Chương 3

Mỗi khi nhắm mắt,
Ta đều lạc vào một giấc mơ
Ở đó có nhiều phong cảnh tuyệt đẹp
Nhiều những con người vui vẻ hạnh phúc
Thế nhưng ta luôn đứng một mình
Vô hình, không tồn tại
Bừng tỉnh nhìn xung quanh
Ta chợt nhận ra
Ah — Quả nhiên là vậy
Trên thế giới này, thứ đáng sợ nhất
Là cảm giác «Cô độc »

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trước đây đối với Tsuna mà nói cuộc sống của cậu không có gì có thể xem là đáng để sống. Kí ức của cậu trước khi bị phong ấn hoàn toàn mờ nhạt, cho đến trước khi Reborn xuất hiện cuộc sống quả thực là một địa ngục sống trong ba năm nay là khoảng thời gian hạnh phúc của cậu cho đến khi cậu nghe thấy những suy nghĩ thật sự của những hộ vệ thế giới của cậu đã hoàn toàn sụp đổ,   tất cả những gì cậu cảm thấy đều là dối trá toàn bộ ảo ảnh biến mất. Trong thời gian qua, cậu đã phớt lờ những cái nhìn kinh thường của vị gia sư, sự sùng bái giả tạo của bão, nụ cười vô hồn của mưa, khó chịu của sấm sét, căm hờn của sương mù, chán nản của mặt trời và sự tức giận của mây. Cậu khẽ cười trong tiếng nức nở đầy thổn thức bản thân cậu, quả thực, qua ngu muội rồi.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đắm chìm trong mộng ảo của chính mình một bầu trời cô đơn lạc lõng giữa không trung cố gắng níu kéo lấy những nguyên tố vô tâm mà cho đi hết thảy mọi thứ, gào thét trong tuyệt vọng mà không một ai nghe thấu cho đến khi giọng nói và linh hồn vỡ tan dần chìm vào vô định.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Từ sau sự phản bội của những người mà bản thân coi là gia đình và cuộc gặp với những con người ấy đã được sáu tháng thời gian tốt nghiệp của cậu đã đến, các hộ vệ đều xem như cậu không hề tồn tại trên mặt lúc nào cũng tràn ngập sự hưng phấn kể cả đám mây xa cách cũng thường xuyên nở nụ cười thỏa mãn, không cần siêu trực giác cậu cũng có thể hiểu được rằng bầu trời của họ bầu trời mà họ thực sự yêu quý sắp suất hiện. Thật nực cười làm sao, cuối cùng cậu cũng sẽ được gặp bầu trời ấy, bầu trời khiến cậu ghen tỵ vô cùng.

Cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp đứng chờ một mình dưới cây anh đào chờ đợi, chờ từ lúc sân trường vẫn còn đông nghịt đến khi chiều tàn vẫn không thấy bóng dáng một ai, tự cười nhạo bản thân mình ngây thơ vốn dĩ đã biết trước kết quả này nhưng vẫn cố gắng chờ đợi níu kéo một tia hy vọng nhỏ nhoi, cố gắng níu kéo chỉ vì lời hứa năm xưa

~~~
Nè mọi người hoa đào nở thật đẹp đúng không? Hứa với tớ được không, khi tốt nghiệp chúng ta sẽ cùng gặp nhau dưới gốc cây này để chụp ảnh kí niệm nhé?
.
.
.
"Tất nhiên rồi Juudaime"
.
.
.
"Chắc chắc tớ sẽ đến, Tsuna"
.
.
.
"H. . .hai, Bossu"
.
.
.
"Kufufufu ~ đương nhiên ta sẽ đến Tsunayoshi-kun"
.
.
.
"HẾT MÌNH hứa với em, Sawada"
.
.
.
"Hn. Ta sẽ đến, ăn tạp"
~~~

Dối trá, dối trá, dối trá, tất cả đều là dối trá. Trong lòng nghẹn ngào, nước mắt như trực trào tràn ra, trong lòng nghẹn thắt lại cậu quỳ xuống ven đường mà khóc, khóc cho mọi thứ trong lòng trào ra mãi cho đến khi mặt trời vắng bóng và màn đêm xuất hiện cậu mới đứng lên và đi bộ về nhà.

Tuy nhiên cậu không bao giờ khi cậu về nhà, ngôi nhà đang tổ chức một bữa tiệc lớn đó các hộ vệ của cậu tổ chức. Chạy vòng ra phía sau nhìn qua cánh cửa trượt cậu nhìn thấy điều mà cậu không bao giờ nghĩ mình sẽ thấy.

Tất cả hộ vệ của cậu đều ở đó vây quanh một chàng trai tóc vàng bất chấp trọng lực với đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp ngoại quan giống hệt như ngài đệ nhất. Cha và mẹ cậu nhìn con người ấy với đôi mắt ôn nhu và tự hào vô hạn. Ngay cả vị gia sư ác quỷ kia cũng nhìn con người ấy với sự dịu dàng mà cậu không biết rằng vị gia sư ấy có.

Thật đáng sợ, mặc dù bản thân đã hiểu rõ nhưng nhìn thấy tận mắt quả thật tổn thương rất nhiều. Giống như bản thân chỉ là người dưng trong gia đình ấy. Trong lòng trào dâng một cảm xúc vô danh, một thứ cảm xúc cậu chưa bao giờ cảm nhận. Sương mù che phủ tâm trí đột nhiên bị tẩy sạch. Ðể nói rằng cậu cảm thấy bị lợi dụng là rõ ràng.

Nhìn vào con người kia, bầu trời kia, những kí ức xưa cũ vốn luôn mờ ảo lại trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Con người kia chính là anh trai cậu, anh trai song sinh hoàn hảo của cậu, người mà cậu luôn thua kém, cậu nhớ ra tất cả mọi thứ, lý do cậu bị phong ấn, lý do tại sao số phận của cậu bị phong ấn tất cả chỉ vì sự an toàn cho người anh song sinh ấy, những trận chiến, những nguy hiểm, tất cả chỉ đề con người ấy an toàn.

Bất giác lùi lại và chạy đi trong vô thức, tất cả những gì cậu mong muốn là ra khỏi nơi đó, ra khỏi những con người đó, trái tim cậu đau đớn như muốn vỡ tung ra mà giằng xé cậu cứ chạy, chạy mãi, đến khi nhìn lên thì mới phát hiện bản thân đang đứng trước ngôi nhà ấy, ngôi nhà của những con người tự xưng là kị sĩ của bầu trời. Tất cả họ đều ở đó, chạy đến bên cậu, bao bọc cậu trong hơi ấm của tình yêu, sự kính mến và yêu thương chỉ dành cho một mình cậu, và chỉ mình cậu mà thôi. Và cậu khóc, bao nhiêu cảm xúc đè nén trong lồng ngực bấy lâu nay đều được đưa ra ngoài trong những giọt nước mắt.

Buổi tối hôm ấy Tsuna cảm thấy trong mình có gì đó thay đổi và bản thân cậu biết rõ hơn ai hết, không phải sự thay đổi, đó là sự thức tỉnh, sự thức tỉnh của một thứ gì đó đã biến vào ngày Vongola Nono phong ấn ngọn lửa của cậu. Một thứ gì đó đen tối và cổ xưa, một thứ gì đó mạnh mẽ và đi kèm với nó là những kí ức mà cậu chưa bao giờ có. Kí ức về một bầu trời đen tối.

Những kí ức từ kiếp trước tuôn trào trong đầu cậu, từ cuộc sống từ khi trẻ tuổi, đến những cuộc họp đầu tiên với những kị sĩ, những cuộc phiêu lưu của họ, những mối liên kết và sự kiện khiến họ bị chia tách và cả lý do khiến họ có thể gặp nhau ở kiếp này.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ôi «Hi vọng» thứ tội lỗi đáng sợ nhất của người
Ban cho con người để rồi dập tắt
Thứ tình cảm đáng sợ
Khiến con người ta mất hết lý trí
Thật đáng sợ làm sao
Ôi hi vọng hỡi hi vọng
Dìm người xuống vực sâu
Phá vỡ linh hồn


Hết chương 3

Chương này làm nhảm hơi nhiều. Chủ yếu là về suy nghĩ nội tâm của Tsu. Hơi dài dòng. Chương sau sẽ là câu chuyện về cách các kị sĩ gặp Tsuna.

See ya~~~ ^~^
Ruby.

Truyện mới 😊 mong mọi người ủng hộ 😆

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top