Phần 20
Khánh ngồi trong phòng, lặng im nhìn hàng cây đang lay nhẹ trong gió qua khung cửa sổ. 1 Tuần trôi qua kể từ ngày bài báo đó được đăng trên khắp các trang mạng. Cũng từ hôm đó Linh Miu cũng không còn xuất hiện ở phòng anh nữa nhưng anh vẫn chịu sự giam cầm của cha mình.
- Win nói đúng, mình chỉ là một quân vua vô dụng trên bàn cờ, mình chẳng giúp được gì. Bây giờ đến cả người mình thương lại cũng không thể bảo vệ, lấy tư cách gì để bên cạnh em ấy đây?
Khánh vừa nói vừa nhìn xa xăm, đôi mắt khép hờ khi có cơn gió lùa vào cửa sổ.
- Khánh!
- Mẹ! mẹ sao lại vào được đây?
- Đừng nói nhiều, mau đến đây.
Khánh gật đầu nhanh chóng đi đến chỗ bà.
- Mẹ đã thấy bài báo đó, mẹ biết con là bị ép buốc nhưng mẹ không thể giúp gì cho con. Hôm nay, mẹ nhân được một lá thư gửi đến, con biết là của ai không?
- Là của ai ạ?
- Là em trai con. Nó đã gửi bức thư trước khi nó bị bắt và đến bây giờ mẹ mới nhận được.
- Em con? Nó nói gì hả mẹ?
- Nhỏ tiếng thôi. Nó nhờ mẹ đưa con thoát khỏi đây. Con trai, mẹ thật sự không thể giúp gì nhiều cho con, mẹ chỉ có thể đưa con ra khỏi đây, mọi chuyện còn lại, con tự giải quyết thôi. Mẹ tin, con trai mẹ làm được.
- Mẹ, con cảm ơn mẹ. Bao nhiêu đấy là quá đủ đối với con rồi.
Gật đầu và mỉm cười với đứa con của mình, bà hít một hơi thật sâu, mở cửa và đi khỏi phòng anh.
Đồng hồ điểm 12h đêm, mẹ Khánh tung cửa chạy vào:
- Nhanh chóng rời khỏi đây.
- Nhưng...
- Mẹ nhờ bạn của mẹ giúp đỡ, đám vệ sĩ đang đánh nhau với họ ngoài cửa chính, con theo mẹ ra cửa sau chạy thoát thâ, họ sắp không giữ chân nổi nữa đâu, bọn vệ sĩ này thật sự rất mạnh.
Khánh gật đầu vội vàng chạy theo mẹ mình, bà dẫn anh ra cửa sau, cùng anh chạy trên con đường tối. Ánh trăng đêm nay soi rọi nước nga xinh đẹp, những ánh sáng nhẹ rải đều trên con đường đêm lạnh lẽo dẫn lối cho hai mẹ con. Được mottj đoạn, bà dừng lại bảo Khánh:
- Hãy chạy đi con trai, đi khỏi nơi này, dù có chuyện gì cũng đừng quay đầu lại, hãy nhớ mẹ luôn bên cạnh con. Dù mẹ không phải mẹ ruột của con nhưng hãy nhớ, mẹ mãi yêu con. Trở về đất nước của con, sống hạnh phúc với người con yêu nhé! Mẹ không thể đi cùng con nhưng con yên tâm, hãy đi và mặt trăng sẽ thay mẹ bảo vệ, che trở cho con.
- Mẹ....
- Đi đi!!!!
Nước mắt lăn trên khuôn mặt Khánh, ôm chặt mẹ lần cuối, anh quay đầu và chạy đi. Cuối con đường là bầu trời xanh ấm êm, Khánh tin như vậy.
********************
Gió đêm luồn vào khung cửa sổ, thoáng chạm nhẹ vào khuôn mặt xinh đẹp của Win. Ánh trăng rơi trên mái tóc của cậu, ánh lên màu vàng diệu dàng mà đằm thắm. Linh Miu ngồi trên chiếc ghế quen thuộc ngắm nhìn khuôn mặt và hàng mi dài khẽ lay trong gió của Win. Cô nhìn đến say mê, lâu lâu lại nhấp một chút rượu trong chiếc ly đang cầm trên tay. Hàng mi dài khẽ động, đôi chân mày nhíu chặt, Win từ từ mở mắt. Đã 1 tuần cậu ở đây, bị giam trong chiếc lồng sắt, 2 tay bị trói chặt không thể cử động, vết hằn in sâu trên làn da trắng mịn không thương tiếc. Jerry cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy. Linh Miu ngồi lặng im ngắm nhìn 2 mỹ nam nhân trước mặt, miệng khẽ nhếch lên tạo ra 1 đường cong trên khuôn mặt. Cô xinh đẹp, ai cũng thừa nhận nhưng linh hồn đã trao cho ác quỷ mất rồi.
Trời dần sáng, những ánh trăng hờ hững đã bắt đầu rời đi, nhường chỗ cho tia nắng tinh nghịch cùng với gió đùa vui trên tóc cậu. Cảnh trước mặt còn đẹp hơn tiên cảnh gấp trăm ngàn lần, ai không biết lại nhầm tưởng tiên nhân trên trời vì dạo chơi với trăng mà bị kẹt lại đây mất. Bước vào trong chiếc lồng nơi Win đang bị giam giữ, Linh Miu dùng bàn tay khẽ vuốt lên khuôn mặt của cậu.
- Khuôn mặt xinh đẹp như vậy thật ganh tỵ với cậu. Nhưng tôi không thích kẻ nào dám đẹp hơn tôi. Cậu thấy cô ta chứ?
Nói rồi Linh Miu chỉ tay về cái lồng sắt nơi đang giam dữ Rye, cười lên khanh khách.
- Cô ta là mỹ nhân của Moskva này, Rye. Cô ta dám đẹp hơn tôi, cậu xem, giờ thì không còn nữa, tôi đã giúp cô ta thanh trừ đi cái nhan sắc đó, giúp cô ta thoát khỏi sự nhòm ngó của đám đàn ông, cậu thấy tôi có tốt không?
Win im lặng không lên tiếng, quay mặt nhìn ra cửa sổ, không quan tâm đến người phụ nữ trước mặt. Linh Miu khó chịu ra mặt, đem ly rượu trên tay thả xuống đất vỡ toang, sau đó nhặt lên một mảnh thủy tinh thật sắc, kề sát vào mặt của Win.
- Các người đều như nhau, đều được Khánh yêu thương, sẵn sàng hy sinh tất cả vì các người. Đáng ra tôi nên để cậu nằm dưới thân bọn đàn ông mà rên rỉ như cô ta nhưng mà... Haizz, một thiên thần thuần khiết như vậy thực sự tôi không dám làm bậy. thôi thì để tôi giúp cậu chăm sóc lại nhan sắc một chút, coi như là quà mừng chị dâu dành cho em trước khi chúng ta thành người 1 nhà nhỉ?
Nói rồi cô ta cầm mảnh thủy tinh cứa liên tục vào mặt Win, tay kia giữ chặt đầu cậu lại. Win dù đau vẫn không hề mở miệng, duy chỉ có tiếng hét của Jerry vang lên hòa lẫn với những câu nói hỗn loạn của cô ả:
- Bọn mày đều giống nhau, đều muốn chia cắt tao với Khánh, bọn mày không xứng đáng được sống. Cuộc sống của tao sẽ luôn u ám nhưng... nhưng chàng xuất hiện, đem tia sáng đến soi rọi cho tao. Vậy mà, vậy mà tụi mày muốn đem chàng đi, đừng có mơ! Tao không để đứa nào dám đưa Khánh đi, Khánh mãi mãi là của tao hahahahahaha..............
Cứ như vậy trong cơn điên dại, Linh Miêu rạch liên tục vào mặt Win, máu tuôn ra vấy đỏ cả bộ đồ trắng cậu mặc trên người. Jerry bên này gào khóc, Rye trợn tròn mắt nhìn viễn cảnh trước mặt mình. RẦM.... chiếc cửa văng ra đáp xuống nề đất ầm một tiếng, Linh Miu hốt hoảng chạy ra liền bị 1 kiếm đâm ngay bụng. Đôi mắt cô mở to, miệng há hốc nhìn người con trai đang đứng đằng xa
- Vua có thể không trực tiếp động tay nhưng nó có thể đứng đằng sau và điều khiển mọi thứ. Ván cờ này, nếu 1 mình tôi đúng là đấu không lại cô nhưng thật may mắn, con tốt của tôi xuất hiện đúng lúc đã làm thay đổi thế cục của cả 1 bàn cờ.
Giọng nói Khánh vang lên, đứng tựa lưng vào bức tường, anh nhàn nhạt nói. Linh Miu ngước lên nhìn đứa em trai của mình, máu chảy ra từ miệng, cái mùi tanh nồng khiến cô khó chịu.
- Mày, Liam, mày... mày phản... tại sao...
- Đôi khi hy sinh 1 vài quân cờ để cứu lấy 1 ván cờ đó mới là đánh cờ. Hậu có thể là quân mạnh nhất nhưng nó chưa chắc là con chủ chốt cho cả 1 ván cờ. Tốt có thể là quân yếu nhất nhưng nó sẽ mạnh lên sau từng bước đi. Cô mải mê đuổi bắt vua và hậu nhưng lại quên mất con tốt đang từng bước tiến về phía cô và giờ nó đã thay tôi trở thành hậu, là kẻ chủ chốt của cả 1 ván cờ.
Win yếu ớt nói, hơi thở có phần yếu. Liam không chần chừ, rút kiếm ra khỏi cơ thể Linh Miu rồi lại 1 nhát cứa ngang cổ. Đó có thể là người chị ruột thịt nhưng đối với hắn cô ta không bằng ác quỷ. Năm anh 15 tuổi cô nhẫn tâm xô anh té xuống dòng suối chảy siết chỉ vì làm hỏng món đồ chơi yêu thích của cô ta. Khánh và Win, ân nhân của hắn cả cuộc đời này, những người đã cứu hắn khỏi tay tử thần năm đó. Ngay trong đêm khi Khánh đến tìm hắn, hắn quyết tâm dù có phải nhẫn tâm đến mức nào cũng thà vì anh em họ mà diệt thân chứ không thể vì tình thân mà hại người tốt.
Linh Miu gục xuống, chết không nhắm mắt, máu tươi phun thành tia từ trong cổ cô ả. Dòng máu đỏ thẫm chảy lan ra khắp căn phòng. Khánh nhanh chóng chạy vào mở trói và đỡ Win ra ngoài, Liam cũng giúp Jerry và Rye, đưa cả 3 cùng rời khỏi biệt thự.
- Nhanh chóng đến sân bay, chúng ta phải mau chóng về Việt Nam, Cáo vẫn còn ở đó. – Win nói, tay ôm lấy mặt.
- Nhưng mặt em...
- Không sao. Ghé ngang biệt thự, em lấy một số thứ, chúng ta lập tức ra sân bay, không thể chậm trễ.
Khánh không nói gì, anh lẳng lặng lái xe đến bệnh viện yêu cầu bác sĩ giúp cậu băng bó. Khuôn mặt cậu bị hư tổn nặng, bác sĩ muốn cậu ở lại để theo dõi thêm nhưng Win không đồng ý, nhất quyết rời đi. Khánh hết cách đành nghe theo cậu nhanh chóng rời đi. Jerry được lệnh Win theo Liam về biệt thự chuẩn bị một số thứ sau đó cũng nhanh chóng đến sân bay cùng nhau trở về nơi anh chôn rau cắt rốn.
" Chờ anh, anh sắp về rồi. hoàng tử của em trở về rồi, Tuấn à!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top