không bit

Khi tôi ¡p xe lên tÛi c° xá thì Óng hÓ chÉ úng tám giÝ ba m°¡i phút. C£ dãy cía sÕ phòng 2B óng cía kính mít. V­y là mÍi ng°Ýi i hÍc c£ rÓi. Tôi ghé bàn trñc l¥y chìa khóa và è ¡ch khiêng lên l§u. Chi¿c xe không n·ng nh°ng hai cái giÏ hai bên ghi ông thì quá n·ng. N¿u là ng°Ýi siêng nng chËu khó thì tôi s½ cho xe lên tr°Ûc rÓi xách Ó lên sau. Nh°ng mÙt ng°Ýi l°Ýi nhác nh° tôi thì làm gì có chuyÇn i lên i xuÑng hai l§n. Bßi v­y cá nào cing ráng tha lên cho h¿t. MÙt lát nh¥t Ënh ph£i t£ oán vÛi tåi trong phòng, có bi¿t là Ã mÙt ng°Ýi 39 Kg khiêng vác n·ng nÁ th¿ này thì s½ bË suy dinh d°áng không?

Nh°ng khi mß cía phòng rÓi tôi l¡i không dám b°Ûc vào. Rõ ràng tÝ gi¥y phòng 2B còn dán ngoài cía sao giÝ phòng l¡ ho¯c l¡ hu¡. Tôi nhÛ të hÓi nh­n phòng tÛi giÝ thì có ba gi°Ýng ôi kê thành hình chï U, gi°Ýn tôi ß giïa, trên t°Ýng tôi còn dán m¥y hình c¯t ra të t¡p chí. Bây giÝ thì m¥y béc tranh hoa lá v«n còn ó nh°ng cái gi°Ýng ã bË ©y dÝi chÑn nào. N¿u không vì hai cái giÏ n·ng treo hai bên tay không bi¿t tôi còn éng tÛi chëng nào... M¥y con nhÏ này úng là l¯m trò, bày ·t kê gi°Ýng kiÃu này kiÃu nÍ làm không thân tôi..

RÓi tôi à nguyên c£ qu§n áo mà n±m dài ra gi°Ýng. Nhìn nhïng béc tranh ngày nào chÉ c§n nghiên m·t là th¥y, bây giÝ ph£i ngó trß xuÑng d°Ûc chân. C£ mÙt kho£ng t°Ýng trÑng ch³ng còn gì à ng¯m. Tôi nhn m·t rça th§m tåi siêng nng không ai m°ãn ó, còn gì là s¯p x¿p nghÇ thu­t cça ng°Ýi ta. Di dÝi nhïng béc tranh ó thì t°Ýng s½ bË d¥u inh d¥u keo loang lÕ x¥u xí... Rõ là nhïng tên phá ho¡i !

Tôi l¡ m¡ c£m giác hình nh° mình muÑn ngç. Làm sao có thà ngç °ãc khi giÝ cuÑi là môn v­y lý ? Môn nào còn dám trÑn °ãc ché v­y lý thì ëng bao giÝ. Ðã khó nuÑt vào hàng nh¥t nhì mà còn °ãc tr¥n bßi mÙt ông thãy quá séc nghiêm kh¯c. Tôi bi¿t mình không thông minh nên ráng mà c§n cù, may ra th§y th¥y tÙi nghiÇp mà châm ch°Ûc cho khÏi thi l¡i. Có nh¯m m¯t thì chÉ mÙt phút thôi ¥y, còn ph£i tranh thç lên hÍc ti¿t cuÑi.

....Nh°ng, ó là lý trí suy ngh) v­y thôi. Ché ¿n khi tôi mß bëng m¯t ã th¥y Thiên Lý éng c¡nh gi°Ýng c°Ýi toe toét.. Tôi h¿t hÓn ngÓi b­t d­y, phát hiÇn thêm Ói giày còn ang ß d°Ûi chân.

-GÛm! Con nhÏ này. Ngç gì dï v­y. Kêu muÑn ch¿t cing không nghe.

Thiên Lý vëa thay Ó vëa nói. Tôi ng¡ ngác nhìn c£ phòng bây giÝ §y ng°Ýi. Không l½ tôi mÛi chãp m¯t chút xíu v­y mà ã h¡n hai ti¿ng ?

Mù Oanh bên phòng sÑ 4 cing vëa ch¡y qua:

-D­y rÓi sao. Ngç gì mà to....

Tôi gi°¡ng m¯t nhìn tåi nó:

-Sao vô °ãc v­y ?

Hoa Xinh chÑng n¡nh lên:

-Thì leo cía sÕ. ChË Thanh trñc nói mi l¥y chìa khóa vô phòng rÓi, tåi ta ­p muÑn bà cía mi cing không hay. Ta ph£i leo vô ché sao.

Mù Oanh ngÓi xuÑng gi°Ýng, thò tay sÝ trán tôi mÙt cái:

-Mát r°ãi nè, t°ßng mi bÇnh ché.

Tôi g¡t tay nó ra:

-BÇnh âu mà bÇnh, trù hoài.

Liên Hoa të gi°Ýng trên thò §u xuÑng:

-HÓi nãy th§y Quang hÏi mi ó Thåc An, bïa nay th§y tr£ bài kiÃm tra.

-Ta m¥y iÃm ?

-Tám iÃm.

-ThiÇt không? Ta mà tám iÃm h£ ?

Tôi nh£y c«ng lên, ôi giày ch°a cßi gõ nghe cÙp cÙp.

Kim Mai làm tôi cåt héng:

-Ê! Bïa nay mi trñc ó. Sµn giày còn mang ß chân i lãnh c¡m luôn i. ChiÁu nay ph£i hÍc ba ti¿t.

Thiên Lý so¡n thÑ, thau lÉnh kÉnh, tay kia c§m m¥y phi¿u c¡m:

-ÐÃ nó ngç cho trÍn buÕi i, ta lãnh vÛi Hoa Xinh giùm cho.

Tôi ch¡y theo tåi nó:

-Ta i nïa. Nghe tám iÃm là h¿t mÇt liÁn.

Tôi hng hái giành l¥y chÓng thau trên tay Thiên Lý:

-LÛp mình m¥y ng°Ýi tám iÃm mi? HÓi nãy th§y hÏi gì ta v­y ? Th§y la ta cúp hÍc h£ ?

Hoa Xinh g¯t lên:

-Të të ng°Ýi ta nói, gì mà hÏi dï v­y ?

-Thì nói l¹ lên i, ta nóng ruÙt muÑt ch¿t nè. BÙ th§y là ta há ?

-Không ph£i la. - Hoa Xinh thçng th³ng. - Th§y Íc tên mi lên, lÛp báo mi v¯ng. Th§y mÛi nói: Cô này hÍc khá, nh°ng ÷ th¿ l¡i chây l°Ýi. ChÉ mÛi nm nh¥t thôi ¥y... Có v­y thôi.

Tôi la lên:

-TrÝi ¥t, th§y nói v­y h£. L°Ýi hÓi nào âu. TÑi qua trÅ quá ta ph£i ß l¡i Sài Gòn ché bÙ.

-Làm tåi ta trông mi muÑn dài cÕ. V­y mà có bánh không ó.

-Sao l¡i không. Cái giÏ §y quá trÝi mà má ta cé nhét nhét thêm hoài, báo h¡i ta xách n·ng muÑn ch¿t luôn. Còn ph£i lên c§u thang nïa. KhÏe sao nÕi.

Thiên Lý l°Ým:

-Hèn gì ngç th¥y mà th°¡ng.

-Tåi phòng 4 vÛi phòng 8 còn nhÑn nháo sã mi bË làm sao. Có ai bi¿t t­t ngç cça mi âu. Ngç gì nh° ch¿t v­y.

Tôi hích Hoa Xinh:

-Nói nghe th¥y Ûn.

-Ai biÃu mi ngç th¥y Ûn chi.

Tôi c°Ýi rinh rích:

-Thì làm viÇc gì ph£i ra viÇc ó ché...Mà th§y còn hÏi ai nïa không?

Thiên Lý xoa tay mÙt vòng:

-T¥t t§n t­t. Th§y Íc tëng tên không sót em nào. Em nào ·c biÇt thì th§y phán nhiÁu mÙt chút.

-зc biÇt là sao? Nh° ai?

-Là nh° Liên Hoa ó. Nó éng lên, th§y dòm tÛi dòm lui mÙt hÓi rÓi: "Cô này là ng°Ýi ¹p. Phàm là ng°Ýi ¹p thì hay bË cánh thanh niên qu¥y r§y, ¿n nÕi ch³ng còn thÝi gian hay tâm trí cho viÇc hÍc. NgÓi xuÑng i. Ba iÃm".

GiÍng iÇu cça Thiên Lý làm tôi m¯c c°Ýi quá:

-Còn ai nïa mi? Th§y nói cing vui ché bÙ.

Thiên Lý thß ra:

-Bây giÝ kà l¡i còn dám c°Ýi, ché lúc ó h£, ai n¥y ngÓi ch¿t dí không dám cåc kËch nïa. Có m¯c c°Ýi cing ráng båm miÇng l¡i, à th§y th¥y dám bË xách §u lên b» rng l¯m à.

Tôi dòm nó lom lom:

-Mi nói th§y Quang mình ó h£ Thiên Lý ?

-ThiÇt ó. Ph£i hÓi sáng có mi i rÓi bi¿t. Không khi lÛp y nh° bË khçng bÑ.

-Còn hai mi?

-Ta h£ ? Th§y b£o ta hÍc còn canh iÃm.-Hoa Xinh tr£ lÝi.

-Là m¥y ?

-Là 5 ché m¥y.

-Còn ta giÏi h¡n nó nhiÁu. аãc tÛi 6 iÃm l­n.- Thiên Lý gi£ bÙ hÉnh mii. - Nên °ãc th§y khen v§y nè: "GiÏi nhÉ. аãc 6 iÃm là ç giÏi rÓi ó." Nghe mà l¡nh h¿t sÑng l°ng.

Nghe kà mà tôi b¯t thß dài. Ai b£o lên ¡i hÍc muÑn hÍc sao cing °ãc âu. Cing bË iÃm danh, bË kiÃm tra th¥y mÓ luôn. Có khác là ß ch× bài nào bài n¥y tính b±ng th°Ûc. GiÝ hÍc tai ph£i nghe, m¯t nhìn còn tay thì vi¿t tÑc ký. T­p éa nào không hang l× thì cing ti¿ng Anh ti¿ng Pháp vi¿t t¯t §y ra ó. M×i l§n Íc là muÑn nÕ h¿t c£ hai con m¯t l«n cái §u. Sinh viên khÕ l¯m ché bÙ!

Mà âu ph£i chÉ khÕ m×i viÇc hÍc, còn viÇc c¡m n°Ûc nïa ché. Nh° lúc này nè, vëa b°Ûc vô nhà n, nhìn hai dãy thau thÑ d±ng d·c là tôi ã muÑn thoái lui vÁ phòng n...bún. Ng°Ýi âu mà ông khçng khi¿p. N¿u không vì nhiÇm vå "v» vang" vÛi phòng tôi thà Ã ói còn h¡n éng ãi.

Tôi ·t chÓng thÑ vào vË trí...chót mii Cà Mau, b¯t §u hành trình chÝ ãi b±ng cách éng thåt ra sau ngó nhìn thiên h¡. Th­t không có gì chán m¯t b±ng c£nh nhìn nhïng sinh viên lúc éng lãnh c¡m. Ða sÑ ai cing vëa mÇt vëa ói, ai cing mong lãnh xong à vÁ nghÉ ng¡i, nên m·t ai cing nh° cng th³ng, nghiêm nghË. Hi¿m hoi l¯m mÛi có vài ng°Ýi c°Ýi r'c rích c°Ýi nói... mà a sÑ chÉ là quí cô. Còn quý anh th°Ýng i mÙt mình nên m·t mii cé nh° là m m trông khó coi gì âu.

Tôi ang nhìn tÛi nhìn lui, bÕng phát hiÇn có mÙt ng°Ýi cing ß cuÑi hàng ang chi¿u t°Ûng mình. MÛi §u nhìn l°Ût qua tôi không à ý m¥y, ¿n chëng th¥y v°Ûng v°Ûng mÛi ngoái trß l¡i thì rõ ràng...anh ta ngó tôi dï l¯m. Hai con m¯t en thui. Tôi Ënh bÏ qua nh°ng mÙt lát th¥y ghét quá mÛi ph£i nhìn l¡i. Nhìn mÙt cách thách théc, ëng t°ßng tôi là lính mÛi nhát gan âu nhé. Là lính mÛi th­t nh°ng "ding c£m" l¯m ¥y, ch³ng thèm sã hãi cuÑng quýt rÓi ngó l¡ ra ch× khác âu... Tôi là chúa ghét kiÃu nhìn lÙ liÅu nh° th¿ này, giÑng nh° muÑn nuÑt chíng ng°Ýi ta.

Tôi vÛi anh ta cé nhìn nhau trân trân nh° th¿, ch³ng bi¿t °ãc bao lâu, hai bên ch³ng ai chÛp m¯t l§n nào. M¥y l§n tôi c£m giác mí m¯t mình s¯p cåp xuÑng, mÏi quá là mÏi, nh°ng rÓi cé nhç ráng mÙt chút, ráng mÙt chút... c§u TrÝi Ph­t hay Ðéc chúa trÝi hãy phù hÙ cho con ç lñc à chi¿n ¥u h¿t hiÇp, ëng à con bË g°¡m r¡i giáo gãy.

Làm sao cho cái anh chàng này ph£i thua tan tác t¡i t£ nh° hoa r¡i lá rång, Ã anh ta të ây vÁ sau nhìn ai thì nhìn vÛi ánh m¯t nh¹ nhàng dËu dàng, ché ëng ri¿t nóng th¿ này, may là tôi ché g·p nh±m ng°Ýi y¿u tim anh ta có mà mang hÍa.

B¥t chãt, tôi phát hiÇn anh ta chÛp chÛp m¥y cái. Mëng quá tôi cing tranh thç chÛp theo anh ta. TrÝi ¡i, nãy giÝ mÏi m¯t muÑn ch¿t. Nh°ng sao kó quá, anh ta cé chÛp chÛp nháy nháy liên tåc mÙt lúc rÓi ngëng, rÓi l¡i chÛp ti¿p...cé v­y hoài, nh° là muÑn ám hiÇu gì ó... Anh ta làm tôi ng¡c nhiên ¿n n×i quên ph¯t ý Ënh n thua mà chÉ lo dòm trn trÑi. Mãi ¿n khi có ai ó ©y mÙt cái mÛi gi­t mình.

- Lên kìa chË ¡i...

Tôi l­t ­t bê chÓng thÑ ©y vÙi lên trên, nãy giÝ lo ¥u m¯t mà quên c£ Ã ý. Cing còn may, tôi éng g§n cuÑi, không thôi có là x¥u hÕ vÛi thiên h¡.

пn lúc tôi lãnh c¡m xong xuôi, quay ra tìm Thiên Lý và Hoa Xinh vào bê phå thì anh ta ã l³ng l·ng bi¿n âu m¥t tiêu. Ch¯c h³n vÁ rÓi vì tôi ngoái tìm ¿n m¥y b­n v«n không th¥y. Hoa Xinh th¥y tôi cé dáo dác sao ó nên hÏi:

- Mi ki¿m ai v­y ?

Tôi t·c l°ái không tr£ lÝi. Ra khÏi nhà n khá xa mÛi kà cho tåi nó nghe. L¡ ghê, bây giÝ mÛi th¥y mình ang hÓi hÙp.

- HÓi nãy có cái anh kia nhìn ta l¡i l¯m tåi mi. Nhìn mÙt lát tñ nhiên m¯t £nh chÛp chÛp v­y nè...

Vëa nói tôi vëa biÃu diÅn l¡i cho Thiên Lý và Hoa Xinh coi. Hai éa nó nhìn sïng tôi rÓi b×ng phá ra c°Ýi nghiêng ng£, um sùm c£ trÝi ¥t. Tôi h¥p t¥p hÏi:

- Sao v­y, mi bi¿t h£ ? Ph£i £nh làm ám hiÇu gì hôn?

Hoa Xinh cÑ nín c°Ýi:

- ê. ¢nh ta làm ám hiÇu ó. Ý £nh nói là sao mí giÑng ngÑ quá ó.

Tôi nghi ngÝ:

- ThiÇt hôn? ¢nh chê ta ngÑ h£ ? Ta mà ngÑ gì.

Hoa Xinh l¡i c°Ýi, Thiên Lý nhìn tôi th°¡ng h¡i:

- Nó x¡o ó, mi ëng có tin. Không ph£i v­y âu.

Tôi li¿c Hoa Xinh mÙt cái:

- V­y mà làm giÍng nh° hay l¯m.

RÓi hai éa nó cé c°Ýi tçm tÉm, khúc khích trên suÑt °Ýng vÁ, m·c cho tôi hÏi sao cing không chËu nói.

Nh°ng chÉ vào ¿n phòng, vëa ·t thÑ c¡m xuÑng là Hoa Xinh hét toáng lên:

- Phòng mình úng là có con ngÑ ó tåi mi ¡i!

Liên Hoa çng Énh të gi°Ýng trên leo xuÑng:

- Tåi mi nói Thåc An ph£i không?

- ê. HÓi nãy có ng°Ýi làm ám hiÇu nó mà nó không bi¿t.

- Ám hiÇu gì, ám hiÇu nháy nháy h£ ?- Liên Hoa hÏi.

Tôi ng¡c nhiên:

- æa, hay v­y. Mi cing bi¿t ám hiÇu cça anh ó nïa h£ ?

Liên Hoa l¯c §u c°Ýi xòa:

- Bi¿t gì âu, ta nói ¡i ché bÙ.

RÓi nhìn Hoa Xinh chÝ gi£i thích, m¥y éa kia cing v­y. Hoa Xinh nhìn tôi hÓi lâu mÛi...ch·t l°ái:

- ThiÇt. Ph£i nói là nó very...ngÑ mÛi úng. BË ng°Ýi ta á lông nheo mà cing không bi¿t.

M¥y éa kia trÑ m¯t nhìn làm tôi cing ng¡ ngác. Nhìn kiÃu cça anh ta có n°Ûc á...ng°Ýi ta chÛ á lông nheo ch× nào. Nói anh ta chê tôi ngÑ thì còn có thÃ. C£ phòng v«n m¥y tiÃu th° nhà quê ó thôi.

Ngh) v­y nên tôi tÉnh b¡:

- Còn lâu mÛi á lông nheo. Mi th¥y cái nhìn kinh khçng cça anh ta ch°a?

Xuân Hi¿u vÍt miÇng hÏi:

- Anh ó ra sao mi?

- Ch¯c cùng khóa vÛi mình. Ta th¥y cing b±ng cá lÛp tr°ßng mình ché gì.

Kim Mai c°Ýi:

- ¢nh nhìn mi làm sao?

- ¢nh làm v§y nè. - Tôi biÃu diÅn l¡i l§n nïa.

L§n này thì nm éa nó cùng xúm vô c°Ýi t°ng b°ng khói lía. M×i éa c°Ýi m×i kiÃu. бm th¯m nh¥t là Thiên Lý v«n còn tay chén tay ia àng hoàng, ché m¥y éa kia thì cé há há, há há, ¿n n×i Kim Mai bË s·c c¡m vng té tung.... Càng s·c tåi nói càng c°Ýi dï dÙi. Nhìn tåi nó c°Ýi mà tôi th¥y bñc muÑn ch¿t. C°Ýi lãng nhách gì âu mà cing c°Ýi cho °ãc.

Hoa Xinh c§m chén c¡m trß lên tay, m·t v«n còn Ï lñng lên:

- Ðó. Tåi mi th¥y nó ch°a. V­y mà nói ngÑ còn không chËu.

Tôi ngó qua Thiên Lý:

- Tåi nó nói thiÇt h£ ?

Thiên Lý nh¹ nhàng g­t §u, tôi hÏi g·ng l§n nïa:

- BÙ chÛp chÛp v­y là á lông nheo ó h£ ?

- ê mà. HÏi hoài. - Liên Hoa giành tr£ lÝi. - Có mi là không bi¿t thôi.

- Gì kó v­y. Ta th¥y £nh nhìn ta ghê l¯m, nh° muÑn nuÑt sÑng v­y ó, âu có giÑng...

Xuân Hi¿u ng¯t ngang:

- Nh°ng m·t mii £nh ra sao? Mi th¥y x¥u hay ¹p ? Cao to hay Ñm ?

Tôi ngh) ngãi mÙt lúc mÛi nhÛ:

- X¥u thì không x¥u rÓi, nh°ng cao hay lùn thì ta không bi¿t. ¢nh ngÓi ché âu có éng.

- Mi có g·p l§n nào ch°a?

- Ch°a. L¡ ho¯c hà. Ch¯c cing lính mÛi nh° mình quá.

Thiên Lý chãt hÏi:

- Lúc ó mi ph£n éng ra sao Thåc An? ChÛp chÛp e lÇ h£ ?

- Còn lâu à, ta cing nhìn ch±m ch±m tr£ ia l¡i ché ß ó... Có iÁu, lúc anh ta chÛp nháy thì ta không bi¿t gì thôi.

- Nh°ng cing v«n nhìn hay quay ch× khác ?

- D) nhiên là ph£i nhìn coi £nh làm gì ché.

- Mi trÑ hai con m¯t lên ph£i không ?

Tôi l°Ým nó:

- Lúc ó ai mà Ã ý... V­y n¿u là mi thì làm sao?

- Thì...e th¹n, rÓi ngó l¡. Ché ai mà éng ó trÑ m¯t nhìn hoài.

Hoa Xinh l¯c §u:

- Thôi, nói con nhÏ ¥m Û này cho m¥t công. NgÑ mà hÕng bi¿t h£. Ch¯c ó giÝ ch°a ai á lông nheo nó nh° v­y quá, ph£i không Thåc An?

- HÕng bi¿t.

Xuân Hi¿u háy tôi:

- KiÃu này chÉ có ß...¡i hÍc thôi, bi¿t ch°a con dÑt.

Tôi l°Ým l¡i nó:

- n l¹ lên cho ta dÍn, chiÁu nay còn hÍc nïa ó.

- æa, không cúp ß nhà ngç h£ ? Cúp ¡i i.

- Cám ¡n. H¿t chuyÇn xúi i xúi ng°Ýi ta cúp hÍc. Nghe lÝi Xuân Hi¿u rç rê. ChiÁu nay tôi cing ôm t­p sách lên th° viÇn.

Tôi nhÛ hÓi mÛi vào tr°Ýng, th§y hiÇu phó tëng nói th° viÇn tr°Ýng thuÙc lo¡i ¹p nh¥t trong các tr°Ýng ¡i hÍc.

Công nh­n th° viÇn ¹p th­t, ¹p ¡i là ¹p. Mà sinh viên hÍc cing ông ¡i là ông. NhÏ Xuân Hi¿u này hay th­t, toàn lña ch× ¹p mà hÍc. Khu chï I làm gì °ãc nh° ß ây.

Th¥y tôi cé éng ng¯m xuôi ng¯m ng°ãc hoài. Xuân Hi¿u kéo tay tôi vô.

Tôi nói nhÏ vÛi Xuân Hi¿u:

- Þ ây ¹p mà yên t)nh quá há.

Xuân Hi¿u nhìn tôi ng¡c nhiên:

- BÙ ó giÝ mi ch°a hÍc th° viÇn h£ ?

- Ch°a. HÓi phÕ thông th° viÇn tr°Ýng ta à phát sách vÛi cho m°ãn này kia thôi hà, âu có ch× hÍc.

- Không, ý ta hÏi là të §u nm ¿n giÝ kìa. Mi vô ây l§n nào ch°a?

- Ch°a.

- TrÝi! - Xuân Hi¿u trãn hai m¯t lên. - Th° viÇn v§y mà ch°a vô?

Tôi l¡i dòm ngó xung quanh, l¡ ãng:

- Có sao âu. Ch°a vô thì nói ch°a vô.

Xuân Hi¿u kéo tay tôi:

- Làm ¡n ëng quay tÛi quay lui cho tui nhÝ. Ch× này ai cing hÍc có gì âu mà nhìn dï v­y. Kó quá i.

Tôi ngÓi yên nh°ng v«n ngÍ ngu­y:

- T¡i ¹p quá ché bÙ. Nhìn cing không °ãc sao?

- Bi¿t rÓi, nh°ng hÍc giùm cái i. MuÑn nhìn bïa khác i mÙt mình, nhìn cho ã.

- ê mà. Làm gì dï v­y.

Tôi ngÓi im ngó vào t­p mÙt lát. Nhìn nhìn v­y thôi ché cé lo ngh) âu âu. Mà ph£i hÍc gì bây giÝ ? Tôi l¡i nghiêng ng°Ýi qua phía Xuân Hi¿u:

- Mi hÍc gì ó Xuân Hi¿u ?

- ÐÙng v­t. - Xuân Hi¿u tr£ lÝi nh°ng không ng°Ûc lên.

- ÐÙng v­t h£, ta hÍc tÑi qua xong rÓi.

- Có em t­p Thñc V­t không?

- Có.

- HÍc i.

- Bài ci mà hÍc gì nïa.

- V­y... Anh Vn?

- Ðâu có em. NhiÁu quá ôm sao h¿t.

Xuân Hi¿u ngëng tay, bñc mình:

- V­y mi vô ây chi v­y ?

Tôi ng©n ng°Ýi. ê nhÉ. Tôi vô ây chi v­y ?

- Hay à ta vÁ hén...

Xuân Hi¿u ngh) ngh) mÙt chút, b£o:

- Mà thôi, hay mi vô m°ãn sách ra ây Íc i. Có nhiÁu sách hay l¯m ó.

- Có truyÇn không?

- Có, nhiÁu l¯m. Mi vô m°ãn i, Ã yên cho ta hÍc. Ch°a tëng th¥y....

Tôi quay i rÓi mà còn nghe Xuân Hi¿u al'u bàu sau l°ng, ch¯c nó ang chíi tôi dï l¯m. T°ßng rç tôi i cho có b¡n ai ngÝ còn làm v°Ûng nó thêm.

ChÍn tÛi chÍn lui mÙt hÓi tôi quy¿t Ënh m°ãn cuÑn Anna Karenina cça Lev Tolstoy. Dù cuÑn này chË tôi có mua trong tç sách và tôi ã Íc nó rÓi, nh°ng ch°a bao giÝ ç séc Íc nhïng o¡n mô t£ nÙi tâm hay nhïng quan niÇm tri¿t lý nhân sinh gì ó cça nhïng nhân v­t. Bây giÝ vào ¡i hÍc rÓi không bi¿t tôi ç séc Íc nó ch°a nïa. KÇ, cé thí i, bi¿t âu trí óc tôi ã phát triÃn thêm °ãc chút ít.

Tôi c§m th» th° viÇn vào bàn thç th°. Ði âu h¿t tr¡n chÉ còn m×i mÙt anh ngÓi quay ngang ra cía, k¿ bên mÙt Ñng sách cao ngÓng. Tôi gõ thiÇt nh¹ lên bàng, mÙt tay chìa th» và phi¿u sách l¡i ch× anh ta:

- Cho em m°ãn cuÑn này.

Anh ta ng°Ûc lên. Ý trÝi! Tôi b×ng nh° h¿t hÓn. Là cái ng°Ýi bïa hÕm ß nhà n ây mà...

Nh°ng hình nh° tôi nhìn lÙn hay sao ó. Tôi th¥y anh ta có v» gì nh­n ra tôi âu?

- Gì ó bé. M°ãn sách h£ ?

- D¡. Em m°ãn cuÑn này.

Anh ta nhìn vào ch× tên tôi trên th» th° viÇn, rÓi c°Ýi c°Ýi, cing không nhìn tôi mà quay qua ngó vào phi¿u mã sách:

- Sao l¡i m°ãn truyÇn ? - Anh ta ng¡c nhiên.

- Không °ãc h£ anh? - Tôi cing ng¡c nhiên không kém.

- аãc. Nh°ng t¡i anh ngh) bé ang hÍc bài.

пn lúc này anh ta l¡i ng°Ûc lên. Tôi nh° thót c£ tim. Ch¯c ch¯n là anh ta ché còn ai. Hai con m¯t cing en thui kìa. Nh°ng t¡i sao anh ta không nhÛ gì tôi h¿t v­y, mà tôi thì v«n còn nhÛ sñ cÑ hôm ¥y rõ rành rành. Tñ ái quá tôi bèn cúi m·t xuÑng không thèm ngó anh ta nïa.

- V­y...em m°ãn °ãc không?

- Bé ngÓi ây chÝ chút xíu. ChË Lan xuÑng vng phòng s¯p lên ó. - Anh ta °a cho tôi cái gh¿.

TrÝi! V­y mà tôi t°ßng £nh làm thç th°. Tôi quay i, l°áng lñ:

- Thôi, Ã mÙt lát nïa...

- ChÝ i. VÁ ó cing không hÍc °ãc gì âu.

Tôi nhìn l¡i ng¡ ngác:

- VÁ âu mà không hÍc °ãc ?

Anh ta h¥t m·t vÁ ch× tôi và Xuân Hi¿u lúc nãy. TrÝi ¥t! V­y là nãy giÝ tôi làm gì cing lÍt vô m¯t anh ta c£ rÓi. Ü, mà tôi cing âu có làm gì, chÉ ngó ngó v­y thôi, âu có sao....

Tôi làm m·t tÉnh, b°Ûc ¿n ngÓi xuÑng gh¿:

- Sã ngÓi ây làm phiÁn anh thôi. Anh ang làm gì v­y ? Coi sách h£ ?

- ê. Anh ang Íc tài liÇu.

- NhiÁu quá. - Tôi xuýt xoa nhìn Ñng sách trên bàn. - ÐÍc bi¿t chëng nào mÛi h¿t ?

Anh ta l¯c §u:

- Không ph£i Íc kù h¿t âu. ChÉ Íc tham kh£o thôi.

- V­y h£.

- ê. Chëng bé làm Á tài cing ph£i v­y ó.

Tôi mß lÛn m¯t:

- æa, anh ang làm Á tài h£ ? Anh hÍc khóa m¥y ?

- Khóa 5.

- Khoa gì ?

- Kinh t¿.

- Không l½... anh cing lÛn dï v­y ?

M·t tôi lúc ó ch¯c ngÑ l¯m hay sao mà anh ta b­t c°Ýi:

- LÛn là sao?

- T°ßng anh lÛn b±ng em... Không, t°ßng anh hÍc cùng khóa vÛi em ché.

Anh ta thôi c°Ýi mà nh°Ûng m¯t lên:

- Làm sao anh "lÛn" b±ng con nít °ãc.

Tôi vÙi ính chính:

- HÕng ph£i. Ý em muÑn nói là...T¡i th¥y anh l¡ quá, vÛi l¡i lÛp em có m¥y anh i bÙ Ùi vÁ cing lÛn nh° anh v­y. Nên em t°ßng...anh cing hÍc khóa 9 giÑng m¥y anh ó.

- V­y giÝ bi¿t anh già rÓi ph£i không?

- D¡...nh°ng anh âu có già.

- V­y giÑng...con nít h£ ?

Tôi ngu©y §u:

- Nói chuyÇn vÛi anh... mÇt quá i.

- Còn anh l¡i th¥y nói chuyÇn vÛi cô bé vui l¯m. Càng vui càng th¥y mình tr» ra.

Tôi nhn m·t:

- Em tên là An. Anh ëng kêu bé nïa. Em lÛn rÓi ché bÙ. B¡n em nghe v­y tåi nói c°Ýi ch¿t.

- C°Ýi ai?

- C°Ýi....em ché ai. LÛn nh° v§y mà bé bé hoài.

Anh °a m¯t ng¯m tôi:

- Ü, giÝ th¥y em lÛn thiÇt ó.

Tôi vùng v±ng éng lên:

Thôi, không thèm nói chuyÇn vÛi anh nïa.

Và tôi bÏ i, anh ta gÍi vÛi theo:

- Còn th» th° viÇn nè, cô... ng°Ýi lÛn ¡i!

Cái anh này! Tôi trß l¡i b¡n gi­t l¥y th» trên tay anh ta, không quên l°Ým cho mÙt cái. Nh°ng nhìn v» m·t nh°... vô sÑ tÙi cça anh ta tôi l¡i không làm nghiêm °ãc. Và tôi bÏ i th­t l¹ Ã anh ta ëng th¥y tôi c°Ýi.

Trß vÁ bàn rÓi mà tim tôi còn ­p ình ình nh° hÓi hÙp gì dï l¯m. Xuân Hi¿u nhìn tôi l¡ lùng:

- Mi m°ãn sách gì mà lâu dï v­y ?

- Ðâu có m°ãn...

- V­y giÝ có hÍc không?

Tôi l¯c §u qu§y qu­y:

- Mi hÍc i, ta vÁ không hÍc nïa âu.

RÓi tôi ôm Ñng t­p lên lçi mÙt m¡ch ra cía. Không dám nhìn c£ vào phòng thç th°. Anh ta còn ang ß trong ó tôi nhìn vô làm gì. Rçi l¡i bË gÍi bé ¡i hay cô ng°Ýi lÛn ¡i thì.... ghét ch¿t luôn! Ü, mà sao con trai hay gÍi con gái là bé quá v­y há ? M¥y ngày nay, tôi th¥y tåi Xuân Hi¿u, Kim Mai cé lui cui gì ó v» bí m­t l¯m. Nh° chiÁu nay ch¯ng h¡n, vëa i hÍc vÁ, qung t­p thay Ó xong là tåi nó leo tuÑt lên gi°Ýng trên vi¿t vi¿t v½ v½. Tåi nó làm tôi tò mò khçng khi¿p. Mß t­p ra à hÍc mà có vô °ãc chï nào âu. Tai m¯t cé ngóng h¿t c£ lên trên ¥y. Tâm trí lang thang th¿ này hÍc sao nÕi mà hÍc.

MÙt lát chán quá tôi bÏ qua phòng 4 ng°Ýi, Ënh tìm ai ó nói chuyÇn cho h¿t bñc bÙi. Xui gì âu, chÉ còn m×i Mù Oanh trong phòng, l¡i ang giß bài bói toán gì ó. Tôi quay ra bÏ vÁ nh°ng nó ã kêu l¡i:

- Ê! Lên ây i mi. Ta bói cho nè.

- Bói h£ ? - Tôi hm hß trèo lên gi°Ýng nó, náo néc nh° tr» con °ãc quà. Gì ché coi bói là tôi mê l¯m. ChÉ sã g·p nh±m th§y bói dÏm thôi, hy vÍng "th§y Oanh" này không thuÙc lo¡i ó.

Mù Oanh °a tôi bÙ bài:

- Mi xào chín cái i. MuÑn bói gì thì ngh) ¿n cái ó. NhÛ ëng ngh) lung tung nghe.

- Nh¯m m¯t hay mß mi?

"Bà th§y" Oanh xua tay:

- Sao cing °ãc.

Tôi vëa xào bài vëa b¯t §u suy ngh)... Ngh) mãi mà không bi¿t mình c§n bói cái gì. MÙt lát tôi ành mß m¯t ra, Mù Oanh ang nhìn tôi lom lom. Tôi °a bài l¡i cho nó:

- Mi coi có gì thì coi ¡i giùm ta i. Ché ta âu bi¿t ngh) cái gì.

- TrÝi! Mù Oanh thß ra dài th°ãt. - V­y mà cing nh¯m m¯t nh¯m mii c£ buÕi trÝi, làm ta t°ßng mi có c£ Ñng chuyÇn.

- ChuyÇn gì mà tÛi c£ Ñng ?

- Mi muÑn bói tim không? - Mù Oanh gãi ý.

- Là sao?

- Là...mi ang thích ai thì ngh) tÛi ng°Ýi ó, rÓi ta coi cho.

- Ng°Ýi nào bây giÝ ? - Tôi hoang mang hÏi.

Mù Oanh sÑt ruÙt:

- Không l½ trong mây ng°Ýi qua ây hoài không có ai h¿t h£ ? Mi quen nhiÁu l¯m mà, ki¿m ai thích thích chÍn ¡i i.

- ChÍn gì kó v­y mi. M¥y ng°Ýi ó toàn là Óng h°¡ng b¡n bè gì không ché bÙ. Tñ nhiên kêu ta chÍn.

Mù Oanh l¡i thß ra:

- V­y ché mi muÑn bói gì nè ? Công danh, gia ¡o, tình duyên... ?

Tôi ng§n ngë:

- Tình duyên h£. Ta âu có tình duyên nào mà bói.

Mù Oanh h¿t kiên nh«n:

- V­y thôi mi vÁ i. Ðang c§n ng°Ýi thñc t­p mà g·p nh±m mi, chán ch¿t luôn.

- æa, mi mÛi hÍc coi thôi h£ ?

- Ché sao. Bßi v­y mÛi kêu mi coi, ché ta mà rành rÓi thì cho mà nn nÉ...

- V­y thôi mi... bói tim cho ta i. Mà úng không ó ?

Mù Oanh hÉnh mii:

- Sao không. Cái này ta hÍc kù nh¥t mà. Nè, xào bài l¡i i, nhÛ chín l§n nghe.

L§n này thì tôi cÑ Ã ngh) ra mÙt ng°Ýi nào ó... Ü, tôi nhÛ hÓi ó Xuân Lan kà anh T° cça nó hay hÏi thm tôi l¯m. Anh ¥y khen tôi dÅ th°¡ng. Thôi, bây giÝ tôi ngh) ¿n anh T° cça nó ¡i i. Coi ph£i £nh thích tôi không? Mà thiÇt tình, bïa ó nhà nó ám c°Ûi quá trÝi ng°Ýi ta, tôi có bi¿t m·t mii anh T° nó ra làm sao âu.

- RÓi, ngh) rÓi ó. Mi bói i.

Không bi¿t sao c£ Ñng lá bài mà Mù Oanh chÉ chÍn °ãc có bÑn lá. Nó l­t lên l­t xuÑng mÙt hÓi rÓi ngÓi im ru.

- Sao mi? - Tôi sÑt ruÙt giåc nó, cing hÓi hÙp thiÇt ó ché.

- Mi ngh) tÛi ai v­y ?

- Mà sao?

- Có gì âu. Hai ng°Ýi có dính dáng gì âu.

- Sao kó v­y ta? - Tôi ng¡c nhiên quá. - Mi nói thiÇt h£ ?

- ThiÇt, nè mi coi i.

Nó b£o nhìn thì nhìn v­y ché có bi¿t gì âu, nh°ng tôi cing hiÃu ra:

- V­y là anh ó âu có thích ta.

- Anh nào ?

- HÓi ta hÍc lÛp 10, nhÏ b¡n nói anh cça nó thích ta l¯m.

Mù Oanh gi©y n©y ng°Ýi:

- Mi iên h£ Thåc An. Tñ nhiên ngh) chuyÇn hÓi con nít rÓi b¯t ta bói.

Nó chãt ngh) mÙt lúc rÓi hÏi g·ng:

- Mà hai ng°Ýi có quen nhau ch°a?

- Ch°a. Ta có bi¿t m·t anh ó âu, chÉ nghe kà v­y hà.

- KÃ sao?

- Thì nó kà anh nó thích ta rÓi hay hÏi thm.

- Có v­y thôi.

- ê.

Mù Oanh nhìn tôi nh° ng°Ýi ngoài hành tinh:

- V­y rÓi bây giÝ i ngh) tÛi ng°Ýi ta. Të lÛp m°Ýi ¿n giÝ m¥y nm rÓi mi bi¿t hôn?

Tôi ng©n ng°Ýi:

- BÙ chuyÇn gì lâu rÓi mi không bói °ãc h£ ?

Mù Oanh l°Ým tôi:

- Mi làm nh° ta chuyên nghiÇp l¯m v­y. Ta mÛi hÍc ó, nhÛ ch°a.

- V­y ta không bói nïa âu, vÁ à.

- VÁ i, mß hàng gì th¥y ghét.

Ra tÛi cía tôi ngoái l¡i c°Ýi c°Ýi:

- Chëng nào thành tài nhÛ bói l¡i cho ta nghe.

- Còn lâu.

Tôi bÏ vÁ phòng, vëa i vëa ngh) cing m¯c c°Ýi. Tñ nhiên chuyÇn hÓi nào cing b¯t nhÏ bói, nhà mình không ß lo i chÍc gi­n thiên h¡. May là bi¿t thân lo vÁ sÛm ó nha, n¥n ná thêm lát nïa dám bË nhÏ xách tai qung ra °Ýng l¯m à. Ai ché nhÏ Mù Oanh này là ch±ng khÏi nói.

.....Quái! Tåi khÉ này làm gì mà gài cía bên trong v§y nè ? MÛi §u tôi còn gõ nh¹ nh¹, cách quãng. RÓi phát bñc tôi bèn vëa gõ vëa kêu:

- Mß cía giùm cái coi....lâu quá v­y.

....Trái vÛi thái Ù sÑt ruÙt cça tôi, Kim Mai mß cía h¿t séc rón rén, nó còn ra d¥u à tôi ëng làm Ón nïa ché. Thái Ù cça nó làm tôi âm ra ¡n Ûn, không dám vào h³n, chÉ ló §u vô dáo dác:

- Tåi mi làm gì h£ ?

Þ bàn khác, Xuân Hi¿u và Hoa Xinh ang ngÓi m·t mii nghiêm trang, tr°Ûc m·t có tÝ gi¥y gì ó mà hai éa nó ·t hai ngón tay lên. K¿ bên còn có nhang èn, bánh trái.... Nhìn c£nh ó tôi th¥y hÓn vía mình bay âu h¿t tr¡n. Cha m¹ ¡i! Tåi nó cúng ki¿ng gì v­y ?

Sã quá tôi éng ch¿t trân không dám nhúc nhích. MÙt tay ph£i ch­n trái tim l¡i không cho nó rÛt xuÑng ¥t.

Ph£i éng mÙt lát tôi mÛi dám oán:

- Tåi mi....c§u c¡ ph£i không?

Không mÙt ti¿ng tr£ lÝi. Chí có nhïng ánh m¯t nghiêm nghË nh¯c nhß tôi ëng kinh Ùng.

Tôi líu ríu ¿n ngÓi sát vÛi Kim Mai, co c£ hai chân vào ng°Ýi cho á th¥y l¡nh, th­m chí còn ph£i kéo mÁn à trùm mình l¡i. M¥y con nhÏ này ác gì mà ác dï, tÑi nay làm sao tôi dám ngç ây?

Tôi nghe Kim Mai hÏi câu gì ó, nó hÏi nhÏ xíu ¿n nÕi tôi cng tai mà v«n không nghe. RÓi tôi th¥y hai ngón tay cça Xuân Hi¿u, Hoa Xinh ch¡y lòng vòng trên gi¥y, và Kim Mai l©m nh©m ráp l¡i:

- Thiên c¡ b¥t kh£ l­u.

Ba éa nó h¡i mÉm c°Ýi, th¥y tåi nó c°Ýi tôi bÛt sã, bèn xích l¡i g§n:

- Cho ta hÏi vÛi nghe?

Kim Mai l¡i ráp:

- An nhát l¯m ëng hÏi.

Tôi l¡nh c£ ng°Ýi, qu¥n mÁn kù l¡i chút nïa. TrÝi ¡i! Ma qu÷ thánh th§n gì mà hay quá v­y ta. Nh° là i guÑc trong bång mình ¥y. Hèn gì tåi nó chm chú là ph£i.

Nào giÝ tôi chÉ nghe kà ché có bi¿t c§u c¡ th¿ nào. MÛi §u nhìn thì sã thiÇt, nh°ng nhìn ri¿t cing th¥y...có sao âu. Nh¥t là khi tho£ng còn nghe m¥y nhÏ kia c°Ýi khúc kha khúc khích... cing vui ó ché. V­y mà c¡ không chËu cho tôi tham gia, b¯t ngÓi ch§u rìa nh° v§y mau chán th¥y mÓ. Thôi, tôi i ngç cho rÓi, chëng nào tåi nó xong thì d­y ging mùng ngç thiÇt.

Kim Mai b×ng khÁu vai tôi:

- Gì, mi tính ngç ó h£ ?

- ê. Chëng nào xong nhÛ kêu ta nghe.

- Thôi, ëng ngç ngÓi d­y tham gia.

Tôi nhÕm d­y liÁn:

- C¡ chËu cho hÏi rÓi h£ ?

- HÏi l¹ i, lâu quá c¡ thng bây giÝ.

Tñ nhiên tôi quýnh lên, nh¥t Ënh ph£i hÏi gì mÛi °ãc.

- C¡ cho tôi hÏi, tôi có bË thi l¡i không?

- Hém. - Ba éa nó cùng nhìn và háy tôi, ch¯c nó chê tui dß h¡i.

Nh°ng c¡ cing chËu tr£ lÝi:

- Có.

Tôi tái m·t, ch¯c là toán hay xác su¥t gì rÓi:

- Thi l¡i môn gì ?

- HÏi chuyÇn khác ëng hÏi chuyÇn thi cí.

Tôi nhìn qua Kim Mai dò hÏi, nó ngh) ngh) mÙt lát rÓi mÛi hÏi:

- Ng°Ýi yêu cça Thåc An tên là gì ?

Tôi trãn m¯t. Tôi có ng°Ýi yêu hÓi nào mà hÏi tên. NhÏ này iên ch¯c ?

C¡ ch¡y hoài không ­u và chï nào c£. Kim Mai l·p l¡i:

- BÙ Thåc An không có ai yêu h¿t h£ ?

Tôi nhéo nó, hÏi gì mà khó °a quá.

- S¯p An có sÑ ào hoa.

Tôi gi­t mình.

Kim Mai thì thào, ra v»:

- ÐÃ ta hÏi ti¿p, ëng có la.

- Bây giÝ An có bi¿t ng°Ýi ó ch°a?

- Ðã bi¿t.

Hai tay tôi l¡i ch­n lên tim.

- Có hÍc chung tr°Ýng không?

- Có.

- Chung lÛp hay khác ?

-......

- йp hay x¥u ?

-......

- V­y chëng nào Thåc An mÛi g·p ?

- G·p rÓi.

- Ng°Ýi ó hÍc lÛp nào ?

-....

- Sao c¡ không chËu chÉ ?

- ÐÃ An b¥t ngÝ.

Không bi¿t c¡ coi có úng không, ché thiÇt tình, nghe nói v­y tôi cing hÓi hÙp muÑn ch¿t. Tôi mà s¯p có ng°Ýi yêu à ? TrÝi ¡i! Con nít qu÷. MÛi có 18 tuÕi và mÛi vô ¡i hÍc ch°a §y hÍc kó.... không °ãc âu.

Tôi h¥p t¥p:

- Nh°ng tôi vÛi...ng°Ýi ó có gì không?

- Có.

Tåi nó nhìn tôi c°Ýi hí hí. Tñ nhiên tôi th¥y... m¯c cá quá, bèn ngÓi thåt trß ra sau:

- Ta không hÏi nïa âu. Ngç.

Nói v­y à trÑn tåi nó thôi ché làm sao tôi có thà ngç °ãc vào lúc §y...tâm tr¡ng th¿ này. VÛi l¡i tôi muÑn yên t)nh à dò l¡i nhïng ng°Ýi të m¥y tháng nay hay g·p. Mong phát hiÇn ra °ãc khuôn m·t nào ó... Dò tÛi dò lui rÑt cåc tôi ành chËu thua, ch³ng tìm ra ai gây ¥n t°ãng gì c£... ê, mà bi¿t c¡ có coi úng không (?). Nh°ng c¡ là ng°Ýi khu¥t m·t khu¥t mày mà, có bi¿t mÛi nói th¿ ché... V­y thì ng°Ýi ó là ai v­y ta?

Tôi nm l¡ m¡ mÙt lát rÓi ngç lúc nào không hay, hoàn toàn không nhÛ mình còn mÙt Ñng bài ch°a ång tÛi. TÑi nay lÛp tôi trñc tr°Ýng.

Vì ch°a bi¿t trñc tr°Ýng là nh° th¿ nào nên ai cing th¥y náo néc.

TrÝi vëa s«m tÑi, c£ phòng nï ã í Ûi giåc nhau thay Ó. C£ m¥y ng°Ýi ngo¡i trú cing v­y, hng hái ß l¡i c° xá Ã théc mÙt êm cho bi¿t nó dài ra sao, và trñc thì ph£i làm gì. Trong §u ai cing t°ßng t°ãng ch¯c ph£i là vui dï l¯m, nh¥t là c£m th¥y nhiÇm vå mình r¥t quan trÍng. C£ mÙt khu tr°Ýng rÙng lÛn l¯m ché âu ph£i nhÏ, trách nhiÇm ch¯c ph£i n·ng rÓi... KÃ cing hÓi hÙp ché bÙ.

LÛp tôi t­p trung §y ç tr°Ûc c° xá nï rÓi mÛi kéo nhau lên tr°Ýng. M¥y anh to to lÛn lÛn lo khiêng nÓi chè, m¥y ng°Ýi còn l¡i lo bê thau, thÑ rÓi chén mu×ng, m¥y cây ghi ta. GiÑng hÇt nh° s¯p liên hoan.

Th§y hiÇu phó và anh Ti¿n, tr°ßng ban b£o vÇ cça tr°Ýng nhìn lÛp tôi rÓng r¯n i lên mà cé l¯c §u m¥y l°ãt. Th§y Trung hiÇu phó chÉ c°Ýi c°Ýi nh°ng anh Ti¿n thì không:

- GÛm! Các cô c­u i trñc mà nh° i âu th¿. T°ßng là i liên hoan ¥y à. Không mang t­p sách lên hÍc l¡i lo chén bát lÉnh kÉnh....

LÛp tôi ai n¥y éng im, nh°ng trong m×i ng°Ýi hình nh° "nhuÇ khí ã bay i ít nhiÁu". Anh Thành lÛp tr°ßng c°Ýi gi£ l£:

- Thì... tåi em cing liên hoan chút v­y mà.

- C­u là lÛp tr°ßng à ?

- D¡.

Anh Ti¿n nhìn lÛp tr°ßng tôi të §u xuÑng chân:

- Trông lÛn nhÉ. Ði bÙ Ùi vÁ ¥y à ?

- D¡, em i bÑn nm. GiÝ chuyÃn ngành vÁ i hÍc.

- Có nÙi trú không?

- D¡ không, vã con rÓi mà anh, nÙi trú âu °ãc.

- Th¿ ¥y c£ vã con rÓi kia ¥y.

Anh Thành c°Ýi, gãi gãi cái §u tóc bÙ Ùi ng¯n ngçn. Tåi tui éng ó ngóng cÕ nghe ké, ch¯ng bi¿t mình ph£i làm gì và s½ làm gì ?

- LÛp c­u có bao nhiêu nam, bao nhiêu nï ?

- D¡ m°Ýi bÑn nï, hai m°¡i hai nam.

Anh Ti¿n chÉ tåi tui:

- Ðây c£ à ? Ðç h¿t không?

- D¡, ç h¿t.

- Th¿ này nhé, tôi s½ giao cho lÛp c­u nm cây AR15 nhé. Không ç ¡n h¿t âu, chí mÙt súng có ¡n thôi. LÛp c­u °ãc m¥y bÙ Ùi phåc viên?

- ChÉ có hai ng°Ýi.

- H¡i ít ¥y. GiÝ c­u tìm cho tôi m¥y c­u nam à giï súng.

Anh Thành hÏi ùa:

- M¥y cô nï khÏi h£ anh?

- Ði dào. M¥y cô vÛi ch£ m¥y cô. Có m¥y cô i theo giï cho m¥y anh khÏi buÓn ngç thôi ché làm gì ph£i b¯t giï súng, chai tay h¿t.

Ai ó trong ám con gái vÍt miÇng:

- Tåi em hÍc nông nghiÇp không sã chai tay âu anh Ti¿n ¡i. cho em giï vÛi.

Anh Ti¿n tìm trong ám coi ai nói:

- Th¿ các cô giành giï súng còn các anh thì sao?

- D¡... Ã m¥y anh ó... c§m hoa.

Cing giÍng ó nh°ng nói nhÏ xíu. Ai v­y ta, tÑi quá nên tôi nhìn không ra °ãc. ChÉ nghe nhïng ti¿ng c°Ýi rúc rích rúc rích....

Th§y hiÇu phó giÝ mÛi lên ti¿ng:

- Bây giÝ các anh chË có thà liên hoan tùy ý. Nh°ng ¿n hai m°¡i hai giÝ ph£i giï im l·ng, không °ãc làm Ón. Các anh chË tñ phân ca và phân nhóm vÛi nhau. M×i nhóm s½ giï mÙt súng và mÙt cái còi, nhóm nào i tu§n thì giï súng có ¡n. N¿u x£y ra b¥t cé chuyÇn gì các anh chË chÉ °ãc thÕi còi, nhïng ng°Ýi còn l¡i s½ hô to lên....

....RÓi ch¯c th¥y lÛp tôi cng th³ng l¯m hay sao mà th§y l¡i tr¥n an:

- Nguyên t¯c thì ph£i phÕ bi¿n v­y thôi, ché tình hình cing ch³ng có gì phéc t¡p l¯m âu. Có iÁu tÑi nay lÛp anh chË ph£i canh thêm phòng 101 này.

Th§y b°Ûc ¿n chÉ cn phòng nhÏ có khóa ngoài:

- Ph£i canh cn phòng này 24/24, c£ phía sau. ÐÃ thôi anh ta leo cía sÕ ra ngoài thì gay l¯m.

Tåi tôi nhao nhao:

- Ai v­y th§y, ai trong ó v­y th§y ?

Th§y hiÇu phó c°Ýi:

- Cing không gì. Anh này x°a cing hÍc ß tr°Ýng, chiÁu nay l¡i vÁ l»n lên khoa n c¯p dång cå thí nghiÇm. Anh Ti¿n phát hiÇn °ãc ã giï trong kia, sáng mai s½ gi£i sÛm qua công an Thç Ðéc. Vì v­y, trách nhiÇm cô c­u tÑi nay mÛi h¡i n·ng.

Th§y Trung vÛi anh Ti¿n thay nhau d·n dò lÛp tôi kù l°áng mÛi i. Th§y và anh Ti¿n i rÓi, nh° mang c£ nhïng h°ng ph¥n cça lÛp chúng tôi i theo. Ai n¥y ngÓi nghe phân công mà Éu xìu nh° cây thi¿u n°Ûc. Cing không buÓn nhÛ ¿n nÓi chè ch¯c ã nguÙi ng¯t. Mình n uÑng ngoài này, có ng°Ýi bË nhÑt trong kia vui sao nÕi mà vui.

Thì ra trñc tr°Ýng cing không có gì ghê gÛm cho l¯m. LÛp tôi chÉ có nhiÇm vå canh gác xung quanh thôi, chç y¿u là án ngï phía tr°Ûc. Còn phía sau cía n»o bít bùng chí c§n m°Ýi, m°Ýi lm phút i vài vòng là °ãc. Các t§ng trên càng không c§n thi¿t. Hú hÓn hú vía, t°ßng ph£i trñc c£ trên l§u nïa ch¯c tåi tôi tha hÓ éng tim. NÙi ban ngày mà i mÙt mình ß hành lang hun hút cing ç sã khi¿p rÓi.

Tôi °ãc phân công trñc chính ca të mÙt ¿n hai giÝ sáng, cùng hai tên Phúc Châu và Thanh Tân. Hai tên này không nhïng thuÙc hàng to con lÛn t°Ûng cça lÛp, mà còn bi¿t hát vÛi bi¿t àn. Tôi mà có buÓn ngç quá s½ có thuÑc à chïa, chÉ c§n hai tên h¯n àn hát um sùm lên thì Ñ ai mà ngç cho °ãc. Nh°ng nói cho vui v­y thôi, ché anh Ti¿n ã b£o nhiÇm vå tåi con gái là giï cho m¥y anh théc mà, tôi mà ngç tr°Ûc còn thà thÑng gì nïa.

Hoa Xinh chãt kéo tôi ra hÏi nhÏ:

- HÓi nãy bÙ mi chÍn trñc vÛi m¥y tên ó h£ ?

- Ðâu có, ta chÉ ng ký ca ché không chÍn ng°Ýi, mÙt lát Thanh Tân mÛi l¡i kêu trñc chung.

- Th¥y ch°a, ta nói mà Xuân Hi¿u không tin.

Tôi tò mò:

- ChuyÇn gì v­y ?

Hoa Xinh c°Ýi c°Ýi tr°Ûc khi bÏ i:

- Quên rÓi h£, quên thì thôi....

Tôi nhìn nhìn theo nó mÙt hÓi....rÓi la vÛi theo:

- Bi¿t rÓi, con khÉ. T°ßng gì.

Tôi bi¿t ý cça Hoa Xinh muÑn nh¯c tÛi viÇc c§u c¡ ché âu. Nó làm nh° chÉ có tåi nó mÛi bi¿t... theo dõi v­y. HÕm nay tôi cing à ý l¯m ché bÙ, nh°ng oán ai thì ch°a bi¿t ché h¿t ng°Ýi sao mà oán úng tên Tân. To con lÛn t°Ûng v­y ché....con nít th¥y mÓ luôn. Nhìn m·t h¯n non èo non uÙt kêu tôi b±ng chË ché ß ó mà lÙn xÙn. X°a giÝ không nghe ng°Ýi ta nói con trai hay ch­m "lÛn" h¡n con gái ó sao? HuÑng gì nm sinh tháng » h¯n kém tôi ¿n.... c£ tháng. NhÏ này úng là không tâm lý gì h¿t.

Nh°ng hình nh° tên Tân cing có ý gì vÛi tôi th­t. Trong lÛp tôi mà dòm qua ngó l¡i th¿ nào cing ång cái nhìn cça h¯n. Có lúc siêng thì tôi còn c°Ýi l¡i ché lúc l°Ýi thì gi£ bÙ l¡ luôn. Ði hÍc cing v­y, tôi có i sÛm cá nào cing hay g·p h¯n éng âu ó trong sân ho·c trong hành lang. Công nh­n h¯n cing làm tôi th¥y vui vui. Có ng°Ýi dòm ngó ¿n mình cing thích quá i ché. Nh°ng thích à vui vui là mÙt l½. Còn cho h¯n là ng°Ýi mà c¡ tiên oán thì thôi i, b¡n bè c°Ýi cho. MÛi tí tuÕi §u không chËu lo hÍc. H¡n nïa tôi làm sao cao ç th°Ûc t¥c à mà xoa §u cho h¯n. Lo xa làm chi cho mÇt.

Ðã m°Ýi giÝ êm. B¯t §u trñc. Ai n¥y ph£i lo vÁ vË trí cça mình. Ch°a ¿n phiên cça nhóm nên tôi rç Phúc Châu và Thanh Tân i coi m·t cái tên bË nhÑt. MÛi §u hai tên ¥y không chËu, tôi ph£i hm là s½ leo cía sÕ mÙt mình, ch¯c sã tôi bË lÍi giò nên c£ hai mÛi ph£i chËu Óng ý.

Tôi và Phúc Châu, Thanh Tân éng të xa ngó ngó. Tên Tân ch¯p hai tay sau l°ng nói nh° ông cå:

- ÐÃ èn chi sáng quá sao anh ta ngç °ãc.

- Ph£i sáng v­y anh ta mÛi th¥y °Ýng....ngç ché. Có v­y cing không bi¿t.

- Th¿ à. An giÏi quá nhÉ! - Phúc Châu làm nh° khen tôi.

- Ché sao. - Tôi gi£ bÙ hÉnh mii.

- Ch¯c kêu tåi mình giï cho có viÇc v­y thôi ché làm sao tên ó trÑn °ãc, trÑn ng£ nào. Tôi nhón chân lên nh°ng không th¥y °ãc gì h¿t, chÉ m×i cái qu¡t bên trong ang quay vù vù. Ch¯c h¯n ngç m¥t tiêu rÓi quá.

- V­y i °ãc ch°a? Có th¥y gì âu mà cé éng hoài. - Thanh Tân nh¯c.

Tôi nhóng tÛi nhóng lui:

- Làm sao coi m·t h¯n °ãc ta?

Thanh Tân l¯c §u:

- Ðãi sáng mai coi i An ¡i. Nm giÝ anh Ti¿n d«n £nh i, lúc ó tha hÓ mà coi.

- Hay giÝ An coi m·t th±ng Tân á i. Nó cing ¹p trai l¯m ó.

Tôi xí dài:

- Lãng ch°a. M·t Tân có l¡ gì âu mà biÃu tui coi.

- Nhïng bïa nay An nhìn l¡i i, có cái khác l¯m.

Tôi quay nhìn thiÇt:

- Khác ch× nào ? BÙ mÛi c¯t tóc h£ ?

Tên Tân có v» m¥t tñ nhiên, h¯n ngó l¡ ra ch× khác. Phúc Châu c°Ýi c°Ýi:

- An hÏi nó thí coi. Tôi i à.

V­y rÓi h¯n bÏ i mÙt n°Ûc, bÏ cho tôi và Tân éng ó. MÛi §u tôi cing h¡i ng¡c nhiên, nh°ng chÉ chút xíu thôi, nhìn iÇu bÙ ng°Ýng ng°ãng cça tên Tân là tôi hiÃu ra liÁn. Tên Châu t¡o iÁu kiÇn à tên Tân éng riêng vÛi tôi ché gì. Ý Ó lÙ liÅu ch°a tëng th¥y... Nh°ng sao tôi không th¥y hÓi hÙp hay lãng m¡n gì h¿t v­y ta, êm nay trÝi cing ¹p l¯m ché!

Tôi trß h¿t chân này ¿n chân kia. MuÑn nói gì thì nói ¡i i à tôi bi¿t °Ýng tr£ lÝi. Ðéng hoài th¿ này bÙ không mÏi chân h£. H¯n t°ßng hai chân tôi khÏe nh° c·p giò á banh cça h¯n hay sao ¥y mà.

MÙt lát tôi ph£i ch¯t l°ái gi­m chân:

- MÏi chân quá Tân ¡i. ChuyÇn gì mà b¯t An éng lâu dï v­y ?

- V­y... l¡i ±ng kia ngÓi nghe Thåc An. - Thanh Tân råt rè.

Tôi ngó quanh. Phía tr°Ûc là m·t sau tr°Ýng, còn l¡i ba phía toàn cây cÏ. бng kia là ch× nào ? Ð¥t ß d°Ûi chân sao không ngÓi xuÑng cho rÓi. Tñ nhiên tôi thèm nhéo tai h¯n dÅ sã luôn.

- Mà chuyÇn gì, éng ây không nói °ãc h£ ?

GiÍng iÇu không m¥y dËu dàng cça tôi có l½ làm h¯n m¥t tinh th§n. Cé ng¯c nga ng¯c ngé nh° tr£ bài không thuÙc. Nhìn h¯n mà tôi muÑn thß dài hoài, không l½ chÉ có h¡n mÙt tháng tuÕi mà tôi già h¡n nhiÁu v­y sao? H¯n mà Íc °ãc nhïng ý ngh) này ch¯c không thèm nhìn m·t tôi quá.

- Nói gì nói ¡i i Tân ¡i! Sao b¯t An éng lâu quá v­y ?

Nghe giÍng cça mình tôi th¥y buÓn c°Ýi, ch³ng có gì e ¥p dËu dàng, nh¥t là khi éng vÛi mÙt tên con trai, vào lúc h°¡ng êm nh¹ nhàng nh° th¿ này.

- CuÑi tu§n này An có vÁ Sài gòn không?

- Có chi không Tân? - Tôi mß to m¯t.

H¯n ¥p úng:

- N¿u An vÁ... mình ãi An vÁ chung.

Tôi ng©n ng°Ýi, rÓi l¡i thß phào, thì ra chÉ có v­y.... v­y mà nãy giÝ tôi cé lo h¯n s½ nói cái iÁu long trÝi lß ¥t. Mà thôi, không ph£i là mëng rÓi.

- Nh°ng An i xe ¡p mà, sao i chung °ãc ?

- ÐÃ mình... chß An cho.

- RÓi mÑt sao An trß lên?

- Mình chß lên. - H¯n có v» d¡n lên ôi chút.

Ch¿t rÓi, hình nh° tôi ang v½ °Ýng cho h°¡u ch¡y. Nói sao mà cé chß lên chß xuÑng hoài. HÓi nãy cé tr£ lÝi "không" là an toàn rÓi. DÑt quá!

- Thôi i, Ã Tân b¯t An Õ xng cho xe Tân h£ ? An i xe ¡p °ãc rÓi.

- Không có. Ai làm gì kó v­y. Có bao nhiêu âu.... - H¯n vÙi l¯c §u.

Tôi cÑ tình trêu h¯n:

- Þ ó mà không bao nhiêu, gi£ bÙ då An h£ ?

- Không có thiÇt mà.

Tôi thôi c°Ýi:

- Nói ch¡i thôi Tân ¡i. An ít vÁ Sài Gòn l¯m, ß l¡i giï phòng cho tåi nó vÁ. M¥y nhÏ ó siêng vÁ ché không làm bi¿ng nh° An âu. Hay Tân rç tåi nó kìa.

Thanh Tân h¡i ng¡ ngác:

- Rç ai? Tåi nó nào ?

- Thì tåi Xuân Hi¿u, hay Hoa Xinh. Tân sã vÁ mÙt mình buÓn thì rç tåi nó i chung. Dám không? Không dám h£ ? ÐÃ An hÏi giùm cho nghe.

Tôi cÑ tình lôi h¯n i vòng vòng cho chóng m·t ch¡i, tr£ thù cái tÙi b¯t tôi chào cÝ c£ buÕi. Có mà xâm mình h¯n mÛi dám vÁ chung vÛi hai nhÏ ó. Ch±n nh¥t trong ám bà ch±n, lÛ ngÛ là bË tåi nó quay nh° quay d¿ ¥y ché.

M·t h¯n bây giÝ buÓn xo:

- V­y mình cing không vÁ âu, mình ß l¡i.

Tôi l¡i trêu:

- Không sã nhÛ má h£ ? Nh°ng cing ph£i vÁ cho má thm ché.

Th¥y h¯n không vui tôi Õi giÍng:

- C° xá cuÑi tu§n buÓn l¯m à nghe. Þ l¡i Tân chËu không nÕi âu.

H¯n tñ ái:

- An coi mình là con nít à ?

Tôi thôi c°Ýi, nhún vai:

- Không tin thì ß l¡i thí tu§n này i rÓi bi¿t, nhÛ là không °ãc khóc nghe.

Thanh Tân b¥t mãn ngó i ch× khác. Tôi cing không dám c°Ýi nïa, hình nh° tôi ã h¡i quá. Nh°ng n¿u không h¡i quá rçi h¯n không coi tôi là "chË" thì sao. Cñc kó nguy hiÃm.

Vô tình tôi th¥y mình b¯t ch°Ûc të "cñc kó" cça th§y Quang v­t lý.

- Cñc kó mÏi chân rÓi nghe Tân. An i ki¿m ch× ngÓi à.

Tôi bÏ i h¯n vÙi theo sau l°ng:

- Còn Ënh coi m·t tên trÙm ó nïa không?

- Làm sao coi. Mà thôi i, An h¿t thích rÓi.

Thanh Tân nhìn tôi:

- An buÓn ngç h£ ?

H¯n làm nh° tôi là gà ¥y, ch°a gì ã buÓn ngç. Tôi l¯c §u làm giÍng trách nhiÇm:

- An lên ây à trñc ché không ph£i à ngç âu nghe.

H¯n mÉm c°Ýi:

- Bi¿t An giÏi rÓi. Nh°ng sáng mai vô lÛp ëng ngç gåc nghe, mình c°Ýi cho ó.

Tôi cong môi:

- Còn lâu mÛi bË ngç gåc.

- ThiÇt không?

Tôi ¯c chí:

- Sáng mai An... cúp hÍc Ã ß nhà ngç bù, ai vô lÛp chi cho bË gåc. KhÏi cho Tân c°Ýi âu.

- V­y mà t°ßng giÏi l¯m ché... An Ënh cúp hÍc thiÇt h£ ?

Tôi l°Ým ngÍt xÛt:

- Nói v­y cing i tin. Làm nh° cúp hÍc dÅ l¯m v­y. Không l½ ¡n xin phép l¡i vi¿t: nghÉ hÍc Ã ß nhà ngç ? Có mà bË uÕi vÁ v°Ýn cho uÕi gà.

Thanh Tân ngó tôi:

- Gì nghiêm trÍng v­y. Mình th¥y nhiÁu ng°Ýi cúp hÍc hoài có sao âu.

- Ng°Ýi ta khác, An khác.

- Khác sao?

Tôi cao giÍng:

- Khác ß ch× ng°Ýi ta làm bi¿ng, còn An thì siêng.

H¯n phì c°Ýi:

- An nói chuyÇn vui ghê. GiÝ không chËu ngç, mÙt lát sao théc nÕi. Còn ngày mai hÍc nïa ó.

- Ngç ngç hoài.

- V­y giÝ làm gì ?

Tôi suy ngh) rÓi thß dài. Làm gì cho ¿n mÙt giÝ bây giÝ ? M¥y ti¿ng Óng hÓ ngç thì th¥y ít nh°ng théc thì lê thê ph£i bi¿t.

Tôi nhìn Óng hÓ. ChÉ mÛi m°Ýi mÙt giÝ, m¥y nhóm kia ang ngÓi r£i rác trong sân, ai cing khe kh» nói, khe kh» hát. Tôi nhìn Tân, tôi mà théc cùng vÛi h¯n cho h¿t ca trñc, th¿ nào h¯n cing tranh thç nói gì ó... Mà tôi thì không dám tr£ lÝi th³ng thëng, gì ché làm khác ý ng°Ýi khác tôi ng¡i dï l¯m. Thà Ã d§n d§n h¯n bi¿t thì hay h¡n. Ngh) v­y tôi bèn lçi ¿n ch× Thiên Lý:

- An l¡i vÛi Thiên Lý nghe. Tân i vÛi An không?

H¯n nhìn theo tôi, ch§n chë mÙt lúc rÓi l¯c §u. Ü, v­y cing °ãc. Tôi ngh) th§m và th¥y á lo ph§n nào. Nm ti¿t LËch sí Уng sáng nay th­t là khçng khi¿p. Tôi b¯t §u buÓn ngç khi ch°a h¿t ti¿t §u tiên. MÛi §u còn h¡i u» o£i, hai con m¯t tôi v«n mß ç lÛn à ngó lên b£ng rÓi vi¿t chï vào t­p. Nh°ng càng lúc tình hình càng bi át h¡n. Ðang vi¿t vi¿t tñ nhiên tôi chúi nhçi xuÑng mÙt cái. H¿t hÓn tôi ngÓi b­t d­y, chÛp m¯t thiÇt m¡nh à cho tÉnh táo, nh°ng rÓi âu v«n vào ¥y. Tôi ph£i chÑng tay lên trán à giï cho §u ëng có gåc xuÑng. CÑ g¯ng nghe, cÑ g¯ng vi¿t ché không còn mong gì nhìn °ãc lên b£ng.

RÓi tôi b¯t §u ngáp, vài phút mÙt l§n të të tng lên thành vài giây, sau ó là liên tåc. Tuy¿n lÇ bË chèn áp nhiÁu ¿n n×i ôi m¯t tôi bË °Ût nh¹p. Ph£i nói là tình tr¡ng tôi thê th£m giÑng nh° con mèo bË nhúng n°Ûc. Hai mí m¯t cé chñc chÝ cåp xuÑng... Th¿ là tôi ành vëa nh¯m m¯t vëa vi¿t, th­m chí xuÑng hàng cing không mß m¯t ra, m·c kÇ câu cú chÍn lÍc lÙn xÙn, câu °ãc câu m¥t... Bây giÝ °Ûc m¡ nh¥t Ýi cça tôi chÉ còn là °ãc ngç, nm iÃm hay thi l¡i cing °ãc, tôi s½ không c§n gì h¿t... cái tôi c§n là °ãc gåc xuÑng à ngç, ngç nm phút thôi...

ChËu h¿t nÕi, ch°a kËp gi£i lao tôi ã éng d­y xin phép th§y ra ngoài. Ch£ bi¿t m·t mii ang nh° th¿ nào mà th§y h¡i c°Ýi khi g­t §u cho phép. Tôi nh° bÏ cça ch¡y l¥y ng°Ýi, m·c t­p vß ó mà ch¡y ào ra cía. GiÝ có cho vàng tôi cing không thèm trß vào hÍc ti¿p. Vàng à làm gì khi hai m¯t mß lên không muÑn nÕi...

Tôi th¥y mình i mà cé chao chao mÙt bên r¥t l¡. Nh°ng bi¿t cing ành thôi ché không cách gì à sía. M¥y ai buÓn ngç mà có thà giï dáng mình cho °ãc khoan thai? Chao chao mà v«n vÁ °ãc c° xá thì ph£i khen là giÏi...

....S¯p r½ vào khu c° xá, tôi nghe có ti¿ng ai ó phía sau:

- Cô ng°Ýi lÛn!

Hình nh° nghe quen l¯m. Tôi l¡ m¡ không muÑn quay l¡i, giÝ mà g·p ng°Ýi quen thì ¿n bao giÝ mÛi °ãc ngç ?

- Cô ng°Ýi lÛn!

L§n này thì gÍi lÛn h¡n và tôi càng nghe giÍng quen h¡n. Ai mà kêu tôi b±ng cô ng°Ýi lÛn v­y ta, quen l¯m... Và tôi quay l¡i. Ðúng là cái anh ó th­t. ChÉ có anh ta mÛi kêu kó nh° v­y thôi.

- Cô ng°Ýi lÛn i âu giÝ này v­y ?

- VÁ c° xá.- Tôi tr£ lÝi nh° cái máy.

Anh ta nghiêng qua ngó l¡i trên m·t tôi:

- Hai m¯t Ï kiÃu này là buÓn ngç nè, úng ch°a?

Tôi dåi dåi m¯t:

- TÑi qua lÛp em trñc tr°Ýng.

- Ghê v­y sao! - Anh ta trãn m¯t.

Tôi vÙi l¯c §u:

- Không, không có ghê. T¡i em ham théc quá không lo ngç. Tôi Ënh gi£i thích k÷ chút nïa nh°ng nhìn cách c°Ýi bi¿t anh chÍc mình nên thôi.

Anh ta nhún vai chÝ tôi nói ti¿p. Nh°ng tôi à không thèm nói nïa.

- TÑi hôm qua cô ng°Ýi lÛn trñc tÛi m¥y giÝ ?

- Trñc xong là hai giÝ.

Tôi nói cåt ngçn, anh ta toàn là kêu tôi b±ng cô ng°Ýi lÛn ó th¥y ch°a. Kêu gì không giÑng ai h¿t.

- Trñc xong vÁ c° xá hay ngç l¡i ?

- Ngç l¡i, c° xá giÝ ó âu có mß cía.

- GiÝ còn muÑn ngç nïa không?

- Sao không. HÏi kó. - Tôi l°Ým anh ta.- Không ngç em xin vÁ làm gì.

Anh ta c°Ýi:

- V­y ngç ngon nghe. Anh i à.

- Anh i âu v­y ?

- Lên khoa.

- Chëng nào anh báo cáo ?

- Qua t¿t.

- V­y h£.

- ê. Anh i nghe.

- D¡.

- Ngç ngon nghe.

- D¡.

Th¿ là anh ta lên tr°Ýng còn tôi thì vÁ c° xá. Dù ang l¡ m¡ nh°ng tôi cing th¥y ti¿c ti¿c. Lâu lâu mÛi g·p mà nói chÉ có chút xíu.... g·p anh ta cing vui ché bÙ...

- D­y, d­y nè. Thåc An.

Ai ó ang ­p nghe r§m r§m trên gi°Ýng. Tôi cÑ nh°Ûng hai m¯t lên rÓi vÙi nh¯m tít l¡i liÁn.

- NhÏ này, có chËu d­y ch°a.

MÙt cái gì °Ût nh¹p áp lên m·t tôi. Khó chËu quá, tôi thò tay g¡t cho rÛt xuÑng.

- Cái gì v­y ? - Tôi bñc mình mß h³n m¯t ra.

- D­y i hÍc.

Thiên Lý ang chÑng tay nhìn tôi, tay kia ve v©y cái khn nhúng n°Ûc.

Tôi lóp ngóp ngÓi d­y. Th¥y §u m¯t mình hoa h¿t c£ lên:

- M¥y giÝ rÓi ?

- MÙt giÝ m°Ýi lm phút.

- Ch¿t rÓi. - Tôi rên rÉ nh°ng v«n v­t vÝ giÑng nh° ng°Ýi không x°¡ng sÑng.

Thiên Lý gi­m chân:

- L¹ lên. TrÝi ¡i, trÅ rÓi.

- Ta ch°a n c¡m mà.

- GiÝ này còn n gì. Thay Ó l¹ lên.

MiÇng nói còn tay nó thì xách tôi éng d­y:

- Làm ¡n d­y i hÍc giùm tôi cái coi. Thñc t­p hóa nè, không nghÉ °ãc âu.

Tôi h¡i tÉnh táo mÙt chút.

- Tåi nó i h¿t rÓi à ?

- BÙ mi t°ßng còn sÛm h£ ? Ghét cái n¿t ngç cça mi quá i. - Thiên Lý c±n nh±n.

Tôi ngáp ¿n ch£y c£ n°Ûc m¯t:

- HÍc gì mà nh° khÕ sai v§y trÝi. C£ tu§n nay ngày nào cing hai buÕi. Ðói bång quá.

M·t Thiên Lý nhn nh° bà cå:

- Cho áng Ýi, làm nh° théc giÏi l¯m. TÑi nay bên Thú Y trñc ó, théc nïa không?

- Sao tåi mi hay quá v­y ? Không có ai buÓn ngç h¿t.

- Hay ch× nào. Ng°Ýi ta bi¿t thân lo tìm ch× ngç. Ðâu có iên nh° mi.

- Ü. - Tôi cúi xuÑng xÏ giày. - Hèn gì ai cing tÉnh queo.

Thiên Lý éng ngay cía, tay c§m Õ khóa l¯c l¯c:

- Xong ch°a cho tôi khóa cía ?

- Xong rÓi. Làm gì hÑi dï v­y ? Té ta làm sao?

Thiên Lý b­m môi:

- Té ta cõng.

Tôi c°Ýi khì:

- V­y cám ¡n tr°Ûc nghe.

Ðang rót dung dËch phenol sang Ñng nghiÇm khác, Thiên Lý i ngang th¥y vÙi nh¯c:

- TÉnh ngç ch°a mi. Coi chëng nghe.

- Trù.

Tôi vëa ng°Ûc m¯t li¿c nó mÙt cái thì b×ng håt tay, nguyên Ñng phenol nh° sïa ch¡y dÍc xuÑng cánh tay nóng r§n lên. Ho£ng hÑt tôi buông Ñng xuÑng bàn:

- Ch¿t rÓi. Nóng quá.

- Ðã nói rÓi. - Thiên Lý nghi¿n rng và lôi tôi qua phòng Ñi diÇn. Þ ó anh kù thu­t viên ã chu©n bË tr°Ûc, vÙ thoa dung dËch trung hòa lên cánh tay tôi ang bË phÏng tr¯ng. Anh ta thoa tÛi âu tôi dËu au tÛi ó, nh°ng chÉ chút sau là nóng rát l¡i, ¿n n×i dù ráng không khóc n°Ûc m¯t tôi cing ch£y ra ào ¡t...

Anh kù thu­t viên thoa cho tôi thêm l§n nïa, tay tôi bây giÝ màu vàng nh° thoa nghÇ:

- Ráng chËu au nghe, cing ph£i vài ngày mÛi h¿t.

Thiên Lý an çi:

- Mi nh° v­y ch°a b±ng Lan Ph°¡ng phòng 8 âu. Lát vÁ qua coi cho bi¿t. Nguyên c£ vai luôn.

Tôi quÇt n°Ûc m¯t:

- Sao dï v­y ?

Thiên Lý ch¯c l°ái:

- Thì nó ang ung ó, d·n l¯c nh¹ v°a sôi thì thôi. Ai dè lo mê nói chuyÇn sao ó mà nguyên Ñng sôi lên vÍt th³ng vô vai, khóc thét luôn. Vai áo cing bË cháy vàng luôn. Kinh khçng.

Tôi rùng mình:

- GiÝ nó âu rÓi ?

- VÁ phòng ché âu. Ph£i chß vÁ ché i bÙ làm sao nÕi.

Tôi nhn m·t xuýt xoa:

- TÙi cho nó quá hén, ta nh° v§y mà còn muÑn ch¿t ây.

- GiÝ sao ây? Þ l¡i hay vÁ ?

Tôi l¯c §u qu§y qu­y:

- VÁ ché hÍc sao nÕi mà ß. Mi nhÛ ký tên giùm ta nghe.

- Ði mÙt mình °ãc hôn?

- Gì dï v­y. Ta i b±ng chân ché bÙ b±ng tay sao mà không °ãc.

- V­y thì vÁ i. Ta qua bên ó à.

- ê.

Vëa ra khÏi dãy phòng thñc t­p. Tôi l¡i th¥y cái anh hÓi sáng ang éng tr°Ûc b£ng khóa biÃu cúa khoa. KÃ cing l¡ th­t, ch°a quen thì thôi, chëng quen rÓi g·p l¡i hoài.

Tôi Ënh i th³ng vì cánh tay còn ang rát quá, nh°ng ngh) sao l¡i quay vÁ phía anh ta. Ch³ng bi¿t ph£i kêu b±ng tên gì ?

- Anh éng ây chi v­y ? Em nhÛ anh hÍc Kinh t¿ mà..

Anh ta quay l¡i, có h¡i b¥t ngÝ khi nh­n ra tôi:

- ê, thì anh hÍc kinh t¿.

- ThÝi khóa biÃu này cho khoa em mà, anh coi chi v­y ?

Anh ta lo nhìn cánh tay tôi ang vàng tr¯ng loang lÕ, có v» xót ruÙt. Không ãi anh hÏi, tôi gi£i thích liÁn:

- Em bË phÏng phenol.

Anh ta thß ra:

- Sáng thì ngç gåc, chiÁu thì bË phÏng. TÙi nghiÇp cô ng°Ýi lÛn quá. RÓi làm sao cho h¿t ?

- Chëng nào h¿t au thì h¿t.

Anh ta trÑ m¯t:

- Còn gián °ãc h£ ?

Tôi nhn nhó, không ngëng vung tay qua l¡i cho á rát:

- Gián cho quên ché thôi... au quá, chËu không nÕi.

Anh ta nhìn kù vào m¯t tôi:

- Không khóc ?

Tôi cÑ c°Ýi:

- Xém xém thôi. Nghe nói nhÏ kia còn bË n·ng h¡n em nïa kia kìa. Khóc dï l¯m.

Anh ta tr§m trÓ:

- V­y cô ng°Ýi lÛn cing ding c£m quá hén.

Tôi l°Ým. Khen kiÃu nh° anh thì cho tôi xin i. Nh°ng dù sao tôi cing công nh­n mình úng là có ding c£m.

- Anh éng ây chi v­y ?

- Coi thÝi khóa biÃu.

- Cho ai?

- Cho anh.

- Gì ? Anh hÍc kinh t¿ mà...

Anh ta th£n nhiên:

- V­y h£. V­y thì anh coi cça cô ng°Ýi lÛn. Nhìn thÝi khoá biÃu mà th¥y tÙi cho m¥y cô quá.

Ðang nói th¥y tôi l¡i ung °a cánh tay, bi¿t tôi au l¯m anh cing nhn m·t th°¡ng c£m:

- Ngày nay g·p cô bé °ãc hai l§n. L§n nào cing có v¥n Á. Cô ng°Ýi lÛn au mà không giúp gì °ãc anh th¥y xót quá. Ph£i anh au giùm cho cô ng°Ýi lÛn °ãc.

Tôi c°Ýi nhn nhó:

- Nói nghe nh°... thiÇt.

- Anh nói th­t ó.

Tôi ánh trÑng l£ng:

- Anh làm Á tài ß âu?

- Þ xí nghiÇp.

- Ch¯c xa l¯m nên anh mÛi ít lên tr°Ýng ph£i không?

Anh ta c°Ýi:

- S¯p tÛi ch¯c anh s½ lên hoài.

Tôi không bi¿t anh nói th¿ là có ©n ý nên g­t §u ra v» hiÃu:

- Em nghe nói làm Á tài càng bí nhiÁu càng siêng vÁ tr°Ýng nhiÁu, ph£i anh cing v­y không?

Anh ta b­t c°Ýi, ánh m¯t vui thích nh° cça ng°Ýi lÛn v«n dành cho tr» nít:

- Nghe ai nói mà hay v­y ? ChÉ cho anh làm quen vÛi. Ch¯c chÉ có cô ng°Ýi lÛn mÛi nói v­y quá, ph£i không?

Tôi háy anh và không tr£ lÝi.

Ðéng im mÙt lát, tôi l¡i nhÛ ¿n cánh tay au cúa mình, nãy giÝ lo nói chuyÇn tôi nh° quên nó luôn.

- Thôi em vÁ, lÛp em ra tÛi th¥y em éng ây thì... khó sÑng vÛi tåi nó l¯m.

- ÐÃ anh °a An vÁ.

- G§n xËt mà °a ón gì. ÐÃ em i mÙt mình °ãc rÓi. - Tôi tròn m¯t.

Anh ta xua tay, ch¯c l°ái:

- Cãi hoài mÇt quá. Thôi. Ði nè.

Tôi và anh ta xuÑng sân.

- Anh tên gì v­y. Em quên hÏi tên anh hoài.

- Anh tên H£i.

- Cái gì H£i ?

- Kêu anh H£i là °ãc rÓi, Ënh kêu luôn tên hÍ hay sao mà hÏi.

- Ché sao. Ai biÃu anh kêu em kó cåc chi.

Anh ta dëng l¡i nhìn tôi c°Ýi:

- Ph£i kêu nh° v­y An mÛi dÅ phân biÇt, bi¿t ch°a ?

- Phân biÇt cái gì ?

- Thì phân biÇt anh H£i này khác vÛi anh H£i kia.

"Anh H£i nào nïa mà ph£i phân biÇt ?", tôi suy ngh) nh°ng không nói ra.

Anh ta quay nhìn tôi, l¯c §u:

- Nói ùa thôi mà cé nhíu mày hoài, v­y mà cing òi làm ng°Ýi lÛn.

CuÑi bïa c¡m, Thiên Lý b×ng t±ng h¯ng:

- Bïa hÕm éa nào nói "ng°Ýi ¥y" cça nhÏ An s¯p xu¥t hiÇn ?

Hoa Xinh ính chính:

- C¡ nói, ché không ph£i tåi ta. Ta chÉ có bÕn ph­n truyÁn miÇng l¡i thôi.

RÓi nhÏ quay qua tôi:

- Mi còn ch°a kà chuyÇn tên Tân vÛi mi nïa ó nghe. GÛm, tÑi qua hai anh chË éng riêng c£ buÕi trÝi.

Xuân Hi¿u hÏi dò:

- H¯n ngÏ ý vÛi mi h£ ?

- Không. Ý gì mà ngÏ.

- V­y ché nói gì mà lâu dï v­y ?

Tôi c°Ýi tçm tÉm:

- H¯n nói muÑn rç Hoa Xinh vÁ mà không dám, nhÝ ta nói giùm.

Hoa Xinh g§n nh° nh©y dñng:

- Gián mi. H¯n mà dám rç ta h£ ?

Tôi háy nó mát m»:

- Mi cing bi¿t mình bà ch±n nïa à ?

Xuân Hi¿u ph©y tay:

- Þ ó mà tin nó.

- Nó nào ? Ta hay tên Tân?

- Mi ché ai. Làm gì có chuyÇn tên Tân rç Hoa Xinh vÁ Sài gòn. H¯n rç mi vÁ, úng ch°a? ê ¡i i.

- ê thì ë ché sã gì. - Tôi nh°Ûng m¯t.

- RÓi mi tr£ lÝi sao? ê nïa h£ ?

Tôi g¯t:

- Ta có vÁ âu mà ë. Lãng quá.

Liên Hoa tròn m¯t, xua tay:

- ChÛ, chÛ. UÕng l¯m ó mi.

- Gì nïa ?

- Tên ó cing °ãc l¯m ché bÙ. HiÁn, dÅ th°¡ng, á banh giÏi, hÍc cing khá...

- Vi¿t chï bñ nïa. - Tôi ch­n ngang.

Tåi nó c°Ýi r§n r§n, lao nhao:

- ê chÉ tÙi h¡i nhi Óng ph£i không?

- Nh°ng mi cing con nít v­y, chê gì h¯n ta.

Thiên Lý bây giÝ mÛi çng Énh:

-Tåi mi tr­t ài h¿t rÓi, có thông tin mÛi nè.

C£ ám Õ dÓn m¯t qua phía Thiên Lý, tôi cing v­y lòng nôn nao h³n lên.

Thiên Lý nhìn h¿t mÙt l°ãt rÓi mÛi e hèm l¥y giÍng:

- Sáng giÝ ng°Ýi ta ã g·p nhau hai l§n. L§n sau còn "°a nhau vÁ d°Ûi m°a" nïa.

Tôi gi­t mình ng¡ ngác, Thiên Lý nói tôi h£ trÝi!

Xuân Hi¿u nhìn tôi tinh quái:

- Nó nói mi ó Thåc An.

Tôi chÙt d¡ ngÓi im.

- Ai v­y ? Mình có bi¿t không?

Thiên Lý l¯c §u:

- Ta mÛi g·p l§n §u. Tåi mi công nh­n nó kín ti¿ng ghê ch°a.

Hoa Xinh khÁu tôi:

- Ai ó mi? Quen lâu ch°a?

C£ ám cùng hÑi Thiên Lý:

- Nó không chËu nói thôi mi kà i.

Thiên Lý °a m¯t ngó tôi rÓi kÃ:

- HÓi sáng lúc nó xin phép vÁ ó, nhÛ ch°a.

Kim Mai nôn nóng:

- Bi¿t rÓi. Th¥y nó Ý «n quá th§y mÛi kêu mi i theo ché gì. RÓi sao nïa, nói ti¿p i.

- Ðó, ta mÛi xuÑng tÛi thÁm ã th¥y nó éng nói chuyÇn vÛi anh nào c£ buÕi. TÉnh nh° sáo ché có buÓn ngç gì âu.

Tôi gi«y n©y:

- Vëa ph£i thôi mi, nói có chút xíu mà la c£ buÕi.

Thiên Lý không màng à ý ¿n tôi, nó b­n kà ti¿p:

- BuÕi chiÁu cing v­y, nó bË phÏng nên cing xin vÁ. Sã nó i mÙt mình nên ta i theo. Ai dè mÛi ra tÛi vn phòng khoa ã th¥y nó éng vÛi anh ó nïa. Hai ng°Ýi nói gì mà lâu h¿t bi¿t luôn.

Tåi nó quay qua hÏi tôi liÁn:

- Mi quen anh ó lâu ch°a Thåc An?

Thiên Lý nói thêm:

- Không ph£i Óng h°¡ng nó âu, anh này l¡ ho¯c à nha.

Hoa Xinh t·c l°ái:

- Hèn gì nó chê tên Tân con nít.

Liên Hoa c°Ýi cãt:

- Bïa nay ph£i khai thiÇt nghe, gi¥u b¡n bè là không °ãc âu á.

Thiên Lý l¡i "bÕ sung"

- Sau ó ta éng trên l§u th¥y anh ó i chung vÛi nó.

L­p téc có ti¿ng hÏi:

- Ði âu?

- Ai bi¿t, hÏi nó ché sao hÏi ta.

- Ði âu v­y mi? - Kim Mai nhìn tôi.

Tôi h¡i qu¡u:

- VÁ c° xá ché i âu. Không th¥y ta bË th°¡ng h£.

Xuân Hi¿u chÛp m¯t:

- Có... ghé quán chè nào hôn?

Tôi cÙc lÑc:

- Không.

- Nh°ng anh ó là ai?

- Là....cái anh kó ó tåi mi nói á lông nheo ó.

C£ ám ch°ng híng rÓi ng¡c nhiên:

- V­y là mi hay g·p £nh l¯m h£ ? Sao tåi ta không ai bi¿t h¿t v­y ?

- V­y rÓi mi vÛi anh ó.... có gì hôn?

- MÇt tåi mi quá i. - L§n này thì tôi qu¡u thiÇt. - G·p nói chuyÇn bình th°Ýng ché có gì âu mà cing §m ).

Tåi nó không buông tha:

- Mi nh¥t Ënh không khai ph£i không? T¡i sao ph£i gi¥u ?

- Có gì mà khai. Không l½ ta hÕng °ãc nói ch¤

®õóõU hwYQh 6OJQJÐ

Ò

prôöxzŒŽâä"$\^„†¸ºÄÆ68úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6

®ý8z|¢¤Þà.0¼¾ÜÞôö:-<-¨-ª-Þ-à-¤ ¦ "!$!œ!ž!Ê!Ì!""úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6""$"Ž""<#>#b#d#'#¶#:$<$¢%¤%¼%¾%v&x&î&ð&((:(<(t(v(P)R)x)z)úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6z) )¢)Ü)Þ)**'*"*Ê*Ì*Œ+Ž+Â+Ä+„-†-â-ä-8.:.\.^.º/¼/ä/æ/80:0Ô0úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6Ô0Ö0ð0ò0f1h1|1~1œ1ž1ü2þ2þ56,8.8æ;è;L@N@ìBîBÊDÌDðGòGHHHIJIúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6JI

K K4K6K"L$LêLìL$N&NN'N¾NÀNDOFObOdOÂOÄO&P(PŠPŒPÂPÄPQQÖQúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ÖQØQlRnRÊRÌR&S(SjSlSÚSÜSDTFTfThTØTÚTUUVUXUV VÔVÖVdXfXšXœXúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6œX.Y0YbYdYŒYŽYZ Z<Z>ZlZnZÌZÎZŽ]]^ ^~^€^¬^®^Þ^à^D_F_œ_ž_.'úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6.'0'Ú'Ü'a aŽaaÎaÐa€b‚b¶b¸b"c$cJcLc¾cÀcªd¬deeZe\e¨eªeÄeÆeúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6Æe*f,f®f°fÔfÖfàgâgügþg$h&h"h-h¸hºhi ivixiÞiljnjPkRk¤l¦l2m4múúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 64mjmlm¬m®mìmîm:n<nooo'o¢o¤o&p(prptpÂpÄpòpôpÀqÂqrrhrjr súúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6 s

s:s<sZt\t't"tuuTuVuu'užu u'u¶uæuèu

v vVvXv-v˜vÌvÎv&w(wúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6(wTwVwœwžw.x0xVxXxäxæxzz }"}º~¼~ì~î~ž D€F€|€~€®€°€šœöúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6öød‚f‚¾‚À‚ä„æ„... ...Þ...à...^†'†"†-†î†ð†‡ ‡Z‡\‡ÈˆÊˆ ‰"‰®‰°‰è‰ê‰úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ê‰'Š"Š'Š¶Š ‹"‹6‹8‹Ž‹‹'‹²‹'‹ŒŒ.Œ0ŒHŒJŒ'ŒbŒªŒ¬Œ:<ÈÊúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ÊŽ ŽbŽdŽŒŽŽŽÜÞ,.hj ¢À '

'®'°'Ì'Î'„'†'œ'ž'þ'","úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6,"."l"n"ž" "ò"ô":"<"'"""D-F---F-H-j-l-œ-ž-Ì-Î-˜˜

šÒœÔœjžúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6jžlž²ž'ž$ & V X ¡¡0¡2¡b¡d¡†¡ˆ¡Ö¢Ø¢'£b£H¤J¤„¤†¤Ú¤Ü¤ð¤ò¤p¥r¥úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6r¥Ê¥Ì¥ð¥ò¥Ú¦Ü¦¢§¤§Ì§Î§R¨T¨p¨r¨Ö¨Ø¨©©¢©¤©â©ä©zª|ªêªìª««°«úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6°«²«<®>®|®~®\¯^¯Ø¯Ú¯° °° °x°z°ð°ò° ±"±¬±®±ð±ò± ²

²€²‚²²²'²úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6'²B³D³Š³Œ³Ð³Ò³@'B'V'X'''¶'Ô'Ö'à'â':µ<µæµèµ¶ ¶f¶h¶Œ¶Ž¶ ··T·úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6T·V·"·-·Þ·à·>¸@¸V¸X¸xºzºŒ»Ž»Ú»Ü»\½^½ˆ½Š½¿'¿hÀjÀ²À'ÀòÀôÀ¢Á¤Áúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6¤Á Ã"âĤÄÔÄÖÄdÅfÅ"Å-ŸźÅêÅìÅ.Ç0Ç Ê

ÊBÊDÊxÊzÊÄÊÆÊ ËË6Ë8ËnËúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6nËp˾ËÀË0Ì2̈̊Ì

Í ÍFÍHÍTÍVÍ'ͶÍÜÍÞÍ2Î4βÎ'ÎüÎþΌώÏüÏþÏJÐLÐúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6LÐ'Ð"ÐÄÐÆÐäÐæÐÑÑVÑXÑ Ñ¢Ñ¸ÑºÑöÑøÑ2Ò4Ò@ÒBÒpÒrÒ‚Ò„Ò¤Ò¦Ò¶Ò¸ÒüÒúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6üÒþÒ ÓÓHÓJÓVÓXӌӎӰӲÓTÕVÕpÕrÕÂÕÄÕÐÕÒÕ€Ö‚Ö¼Ö¾Ö ÚÚêÚ$Û&ÛªÛúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ªÛ¬Û®Þ°ÞJàLàžá á¨âªâšãœãôãöã&ä(ä4ä6ä-ä˜äääæäHåJåråtåÖåØåææúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6æ"ç$çzç|çÄçÆçòçôç*è,èHèJèbédéŒéŽéêê,ê.ê'êbêfëhë®ë°ëHìJììúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ì'ìôìöì:í<í<î>î€î‚îññ¦ñ¨ñÐòÒò0ó2óîóðóôôdôfôŽôôlönöúøüøúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6üøü ütÿvÿºÿ¼ÿÒÔ,.DFjl'¶øú^'ž „†* , Z úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6Z \ p r xz¾Àhjöø*,jl'"46'¶ÎÐ6 8 úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 68 š œ Æ È ¦¨æè²'DF'" ŠŒþZ\Œ-Ž- *!úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6*!,!|!~!È!Ê!â!ä!."0"'#b#¼#¾#ð#ò#&$($„$†$¢%¤%4&6&Â&Ä&ð&ò&L'N'úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6N'x'z'˜'š'Ê(Ì(ü(þ(*),)8*:*ò+ô+&,(,|,~,š,œ,- -X-Z-Ü-Þ-ô-ö-0.úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 60.2.d.f.//X0Z0à0â0P1R1"1-1ê1ì1F2H2p2r2˜2š2>3@3ª3¬3È3Ê3h4j4úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6j4†4ˆ4¼4¾4Ü4Þ4ø4ú4°5²5&6(6N6P6l7n7"7-7"8$8X8Z8r8t8'8"8ú8ü89úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 699Ò9Ô9ô9ö9::;;

> >p>r>D?>C@CœGžG JJÊKÌKDLFLfLhL@MBMbMúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6bMdMàNâN*O,OxOzOÌOÎO0P2PTPVP'P"PØPÚPüPþP RRœRžRúRüR,S.SöSøSúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6øS>T@TŽTTÌTÎTXUZUtUvU'U¶UÜUÞUöUøU,V.VDVFVZV\V€V‚VŽVV²V'VÀVúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ÀVÂV

X X>X@XüXþX8Y:YÜYÞY8Z:ZVZXZäZæZX[Z[z[|[®[°[H\J\r\t\¬\®\úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6®\Ø\Ú\$]&]~]€]^^P^R^‚^„^$_&_d_f_ ''J'L'ð'ò'\a^aêaìa'bbbÂbúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ÂbÄbccbcdcˆcŠc¦c¨cÄcÆcøcúcœdždædèdödød&f(fTfVfÊhÌhvixiÜiÞiúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6Þiþij¸jºjàjâjkk*k,k˜lšl¸lºlàlâlPmRm€m‚mðmòm.n0n^n'nÎnÐnoúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6oo‚o„oÈoÊoÔoÖo(q*qr rŠrŒrîrðr$s&s"s-srttt t¢tÀtÂtxuzu'u¶uúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6¶uÖuØuvvrvtvÞvàvww8w:wTwVwòwôwxxlxnxByDyvyxy¤y¦yºy¼yÒyúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ÒyÔy zz6z8zðzòz¢{¤{Þ|à|}}:}<}b}d}Ž}}À}Â}à}â}J~L~f~h~¨~ª~úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ª~&(àâx€z€PRŽX‚Z‚ô‚ö‚ƒ ƒªƒ¬ƒâƒäƒ&„(„Z„\„'„¶„Ô„Ö„ô„úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6ô„ö„v...x...Ì...Î...

† †v†x†¢†¤†‡ ‡š‡œ‡Ú‡Ü‡dˆfˆ'ˆ¶ˆ.‰0‰Z‰\‰ò‰ô‰ Š"Šúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6"ŠîŠðŠ ‹‹F‹H‹t‹v‹¸‹º‹Þ‹à‹ZŒ\Œ"Œ-ŒØŒÚŒJLtvšœÒÔ-Žúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6-Ž˜ŽæŽèŽ*,>@~€¸ºòô

¨ªôö4'6'€'‚'Ú'Ü'''|'~'úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6~' ""x"z"""‚"„"À"Â"ò"ô"• •^•'•„•†•--*-,-b-d-˜-š-à-â-$-úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6$-&-~-€-¤-¦-X˜Z˜<™>™Z™\™Â™Ä™(š*š¤›¦›â›ä›*œ,œRœTœÂœÄœêœìœ.0úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 60VXÚÜ ž

žzž|ž¨žªž¾žÀžŸŸPŸRŸnŸpŸÖŸØŸ > @ Z \ n p œ úúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6œ ž ¡¡H¡J¡Ò¡Ô¡"¢$¢ü¢þ¢.£0£¤£¦£* , ð ò ¦¨fh "PR¾Àúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúúgd 6uyÇn vÛi ai h¿t h£ ?

- Không ph£i, nh°ng linh tính cho phép ta oán anh này là có... v¥n Á. Xuân Hi¿u c°Ýi ranh mãnh.

Tôi trÁ môi không nói. Nói vÛi tåi lì lãm này chÉ tÕ m¥t công. Nh°ng rÓi tôi l¡i thß dài:

- Tåi mi làm ¡n làm ph°Ûc giùm ta, cam oan ta vÛi anh ó là không có gì. Ðëng oán lung tung.

- Không có oán lung tung. - Hoa Xinh vênh m·t. - C¡ ã nói tr°Ûc rÓi, làm sao mà sai °ãc.

Tôi trãn tròn m¯t lên:

- ChuyÇn v­y cing òi c§u c¡. Tåi mi không sã ma h£ ?

Xuân Hi¿u l¯c §u:

- Mình ông mà sã gì. C§u i. Bïa nay ç m·t h¿t nè.

Tôi cing nghênh m·t:

- C§u thì c§u. Cây ngay không sã ch¿t éng âu.

V­y là mÙt bàn c§u c¡ l¡i °ãc l­p ra, có ç m·t c£ sáu éa trong phòng.

Xuân Hi¿u vÛi Hoa Xinh l¡i lãnh nhiÇm vå ·t tay vào Óng xu, Xuân Hi¿u l§m th§m Íc bài c§u c¡, Íc ri¿t ¿n n×i tôi thuÙc luôn.

"Hái nhïng k» gåc §u bên áy mÙ Hãy vÁ ây trong êm v¯ng hoang vu Hãy quên i quá khé mËt mùng Gác nhÏ n¡i ây là quán trÍ Ta cùng ngÓi bàn chuyÇn tr§n châu..."

Xuân Hi¿u Íc ¿n l§n thé.... m°Ýi m¥y gì ó thì Óng xu b¯t §u nhúc nhích. Ai n¥y ngÓi im thin thít m¯t dán ch·t vào ó. D°Ûi hai ngón tay cça Xuân Hi¿u, Hoa Xinh, Óng xu ang ch¡y lung tung cuÑi cùng mÛi ­u vào chï "Giáng".

Tåi nó không Íc nïa mà thì th§m kh¥n vái:

- Xin c¡ cho bi¿t quý danh?

- Ta tên Liên, NguyÅn ThË Liên.

- C¡ Liên là Thánh, Th§n, Tiên hay Ma, Qu÷ ?

ÐÓng xu ch¡y vào hai chï: M-A

C£ ám tåi tôi m·t trß nên xanh lè. V­y là mà ang nh­p vào bàn c¡ này ó. Không l½ c° xá này cing có ma? Tôi sã ¿n n×i ngh¹n c£ tim.

Kim Mai v«n bình t)nh hÏi ti¿p. Con nhÏ này úng là gan d¡.

- C¡ Liên ß g§n ây hay ß âu?

- Lang thang.

- C¡ Liên bao nhiêu tuÕi ?

- Ta ch¿t nm hai m°¡i tuÕi.

- Sao bË ch¿t ?

- L¡c ¡n.

Tôi ôm ch·t cái gÑi vào ng°Ýi. Sã muÑn iên luôn. Bi¿t v­y hÓi nãy i trÑn cho rÓi. GiÝ còn i âu °ãc nïa.

- An sã ma.

Tåi tui nhìn nhau i¿ng hÓn. Còn tôi muÑn khóc.

- An ëng sã ta không nhát An, ta ¿n ây cho vui, ta buÓn ta không chÓng không con không ai cúng ta ói.

C¡ ch¡y mÙt m¡ch.

Tåi tui l¡i li¿c nhau dò hÏi. Ai có bánh trái gì tñ Ùng em ra i. Nh°ng ai cing kh½ l¯c. Kim Mai l¡i vái:

- GiÝ tÑi quá không i mua °ãc, ngày mai phòng tôi s½ mua cúng sau. GiÝ c¡ muÑn tâm sñ ti¿p hay muÑn thng?

- Þ l¡i.

B×ng bên ngoài có ti¿ng gõ cía và gÍi:

- Thåc An phòng 6.2B có ng°Ýi tìm nghe.

TrÝi ¡i! Sao ki¿m tôi giÝ này ? Làm sao tôi dám b°Ûc xuÑng ¥t ?

B×ng Kim Mai hÏi:

- C¡ Liên có bi¿t ai tìm Thåc An không?

- Ng°Ýi yêu An.

ThiÇt h£ ? Tôi nhìn sïng bàn c¡. Ai là ng°Ýi yêu cça tôi?

Không nói không r±ng, nhÏ Thiên Lý vùng ch¡y ra cía sÕ. C£ phòng hÓi hÙp ngó theo, mÙt lát nó quay vào:

- Không th¥y, ch¯c éng phía trong bàn trñc. Ði, ta d«n mi xuÑng cho.

Tôi xá bàn c¡ mÙt cái rÓi mÛi bÏ i, không hay sau l°ng tåi nó ang båm miÇng c°Ýi.

Và khi tôi hÓi hÙp tëng b°Ûc xuÑng c§u thang tÑi om, mÙt ám Óng h°¡ng ang éng ngoài cía.

Tôi quay l¡i tìm Thiên Lý, Ënh m¯ng vÑn nh°ng nó ã l»n lên phòng m¥t tiêu. V­y là c¡ cing oán sai... Tôi ngh) th¿ khi ch¡y ra vÛi ám b¡n. Sáng nay, th§y d¡y môn Ùng v­t phát cho m×i nhóm ba ng°Ýi gÓm kim tiêm, lÍ aldehit và hÙp ñng tiêu b£n. Th§y b£o chúng tôi s½ thñc t­p s°u t§m, phân lo¡i m«u b°Ûm. Yêu c§u bÙ s°u t­p ph£i nguyên v¹n, n¿u ¹p, l¡ thì càng tÑt. Tôi thiÃu m×i nhóm nm m«u. ÐiÃm s½ tính nh° kiÃm tra mÙt ti¿t.

Sau khi h°Ûng d«n chúng tôi cÑ Ënh b°Ûm à chích formol, th§y cho lÛp tôi nghÉ sÛm. MÙt iÁu vô cùng hi¿m khi hÍc giÝ cça th§y.

Tôi ch¡y ¿n ch× hai tên trong nhóm, không khÏi lo l¯ng:

- Ch¿t rÓi, ó giÝ An âu bi¿t b¯t b°Ûm.

Phúc Châu ùa:

- Bi¿t hái hoa thôi h£ ?

Tôi trÁ môi:

- Hoa ai mà không bi¿t hái. Nó ß mÙt ch× ché có bay tùm lum nh° b°Ûm âu. Hai ng°Ýi có bi¿t không?

- Thì bây giÝ bi¿t, dÅ ãt.

Tôi nghi ngÝ:

- ThiÇt không ó. B°Ûm ché không ph£i chuÓn chuÓn âu mà dÅ b¯t nghe.

- GiÝ cô n°¡ng vÁ may cho cái vãt i, còn b°Ûm thì Ã tåi này lo.

- Hai ng°Ýi tìm ß âu?

- VÁ quê Châu, Tây Ninh thi¿u gì b°Ûm ¹p.

Tôi c°Ýi chúm chím:

- V­y mà t°ßng m¥y ng°Ýi nói tìm trong sß thú ché.

Chãt th¥y tên Tân có v» t§n ng§n, t°ßng h¯n không muÑn i tôi bèn ch­n tr°Ûc:

- Tân sã lên Tây Ninh n¯ng cháy da ph£i không? Da Tân en nh° v­y n¯ng nào mà n cho nÕi. Lo chi cho Ñm ng°Ýi v­y ?

Phúc Châu nhìn Thanh Tân rÓi v× vai h¯n:

- Ði i mày. Sµn tao d«n i tìm sính lÅ vÁ ra m¯t nàng luôn. Coi nh° mÙt công ôi viÇc.

MÛi §u tôi không à ý l¯m, t°ßng h¯n cing ang ùa nên c°Ýi theo khoái chí. Nh°ng rÓi th¥y tên Châu cé li¿c chëng tôi hoài, tôi h¡i tá hÏa bi¿t h¯n không chÉ có ùa. Tôi bèn c°Ýi ít l¡i và të të nín luôn.

- An ¡i, vÁ ch°a?

Nghe giÍng Hoa Xinh, tôi mëng nh° má i chã vÁ. Tôi h¥p t¥p gom t­p nói lÛn:

- VÁ, vÁ liÁn nè. Thôi cho m¥y ng°Ýi ß l¡i nghe, tôi vÁ tr°Ûc à.

Hoa Xinh éng chÝ tôi ß §u c§u thang, vëa th¥y m·t tôi nó ã mát m»:

- æa, chËu vÁ rÓi sao?

- MÛi có chút xíu.... NhÏ Thiên Lý âu?

- VÁ rÓi, nhóm rç nhau i chã.

- Chi?

- Mua l°Ûi may vãt ché chi.

Tôi ti¿c r»:

- V­y m à không ãi ta vÛi. Ta cing ph£i may vãt nïa. Còn mi khÏi h£ ?

- Nhà cça tên Hoàng nhóm ta bán cá c£nh, vãt thi¿u gì. KhÏi may khÏi mÇt.

- S°Ûng dï v­y.

Hoa Xinh qu¡u eo:

- S°Ûng gì, bù l¡i h¯n b£o không lãnh trách nhiÇm tìm b°Ûm kìa.

Tôi bình ph©m:

- Ðúng là mÙt tên con trai "no gentleman".

Nghe tôi nói bÓi Hoa Xinh h¡i mÉm c°Ýi, ngh) ngh) giây lát nó khiêu khích:

- Mi dám nói v­y tr°Ûc m·t h¯n không?

- Nói lén ç rÓi m¯c gì ph£i nói tr°Ûc m·t.

- Cing nhát gan há.

- Ta âu có chung nhóm vÛi h¯n, không dính dáng gì h¿t, phát biÃu linh tinh chi cho m¥t oàn k¿t.

Hoa Xinh l§m b§m:

- Xui gì âu, nhè cái tên l°Ýi nh¥t, vô trách nhiÇm nh¥t ó mà chung nhóm.

Nghe nó than trÝi nh° v­y tôi mÛi th¥y mình sao hên quá. V­y mà sém tí còn tính xin Õi nhóm ché. Không gì, tôi chÉ ng¡i chuyÇn tên Tân thôi. Tôi ang cÑ tránh à không ti¿p xúc nhiÁu vÛi h¯n. GiÝ ngh) l¡i mÛi th¥y hai tên ó thuÙc lo¡i dÅ th°¡ng quá séc. Con trai là ph£i v­y ché, s°u t§m ph£i chËu xông xáo i ây i ó mÛi có m«u l¡. Ché xung quanh tr°Ýng tôi b°Ûm âu có thi¿u, có iÁu ít hoa th¡m cÏ l¡ hay sao mà con nào cing giÑng con nào. Nhìn ri¿t cing m¯c chán luôn.

Ngh) v­y nên tôi mÛi an çi nó:

- Ráng i. T¡i mi giÏi mÛi g·p ng°Ýi l°Ýi, v­y mÛi là bù qua sÛt l¡i. Ché x¿p nh±m ta thì th¿ nào ba ng°Ýi cing chia nhau chín iÃm.

- Thà v­y i, á téc. Ðàng này b¯t ph£i chung xuÓng vÛi h¯n mi coi có oan éc không?

- Mi dám bÏ ¡i không?

M·t Hoa Xinh n·ng nh° eo á:

- Ph£i th§y l¥y iÃm nh° kiÃm tra m°Ýi lm phút là ta dám liÁn. MÙt ti¿t sao dám. Bi¿t thi hÍc kó có kéo nÕi không?

Tôi b×ng nÕi máu anh hùng:

- Hay à mai mÑt có m«u l¡ ta nh°Ýng bÛt cho mi. Nh°ng ph£i khi nào d° à nha. Ché thi¿u thì thôi à.

Hoa Xinh nh° vëa chåp °ãc cái phao, nó mëng quýnh:

- D° mà, th¿ nào nhóm mi cing có d° cho xem. Nh°Ýng bÛt cho ta i, ta chÉ c§n sáu iÃm thôi. Nghe Thåc An. ÐÕi l¡i mi l¥y vãt cça nhóm ta, khÏi may.

- ê. Cing °ãc.

Th¥y nó lo l¯ng quá tôi héa ¡i v­y thôi, ché trong bång cing th¥y mình h¡i liÁu. Còn ph£i hÏi ý hai tên kia nïa chi, rçi nhóm tôi vëa ç chi tiêu thì sao? Thôi kÇ, tÛi âu hay tÛi ó. Bi¿t âu trÝi cing th°¡ng ng°Ýi chËu làm ph°Ûc.

... Sáng thé hai i hÍc, Thanh Tân và Phúc Châu ãi tôi trong sân tr°Ýng, trên tay ng°Ýi nào cing c§m cái hÙp.

Nhìn Thanh Tân mà tôi không nín °ãc c°Ýi. Ðen ph£i nói là v°ãt bñc so vÛi sáng thé b£y. ChÉ mÛi cuÑi tu§n tr°Ûc ¿n tu§n này ché m¥y. BÑn m°¡i tám ti¿ng Óng hÓ. Ðen chi mà en nhanh dï v­y. GiÑng y nh° là con chí.

Phúc Châu l°Ým tôi:

- Të xa ã th¥y An c°Ýi rÓi. C°Ýi hoài. Không lo hÏi thm hai anh i éng ra sao.

Tôi l¥y t­p che m·t l¡i:

- Ðó. C°Ýi v­y là hÏi rÓi ó. MuÑn gì nïa.

MiÇng nói, tay tôi lo chåp cái hÙp cça Tân ang c§m, nh°ng h¯n không chËu.

- Sao v­y ?

- HÙp cça th±ng Châu kìa, hÙp này khác. - H¯n chÉ qua Phúc Châu.

Tôi nghiêng ngó:

- B°Ûm trong ó h£ ? Hay bò c¡p ?

Phúc Châu kêu tôi:

- Coi ây nè cô n°¡ng.

H¯n mß hÙp ra cho tôi nhìn. TrÝi ¡i! йp ch°a tëng th¥y luôn. Thi¿u iÁu tôi muÑn nh£y lên vì mê tít, nh°ng nhÛ mình ang éng d°Ûi sân không thà nh£y lung tung, nên chÉ xuýt xoa.

- Ðó giÝ tôi mÛi th¥y... ¹p thiÇt ó nghe. M¥y ng°Ýi b¯t ß âu mà ¹p dï v­y. Công nh­n... ¹p quá trÝi luôn!

Phúc Châu và Thanh Tân s°Ûng phÕng mii:

- Nghe An khen là h¿t mÇt liÁn. Có dang n¯ng cháy da cing áng.

- Dám dang n¯ng mÙt tu§n nïa hôn?

- HÏi th±ng Tân kìa. Châu mà sã gì.

Tôi ng¯m nghía hoài hÙp hÙp b°Ûm, càng nhìn càng th¥y nó ¹p.

- Không bi¿t ch¥m iÃm rÓi th§y có tr£ l¡i không ta. йp nh° v§y mà giao h¿t uÕng quá. Th¿ nào nhóm mình cing °ãc chín iÃm.

Hai tên kia éng im. B×ng Tân °a hÙp cça h¯n cho tôi:

- Cái này... cça An nè.

Tôi l°Ým h¯n mÙt cái, sao không giï luôn i. Cái gì trong này v­y ? Tôi Ënh l¯c thé nh°ng h¯n ã c£n:

- Ðëng l¯c. H° h¿t.

H¯n làm tôi tò mò quá, vÙi vã mß hÙp ra.

Cha m¹ ¡i! MÙt con b°Ûm ¹p và l¡ h¡n c£ m¥y con bên hÙp cça Phúc Châu. N¿u nói con b°Ûm này là... nï hoàng cça m¥y con kia cing không có gì quá áng. Th§y mà th¥y m§u này ch¯c ph£i cho nhóm tôi m°Ýi iÃm mÛi xéng. Và ngh) tÛi viÇc ph£i em nÙp tôi ti¿c éc gan ét ruÙt.

Thanh Tân hÏi nhÏ:

- йp không An?

Tôi tr§m trÓ:

- Quá séc t°ßng t°ãng.

Tôi nhìn hai ng°Ýi ó, c°Ýi l¥y lòng:

- Con b°Ûm này ¹p quá, cho An làm k÷ niÇm i nghe. NÙp m¥y con bên kia ç rÓi.

Phúc Châu ngó l¡:

- Ai bi¿t. HÏi th±ng Tân kìa. Nó quý con b°Ûm ó l¯m à.

- Dï v­y h£. Cho An °ãc không Tân?

Thanh Tân c°Ýi ng°ãng ngùng:

- Mình cÑ ý t·ng An ó. An giï i.

L§n này thì tôi nh£y lên thiÇt:

- Cho An thiÇt h£. Cám ¡n l¯m nghe.

Phúc Châu kà công:

- Nó b¯t tôi d«n tÛi g§n biên giÛi à ki¿m ó. Nhìn nè, en thê th£m ch°a? May cho An ó.

- May gì ?

- Th±ng Tân kìa. Nó òi rç An i chung cho vui.

Tôi nhìn tên Tân và la:

- Không dám âu. Cho An xin i. Lên ó cho vÁ má tôi nhìn không ra luôn h£. Nhìn m¥y ng°Ýi là ç sã rÓi. Nh° ông ó th¥y ch°a. T°ßng n n¯ng v­y là ç ô rÓi ché. Ai dè cing còn en thêm °ãc. Xé gì mà nghiÇt dÅ sã.

Phúc Châu hù:

- Khoan chê nghe. Coi chëng sau này có chÓng ß Tây Ninh ó.

Tôi ngoe ngu©y:

- Cái ông này, bÙ h¿t chuyÇn nói rÓi h£ ? Chuông reng rÓi kìa. Tôi lên tr°Ûc à.

Nói xong tôi ba chân bÑn c³ng phóng i. Tay v«n kh° kh° giï cái hÙp cça tên Tân cho. Ph£i gi¥u kù tr°a vÁ phòng mÛi dám khoe. Không thì tåi nó giành coi mÙt hÓi "nï hoàng" cça tôi có n°Ûc tan xác.

Ðang ch¡y s§m s§m lên c§u thang, b×ng có ng°Ýi i xuÑng và ch·n ngang tôi, làm tôi gi­t mình sém rÛt cái hÙp. Téc quá tôi la lên:

- Ði gì kó cåc v­y ?

RÓi tôi lçi qua ch× khác i ti¿p, nh°ng ng°Ýi ó v«n dí theo à ch·n. L§n này tôi không th¥y éc mà chÉ ng¡c nhiên. пn khi nhìn m·t anh ta thì tôi tròn m¯t:

- æa. Anh H£i, v­y mà em t°ßng ai.

- Tính chíi rÓi ph£i không?

- Ðâu có.

- Sao i hÍc trÅ ?

Tôi vëa b°Ûc hai b­c thang mÙt vëa ngoái l¡i tr£ lÝi:

- Em éng d°Ûi sân nãy giÝ ché bÙ.

- Tay h¿t au ch°a?

- H¿t rÓi.

- Sáng nay hÍc m¥y ti¿t ? - Anh ta hÏi vÛi theo.

- Ba ti¿t. Thôi, em vô lÛp nghe.

Tôi v«y v«y tay và ch¡y nhanh vÁ lÛp. Hú vía. May mà th§y ch°a tÛi.

HÕm nay, të nhÏ Xuân Hi¿u rç rê, phòng tôi bË cuÑn vào trò ch¡i c§u c¡. N¿u không nói là cñc kó l­m.

Thñc tình tôi cing không rõ h° thñc th¿ nào. Vì tåi nó có bao giÝ cho tôi ·t tay vào Óng xu âu ( mà n¿u có ch¯c gì tôi ã dám). Nhïng chuyÇn nh° thi cí môn này môn kia m¥y iÃm vì ch°a thì nên ch°a thà bi¿t. HÏi chuyÇn ng°Ýi yêu ng°Ýi i¿c (chç y¿u nh¥t) thì cé m¡ m¡ hÓ hÓ, të të b¡ch mã hoàng tí s½ xu¥t hiÇn. Còn t°¡ng lai... Ôi trÝi, h¡n bÑn nm nïa mÛi có thà kiÃm chéng. Bi¿t tÛi ra tr°Ýng tåi tui có ai nhÛ nÕi ¿n không.

V­y mà mê l¯m, tin l¯m, c£ phòng h§u nh° ai cing rm r¯p mÛi là l¡ ché.

Trong ó có chuyÇn tôi s¯p có ng°Ýi yêu. Tåi nó cé mÙt hai là tui s½ có, s¯p có và g§n có. C¡ ã nói thì làm sao mà sai cho °ãc (?). Ai cing ngh) m·c nhiên là ng°Ýi ch¿t thì ph£i bi¿t °ãc mÍi chuyÇn. Không bi¿t tåi nó cuÓng tín mÙt cách vô tình hay là cÑ tình à chÍc tôi. ÐÑi vÛi tåi nó, ho·c là cái anh chàng tëng á lông nheo ho·c là cái tên Thanh Tân. Dét khoát ph£i là mÙt trong hai ng°Ýi ó. Tôi ã tëng hÏi t¡i sao thì Áu th¥y nhïng cái m·t nghênh nghênh tr£ lÝi là t¡i... c¡, do c¡ và d) nhiên là ph£i nghe theo... c¡!

Tên Tân thì rõ ràng quá nên tôi không thà c£i chính. Còn anh H£i kia mÛi là oan éc. Khi không l¡i bË lôi luôn vào cuÙc. M¥y con nhÏ này ã chÍc thì có trë ai, trong khi tôi ã giãi bày bao nhiêu l§n. Này nhé, nm khi m°Ýi hÍa anh ta mÛi lên tr°Ýng mÙt l§n, mà cing thÉnh tho£ng l¯m tôi vÛi anh ta mÛi ng«u nhiên g·p nhau. Có lúc chÉ mÛi có nói dm ba câu thì ã goodbye m¥t tiêu. Có ai yêu nhau mà nh° v­y không. Nói h¿t lÝi mà v«n không tin. M¥y nhÏ này ngÙ thiÇt!

RÓi tÛi "cô bói" Mù Oanh nïa ché. Nh¥t Ënh b¯t tôi Íc tên anh ta trong lúc xào bài. Và k¿t qu£ là tim hai ng°Ýi ang h°Ûng vào nhau. Ngoài nó ra thì c£ phòng có ai bi¿t bói toán gì âu nên nó b£o sao thì cé bi¿t v­y. Tôi không chËu nh­n thì nó b£o là tôi gi£ bÙ dÑi lòng. Gi¥u ai °ãc ché ëng hòng gi¥u nó, mÙt ng°Ýi coi bói chí công vô t° nh¥t vì không l¥y tiÁn. Nó còn dám thÁ nói không úng s½ bË thi l¡i môn xác su¥t ho·c môn ÐÙng v­t. T°ßng gì, ph£i nó thÁ môn nào còn tin, ché hai môn ó ¥y à, không thi l¡i thuÙc hàng... cça hi¿m. H¡n nïa, c¡ cing phán nó thi l¡i ÐÙng v­t, giÝ có thÁ cing không ng¡i miÇng.

Còn tôi. VÑn s¡ là tin c¡ l¯m chÉ riêng chuyÇn này thì h¡i h¡i... không l¯m m¥y. B±ng chéng là c¡ ã oán sai tôi h¿t mÙt l§n. Nh°ng cing không d¡i dÙt chÑng án, rçi c¡ gi­n bày ra trò trëng ph¡t tôi thì sao. Nh° l§n vëa rÓi nhÏ Kim Mai vÛi Liên Hoa ó, gián gián làm sao mà bË c¡ gi­n. B¯t c£ hai ph£i l­p téc i ra v°Ýn iÁu. C£ phòng xúm vô nn nÉ quá trÝi mà c¡ nh¥t quy¿t không chËu. Th­m chí xin i theo cing không cho. Báo h¡i hai éa nó i mà m·t mày xanh lè xanh lét. Tåi nó i rÓi còn l¡i bÑn éa tôi run muÑn ch¿t, c£ ám c§u trÝi kh©n ph­t không ngÛt. Nh¥t là tôi, cé "Nam mô a di à ph­t" cho ¿n lúc tåi nó vÁ. Mà có x£y ra gì âu... m·t hai éa nó t°¡i nh° hoa, hí ha hí híng. Thì ra vëa tÛi §u °Ýng ã g·p hai anh thú y K8, sau khi bi¿t lý do hai cô i l¡c loài ra ây bèn tÙi quá d«n cho i n chè. n xong hÙ tÑng trß vÁ... còn muÑn gì nïa.

Nh°ng l§n ó vÁ sau, m×i l§n có ai Á x°Ûng c§u c¡ là mÍi ng°Ýi l¡ l¡, d§n d§n quên luôn. Ng°Ýi mëng nh¥t là tôi ché còn ai. Không lãi dång c¡ b£o th¿ này phán kia nhïng chuyÇn tình c£m lng nhng s½ bË cho vào xó xÉnh. Và nhïng câu hÏi " khi¿m nhã, tò mò" quá méc ¡i lo¡i nh° "£nh có nói gì vÛi mi ch°a?" s½ không ai nhÛ Ã lâu lâu nhai l¡i... Qu£ th­t là phúc cho tôi l¯m thay!

Hoa Xinh vëa i âu vÁ, éng nhìn tôi th­t lâu mÛi l¡i gi°Ýng ngÓi. Sau ó thß v¯n thß dài c£ buÕi mÛi nói:

- Ta nói cái này mi ëng gi­n ta nghe An.

Ch°a bi¿t chuyÇn gì nh°ng tôi ã cng ng°Ýi chu©n bË tinh th§n liÁn. Gì ché nhìn iÇu bÙ rón rén nh° mèo không giÑng ngày th°Ýng cça nói là ç lo rÓi.

Hoa Xinh cé ng­p ngëng mãi:

- Th§y Tu¥n... ang triÃn lãm m¥y con b°Ûm cça mi bên tr¡i.

Tôi t°ßng nh° bên công tr°Ýng phá á vëa nÕ mÙt cái §m:

- ThiÇt không ó mi?

- ThiÇt...

Tôi nhÕm ng°Ýi:

- V­y giÝ làm sao?

Hoa Xinh ¥p úng:

- Ta không bi¿t... ÐËnh vÁ hÏi mi coi tính sao.

Tôi dß khóc dß c°Ýi:

- Hoa Xinh ¡i là Hoa Xinh. Mi gi¿t ng°Ýi không g°¡m ao rÓi.

Hoa Xinh buÓn r§u:

- ThiÇt, ta âu có ngÝ nh° v­y.

Tôi bñc mình xµng giÍng:

- V­y sao bïa hÕm mi nói ch¯c l¯m.

Hoa Xinh ngÓi im, tôi vùng v±ng:

- Ta không bi¿t âu. Mi tính sao thì tính i.

Hoa Xinh råt rè:

- Hay à ta qua xin l×i h¯n nghe.

Nghe Ón ào Liên Hoa thò §u xuÑng:

- Gì v­y tåi mi?

Tôi li¿c m¯t vÁ phía Hoa Xinh:

- Thì chuyÇn m¥y con b°Ûm ó. Ta ã nói không mà ráng m°ãn cho °ãc. GiÝ th§y em ngay m«u ó triÅn lãm bên tr¡i rÓi kìa.

- Ch¿t ch°a. Qua xin l¡i liÁn, °ãc không? - Liên Hoa mách n°Ûc.

Tôi nhìn Hoa Xinh hy vÍng, nh°ng nó ã l¯c §u, nói nhÏ:

- Không kËp âu, h¯n th¥y rÓi, tr°Ûc ta nïa.

Tôi muÑn éng tim. Ch¿t th­t rÓi! Phen này ëng hòng tên Tân ngó ¿n m·t tôi. H¯n s½ cho là tôi coi th°Ýng h¯n. Dám em cho ng°Ýi khác m°ãn quà cça h¯n t·ng. Làm sao bây giÝ ? Tôi vò §u bét tóc và c£ buÕi v«n không ngh) ra cách gì céu vãn. KhÕ ¡i là khÕ!

Liên Hoa cing nhi¿c Hoa Xinh phå tôi:

- Mi úng là nghiÇt thiÇt ó Hoa Xinh. Bi¿t là quà cça ng°Ýi ta mà cé É ôi m°ãn hoài. Không cho thì buÓn vui ç thé. Th¿ nào tên Tân cing gi­n nói cho coi.

- V­y giÝ ta i xin l×i...

Liên Hoa li¿c nó:

- Xin l×i thì ph£i xin rÓi, nh°ng b£o £m h¯n không h¿t gi­n âu.

RÓi nói còn quay qua "m¯ng" luôn c£ tôi nïa:

- Ðã c£n rÓi mà không chËu nghe. Cé sã b¡n th¥p iÃm, sã b¡n buÓn... sã không áng cing sã. M¥y tên nhóm nó không lo thì thôi m¯c gì ¿n mi. GiÝ nhóm nó tám iÃm ó, mi vÛi nó vui nÕi không?

- Thi ai mà bi¿t. HÏi mi ché th¥y m¥y con b°Ûm ã ít mà còn x¥u. Ðem nÙp th§y cho chëng... nm iÃm là cùng. Rçi nó bË d°Ûi trung bình rÓi sao chËu nÕi.

- V­y giÝ nó tám iÃm mi vui l¯m há.

Tôi cáu kÉnh:

- Nó vui ché m¯c gì b¯t ta vui.

Hoa Xinh buÓn xo:

- Bïa em nÙp ta tính ãi th§y ch¥m xong rÓi xin l¡i liÁn. Nh°ng th§y b£o em vÁ khoa ch¥m ché không ch¥m t¡i lÛp. Bßi v­y ta âu có dám nói. Ai ngÝ th§y l¡i chÍn trúng m«u ó... xui gì âu.

Liên Hoa l°Ým:

- Ðãi tÛi mi ngÝ là h¿t cách céu.

- GiÝ tåi mi ngh) phå ta ph£i n nói làm sao cho h¯n ëng có gi­n nè. R§u quá! - Tôi r§u r).

Hoa Xinh b×ng t°¡i nét m·t:

- Bi¿t âu l¡i hay mi. X°a giÝ mi cing âu có Ënh °ng h¯n, sµn dËp này coi nh° tr£ lÝi.

Tôi ho£ng hÓn la lên:

- Mi o£n h­u cing vëa thôi nghe. BÙ h¿t cách tr£ lÝi rÓi h£ ? Tình c£m cça ng°Ýi ta mi làm nh° gián ch¡i °ãc v­y.

Liên Hoa ¿ thêm:

- NhÏ này ch¯c muÑn bË n òn.

Hoa Xinh h¡i ho£ng:

- æa, không °ãc h£. Ai bi¿t.

Tôi l¡i thß dài th°Ýn th°ãt:

- Làm sao giÝ ta. ChiÁu nay có ti¿t hÍc hè. M·t mii nào mà dám g·p h¯n.

Liên Hoa chép miÇng:

- Thôi thì cé nói thiÇt ché sao bây giÝ. H¯n có gi­n thì ráng nn nÉ. Mua cóc, Õi, xoài, m­n em l¡i à chéng tÏ mình có thành ý. Hay k¹o cing °ãc.

Tôi l°Ým:

- Þ ó mà gián.

- Ché sao nïa. Mi tëng nói h¯n con nít l¯m mà. D× b±ng k¹o là ph£i quá ché lË.

Tôi nhn m·t. Liên Hoa hÏi °Ûm:

- Hay là bây giÝ mi ã th¥y h¯n... h¿t giÑng con nít ?

Tôi nhìn nó l¡ lùng:

- Mi nói v­y là sao?

- Là mi... c£m Ùng.

Hai éa nó ngó tôi lom lom, chÝ coi tôi ph£n éng th¿ nào. Tôi bñc mình không thèm nói nïa mà ngó ch× khác. NhÏ Hoa Xinh này úng là... ¡i ác. Ná nào ©y tôi vào hoàng c£nh khó xí th¿ nào. Gi­n nó xong tôi l¡i gi­n mình, nh¹ d¡ làm chi cho giÝ hÑi h­n.

ThÝi gian g§n ây tôi bi¿t tên Tân dành nhiÁu c£m tình cho tôi l¯m. Nh°ng không l½ h¯n ch°a nói gì mình ã lo tr°Ûc ? Mà ãi h¯n ngÏ ý thì cing không Õn. Të chÑi dù khéo ¿n âu cing làm ng°Ýi ta buÓn. Ngh) mÙt ng°Ýi ph£i buÓn vì mình là tôi sã quá, nên cÑ tránh không à cho h¯n bi¿t. Lúc nào tôi cing à ý không tên này thì cing nhÏ kia che ch¯n, ché không còn dám éng riêng vÛi h¯n nh° d¡o tr°Ûc. Þ trên lÛp hay âu cing v­y, tôi hy vÍng ri¿t rÓi h¯n s½ chán và s½ tñ hiÃu, nh° th¿ nh¹ nhàng h¡n nhiÁu. Tôi vÛi h¯n s½ không ai bË khó xí.

Nh°ng giÝ l¡i x£y ra chuyÇn v§y. Th¿ nào h¯n cing cho là tôi không thñc bång quý món quà cça h¯n. Vì không quý mÛi dám cho ng°Ýi khác m°ãn. Mà khi ã không quý quà thì cing s½ không quý ng°Ýi... Ch¯c ch¯n là h¯n s½ ngh) nh° v­y.

N¿u h¯n chÉ ngh) ¿n v­y còn á cho tôi. ChÉ sã h¯n cho r±ng tôi cÑ tình chà ¡p tình c£m cça h¯n. Không áp l¡i thì thôi ché ná nào làm cho h¯n b½ m·t tr°Ûc b¡n bè. RÓi ây h¯n s½ gi­n tôi ¿n không thèm nhìn m·t cho coi. T¡i sao tr°Ûc khi cho Hoa Xinh m°ãn không hÏi qua h¯n mÙt ti¿ng? H¯n không chËu thì cing có n¡i Õi thëa... Chao ¡i! GiÝ thì con b°Ûm vÛi c£ tâm tình cça h¯n ang ­u ngÝ ngÝ ß phòng triÃn lãm. Có là á ngây ngô cing ph£i bi¿t gi­n... Hoa Xinh ¡i là Hoa Xinh. Ph£i chi ëng than thß É ôi cho ta nghe i, thì giÝ này ta âu có mang tâm tr¡ng nh° là tÙi ph¡m? Gi£i thích làm sao vÛi h¯n chuyÇn b°Ûm ã chích formol mà còn bi¿t bay hß trÝi!

Ph£i nói là khÕ tâm ch°a tëng th¥y! Tác gi£: Khánh Di

Lúc này tên Tân gi­n tôi thiÇt rÓi. Th¥y tôi të xa h¯n ã lo l©n ch× khác m¥t d¡ng. M¥y l§n tôi canh ãi h¯n tan hÍc, mà l§n nào cing nh° l§n nào. Tôi éng cía trên h¯n vÁ cía d°Ûi. Tôi ngÓi l¡i lÛp thì h¯n ra ngoài. Lúc tr°Ûc éng âu cing có thà g·p ánh m¯t h¯n, còn giÝ thì ëng có hòng. H¯n tránh tôi nh° tr» con tránh g·p bác s). H¯n làm tôi vëa buÓn c°Ýi cing vëa bñc mình. Tôi muÑn g·p h¯n à gi£i thích, à xin l×i, §y lòng thiÇn ý mà ná nào h¯n h¿t tránh l¡i né hoài.

Phúc Châu b£o vÛi tôi là h¯n tñ ái, không muÑn nhìn th¥y tôi nïa. Nghe mà muÑn... tñ ái theo h¿t séc. Th¥y ch°a, tôi nói h¯n giÑng con nít có úng ghê ch°a! Cing may h¯n là con trai, là con gái vëa con nít vëa nhÏng nh½o nh° v­y có n°Ûc... m¥y anh khóc h¿t.

- Vëa ph£i thôi cô n°¡ng. - Phúc Châu g°Ým g°Ým nhìn tôi. - Ðëng giÏi nói ng°Ýi ta. L×i cça mình to nh° cái ình kìa.

Tôi xå m·t xuÑng liÁn:

- Ai mà không bi¿t, bßi v­y mÛi lo xin l×i nè. Mà có g·p âu.

Phúc Châu làm ra v» ng¡c nhiên l¯m:

- æa. Cing bi¿t xin l×i nïa h£?

- Châu làm nh° tôi ngang ng°ãc l¯m v­y. Làm gì không bi¿t. T¡i tôi c£ nà b¡n bè ché bÙ.

- Sao An không hÏi nó tr°Ûc?

- N¿u ngh) ra thì âu có gì Ã khÕ. - Tôi thß dài. - Mà bïa ó cing h¡i quýnh quáng, muÑn hÏi cing ch°a ch¯c kËp.

- V­y sao không l¥y bÛt m«u cça nhóm? D° nhiÁu l¯m mà.

Tôi thú nh­n:

- Còn úng nm m«u ché d° gì. An làm rách h¿t m¥y m«u rÓi.

Phúc Châu trÑ m¯t:

- ChÉ còn úng nm m«u?

Tôi làm thinh g­t §u. Phúc Châu nhìn tôi thß ra ¿n m¥y l°ãt:

- ThiÇt tình là cô n°¡ng à. Th±ng Tân nó gi­n An là úng rÓi.

Tôi cÑ vÛt vát:

- Nh°ng m¥y m«u ó âu có ¹p b±ng...

- Ðâu ph£i là viÇc ch¥m iÃm... V­y mà i chê ng°Ýi ta con nít.

- HÕm nay An r§u muÑn ch¿t luôn. Ph£i gì gi£i thích °ãc cing còn á. Ðàng này... - Tôi l¡i thß dài.

Phúc Châu sÑt ruÙt:

- Thôi ëng than nïa. Th±ng Tân nó cing không s°Ûng h¡n âu. Nó buÓn g¥p m¥y l§n An nïa kìa.

Tôi dáo dác:

- Gì dï v­y. Châu bi¿t An buÓn bao nhiêu không mà òi g¥p m¥y l§n.

Phúc Châu gi£i thích:

- Nh° An thì chÉ gÍi là ng¡i, là... r§u gì ó ché không ph£i buÓn. Bi¿t ch°a?

Tôi cãi:

- BuÓn thiÇt ché bÙ. Không tin Châu hÏi tåi phòng An coi.

Phúc Châu t·c l°ái:

- Châu cing buÓn nh° An ó.

Tôi cong cÛn:

- M¯c gì Châu ph£i buÓn?

- Châu... buÓn c°Ýi.

Tôi ngó l¡:

- V­y cé c°Ýi i. Còn An c°Ýi không nÕi âu.

Phúc Châu b×ng nghiêm giÍng:

- An bi¿t vì sao th±ng Tân buÓn không?

- Bi¿t.

- Nói i.

Tôi nói mÙt m¡ch:

- T¡i An l¥y quà Tân t·ng cho Hoa Xinh m°ãn, nh° v­y là không tôn trÍng Tân nên Tân gi­n.

- GiÏi quá hén. Còn t¡i sao nó buÓn?

- Thì gi­n quá... hóa buÓn.

- Còn gì nïa?

- H¿t rÓi. BÙ ch°a ç h£?

- Ch°a. Còn mÙt cái nïa. Quan trÍng nh¥t.

Tôi nghiêng §u, rÓi l¯c. ChËu thôi. Cái quan trÍng nh¥t tôi ã nói rÓi, không l½ còn quan trÍng A hay quan trÍng B nïa sao?

Phúc Châu ành nói:

- Th±ng Tân buÓn vì nó bi¿t... An không ngh) gì ¿n nó h¿t.

Tôi thß dài.

Phúc Châu nói ti¿p:

- Nó không ph£i ti¿c con b°Ûm âu. Có iÁu nó ngh) An cÑ tình làm v­y à cho nó hiÃu, nó th¥y h¿t hy vÍng...

Tôi phân tr§n:

- Mai mÑt Châu nói vÛi Tân giùm. Không ph£i An cÑ tình âu. T¡i Hoa Xinh nn nÉ quá mà An th¥y nó tÙi nghiÇp, nhóm nó hai tên kia không ai chËu lo gì h¿t. VÛi l¡i t°ßng th§y ch¥m iÃm xong thì tranh thç xin l¡i, ai mà dè... An cing áy náy l¯m ché bÙ.

- ê, thì An áy náy, nh°ng chÉ tÛi méc áy náy thôi.

Tôi hiÃu ý cça Phúc Châu nên không tr£ lÝi mà nhìn sang ch× khác.

GiÍng cça Phúc Châu h¡i e dè:

- An không ngh) ¿n nó chút nào h¿t h£?

- An coi Tân nh° b¡n bình th°Ýng thôi hà.

- Ché An ngh) ¿n ai?

- BÙ ph£i ngh) ¿n ai mÛi °ãc sao. An mÛi hÍc nm thé nh¥t mà, ngh) ¿n chuyÇn ó là sÛm dï l¯m. KhÏi hÍc luôn á. - Tôi l°Ým.

Phúc Châu thm dò:

- Th±ng Tân nó ngh) ch¯c An có anh nào rÓi...

Tôi gi«y n©y:

- Anh nào âu. Nói gì ác éc v­y. M¥t duyên con ng°Ýi ta rÓi sao.

Phúc Châu phì c°Ýi:

- V­y th±ng Tân có quyÁn hy vÍng rÓi há?

Tôi ng¡ ngác:

- Hy vÍng gì?

- Thì hy vÍng... chÝ An.

Tôi xua tay rÑi rít:

- Thôi, thôi. Làm ¡n à An sÑng thanh th£n vÛi. HÕm nay bË tåi trong phòng khçng bÑ chuyÇn ó hoài, sã tÛi giÝ ch°a h¿t nè.

Phúc Châu c°Ýi:

- Không vui thì thôi ché gì ph£i sã.

Tôi v«n l¯c §u lia lËa:

- Vui kiÃu ó hÓi hÙp, dÅ au tim l¯m. Châu thích thì vui mÙt mình i, ëng có rç rê.

- An làm Châu muÑn au tim luôn.

- Cái gì cing òi theo tôi h¿t v­y. MÇt Châu quá nghe.

RÓi tôi l¡i d·n dò:

- NhÛ nói giùm An nghe. Nói là An xin l×i rÓi, ëng có gi­n nïa.

- Sao An không nói th³ng vÛi nó?

- HÏi nghe hay ch°a. Tân có chËu g·p m·t An âu.

- Thì vi¿t th°. Nó có ý chÝ th° An ó.

Thì ra là v­y. Tôi vá l½, h¯n tránh g·p m·t ý muÑn à tôi vi¿t th°. Nh°ng nhè tôi thuÙc lo¡i th­m dÑt không thà hiÃu nÕi thâm ý sâu xa ó.

- Còn th° chi nïa. HÓi nãy nói v­y là h¿t ý rÓi. - Tôi nhìn Phúc Châu ¯n o.

- Chç y¿u vÛi nó kìa. Ché nói vÛi tôi thì nh±m gì.

- Châu vÁ nói l¡i giùm i, làm ¡n làm ph°Ûc mà.

Phúc Châu nhìn âu âu, không g­t cing không l¯c. Ch¯c h¯n ang buÓn cho cái trò hòa gi£i không tÛi âu cça mình. Tôi Ënh nn nÉ h¯n vài câu nïa cho xuôi nh°ng chuông ã réo lên inh Ïi. Mëng quá, tôi éng lên sau khi b¥m tay h¯n nh¯n nh¹:

- NhÛ nói giùm nh° v­y nghe. MÑt t¡ ¡n cho cåc k¹o.

Quét °ãc mÙt ×i, tôi chÑng chÏi éng nhìn ph§n nào thành qu£ cça mình. Nãy giÝ mÏi tay mÏi l°ng g§n ch¿ mà mÛi h¡n nía thành lang. C° xá gì mà dãy hành lang dài th¥y mà ngán, éng ß §u này nhìn sang §u kia th¥y ai cing có tí t¹o.

Cing hên cho tôi h¿t séc, chç nh­t này c° xá v¯ng hoe. ChÉ có m¥y ng°Ýi cùng t§ng qua l¡i nhìn tôi c°Ýi thông c£m v­y thôi, ch°a th¥y bóng anh chàng nào th¥p thoáng. Ph£i nói là cñc kó may. MÍi khi ¥y à, c° xá nï sáng chç nh­t cé gÍi là n°Ým n°ãp. D) nhiên s½ gây phiÁn phéc rÓi.

Nh°ng ông trÝi ã th°¡ng mà không chËu th°¡ng cho trót. Tñ nhiên ang quét, tôi b×ng ng©ng lên và th¥y anh ta éng ó tñ hÓi nào. MiÇng nß nå c°Ýi bí ©n nh° nàng Monalisa.

Quê quá trÝi nh°ng tôi v«n làm bÙ tÉnh queo:

- Nhìn gì. Quét nhà ché gì mà nhìn!

-....

Tôi ngëng tay gi­m chân:

- Anh H£i i ch× khác i, ëng có éng ó.

- Anh éng thôi mà, có phá gì âu.

Tôi nói ngang:

- Không phá nh°ng anh nhìn v­y em quét không °ãc.

Anh ta b°Ûc ¿n:

- V­y thì Õi ch×. Cô ng°Ýi lÛn nhìn, còn anh thì quét.

Tôi tròn m¯t nh°ng cing °a chÕi cho anh ta, không quên thách théc:

- Anh dám quét thiÇt hôn?

Anh ta c°Ýi lÛn:

- Có gì mà không dám. L¡i kia éng coi anh biÃu diÅn nghe.

RÓi anh ta c§m chÕi quét thiÇt. Không nhïng nhanh mà còn kù nh°ng không hÁ qua quýt. GiÏi nh° b¥t kó cô con gái £m ang nào.

Ðéng nhìn mÙt lát, tôi hÏi:

- Anh H£i mÏi tay ch°a?

- Ch°a.

- MÏi l°ng ch°a?

- Ch°a. Ch°a mÏi gì h¿t. Chëng nào quét xong mÛi mÏi.

Tôi nhìn tÛi nhìn lui rÓi ch¯t l°ái:

- Thôi, anh H£i tr£ chÕi ây cho em. Nhìn anh quét th¥y tÙi nghiÇp quá. Rçi có ai th¥y kó ch¿t.

Anh ta th£n nhiên:

- Cô ng°Ýi lÛn sã thì vô phòng i. Khi nào xong anh kêu ra bàn giao.

Tôi gi«y n©y:

- Ai làm kó cåc v­y. Em sã kó cho anh ché âu ph£i cho em. VÛi l¡i em bË ph¡t mà Ã anh H£i quét thì l°¡ng tâm c¯n rét au l¯m. Thôi, anh H£i tr£ ây. L¡i kia éng i.

- Sao cô ng°Ýi lÛn bË ph¡t v­y h£?

Tôi h¡i ng§n ngë:

- Em sí dång b¿p iÇn.

Anh ta b­t c°Ýi thành ti¿ng:

- HÓi nào?

- M¥y ngày nay rÓi. ChË C©m nói l§n §u nên cho chç nh­t v¯ng ng°Ýi mÛi thì hành án. - Tôi c°Ýi theo.

Anh ta hÏi l¡i:

- L§n §u bË b¯t g·p hay l§n §u mÛi n¥u b¿p?

Tôi nhún vai:

- D) nhiên là l§n §u b¯t g·p. Ché të hÓi ß c° xá tÛi giÝ tåi em ngày nào mà không sí dång.

Anh ta ng¡c nhiên:

- N¥u n thôi h£?

- Ðç h¿t. N¥u n, çi Ó... Bïa ban tñ qu£n b¯t g·p là em ang çi Ó. Xui ch°a tëng th¥y.

Anh ta l¡ lùng:

- æi Ó trên b¿p iÇn?

Tôi cing th¥y l¡ không kém:

- æa. Anh H£i không bi¿t thiÇt h£? N°Ûng bàn çi trên b¿p rÓi çi.

Anh ta g­t gù:

- Sáng t¡i quá há. Sao không nhÝ m¥y b¡n trong lÛp sía giùm?

Tôi kà khÕ:

- Có ché sao không. Nh°ng iÇn c° xá lúc m¡nh lúc y¿u mà tåi em thì çi nhiÁu quá. Ri¿t rÓi cing làm bi¿ng nhÝ. Tñ ra chã mua iÇn trß vÁ thay luôn. Thay sao mà d° Ñc vít quá trÝi. Bßi v­y ph£i n°Ûng mà çi ché âu dám c¯m. Tôi c°Ýi khúc khích.

Anh ta "khen":

- V­y cing giÏi rÓi ó.

Mãi nói chuyÇn mà anh ta quét xong të Ýi nào tôi cing ch³ng hay. пn chëng nghe anh ta nh¯c:

- GÍi chË C©m nghiÇm thu °ãc ch°a, xong rÓi nè.

Tôi ng¡c nhiên:

- æa. Sao anh quét nhanh quá v­y?

Anh ta ra v» r¥t sµng sàng:

- V­y anh quét l¡i l§n nïa nghe?

- Thôi. S¡ch l¯m rÓi. ÐÃ em i c¥t chÕi. - Tôi c°Ýi xòa.

Tôi cúi §u iÇu àng:

- Cám ¡n anh H£i nhiÁu th­t nhiÁu.

Ðang i tôi chãt khñng l¡i:

- Nãy giÝ em quên, anh H£i qua tìm ai v­y?

- Anh tìm cô ng°Ýi lÛn.

Tôi h¡i nghi ngÝ:

- ThiÇt hôn? Bïa nay chç nh­t mà anh cing lên tr°Ýng sao? Hình nh° m¥y chË khóa anh ß t§n A mà.

- V­y... Cô ng°Ýi lÛn không Ënh mÝi anh vô phòng h£?

Tôi vÙi tr£ lÝi:

- Có, có ché. Phòng em àng kia kìa. Anh H£i vô ch¡i i. Còn em vÛi nhÏ Liên Hoa ß l¡i hà.

Tôi ©y cía phòng lÛn, rÓi vào phòng sáu:

- Liên Hoa ¡i, phòng mình có khách nghe.

Liên Hoa ang n±m hÍc bài trên gi°Ýng, nghe kêu nó vÙi nhÕm d­y. Chãt nó tròn m¯t khi vëa th¥y anh H£i b°Ûc vào. Tôi t°ßng nói th¥y anh l¡ thì ng¡c nhiên nên không à ý.

Tôi giÛi thiÇu:

- Anh H£i này hÍc Kinh t¿ 5 ó mi. Còn Liên Hoa chung phòng em ó anh H£i.

Anh ta t±ng h¯ng:

- Chào Liên Hoa.

Liên Hoa leo të gi°Ýng trên xuÑng, m·t mii ng¡ ngác:

- D¡.

Tôi mÝi:

- Anh H£i ngÓi ch¡i nha.

Tôi mÝi rÓi mà anh ta v«n éng hoài ngoài cía. M¯t trãn lên nhìn nhïng dây iÇn ging ngang ging dÍc. Mãi ¿n lúc ¥y tôi mÛi phát hiÇn, n¿u anh ta vào phòng mà không cúi xuÑng, s½ có mÙt sãi dây iÇn ngáng cho vào cÕ.

Tôi và Liên Hoa th¥y m¯c c°Ýi quá, ph£i éng khåt khËt c£ buÕi mÛi gi£i thích °ãc:

- Bïa hÕm kê gi°Ýng l¡i tåi em tñ m¯c iÇn luôn. Tåi em éa nào cing lùn h¿t. Ai biÃu anh H£i cao quá chi.

Anh ta t·c l°ái, c©n th­n cúi ng°Ýi d°Ûi rëng dây iÇn th¥p tè:

- Ðúng là phòng cça m¥y cô...

-...Lùn. - Tôi råt cÕ lén nói ti¿p, ý là nhÏ xíu v­y mà anh ta cing nghe °ãc.

Anh ta vÙi c£i chính:

- Anh chÉ nói v­y thôi ché không có chê lùn gì âu nghe. Ðëng Õ thëa cho anh ó.

Tôi vÛi Liên Hoa ôm bång c°Ýi ng·t ngh½o, c°Ýi ¿n muÑn n¥c cåt...

Anh ta ngó hai éa tôi:

- M·t anh H£i dính lÍ h£?

- Ðâu có. - Tôi vÙi tr£ lÝi, suýt nïa ã bË s·c vì ráng nín c°Ýi mà nín không nÕi. - Anh H£i ngÓi ch¡i i.

Anh ta t§n ng§n nhìn kh¯p phòng mÙt lúc:

- ÐÃ anh vÁ m°ãn Ó qua m¯c dây iÇn l¡i cho.

Ra ¿n cía anh ta còn ngoái l¡i:

- Ghê quá, phòng cça m¥y cô ging b«y ghê quá!

Tôi vÙi ch¡y theo c£n anh ta l¡i:

- Tåi em ai cing... ng¯n ngçn hà, không sao âu anh H£i ¡i. M¯c công anh l¯m, anh cé ngÓi ch¡i vÛi tåi em i.

- Có gì mà m¯c công. MÑt nhÛ ãi chè anh nghe.

Nói xong, anh ta nháy m¯t vÛi tôi mÙt cái rÓi khép cía l¡i. Tôi mang v» m·t áy náy quay trß vào phòng:

- TÙi nghiÇp £nh quá Liên Hoa ¡i. Ta vÛi £nh có thân gì âu... ng¡i quá!

Tôi b×ng th¥y Liên Hoa nhìn mình ch±m ch±m:

- Cái anh mà mi nói á lông nheo ó ph£i không?

- ê. ¢nh ó! Sao v­y? Có gì không mi? - Tñ nhiên tôi th¥y h¡i sã.

- Mi không bi¿t £nh là ai h£?

Tôi ng¡c nhiên:

- ¢nh nói hÍc Kinh t¿ 5. Thì ta bi¿t v­y. Mi quen h£?

M·t Liên Hoa b×ng giãn ra, nó c°Ýi tçm tÉm:

- RÓi, v­y là mi bË gài b«y...

- Nói nghe ghê quá mi. Ai gài b«y ta v­y? - Tôi h¿t hÓn.

Liên Hoa c°Ýi bí m­t nh°ng l¡i nói:

- Không gì âu. Th¿ nào mi cing bi¿t hà.

- Nói ta nghe vÛi, mi làm ta hÓi hÙp quá. - Tôi chåp tay nó nn nÉ.

Liên Hoa l¯c §u qu§y qu­y:

- Nói cho mi bi¿t à ta bË chíi h£. Thôi i, ëng b¯t ta làm tà lanh.

Nói v­y rÓi nó leo trß lên gi°Ýng n±m dài. CÑ tình nghêu ngao hát tr°Ûc c·p m¯t §y "ngÕn ngang trm mÑi" cça tôi. Téc quá tôi bèn l¥y cây vi¿t chÍt lên m¥y khe gi°Ýng ch× nó n±m, nhÏ cong ng°Ýi la oai oái:

- Làm cái gì v­y. Ðau mi.

Tôi mím môi không thèm nói, cé canh ch× nào có nó là chÍt. Liên Hoa ln lÙn trên gi°Ýng c°Ýi s±ng s·c. Chëng chËu h¿t nÕi nó ph£i phóng xuÑng ¥t. TrÓi tru tréo:

- Con này coi v­y mà ác...

Tôi vênh m·t lên:

- Nói i, h¿t ác liÁn.

Liên Hoa v«n ngoan cÑ:

- Khi không b¯t ta nói là sao? Kó cåc ch°a. Mi hÏi anh H£i thí coi.

Tôi ngÝ ngã nh°ng v«n nói:

- HÏi làm sao? Có mi ây hÏi tr°Ûc rÓi tÛi £nh sau.

- Rçi ta nói sai thì sao. Thôi i.

Tôi trß l¡i giÍng nn nÉ:

- Làm ¡n giùm i Liên Hoa. Mi làm ta lo muÑn ch¿t nè. Mi không chËu nói là thành Ùc á hÓi nào không hay ó.

Liên Hoa suy ngh):

- Ta cho mi bi¿t mÙt chút thôi nghe. Không th¯c m¯c nïa, chËu không?

TÓi ë ¡i. KÇ, bi¿t °ãc chút nào hay chút ó.

- Mi hÏi nhÏ Xuân Hi¿u i.

Tôi muÑn xù lông lên:

- Mi gián vÛi ta ó h£ Liên Hoa?

- ThiÇt ché bÙ. Mi cé hÏi i rÓi nó nói cho mà nghe.

Nói xong nó vÍt nhanh ra cía:

- Ta qua m¥y chË ch¡i à. Mi ß nhà ti¿p khách mÙt mình i.

Tôi ch°a kËp kêu nó ã óng cía l¡i cái r§m. Téc quá tôi Ënh tông cía ch¡y à níu áo nó. Nh°ng vëa ra tÛi phòng lÛn ã th¥y anh ta kÁm kéo lÉnh kÉnh ang chÝ ngoài cía. Còn Liên Hoa ang éng phía sau nh¥m nháy chÍc tôi. Không làm gì °ãc, tôi bèn dé dé n¯m tay vÁ phía nó:

- Cho mi bi¿t nghe. MÙt cái dé b±ng ba cái ¥m ó.

Nó lè l°ái rÓi mÛi bÏ ch¡y, không quên qung l¡i câu nói:

- Anh H£i coi chëng bË nó n thËt nghe. Nó là bà ch±n cça phòng em ó.

TrÝi! Nghe nó nói ch°a. Ác gì mà ác dÅ sã.

Th¥y tôi cé lo trãn m¯t ngó theo, anh ta gõ cÙp cÙp vào cía:

- Anh vào phòng °ãc ch°a?

Tôi gi­t mình, rÑi rít ©y rÙng cía:

- Ý quên, anh H£i vô i.

Anh ta vëa i và nói bâng qu¡:

- HiÁn v­y mà bË chÍc là bà ch±n. TÙi nghiÇp dï hôn.

Anh ta làm tôi mçi lòng h¿t séc, sém tí nïa là ã såt sËt:

- NhÏ ó chuyên môn vëa n c°Ûp vëa la làng ó anh H£i. Anh ta Óng tình:

- ê. TÙi nghiÇp cô ng°Ýi lÛn ghê. V­y mà anh H£i không giúp °ãc gì h¿t.

Mà sao Liên Hoa bË cô ng°Ýi lÛn r°ãt ch¡y dï v­y?

-HÓi nào. Em có r°ãt gì âu. T¡i nó bÏ ch¡y em ph£i ch¡y theo kêu l¡i ó ché. - Tôi nói giÍng vô tÙi.

- Lát anh H£i vÁ cô ng°Ýi lÛn ëng r°ãt theo v­y nghe, anh nhát l¯m ó.

- Xí! - Tôi nguýt dài. - Tay anh kÁm búa ç thé v§y mà ai dám r°ãt.

- V­y h£. V­y thì anh yên tâm... Anh cúp c§u dao nghe, có ang n¥u n°Ûng gì không ó?

- D¡ không. Anh H£i cé cúp i.

RÓi tôi m·c nhiên làm thã phå cho anh ta, lúc °a kÁm, lúc phå kéo dây, lúc éng ng¯m nghía. TrÝi càng lúc càng nóng, nhìn l°ng áo anh d§n «m mÓ hôi mà th¥y nao lòng sao âu. ViÇc âu mà nh° trên trÝi r¡i xuÑng, m¯c cho xong h¿t nhïng sáu bóng èn ¿n sáu gi°Ýng, rÓi sía bàn çi... th¿ nào cing ph£i tÛi tr°a. Ngh) ng¡i mÙt tí trÝi ã chiÁu. V­y là h¿t c£ mÙt ngày chç nh­t. Tñ nhiên tôi th¥y mình sao mà tÙi l×i, ná nào i c°Ûp tr¯ng mÙt ngày chç nh­t cça ng°Ýi ta... Ng°Ýi d°ng thôi mà ché có hÍ hàng chi âu mà hành ng°Ýi ta dï v­y...

... Nh°ng còn cái anh này nïa, cing l¡ Ýi ch°a. Ai b£o qua ây làm chi rÓi giành làm giành sía, báo h¡i tôi ph£i bË l°¡ng tâm c¯n rét. Mà ã h¿t âu, chÉ tÑi nay hay cùng l¯m là sáng, th¿ nào li lau nhau ó cing hÏi này nÍ, ho¡nh hÍe ç thé cho coi. Và d) nhiên là lÝ béng chuyÇn ph£i cám ¡n. Tôi còn l¡ gì tåi nó nïa, có ng°Ýi có viÇc à chÍc là tåi nó mëng còn h¡n cho n k¹o, ß ó mà ¡n i¿c cho.

Ngh) tÛi ngh) lui mÙt lát, tñ nhiên th¥y có gì không Õn, tôi bèn gÍi:

- Anh H£i ¡i!

Ðang cng kéo gì ó nghe tôi kêu anh ng©ng lên:

- Gì ó cô ng°Ýi lÛn?

Nhìn mÓ hôi ang Íng tëng giÍt trên trán anh, tôi b×ng th¥y nao lòng quá. Anh ta giÏi giang và tí t¿ th¿ kia bi¿t tr£ ¡n sao cho vëa?

Tôi l³ng l·ng i xuÑng cÕng c° xá, mua vài trái chanh và cåc n°Ûc á. Qua phòng 4 c·m cåi làm cho anh ly n°Ûc. N¿u có café á ch¯c anh s½ thích h¡n, nh°ng làm sao tôi có thà qua cntin bê café vÁ? Chç nh­t ché bên c° xá lúc nào cing có vài k» ngó ra cía sÕ, sµng sàng réo lên inh Ïi khi có b¥t kó cô nàng nào i ngang. Cho vàng tôi cing không dám nÙp m¡ng âu.

Khi tôi bê ly á chanh trß qua, anh ta ã xong mÍi viÇc và ang ng¯m ngó gì ó trên gi°Ýng tôi:

- Gi°Ýng cça cô ng°Ýi lÛn ây ph£i không?

- D¡ ph£i. Sao v­y anh H£i.

- Có sao âu. T¡i th¥y hoa hòe sói quá nên oán cça cô ng°Ýi lÛn v­y mà. - Anh ta chÉ tay dÍc béc t°Ýng.

Tôi nguýt dài, ·t ly n°Ûc xuÑng bàn:

- Anh H£i uÑng n°Ûc chanh nghe.

- Cám ¡n cô ng°Ýi lÛn.

Tôi b×ng nhÛ iÁu Liên Hoa ã làm mình th¯c m¯c, nh°ng l¡i bn khon không bi¿t có nên hÏi anh ta không. Anh ta có bi¿t hay là không bi¿t?

- Anh H£i? - Tôi l¡i gÍi.

Anh ta nh°¡ng m¯t chÝ nghe tôi nói. Tôi ng­p ngëng giây lát:

- Anh H£i bi¿t Liên Hoa ph£i không?

- Cô b¡n hÓi nãy ó h£?

- D¡.

- Thì cô ng°Ýi lÛn giÛi thiÇu ó.

- Không ph£i, ý em hÏi là anh H£i có quen nó tr°Ûc không?

- Không.

- V­y... Xuân Hi¿u?

Anh ta ng¡c nhiên h¡n:

- Xuân Hi¿u nào v­y? B¡n cô ng°Ýi lÛn làm sao anh bi¿t?

Tôi chau mày. V­y là sao ta? Ng°Ýi thì không bi¿t, ng°Ýi l¡i không chËu nói? Không l½ ph£i ãi Xuân Hi¿u lên mÛi hÏi °ãc? Rçi nó cing ¥m Û thì tôi bi¿t hÏi ai nïa? NhÏ Liên Hoa này coi v­y mà cing ác, bi¿t gì thì cé nói ¡i cho ng°Ýi ta nghe. Bày ·t gi¥u gi¥u khó °a muÑn ch¿t.

Th¥y tôi cé nhn mày nhíu trán hoài, anh ta cing sÑt ruÙt:

- ChuyÇn gì h£ cô ng°Ýi lÛn, nói cho anh nghe vÛi.

Tôi nhìn anh phân vân:

- Em không bi¿t. T¡i hÓi nãy nhÏ Liên Hoa hÏi em bi¿t anh H£i không. Em nói không, v­y rÓi nó nói em bË gài b«y. Kêu em hÏi nhÏ Xuân Hi¿u nïa. Em t°ßng anh H£i bi¿t nên hÏi thí v­y mà. Thôi, ãi nhÏ Xuân Hi¿u lên em hÏi cing °ãc.

Anh ta c°Ýi xòa:

- V­y mà t°ßng có chuyÇn gì làm anh cing h¿t hÓn.

Tôi nghi ho·c:

- Anh H£i có gì mà ph£i h¿t hÓn?

Anh ta tr£ lÝi:

- Tính anh hay v­y l¯m. Vui sau cái vui cça thiên h¡. Nh°ng lo theo cái lo cça thiên h¡. Con cháu cça NguyÅn Trãi ph£i v­y mÛi °ãc.

Tôi b­t c°Ýi:

- Anh H£i nói chuyÇn vui ghê. Sao hÓi ó anh không chÍn vn mà theo kinh t¿ chi v­y, khô khan th¥y mÓ.

- Cô ng°Ýi lÛn th¥y anh có khôn khan không?

Tôi suy ngh) mÙt chút:

- Ch¯c là.... không. Còn em? Anh H£i th¥y sao? - HÏi rÓi tôi mÛi th¥y m¯c cá. Khi không i hÏi kó cåc.

Anh ta tr£ lÝi không chút suy ngh):

- Th¥y cô ng°Ýi lÛn nh° là con nít ché sao.

Tôi ngÛ ra:

- Em á h£? Anh H£i nói thiÇt không v­y?

- Không.

Tôi nhìn sïng anh ta, rÓi l°Ým:

- Nói chuyÇn vÛi anh H£i ri¿t em không bi¿t °Ýng nào luôn nïa. Anh H£i ngÙ thiÇt ó. Anh ta nh°Ûng m¯t:

- NgÙ thiÇt không?

Tôi qu£ quy¿t:

- ThiÇt.

Anh ta chãt c°Ýi:

- V­y mà anh l¡i th¥y cô ng°Ýi lÛn ngÙ thôi ché. Cô ng°Ýi lÛn nhÛ lúc g·p anh ß nhà n không?

Tôi g­t §u. Nh°ng ngh) ngãi rÓi l¡i Ï m·t. L§n ó anh ta á lông nheo tôi ché âu.

Anh ta nhìn tôi mà m¯t m¡ màng nh° ang nhÛ vÁ k÷ niÇm x°a nào ¥y:

- Anh nhÛ hÓi ó trông cô ng°Ýi lÛn buÓn c°Ýi l¯m. Ai Ýi là sinh viên mÛi, l¡i là con gái. Trong khi m¥y cô nï kia hay nghiêm trang, ho·c e ¥p ng°ãng ngùng khi éng giïa n¡i ông ng°Ýi. Thì cô ng°Ýi lÛn cé lo nghiêng qua ngó l¡i, ng¯m này ng¯m kia. Nh° thà mình là àn chË không còn bi¿t sã là gì.

Anh ta b­t c°Ýi, chút xíu nïa ã xoa §u tôi:

- Trông "láo" không chËu °ãc.

Tôi råt vai l¡i, le l°ái:

- Bßi v­y anh mÛi Ënh trëng m¯t e dÍa cho bÏ ghét ché gì?

- Nhìn thôi ché âu có trëng.

- Ph£i à! - Tôi dài giÍng. - Nhìn mà m¯t phát lía th¥y ghê luôn.

- Nh°ng cô ng°Ýi lÛn âu có sã.

- Ghét ché ß ó mà sã.

Anh ta c°Ýi trêu tôi:

- T°ßng d¡n d) l¯m. V­y mà lúc bË anh chÍc, m·t cé nghÇch ra, y nh° cô ngÑ.

Tôi ¥p hai tay lên m·t:

- T¡i anh H£i ó, bßi v­y tåi trong phòng mÛi chÍc em...

- ChÍc sao? KÃ anh H£i nghe vÛi. - Anh ta trß giÍng nh° då khË.

Tôi l¯c §u nguây ngu©y, hai m¯t cåp xuÑng. Có hÍa bË iên mÛi dám kà cho anh ta nghe.

- KÃ i. Lát anh H£i d«n i mua bánh nè, hay mua búp bê...

Tôi c°Ýi ngo·t ngh¹o:

- Thôi i. Anh H£i làm nh° em là con nít mÛi ba tuÕi.

- V­y ché anh ph£i làm sao cô ng°Ýi lÛn mÛi chËu kÃ?

Tôi d«u môi:

- Không kÃ. Không bao giÝ kÃ.

- Nh¥t Ënh?

- Nh¥t Ënh. Tôi qu£ quy¿t. Ch°a bao giÝ tôi trông nhÏ Xuân Hi¿u nh° m¥y ngày này. Ph£i nói là mòn mÏi c£ ng°Ýi. Phát téc lên °ãc. Dám cúp hÍc të thé hai ¿n giÝ, không ¡n xin phép cing ch³ng mÙt ti¿ng nh¯n gíi. May cho nó là hai ngày nay ít buÕi ít ti¿t, bài vß không nhiÁu và cing không có kiÃm tra. May quá là may, ché n¿u không phen này cho nó ch¿t ng¯c cing ch³ng ai thèm th°¡ng xót.

Tôi trông Xuân Hi¿u a ph§n t¡i nhÏ Liên Hoa. Không trong t§m m¯t thì thôi, ché m×i l§n nhìn nó mÙt cái là y nh° r±ng nó... mím chi cÍp, ra v» khoái chí gì l¯m. Tôi bi¿t ch¯c ch¯n là có mÙt chuyÇn "mÝ ám" mà nó s¯t á không thèm à lÙ. MÙt hai b£o tôi cé hÏi Xuân Hi¿u. Mà cô nàng зng ThË Xuân Hi¿u thì.... hái ôi, l·n gì ¿n hai ngày nay không chËu ló m·t lên tr°Ýng.

Có l§n ch¯c th¥y tôi tÙi nghiÇp quá, Liên Hoa cing có an çi:

- Mi làm gì mà nh° sÑt vó v­y. Bình th°Ýng l¡i i mà.

Tôi không c£m ¡n lÝi an çi cça nó mà còn li¿c cho mÙt cái s¯t l»m:

- Không bi¿t ta tÙi tình gì mà ph£i hÍc chung vÛi mi v­y nïa. Con ng°Ýi Ùc ác nh¥t trong nhïng ng°Ýi Ùc ác.

Liên Hoa vênh m·t, lên giÍng k» c£ nhìn th¥y phát ghét:

- Ai biÃu mi sÑt ruÙt chi, chuyÇn gì rÓi të të cing bi¿t ché gì. Ðó giÝ không bi¿t cing có sao âu.

Tôi ài giÍng:

- Ph£i à. Ðëng t°ßng giÏi nghe c°ng. Mai mÑt vái trÝi cho tÛi phiên mi ·ng ta c°Ýi cho ã.

M·t nó v«n nh¡n nh¡n:

- Bßi v­y ta lo tranh thç c°Ýi tr°Ûc nè. HÕm rày hÕng th¥y h£.

- C°Ýi i. Coi ai mòn rng cho bi¿t.

- Ý! Xuân Hi¿u lên kìa.

Có ti¿ng ai reo lên ngoài cía sÕ. Tôi vÙi bÕ ra cía nhìn xuÑng. Ðúng là nhÏ Xuân Hi¿u lên th­t. Nh°ng sao nó i cà lê cà nh¯c y nh° khúc g× v­y?

Tôi rÑi rít ch¡y xuÑng cÕng ón Xuân Hi¿u, nó ang chÝ bên bàn trñc. Nhìn cái chân bË bng cça nó bi¿t là au l¯m nh°ng tôi cé th¥y m¯c c°Ýi.

- Sao v§y nè. Tr·c giò rÓi h£? TÙi nghiÇp ch°a.

RÓi c£ phòng ào xuÑng tíu tít, m×i ng°Ýi mÙt tay g§n nh° "µm" Xuân Hi¿u lên c§u thang. аãc "µm" v­y mà Xuân Hi¿u m·t nhn nh° khÉ ói bång. Nó cé la oai oái òi °ãc th£ xuÑng. Të ngoài cía c° xá lên phòng có mÙt t§ng l§u ché m¥y, mà c£ ám vëa khênh vëa rúc rích nên è ¡ch c£ buÕi mÛi lên tÛi gi°Ýng. Báo h¡i Xuân Hi¿u cái chân không chÉ au mà còn muÑn xåi luôn. ThiÇt là ét h¿t tr¡n gan ruÙt!

Xuân Hi¿u xoay trß cho á au, tñ Ùng gi£i thích tr°Ûc bao c·p m¯t dò hÏi:

- Ta té c§u thang, tr·c chân. - Nó nói v¯n t¯t.

Và th¥y tôi éng xÛ rÛ bèn nhÝ v£:

- Mi xuÑng cÕng xách Ó lên giùm ta i, Thåc An.

- Sao hÓi nãy không chËu nói cho ng°Ýi ta xách luôn. - Tôi c±n nh±n rÓi hÏi trÕng. - ÐÃ âu?

- Mi xuÑng d°Ûi là th¥y liÁn.

Tôi ch¡y trß xuÑng cÕng c° xá, ch°a kËp th¥y giÏ xách cça Xuân Hi¿u âu là ã th¥y anh H£i, anh ta ngÓi trên xe m¯t ngó ngó lên cía sÕ phòng tôi. Ngh) là anh ta qua tìm mình, tôi vÙi ch¡y ¿n:

- Anh H£i.

Anh ta c°Ýi, và °a hai túi xách cho tôi. Tôi tròn m¯t. Túi này là cça Xuân Hi¿u mà. Tôi nhìn anh ta không hiÃu:

- Sao kó v­y?

- Có gì kó âu? - Anh ta tÉnh b¡.

- BÙ anh có quen Xuân Hi¿u phòng em h£?

- ê. Quen.

- HÓi nào?

- HÓi... x°a rÓi. Lúc Xuân Hi¿u mÛi sinh. - Anh ta c°Ýi l¥p líng.

Tôi ng¡ ng©n:

- V­y là sao?

Anh ta quay xe trß l¡i:

- Ðùa ó. Th¥y Xuân Hi¿u bË tr·c chân tÙi nghiÇp anh cho quá giang, ché có quen bi¿t gì âu. Thôi anh i nghe, b­n l¯m. TÑi anh ghé.

- D¡.

Tôi ôm giÏ Ó ch¡y ào lên tìm Xuân Hi¿u. Khi tôi lên tÛi n¡i, ch°a kËp nói gì h¿t ã th¥y c£ phòng nhìn tôi c°Ýi rÙ lên. Tôi h¡i ng¡ ngác, ¿n gi°Ýng Xuân Hi¿u ngÓi xuÑng:

- Gì c°Ýi v­y? ÐÓ cça mi nè Xuân Hi¿u.

Liên Hoa nháy tôi:

- Mi g·p ai ó, bi¿t ch°a?

- G·p. Anh H£i ché ai. ¢nh nói th¥y Xuân Hi¿u bË tr·c chân nên cho nó quá giang.

Tôi quay qua Xuân Hi¿u, nói nh° khoe:

- Anh ó là anh ta g·p ß nhà n ó mi. Bïa hÕm £nh m¯c dây iÇn l¡i cho phòng mình nïa ó.

- V­y h£. - Xuân Hi¿u c°Ýi c°Ýi.

Tåi nó l¡i c°Ýi rÙ trêu tôi:

- Quê quá i cô n°¡ng ¡i.

- Gì mà quê. Ph£i kà cho nó bi¿t mà cám ¡n ché. Ta cing kà cho tåi mi nghe v­y. - Tôi h¡i nóng mii.

Hoa Xinh c°Ýi ruÓi:

- Mi bi¿t anh ta là ai không?

Thiên Lý chÍc:

- Mai mÑt Xuân Hi¿u nó kêu nhÏ An b±ng chË, ph£i không tåi mi?

- æa! Sao v­y? - Tôi th¥y m¯t mình ch¥p chÛi. - Tñ d°ng l¡i i làm chË con bà ch±n này. MuÑn bË nó nhai x°¡ng hay sao v­y?

C£ ám tåi nó nhao lên um trÝi. Liên Hoa th¥t vÍng:

- Nói v­y mà cing ch°a bi¿t nïa.

- DÑt gì dÑt dï...

- Con này nó không có t° duy trëu t°ãng...

Liên Hoa thi¿u iÁu muÑn xách tai tôi lên à hét vào:

- Anh H£i cça mi là anh ba cça Xuân Hi¿u ó, bi¿t ch°a?

Tôi dáo dác, anh ta là anh ba cça Xuân Hi¿u thiÇt h£? Sao ó giÝ không nghe nó kÃ?

- Nhìn v» m·t nghi ho·c cça tôi, tåi nó l¯c §u:

- Mi nói cho nó bi¿t i Xuân Hi¿u, Ã nhìn m·t nó th¥y chán quá!

Xuân Hi¿u "xác nh­n":

- Anh ba ta thiÇt ó...

Tôi v«n th¥y có gì ó nh°ng không Õn. Nh°ng... chãt tôi th¥y §u óc mình lóe sáng lên nh° bóng èn. Tôi nhìn mÙt l°ãt qua h¿t tåi nó rÓi... la bài hãi:

- Cái gì v­y. Tåi mi chÍc ta vÛi anh cça nó h£?

C£ phòng l¡i c°Ýi r§n r§n cho sñ hiÃu bi¿t muÙn màng cça tôi. KhôNg bi¿t ph£i làm sao, tôi nhào qua Xuân Hi¿u lôi tay n'o l¯c l¥y l¯c Ã. Xuân Hi¿u cÑ gi±ng ra, nhn nhó:

- Ðau. Ðau. Con khÉ này.

Tôi mím môi:

- T¡i mi tåi nó mÛi chÍc ta. Ai biÃu...

Thiên Lý c°Ýi:

- Tåi mi coi nó Ï m·t rÓi kìa.

Liên Hoa ¯c chí:

- Ðó. ÐiÁu bí m­t cça Xuân Hi¿u là v­y ó, mi h¿t th¯c m¯c ch°a?

Kim Mai làm giÍng hay:

- NhÏ An này dß, ché g·p ta, ta oán të khuya rÓi.

Liên Hoa b)u môi:

- Còn lâu mÛi oán nÕi. T¡i ta th¥y £nh chß nó lên tr°Ýng hÓi §u nm, ché n¿u không cing nh° nó hà. Mi có bi¿t m·t anh nó tr°Ûc không mà nói hay?

Kim Mai hùng hÓn:

- Không bi¿t. Nh°ng có thà oán.

Hoa Xinh c°Ûp lÝi:

- Ý mi muÑn nói là oán b±ng linh tính con gái ché gì?

- ê. VÛi l¡i ph£i nh¡y bén và Ã ý mÙt chút.

Thiên Lý l¯c §u:

- ÐÃ ý ch× nào? Tåi mi còn không ai bi¿t mà nói chi nó.

Kim Mai cÑ cãi:

- N¿u ta ß tr°Ýng hãp nó, bi¿t ché sao không.

Thiên Lý nhún vai nhìn Xuân Hi¿u:

- Công nh­n anh em nhà mi kín k½ thiÇt ó Xuân Hi¿u.

Xuân Hi¿u chÑi bi¿n:

- T¡i £nh d·n ta ëng nói ché bÙ.

RÓi nó kà khÕ:

- Tåi mi t°ßng không nói dÅ l¯m h£. Ngéa miÇng muÑn ch¿t luôn.

Tôi b×ng nhìn Xuân Hi¿u ch±m ch±m, th¥y mình i të iÃm sáng này ¿n iÃm sáng khác:

- V­y m¥y cái vå c§u c¡ cing là mi luôn?

Xuân Hi¿u ngó l¡, không g­t không l¯c. Ðëng nói chi tôi, c£ tåi nó cing ph£i síng sÑt.

- V­y là sao? - M·t cça Kim Mai nghÇch ra. - V­y là c¡ không có thiÇt h£?

Tôi háy Xuân Hi¿u:

- HÏi nó nè.

Hoa Xinh cing giÑng nh° mÛi tÉnh d­y, nh°ng còn bán tín bán nghi:

- Ta th¥y Óng xu ch¡y rõ ràng mà... Không l½. - Nó quay qua nhìn Xuân Hi¿u ch±m ch±m. - Mi ©y h£ Xuân Hi¿u?

Xuân Hi¿u chun mii... c°Ýi. Kim Mai thì trãn tròn, nó °a tay ch­n ngay ch× tim:

- TrÝi! V­y mà nào giÝ ta cé t°ßng là thiÇt...

Sau khi bi¿t °ãc sñ th­t, tåi nó quay sang Xuân Hi¿u hùng hÕ. Nh°ng ng°Ýi x°a nói qu£ không sai, trong hÍa có phúc. N¿u Xuân Hi¿u không kËp °a ra cái chân th°¡ng tích, không bi¿t Ýi nó s½ nh° th¿ nào (?). Ðiêu tàn là cái ch¯c. Ðúng là gan cóc tía, dám xÏ mii c£ ám nm éa con gái d¯t i vòng vòng.

Bây giÝ Thiên Lý mÛi chãt... nhÛ ç thé:

- Hèn gì, không có nó ·t tay là không c§u °ãc. Mi nhÛ không Hoa Xinh, bïa tr°a trên phòng 4 ó. Ta Íc muÑn tr¹o hàm luôn mà có ai thng giám gì âu.

Hoa Xinh nhi¿c móc:

- HÏi thì nó Õ thëa tåi mình n·ng bóng vía quá ma nh­p không nÕi. N·ng nè. - Nó nghi¿n rng nhéo cho Xuân Hi¿u mÙt cái muÑn ét tëng m£ng da thËt luôn.

Xuân Hi¿u bi¿t thân ngÓi im thin thít, chÉ dám c°Ýi khoái chí thôi.

Liên Hoa tÑ thêm:

- Bßi v­y, hÏi m¥y vå thi cí gì ó là cé "Thiên c¡ b¥t kh£ l­u". ÐÑ ai dám hó hé gì nïa.

Kim Mai l¯c §u:

- Còn bày trò mà ói nïa ché. ThiÇt... h¿t bi¿t mi luôn.

Thiên Lý thß dài:

- Thôi, tha cho nó i, giÝ tÑ tÛi mai cing ch°a h¿t tÙi nó nïa.

Hoa Xinh mím miÇng:

- TÙi lÙi sông h¿t tÙi. Bïa nào qua tr¡i xô nó xuÑng m¥y cái ao cho lÙi vÛi cá mÙt bïa...

Xuân Hi¿u vÙi la lên:

- Ê! Ðëng ác nghe mi.

Hoa Xinh sëng sÙ:

- Ác h£. Ch°a b» rng mà la ác h£.

Xuân Hi¿u quay sang tôi c§u céu:

- Céu "em" vÛi chË An...

- "Cú" nè. - Tôi liÁn thò tay qua cú §u nó cái cÑc.

- ÐÃ ó cho tåi ta. Mi ëng có manh Ùng. Nó mà méc anh H£i thì ch¿t mi ¥y. - Liên Hoa c£n tay tôi l¡i.

Xuân Hi¿u cing chu mÏ:

- Mi ÷ làm chË rÓi n hi¿p ta h£.

- Con khÉ này!

Tôi Ï m·t Ënh quýnh thêm cái nïa nh°ng Liên Hoa ã kËp giñt tay tôi.

- Ðã b£o ëng mà. Mi muÑn quýnh nó ché gì. ÐÃ ó cho ta.

Và Liên Hoa n¯m vành tai Xuân Hi¿u v·n qua v·n l¡i:

- V§y °ãc ch°a? Vëa bång mi ch°a?

M·t Xuân Hi¿u nh° cái lá héo. Nó xoa tai lia lËa:

- Ác. Tåi mi thuÙc lo¡i ¡i ác. Сi vô ¡n nïa. Bày trò cho ch¡i không bi¿t cám ¡n mà còn m¯ng nhi¿c sÉ v£.

Th¥y tåi tui im l·ng, nó °ãc th¿ vùng lên kà công:

- VÛi l¡i nhÝ ta kà £nh mÛi bi¿t mà lên sía iÇn, sía bàn çi... ç thé. Ðó, th¥y công ch°a?

Hoa Xinh trÁ môi:

- Ché không ph£i mi t¡o iÁu kiÇn cho anh mình h£? ¢nh không sía cing có ng°Ýi khác sía hà.

- Nh°ng anh ba tao khéo tay h¡n. - Xuân Hi¿u vênh váo.

Thiên Lý l¡i can thiÇp:

- Ðã nói thôi mà, nói hoài. Mà sao mi ph£i gi¥u tåi ta, gi¥u mình nó °ãc rÓi.

Xuân Hi¿u xåi l¡:

- Ta sã tåi mi x§m xì nó nghi.

- Nó mà nghi. TrÝi! - Liên Hoa kêu lên. - Ta cing l¡y trÝi cho nó chËu nghi.

- Thôi, ëng v·n v¹o nïa, à nó kà të §u nghe thí coi. Cing ly kó ché bÙ. Kà i Xuân Hi¿u. - Kim Mai Á nghË.

- Thì có gì âu. Anh ba ta g·p nó hÓi mÛi nh­p hÍc, th¥y nó ngÙ ngÙ, mÛi à ý. H¿t rÓi.

C£ ám ch°ng híng, nh¥t là tôi. V­y là chuyÇn này b¯t §u të t­n §u nm hÍc?

- ¢nh nói hÍc Kinh t¿ 5, úng không? - Thiên Lý hÏi.

- Ðúng và ang làm Á tài.

- Mi có cung c¥p thông tin vÁ Thåc An cho £nh không?

Liên Hoa l°Ým:

- V­y cing hÏi. Làm sao khÏi.

Tôi chen vào:

- Nh°ng chuyÇn c§u c¡ thì ai bày, mi hay £nh?

Xuân Hi¿u c°Ýi tñ ¯c:

- Ta gãi ý tr°Ûc ché £nh làm gì bi¿t.

RÓi bñc mình quá, nó la lên:

- Không hÏi nïa nghe. HÏi gì nh° hÏi cung ng°Ýi ta, mÇt muÑn ch¿t hà.

Tôi cing la theo:

- Nh°ng ta hÏi ch°a xong, còn ¥m éc nè.

Liên Hoa trêu tôi:

- ¤m éc gì v­y há?

Xuân Hi¿u cing ph©y tay:

- V­y ãi g·p anh ba ta i, hÏi rÓi £nh nói cho nghe. TÑi nay £nh ghé ó.

Nó b×ng trÛ giÍng d× ngÍt:

- Nói không ph£i khen anh mình ché, anh ba ta tuyÇt vÝi l¯m nghe mi. Không ph£i ai ta cing chËu làm mai v­y âu. ThiÇt ó. Mi °ng i...

Tôi Ï h¿t c£ m·t, vùng v±ng bÏ vÁ gi°Ýng mình:

- n nói gì kó cåc quá.

C£ phòng c°Ýi ré lên:

- ÐÏ m·t m¯c cá là... có v¥n Á ó nha.

- Coi chëng tim bË nh£y ra ngoài nghe An.

- TÑi nay anh ba mi qua ph£i không Xuân Hi¿u?

- ê.

Hoa Xinh dán m¯t vào tôi, gi£ vÝ vuÑt ngñc:

- TrÝi ¡i! Run quá, run quá tåi mi ¡i!

Tôi quay ngo¯t vô t°Ýng, l¥y cái gÑi che m·t mình l¡i à khÏi dòm tåi nó. M¥y éa này ã chÍc thì ai mà chËu cho nÕi.

... Còn cái anh ba cça nhÏ Xuân Hi¿u này nïa. Chëng nào muÑn qua thì qua, tñ nhiên nói tr°Ûc chi v­y... Kó th¥y mÓ luôn! Tôi dåi m·t mình vào trong gÑi, nghe nó nóng nóng sao ó l¡ l¯m...

Hôm nay lÛp tôi bàn viÇc tÕ chéc liên hoan, Thanh Tân s½ chia tay vÛi lÛp à i hÍc n°Ûc ngoài.

CuÑi giÝ, tôi th¥y h¯n không vÁ mà éng mÙt mình n¡i cía sÕ. ThÉnh tho£ng l¡i °a m¯t nhìn tôi.

T§n ng§n mÙt chút tôi b°Ûc l¡i ch× h¯n. H¡i lo l¯ng sã h¯n còn muÑn tránh m·t...

H¯n ón tôi b±ng mÙt nå c°Ýi nh° chÉ nh¿ch môi.

Tôi hÏi:

- Chëng nào Tân mÛi i?

- Ch°a âu. Còn lo gi¥y tÝ...

- Nh°ng mai Tân không lên tr°Ýng nïa h£?

H¯n nhìn xa xa:

- ê. HÓ s¡ mình c¯t xong rÓi.

Tñ d°ng tôi th¥y có chút ng­m ngùi:

- Qua ó Tân nhÛ vi¿t th° vÁ cho... lÛp nghe.

Th­t ra tôi Ënh nói là cho tôi nh°ng l¡i không dám.

H¯n im l·ng.

Tôi h¡i lúng túng, c£m giác nh° mình muÑn nói gì ó nhiÁu l¯m nh°ng ngh) hoài ch³ng bi¿t ph£i nói gì. Ðành hÏi:

- Tân buÓn l¯m h£?

-...

- Mai mÑt Tân có b¡n mÛi th¿ nào cing vui l¡i hà.

TrÝi ¡i! Tôi muÑn c¯n l°ái mình h¿t séc. Nói gì mà giÑng hÇt con dß h¡i.

Mà sao h¯n cé im ru hoài v­y. B¯t tôi Ùc tho¡i të nãy ¿n giÝ. Tôi ngó xuÑng ¥t:

- Tân qua bên ó rÓi... ëng nhÛ chuyÇn con b°Ûm mà gi­n An nïa nghe. Cho An xin l×i.

H¯n c°Ýi buÓn hiu, v«n không nói.

Tôi ng§n ngë mÙt hÓi:

- Thôi. Tân i khÏi nghe. Ðëng quên lÛp mình ó.

Tôi vëa quay i ã nghe h¯n gÍi kh½:

- Thåc An.

Tôi quay l¡i, nhìn h¯n chÝ ãi. H¯n nhìn tôi th­t lâu mÛi nói:

- An có vi¿t th° cho mình không?

T°ßng gì. Tôi g­t §u liÁn, hng hái:

- Vi¿t ché sao không. Tân nhÛ cho An Ëa chÉ nghe.

H¯n chÉ thß dài và quay l°ng i.

Không nghe h¯n nói gì nïa, tôi ành bÏ i. Cing h¡i bñc mình. Nói tôi dß h¡i h¯n còn g¥p m¥y l§n nh° v­y. Tñ d°ng hÏi ng°Ýi ta có vi¿t th° không, ng°Ýi ta nhiÇt tình nói có. V­y rÓi quay m·t ch× khác thß dài. Kó cåc thiÇt. ÐÑ ai mà hiÃu cho nÕi. Ai b£o con gái là khó hiÃu âu!

Ðúng là oan éc cho ki¿p con gái!

Tôi b°Ûc i lòng suy ngh) th­t nhiÁu vÁ Thanh Tân v«n còn gi­n tôi hay có tâm sñ chi khó nói nên lÝi? Ng°Ýi ta nói con gái phéc t¡p. Tôi th¥y con trai còn phéc t¡p h¡n.

Thanh Tân i du hÍc, ngh)a là lâu l¯m mÛi có thà g·p l¡i nhau. Sao h¯n không có lÝi l½ gì cho riêng tôi? Hay là nào giÝ nhïng °u ái nho nhÏ h¯n dành cho tôi chÉ là chút tình c£m ban §u ß tuÕi mÛi lÛn, à rÓi trôi qua th­t nhanh nh° gió l°Ût, nh° m°a r¡i?

Mà thôi. Th¿ cing °ãc. Tôi coi ó là k÷ niÇm ¹p trong Ýi sinh viên.

Còn anh H£i nïa! Anh cing là mÙt k÷ niÇm ¹p. Nh° là tình cÝ, nh° là Ënh mÇnh? Ai bi¿t °ãc! T¥ c£ còn ang ©n náu ß phía t°¡ng lai.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #truyện