Ban đêm không ngủ được nằm đọc cuốn truyện mới ra, buồn ngủ quá nằm ngủ, ai ngờ mình lại xuyên qua thành nhân vật nữ phụ, ác độc, ích kỉ, bi giết chết trong tay của nữ chính.Nữ phụ và nữ chính là hai chị em kế. Mẹ nữ phụ chạy theo người đàn ông khác để lại nữ chinh. Ba cô đã mag cô ta về nhà sống và cô ta đã tìm mọi cách trả thù nhà này nhờ vào sự giúp đỡ của các nam chính.Hãy xem nữ phụ sẽ làm gì để bảo vệ gia đình nhỏ bé, ấm áp này nhée!!!…
Tôi đã muốn buông bỏ thế giới đầy tăm tối này để thoát khỏi mớ hỗn độn như địa ngục trần gian ấyNhưng cho đến khi anh bước đến, như một ánh sáng lẻ loi cô độc nhưng lại cực kì ấm áp, cứu rỗi tôi khỏi những thứ tàn khốc đó.....Lưu ý : Cảnh báo độ ngược…
Rất nghiền, rất phúc hắc, rất đáng đọc a ≧﹏≦Cô là đại tiểu thư thiên tài của thế gia cổ võ, hào quang tỏa sáng, cũng là một trong "Hác ám song tuyệt" khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật. Bởi vì em gái phản bội, đã cùng đồng đội nhảy xuống vực sâu.Nàng là phế vật A Cửu bị tất cả mọi người trong Kỳ Phong thành chế nhạo. Thân là tiểu thư của gia tộc tu luyện, lại không có nguồn huyễn lực, không thể tu luyện, bị gia tộc đuổi đến thành nhỏ xa xôi, cuối cùng bị biểu tỉ đánh chết trong tiểu viện hoang tàn.Ngày đó, cô mang theo bảo vật tu luyện ở không gian vô tận xuyên không qua nhập vào người tiểu thư phế vật, bánh xe vận mệnh chuyển động, phế vật từ nay lại bước trên con đường tu luyện. Khế ước với thần thú, luyện đan dược, luyện vũ khí, mang theo thần khí thượng cổ, tìm kiếm người thân, trảm trừ yêu ma quỷ quái, hãy nhìn xem nàng làm thế nào khiến cho thế gian nổi mây nổi gió!Hắn là nam tử tôn quý nhất trong thiên địa, địa vị tối cao, khuôn mặt yêu nghiệt, bổi vì nhàm chán nên xuống trần dạo chơi. Hắn gặp nàng, từ đó trong thiên hạ, không xa không rời.…
Nó - 1 con người lạnh lùng với người lạ nhưng cũng lại ấm áp với người thânHắn - 1 con người yêu nó từ khi nhìn nó ngủ trong lớp học.Liệu hắn có thể trở thành người thân của nó hay mãi chỉ là người lạ hay là người còn quan trọng hơn thế???Au: Đây là bộ fic tớ viết từ 2015 và đến tận 2016 mới hoàn thành, nhưng do một vài lí do nên tớ đã ngừng đăng tải sau đó rồi cập nhật lại. Nó thuộc thể loại ngôn tình, viễn tưởng và một số gọi nó là "tretrou" :)Mong mọi người thông cảm!#Mingg…
Tác giả: Tổng công đại nhânThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Ấm áp , Duyên trời tác hợp , Nữ cườngSố chương: 102Nguồn: Ánh Nguyệt Văn án:Giang Gia Niên, nữ tổng tài 30 tuổi cuồng công tác không có kinh nghiệm yêu đương,Trong mắt nhân viên chính là lão xử nữ không gả ra được,Mỗi tháng có hai mười ngày bay đi bay lại.Hạ Kinh Chước, nam cơ trưởng 27 tuổi, phong độ nhẹ nhàng, tuổi trẻ đầy hứa hẹn.Trong mắt nhóm tiếp viên hàng không chính là kim cương vương lão ngũ.Người trước cùng người sau nổi lên tỷ đệ luyến.Hình ảnh quá đẹp, mọi người mở rộng tầm mắt.Lần đầu edit truyện liên quan đến phi công. Nếu có từ ngữ chuyên ngành nào không đúng mong mn bỏ qua.…
Ngày mà Tiêu Ngư nàng lên kiệu hoa gả cho Hoàng đế biểu ca cũng chính là ngày nàng trở thành quả phụ.Nàng chưa từng mang thai nhưng lại trở thành nương của tiểu hoàng đế mới bốn tuổi.Chưa được bao lâu thì đã có quân phản loạn.Triều đại thay đổi, Tiêu Ngư thu dọn hành lí bỏ trốn với tiểu Hoàng Đế, lại bị Tân Hoàng vừa soán ngôi kia bắt trở về.Còn nói không sinh cho y nhi tử thì không thả nàng ra ngoài... Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…