Chap20
Hôm nay Qri và Hyomin đến công ty xử lý mấy bộ trang phục vừa mới thiết kế nên chỉ có Eunjung ở lại chăm sóc Jiyeon;Hyomin còn nói đến chiều tan ca sẽ cùng Qri đến đây.Cả đêm ngồi trên chiếc ghế xếp,Eunjung mệt mỏi thiếp đi,đầu gục xuống giường bệnh của Jiyeon nhưng tay vẫn nắm chặt tay Jiyeon cứ như Eunjung sợ khi buông ra thì Jiyeon sẽ biến mất vậy.
Đang dần dần chìm vào giấc ngủ Eunjung bỗng giật mình dậy vì cảm nhận được bàn tay Jiyeon trong lòng bàn tay mình khẽ động đậy mấy cái.Vui mừng hiện lên trên đôi mắt mệt mỏi của Eunjung cơn buồn ngủ cũng trong một giây tan biến mất đi,vội nhấn nút gọi vị viện trưởng già của bệnh viện đến.Ông viện trưởng cũng không giám chậm trễ nhanh chóng đến rồi kiểm tra mấy lần thở phào nhẹ nhõm nói với Eunjung:
-Tốt quá cô Park đã có phản ứng sẽ rất nhanh chóng hồi phục cô không cần lo lắng Ham tiểu thư.
-Không cần lo lắng?Ông nói cô ấy có phản ứng vậy sao cô ấy vẫn chưa tỉnh dậy hả,ông làm bác sĩ như vậy sao?
-Tôi…Tôi…
Lo lắng Jiyeon vẫn tiếp tục chìm vào hôn mê Eunjung nắm cổ áo vị bác sĩ kia tức giận,khuôn mặt đỏ lên tức giận nói mà vị bác sĩ kia cũng lo sợ không giám ngẩn mặt vì nói làm sao mà ông biết được Jiyeon lại không tỉnh dậy dù có phản ứng chứ?Làm viện trưởng có lúc lại phải hứng chịu như vậy đây T-T…
Cứ lo xả tức giận lên viện trưởng Eunjung không hề biết Jiyeon đã tỉnh dậy từ lúc nào thều thào gọi mình:’’…Jung…Jungie à…’’ .Nghe được giọng nói của Jiyeon dù rất nhỏ Eunjung vội quay đầu nhìn về phía cô gái mình yêu kia buông cổ áo ông viện trưởng ra đẩy ông ta qua một bên vội ngồi xuống mép giường ôm chầm lấy Jiyeon.Mặc dù bị Eunjung ôm rất chặc phần hông có đau nhói nhưng Jiyeon không muốn đẩy Eunjung ra,vị viện trưởng thấy thế thì không khỏi vui mừng vì cuối cùng Jiyeon cũng tỉnh dậy mà mình cũng thoát nạn bị hỏi cung từ Eunjung,ông nhanh chóng quay người lặng lẽ ra khỏi phòng bệnh để lại không gian riêng cho hai người bọn họ.
Khi vị viện trưởng rời đi Jiyeon mới nhẹ nhàng đẩy Eunjung ra đôi môi khô khốc khẽ nở nụ cười yếu ớt với Eunjung nói:
-Jung xem…sao Ham tổng bình thường gọn gàng giờ lại luộm thuộm thế?
-Chỉ cần em không sao là được rồi,thật vui Jiyeon à Jung đã nhớ lại tất cả rồi.
-Jung…Thật…thật là vậy sao?
-Đúng vậy,thật tốt vì em đã tỉnh dậy à mà Jung cứ nghĩ em muốn ngủ đông luôn đấy chứ hì hì.
-Yah Jung đáng ghét vậy thì em ngủ tiếp đó không thèm quan tâm Jung nữa.
Jiyeon như một cô bé mới lớn vờ hờn Eunjung vì chọc mình ôm chăn cuộn hết mình lại,quay người vào tường một cách khó khăn vì phần hông còn đau,hành động này của Jiyeon lọt qua mắt Eunjung cô khẽ cười cười lắc đầu rồi ôm luôn cả Jiyeon và chiếc chăn vào lòng,kéo chiếc chăn ra khỏi Jiyeon cưng chiều ngắc nhẹ chiếc mũi cao xinh đẹp của Jiyeon nói:
-Jung nói vậy thôi em đừng giận sẽ ảnh hưởng sức khỏe.Có muốn ăn gì không?Em gầy quá Jiyeon.
-Không sao em mới tỉnh dậy cũng chưa muốn ăn gì Jung đừng lo lắng cho em nhiều như vậy hãy săn sóc cho bản thân mình trước đã,em cũng buồn lắm nếu Jung bị ốm đấy.
-Yeonie,Jung yêu em
-Em cũng vậy.
Sợ Jiyeon đau nên Eunjung giảm lực ôm choàng tay để Jiyeon tựa vào lòng mình,giây phút ấy cứ như vậy nhẹ nhàng nhẹ nhàng từng chút đi qua.
(Một tuần sau)
Jiyeon xuất viện có cả Hyomin và Qri đến để đem vài đồ dùng cá nhân về nhà,Eunjung choàng tay đỡ Jiyeon đi ra thật nhẹ nhàng tránh cho Jiyeon bị đau vì phần hông vẫn chưa thể nói là hoàn toàn lành lại.Theo ý Hyomin thì Jiyeon phải về nhà mình để tận tay mình chăm sóc nhưng Eunjung một bên thì ý kiến lại khác muốn dẫn Jiyeon trở về biệt thự cũ ngày xưa hai người sống chung để tiện chăm sóc cho Jiyeon,còn Hyomin lúc muốn có thể tùy lúc tới thăm Jiyeon.
Bên này một ý bên kia một ý Jiyeon và Qri đứng giữa chỉ biết nhìn nhau cười khổ,Hyomin và Eunjung là vậy luôn tranh cãi nhau.Jiyeon mặc dù là muốn về nhà cùng Hyomin là chị ruột mình nhưng cũng một phần muốn ở bên cạnh Eunjung người mình yêu vì đã rất lâu rồi tính luôn khi Eunjung quay về sau tai nạn nhưng bị mất trí nhớ bọn họ chưa thật sự ở cùng nhau.
Khó xử!Aizz cuối cùng Jiyeon cũng cúi đầu nhỏ giọng nói sẽ theo ý Eunjung thì Hyomin mặt đen sì,ba vạch đen tì tạch nổi trên trán còn Eunjung không quên nhìn Hyomin cười đắc ý,ôm Jiyeon lên xe của mình rồi đi trước.Qri đẩy Hyomin một cái nhắc nhở Hyomin đang như cái cột hai tay cầm đồ của Jiyeon đưng đó không khỏi cười khẽ vì khuôn mặt nghệch ra ngố tàu của Hyomin,cả hai lên xe của Qri đi đến nhà Eunjung đưa đồ đạc sau đó Hyomin còn mặt dày lên xe Qri vòng tay ngồi nói với Qri mình muốn đi nhờ xe về.Qri trừng mắt nhìn Hyomin rồi bỏ cuộc thở dài một cái lên xe chở Hyomin về,Hyomin ngồi bên cạnh không khỏi nở nụ cười của người thắng cuộc làm Qri muốn nổi điên.
***************************************
Không để tâm đến kết thúc chỉ quan trọng đến diễn biến tình cảm,đó chính là tình yêu của Suzy đối với Eunjung.Chính là như vậy từ lúc biết mình yêu Eunjung thật nhiều cũng biết người trong tim Eunjung chỉ có Jiyeon thì cô đã đau đến mức nào.Từ nhỏ đến lớn sống trong nhung lụa được người người hầu hạ và yêu thương,thế nhưng khi đến bên Eunjung đã chịu nhiều uất ức.
Cầm chiếc túi sách số lượng có hạng do chính Eunjung tặng cô vào sinh nhật của cô,Suzy là tiểu thư con nhà giàu vì vậy đồ cô ta mua cũng chỉ dùng một lần rồi không dùng nữa nhưng đối với chiếc túi cô vẫn giữ mãi bên cạnh mình như vậy.
Thẫn thờ đi về phía trước không xác định điểm dừng,trời mưa tí tách nhưng Suzy vẫn không có ý định trú mưa.Gió bắt đầu thổi mạnh hơn.mưa mỗi lúc một lớn,bóng dáng Suzy dần nhỏ bé trong màn mưa.Trên mặt cô ta ướt đẫm nước không ai biết được là nước mưa hay còn có nước mắt?Cô ta luôn nghĩ đến Eunjung.
Ánh mắt Suzy mờ dần trong màn mưa,đâu đó loáng thoáng hình ảnh Eunjung đang đội mưa chạy đến bên mình Suzy cười lớn vui mừng nhưng vừa chuẩn bị dang tay ôm lấy Eunjung thì tất cả như tan biến,trước mắt cô ta bây giờ là một chiếc xe ô tô,đứng sững lại một tiếng…KÉTTTTTTTTT… kéo dài.Mui xe vừa lúc dừng ngay trước mắt Suzy cô ta hoảng loạn hét lên rồi ngất đi nhưng cũng loáng thoáng thấy hình ảnh cao lớn của một người con trai nào đó bế bổng mình lên đưa vào trong xe,tiếng mưa dần dần nhỏ lại.
****************************************
(Biệt thự riêng của Eunjung)
Eunjung từ trong phòng sách đi ra nhìn thấy Jiyeon đang đừng bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài mưa lớn tay đưa ra ngoài hứng những giọt mưa Eunjung mỉm cười vui vẻ,cô gái này vẫn như ngày nào có lớn mấy tâm hồn cũng chỉ là một cô nữ sinh mười tám mơ mộng.Nhẹ nhàng đến bên cạnh Jiyeon Eunjung khoác chiếc áo lên vai Jiyeon,Jiyeon có chút giật mình quay lại thấy Eunjung nên đấm nhẹ lên vai Eunjung trách yêu:
-Jung đi mà không chút tiếng động luôn đó.
-Thật?Không làm phiền em ngắm mưa chứ?
-Không sao.Jung xử lý công việc xong rồi à?
-Ừm.Phải làm thật nhanh để còn cùng em ngắm mưa đây khủng long con à.
-Hứ,ai thèm còn nữa không cho gọi em là khủng long.
-Khủng long con dễ thương mà Jung sẽ gọi em như vậy hahaha.
Jiyeon chạy thoát khỏi cái ôm của Eunjung,còn quay lại làm mặt quỷ le lưỡi nói với Eunjung:
-Jung bình thường chạy nhanh lắm mà,bắt em đi rồi nói tiếp này,plè…
-Được rồi khủng long con đây là em nói đó.
Eunjung cười cười săn tay áo sơ mi lên trên khủy tay nhìn như đang lấy đà đuổi theo Jiyeon,Jiyeon thì không cần nói chạy lăn săn khắp nhà,một mạch chạy thẳng lên lầu vào đến phòng ngủ của Eunjung và mình liền đóng cửa lại khóa trái để mặc Eunjung ở ngoài đập cửa la hét:’’Jiyeonie em chơi xấu’’.Đắc ý cười lên leo lên giường ngồi,quyết định không mở cửa cho Eunjung vì suốt ngày gọi cô là khủng long thôi.
Chừng năm phút sau Jiyeon không thấy tiếng động nào nữa tưởng Eunjung đã bỏ cuộc thì đến bên cửa áp sát tai vào nghe ngóng bỗng một tiếng ’’tạch’’ vang lên,cửa phòng bất ngờ mở ra Jiyeon mất đà ngã dụi vào người Eunjung.Cúi xuống bế ngang Jiyeon đang nằm trong người mình,bây giờ người khóa trái cửa chính là Eunjung.Jiyeon bị Eunjung đè xuống giường không phục chu miệng nói:
-Jung mới chơi xấu đó dùng chìa khóa phòng mở cửa.
Eunjung hai tay kiềm tay Jiyeon trên đầu cười xấu xa đáp:
-Đây gọi là nhanh trí không phải chơi xấu,nói gì đi nữa Jung cũng bắt được em rồi xem Jung ‘’xử’’ em thế nào Yeonie.
Jiyeon giờ mới hiểu mình vào thế bị động rồi nhìn hình ảnh mập mờ của mình và Eunjung , mí mắt sụp xuống,ngượng ngùng nói:
-…Jung… sắc lang.@@
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top