (??!).

Thấy đứa nhỏ trợn tròn mắt lên nhìn mình, đại hán nói tiếp:

- Cái công phu mèo quào Hàng long ấy, so với Kamejoko nhà mình thì có khác nào "dế" V3 so sánh với "dế" Vertu ,còn lão kia thì vẽ vời cái Thái cực đồ có vẻ đẹp lắm, thoạt nhìn tưởng lão dùng nó để che chở mình, nhưng thật ra là lão dùng công phu Đại na di xuất xứ từ Ba tư để né tránh. Nó bắt nguồn từ môn múa bụng của mấy con đ.. à...ờ... của các cô nương, sang đến vùng Thần Châu Hạo Thổ này thì được update lên thành võ công thượng thặng... Nhưng thật đáng cười...hi hi hi....he he he....

Gã nổi lên một tràng cười quái dị rồi nói tiếp:

- ...tội gì hắn phải uốn éo tránh chưởng của gã kia...gã kia đâu xài đến nội lực, mà chỉ là màn ảo thuật đpj mắt thôi..

Nói đến đây quần hào xôn xao, đã có vài tiếng thoá mạ tay bầu sô tổ chức buổi đấu này treo đầu dê bán thịt chó, cho "ca sĩ" hát nhép đểu cáng...

Đứa nhỏ trầm trồ:

- Gia gia hay quá, chỉ mới nhìn đã thấy ngay chỗ vi diệu...

- Ta đâu cần thấy gì đâu, mà đoán thôi, tiểu tử à...

- Gia gia làm sao mà đoán ra thế?

- Dễ ẹt. Hồi chiều ta nhìn thấy đám cô nương A Châu, A Tử kéo tay hắn vào tiệm tạp hoá, nghe loáng thoáng con đôm ... thấy mặt hắn nhăn nhó khổ sở là ta đoán ra rồi... hé hé hé... Tay Trương giáo chủ kia chỉ có mỗi Triệu Minh thôi mà đã phải dưỡng công lực cho buổi tối này rồi, thì há tay cái bang kia lại muốn đêm nay sống dở chết dở ư..he he he...

Đoạn hắn trầm ngâm như nói cho chính mình nghe:

- .... ngay cả ta cũng phải vậy, cũng phải vận công thành siêu Xayda mẹ ngươi mới cho vào phòng...nhớ ngày trước lúc ta còn yếu, vận công cả tiếng đồng hồ mới thành siêu Xayda được, hoặc những khi tử chiến cùng thúc thúc Cađic của ngươi ở những quán karaoko có "tay vịn" về... mất hết công lực...thật khổ sở với con chằn cái ấy biết bao...

Đứa nhỏ ngẩn mặt ra:

- Gia gia nói gì khó kiểu quá, con gì là con đôm ( )... rồi tại sao má má bắt gia gia phải biến hình rồi mới cho đi ngủ ? Hai người lại luyện võ gì ư?

Gã nam tử sực tỉnh, cười he he đánh trống lảng:

- Có nhiều việc mi chưa hiểu đâu, tiểu tử khờ à. Chán thật, bằng tuổi ngươi ta đã... mà thôi...hé hé hé..., chúng ta xem tiếp đi .

Kiều cựu bang chủ và Trương giáo chủ nghe nói vậy giật mình, định ra chiêu đánh tiếp. Nhưng rõ là trận chiến với quần thư đêm nay quan trọng hơn nhiều. Kiều bang chủ sẽ đại chiến song A cả đấu trường đều biết, nhưng mấy ai biết rằng Trương giáo chủ cũng vừa nhận sms của Chu chưởng môn mà đêm nay cũng bị dồn vào thế đấu xong với Triệu Minh, phải chạy đến chỗ hẹn với Chu Chỉ Nhược để chịu xa luân chiến. Nhưng món hát nhép vừa rồi đã bị gã nam tử dưới kia vạch trần, tấm gương đám ca sĩ ở Thái Nguyên còn sờ sờ ra đó, hai gã sao có bản lĩnh mà lừa đảo võ lâm nữa. Nghĩ vậy hai gã đành thở dài, lao vào nhau mà tỉ thí mấy món võ công bình thường nhất , nghĩa là cắn, cấu, nắm tóc, bóp.. à không, xin lỗi các bạn, đấm nguội... mong bảo tồn chút nội lực để sống sót qua đêm .

Giữa lúc hai người đang ôm chặt nhau, xử dụng bộ nhai biểu diễn những chiêu tuyệt kĩ của đại sư Mike Tyson xứ cờ hoa, thì bỗng có một bóng người nhanh như điện xẹt, lao vào đấu trường, rồi bằng những chiêu số kì lạ và nhanh chóng, người này tách đôi cặp võ sĩ đang lăn lóc âu yếm nhau ra, dựng dậy, điểm huyệt rồi tát yêu vào má hai người, cất giọng nhừa nhựa :

- Quỷ xứ nè...dẹp trai vậy mà đánh nhau làm gì vậy mấy cưng.

Mọi người sững sờ nhìn kĩ xem cao thủ khống chế thì thấy đó là một thiếu phụ, mặt trát phấn be bét như gaisha, ăn mặc nghèo nàn vô cùng, che những chỗ không cần che và khoe những chỗ không nên khoe. Giữa lúc quần hùng đang há miệng nhỏ dãi rửa mắt thì tiếng đàn sáo chợt ngưng, thay vào đó là tiếng kêu hãi hùng:

- Đông Phương...

Nói đến đấy thì im bặt. Mọi người quay lại nhìn thì chỉ thấy cây đàn ngã chỏng chơ, một chiếc dép lào lăn lông lốc, xa xa là hai bóng người đang thi triển khinh công chạy mất hút . Hiển nhiên là hai người kia vừa mới thổi sáo gẩy đàn, mà thoáng chốc đã mất hút, khinh công quả thực cao thâm mạt trắc.

Toàn đấu trường chỉ có Sôn gô ku ( vâng, đó là tên của gã nam tử có đuôi ấy, mọi người chắc cũng đoán ra rồi) là tinh mắt nhất, lẩm bẩm:

- Đúng là Nhậm đại tiểu thư và Lệnh Hồ chưởng môn rồi. Người mà làm họ sợ chạy mất dép như thế, chỉ có.. đúng rồi, gã vừa xuất hiện trên kia đích xác là Đông Phương Bất Bại !

Đứa nhỏ ngạc nhiên hỏi:

- Nhưng trên kia là một tỷ tỷ điện nước đầy đủ cơ mà...

- Thằng mất dạy! Mày học đâu cách ăn nói đấy hả ???... Nhưng cũng đúng, điện nước đầy đủ... he he he...sao lại là Đông Phương Bất Bại được...

Cười được vài tiếng bỗng gã tái mặt lại:

- Không xong rồi, đúng là gã đã luyện thành công môn công phu Biến đổi giới tận bên Xiêm La...ta ngửi thấy rõ mùi xì li kôn mà... không xong rồi, ta dị ứng với môn này lắm... Sôn gô han, ngươi bám chặt ta nhé, ta lựa đường chuồn khỏi đây thôi.

Nhưng gã chưa kịp nhúc nhích gì, thì Đông Phương "cô nương" đã nhìn thấy bố con hắn, đá lông nheo một cái. Sôn gô ku cảm thấy xây xẩm mặt mày, toàn thân nhộn nhạo...tèn tén ten...

Đến đây thì mấy bả ngưng kể, kêu khát nước. Tại hạ biết ý nên đi đến xe nước sâm gần đó kêu mấy ly, kêu bưng ra chỗ mấy bả, nhưng chợt nhớ là không có tiền nên âm thầm chuồn thẳng, do đó cũng không biết kết quả cuộc tỉ thí như thế nào, sau đó có anh hùng nào dám lên khiêu gợi, à không, khiêu khích Đông Phương Bất Bại không.

Huynh nào ở đấy đến cuối buổi thì kể cho anh em nghe với

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

The Following User Says Thank You to Bệnh Thần For This Useful Post:

anhlac (02-09-2009)

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#3 09-27-2008, 01:02 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lại nói về chuyện vợ chồng LHX-NDD sau khi bỏ cả đàn địch lẫn cả một chiếc.... dép tông lào cong đuôi chạy khỏi chốn nguy hiểm. Sau khi chạy khá xa k còn nghe tiếng huyên náo phía sau, DD gào nên với LHX đang gia tăng cước lực phía trước:

- X...ung c...a, chậm chậm chút đợi muội với.

LHX cẩn thận ngó lại phía sau rồi dừng lại nhưng vẫn giữ 1 khoảng cách với DD nét mặt vẫn còn vẻ kinh nghi:

- Lúc này mà muội còn ...muốn, còn....muốn...sao?

DD đỏ mặt tía tai cau đôi mày liễu hỏi lại:

- Ý huynh là sao? Muốn là muốn cái gì? Đàn sáo đang hay ,tự nhiên thấy huynh quăng cả đàn, bỏ cả dép cuống cuồng đào tẩu làm muội vội vã chạy theo muốn đứt cả hơi. À mà tại sao vừa thấy mặt cái gã ,à không cái ả, cũng k phải, tóm lại là cái thứ....gì gì đó mà chàng lại sợ hãi đến thế?

LHX thở phào ngồi phệt xuống đất:

-Vậy mà làm ta hết cả hồn. Nguyên uỷ, khi đàn đang phê tự nhiên chợt nghe tiếng sáo nàng đang phiêu bỗng nhiên xuống xề lãng nhách. Ta ngó sang thấy mặt nàng tự nhiên ửng đỏ. Khốn nỗi, khi ở nhà thấy vẻ mặt nàng như vậy là ta biết sắp ...khổ rồi. Mà hôm qua ta chót dại nghe Hướng ca ca đi uống....à ờ đi luyện võ công nên khí lực suy kiệt tự lượng sức khó lòng mà bồi tiếp nên mới có hành động kì quặc như vậy khiến nàng 1 phen mệt mỏi.

NDD nguýt dài:

-Ai mà ham chứ, thiếp đỏ mặt là bởi nhớ đến trận chiến năm xưa mà thôi. Từ ngày chàng giết DLĐ, ai mà chẳng biết ĐPBB hận chàng đến tận xương tuỷ, hận đến mức biến thành...yêu chàng say đắm . Hễ chàng ở đâu là có mặt ả, thiếp mà k canh chừng chàng biết đâu...biết đâu...

Nói đến đây , mặt DD lại đỏ lựng lên, mí mắt căng mạng coi bộ sắp khóc. LHX vội vàng ông lấy nàng an ủi:

-Thôi mà Doanh muội, bà bà, lão tổ bà bà của ta. Nàng yên 18 cái tâm đi. Nàng mới biết 1 mà chẳng biết 2, ĐPBB trong lần rượt ta tới tận Tây Vực, khi trú tại 1 ngôi chùa tên Ba ba nhi bố hay Bố ba lăng nhăng gì đó có tìm thấy 1 bí kíp võ công có tên Song thân hoan hỉ Phật mật la kinh. Người luyện môn này khi luyện đến tầng thứ 9 là môn may ngón tóc thì k còn cần phối ngẫu nữa, có thể yên tâm kê cao gối ngủ khỏi cần trằn trọc vì ...thiếu vợ .

Cả 2 vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ chợt nghe trong cánh rừng bên có tiếng người cự cãi, tuy đã cố vặn hết volum đến mức nhỏ nhất nhưng vẫn k qua được đôi tai của 2 vợ chồng. Cả 2 dùng khinh công thượng thừa lao vút lên cây rồi tiến dần về phía đó.

Đến nơi, cả 2 ngó xuống thấy 4 lão già đang ngồi xung quanh đống lửa, tuy ngồi chung nhưng cả 4 có vẻ chẳng ai ưa ai , đều hằm hè như muốn ăn tươi nuốt sống mấy kẻ đồng hành. 1 lão mặt trường bào màu xanh lá, râu tóc bạc phếu rít giọng:

-Đã bảo mấy người mà đâu có chịu nghe ta, bây giờ nồi cơm bị người ta đập bể rồi đó. Cái lôi đài mấy thăng khùng rỗi việc giàu trí tưởng bở kia lập ra sắp cướp hết khách của chúng ta rồi. Thử hỏi còn ai thèm đến xem mấy lão gia sắp xuống lỗ múa may nữa chứ. Cái thương hiệu Hoa sơn luận kiếm đến hồi mạt rồi.

Lão già ngồi cạnh đống lửa đầu bù tóc rối áo quần tả tơi, trong thời tiết giá lạnh vẫn trần xì 1 đôi giày cỏ đang đều tay phết mật ong lên con vịt tươm mỡ đang quay trên đống lửa vớ lấy chiếc hồ lô đỏ chót đưa lên miệng tợp 1 ngụm rồi khà 1 tiếng rõ to thủng thẳng nói:

-Làm gì mà ngươi phải nhảy cầng cẫng lên thế. Nước lên thì be bờ, địch đến thì chặn. Đâu rồi có đó, thịt chó ắt có mắm tôm lo gì- rồi gã suýt xoa- cbn, có con Dung nhi ở đây thì 1 con vịt này nó phải chế được 36 món ấy chứ.

Lão già ăn mặc kì quái đang ngồi quay đít lại đống lửa tay đang vuốt ve cây trượng lưỡng đầu xà đột nhiên nhấm nhẳn:

-Ai chẳng biết, nhờ cái thương hiệu HSLK ấy mà ngươi phát tài to. Nguyên cái đám lau nhau dưới trướng lão cóc thèm theo cái nghề bị chó cắn thấy mother chuyển qua cho thuê nhà trọ rồi mở quán tửu ôm, lầu xanh...1 ngày k biết thu lời bao nhiêu. Chúng trích cho ngươi 10% là đủ để cho ngươi phè phỡn tối ngày. Ngươi nhìn lại ngươi kìa, béo hết mức rồi, tay chân nhẽo nhoẹt, bụng như cái thúng liệu còn ai biết ngươi là ai nữa k?

Lão rách rưới trả đũa liền:

-Ngươi thì khá hơn chắc,mk cây trượng trên tay lão đem ra doạ ai chớ qua mắt tụi này sao được. Trông thì to chứ nhẹ hều hều bởi rỗng ruột chứ sức ngươi còn đâu nữa mà nâng. Cái môn Hàm mô công giờ mới tức cười, khi xưa ngươi nghiến răng 1 cái là quần hùng tái mặt, còn giờ thì sao: Răng cái mòn cái rụng còn trơ lại nướu k, nghe tiếng nghiến phèo phọp cả đêm làm ta tí nữa quần nở pháo hoa giống như hồi đêm ngủ cạnh phòng QT-HD hôm chúng nó mới cưới.

Nghe đến đó, lão già còn lại đang ngồi xếp bằng cạnh lão áo xanh ,nghếch mông trên chiếc áo cà sa xếp gọn buông thõng 1 câu:

-A di đà Phật ! Các thí chủ đã nghe đủ chưa, nếu đủ rồi thì xuống ngay đây cho ta.

Miệng lão nói, tay lão búng . Chỉ nghe cái "choéo" 1 tiếng, cả 2 vợ chồng LHX-DD ngã lộn cổ từ trên cây xuống lăn lông lốc cạnh đám lửa mặt dính tro lẫn mỡ vịt nhem nhuốc.

Xem đến đó, tại hạ cuống cuồng đào tẩu bởi lo chuốc vạ vào thân. Có ai dũng cảm hơn ở lại biết chuyện gì xảy ra kể mọi người nghe với

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

The Following User Says Thank You to Bệnh Thần For This Useful Post:

anhlac (02-09-2009)

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#4 09-27-2008, 01:03 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Tại hạ không còn mặt mũi nào vô chợ hóng hớt nữa, nhưng rất tò mò muốn biết kết cục ra sao, nên cũng đi khắp giang hồ dò hỏi. May là có 1 bằng hữu giang hồ vừa trúng một áp phe đậm, nên vui vẻ mà kể lại:

" Huynh biết sao đệ về sớm như thế này không? Tháng trước đệ được giao công vụ, cực kì khó khăn, tưởng không hoàn thành nổi, hoặc mất cả vài năm mới xong. Vì việc này mà đệ phải khởi hành lên phương bắc. Đi công vụ khó khăn, mà xài tiền chùa , thì tội gì đệ không bỏ ra ít này mà nhẩn nhơ du ngoạn. May mắn là có người giới thiệu cho đệ rằng có một tiêu cục tên là Phước Oai mở thêm dịch vụ mới: "tua" du lịch kết hợp với màn Đại hội võ lâm cùng nhiều trò hấp dẫn khác. Đó là lý do tại sao đệ có mặt tại buổi tỉ thí đó.

Nhưng huynh xem có tức không, buổi tí thỉ tổ chức ở một bãi đất rộng trên núi, xung quanh là rừng, có vài miếng ván lót ngồi là may rồi, huống gì những cái nhà nhỏ dành cho việc "ngũ cốc luân hồi". Có nhu cầu là anh hùng hảo hán đành ôm quần chạy đến khu rừng gần đó giải quyết. Khổ cái lúc chiều đệ cũng ăn nhằm cái quái gì của bọn Phước Oai mà cả buổi bụng đệ cứ sôi sùng sục. Quần hào xung quanh đi theo tua này cũng lâm vào thảm cảnh như đệ, cả khu rừng vang lên những tiếng bùm bùm khó nghe khó ngửi làm muông thú chạy nạn tán loạn.

Đệ đành vận khí cố nhịn , thi triển khinh công chạy liền mấy chục dặm xa hẳn quần hào rồi mới lựa chỗ giải toả. Giải toả rồi mà bụng vẫn cứ đau, đệ thầm nghĩ: "đã cất công chạy đến đây rồi thì đành ngồi chờ một chút xem có khá hơn không, chứ trở về chốc nữa sợ ta chạy không kip..." Nói đến đó đệ đành ngồi im, bụng thầm rủa ba đời bọn Phước Oai tiêu cục.

Bỗng có 4 lão già dắt díu nhau đi đến đốt lửa nướng vịt, thở than ngắn dài...

(.... đoạn này Mabun đã kể, tại hạ xin lược bớt...)

LHX và NDD không ngờ bị phát hiện được, cũng không ngờ nhà sư ra tay tiên phát chế nhân như vậy, đứng dậy lắp bắp được vài tiếng:

- Các..các vị tiền bối...

Vừa nghe thanh âm phát ra, ba lão già kia gầm lên:

- Kẻ thù của chúng ta đây rồi!

Rồi thủ pháp mau lẹ, xông vào điểm huyệt đạo khống chế cả hai.

LHX lắp bắp hỏi:

- Tại hạ..tại hạ... có làm gì đắc tội với các vị tiền bối đâu ? Tại hạ là LHX, chắc các vị đã lầm với ai rồi.

Lão rách rưới gầm lên:

- LHX thì càng không thể lầm. Các ngươi tưởng chúng ta không biết hai ngươiđã làm gì chăng. Hoa Sơn Luận Kiếm là cái cần câu cơm của chúng ta, thế mà bị các ngươi phá mất. Các ngươi lừa được ai chứ sao lừa được chúng ta. Hai ngươi giam giữ Lâm Bình Chi, rồi chiếm đoạt Phước Oai tiêu cục của nhà họ Lâm, đồng thời đứng trong bóng tối mở tua,làm bầu sô cho cái Đại hội võ lâm nhảm nhí ấy mà chính thức cạnh tranh với chúng ta.

Ta tưởng đến cuối đời được lên le vờ, không còn làm ăn mày nữa mà đi mãi võ kiếm cơm. Không ngờ lại sắp trở về kiếp ăn mày lại rồi, than ôi...

Nhà sư chắp tay:

- Oa mi phò phò, huynh đừng quá đau buồn, đời là bể khổ...

Lão mặc trường bào xanh quát lên ngắt lời:

- Mẹ nó, các ngươi thủ đoạn thâm độc. Ta đứng đánh đàn quảng cáo cho HSLK, thì con nhãi NDD này ăn mặc mát mẻ đứng thổi sao quảng cáo cho ĐHVL thì sao mà anh hùng thiên hạ không ùn ùn đi mua vé bên chỗ chúng chứ.

Nói đến đây lão ho một tràng dài, dáng vẻ khổ sở.Nhà sư lại chắp tay:

- Oa mi phò phò, nghiệp chướng, nghiệp chướng !

NDD cố sức phân bua:

- Oan cho tiểu nữ quá, tại bữa hôm đó trời nóng...

Lão món cầm trượng lưỡng đầu xà nghe thế không nhịn được, quát:

- Con tiện nữ này còn mồm loa mép giải ư? Thế thì tại sao trên thiếp quảng cáo mà các ngươi gửi đi khắp giang hồ đều vẽ hình ngươi ăn mặt mát mẻ, bên dưới còn ghi: Có thêm đàn hát, "thổi sáo" góp vui! Chữ "thổi sáo" lại đặt trong ngoặc kép là như thế nào ?Rồi lại còn ghi : Phái Hằng Sơn sẽ biểu diễn thêm 1 chương trình "đặc biệt". Quá lắm, dám đem ni vãi phái Hằng Sơn ra làm những chuyện hạ đẳng như thế này, bữa nay ta không giết các ngươi thì sao xứng hai chữ Tây Độc được.

Nhà sư liền chắp tay:

- Thiện tai, thiện tai. Oan oan tương báo, huynhnên mở lượng từ bi...

LHX thấy nhà sư có ý bênh mình, cũng lựa lời năn nỉ:

- Xin các tiền bối lượng thứ. Vãn bối thực sự không làm điều gì bại hoại trong "sô" ĐHVL này cả. Vợ chồng vãn bối chỉ đàn sáo góp vui, xen vào đó là màn tụng kinh phù hộ độ trì cho các võ sĩ của phái Hằng Sơn thôi...

LHX chưa nói dứt, thì nhà sư bỗng quay phắt lại, trừng mắt quát lớn:

- Cái gì??? Chỉ có vậy thôi sao ! Các ngươi..các ngươi đúnglà nhưng tên lừa đảo bại hoại , treo đầu dê bán thịt chó...

Mọi người còn đang sững sờ ngạc nhiên, thì lão hoà thượng rút ra một tấm vé, than thở bi ai:

- Than ôi, ta dành dụm được có vài chục lượng, định ăn một bữa cờ tây thoả thích, thế mà chỉ vì muốn tò mò một chuyên nên mất sạch rồi...

LHX kinh hãi hỏi lại:

- Cái gì ??? Tại hạ chỉ bán có 5 lượng 1 vé thôi mà....

Lão hoà thượng quắt mắt:

- Vé này do chính tên trùm đầu nậu vé Lục Tiểu Phụng của ngươi bán, mà còn chối cãi được sao? Chuyến này ta không làm gỏi hai ngươi thì quyết rút tên ra khỏi võ lâm ngũ bá ! A di đà phật .

LHX nghĩ thầm: " cái tên LTP này, có một dạo hắn nhận vụ áp phe bán vé cho trận đấu giữa Tây Môn Xuy Tuyết và Diệp Cô Thành, thấy có vẻ kiếm tiền được, nên sau khi gia gia CL của hắn mất, hắn liền xin chân đại lý vé ở Phước Oai tiêu cục. Không ngờ vì muốn ăn dày mà hôm nay hắn hại ta rồi "

Nghĩ đến đấy hắn thở dài thê lương. Lão Tây đọc nhếch mép cười gằn giong ( nhưng lão bị món mà??) :

- Không còn gì để nói nữa ư ?

Rồi lão giơ cao thiền trượng chuẩn bị giáng xuống đầu LHX. Lão ăn mày bên kia cũng giơ cao con vịt , đích thị sắp phát lạc Nhậm Doanh Doanh...

Tèn tén ten... Tại hạ mỏi tay rồi, đành tạm dừng nơi đây vậy!

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

The Following User Says Thank You to Bệnh Thần For This Useful Post:

anhlac (02-09-2009)

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#5 09-27-2008, 01:03 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lão ăn mày đang sắp phát lạc NDD thì bỗng nghe có tiếng rít như xé bên tai, rồi một tiếng nổ đùng xé toạc cây cổ thụ lớn gần đó. Tất thảy quần hùng đều thất kinh trước công phu Phích Lịch hoả nào mà ghê gớm vậy, đều ngơ ngác tìm kiếm thì thấy một gã to vật , buộc băng đô trên đầu, hai tay kẹp hai vật hình thù kỳ quái, lỗ tròn ở đầu còn bốc khói. Gã thét bằng một tiếng nói cố lý cô lô:

- What the matter? What happen?

Cả bọn ngơ ngác. lão Hoà thượng nhân lúc thằng to vật không để ý, định phóng Nhất Dương chỉ hạ sát thì nhanh như chớp gã đã xoay nòng vật kỳ quái về phía lão HT, thét lớn:

- Hands up! Drop your weapon!

Cả bọn đang lo lắng không biết làm cách nào thoát thân vì uy lực quá khủng khiếp của thứ vũ khí lợi hại gã cầm trên tay thì lại thấy gã vẫy tay, lập tức hàng loạt nhữngtiếng nổ kinh hồn vang lên. Gã cười sằng sặc: "Rambo here! Come on or run away! Quickly!". Cả bọn nghe không rõ chữ cuối, tuởng gã bảo: "Cút đi!" liền xô vào nhau mà chạy! Gã không thèm đuổi theo, hai tay hai khẩu khạc lửa cháy sém tóc tai cả bọn, đường đạn cày dưới chân các cái thế anh hùng, võ lâm thiên hạ vô địch...! Xong việc, gã quay trở lại cười đắc ý:

- Mịa, có súng cần đếk gì võ!

Chợt một gã nhỏ con núp sau bộng cây bây giờ mới xuất hiện, cười khành khạch:

- Đa tạ, đa tạ! con bà nó! toàn những loại phét lác không đáng xách dép cho Vi Tiểu Bảo ta!

Nói đọan, gã vẫy Rambo lại, móc túi lấy ra một xấp ngân lượng:

- Hảo bằng hữu, tại hạ thuởng cho xấp ngân luợng này, bằng hữu có xài cả nửa đời cũng không hết được các con đượi ở Lệ Xuân viện của má má ta!

Rambo bỏ súng, rối rít vồ lấy xấp bạc:

- OK! OK! Thank you very much!...

(sau chuyện thế nào cũng không rõ vì lúc đó tại hạ đau bụng quá phải đi giải quyết...)

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#6 09-27-2008, 01:04 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Sau khi nhận từ tay VTB tập ngân phiếu, RB cẩn thận xoè ra đếm lại. Chợt gã ú ớ, mắt trợn ngược, tay bắt chuồn chuồn ngã vật ra đất. VTB cười hì hì từ từ tiến lại đá khẽ vào thân thể bất động của y:

-Ngươi tưởng ngươi là hạng người gì chứ mà đòi lấy được tiền của ta. Ai cũng lấy tiền ta dễ vậy thì chả mấy chốc 7 mụ vợ ta chết đói chắc, còn đám con ta ai nuôi. Chúng sẽ phải xin ăn đầu đường xó chợ, người ta sẽ chỉ trỏ nói đấy là con của VTB đó, như thế ta còn mặt mũi nào cơ chứ. Mất tiền là chuyện nhỏ, nhưng mất mặt thì lão gia gia ngươi k muốn. Vậy ngươi chịu khó xuống cửu tuyền gặp Diêm vương lão ca của ta, nói với y rằng VTB ta còn tiền là còn chưa chết ,nói lão khi nào cổ dài như hươu cao cổ thì vì chờ thì ta sẽ xuống hì hì.

Nói xong, TB rút từ trong ống giày ra thanh truỷ thủ đen sì khẽ rạch 1 đường nhỏ trên mặt RB sau đó nhỏ 1 chút thuốc bột lên vết thương. Chỉ nghe xèo xèo, 1 mùi hôi thối bốc lên. chẳng mấy chốc vị anh hùng Mẽo quốc1 thời chỉ còn là đám nước vàng như nước tiểu bò.

Quay sang vợ chồng LHX-DD, VTB thở dài:

-Sao vợ chồng ngươi làm ăn mà chẳng chu đáo chút nào, báo hại làm ta suýt lỗ vốn to. Nếu ta k đến kịp chắc vợ chồng ngươi hồn tiêu diêu vùng lạc cảnh nào rồi.

LHX cười cầu tài:

-Xin ân nhân giải huyệt cho vợ chồng tại hạ. Úi trời ! cbn, ấy k phải tại hạ chửi ân nhân đâu mà tại hạ chửi cái đám già kia nhè đúng lúc tại hạ đang ôm vợ mà điểm huyệt. Mà mụ vợ tại hạ gần đây lao lực canh giữ tại hạ nên gày quá. Giờ ôm thế này mà xương sườn, xương ống của mụ đâm tại hạ đau chết mẹ mà k cựa quậy gì được khó chịu quá đi.

Đang thu dọn đám ngân phiếu vung vãi trên mặt đất, VTB bò lăn ra đất vì cười như ...công nông mùa gặt. Một hồi sau cố nín, y nói:

-Ngươi k nói ta tí quên mất là 2 người đang bị khốn. Được rồi, nhìn 2 người là biết thuộc loại đệ cửu lưu rồi thì việc giải huyệt cũng k khó lắm.

Nói rồi, y đưa tay sờ xoạng trên ngực Thánh cô, miệng lẩm bẩm:

-Ta nhớ đâu đây trên này có nút bấm mà, k biết đây hay đây nhỉ, mk có đến 2 nút biết nút nào mà lần.

LHX tức muốn nổ con ngươi, khí huyết nhộn nhạo chạy từ huyệt dũng tuyền ngược lên bách hội lộn ngược xuống nhâm, đốc rồi ào ạt như sóng xô bờ xung phá các huyệt đang bế tắc. Y đột nhiên đưa tay gạt mạnh vào...khoảng không vì VTB đã thoắt biến ra xa cách đó 2m13 quá tầm tay với mất rồi. LHX tức càng hông trợn mắt:

-Ngươi làm cái gì vậy, vợ ta...vợ ta bị ngươi làm nhục làm sao mà sống được.

Nói xong y như muốn chực ...oà khóc. VTB vẫn cười hì hì nói:

-Ngươi cứ việc giải huyệt cho vợ ngươi đi không sao đâu. Ta coi trọng ngươi muốn kết làm bằng hữu thì làm gì có chuyện mạo phạm. Vừa rồi nếu k làm như vậy liệu ngươi có thể tự giải huyệt được k? Ta nói nút là nút...áo kìa. Ngươi thật hồ đồ tí nữa đánh oan người ...tốt

LHX khi đó mới hoàn hồn cảm thấy hổ thẹn vô cùng vội cúi đầu xin lỗi rối rít rồi vội vàng giải huyệt cho vợ. Vừa thoát nạn, NDD xoay ngay lại tát LHX 1 cái rõ mạnh :

-Ngươi vừa nói cái gì, ta gày ốm là do ai mà ngươi nỡ lòng nói vậy . Ngươi đúng là đồ...là đồ...

K chửi hết câu, NDD bưng mặt khóc nấc lên rồi bỏ chạy vào rừng. LHX cuống cuồng định đuổi theo, nhưng VTB đã túm áo y kéo lại:

- Mặc kệ ả đi, đàn bà thôi mà. ngươi càng chiều nó càng dễ sinh hư. K tin ta sao, nên nhớ số vợ ta gấp 7 lần số vợ ngươi nhé nên ta hiểu đàn bà cũng gấp ngươi 7 lần luôn.. Ngươi có biết câu theo tình tình phớt phớt tình tình theo k? Thôi cũng tối rồi, sẵn đây có con vịt mấy lão già kia bỏ lại ta chén luôn.

LHX khi đó mới yên tâm ngồi xuống cạnh đống lửa. Nhận nửa con vịt VTB xé cho, y hỏi:

-Bây giờ bình tĩnh lại, tại hạ mới nhớ có thắc mắc mong huynh đài giải thích giúp. Rõ ràng tên to con đầy lông ấy đang khỏe mạnh sao nhận tiền xong lại lăn đùng ngã ngửa ra vậy? k lẽ y trúng gió. Mà sao huynh biết tại hạ gặp khốn mà cứu?

VTB cười khẽ:

- ta coi ngươi như bằng hữu lên k cần phải giấu. VTB ta từ trước đến giờ chỉ nổi danh bằng 2 món: thần hành bách biến và mông hãn dược. Biết cái đồ ngu si tứ chi phát triển đó hám tiền lại đa nghi nên trên suốt dọc đường đi ta cùng ăn cùng uống với y để y yên tâm. Nhưng trong mớ ngân phiếu đó ta đã tẩm thuốc mê vào sau đó dùng cứt mũi bôi vào giữa 2 tấm. Khi đếm khi thấy rít thể nào y cũng phải đưa tay lên miệng nhấp nước bọt để đếm cho dễ. Vậy là ...hihihì.

LHX lẩm nhẩm: thì ra vậy.

VTB tiếp:

-Còn chuyện cứu 2 người ư. Ngay từ khi 2 người chạy thục mạng là ta đã đuổi theo 2 người rồi. Nhưng lúc đầu mải chạy, sau lại mải tình tứ nên 2 người k biết ta vẫn bám theo. Ngươi k tin ư, nói ngươi biết luôn, môn thần hành bách biến vỡ lòng ấy ta lên le vờ thành thần hành cận cực biến trình độ tiến sĩ rồi. Hà, nói chuyện này ra thì dài. Chắc chuyện 7 mụ vợ ta gieo xúc xắc để làm thịt ta hàng đêm chắc cả võ lâm biết rồi, nhưng chuyện này mọi người chưa biết. Mấy con xúc xắc đó được chuyển giao cho lũ lỏi Vi Đồng trùy, Vi Hổ Đầu, Vi Song Song để tụi nó gieo xem đứa nào được sờ ti mụ nào- Nói k phải ngoa chứ đúng là con nhà tông k giống lông cũng giống cánh- Thiên hạ này giờ khó có kẻ nào qua mặt tụi nó môn này, đến ta còn phải nể chúng vài phần cơ đấy. Quay lại chuyện ta, sau khi mất mấy viên đó 7 mụ vợ ta chuyển sang món mới. Lùa cho ta chạy sau đó mụ nào tóm được là mụ đó có quyền hành hạ ta cả đêm. Cbn, lão tử ta xưa nay nào có sợ ai vậy mà giờ khốn khổ đêm nào cũng phải chạy đúng là nhục như chó. Chạy mệt rồi còn hơi đâu lấy sức mà hầu bà, vậy là bị đánh, bị chửi khốn khổ vô cùng. vậy là chỉ còn cách chạy thục mạng, chạy thoát thân. Ngày này qua ngày khác, giờ ta chạy đố ai đuổi kịp (nghe đến đây LHX gật gù đồng ý, y thầm nghĩ chỉ có 1 mụ vợ mà mỗi lần bị rượt là y chạy thấy ông bà ông vải luôn nữa là ...7 mụ ). Vì vậy ta vừa chạy theo vợ chồng ngươi mà vẫn còn thời gian dụ khi thằng cha RB hám tiền làm việc cho ta lại còn kịp thu tiền hồ mấy sòng bạc ta mới mở gần đây quanh lôi đài mà ngươi dựng.

caccumcum

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#7 09-27-2008, 01:05 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lại nói, 4 lão già cùng thi triển khinh công tuyệt kỹ chạy thục mạng một lúc khá lâu, ứoc chừng đã thoát khỏi chửong phong của gã ngoại quốc râu ngô. Lúc này mới cùng dừng lại ngồi xếp bằng trên cỏ điều tức. Lão tăng ngồi mé bắc vừa nhắm mắt dưỡng thần vừa lẩm bẩm: Quả nhiên thiên hạ lắm cao thủ, lão tăng sống ngần này tuổi rồi mà vẫn còn nhiều điều chưa biết, cứ tưởng Nhứt Dương Chỉ của ta là xưng bá thiên hạ bao năm nay, đâu ngờ Hoả Kim Đại Lực Chưởng của gã trẻ tuổi ngoại quốc kia lại còn hơn ta vài bậc. Rồi lão quay sang phĩa lão già ngồi mạn nam nói: Thất huynh, qua bao năm bôn tẩu giang hồ, mãi tới hôm nay ta mới gặp được cao thủ, chẳng hay nếu Giáng Long Thập Bát Chưởng của huynh so với tên tiểu tử kia thì thế nào?

Lão già ăn mặc rách rưới lúc này, đã kịp chấn tĩnh, cất giọng ồ ồ: Quả thực, đệ không thể sánh được với gã. Mà theo thiển ý của đệ, ngay cả Vương Chân Nhân sống lại, vị tất đã là đối thủ của gã.

- Cô nương quả nhiên ác độc!

Đang dở chuyện, chợt cả bốn lão cũng giật mình bởi tiếng quát của ai đó, cùng đứng dậy nhìn ra, chợt thấy xa xa 1 bóng thiếu phụ áo xanh đứng đối trận với 1 lão già áo trắng, râu tóc bạn phơ. Xung quanh lão, có vài chục kiếm khách mắt chằm chằm chiếu vào thiếu phụ đầy căm phẫn. Dưới đất, la liệt xác người.

Cả bốn lã Đông Tây Nam Bắc chợt hiểu ra tiếng quát vừa rồi là của Bạch Y Lão Nhân.

Lão cao lớn - tức Tây Độc bèn bước ra ôm quyền nói: Chẳng hay Đinh tiên sinh lâu nay vẫn mạnh giỏi?

Bạch Y Lão Nhân nhận ra 4 người cũng quay lại thi lễ nói:

- Lão phu từ Hải đảo mấy chục năm vừa đặt chân vào trung nguyên chưa kịp giết ai đã gặp ngay con ranh này, nó lại vô cớ giết hại mấy chục đệ tử của lão phu. Để lão phu cho y thị nếm vài Tam Tiếu Thần Đan rồi sẽ tới chào chư vị.

Lúc này, Thanh Y thiếu phụ cất giọng cười the thé nói: Lão kia, ta từng nghe lão làm ác bao nhiêu năm nay, nhân ta đang hận tên Vô Kỵ phụ tình, không biết đổ vào ai. Thật đen đủi cho các người để ta dượt thử

Cửu âm Bạch Cốt Trảo ta vừa luyện thành.

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#8 09-27-2008, 01:06 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Quay lại câu chuyện dở dang giữa VTB-LHX

Bất chợt LHX ah lên 1 tiếng rồi hỏi:

-Sao huynh đài biết chuyện vợ chồng tiểu đệ là người đứng sau lập cái ĐHVL này? mà huynh đài cũng đâu có xơ múi gì mà lại nói là suýt lỗ vốn? Tiểu đệ nghĩ nát óc mà vẫn k hiểu tại sao.

VTB lắc đầu:

-LHX ơi là LHX. Trước kia ngươi lanh trí láu lỉnh bao nhiêu k ngờ sau khi lấy vợ lại thành ra hồ đồ thế này. Hỡi thế gian tình là...là...là cái chi mô, cbn lão tử quên mẹ nó rồi. Ngươi quên VTB ta quan hệ rộng khắp hay sao. Từ vua cho chí ăn mày ai cũng là bằng hữu của ta. Tính ta vốn ưa náo nhiệt, từ khi cáo lão hồi hương (LHX nhìn cái mặt non choẹt của VTB suýt phì cười nhưng may kìm lại được) ăn không ngồi rồi tuy k phải lo về kinh tế tài chính nhưng tịch mịch vô cùng (LHX lại thầm nghĩ: mk đến 7 mụ vây quanh mà gã kêu tịch mịch trong khi mình chỉ có 1 mụ quang quác bên tai cả ngày ong hết cả thủ chứng tỏ với y sét nổ ngang tai y cũng coi như chó cắn mèo kêu chắc). Bọn TĐH, TLB, thị vệ... nghe ngóng được tin này vì muốn lấy lòng ta tới tấp báo tin. 1 ngày ta nhận được đến mười mấy cái thư báo tin. Cbn, bọn chết tiệt đó hành sự quá lỗ mãng quên béng là ta biết mặt chữ nhưng chữ nó k biết mặt ta làm cho ta bồn chồn k hiểu có chuyện gì. May thay có Đoàn Dự đang chạy cuống quít vì mấy ả gấu cái nhà hắn đang tìm hắn đánh ghen vì dám lằng nhằng với ả Tiểu hồng Tiểu Thuý nào đó bên LXV chỗ má má ta. ta vội dấu gả vào trong mao xí rồi ngồi lên trên. Mấy ả đó cũng đâu có vừa đạp cửa từng mao xí quyết tìm gã. Ta mới thò đầu lên hỏi chuyện gì đó mấy ả mới bỏ qua k xét tới chỗ ta ngồi. Khi mấy mụ đó đã đuổi xa rồi, gã mới thở phào biết mình thoát nạn. gã cám ơn ta rối rít sau mới biết ta cũng đồng bệnh tương lân 1 thân xẻ 7 mới đòi kết bái huynh đệ. Ta vốn thích kết bái lắm nên bằng lòng ngay. Sau khi thề bồi ta mới đưa mấy cái thư cho gã xem, gã xem xong xụp xuống lạy ta 3 lạy. ta mới ngạc nhiên hỏi rằng: ca ca (ta gọi gã la ca ca bởi dịch theo tiếng Phú lang sa thì tiếng đó quá hợp với tình cảnh khi nãy của gã ).

Quá tò mò muốn biết kết quả, LHX đành cắt ngang dòng cà kê của VTB:

-Huynh đài làm tiểu đệ sốt ruột chết mất thôi, vậy cái thư đó nói gì, mà sao ĐD lại làm vậy.

Sực tỉnh, VTB cười giả lả:

-Chết, ta quen cái thói mấy gã kể chuyện trong trà lầu mất rồi. Mà ta kể đến đâu rồi nhỉ. Ngươi tự nhiên phang ngang làm ta quên béng mất mình đang nói đến đâu..

LHX vội nói:

-Thì đến cái đoạn ĐD sụp lạy huynh đó.

VTB cười:

-Ừ thì gã đọc cho ta đại ý có POTC đứng ra tổ chức ĐHVL náo nhiệt lắm, k đi thì phí 1 đời. Ta nghe đến 2 từ náo nhiệt là ốc eo nổi khắp người. Cbn, náo nhiệt nghĩa là ăn chơi thoải mái, nghĩa là cờ bạc vô tư, nghĩa là k phải thấy mặt mấy mụ gấu mẹ vĩ đại mà có thể hồng hồng tuyết tuyết với em lan em thuý....Nghĩ đến đó là ta bủn rủn hết cả người .

LHX thầm nghĩ: Mk, cha này hưng phấn quá đà, nhưng cũng phải thôi, bị đến 7 cái ách quàng cổ nay được tháo cũi sổ lồng k phát điên mới là lạ. Nhìn mặt VTB mơ màng, LHX k dám cắt ngang dòng suy nghĩ của gã nhưng trong lòng y cảm thấy khó chịu vì k hiểu hành động kì quặc của ĐD-Cbn, nếu có tí rượu ở đây có phải đầu óc gã sáng suốt k. Từ ngày nghe BNC khám bệnh nói thân thể gã suy kiệt vì rượu, mụ vợ y đâu có cho gã động 1 giọt nào đâu, ngay cả những loại mà chồng uống vợ khen mụ cũng chỉ cho uống 23 giọt mỗi bữa (đếch hiểu mụ căn cứ vào đâu mà có con số kì cục thế ) thà k uống còn hơn. Mụ có biết đâu để đạt được chỉ tiêu vào 3 ra7 mỗi ngày gã phải xuất quĩ đen nhờ ĐBQ mua qua đường dây lậu mà chỉ gã mới biết loại thuốc Viagra loại xịn. Vậy mà DD vẫn nghĩ nhờ ả giữ gìn gã mới được thế. Nghĩ đến đó LHX buột miệng văng tục rồi thẫn thờ nằm xuống bãi cỏ ngó sao mà thầm mơ tới những ngày còn độc thân mới như ngày hôm qua, ôi sung sướng biết bao.

caccumcum

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#9 09-27-2008, 01:07 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Cám ơn các huynh đệ đã bổ sung cho câu chuyện trấn động giang hồ này.

Tại hạ xin ghi lại theo lời kể của bằng hữu tại hạ, quay trở lại võ đài để chứng kiến màn bi hùng tráng tiếp theo:

" Huynh biết không, đệ thoáng thấy bóng tên ma đầu quái dị đó, chỉ kịp kéo quần rồi tẩu. Thế mà hắn vẫn kịp phóng ám khí bỏng rát vào mông đệ, báo hại mấy ngày sau đệ phải ôm cột ngủ đứng.

Đệ chạy một mạch vê phía võ đài, chẳng may bốn lão già ấy cũng chạy cùng hướng. Khinh công 4 lão cao thâm, chạy một hồi thì vọt lên trước đệ, nhưng thấy một thằng tiểu bối cũng hộc tốc chạy như mình thì ngạc nhiên quay lại hỏi:

- Tiểu tử, sao chạy như ma đuổi thế ?

Đệ chửi thầm: "cbn, bỏ chạy còn hơn ông mà bày đặt làm phách!" .Nghĩ vậy, nhưng đệ vẫn thở hồng hộc tìm lý do để né:

- Vãn bối chạy cho kịp xem ĐHVL...

Chưa nói dứt thì bốn lão già hình như lại bị chạm nọc, gầm lên:

- Cái ĐHVL bốc mùi ấy có gì đáng cho ngươi chạy như ma đuôi tới xem thế !

- Chúng ta phải đi đại phá cái trò treo đầu dê bán thịt chó này !- lão hoà thượng gầm lên.

- Ít ra cũng phải trấn được ít tiền của vợ chồng thằng Lệnh Hồ Ly ấy chứ ! - Lão ăn mày gầm lên.

Đệ định đánh bài chuồn để khỏi bị dẹp lép với cái trò trâu bò húc nhau này, thì lão măc áo bào trắng đã điểm huyệt đệ:

- Ộp ộp... đi để xem cái ĐHVL ấy hữu danh vô thực như thế nào.

Rồi hắn nắm cổ đệ lôi theo. Đi được một đoạn bỗng nghe tiếng xôn xao, 6 người nhảy ra chặn đường:

- Đứng lại, các ngươi có vé không ?

- Nếu không có vé thì đừng hòng qua!

- Phải đấy, không có vé thì phải bước qua xác ta mới vào được.

- Nhưng ngươi chưa chết thì hắn bước qua xác ngươi thế nào được.

- Ta nói ta chịu chết cho hắn bước qua bao giờ đâu.

- Ngươi vừa mới nói xong...

Thế rồi bọn họ đứng lại cãi nhau ỏm tỏi. Lão hoà thượng tính nết khoan hoà nhất, bước ra nói chuyện:

- Mô phật, mong các thí chủ đừng cản trở bần đạo, nếu không muốn thành lục quỷ.

Đào cốc lục tiên, đúng thế, họ là Đào cốc lục tiên, nhận lời LHX với mức lương rẻ mạt đi làm bảo kê cho ĐHVL, vì mang ngoại hiệu lục tiên, nên rất kị khi người ta nói mình lục quỷ , gầm lên, rồi bỗng hai tay hai chân lão hoà thượng bị nhấc lên rất nhanh, Đào Căn Tiên nói:

- Chúng ta sẽ xé ngươi ra làm 4 mảnh!

- Tại sao 4 mảnh, sao không 8 mảnh được?

- Có 4 người cầm thì sao thang 8 mảnh được?

- Vậy thì xé xong ta sẽ xé tiếp thành 8!

- Thế sao không thành 16 mà lại chỉ thành 8 thôi?

- Thế sao chỉ 16 mà không thành 32?..

Lão hoà thượng quả là quật cường,không màng đến tính mạng:

- Mô phật, sống chết có số. Thân như điện ảnh hữu thành vô. Các huynh đệ đừng lo cho ta, đem chiên xù đám quái vật này nhanh đi !

3 lão kia thấy đám ĐCLT đang mải cãi lộn, liền chụm đầu vào nhau bàn bạc. Lão mặc áo xanh, Đông tà, vốn là người cơ mưu, nói:

- 1 người chết thì sau này tiền lời chỉ chia 3, quá đươc!

Lão mặc áo bào trắng, Tây độc, tính cũng như rắn, chỉ uốn éo qua lại chứ không chủ quyết được, gật gù:

- Chí lý!

Nhưng lão ăn mày, Bắc cái, tính vốn thực dụng nhất:

- Nhưng công phu 4 chúng ta, chỉ có Nhất Dương Chỉ của lão Nam đế kia mới chữa bệnh được. Làm sơn đông mãi võ mà không chữa bệnh được thì sau này ai vào xem HSLK của chúng ta nữa?

- Thế thì ngươi trả tiền vé nhá!

- Ta bán rận rệp trên người để trả à!

- Mẹ khiếp, không có tiền thế mà cũng nói!

- Ngươi hơn gì ta, già rồi còn bỏ nhà đi lang thang, giờ kiết xác như vậy còn làm tàng...

- Cbn, ở lại để thằng Quách Tĩnh xui con Dung nhi cho vào nhà dưỡng lão à?

- hí hí hí...

Ba lão toan động thủ với nhau thì một ngã đạp trúng chân đệ, vốn bị vất lăn lóc xuống đất từ trước, làm đệ kêu oai oái. Ba lão giật mình, ngó đệ rồi cười hi hi. Lão ăn mày nhìn đệ rất đểu:

- Anh hai! Có chút đạn cho thằng em một tí để mua vé nào..

- Không thì cho tí huyết thôi...

- Anh hai thấy con rắn này chứ, nọc nó có HIV đấy...

Để hoảng hồn, gào ầm lên:

- Ok,ok, tại hạ xin thanh toán hết tiền vé cho các vị đây. Các vị Lục tiên, sau này trong cái hoá đơn xin ghi là "tiếp khách trong khi làm công vụ" để sau này đệ có cớ mà kêu sếp thanh toán nhé...

ĐCLT ngẩn người ra:

- Vậy là họ có vé rồi.

- Vậy phải cho họ qua chứ.

- Thả lão hoà thượng này ra nhé.

- Thả ra để lão chiên xù chúng ta à!

- Chẳng lẽ xé.

- Không được ! Lão đã thành khách, không đối xử tử tế thì cuối tháng mụ Doanh Doanh cúp lương đấy!

- Khổ cho anh em chúng ta quá.

- Thôi thì cứ khiêng lão.

Nói vậy rồi 1 lão nói:

- Bây giờ xin mời quý khách đi theo anh em tại hạ....

- để ngồi đúng số ghế

- Lưu ý trong đại hội: được phép chửi thề, nói tục, trộm cướp...

- nhưng nô xì móc kinh...

- không được làm bậy trong chu vi 1 dặm của võ đài...

Mỗi lão nói một câu, dẫn bọn đệ và khiên lão hoà thượng đi về phía võ đài. Nhưng đến võ đài, một cảnh tượng hiện ra làm cả đám trố mắt, há hốc miệng đứng nhìn:

Trên võ đài là một mĩ nữ, mặt tuy trát son phấn dày, nhưng ba vòng cực chuẩn, ăn mặc nghèo nàn, đang nhảy nhót quanh hai võ sĩ bị điểm huyệt đứng trơ trơ trên tiếng nhạc xập xình phát ra từ một vật màu đen quay quay quái lạ. 2 võ sĩ bị khống chế là 2 cái đinh của chương trình : Kiều Phong, cựu bang chủ Cái Bang và Trương Vô Kỵ, cựu giáo chủ Minh giáo. Hai người bị điểm huyệt tứ chi, và chỉ tứ chi, vì còn một chi nữa, nhưng đang bị Nhiếp hồn lực của ma nữ trên võ đài khống chế.

Tại hạ, ba lão già, cùng 6 lão quỷ kia, cũng như toàn thể đồng đạo võ lâm yên lặng như tờ để thưởng thức. Chỉ có lão hoà thượng là kêu lên ầm ĩ:

- Các vị anh hùng, thả lão xuống nào... hoặc ít ra là khiêng lão nghiêng nghiên để lão ngó chút thôi...

Nhưng chẳng ai thèm nghe lão nói nữa, kể cả tiếng trẻ con khóc thút thít ở một góc nào đó:"gia gia..."

Bỗng có tiếng thét lanh lảnh:

- A, tìm thấy lão ấy đây rồi!

Nói rồi có 4 bóng hồng bay vụt lên võ đài, cứ 2 bóng bu lại một võ sĩ, miệng nói tay đấm loạn xạ:

- thì ra trốn chỗ này...

- tối nay hẹn với "bà" kia mà...

- tưởng chạy sô để kiếm tiền về cho vợ con hu hu...

- ...lại trốn vào đây mà xem nhảy xét xì, a ngưu ơi là a ngưu...

Giang hồ hảo hán bên dưới đang khúc hay bị cắt đứt, nào chịu để yên, nhao nhao lên thoá mạ:

- Cút xuống cho chúng ông xem nào...

- Có giỏi thì nhảy như vậy để giữ chồng đi...

- Ông ném dép lên bây giờ đấy.....

Quần thư đang hoang mang, thì có 1 giọng trẻ con cất lên:

- hu hu... mọi người đừng bị lừa... gia gia ta nói: tỷ tỷ đứng trên võ đài kia.. hu hu.. là Đông phương bất bại...vung đao tự cung...hu hu...tu luyện Biến đổi giới ở Xiêm la quốc...hu hu...gia gia ta phát hiện ra, bị nó đá lông nheo mất hết công lực rồi... hu hu...

Đứa bé công lực cao thâm, tiếng vang vọng khắp võ đài. Nhưng thà không nói, bởi vì gần hết quần hùng nghe nói thế đều ngồi phịch xuống đất thẫn thờ. Những cao thủ công lực thâm hậu càng thê thảm hơn, ói mửa tùm lum, tứ bá cùng lục tiên không nằm ngoài số đó, nhất là lão hoà thượng đã ngất xỉu, không biết vì thất vọng hay vì công lực không chỗ phát tiết mà trở ngược về hại chủ.

ĐPBB đứng trên võ đài, thấy cảnh tượng đó thì đùng đùng nổi giận, chớp một cái đã nắm cổ đứa bé lôi ra định đá đít bạt tai một trận. Đệ thấy bất nhẫn liền lên tiếng:

- Hãy khoan thưa giáo chủ! Đứa bé nào có tội tình gì, chỉ vì việc này đối với quần hào còn xa lạ nên mọi người mới thấy kinh dị như vậy!

ĐPBB thẫn thờ thả đứa bé ra, ngửa cổ lên trời cười hi hi mấy tiêng, chua xót than thở:

- Trời ơi, chẳng lẽ từ giờ đến cuối đời ta không tìm được 1 thằng kép nào ra hồn nữa ư ???

Đệ bỗng cảm thấy xót thương cho thân phận má.. à không. Đệ cuối đầu suy nghĩ, bỗng nhớ ra một chuyện:

- Vẫn còn có cách thưa Đông phương giáo chủ...

- Nói nhanh lên...

- Tại hạ vừa nhớ ra một chuyện: Phía Đông Bắc xứ thần châu hạo thổ này có một tiểu quốc tên là Cao Ly, nổi tiếng về những chuyện tình sướt mướt bốn mùa...

- Thế thì có liên quan gì đến ta ?

- À không. Tại hạ nghe nói, có một nam nhân ở đó, chán làm nam rồi, liền vượt biển sang một đảo quốc tên là Phù Tang, luyện Biến đổi giới như các hạ, lấy biệt danh Hashumi rồi gây sóng gió giang hồ, được quần hùng nể phục đặt cho ngoại hiệu Siêu mẫu, đi đến đâu được khâm phục đến đấy, kép nhỏ kép lớn đầy nhà.

- Tuyệt vời, vậy ta phải đến đó xưng bá tìm kép mới được.

- Chuyện tìm kép có thể được, nhưng xưng bá thì khó đấy, Hashumi tiên sinh vẫn phải quy phục các đại ca bên đấy mà. Giang hồ Phù Tang bảo kê cho thanh lâu đổ viện, tổ chức chặt chẽ, liên kết mật thiết với nha môn, lại hung hãn khác thường, vào trận chỉ cần vạch bụng kêu Hari...là quần hùng chạy mất dép vì sợ liên luỵ... Nhất thống giang hồ ở đó không phải là việc 1 ngày...

- Khó quá nhỉ, mà ta vừa muốn làm đại ca, vừa muốn có nhiều kép, sao bây giờ.

- Không phải là không có cách. Chỉ cần có nhiều tiền, có bảo kê chắc chắn là có thể làm đại ca nhỏ, dần dần lên le vờ làm đại ca lớn thôi...

- Làm như thế nào?

- Ở Phù Tang có một kiểu ẩm thực vô cùng đặc biêt, nếu kinh doanh ngành đó có thể hái ra rất nhiều tiền: shushi đặt trên người các mĩ nữ cho thực khách gắp ăn. Tất nhiên là các mĩ nữ ấy phải "nu"..

Nói đến đó thì quần hào bừng bừng sức sống trở lại. Lão hoà thượng Nam đế cũng bật dậy, phục hồi công lực mau chóng.

ĐPBB nghe nói thế, liếc mắt nhìn 4 cô trên võ đài: bên cạnh Tiêu Phong là song A, bên kia Trương Vô Kỵ là TM và CCN. Bốn cô thấy nguy, định vọt lẹ, nhưng công phu sao địch nổi Quỳ Hoa Bảo Điển, thoáng chốc đã bị khống chế. ĐPBB khống chế xong, liền quaylại hỏi:

- Ta đã có "vốn" rồi. Còn bảo kê thì như thế nào?

- Cái đó cũng không lo. Theo tại hạ biết thì gia gia thằng bé kia là Sôn Gô Ku lừng danh toàn cõi comic xứ Phù Tang, chỉ cần khống chế hắn, lợi dụng uy danh của hắn để làm bảo kê thì bọn xa mú rai không dám đụng vào việc làm ăn của các hạ đâu.

Vừa nghe đến đó, ĐPBB phẩy tay một cái, như luồng gió cuốn 4 cô nương và Sôn Gô Ku, nhắm phía đông mà bay mất hút trước sự sững sờ của quần hùng....

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#10 09-27-2008, 01:08 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lại nói ,LHX lạ lắm thay , không ngờ gặp fải một đứa ham chơi . Mà gã vốn là kẻ lãng tử , đàn hoa cả ngày , thi thoảng đuối sức vì nghệ thuật nên đành fải mượn sức từ dược thảo để làm môn nghệ thuật khác . Dần dần sức mòn lực kiệt , nay thấy VTB hồng hào , tinh thần sảng khoái , tươi tỉnh muôn fần , mà nhìn đi nhìn lại , không giống kẻ có 7 vợ cho lắm . Gã có một mà đã lốp non rồi , thiết nghĩ đến 2 khắc fải đi bằng vành . Vậy mà VTB fơi fới như trai 17 . LHX thắc mắc lắm , thằng cha này có bí quyết gì chăng ???

" Vi huynh cho tại hạ hỏi , tuy công fu chạy của huynh hơn người , nhưng mấy vị tỉ tỉ đâu có fải là những cô nương bình thường . Bị bắt được hàng ngày tính sao ? Mà huynh còn đi khắp nơi tìm mật nữa ? Fải chăng huynh luyện môn khí công gì ? Đệ nghe thằng cha TVK bảo luyện Cửu dương thần công nên khí lực sung mãn , không bao h fải lo cả . COn mẹ Triệu Mẫn sang tỉ tê với DD suốt , làm những buổi tối đấy đệ chỉ có khổ .Hay huynh cũng luyện môn này ? "

" Ngươi cũng tinh ý lắm , nhưng tiếc ta không thích học võ . Đi . ĐD đang đợi ta ở ĐHVL , lúc này gái đẹp khắp nơi tụ tập , thiết nghĩ ngươi rời nơi đó sớm thì quả thật tiếc quá. Ta nghe nói lần này TLN dẫn con gái đến , cbn , thằng cha TVK gặp có 1 lần mà mê mẩn suýt bỏ TM . Ta thấy DQ què cụt thế , suốt ngày chim huynh , chim đệ , quả thật xốn mắt lắm . Cbn , có con vợ như thế mà không hưởng , tính ra A Kha cũng đâu bì được mấy fần"

" Nhưng ... có cái con vốn là thằng .... ĐPBB... đệ thấy ghê quá nên cùng DD chạy trước , mà mụ đấy từ sau khi DLĐ chết lại quaY sang bám đệ mới khổ . "

" Đừng lo , VTB ta sẽ có cách . CBn , huynh đệ với nhau thấy hoạn nạn sao bỏ qua được . Trên đường ta sẽ kể cho ngươi nghe sao ta sống với 7 mụ được vậy ".

..............

Trời sáng rõ, VTB mở mắt ngáp dài 1tiếng rồi ngó sang chỗ LHX thấy y vẫn ngồi dáng vẻ ủ rũ mắt chăm chắm nhìn vào ngọn lửa 1 cách bần thần. Y nghĩ bụng: Thằng nhỏ này hỏng rồi, ngày xưa y oai phong biết bao khi giong trống mở cờ kéo đám hổ lốn 72 động đại náo Thiếu Lâm. Đi đâu cũng kéo theo lũ ni cô HS vui vui vẻ vẻ...vậy mà sau khi lấy vợ sao mà giống con mèo ướt quá vậy. Thật đúng là anh hùng nan cái con mẹ gì quan, cái gì mà nữ nhi thường tình,anh hùng gì gì đỏan. Cbn lũ hủ nho thật rách việc chỉ giỏi làm khó lão tử. Nghĩ đến đó y lười k nghĩ tiếp nổi tính con nít khẽ trở dậy lẳng lặng đến bên LHX rồi hù 1 tiếng làm LHX giật mình tí té vào đống lửa. VTB ngạc nhiên hỏi:

-Ngươi làm gì mà thất thần đến vậy, k lẽ mới thiếu hơi vợ có 1 đêm mà đã như si vậy sao. Mk, lát nữa tranh thủ vợ ngươi k quản thúc ta đưa ngươi đến Lệ hạ viện ta mới mở gần đây cho ngươi thử món mới đảm bảo mê li, k thích k lấy tiền.

LHX cười khổ:

-K hẳn vậy, tại đệ lo lắng bình thường DD dù giận đệ mấy cũng k bỏ đi lâu như vậy, chỉ sợ dọc đường vợ đệ lại bị thằng nào dẻo mỏ nó tán rồi bán vào lầu xanh mất rồi cũng nên - Nói đến đây ánh mắt LHX chợt ánh lên 1 tia hi vọng mong manh .

VTB cũng ngẩn người, y lẩm bẩm:

-Cũng chưa biết chừng, vì nhân ĐHVL này ta cũng muốn hót 1 mẻ lớn nên đã kí hợp đồng với thằng ngon trai nhưng có tật như ĐBQ, LBC vừa dễ dụ đám bò lạc vưa không sợ nó hớt váng nước đầu nhằm kiếm tiếp viên cho mấy quán tửu ôm, bánh bao ôm mới mở. K biết Nhậm cô nương có dính chấu hay k, vì lẽ ra nếu biết ngươi đi cùng kẻ đa thê như ta là phải cảnh giác sợ ta khai hoá mà quay về giám sát chứ. Nhưng ngươi đừng lo, DD sắc nước hương trời nếu bị lọt vào tay chúng thế nào cũng có tin ngay đến ta để ta đi chek hàng nên ngươi k cần lo lắng lắm.

Tia hi vọng mong manh trong mắt LHX chợt vụt tắt. Y cúi đầu khẽ khàng:

-Cũng mong như lời huynh nói.

VTB nhặt chiếc mũ từ dưới đất lên, lấy tay phẩy bụi đội lên đầu rồi quay sang LHX:

-Thôi ta quay lại lôi đài đi kẻo mọi chuyện lộ bem hết cả thì cả ngươi và ta đừng có mong thò mặt ra giang hồ nữa.

LHX nghĩ: gã này thật kì quái, việc mở lôi đài là việc của ta, thằng nào lên đánh nhau sống chết là việc của nó. tiền vé thì ta đã thu thằng nào dám đòi ta cho 1 kiếm là chết tốt. Ta làm việc theo luật giang hồ thì sợ quái gì chứ. Y ngập ngừng hỏi:

- Tại hạ k rõ lắm ý của huynh đài, vậy là sao chứ?

VTB cười khành khạch:

- Chú cứ đi theo, anh dọc đường anh kể cho nghe.

Trên đường 2 người ghé vào 1 tửu quán tên Hồng Anh . Một lão già ăn mặc kiểu tửu bảo lấy khăn lau nhẹ 2 chiếc ghế rồi đủn vào đít 2 người nói gọn lỏn:

-Ngồi. Dùng gì?

VTB quắc mắt:

-Ông đây k ăn gì chỉ ngửi khói hương để sống mà thôi.

Tên tửu bảo già đổi ngay thái độ:

-K hiểu quí khách dùng mấy nén, loại gì?

VTB:

-6 nén loại trầm.

Tên tửu bảo cuống cuồng:

-Hương chủ giá lâm, tha cho tiểu nhân tội mạo phạm. Chẳng hay hương chủ có gì chỉ giáo?

-Giáo với gươm cái gì, chuẩn bị cho ta 2 con ngựa tốt, 1gói mông hãn dược, 1 hộp đồ ăn và dọn ngay ra đây món nào ngon nhất. trong lúc ta ăn báo cáo những việc xảy ra hôm qua tại ĐHVL.

Nói xong y quăng tờ ngân phiếu xuống mặt bàn:

-thưởng cho ngươi tối về mua trà mà uống.

Gã tửu bảo lập cập cầm tờ ngân phiếu :

-Úi mẹ ơi, chỗ 5000 lượng này tiểu nhân uống trà chắc đến đời cháu đời chắt còn đi tiểu. Ấy xin lỗi hương chủ tiểu nhân nói bậy bởi từ thủa cha sinh mẹ đẻ đến giờ tiểu nhân mới được nhìn thấy nên nói năng lộn xộn.

VTB gắt lên:

-Ngươi còn lộn xộn 1 câu là ta sổ đi 1 số 0 ,2 câu là 2số 0 đấy. mau đi làm việc ta sai đi.

Tên tửu bảo lập tức bốc hơi như y chưa từng sinh ra trên đời vậy. LHX thầm tính: Mk, ta phát hành 3000 vé, mỗi vé 5 lượng, vị chi là 15000 lượng. Trừ tền pháo hoa, tiền nhân viên phục vụ, tiền thuê ni cô HS gõ mõ tụng kinh, tiền bảo kê... còn lời 6545 lượng + tiền lời từ bán trà đá và cà chua trứng thối cho quần hùng là 575 lượng tổng cộng là 7120 lượng những tưởng là biết làm ăn. trong khi gã họ Vi này 1 lần vung tay cho tửu bảo là 5000 lượng. Cbn, đúng là kẻ ăn k hết người lần k ra. Đếch biết gã làm gì mà giàu thế .. Tự nhiên y cảm thấy nể gã đồng hành đến mấy phần.

Sau khi ăn uống no nê, nghe tên tửu bảo thuật lại diễn biến tại ĐHVL (trên kia đã có bằng hữu thuật lại kĩ càng rồi, k kể lại khỏi mắt người đọc )cả 2 lại nên đường. Đến chỗ vắng, LHX mới dám hỏi:

-Dám hỏi huynh đài, làm sao việc làm ăn của tại hạ lại liên quan tới huynh đài vậy. Xin huynh đài có uẩn khúc cao thâm gì có thể cho tại hạ biết chăng?

VTB bật cười hô hô:

-Cbn, ngươi biết ăn nói khách sáo từ bao giờ vậy, ta nghe chẳng lọt tai tí nào. Còn đek đâu khí độ LHCT mà ta vẫn nghe kể chứ.

LHX nhăn nhó;

-Khi đó tại hạ còn trẻ còn bồng bột coi trời là vung chứ bây giờ có gia đình mới biết mùi áp lực thế nào là cơm, áo, gạo, tiền, thế nào là chậm học phí cho con bị thầy giáo nó gửi chim bồ câu đưa thư nhiếc móc tại hạ k còn ra thể thống nào. Chưa kể vợ tại hạ 3 ngày soping, 5 ngày lại đi siêu thị. Bây giờ tại hạ mới thông cảm cho sư phụ NBQ vì lo sẽ sinh thêm con trong cảnh nghèo mà phải tự cung, vì lo cho 1 đám đệ tử ăn k rồi phá như tại hạ mà phải cố ngoi lên tranh đoạt chức minh chủ võ lâm để kiếm tí lộc còm thêm miếng thịt cho bưa ăn đệ tử mà mang tiếng nguỵ quân tử là kẻ bất nhân bất nghĩa rồi chết tức tưởi. Vì vậy tại hạ mới bàn với DD mở ĐHVL lần này kiếm chút tiền mua mấy loại sữa có DHA + cho thằng Lệnh Hồ Đồ ở nhà uống tăng thêm chiều cao cho bằng anh bằng em ,hi vọng sau này nó khá hơn tại hạ .

VTB cũng ngậm ngùi:

- Tuy ta chưa phải lâm vào hoàn cảnh như ngươi bởi tuy ta sinh ra trong kĩ viện nhưng k lo đói ăn bởi tiếng là cơm thừa canh cặn cũng ngon gấp tỉ lần cơm nhà nghèo của mấy thằng bạn ta. Có khi cả đĩa cá Mai hoa tuyết đáng giá đến 30 lượng cũng bị mấy thằng công tử k thèm động đũa. Từ đó ta luôn muốn kiếm tiền, thật nhiều tiền và nhờ vận may ta đã làm được. Giờ tuy ta đến 7 mụ vợ lại cả đống con nhưng có đem chân châu thay cơm, vàng thay cá thì cũng phải đến đời thứ 8 nhà ta mới hết tiền. Nhưng ta vẫn hiểu nghèo là thế nào.

VTB thở dài nói tiếp:

-Ngươi còn nhớ hôm qua ta kể đến đoạn ĐD sụp lạy ta k - LHX khẽ gật đâu- Khi đó, k những lạy ta mà hắn còn nước mắt lưng tròng nhờ ta giúp hắn 1 việc bởi hắn biết ta đã nhận lời giúp ai là sống chết gì cũng xong.

caccumcum

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#12 09-27-2008, 01:09 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

LHX gạt đầu:

- Tại hạ nhớ.

VTB tiếp:

- Nguyên ĐD có 2 người anh kết nghĩa. Anh cả là TP nói ra số khốn nạn nhất trong 3 anh em. sinh ra đã phải mang thân đi làm ăn mày, đến khi cố ngoi ngóp lên hàng chúa ăn mày k còn phải chịu cảnh chó cắn xin cơm, có đàn em phục vụ những tưởng chuyên tâm vào việc rượu chè cờ bạc trai gái. K ngờ lại mắc lại bị khui ra vụ lí lịch xấu. Thế là ăn mày lại về kiếp cũ, k những thế lại bị cả võ lâm TN xua đuổi. Số hên sao lại lên làm quan to cho Liêu quốc, k ngờ ngồi chưa ấm chỗ, chưa được hưởng mấy ngày sung sướng bên ả A Tử thì ả A Châu từ đâu mò về đánh ghen om sòm. Hoảng hốt trước cảnh quần thoa đại chiến, y cuống cuồng chạy tận đến NMQ trước sự rượt đuổi của 2 ả. K ngờ đến đúng chỗ chiến trường Tống Liêu mà 2 ả vẫn k tha. TP liều mạng tóm Liêu vương nhờ y phân xử giúp. K ngờ Liêu vương nhòm thấy 2 ả chằn cái đó cũng hết hồn nói k dám can thiệp vào việc gia đình hắn rồi kêu hắn tự giải quyết. Bí quá, hắn tự dí dao vào ngực hăm doạ nếu 2 ả k ngừng tay sẽ cho 2 ả thành goá phụ luôn, k ngờ chẳng may trượt chân rơi xuống vực. Liêu vương nom thấy cảnh đấy hãi quá nghĩ đến cảnh mới 2 ả đã thế, vậy khi y k có nhà, tam cung lục viện của hắn xảy ra biến ắt trời long đất lở nên cuống cuồng rút lui. Quần hùng đứng từ xa k hiểu tình hình thấy quân Liêu rút lui mới ngoa truyền rằng nhờ TP mà Tống quốc thoát kỏi nạn đao binh nên phong hắn thành anh hùng LLVT hàm liệt sĩ. Tiền tuất đều đều gửi vào ngân quĩ cái bang nhằm trao học bổng cho cái viên năng khiếu.

Nhưng số TP chưa tận vì số khổ hắn chưa dứt. Sau khi rơi xuống vực do rơi vào chỗ mềm nên k chết chỉ bị thương nhưng tệ nhất là mất hầu hết công lực. Sau khi tỉnh lại, y mò về Liêu quốc thì bị đuổi ra k tiếp vì y đâu còn sức trâu bò cũ để Liêu vương lợi dụng. Quay về Trung nguyên thì mấy ông trong ban chấp hành lãnh đạo võ lâm nói: ngươi đã thành thần tượng do sự hi sinh cao cả rồi thì k thể mất vai trò được nên càng k thể tuyên bố là y sống lại được. Đi xin viêc bất cứ chỗ nào đều k được nhận bởi lí lịch đề chữ :đã chết - mà ai lại nhận người chết làm việc bao giờ . Cùng cực ra đường xin cơm thì lại bị Cái bang mời về vì ai lại để anh hùng đi ăn mày. Về đến nơi đói quá xin lũ ăn mày cho ăn thì bọn chúng lại nói k bỏ công xin mà lại đòi hỏi nên k cho.

LHX lẩm bẩm:

-So ra mình còn sướng chán với gã này. Rồi sau đó sao nữa huynh đài kể tiếp đi.

VTB thở dài kể tiếp:

-Kể đến đây, ĐD khóc oà nên rồi đấm ngực thùm thụp gào nên: tiểu đẹ vô dụng , tiểu đệ vô dụng. ta vội vàng an ủi , hắn nói: sau khi k còn nơi để đến, TP đành muối mặt đến tìm tiểu đệ những mong tìm chút ấm áp từ tình huynh đệ. Nhìn thấy đại ca như vậy mà tiểu đệ nước mắt lưng tròng mà k biết phải làm sao. Trông đệ bóng bẩy thế này mà có xu nào dính túi đâu. Bbn, mấy con ác phụ nhà đệ nhìn thấy gương nhãn tiền từ cha đệ mới họp nhau lại bàn: cha nào con đấy, k cảnh giác k xong ,tốt nhất là k để cho hắn 1 xu nào cả thử xem có con nào bám hay k. nói là làm liền, chúng lục hết sạch k để lại cho đệ 1 mảy tiền. Ngay cả đồng bạc đệ dùng để cạo gió khi cảm mạo cũng bị chúng thu mất. Mk, chúng vô tình thì đệ vô nghĩa. K tiền chả con chó nào theo thì đệ vào lầu xanh sau đó bắn tin cho chúng được biết. Lợi dụng lúc lộn xộn là đệ chuồn, tiền thì để cho chúng phải trả, nếu k thì chúng phá banh cái lầu xanh đó cũng coi như đệ có công trong việc bài trừ mại dâm vậy. Chỉ phải cái mỗi lần như vậy là đệ lại phải vắt chân lên cổ mà chạy, cũng may môn lăng ba vi bộ đệ thuộc làu như cháo chứ nếu k chắc giờ chỉ còn cái đầu ở đây để nói chuyện với Vi gia. Cũng may nhờ vậy mà huynh đệ ta có duyên gặp gỡ.Ta mới hỏi lại: Vậy còn cái gã Hư Trúc thì sao, gã đó làm chủ cả 1 cung nghe đâu giàu có lắm mà. ĐD lắc đầu: nghe thế thôi chué chỗ huynh đệ , đệ biết cũng thảm lắm có phần hơn cả đệ. Đệ tuy k tiền còn được thả lỏng chạy rông vì đệ là thái tử lấy cớ tuần du nên đám giặc cái nhà đệ k dám nói gì, chứ Hư nhị ca thì bị quản thúc tại gia. Cứ định mắt trước mắt sau định chuồn là lại bị Mộng Cô sai Mai Lan Cúc Trúc đuổi theo tóm lại. Mk , mấy mụ này chẳng ưa gì nhau nhưng lại cùng nhất trí trong việc quản giáo nhị ca mới lạ chứ. Nhị ca lấy cớ về TL thăm bạn mấy mụ nói TL đâu có hoan nghênh phản đồ. Đòi đi khất thực thì mấy mụ kêu: nhà đầy đồ ăn đó, cần gì cứ vào tủ lạnh mà lục. Hôm trước đòi đi ra ngoài vãn cảnh thì hôm sau mấy mụ mua cho TV lắp cáp có thể xem được 60 kênh thích xem gì ,vãn gì cứ việc. Xin tiền để đãi đệ cầy tơ thì mấy mụ mua chó về rồi tự làm dâng đến tận nơi. Cbn, thịt chó phải đủ 7 món ăn kèm mắm tôm, lá mơ lông, giềng mẻ... thì mấy mụ lại cho toàn rau răm với thì là. K những thế lại còn bắt ăn bằng thìa với nĩa cho nó ...Tây. Vậy là chỉ 1 ngày là đệ chuồn thẳng mặc dù rất thông cảm với nhị ca.

caccumcum

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#13 09-27-2008, 01:09 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Hai gã, một lãng tử, một ma cô đang lả giả truyện trò, hơi ruợu vào, truyện lại càng nổ lớn. Chợt đâu, ngoài cửa một đại hán cao to đen hôi, râu dê tua tủa, lưng dắt đao, tay dắt 1 cô gái bước vào quán. Cô gái, trông rất xinh đẹp đoan trang, tuy nhiên vẻ mặt có vẻ ủ ê, thất thần, miễn cưỡng bước theo đại hán nọ.

- Tửu bảo, rượu rót bát lớn, thịt chém miếng to mang ngay ra đây để ta vui cùng nương tử của ta. Gã đại hán quát.

- Ai là nương tử của ngươi? Thả ta ra ngay không phu quân của ta mà tìm được, chàng sẽ băm ngươi thành tám mảnh dọc, bốn mảnh ngang.

- Hà hà, gã đại hán cười một cách bỉ ổi, cứ vui vẻ với ta rồi tính sau. Ta cũng đang muốn gặp hắn đây để xem thử Lãnh Nguyệt Đao của hắn so với Khoái Đao của ta thế nào?

Nghe tới đây, Lệnh Hồ Xung chợt giật mình quay sang bàn bên gọi lớn: Điền huynh, đã lâu không gặp.

Gã đại hán - chẳng phải ai xa lạ, chính là Vạn Lý Độc Hành Khoái Đao Mê Hái Hoa Điền Bá Quang, lúc này nhận ra người quen bèn đứng dậy thi lễ: Lệnh Hồ Huynh đấy phỏng? Đệ nhớ huynh muốn chết. Còn đây là...? Hắn chỉ Vi Tiểu Bảo.

- Xin được giới thiệu với huynh - Kỹ Viện Đại Tổng Bang Chủ, Hoàng Mã Quải, Hương Chủ Thiên Địa Hội Vi Tiểu Bảo đại nhân.

- À, là Vi tước gia đấy, nghe tiếng đã lâu như sấm ngang tai, nay mới được diện kiến. Hân hạnh, hân hạnh. Điền Bá Quang xá dài.

- VTB cũng đáp lễ cho phải phép, còn mắt hắn chỉ trừng trực nhìn vào cô gái đi theo ĐBQ. Gái ở đâu đẹp tệ, giá mà mang về làm thiếp thứ 8 của ta thì thật ổn, gã tự nhủ. Rồi hắn hỏi: Tại hạ hỏi khí không phải, chẳng hay lệnh phu nhân của Điền huynh đấy?

- Ố là là - ĐBQ cười đểu giả - đệ sinh ra ở đời cứ thấy gái đẹp là xực, vợ con làm gì cho rách việc? Nghe đâu ả nói ả tên Miêu Nhược Lan, đại tiểu thư của Kim Diện Phật, diện phiếc gì đó, là vợ của tên tiểu tử xử đao họ Hồ tên Phỉ. Tại hạ cũng đang muốn gặp hắn một phen để lãnh giáo ít đao pháp - mà nghe giang hồ đồn thổi - là nhanh không tưởng của hắn đây.

- Té ra là vậy, LHX và VTB đồng thanh. VTB lúc này đã kịp sử Thần Hành Bách Biến lướt nhẹ tới bên MNL, vuốt má nàng mà cười hềnh hệch: Cô nương, chẳng đi đâu mà vội, cứ ngồi xuống đây uống rượu cùng chúng ta cho vui. Ơ mà này, tủu bảo, mang cho ta một vò Dâm Dương Hoắc loại thượng hạng lên đây....

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#14 09-27-2008, 01:10 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lại nói Chu Chỉ Nhược giao đấu với Đinh Xuân Thu. Ngay từ đầu, nàng tấn công ào ạt, một tay xoè ra như cái quạt đẩy, một tay móc vào như vuốt đại bàng dùng toàn các chiêu tàn độc trong Cửu Âm Bạch Cốt Trảo tấn công hết chiêu này tới chiêu khác như nước chảy mây trôi. Đinh Xuân Thu, quả không hổ danh là tôn sư của 1 phái, lão vừa dùng Hoá Công Đại Pháp hoá giải bớt âm kình của CABCT, vừa dùng chiến thuật đẩy kéo và phản kích bằng những chưởng phong mang đầy độc dược. Chu cô nương, nhờ đã luyện thành Võ công vô địch, nội lực đầy dẫy nên không mấy khó khăn vừa tấn công vừa uốn lượn né tránh những luồng độc phong của ĐXT. CHỉ khổ cho bọn đệ tử của ĐXT đứng quanh, đứa thì chúng dư lực của CABCT đầu vỡ toác, đứa thì dính phải độc phong của sư phụ chết không kịp ngáp, miệng vẫn cười tươi.

Bốn lão già đứng ngây người nhìn 2 người giao đấu mà tấm tắc khen thầm. Đông Tà vừa xem vừa lẩm bẩm: Uy lực của CABCT quả thật kinh hồn, giờ ta mới được chứng kiến những chiêu số hoàn hảo của nó. Xưa ta vì nó mà để mất vợ yêu, quả cũng xứng! Giá ta mà có được tâm pháp của nó từ trước thì chắc gì Vương Trùng Dương đã nắm thế thượng phong trong lần Hoa Sơn Luận Kiếm đó. Tiếc thật.

Hai người vẫn giao đấu với nhịp độ ngày càng nhanh, một bóng trắng râu tóc bạc phơ và 1 bóng xanh lả lướt quấn lấy nhau trong ánh tà dương. Lúc này bọn đệ tử của ĐXT chỉ còn lác đác vài mống lùi mãi ra xa kinh hãi đứng xem. Bỗng Chu Chỉ Nhược tay phải móc 1 cái với uy lực ngàn cân, chắc hẳn chiêu này nàng đã phát huy hết 12 thành công lực, tay trái rút xoẹt 1 cái 1 nắm độc châm rồi vung lên. Hàng chục mũi độc châm bay tới ĐXT nhanh với tốc độ không tưởng.

Thiện tại, thiện tai - Lão tăng, tức Nam đế vừa xem vừa lẩm bẩm. Quần hùng lúc này đều không khỏi kinh hãi cho tính mạng của ĐXT.

Chợt thấy thân hình lão lắc lư, 2 tay khua lên trông rất kỳ quái. Rồi lão đứng bất động, 2 tay cầm 2 nắm độc châm, mặt mũi hơi biến sắc nhưng mịệng khẽ cười.

- May mà ta được sư thúc Thiên Sơn Đồng Mỗ truyền cho tuyệt kỹ Thiên Sơn Chúc Mai Thủ, không thì hôm nay tán mạng bởi con ranh nhà ngươi.

Mọi người đều thầm phục võ công tuyệt đỉnh của ĐXT. CCN lúc này nhếch mép cười ruồi nói: Khá khen cho công phu của lão, thôi hôm nay ta tạm tha cái mạng chó già đó, đừng để lần sau gặp phải bản nương, ta sẽ không tha đâu. Nay ta đi kiếm con ôn Triệu Minh báo thù cái đã. Nói rồi như 1 luồng điện xẹt nàng phi thân đi mất.

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#15 09-27-2008, 01:11 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lại nói đến đoạn ĐPBB kéo bốn cô nương và Sôn Gô Ku đi theo. Mấy cô nương mở miệng tru troé:

- Đồ nửa nam nửa nữ chó mà này, bỏ mấy bà ra ko thì bảo?

A Tử vừa cất lời thì một hán tử chạy tới hét lên:

- A Tử A Tử nàng sao rồi?

Rồi bất ngờ tung song chưởng đánh tới. ĐPBB ngẩng nhìn thấy hắn mặt người ko ra người hai mắt đui mù, chưa từng thấy thằng cha nào xấu như thế sợ hãi buông mấy người đẹp ra. Quần hùng ngẩng mặt lên kinh hãi: Đây chả là Du Thản Chi chết từ đời tám hoánh rồi cơ mà, sao có mặt ở đây? Du Thản Chi ko cần quan tâm đến lời bàn tán của lũ hóng chuyện cự nhiệt tình tấn công. ĐPBB tức khí chửi:

- Mẹ nó, thằng cha này mặt mũi thì xấu, chưởng pháp tầm thường hết sức ra đây chịu chết à?

Rồi sấn tới định một chiêu kết liễu, ngờ đâu Kiều Phong và Trương Vô Kỵ cũng nhắm mắt lao vào tử chiến với ả. Đang gay go, Du THản Chi nghe thấy tiếng Kiều Phong nhận ra thù địch với mình quay ra tấn công Kiều Phong. Bốn thằng cứ thế xông vào đánh nhau lộn bậy...

Trương Tam Phong từ nãy giờ đứng ngoài thầm nghĩ Mình đã được KD bảo là đệ nhất thiên hạ mà lại để mấy tên nhãi kia biểu diễn thì mất uy danh quá, định xông vào tính sổ. Ông vốn là người cẩn thận nên tính rất kỹ: Kiều Phong tuy là thằng ăn mày rách rưới, tiền ko có, nhưng dù sao trước làm bang chủ lũ ăn mày, là đại quan nước Liêu, lại được đám quần hùng có mắt như mù tôn làm biểu tượng của người anh hùng, dây vào rách chuyện. Trương Vô Kỵ nghe nói cũng có quen thân với hoàng đế đại Minh, nhỡ chúng thù dai xua quân dẹp Võ Đàng thì...toi, với cả hắn có quen biết với mình, đánh nhau mang tiếng ra. ĐPBB cũng là giáo chủ Ma giáo, ghê gớm lém. Có mỗi thằng lỏi người ko ra người, ngợm chẳng giống ngợm kia là chẳng ai thân thích, địa vị thấp hèn, ngươì đời chửi rủa đánh chết cũng ko sao!

Nghĩ vậy TTP ko còn ngần ngại lao vào tấn công Du Thản Chi. Du Thản Chi đang phân tâm ko chú ý bị dính chưởng lộn mấy vòng trên sân. Quần hùng thấy thế đứng dậy võ tay ầm ĩ, bỗng đâu có một mụ già chạy đến khóc thút thít:

- Dương huynh, Dương huynh ở đâu?

TTP giật mình, hoá ra là bạn cũ Quách Tương. Nhớ thương Dương Quá đến mức già vẫn còn đi tìm, liền chạy tới dỗ dành:

- Chị yêu! Chị chưa tìm thấy Dương huynh à? Sao lại chạy tới chỗ võ đài này?

Quách Tương mới biểu:

- Thì ta đoán Dương huynh thế nào cũng chui ra đây tỉ thí võ nghệ nên chạy tới lui đi tìm ko thấy nên mới khóc để Dương huynh chạy ra, mà ku thế nào rồi, võ công của ku chắc là đệ nhất thiên hạ chứ?

TTP lắc đầu:

- Ấy, chị ko biết đấy thôi, nhiều thằng võ công cao lắm, nó ra tay một phát là quần hùng bạt vía. Đệ lừa mãi mới "cắn trộm" thằng Du Thản Chi một phát, nay ko biết thế nào để đối phó với mấy thằng còn lại?

TTP chỉ tay ra phía võ đài nơi ĐPBB đang vũng vẫy. Quách Tương cười nói:

- Để ta ra bắt con bé này cho đệ thấy võ công đích thực.

Thế rồi QTương chạy ra:

- Con gái con lứa gì mà nhảy nhót quay cuồng với bọn đàn ông thế kia?

ĐPBB ngẩng nhìn, thấy một bà già tóc bạc trắng mà da vẫn mịn màng như 20 thì khâm phục:

- Úi, bà luyện được chiêu gì hay thế, dạy cháu với! Cháu từ hồi sang làm con gái ra sức chăm chút mà da mặt vẫn sần sùi, mụn nhọt mọc lung tung ko được như bà.

QTương thấy thế ôn tồn bảo

- Có khó gì đâu, ta mới sang Việt Nam, mua được mấy lọ mỹ phẩm Daso về chăm sóc da mặt, con cần ta cho, nhưng fải chạy giúp ta tìm Quá huynh?

ĐPBB ra vẻ ưu tư:

- Quá huynh là thằng nào cơ ạ?

QTương đáp, mắt nhìn xa xăm:

- Là người đẹp trai nhất thế gian, có một con chim hoành tráng nhất thiên hạ

ĐPBB nghe thấy thế liếc nhìn Đào Cốc Lục Tiên, sáu thằng này xấu thấy mồ, chắc ko fải, lái đá sang Nhất Đăng, a, thằng cha này già khú đế cũng tầm tuổi bà lão, lại cũng đẹp lão phết, liền chạy tới. Nhất Đăng chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì thấy bộ hạ mình bị nắm chặt. ĐPBB nói:

- Ấy, chết xin lỗi nhà sư, để tại hạ xem "của quý" ngài có hoành tráng nhất thiên hạ ko?

ĐPBB xem xong rồi hét:

- Tên này bé quá ko fải rồi!

Rồi định lao tới chỗ mấy tên nữa thì QTương tức giận quát:

- Đồ ngu, ta bảo chim hoành tráng ở đây là chim điêu chứ đâu fải...

Thế rồi thẹn đỏ cả mặt. ĐPBB sợ bà ta phật ý ko cho mình bí kíp làm đẹp thì nguy, liền vội chạy:

- Ấy, thế để con chạy ra xa tìm, sao bà ko nói rõ, làm con nỡ...

Rồi lại liếc mắt đưa tình Nhất Đăng, Nhất Đăng sợ quá chết giất, ngất phát nữa. Trương Tam Phong chớp lấy thời cơ hét bảo TVK:

- Này Kỵ con giúp ta hạ thằng ăn mày đi, tí ta dẫn đến gặp cha!

TVK nghe thấy được gặp cha sướng quá, lao vào hợp sức mà tỉ thí. Kiều Phong bị hai vây một, toàn là Cửu Dương chân kinh vây khốn ko biết sẽ làm sao đây....

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#16 09-27-2008, 01:12 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lại nói chuyện trong quán rượu. VTB kéo ĐBQ ra ngoài nói nhỏ:

-Ngươi hành sự thật lỗ mãng. Ai chẳng biết ngươi bị tụ tiễn xuyên của quí rồi, còn đâu tác dụng nữa mà nương tử này nương tử nọ nghe thật chối tai. Cũng may mà ngươi còn có tí khôn giả bộ k nhận ra ta nên mọi người đỡ nghi ngờ ta cùng 1 bọn với ngươi. Thôi thả quách cô ả kia ra làm cho ta việc này trước đã.

ĐBQ lắp bắp:

-Nhưng ta lừa mãi mới bắt được ả lại còn bị ả cắn cho mấy cái đau điếng. Nay bỏ đi liệu có quá tiện nghi cho ả chăng. mà bỏ đi kể cũng đáng tiếc, ả đẹp như thế đem bán chỗ khác cũng đủ tiền uống rượu nhoè.

VTB tiếc rẻ:

-Ngươi tưởng ta k biết hay sao. Nhưng việc bằng hữu quan trọng hơn. Vợ của LHX tự nhiên thất tung k biết đi đâu. Ngươi thả ả MNP ra cũng có nhiều cái lợi: thứ nhất ngươi giữ được cảm tình của LHX với ngươi, người nay tính tình thoải mái nhưng k ưa gì cái trò bắt cóc gái nhà lành của ngươi đâu. Lúc nãy tuy y cười nói vậy nhưng ta biết y khó chịu lắm. Thứ 2 ngươi thêm thời gian tìm vợ cho y cũng là việc nên làm. Tiền công ta vẫn tính cho ngươi ả này coi như ta đã nhận hàng.

ĐBQ nhảy cẫng lên:

-Đa tạ Vi gia chỉ giáo. Cbn, vụ này nếu nói sớm ta đã k thất lễ với bằng hữu rồi, Vi gia yên tâm đi, tìm gái là việc tại hạ giỏi nhất trên đời. Nhờ Vi gia lên tạm biệt LHCT thay tại hạ. Tiền công vụ này chỉ cần người trả hộ bữa rượu này hộ tại hạ coi như xong. OK- nói xong ĐBQ quày quả cắp đít đi luôn.

VTB trở vào nói với MNP:

-Cô nương, tên ĐBQ tính hay đùa nghịch. thấy cô nương đi lại 1 mình muốn giúp nhưng lại thích đùa chơi nên giả bắt cô đem đến đây gặp tại hạ. Trước khi đi y gửi lại nhờ tôi đưa giùm cho cô ít lộ phí bởi y biết cô vừa xinh đẹp lại tính khí quật cường ,nếu y đưa cô chắc chắn k nhận. Cô cầm lấy coi như chút lòng thành của y.

Nói xong VTB rút tập ngân phiếu ước chừng 1000lượng đưa tận tay cô ả. MNP ngẩn người, cầm lấy tập ngân phiếu rồi khẽ nói:

-Thì ra như vậy, tôi đã trách nhầm ân nhân rồi. vậy nhờ Vi gia nhắn lại với y nếu có dịp tôi sẽ báo đáp.

Sau khi MNP đã khuất bóng, LHX quay sang VTB vái dài 1 cái: Đa tạ. VTB ngạc nhiên:

-Có gì mà ngươi đa tạ ta

LHX nói:

-Việc vừa rồi là chủ ý của huynh phải k. Đệ chơi với ĐBQ 1 thời gian đâu còn lạ gì y. xưa nay y coi đàn bà như cỏ rác, trong túi y lại chẳng bao giờ có lấy 1 xu mà toàn ăn chịu, uống thiếu. Nếu vừa rồi huynh k thu xếp khéo thì thế nào đệ cũng tìm y để hỏi tội. Vi huynh là người nghĩa khí, nếu k chê xin được kết nghĩa đệ huynh.

VTB thầm nghĩ: cũng may tên này cũng chưa ngu lắm. Mk, vụ này lão tử đổi 1 ả lấy 1 gã có số má kể cũng k lỗ vốn mà còn có lời về sau. Nghĩ rồi ,y đồng ý ngay. Cả 2 đốt nhang lạy trời xin k cùng sinh cùng ngày nhưng cùng chết đồng ngày đồng tháng đồng năm (VTB vẫn giở trò ma, đến lúc y thề lược bỏ đoạn chết cùng năm. Nếu lời thề ứng nghiệm, nếu LHX có toi thì y vẫn còn sống tiếp ).

Sau khi kết bái, VTB cầm tay LHX nói;

-Bây giờ là người 1 nhà, ta cũng k dấu đệ nữa. Vụ làm ăn của đệ bất cứ khâu nào cũng đều có ta giở trò ma vào nên tiền thu cũng khá. Vậy nếu có khó khăn gì, đệ cứ nói với ta ta sẽ giúp hết sức.

LHX hoảng hồn nghe lỗ tai lùng bùng. Y hốt hoảng kiểm lại tất cả mọi công đoạn, mọi nhân công xem có gì sai sót nhưng tuyệt nhiên k nhận ra. Vội vàng y hỏi lại:

-Thật vậy sao? sao đệ k hay biết tí nào cả. Mọi công việc đệ tự tay lên kế hoạch kĩ càng lại có vợ đệ kiểm lại lần nữa khó mà sai được. Thật là huynh nói mà đệ nghĩ nát óc k ra sơ hở ở chỗ nào.

VTB bật cười:

-Việc của ta mà đệ cũng nhìn ra thì thiên hạ này làm gì còn cái tên VTB nữa chứ. Ngay ĐHVL ,trên khán đài cao thủ nhiều như mây mà ta các võ sĩ "hát nhép" mà k ai biết. Cbn, tự nhiên ở đâu mọc ra gã Sô Gôn Cu lại tò tò nói ra làm việc ta suýt nữa thì đổ bể. May mà ta đã bố trí ĐPBB giải quyết gã rồi.

LHX càng lúc càng thấy hồ đồ:

-Chắc huynh trêu đệ hay sao chứ. Đệ thấy rõ ràng bọn chúng đánh nhau chí mạng cơ mà.

VTB lắc đầu:

-Đệ ơi là đệ, có bao giờ đệ tự hỏi với khoản tiền thưởng 1000 lượng + danh hiệu hão Cao thủ đệ nhất KD truyện mà lại có thể có nhiều cao thủ lên đài thế k ?Toàn những cao thủ đệ nhất thiên hạ cả đấy, chỉ cần họ ho 1 tiếng là khối kẻ mang tiền gấp nhiều lần cái khoản tiền thưởng còm của đệ đến cúng mà khỏi cần động tay động chân cho mệt. Còn nữa, lượng khán giả tại sao chật khán đài là do vợ chồng đệ khuyến mãi chầu tụng kinh gõ mõ của mấy ni cô HS sao? Họ đến là vì ta cả đấy.

LHX càng lúc càng thấy mình ngớ ngẩn:

-Họ đến là vì huynh ư?

VTB càng cười lớn:

- Vì ta ư, cũng k sai lắm. Họ đến k phải vì ta mà là vì tiền đấy. Tất cả các điểm cá cược quanh võ đài đều là chân rết của ta cả. Ngay từ khi đệ chưa mở võ đài, ta đã cho lũ Phong Tế Trung, Triệu Tề hiền...đi rêu rao đại hội lần này có nhiều cao thủ đệ nhất mọi bộ truyện KD tham dự, diễn biến diễn ra sẽ k biết đằng nào mà lần- giống như kiểu treo băng rôn quảng cáo trước mà k biết mấy "ngôi sao" có đến hay k ở cái xứ mà người ta gọi là Việt quốc vẫn làm. Sau đó trên các trục lộ dẫn đến lôi đài ta cho dựng nhiều trà lầu bán với giá rẻ khuyến mại thêm màn kể chuyện về tích các anh hùng võ lâm như : TLN bị DCB cưỡng đoạt, QT-HD nội chiến giữa đêm... lại thêm màn ca Thập bát mô có múa minh hoạ. Úi chà! không khí cứ gọi là sôi sùng sục. Sau đó ta lại cho người đến từng bàn rỉ tai nói ở đó...ở đó...có nhận cá cược tỉ lệ cực ngon, tiền được cược được trốn thuế hoàn toàn lại có hoá đơn VAT ma cho việc giải ngân. Thế là bọn chúng tranh nhau đến đặt cửa suýt nữa đổ cả mấy điểm đó.

LHX càng lắc đầu khó hiểu:

-Đệ vẫn k hiểu, cách làm của huynh nghe chừng mạo hiểm quá. Nếu lỡ họ đặt đúng cửa thì huynh móm à?

VTB cười khành khạch:

-Vụ này ta đã chuẩn bị chứ. Trừ khi trời sập chứ còn lâu VTB này mới thua được.

caccumcum

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#17 09-27-2008, 01:12 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Đây nói, Kiều Phong đang ở thế hạ phong, cố ráng hết sức đối chưởng với TTP và TVK. Một tay chàng thu lại trước ngực vận hết nội lực đẩy ra 1 chiêu Kháng Long Hữu bối về phía Lão đạo sĩ, đây là chiêu thuộc tầm cương mãnh nhất trong bộ GLTBC, hòng đẩy lùi lão đão sĩ ghê gớm kia. Tay kia chàng liền ngay sau đó phóng ra 1 chiêu Kiến Long Tại Điền - một chiêu biến hoá và uy lực không kém nhằm vào gã giáo chủ trẻ tuổi. Tuy nhiên, mọi người đang có mặt tại đương trường đều nhận thấy, càng lúc hơi thở của KP càng có phần nặng nhọc, coi bề khó trụ được lâu.

Lúc này, dưới thềm chợt có người lên tiếng:

- Lão đệ, từ khi ta tái xuất giang hồ mới thấy cảnh này - Hai thằng đánh một chẳng chột thì què, thế còn ra thể thống gì?

- ồ vâng, quả có vậy thưa giáo chủ, cái lão đạo sĩ già kia coi bộ đường đường là vậy mà hoá ra da mặt dày fết. - tiếng một người khác đáp.

- Chắc lão luyện cái gì cbn Thái Cực Quyền nhiều, nên da mặt mới phát triển vậy chăng?

- Theo thuộc hạ, chưa hẳn như vậy, phần nữa do lão sống lâu cậy thế ta là Bắc Đẩu Võ Lâm nên cứ làm tới, chả cần khoai ngô gì sất.

Cứ thế 2 người vừa tung vừa hứng như chỗ không người.

Đến lúc này, không kiên nhẫn được nữa, cả 3 cao thủ vội thu chưởng cùng hướng mắt về phía 2 người kia. Thấy 1 lão già cao lớn quắc thước, râu tóc tua tủa bạc phơ. Còn một người râu 3 chòm đốm bạc, trông rất oai vệ. Cả 2 người đều mang đầy vẻ diễu cợt trên mặt, cười cười nói nói.

TTP dù rất tức giận nhưng vẫn ôn tồn - Quả xứng với công phu hàm dưỡng bao năm của lão. Chẳng hay 2 vị có thể cho biết quý danh, sao lỡ buông lời bỡn cợt?

Lão già râu 3 chòm bèn trả lời: Đây là Nhậm giáo chủ của bản giáo, còn tại hạ họ Hướng. Bọn tại hạ đang tìm thằng lại cái ĐPBB để rửa hận, mà vừa tới đây đã mất hút dấu vết nó.

- Ái chà! cả 3 người trên võ đài và khắp lượt quần hùng đều đồng thanh thốt lên. Họ đều hiểu, tên đại ma đầu tưởng chết mất xác dưới đáy hồ nay lại tái xuất giang hồ. Từ nay võ lâm sẽ dậy sóng không biết tới bao giờ?

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#18 09-27-2008, 01:14 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Nhìn vẻ ngơ ngác của LHX, VTB càng cười to hơn. Y cười đến gập cả bụng, cười đến nước mắt nước mũi dàn dụa. Sau khi cố nén, y nói:

-Cái đám mang tiếng quần hùng đó hầu hết chỉ là những con vịt béo để ta vặt lông mà thôi. tất nhiên những kẻ mà ta thực sự xem là bằng hữu thì k kể nhưng cũng k nhiều lắm đâu. Đệ là người đầu tiên và có lẽ cũng là duy nhất mà ta có thể nói hết những điều gan ruột vậy bởi vì sao đệ biết k. Bởi vị đệ giống như ta, nửa chính nửa tà. Chúng ta cùng coi võ lâm như mớ giẻ rách k đáng để lau giày nhưng lại coi trọng các nhân vật nghĩa khí. Chúng ta làm việc bấp chấp qui củ, những gì nói trên chót lưỡi đầu môi như: quang minh chính đại, nghĩa khí giang hồ...gì gì đó coi như rắm thoảng bên tai mà chỉ làm những gì ta coi là đúng. Việc gì đã làm là phải làm cho tới bờ sát góc mới thôi.

VTB càng nói càng say sưa, tay chân vung vảy, nước miếng bắn phèo phèo bởi những điều chứa chất trong lòng bây giờ mới tìm được người phát tiết. Nhưng đột nhiên y ngưng bặt im lặng 1 lúc ngơ ngẩn nhìn trời rồi đột nhiên cất tiếng thoá mạ om sòm:

-Cbn, #$%^())* (tự kiểm duyệt ) ta k nói nhiều chắc đệ cũng hiểu, tìm được bạn thì dễ, biến người khác thành kẻ thù càng dễ hơn. Nhưng tìm được tri kỉ thì quả thực khó lắm. Ngay cả bằng hữu nhiều khi chưa chắc đã tin tưởng được. Có kẻ lợi dụng ta, có kẻ tốt với ta nhưng chưa chắc đã hiểu ta, có kẻ lại hiểu ta quá kĩ làm cho ta lại sợ. Trước đây ta cũng có 1 tri kỉ thực sự là Khang Hi, nhưng ông ta hiểu ta quá rõ mà lại là cấp trên của ta, quyền lực bao trùm thiên hạ nên ta phải tìm mọi cách tránh xa ông ta càng xa càng tốt mặc dù thực tâm ta k hề muốn. Đệ có hiểu những gì ta nói k?- vừa nói y vừa nhìn xoáy vào mắt LHX. LHX không dám nhìn thẳng vào nhãn tuyến của TB, y tự nhiên cảm thấy ớn lạnh mà k rõ vì sao chỉ dám khe khẽ gật đầu.

Tuy LHX hành sự theo bản năng xưa nay thích gì là y làm bất cần đúng sai. Nhưng kiểm lại những người thân quen nhất: sư phụ mà y coi như cha ruột thì coi y như cái gai trong mắt khi y được sự chú ý hơn của quần hùng, sư muội mà y yêu thương nhất mực sẵn sàng bỏ y theo gã LBC chỉ vì gã đẹp trai, gia thế hơn y, HVT - người kết nghĩa đệ huynh trong cơn sinh tử thì lợi dụng y để cứu NNH, đám quần hùng khi tụ tập tại Ngọa long cương cụng li cụng bát tưởng k gì thân thiết hơn chỉ cần 1 tiếng tình tang Thánh cô gảy lên là bỏ chạy như vịt bỏ mặc y 1 mình... Đối với y thật lòng chỉ có NDD mà thôi, bây giờ k biết nàng ở đâu? Bất giác LHX buông 1 tiếng thở dài.

Bất chợt VTB lại buông tiếng cười rộ:

-Ta thật đáng đánh đòn, tại sao lại nói những lời làm mất hứng như vậy chứ làm cho đệ ảo não như mất sổ gạo vậy. Thôi, để ta nói tiếp chuyện làm ăn cho đệ nghe. Hi vọng nghe thấy hơi tiền là đệ tỉnh lại phần nào chăng. Mà ta nói đến đâu rồi nhỉ?

LHX cũng như choàng tỉnh, y bật cười:

- Huynh tìm thầy thuốc nào đi chứ nếu k chưa già đã mắc bệnh mất trí nhớ thì nguy. Hay là để đệ giới thiệu cho huynh vị danh y BNC nhé, gã ấy có bài thuốc hay lắm để bồi bổ trí nhớ cho cả đầu trên lẫn đầu dưới- đầu trên thì tinh minh mọi việc, đầu dưới đến giờ là lại ngóc lên nhắc nhở . Bài thuốc đấy hợp với người đa thê như huynh đấy .

VTB cũng cười theo dợm chân làm bộ đá vào mông LHX :

-Cbn.Giờ ta mới thấy lại chút khí đồ củ LH công tử khét tiếng giang hồ về tài...lẻo mép chứ.

VTB tiếp:

- Chắc đệ chưa quên chuyện ĐD nhờ vả ta chứ. Y muốn ta giúp đại ca hắn là TP-cái gã đang sống trong cảnh khốn khổ bởi đã mắc eo lại còn dắt díu thêm song A nên càng thê thảm. Y lí ra đã là 1 kẻ đội trời đạp đất, nay lâm thảm cảnh nhưng vẫn còn chút khí độ. Cbn, mà phàm những kẻ có khí độ lại nghèo càng bảo thủ đến mức cực đoan. Ta đưa tiền, y nhất định k chịu nhận nói gì gì ,à phải rồi :vô công k nhận thưởng. cbn, vào (vô) gặp công công (công) mà k nhận thưởng thì vào làm cái đêk gì. Nếu k vì lời hứa với ĐD thì ta ị vào sĩ diện của y rồi bỏ đi 1 nước. Nghĩ hồi lâu (mà mk, ta ghét phải nghĩ lắm vì mỗi lần nghĩ là ta lại nhức cả đầu. Nhưng chót hứa rồi phải cố thôi ) ta chợt nảy ra ý hay, mà hay thật nhé

LHX cũng là 1 tay hay hóng hớt có tiếng, nghe VTB kể chuyện hấp dẫn quá làm y quên béng cả lo lắng NDD đang ở đâu. Càng nghe y càng sốt ruột, k chịu nổi đành cắt ngang:

- Huynh kể nhanh nhanh 1 chút được k. Mk, nghe giọng ề à của huynh mà sốt hết cả tiết.

VTB cười:

- Từ từ rồi khoai sẽ nhừ, làm gì mà đệ sốt ruột dữ vậy. Cái thằng đang đọc topic đến đoạn này còn đang sốt ruột hơn cả đệ mà ta có nghe nó nói gì đâu .

(Hì hì xem phim cái đã rồi tính sau)

caccumcum

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#19 09-27-2008, 01:16 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Lại nói chuyện NDD sau khi tát thằng chồng đổ đốn một cái, ôm mặt khóc tức tưởi và bỏ chạy, nhưng vừa được hơn chục bước, đã nhếch mép cười gằn: " dám chê ỏng chê eo "bà bà" của mi à! Trước mặt người lạ ta giữ thể diện cho ngươi. Được lắm, tối nay về ta không ca ra ố kê với ngươi 1 bản "Đập vỡ cây đàn"thì ta còn mang ngoại hiệu thánh cô làm cái con đù đì gì ..."

Vừa rủa thầm, NDD vùa quay trở lại đấu trường. Thấy ở cửa có vài lão già đang lấp ló, đang sẵn cơn giận giữ trong người, Thánh cô co chập đạp một phát vào mông lão rách rưới nhất một cú làm lão lộn nhào mấy vòng rồi chửi toáng lên:

- Đám ĐCLT đâu, các ngươi chết ở xó nào mà để mấy lão ăn mày này vào phá chỗ làm ăn của bà bà hả...

Vừa nói đến đây thì NDD im bặt vì nhận ra mấy lão này vừa khống chế mình lúc nãy trong rừng. NDD định thần nhìn kĩ thì thấy lão đang

ôm mông lăn lộn dưới đất rõ ràng là Bắc cái, chợt chấn động lẩm bẩm:

- Bỏ bu, Bắc Cái Hồng Thất Công là một trong Võ lâm ngũ bá, võ công cái thế, công lực thâm hậu. Vậy mà ta đá lão một cú thê thảm vậy, không biết đôi giày cao gót của ta có sao không...

Nói rồi nàng tái mặt ngồi bệt xuống tháo chiếc giày vừa đá ra săm xoi than thở:

- Trời ơi, đôi này đợi vài tháng nó mới sale, hôm nay có dịp lên biểu diễn mới dám mang, xót quá...

Lão Tây Độc thấy Bắc Cái nằm một đống, trước giờ vốn có tư thù, nên thích chí chạy đến lấy cây chọc chọc. Còn lão Đông Tà vốn cơ cảnh hơn người, thấy NDD 1 chiêu, dù là đánh lén, đã đả bại Bắc Cái, nhưng không thừa cơ truy kích hoặc đối phó với hai lão, lại ngồi xuống tháo giầy, mặt đần ra, liền sinh nghi mà giật lấy xem điều chi cổ quái. NDD kinh hãi chỉ kịp la lên mấy tiếng "cbn , cướ..." đã bị Đông Tà nhét trả lại vào miệng làm ú ớ không lên tiếng được nữa.

Trong lúc này, trên võ đài, Trương Vô Kỵ và Tièue Phong vốn võ công tham hậu, đã tự giải khai được huyệt đạo rồi ôm nhau nhảy múa, miệng không ngớt hò la:

- Tự do rồi, tự do rồi...!

TVK tính vốn đa cảm, bắt đầu khóc thút thít. TP vỗ vai cười nói:

- Nam nhi đại trượng phu, sao đệ khóc dễ dàng thế ! Cbn ,hãy cùng ta đi uống 1 bữa cho thống khoái nào...

TVK nhoẻng miệng cười liền:

- Đến cái chỗ hôm bữa đại ca dẫn tới nha..

TP cười lớn:

- Con bà nó, Lệ Đông Viện phải không? Ok, nghe nói Vi má má mới có "hàng" mới.

Nhưng rồi sực nhớ:

- Nhưng bữa nay ta hết đạn rồi, bữa nay đệ trả được không?

- Trời ơi, huynh còn lạ gì tính nết mụ Triệu Minh nữa, tiền lương hàng tháng đệ còn đồng nào mới lạ...

- Cbn, làm cái gì bây giờ...À, mà Thánh cô kia rồi, nhờ Thánh cô chi tiền "sô" hôm nay nào.

TVK mừng như mèo mù vớ cá rán, liền đi theo TP đến chỗ bọn Doanh Doanh đang đứng. Đến nơi mới thấy cảnh tượng quái dị: 6 lão già hình dong cổ quái ,trong đó 4 lão đang nắm tay nắm chân khiêng 1 lão hoà thượng. 1 lão mặc áo bào trắng ngồi chồm hổm, vừa cười vừa chọc 1 lão khất cái đang ôm mông lăn lộn. Nhậm Doanh Doanh thì đang ngậm 1 chếc giày đứng bên đứng bên 1 lão nhà nghiêm trang đạo mạo.

TP nghĩ thầm: " Cbn, chắc tiết mục sau là tiết mục tấu hài nhộn lắm đây", rồi chắp tay chào NDD:

- Nhậm "chủ sô", đã hết giờ biểu diễn của anh em tại hạ, xin Nhậm chủ sô ứng trước ít tiền cho anh em tại hạ đi ăn khuya.

NDD thấy TP đến, mừng rỡ định kêu cứu, nhưng ngặt nỗi miệng bị nhét giày, chỉ phát ra được mấy tiếng:

- ứ ư ứ !

TP nghe thấy "ứ ứ" thì nghĩ NDD nói ứ trả, nghiêm giọng nói:

- Thánh cô, bọn tại hạ đổ máu để kiếm chút bạc vụn, Thánh cô cũng phải xử sự cho công bằng để lấy uy tín cho cái chương trình ĐHVL của vợ chồng Thánh cô chứ.

Lão Đông tà đứng bên cạnh, nghe mây chữ uy tín, ĐHVL... đã động cơn thịnh nộ gầm lên:

- ĐHVL là cái quái gì chứ ! Chương trình rẻ tiền hạng bét, đánh đấm như mèo quào, không bằng một góc cái HSLK của chúng ta, thế mà vẫn có lũ ngu chịu bỏ tiền ra xem...

Nói đến đây quần hùng xôn xao, có người thoá mạ lão Đông Tà chửi mình, có người đồng ý mà kêu gào trả lại vé, cả đấu trường náo loạn cả lên.

TP thấy lão già đụng chạm đến sô diễn của mình, ám chỉ mình đánh như mèo quào, cũng nổi cơn thịnh nộ đáp trả:

- Mẹ khiếp! HSLK là cái quái gì! Ông đây một mình chấp hết, vào đi...

Quần hùng vỗ tay inh ỏi, rồi có người hô Tiêu Phong cố lên, có người tụng: Đông tà vô địch, lác đác đã có vài đám cổ động viên hai bên đánh nhau. TP và Đông tà vẫn đang đánh võ mồm:

- Mày giỏi, chẳng cần đến chúng ta vào cuộc, ta chỉ cần ngoắc vợ chồng thằng Quách Tỉnh và thằng Dương Qua vào là ba má mày nhận không ra mày liền...

- Á à, bộ ông đây không có đàn em hả? Chỉ cần "ông" phôn một cú thôi là hai thằng Đoàn Dự, Hư Trúc xách hàng nóng hàng lạnh ra chơi tới bến liền...

Hai bên lăm le chuẩn bị nhảy vào cấu xé nhau, thì bỗng hai bóng người vọt lên võ đài, một bóng nhỏ thó chỉa thứ hoả khí Tây phương lên trời bắn một cái đoàng như sấm giật, khiến quần hùng kinh hãi dồn hết con mắt về phía võ đài. Người nhỏ thó thấy quần hùng im lặng rồi, liền nói

- Lộc Đỉnh công Vi Tiểu Bảo có vài lời muốn nói: Trận đấu vô tiền khoáng hậu này sẽ được tổ chức, nhưng không phải hôm nay, ngày giờ địa điểm sẽ được bố cáo rộng rãi trên giang hồ sau.

Quần hùng nhao nhao phản đối, đòi phải đấu liền. Vi Tiểu Bảo, đúng là gã, lúc nãy đã cùng LHX trở ngược về đấu trường, nhưng thấy NDD bị khống chế liền chần chừ chưa dám chui ra, bây giờ đánh hơi được mùi tiền liền kéo ngay LHX lên võ đài bố cáo. Gã nói:

- Cbn, bọn lục súc các ngươi chẳng biết nhìn xa trông rộng gì cả. Đây n không phải là đám đánh lộn ngoài chợ. Những cái tên trong Võ lâm ngũ bá, Quách Tỉnh Dương Qua, Đoàn Dự Hư Trúc, Tiêu Phong Trương Vô Kỵ, rồi LHX nữa, há phải những tên vô danh tiểu tốt trên giang hồ ư?

LHX chưng hửng:

- Cái gì ? Sao có tên tại hạ ở đây? À , đúng rồi, vụ này Vi tước gia định cho tại hạ làm bầu sô ư?

- Cbn, tiền đưa trước mặt lão gia mà lão gia lại dút cho ngươi ăn ư?

Nói rồi gã quay lại quần hùng nói tiếp:

- Chẳng lẽ với 1 trận chiến vô tiền khoáng hậu giữa các cao thủ cổ kim như vậy, các vị không muốn kiếm ít tiền cá cược ư?

Quần hùng vỡ lẽ, nhao nhao lên vỗ tay. VTB nói tiếp:

- Trận đấu này sẽ do Vi tước gia ta đây làm bầu sô, kiêm nhà cái bao thầu đặt cược. Oai danh và tài lực của Lộc Đỉnh Công Vi Tiểu bảo này chẳng lẽ không đủ lơn để làm việc này ư ? Còn bây giờ, giải tán!

LHX và NDD đồng loạt lên tiếng :

- Ta phản đối!

- ư ử ứ !

Nhưng quần Hùng đã hoan hô vang trời. Vi Tiểu Bảo khoát tay ngoắc LHX đi theo đến chỗ bọn NDD, TP, TVK và Tứ Bá, chắp tay nói:

- Bây giờ thì mời mọi người bàn bạc đến chuyện ăn chia. Các vị chia 2 phe , đấu theo từng cặp, kết quả sẽ tổng kết chung cuộc Vụ này nếu có lời, thì tại hạ sẽ lấy một nửa, nửa kia sẽ chia làm 10 phần, bên tháng 7, bên thua 3.

Tất cả mọi người, từ lão Bắc Cái đang lăn lộn dưới đất, lão Nam Đế đang bị ĐCLT khống chế, NDD đang bị bịt miệng, cho tới LHX,TP,ĐT... đều la lên:

- Thằng lỏi con ,không được !

VTB cuời hì hì:

- Các vị đừng tưởng 1 nửa là ít. Vụ này đồn ra, trên giang hồ sẽ có hàng vạn anh hùng hào kiệt đặt cược. May nếu trúng mánh, thì tất cả chúngta ăn cả đời không hết, rủi lỗ vốn, thì Vi tước gia đây tán gia bại sản, chứ các vị có mất mát gì đâu.

Thấy mọi người có vẻ bị thuyết phục, VTB liền kết thúc:

- Cứ như vậy mà làm. Ta sẽ có cách làm giang hồ vét đến nén bạc cuối cùng mà đặt cược.

Mọi người hớn hở đồng ý. Thế là vài hôm sau đã có tin đồn khắp giang hồ:

Trận chiến , đấu từng cặp, bốc thăm từ 2 phe:

- Phe thứ nhất gồm : Võ lâm tứ bá: Đông Tà Hoàng Dược Sư, Tây Độc Âu Dương Phong, Nam Đế Đoàn Hưng Trí, Bắc Cái Hồng Thất Công, và sự tham gia của 2 cặp: Quách Tĩnh Hoàng Dung, Dương Qua Tiểu Long Nữ.

- Phe thứ hai gồm: Tiêu Phong, Trương Vô Kỵ , Lệnh Hồ Xung, Hư Trúc, Đoàn Dự, Vương Ngữ Yên và Nhậm Doanh Doanh.

Thể lệ đặt cược: Vì Vi tước gia muốn "dzui là chính", nên sẽ không có vụ bắt kèo trên, kèo dưới, mà bắt 1 lần cả mọt phe, thắng hoặc thua, hoà thì được hoàn lại tiền. 7 bà vợ lớn nhỏ và Lệ Xuân Viện chủ Vi Xuân Hoa sẽ mở các đại lý nhận cược khắp giang hồ.

Giang hồ hào kiệt sướng đến phát điên lên, chỉ đợi kết quả bốc thăm mà đặt cửa.

Rồi cũng đến buổi lễ bốc thăm, do 7 bà vợ lớn nhỏ của Vi tước gia tổ chức, có đan xen những đoạn quảng cáo đường dây hotline của hệ thống Lệ Xuân, Lệ Đông, Lệ Tây... viện của thân mẫu Vi tước gia.

Mỗi phe cuối cùng chỉ có 6 người ra tham gia, bởi các lý do:

- Nam Đế bị ĐCLT nắm giữ, không dám thả , NDD to tiếng nạt nộ thì 6 lão khiêng Nam Đế trốn mất, đến bây giờ vẫn chưa có kiếm ra. Ai biết được tin tức xin gọi đến số 123xyz... hay thông báo đến kĩ viện gần nhất của hệ thống kĩ viện Vi Xuân Hoa.

- Hồng Thất Công bị dính một cước vào chỗ hiểm từ đôi giày cao gót 5 tấc của NDD, dù thương thế không nặng, nhưng tối phải ôm cột ngủ đứng, công lực tiêu hao nặng nề nên không tham gia được.

- Trương Vô Kỵ phải nhập viện vì bệnh thiếu vợ. Sau đây là vài lời của TVK : " Hai em TM và CCN, các em ở đâu, về gấp, chồng đang bệnh nặng. Mọi lỗi lầm anh sẽ tha thứ. Ai biết được tin xin nhắn về số..."

6 cặp, nam và nam, nữ và nữ, sẽ đấu trong 3 ngày, mỗi ngày 2 cặp. Kết quả bốc thăm như sau:

Ngày thứ 1 : Lệnh Hồ Xung- Dương Qua ; Tiêu Phong- Quách Tĩnh

Ngày thứ 2 : Vương Ngữ Yên- Tiểu Long Nữ ; Nhậm Doanh Doanh- Hoàng Dung

Ngày thứ 3 : Đoàn Dự - Hoàng Dược Sư ; Hư Trúc - Âu Dương Phong.

__________________

Nội quy diễn đàn

Hướng dẫn post truyện

Bệnh Thần

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Bệnh Thần

Tìm bài gởi bởi Bệnh Thần

#20 09-27-2008, 01:17 AM

Bệnh Thần

Thần Vương

Member

Tham gia ngày: Sep 2008

Đến từ: Bãi rác của xã hội

Bài gởi: 1,472

Thanks: 207

Thanked 313 Times in 144 Posts

--------------------------------------------------------------------------------

Spoiler for ..:

Hà hà, cuối cùng thì ĐHVL đã đuợc mở. Các cặp cũng đã được sắp, nhưng đúng lúc đó thì:

Quần hùng đang hỉ hả vì sự sắp đặt coi hấp dẫn thì đàng xa có tiếng xôn xao cãi cọ. Hoá ra bọn ĐCLT đang chí choé om sòm. Đào Căn Tiên bảo:

- Mịa, có 6 cặp đấu mà anh em ta

Lập tức một gã choi choi :

- Chia thành 3 chứ!

Bọn ĐCLT lại om sòm một chặp, rồi Đào Thực Tiên đành đứng ra :

- Cãi thế này đến sáng không xong, dẫu sao bọn ta cũng dung mạo hơn đời, võ công cái thế, phải cử một người vào tranh một suất.

- Không được, sáu anh em ta làm gì cũng phải có nhau!

Lúc bấy giờ LHX nghe ồn ào liền chạy ra can thiệp:

- Mấy lão quái này, có vậy mà cũng nhặng xị lên! Không nhớ ta đã dặn dò sao? Mấy suất này sẽ trúng quả đậm. Đánh nhau thế đếk nào mà chả có trọng tài! Các ngươi cũng vừa khéo...

Vừa lúc ấy, một lão nhân tóc râu bạc phơ từ đàng xa chạy như ma đuổi, vẻ mặt nhăn nhó khổ sở, vừa chạy vừa la lớn:

- Ta biết lỗi rồi, ta biết lỗi rồi! Từ khi giã từ đám con cháu, ta chỉ phục vụ mụ thôi mà mụ sao "máu " thế! Ta chịu hết nổi rồi!

Vừa nói, tay chân lão vừa khua loạn lên điệu bộ rất buồn cười. Lão ăn mày đang nằm khoèo mắt chợt sáng lên như nghĩ ra điều gì, bèn gọi lớn:

- Chu lão huynh, lão huynh không tham dự hay sao?

Đúng quả lão già mặt hồng hào, râu tóc bạc phơ này là Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông. Nghe lão ăn mày gọi, LNĐ bèn hỏi:

- Vụ gì thía? Lâu nay Anh Cô hành ta sắp ra bã, không làm ăn gì được, sắp chết đói rồi!

Bọn LHX và ĐCLT thấy lão tiền bối xuất hiện thì thất kinh bỏ nhỏ: kiểu này Lão này phá áp phe thầu ĐHVL của mình. Đã thế lão ăn mày còn phá đám đám thêm. Đúng là mấy lão già rách việc!!!

Quả nhiên, HTC thấy CBT trúng kế liền nói:

- Chà chà, nổi danh anh hùng, cả đời luyện võ mà dịp này không vào thi triển Song thủ Hỗ bác, tiếc thay, tiếc thay...!

CBT nghe nói đánh nhau, lập tức hùng khí nổi lên:

- Thằng nào thầu vụ này mà lại bỏ quên tại hạ chứ!!!?

(Phù, lại đau bụng nữa rồi... bà con kể tiếp vậy)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #haylee