95.
"Hibari...sao anh ở đây vậy, còn ăn mặc rất đẹp nữa?" Hotaru đi trên đường thì tình cờ bắt gặp Hibari, anh ấy hình như có hẹn với ai đó nhưng nhìn vào cảm xúc khuôn mặt của Hibari thì công không muốn hỏi.
"Sao em lại ở đây vậy?" Hibari hỏi lại Hotaru, cô trả lời vì hôm nay gia đình cô được Reborn dắt đi chơi ở công viên giải trí, còn có rủ Yamamoto, Gokudera và anh Ryohei đi cùng nữa.
"Nói ra thì hơi ngại nhưng vì mãi mê nhìn một tiệm bánh mà em đã lạc mất họ rồi..." Hotaru đưa tay lên gãi má của mình, hồi nãy cô cũng bị tuột mất đôi giày nữa.
"Vậy sao?" Hibari hỏi rồi sau đó anh cũng không nói gì nữa.
"Hibari à, anh đang đói sao?" Hotaru quan sát Hibari từ trên xuống dưới, gà cô nuôi gần 1 năm nên cô biết, nhìn lên từ trên xuống dưới thì biết Hibari có ăn bữa sáng nhưng nó không đủ đô với khả năng ăn uống của anh, trưa thì không ăn gì, dù Hibari đang cố tỏ ra mình không đói nhưng Hotaru nhìn anh với khuôn mặt giận dỗi.
"Anh đã hẹn xong chưa, hay là chuẩn bị tới giờ hẹn vậy?" Hotaru nhìn vào Hibari, hội trưởng trầm ngâm nói rằng mình hẹn xong rồi, sau đó ngay lập tức bị Hotaru kéo đi ăn ngay lập tức.
"Anh phải đi ăn ngay cho em, sao anh có thể đi lại suốt ngày với cái bụng đó chứ, bị đau bao tử thì biết sao đây hả?" Hotaru nói rồi kéo Hibari đi đến một nhà hàng ăn gia đình ở gần đó, cô bắt anh ngồi ở bàn rồi sau đó đợi cô đi gọi món.
Hotaru quan sát kĩ thực đơn ở trong đó rồi chọn món, đồng thời nghe nhân viên tư vấn vài món ăn mới, cô thật sự rất chú tâm tới khẩu phần ăn và dinh dưỡng cho Hibari, nhìn Hotaru từ xa đang nói chuyện với nhân viên và tập trung vào thực đơn
Điều đó làm cô tự hỏi tại sao Hotaru lại thật sự lo mình như vậy
Những người làm trong nhà anh hay là cả bố mẹ cũng chẳng hề quan tâm việc anh ăn hay chưa, ít hay nhiều nữa.
Lúc sau thì Hotaru vui vẻ ngồi xuống ngay kế bên Hibari vì bàn ăn được thiết kế chữ U sát cửa sổ nên ngồi kế bên được cũng dễ. Nhìn Hotaru đang vui vẻ ngân nga với ly đồ uống mới đưa thì Hibari cũng khó hiểu.
"Sao em lại đối tốt với anh vậy?"
"Hửm "
Khi thấy giọng nói trầm của Hibari nên Hotaru quay lại nhìn, Hibari đang cuối mặt xuống bàn.
"Đó là điều hiển nhiên mà, mẹ dạy em là phải luôn biết đối tốt với người khác, giúp đỡ người khác dù có thể nào đi nữa, vả lại em thích nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của người khác khi được giúp đỡ vì điều đó cũng làm em hạnh phúc mà" Hotaru mỉm cười, tay cô vô thức chơi đùa với tóc của Hibari.
Điều đó cũng làm Hibari phải mở to mắt, rốt cuộc trên đời này còn có người Thánh Thiện như vậy luôn hả?
Trong cái xã hội này, gặp làm quen là chỉ biết lợi dụng lẫn nhau thì vẫn còn có người sẵn sàng làm mọi thứ mà không đòi hỏi lợi ích về mình
Giờ Hibari cũng đã hiểu tại sao mà Tsuna có thể bảo bọc cô như thế rồi, dù biết rằng Hotaru là người tốt nhưng anh cũng ngờ cô tốt đến mức đó, hiểu tại sao cái danh Thiên Thần đã bị gáng cho cô ở trường rồi.
Một người luôn ở gần ta nhưng lại làm cho ta không thể chạm vào được.
"Đồ ăn tới rồi kìa, Hibari ăn nhiều lên nhé" Hotaru thấy những món ăn được phục vụ mang tới chỗ bàn của mình.
Hibari cầm lấy muỗng và ăn phần cơm như bình thường, dù rằng nó là đồ ăn ở ngoài và không chắc bằng đầu bếp 5 sao nhưng Hibari lại cảm thấy nó ngon và có mùi vị hơn chỗ đồ ăn hồi sáng.
Chắc vì nó có Hotaru, chỉ cần có Hotaru thì có là nước lã đi nữa nó vẫn ngon hơn đầu bếp 5 sao
Ở ngoài, Tsuna đang núp ở sau cây cột điện, miệng cậu đang niệm chú nguyền rủa, một tay thì bóp muốn nát luôn thân cây cột điện.
"Sao tên Hibari đó lại ở đây chứ?" Tsuna tức giận nỗi đầy sát khí, nãy thấy Hotaru đi lạc cậu cuốn cuồng lên đi tìm, lúc tìm thấy thì ai dè đang ăn với trai.
" Tên khốn đó, tôi sẽ vào xử lý hắn cho ngài" Gokudera tức giận và chuẩn bị sẵn bom rồi giờ chỉ cần đạp cửa vào nữa thôi.
"Ma~ma, đừng như thế chứ? hai người họ đang có khoảng thời gian vô cùng vui vẻ mà" Yamamoto mỉm cười cản đầu bạc lại, chuyện tương lai sao thì cứ để nó phát triển như vậy đi.
Tsuna thì chửi thầm, không biết hai người họ lén la lén lút như vậy được từ bao giờ nhưng vì Hotaru vui và cậu không muốn phá hỏng cảm xúc của em gái mình nên mới không can thôi.
Tsuna không tưởng tượng được cảnh Hotaru vừa khóc và tức giận với cậu vì đã phá hủy buổi hẹn hò của mình, bản năng làm anh của Tsuna không cho phép cậu làm em gái mình khóc.
Sau khi ăn xong thì Hotaru cùng Hibari ra khỏi quán, cô được sự chào đón của Tsuna và hai cậu bạn nhưng Hibari từ chối nói chuyện, anh bước thẳng về nhà của mình.
Vì ăn cùng với Hotaru nên Hibari đã bỏ lỡ buổi xem mắt rồi nhưng đối với anh nó không quan trọng.
Ít ra thì anh cũng đã có một ngày ở áp lực hơn rồi.
------------
*Chát
"Mày điên rồi sao? Mày để con bé đó đợi ở đó mà không thèm ngó ngàng gì với buổi xem mắt"
Chiều tà, ngay khi vừa về nhà, Hibari đã nhận được cái tát từ chính người bố ruột thịt của mình nhưng anh không hề ngạc nhiên tí nào, Hibari là một chiến binh cái tát này tất nhiên không là gì với anh nhưng nó lại tác động tới chính trái tim của Hibari.
Cảm giác đau đớn mà không được thấu hiểu
Hay là tổn thương bởi sự phản bội của người thân ruột thịt?
Hibari chỉ biết một điều, dù cho anh có đang cố gắng vùng vẫy đến cỡ nào, anh cũng không thể nổi dậy chống lại bố mẹ mình
Giống như Tsuna cũng không thể đánh nghiêm túc với Iemitsu ở trận chiến Cầu Vồng
Họ không xứng đáng làm bố mẹ của mình nhưng tại sao mình lại không để vùng dậy?
Nguyên nhân chính là sợi xích rằng buộc mang tên gia đình, sự trói buộc về đạo đức con cái không thể đánh lại bố mẹ hay nổi dậy chống lại họ.
Gia đình chính là sợi dây ngăn Hibari đến với sự tự do của mình.
---------
"Chị Bianchi về rồi sao? Chị đã đưa đồ cho Gokudera chưa?" Tsuna nói khi Bianchi mở cửa nhà bước vào nhà, Tsuna đang chơi TV game với Futa, Lambo và I-Pin thì đang ở trong bếp phụ Hotaru làm bánh.
"Chị đưa rồi, Hayato nó cũng thật là cứng đầu, kiệt sức như vậy mà nó vẫn tăng ca làm thêm cho được nên chị phải đánh nó bất tỉnh rồi mang về chung cư" Bianchi trả lời rồi.
"Nghe giống với Gokudera sẽ làm" Tsuna bất lực, chiều này cậu cũng thấy đầu bạc hơi mệt rồi nhưng cậu ta vẫn cố đi cùng với cậu nên Tsuna cũng cảm thấy có lỗi khi lôi Gokudera vào, nên không còn cách nào khác cậu phải nói chuyện này với Bianchi.
Bianchi cũng tính đưa ít đồ cho Gokudera nghe như vậy vì lo lắng cho sức khỏe của em trai nên đã đi ngay sau đó.
Dù tình cảm gia đình của Gokudera vẫn còn hơi phức tạp nhưng quan hệ giữa Gokudera và Bianchi theo cách nào đó cũng cải thiện sau trận chiến 10 năm.
"Nhắc tới gia đình mới nhớ, chúng ta chưa biết gì về gia đình của Hibari luôn" Tsuna chợt nhận ra gì đó, dù rằng cậu cũng không muốn tìm hiểu kĩ gia cảnh của hộ vệ mình nếu họ thích họ có thể tự nói ra nhưng Hibari là người duy nhất làm cậu không biết gì về anh ấy.
Ngoại trừ cái siêu giàu ra
(P/s: Tsuna nghiêm túc đó, cậu cũng giàu mà...)
"Cuối cùng, cậu cũng chịu nghiêm túc tìm hiểu về hộ vệ mình rồi Tsuna tốt lắm" Reborn xuất hiện từ đâu đó làm cho Tsuna giật mình, lái xe game đâm vào tường thế là Game Over...
"Thôi xuất hiện bất thình lình được không hả?" Tsuna quát Reborn khi nhận ra game thua.
"Thua mất rồi" Futa tiếc nuối, nhưng cậu không cho đó là lỗi của Tsuna vì anh ấy bị giật mình mà
"Nếu mà cậu muốn hỏi về Hibari thì tôi có thể trả lời, đơn giản vì khi tuyển chọn hộ vệ cho cậu tôi đã nguyên cứu rất kĩ về gia cảnh của mỗi người khi chọn đó" Reborn nói rồi móc một tệp bìa ghi thông tin về các hộ vệ của cậu.
"Hibari Kyoya, cậu ấy là Hội Trưởng Ủy Ban Kỷ Luật Trường Namimori, cậu ta có xuất thân khá giả, với danh phận thiếu gia tài phiệt khi bố là doanh nhân thành đạt còn mẹ là công tố viên nổi tiếng, anh ta là một đứa trẻ hoàn hảo về mọi mặt khi luôn đạt huy chương vàng toán quốc tế, cùng với các giải thưởng nổi bật liên quan đến nghệ thuật như vĩ cầm, dương cầm,... thậm chí là có tham gia các cuộc thi võ thuật mang thành tích đứng đầu" Reborn nói
"Giỏi thật đó" Tsuna thốt lên nhìn vào tờ giấy ghi giải thưởng Hibari đạt được thì lúc nhỏ, nó nhiều đến mức lấp đầy cả mặt a4 giống như bệnh lý nền của Hotaru vậy.
"Nhưng điều đó không có nghĩ là cậu ta là một người hoàn hảo, thực ra Hibari không có quan hệ tốt với gia đình vì anh là con sinh ra ngoài kế hoạch trong một cuộc hôn nhân chính trị, vậy nên cậu ta lớn lên với sự chăm sóc của bảo mẫu, còn bố mẹ thì không quan tâm chỉ ném tiền vào khi cần thiết, điều đó hành thành lên cách tính cách đơn độc một mình của cậu ta" Reborn giải thích, Hotaru ở bếp cũng chăm chú lắng nghe chuyện này
"Nghe bảo bố mẹ cậu ta cũng vừa mới về để xử lý chút công việc và để Hibari xem mắt với đối tượng chính trị phù hợp, nhưng mà yên tâm đi dù có thế nào cũng chẳng cô gái nào sánh ngang với thiên thần nhà chúng ta đâu" Reborn trêu chọc Tsuna, làm cho anh trai của Hotaru tức oái máu.
"Trẻ con thì không nên nói chuyện tầm xàm, ở nhà ăn ngủ đủ để phát triển đi" Tsuna nhìn tỏa sát khí rồi hai tay nhéo muốn banh hai cái má của gia sư.
Cô nhớ về chiếc xe sang trọng hôm trước vào nhà Hibari, nét mặt của Hibari có vẻ không vui từ khi nó đến, chắc vì ba mẹ anh ấy đã đến gặp Hibari.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top