21.Làm tình nhưng không thành
Không khí trong phòng ngủ vô cùng căng thẳng, người nhỏ hơn ánh mắt rưng rưng người lớn hơn thì lại có ánh mắt mơ hồ
Tại Hưởng quay thẳng lưng của mình nhìn vào mắt của Doãn Khởi, với một vẻ mặt rất nghiêm túc, nhìn qua không giống đang nói giỡn chút nào.
-Anh không thích tôi, anh có thể nói ra. Tôi sẽ không đau lòng.
-Ý tôi không phải là không thích cậu, người như cậu đã tốt bụng đã thế rất đáng yêu nhìn vào thì sẽ bị mến ngay từ lần đầu tiên gặp. Nhưng mà ở bản thân tôi thì tôi biết tâm tình tôi như nào. Nên Tại Hưởng tôi chỉ có thể khuyên cậu thật lòng rằng là đừng thích tôi đừng để bản thân Doãn Khởi cậu có tình cảm với tôi. Tình hình hiện tại chuyện của tôi đang một ngày xấu đi. Tôi không muốn Khởi dính vào mấy chuyện này cùng tôi...tất cả chỉ là muốn tốt cho cậu
-Tốt cái..g..ì n..ữ..a?_Doãn Khởi, lời nói đứt đoạn là vì cậu không kiềm được cảm xúc trong lòng. Một phần là thấy Tại Hưởng thật đáng thương, anh ấy bị bao quanh những nguồn tin tiêu cực khiến Tại Hưởng luôn khóa mình lại, phần còn lại là cậu thấy mình có chút hụt hẫng.
Tại Hưởng có chút rối rắm, anh đã nói sai gì sao? Bây giờ lời nói của anh như một miếng chanh vắt vào vết thương nếu càng nói thì sẽ càng khiến người đối diện thêm đau. Hết cách anh đành dùng hành động của mình. Vẫn là hành động cái ôm ấm áp mang nghĩa "an ủi" của Tại Hưởng
Doãn Khởi bị nhốt trong lòng ngực của người đàn ông, đôi tay chống trên vòm ngực rộng cứng rắn của anh, vì căng thẳng mà ngón tay kéo áo ngủ của anh. Cậu gần anh như vậy chỉ cần ngẩng đầu một cái là có thể hôn lên môi anh.
Nhìn đôi mắt thâm thuý của anh, đang khóc lại bỗng nhiên thấy vui trái tim nhỏ của cậu đập loạn. Đã thế ánh mắt của Tại Hưởng hạ dần nhìn thẳng xuống cậu, liệu anh định làm gì? Không muốn Doãn Khởi rung động vậy tại sao lại làm những hành động này?
Anh chậm rãi cúi đầu, ánh mắt nhìn cậu vừa dịu dàng vừa lưu luyến, phảng phất mang theo thâm tình vô hạn, làm người mê say.
Đến đây Doãn Khởi chịu, anh muốn làm gì cũng được. Cậu hiến tế cả thân thể này đấy. Muốn gậm xé hay như nào thì Khởi cũng không cản. Nhưng anh chỉ đơn giản là cúi đầu hôn lên trán cậu thôi! Sau đấy cả gương mặt điển trai đấy lại rời đi. Để lại Doãn Khởi vô cùng luyến tiếc.
-Tại Hưởng
-Có chuyện gì sao?
-Tôi đói bụng
Doãn Khởi vì chán ghét cái không gian im lặng này nên kiếm cớ thôi, sự thật là cậu không hề đói bụng.
Trong phòng bếp, bởi vì người đàn ông trầm mặc mà có vẻ im lặng, chỉ có thể nghe được tiếng chiên nấu của chảo
-Tôi chỉ có mỳ với trứng thôi nên cậu ăn đỡ_Tại Hưởng, anh thấy ấy náy vì mấy món như này lúc đói ăn vào cũng chả được bao nhiêu nhưng nhà anh chỉ có mấy thứ đó.
-Bởi mới nói, nếu anh đồng ý làm bạn trai tôi thì không sợ nhà thiếu đồ ăn.
Thấy Tại Hưởng không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm cậu, Doãn Khởi cũng tự thấy căng thẳng.
-Tôi nói sai cái gì sao anh im re vậy?_Doãn Khởi
-Chỉ là tôi thấy buồn cười thôi. _Tại Hưởng, vẫn chống cằm nhìn thẳng mặt Doãn Khởi
-Buồn cười chỗ nào?_Doãn Khởi
Tay của Tại Hưởng từ đâu đó tiến đến chạm nhẹ vào mép miệng của Doãn Khởi, quệt đi vết tương ở trên miệng cậu sau đấy thẳng thừng đưa tay vào miệng của anh –Công nhận tương ớt của hãng này ngon thật đấy
Doãn Khởi ngây ngốc nhìn anh – Anh đang làm gì thế?
-Thì tương dính ở miệng cậu nên tôi chỉ muốn lau đi giùm cậu thôi. Sẵn nếm thử vị của loại tương này, tại tôi nghe mấy cô tiếp thị ở siêu thị bảo rằng này là vị tương gắn kết...mà chả hiểu gắn kết cái gì
Xây dựng tâm lý xong, cậu lấy hết can đảm, ngước mắt nhìn Tại Hưởng, mắt hạnh mở lớn, má trắng mịn hơi phồng, giống hamster nhỏ đang tức giận -Anh..rõ là quá đáng, biết tôi thích anh mà lại làm những hành động này. Anh muốn tôi lụy anh luôn sao?
Được rồi, hình như vừa nãy quả thực anh làm thế là hơi sai. Anh tự kiểm điểm, đang định mở miệng trấn an Doãn Khởi, lại thấy cậu đột nhiên vươn tay nhỏ, nắm lấy vạt áo anh.
Sau đó, dùng sức kéo
Lúc này cả người anh cứng đờ cứ như bị đóng băng tạm thời, còn Doãn Khởi cứ như có đà liền nhón chân nhẹ hôn một cái lên khoé miệng anh. Cậu định làm như thế là để cho anh tha hồ thưởng thức cái vị tương khốn khiếp gì đó. Định hôn nhẹ thôi rồi rời đi ai ngờ lại bị chính con người thối tha Tại Hưởng giữ chặt eo.
Nụ hôn thứ hai trong ngày
Anh cảm nhận được trái tim đang kịch liệt va chạm trong lồng ngực, một lúc lâu sau mới chớp mắt. Một cánh tay của anh đỡ lấy mặt của cậu tay còn lại giữ chặt eo của Doãn Khởi. Cả Tại Hưởng lẫn Doãn Khởi cũng không biết tại sao, giữ đêm mưa lạnh, giống như có một đám lửa thiêu đốt trong lòng. Anh rũ mắt xuống nhìn người nhỏ ở dưới, bị cậu không ngừng cọ đầu vào trước ngực của anh
-Khởi...
Cậu ngẩn mặt nhìn anh đôi mắt hạnh trong suốt, ánh nhìn vô cùng ngây ngô, giọng mềm mại cất lên như đang có ý than thở -Cả người tôi kì lạ lắm, cứ khó chịu
-Tôi cũng vậy
Cả người Doãn Khởi cứng đờ "Ý anh ta là sao? sao lại cũng như mình? Nhưng mà khó chịu của mình là ...ý muốn làm chuyện đấy còn khó chịu của anh ta là gì ??"
Trong người của anh như có kích nổ. Bùm một phát! cả cơ thể anh ôm chặt lấy người của cậu. Bàn tay nóng bỏng chậm rãi tiến vào bộ đồ ngủ của cậu, chạm đến da thịt mềm mại, nhiệt độ trong người Tại Hưởng ngày càng cao, năm ngón tay lướt trên người cậu vuốt ve. Doãn Khởi cảm nhận rõ những đốt ngón tay của ai kia đang sờ soạng khắp người mình, cậu ngứa đến vặn vẹo vòng eo muốn trốn, lập tức liền bị anh gắt gao ôm chặt.
Đầu óc của cậu có chút hỗn độn, miệng bất giác phát ra một tiếng nhỏ
"Trời ơi Mẫn Doãn Khởi, khôn ba năm dại một giờ là đây chứ đâu"
Từ ở phía lưng rồi từ từ tay của anh mân mang lên đến tận ngực. Bờ ngực trắng trẻo, suốt mấy năm hành trai Doãn Khởi chưa từng để bất cứ thằng đàn ông nào chạm vào ngực vì nơi này của cậu còn nhạy cảm hơn cả ở phía dưới, nên khi xưa có kể cả là người yêu "cũ" quen lâu nhất thì mỗi lần sáp lại nhau thì Doãn Khởi luôn tránh né mấy cái chạm vào ngực ...thế mà hôm nay chính thức để một người vừa quen được vài tuần (lấy mốc lâu lâu tý nha) sờ lấy.
Đã thế đầu ti của cậu bỗng chốt bị tay người kia kẹp chặt.
"Tại Hưởng, anh nói dối tôi đúng không? anh bảo anh chưa yêu ai vậy sao mấy chuyện này lại rành thế?"
Doãn Khởi thì không ngừng rên rĩ, còn người kia như được tiếp thêm sức mạnh. Một lực kéo cả người cậu đặt lên bàn ăn, ánh mắt của anh lúc này tối sầm, sông có khúc thì người có lúc hứng quá mà không kiềm chế được. Cả bộ áo ngủ đắt tiền của Doãn Khởi đều bị chính tay anh xé chúng ra.
"Có thể cởi từng cúc áo mà ...anh làm như thế tôi sẽ trừ lương anh"
Khuôn miệng của anh di chuyển đến vùng ngực của cậu, đầu lưỡi không ngừng liếm, mút cắn nơi đầu ti của cậu. Một bên ngực của cậu thì phải chịu tra tấn từ miệng của anh còn bên con lại thì được anh nhẹ nhàng nâng niu. Bây giờ giá cả gì nữa, trong lòng có muốn kiếm hãm lại cũng chẳng thể.
- anh dừng lại đi_Doãn Khởi
"Đừng dừng lại"
Tại Hưởng mặc kệ Doãn Khởi đang nói gì, liền cho cả thân người của mình đè lên người cậu.
"Có cái gì đó đang cạ vào cơ thể mình? Đừng nói là....??"
-Anh..anh..đó là cái gì thế_Doãn Khởi, cậu biết rõ nhưng vẫn hỏi chủ yếu tăng phần mãnh liệt trong anh
Tại Hưởng buông cả người cậu ra, đáy mắt đỏ sậm –Xin lỗi cậu
-Tự nhiên lại xin lỗi, không sao đâu_Doãn Khởi, đờ cả người nhìn anh. Đã tới nước này còn nói lời xin lỗi.
Dưới lớp quần ngủ đó của anh lại là vật thô to đứng thẳng, đỉnh đầu toát ra một chút dịch trong suốt, để ở giữa hai phần đùi của Doãn Khởi. Người ở dưới thì ngạc nhiên còn người ở trên lại thấy vô cùng hưng phấn, kéo cả người cậu nằm sấp lại. Từ bao giờ mà cái quần ngủ lẫn quần lót của cậu đều bị anh vứt sang một bên. Đối diện với ánh mắt ma mị của Tại Hưởng lại là quả mông căng tròn. Một cái chạm tay vào làn da trắng trẻo, độ đàn hồi của mông rất tốt vừa chạm vào đã nẩy lên. Cứ như một cái bánh gạo dẻo
-Anh...vừa đánh tôi sao?_Doãn Khởi
Hành động vô cùng thuần thục cứ như mấy việc này anh làm hơn cả trăm lần. Nhưng căn bản là anh chỉ cọ vật đó của mình ở giữa khẽ mông của cậu không hề có ý định tiến thẳng vào trong, một tay anh ôm chặt eo cậu. Một tay cầm vật cứng đó ma sát vào giữa khẽ mông của cậu, dịch trong suốt chảy ra dính đầy lòng bàn tay, còn đùi trong của cậu lại bị ướt một mảng.
"Tại sao không vào!!!!???"
--
Ánh đèn phòng Tại Hưởng chập chờn, trên cái nệm mỏng có hình ảnh hai người đang ôm lấy nhau, chỉ có mỗi một mình anh là mặc đồ ngủ đàng hoàng như bao người, trừ Doãn Khởi là chỉ mặc mỗi quần mà chẳng có áo.
-Ngủ đi, đừng nhìn tôi nữa_Tại Hưởng
-Giải thích đi_Doãn Khởi
-Chuyện gì?_Tại Hưởng
-Anh bảo, anh chưa từng trải qua mối quan hệ yêu đương nào đến yêu cũng không biết vậy sao mấy chuyện này anh lại thành thục thế?
-Quan hệ yêu đương thì không biết nhưng quan hệ làm tình thì biết_Tại Hưởng
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top