Chương 2: gặp thượng đế

Tôi lầm bầm: "Cửa thần kì của con mèo máy Doremon à?" tôi liều mình mở cửa ra thì xuất hiện một vòng xoáy nhìn như cái hố đen vũ trụ vậy và đương nhiên chính cái hố đó càng làm tôi thêm lo lắng hơn rồi nghĩ thôi thì liều ăn nhiều. Tôi nhắm mắt chạy thật nhanh và nhảy vào cái hố đen đó biến mất rồi đột ngột tôi xuất hiện ở một không gian khác, ánh sáng chói của nó đột ngột quá khiên tôi nhắm mắt ngay khi đến không gian đó, sau khi quen với thứ ánh sáng đó tôi từ từ mở mắt ra xem có cái gì không?

Tôi liền thấy mình đang ở trong một căn phòng nhỏ giống như một phòng trà vậy rồi nhìn ngó xung quanh... có lẽ nào đúng vì giữa phòng có cái bàn thấp trên bàn là bộ đồ dùng để uống trà nên tôi nghĩ nó là phòng trà ta. Và đương nhiên đó không phải là điêu khiến tôi ngạc nhiên mà cách làm tôi thấy hư cmn cấu nhất là thứ khói bay dưới chân tôi mà không bay lên cao hơn.

"Hmmm có cảm giác giống mây hơn là khói, mà thế méo nào mà mây bay trong nhà được" rồi xoa cầm rồi bắt đầu nghĩ lại và nó vốn dĩ đã hư cmn cấu từ khi tôi thấy tôi và một cánh cửa lơ lửng trong một không gian tối om rồi nên bây giờ tôi chẳng còn suy nghĩ đến việc mây lạ trong nhà nữa.

"Cậu đến sớm hơn ta tưởng đấy ! Aiko Midorima nhỉ?" Tiếng của ai đó đột ngột xuất hiện làm tôi giật hết cả mình, tôi loay hoay nhìn xung quanh xem tiếng nói của ai và nó được phát ra ở đâu nhưng tôi không thấy bóng dáng ai cả.

Tôi nói to: "Ai vậy? Sao biết tên tôi và ngươi đang trốn ở chỗ nào ra mặt đi"

"Ngươi không biết xưng hô với những người lớn tuổi hơn ak nhóc?" Tôi giật mình khi thấy một ông lão xuất hiện ngay sau tôi.

Một ông lão với bộ râu dài phải đến bụng và trắng muối, lão mặc bộ đồ giống với mấy pháp sư trong game nhưng màu trắng và không mũ cùng với hai cái ống tay dài và rộng, một bên tay lão cầm một cây trượng màu vàng..... bằng vàng có lẽ hợp với nó hơn trên trượng là hình như những gân tay hay những cái rễ nổi lên quấn thành hình ,trên đầu trượng là một quả cầu kì lạ đang chuyển động nhìn rất ngầu :>

Tôi đang mải nhìn cái trượng thì lão thốt lên với một giọng điệu có chút đùa giỡn: "Người nhìn chằm chằm vào ta là có ý gì vậy không lẽ ngươi là tên dâm dê à?".

Tôi ngớ người với câu nói của ông ta rồi đáp: "Ông nói cái quái gì thế? Tôi đang nhìn cái gậy ông cầm kia kìa. Mà ông là ai?" Tôi điều chỉnh lại giọng nói và đứng gọn lài rồi nhìn ông ta trả lời với sự khó chịu khi bị gọi là tên dâm dê, dù sao tôi cũng là một thằng đàn ông mà sao lại đi thích cái lão già này, thích ư nói từ đó thì càng không thể rồi. Ông già cười mỉm rồi nói tiếp.

"Ta là vị thần tối cao nhất của tất cả vũ trụ và ta muốn nói lời xin lỗi đến ngươi vì ta đã gây ra dẫn đến cái chết của người mặc dù người đưa ngươi lên đây không phải ta ho ho ho".

Tôi chỉ vào lão nghĩ A! Hóa ra ông là cái người làm tôi về cạp đất ở với giun trộn đất hả? Rồi nắm chặt tay lại. Đương nhiên tôi sẽ không nói vì dù sao ông ta là thần mà nói linh tinh là ổng lại cho tôi thăng thêm lần nữa thì ăn cám mà sống quá.

Lão tiếp tục nói và ko để cho tôi chèn vào lời của lão làm tôi sôi máu: "Dù sao người có lỗi vẫn là ta nên để ta lỗi ta sẽ cho người được hồi sinh, nhóc con à"

Khi nghe nói xong mắt tôi loé sáng: "Hồi sinh ? Ông nói tôi có thể hồi sinh lại thế giới cũ ư !?" Tôi shock và nói lại: "À không. tôi có thể hồi sinh lại thế giới mới đúng không?"

"Đương nhiên ngươi sẽ được hồi sinh nhưng sẽ không phải thế giới ngươi từng sống mà là một thế giới khác và ta sẽ có quà cho ngươi" Lão trả lời tôi một cách bình thản.

"Thế giới khác ư, quà à" Ý ông là không phải thế giới tôi từng sống. Tôi có cảm giác như từng lời nói của lão thốt ra đều khiên tôi shock và quả thực nếu là thế giới khác thì có lẽ tôi sẽ kiếm được nhiều thú vui cho bản thân mình vì vậy tôi cố kìm nén cảm xúc của mình lại. Lão nhìn tôi rồi nói tiếp.

"Có lẽ ngươi đã chấp nhận việc hồi sinh ở thế giới khác rồi nhỉ?" Tôi đứng đó nhắm mắt vẻ đăm chiêu rồi gật gù như thể " Ừ ! Đúng rồi tôi sẽ chấp nhận thế giới mới vậy nhưng ông phải tặng quà nào tốt tốt cho tôi".

"Vậy ta sẽ bắt đầu nhé! Người có thể nói về thế giới người muốn hồi sinh cho ta biết, ta sẽ đưa ngươi đến như lời nói của ngươi".

"Hmmm! Vậy ông hãy đưa tôi đến thế giới của kiếm và phép thuật được không? Với cả cho tôi mấy món đồ vip vip và túi đồ vô hạn nhé! Tiền bạc chắc không cần nhiều vì tôi sẽ tự kiếm ở đó"

"ohhhh ! Ta hiểu rồi, lời nói của ngươi đã được chập nhận" Sau đó lão gõ gậy xuống cái sàn một tiếng "bụp", một cái hộp gỗ trạm khắc khá là tinh vi hiện ra trước mắt tôi và cái hộp dài gần 1m5 gì đó. Sau đó lão để cái trượng lơ lửng và đưa hai tay ra mở cái hộp ra.

Xuất hiện trước mắt tôi lúc này là một thanh kiếm không đúng nó là một thanh đại kiếm . Đúng ! Một thanh đại kiếm đầy sức mạnh và quyền năng của sự thống trị. Thanh đại kiếm nhìn rất tuyệt vời đến nỗi tôi không dám nghĩ là nó có thể tồn tại và xuất hiện trước mắt tôi.

Thanh đại kiếm đó có cái tên nghe thôi cũng đủ hiểu sức mạnh của nó là như thế nào rồi - [Sát Thần Nguyền Kiếm] Ở gần chuôi kiếm là hình đầu của một con rồng và một con quỷ , cả hai đều đội một chiếc vương miện như thể tượng trưng cho vua rồng và quỷ vương vậy.

Tiếp đó trong túi tôi xuất hiện 12 viên Ngọc, năm viên ngọc đặt tượng trưng cho năm nguyên tố đầu tiên vậy [Lôi (vàng) - Hỏa (đỏ) - Phong (xanh dương nhạt)- Thủy (xanh dương) - Thổ (nâu) ]và bảy viên ngọc còn lại hai viên đen và tím là sức mạnh của bóng tối, hai viên vàng kim và bạc là sức mạnh ánh sáng, xanh lá là sức mạnh mộc, bạch kim và kim cương là sức mạnh với hệ.

Tiếp đến là phần lưỡi kiếm nhìn sắc bén đến nỗi khi vung kiếm nó tạo ra vệt ánh sáng phía sau và điều tuyệt vời hơn là lúc tôi rút thanh đại kiếm ra khỏi bao tôi lại thấy nó rất nhẹ và lưỡi kiếm tỏa ra một sát khí kinh khủng cùng với hai con rồng nhỏ bay xung quanh rất giống hiệu ứng ý

"Ta đã điều chỉnh để chỉ ngươi mới nâng được thanh kiếm và dùng nó dễ dàng hơn và giáp ta sẽ chuyển cho ngươi khi ở đó" Lão thần nói trong khi tôi mải mê ngắm thanh kiếm tuyệt vời đó.

"Rồi ngươi cầm thanh kiếm và chuẩn bị khởi hành đi" Sau khi nghe lão ta bảo, tôi tra vội thanh kiếm vào bao rồi ôm chặt như thể nó trở thành một bộ phận cơ thể tôi vậy. Khi thấy tôi đã chuẩn bị xong xuôi , lão niệm gì đó và thế là tôi biến mất trong một thứ ánh sáng chói lóa.

Tôi cười nói to: "Bắt đầu cuộc hành trình mới tại dị giới nào".

Hết chương 2.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top