Phần 1.2
"Tôi.. Tôi là tới tiếp đãi tân học sinh, thầy giáo muốn tôi dẫn hắn đi thăm trường học, Anh... anh có thể tránh ra một chút hay không?" An Tuyết Nhi lúc này mới nghĩ tới nhiệm vụ của cô.
"Em không ngại thì dẫn anh đi thăm trước nhé." Hắn càng tiến gần sát vào thân thể mềm mại của cô.
"Không được, anh... tránh ra, tôi muốn đi tìm người." Đối diện,với thân thể hắn đang lấn sát người cô, cô sợ hãi đưa tay lên chống đỡ vào lồng ngực hắn. Cô muốn khóc.. hắn tại sao lại muốn khi dễ cô cơ chứ?
"Tiểu mỹ nhân, em như thế là không được nha! Làm sao em lại có thể thiên vị như vậy chứ? Anh cũng muốn em dẫn anh đi thăm trường một lát a!"
"Không được.. cầu xin anh tránh ra, đừng làm khó tôi." Cô nghẹn ngào cầu xin hắn.
"Là thế này phải không? Nhưng mà anh không chỉ muốn làm khó em mà anh còn muốn hôn cái miệng nhỏ nhắn của em nha!"
Quân Thánh Thiên lợi dụng việc con trai khí lực lớn, ngăn thân thể nho nhỏ đang giãy giụa của cô, một tay đem hai tay cô nắm chặt, cố định ở trên đầu cô.
"Anh muốn làm cái gì? Vô lại! Buông tôi ra!" Cô khiếp sợ cố gắng toát khỏi sự trói buộc của hắn, mặc dù hắn đẹp trai làm tim cô đập rộn, nhưng mà cô không thích con trai vừa gặp lần đầu đã dở trò tán tỉnh..
"Anh muốn em. Em nhất định phải là người của Quân Thánh Thiên anh." Nói xong hắn lập tức cúi đầu, hôn lên cái miệng nhỏ của cô, đầu lưỡi cậy mạnh xâm nhập vào trong miệng, cùng lưỡi của cô quấn quít dây dưa với nhau, thậm chí hắn còn dùng sức mà...
An Tuyết Nhi dùng sức lắc đầu muốn thoát khỏi bờ môi của hắn, càng không ngừng uốn éo mong muốn trốn khỏi sự khống chế của hắn, nhưng bất luận cô có phản kháng như thế nào, hắn vẫn vững vàng giữ chặt cô lại.
Bị hắn hôn khiến đầu óc của cô choáng váng, dần dần quên đi sự giãy giụa.
Quân Thánh Thiên đem thân thể đang mềm yếu của cô vòng lên bờ vai hắn, hai tay suồng sã vuốt ve dẫn dắt thân thể mềm mại ấy đi vào mộng mị. Tay phải của hắn đặt lên mông cô, dùng sức đem chỗ sâu kín ấy của cô đặt vào hạ thể đang căng trướng của hắn, nhiệt liệt ma sát. Trong lúc đó tay trái của hắn cũng trực tiếp bắt được cái thứ sớm đầy đặn, ra sức vuốt ve đem hai gò bồng đào mê người ấy biến hình.
Cô đã không còn khả năng phản kháng, toàn thân nhiệt năng biến thành một ngọn lửa, vô lực phản kháng sự cuồng dã của hắn, chỉ có thể đem hai tay nắm chặt thật chặt bả vai ấy.
Quân Thánh Thiên liếm cánh môi mềm mại, rồi thuận thế đi xuống chiếc cổ trắng ngần, thỉnh thoảng lại ra sức mút, lưu lại một vết lại một vết hôn.
Hắn đem cô nhốt ở giữa cánh cửa và thân thể hắn, dùng sức tháo nút áo của cô, vén rộng áo lộ ra dây nịt vú màu trắng. Quân Thánh Thiên híp mắt một cái, đưa tay cởi luôn áo lót của cô không một chút chần chờ.
Trong nháy mắt, đôi gò bồng lộ ra ngoài, ở trước mặt hắn đung đưa tạo thành gợn sóng mê người, hắn không chịu nổi được sự hấp dẫn ấy, rên rỉ lên một tiếng, ngay sau đó cúi đầu hôn lên bờ ngực tuyết trắng.
An Tuyết Nhi mơ mơ màng màng, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại một chút, cô đưa tay muốn đẩy tên sắc lang đang làm xằng làm bậy trên người cô.
"Anh.. bại hoại.. Mau buông tôi ra!" Cô khó khăn nói, cô bị hắn trêu đùa làm cho toàn thân vô lực, mà hạ thân kia lại không ngừng tuôn ra cảm giác ấm áp xa lạ, cũng làm cho cô bởi vì thèm muốn mà đau đớn.
"Tiểu Tuyết Nhi... Em là của anh, anh có quyền hưởng dụng em, mà em cũng muốn anh, không phải sao?" Quân Thánh Thiên nắm chặt bắp đùi của cô, qua lớp y phục ở chỗ kín của cô mà chà sát.
"Nha.. Không... Anh làm cái gì vậy? Dừng lại!" Thân thể mảnh mai của cô theo hắn trên dưới đong đưa.
Quân Thánh Thiên không để ý tới sự phản kháng ấy, hắn càng ra sức xâm phạm chỗ kín của cô, mặc dù hạ thân hai người đều có quần áo ngăn cách, nhưng lửa nóng kiên đĩnh của hắn lại giống như đang mạnh mẽ xông vào hoa huyệt của cô.
"A... không muốn, cầu xin anh ...." Mới nếm thử tình dục, cô căn bản không ngăn cản được ham muốn kịch liệt hoan ái, cô sợ, sợ không khống chế được mình mà hưởng ứng hắn kịch liệt đòi hỏi.
"Tiểu Tuyết Nhi của anh ..." Hắn ôm chặt lấy thân thể cô.
Quân Thánh Thiên một lần lại một lần dùng sức, mạnh mẽ chạm vào nơi sâu kín của cô, môi lại hôn lên cái miệng nhỏ nhắn bị sưng đỏ, dùng lưỡi cưỡng bách cô cùng hắn quấn quít, nóng bỏng mà dụ hoặc cô.
"A" Không biết người nào đã sớm không chịu được mà rên rỉ, hai người cùng bị dục hỏa hừng hực hành hạ.
Quân Thánh Thiên đưa tay xuống đùi cô, lại làm cho thân thể cô dựa vào cửa, hắn thô lỗ vén váy cô lên làm lộ ra hai chân trắng muốt, lại kéo khóa quần của hắn, động thân để lửa nóng ấy không ngừng ở khe giữa hai chân của cô mà luật động.
Một tay hắn ở phía trước đang mải mê xoa bóp bầu ngực của cô, một tay kia lại đặt ở hạ thể của cô, cách lớp quần lót mà khẽ vuốt.
An Tuyết Nhi phát hiện tại chỗ kia có cảm giác ướt át, không khỏi mắc cớ, thân thể nho nhỏ bị hắn chạm vào cảm thấy vô cùng khoái lạc.
"Ưm..a.." Cô không ngừng rên rỉ, cảm giác mình đang bay đến thiên đường. Quân Thánh Thiên không ngừng ở khe thần bí mà ra vào, rốt cuộc hắn phát ra môt tiếng gầm nhẹ, đem phân thân nóng rực khổng lồ càng thâm nhập chỗ sâu kín của cô mà bắn ra mầm mống kích tình.
"Hô.." Hai ngươi thở hổn hển, vẫn còn đang ở trạng thái cao triều mà dần bình tĩnh trở lại.
Quân Thánh Thhiên ôm lấy An Tuyết Nhi, đẩy cửa phòng hiệu trưởng ra, ôm cô đi tới sô pha mà ngồi xuống.
An Tuyết Nhi vô lực mặc hắn định đoạt, cô cảm giác mình như còn đang lơ lửng ở giữa không trung.
"Tuyết Nhi... Tiểu Tuyết Nhi của anh, em có khỏe không?" Hắn yêu thương hôn nhẹ lên trán của cô, tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đang bị tán loạn, không biết dây buộc tóc bị mất từ bao giờ.
Cô rốt cuộc khôi phục lại một chút khí lực, sương mù vẫn giăng trong mắt khiến cô không biết rõ tình huống , nhưng khi thấy khuôn mặt tuấn tú ở trước mặt thì cô liền nhớ tới trận kích tình vừa rồi.
"Anh ..... anh làm sao có thể đối với tôi như vậy? Mau buông tôi ra, đồ sắc lang!" An Tuyết Nhi kích động mà cố tránh thoát khỏi ngực của hắn.
Quân Thánh Thiên dùng sức ôm chặt cô, cái trán chống đỡ cô mà không nói một lời, hắn rất chuyên chú nắm nhìn giai nhân đang trong ngực hắn.
Bắt gặp ánh mắt hắn nhìn, khiến cô không khỏi cảm thấy bối rối, không biết phải làm sao. Cô không hiểu, bọn họ là lần đầu tiên gặp mặt, hắn tại sao lại dùng ánh mắt ôn nhu nhìn cô giống như là đã quen biết nhiều năm rồi?
Hơn nữa, hắn thoạt nhìn không giống người xấu, ngược lại, hắn giống như nam chính đa tình trong phim ảnh, hắn, rốt cuộc là người nào? Còn có, hắn tại sao lại đối với cô như kiểu.....khụ.... đói khát xâm phạm?
Mặc dù cô dường như rất thích hưởng thụ lồng ngực ấm áp của hắn, nhưng mà cô cũng rất rõ rang, nằm ở trong ngực một người xa lạ là một chuyện rất là mắc cỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top