chap 3( phần 1)

Kris khẽ gật đầu.. Thì ra tên Hyomin
_ " Min đang lau dọn trên tầng 5 thưa thiếu gia!” 
_ "Cảm ơn các em!” 
Kris quay người đi…Chuyện này cần làm rõ mới được. 
_Tầng 5, công ty "whang yi”_ 
Hyomin cặm cụi lau sàn nhà và các ô cửa sổ bằng kính. Mái tóc búi hờ bị tuột vài lọn tóc dài , hơi xoan ở phía đuôi khẽ buông thõng trên vai. 
_ " Hyomin!” 
Kris lên tiếng. 
Nó quay ra .Cúi đầu..: 
_ "Vâng thưa thiếu gia!” 
Kris không nói gì cả, đứng lặng nhìn nó. Anh đang chờ xem bao lâu nữa thì chuyện đó sẽ lại xảy ra. 
_5 phút_ 
_10 phút 
Bốn con mắt nhìn nhau chăm chú…Bỗng một câu nói vang lên: 
_ " Không có gì! Ta gọi cho vui vậy thôi mà!” 
Hyomin mở to mắt…Còn Kris ngại ngùng quay đi. Chẳng có hiện tượng gì cả. 
_ "Á!” 
Tiếng hét của Hyomin làm Kris giật mình. Quay lại 
Cái quai của xô nước mắc vào chân Hyomin làm nó ngã sóng xoài. Kris vội bước lại gần Hyomin
_ "Em có sao không?” 
Kris lên tiếng khi còn ở cách khá xa Hyomin. Hyomin lắc đầu và loay hoay ngồi dậy 
_ "Chờ đó! Tôi đỡ em!” 
Một bước. . . Hai bước. . .Ba bước.. . 
"Đoàng!” 
Gia Khánh đứng sững…Anh lại nghe thấy tiếng sấm đó. Khi khoảng cách của 2 người chỉ có khoảng 1-1,5m…Hyomin tự mình ngồi dậy, nhìn Kris lúc này đang đứng như " Trời trồng”…Kris nhìn Hyomin rồi bước lùi lại, quay người…Cứ thế đi. 
Trong khi Kris chết điếng bước về phòng làm việc thì Hyomin vẫn ngồi chết trân trên sàn…Hình như nó vừa dọa cậu Hai sợ chết khiếp. 
Kris về phòng làm việc, anh rót một cốc nước lọc…và…uống. Không hiểu có chuyện gì đang xảy ra. Kris ngẫm nghĩ. Đây không thể là tiếng sét ái tình như người ta hay nói được. Rõ ràng là tiếng sấm mà. 
_5 phút sau_ 
Trên màn hình máy tính hiện ra sơ yếu lí lịch của Hyomin. Mọi thứ đều bình thường. Kris  nheo mắt: 
_ "Cô ta có khả năng dị thường thì chắc cũng có thể che dấu nó. Chắc chắn cô ta là. . . !” 
Dừng 1 phút để tìm từ thích hợp…Kris lẩm bẩm: 
_ "Dị nhân!” 
Sau đó anh tắt sơ yếu lí lịch của nó đi. Tuy là không biết có chuyện gì nhưng anh biết cứ tránh xa nó ra là tốt nhất. 
_Một tháng sau_ 
_ "Thiếu gia!” 
Kris ngẩn đầu lên nhìn cô tạp vụ đang đứng trước mặt 
_ "Em có chuyện gì sao?” 
_ "Vâng!” 
Ánh mắt của Kris rời khỏi cô gái và tập chung nhìn vào màn hình máy tính: 
_ "Em nói đi!” 
_ "Từ hôm nay, cô ấy sẽ thay em quét dọn phòng làm việc của thiếu gia!” 
_ " Được rồi! Các em cứ làm việc của mình!” 
Kris nói khi mắt vẫn dán vào máy tính . Sau đó cô tạp vụ cũ đi ra ngoài… Kris không mấy bận tâm. 
_ "Chào thiếu gia!” 
Kris không rời mắt đi, đáp: 
_ "Chào em!” 
_ " Em có thể quét dọn bây giờ chứ ạ?” 
Kris ngẩng đầu lên sau khi xử lí xong việc 
_ " Tất nhiên! Em cứ làm việc của mình…đ…i!” 
Ánh mắt của Kris nhìn trân trân vào cô gái . Đó là Hyomin 
Hyomin cúi đầu: 
_ " Từ giờ em sẽ lau dọn ở đây hy vọng thiếu gia. . . 
_ " Thôi được rồi!”- Kris cắt ngang 
Hyomin đứng sững…Một phút sau, Kris lên tiếng: 
_ "Em có thể đi ra ngoài được rồi!” 
Hyomin hơi khó hiểu  "Nhưng thiếu gia à! Em chưa có. . . 
_ " Được rồi! Không cần mà!” 
_ " Nhưng thế này thì. . . 
_ "Ta đã nói là không sao mà!” 
Kris vội nói cắt lời Hyomin. Hyomin chau mày…Nó không hiểu vị " Nhị thiếu gia” này đang muốn nó làm gì? Hyomin tiến lại gần: 
_ "Em sẽ làm nhanh thôi ạ! Không gây ồn đâu ạ!” 
Theo một phản xạ tự bảo vệ mình Kris thu vội 2 chân lên chiếc ghế 
xoay đang ngồi. . . 
_ "Ta đã nói là không sao mà!” 
Hyomin mặc kệ lời nói đó. . Nó tiến lại gần bàn làm việc của Kris. Một bước…Thêm môt bước…Thêm bước nữa . ..Và. . . 
_ ‘ Đứng lại đó !’ – Kris phi thân lên cái bàn làm việc và hét lên… 
Hyomin trố mắt nhìn cảnh tượng đó 
_ ‘ Thiếu gia à ! Em. . . 
_ ‘ Đứng đó ! Hoặc là em tiến thêm một bước và tôi sẽ xa thải em ! Hoặc là đi ra ngoài và không cần dọn dẹp. Em chọn đi !’ 
Hyomin nhìn Kris…Cô quay người, kéo xe đẩy ra ngoài… 
‘Rầm’. . . 
_ ‘ Anh ta nghĩ mình là con ‘Chủ tịch’ thì oai vậy sao ?’ 
Dừng lại 1 phút. 
_ ‘ Ờ…Mà kể ra thì oai thật còn gì !’- Hyomin lẩm bẩm và đi về phía đại sảnh tầng 1 
Kris tuột nhẹ từ cái bàn làm việc xuống đất. Hú vía ! Nhưng cứ đuổi cô ta đi cũng không phải cách hay. Thôi kệ ! Kris thở dài, tạm thế này cũng được 
_Sáng hôm sau, 6h00p tại cửa phòng giám đốc tầng 3_ 
Hyomin khẽ lấy chìa khóa để mở cửa phòng làm việc của Kris. Nhưng cũng lạ, cửa không bị khóa…Bên trong tối om, có lẽ hôm qua Kris đã quên khóa cửa. Gia Hân không muốn bị quở trách hay trừ lương vì 1 lí do rất chính đáng- Nhị thiếu gia không cho nó dọn phòng. Hyomin bước khẽ đến bên bàn làm việc của Kris…Lau dọn sớm 1 chút thì Nhị thiếu gia sẽ không biết…Nhưng 
" Đoàng” 
Tiếng sấm rền vang bên tai Kris làm anh giật mình…Bật dậy hét toáng lên: 
_ " Trời sập…Trời sập…” 
Bị giật mình Hyomin cũng hét toáng lên và lấy giẻ lau đập liên tục vào Kris hét ầm lên: 
_ "Á…Ăn trộm! Ăn trộm!” 
Tiếng hét của Hyomin là Kris giật mình…Anh nói: 
_ " Từ từ…Ta không phải trộm! Ta là… 
Hyomin chẳng quan tâm tới việc đó, cái giẻ lau liên tục đập vào tóc , mặt và quần áo của Kris làm anh đau rát…Anh phải cố chạy ra khỏi tầm tay của Hyomin Sau đó mới dõng dạc: 
_ "Từ từ nào! Ta không phải trộm!” 
_ "Gì chứ? Không phải trộm thì là …ơ… 
Lúc này Hyomin mới chịu nhìn vào Kris
_ " Ơ…Thiếu gia!” 
_ " Là ta!” 
Hyomin chôn chân tại chỗ ..Một lát sau mới nói được một câu : 
_ ‘ Em…Xin lỗi ạ !’ 
Kris lắc đầu : 
_ ‘ Không sao ! Nhưng 1h30p nữa mới đến giờ làm em đến sớm vậy làm gì?’ 
Hyomin gãi đầu: 
_ ‘ Em…Em…Em nghĩ thiếu gia ghét bị em đụng vào đồ của thiết gia nên định đợi khi thiếu gia chưa tới quét dọn…Á! Sao thiếu gia cũng ở đây giờ này?” 
Kris bật cười khi thấy Hyomin như thế 
_ ‘ Hôm qua ta ngủ lại đây!” 
_ ‘ Vâng…Á ! Người thiếu gia dơ hết rồi, để em lau lại cho thiếu gia !’ 
‘ Phụt…’- ngụm nước trong mồm Kris phun ra…Anh bật dậy… 
_ ‘Không ! Không cần ! Ta không sao ! Em cứ đứng im đó !’ 
Hyomin trùng mặt xuống…Hai cái má xị ra trông rất yêu. Kris đọt nhiên cảm thấy tội lỗi… 
_ ‘ Được rồi ! Ta không có ghét em ! Nhưng  này. . . 
_ ‘ Vâng !?’ 
Kris nheo mắt , nói chuyện này quả thật có hơi… " Lố bịch” 
_ " Em…Có khả năng đặc biệt chứ?” 
Hyomin nhìn Kris đầy nghi ngờ 
_ " Khả năng đặc biệt? Ý thiếu gia là gì?” 
Kris chống một tay lên trán nhìn Hyomin, nói:

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: