Lãng mạn
Từ hôm định mệnh ấy mỗi ngày Thư đều đến quán Bar KR để có thể gặp cô Bartender Huyền làm việc.Ngắm nhìn chị mãi mà không chán sau khi tan ca thì sẽ cùng nhau đi về hoặc đi ăn gì khuya
Trong một lần đang ngồi coi chị làm việc thì một đám khoảng ba tên đàn ông đi lại tán tỉnh và có ý quấy rối Thư.
-Em có muốn đi chơi với bọn anh không?-một tên đầu vàng quần áo sọc sệt nắm lấy tay Thủ
-Cút đi!-Thư hất tay hắn ra cô tức giận chửi hắn.Huyền đang làm nước cho khách thì cũng nghe ồn ào cô ngẩng đầu thì thấy cảnh đó cô cũng nóng mắt đặt ly cocktail xuống rồi đi lại cô xăn tay áo lên tiện tay cầm một chai rượu vừa đi cô vung tay đập mạnh thẳng vào đầu của tên nắm tay Thư lúc nãy
-Xéo đi!!...bỏ bàn tay dơ bẩn của mày ra khỏi cô ấy-Ánh mắt Huyền ẩn hiện tia máu chai rượu trên tay cũng bể nát,khách hàng hoáng sợ lùi lại.Hai tên đàn em từ sau lao tới định đánh Huyền thì bị một chàng trai vung tay đậm một cú vào mặt,tên còn lại thì bị đạp ngã ra đất.Thư chạy lại đứng nép sau Huyền,lúc này bảo vệ cũng đi tới đuổi ba tên đó ra khỏi quán bar
-Em ổn chứ?-Thư gật đầu đứng nép sau chị,chàng trai kia đi lại gần
-Em ổn ạ..tay chị có sao không?-Huyền lắc đầu đưa tay lên cho Thư coi-Bình thường nè-chàng trai lúc nãy đi tới dịnh vai của Huyền
-Mai mốt từ từ nói thôi-Huyền quay qua thì đó là Khoa bạn thân của cô từ nhỏ cậu ta là chàng trai cao to với mái tóc được cắt gọn làm tăng vẻ nam tính của cậu ta
-Tao không bình tĩnh được như mày,chúng đụng vào người của tao-Thư nghe Huyền nói thế thì trong lòng như mở cờ cô vui vẻ ôm tay chị
-Không phải dù dì quán chị Irene không nên làm quá hiểu không?-Khoa nói rồi đi vào lại bên trong tiếp tục phục vụ cho khách
Thư ngước nhìn Huyền, ánh mắt cô đầy sự ngưỡng mộ và biết ơn. Dù trái tim đang đập nhanh vì sự cố vừa rồi, nhưng sự mạnh mẽ của Huyền khiến cô cảm thấy an toàn hơn bao giờ hết.Khi nghe Huyền vô tình thốt ra câu
-Chúng đụng vào người của tao-Thư cảm thấy như trong lòng cô như mở cờ.Cô không thể ngừng nụ cười nhỏ trên môi,và cảm giác vui sướng ấy vẫn còn lan tỏa khi cô nép sát hơn vào Huyền.
-Cảm ơn chị... vì đã bảo vệ em-Thư nói nhỏ, giọng cô ngập ngừng nhưng chân thành.
Huyền quay lại, đôi mắt cô dịu lại khi nhìn thấy vẻ mặt của Thư-Chị chỉ không thể để ai làm tổn thương em-cô trả lời, giọng trầm và nghiêm túc. Nhưng sau đó, như nhận ra mình đã nói quá nhiều, Huyền bật cười, cố gắng làm nhẹ tình huống
-Nhưng mà, chị đâu nhớ nói em là người của chị đâu nhỉ? Chắc tại lúc nãy chị... nóng quá-
-Chị có nói mà. Chị không nhớ thôi. Nhưng em nhớ-Thư mỉm cười, nhìn Huyền với ánh mắt đầy sự ấm áp.Khoảng khắc ấy, Huyền cảm thấy lòng mình có gì đó thay đổi.Một cảm giác gì đó mà cô chưa bao giờ nghĩ đến
-Thôi nào, đừng có bám lấy chị như vậy, người ta nhìn kìa-Huyền đùa, nhưng không giấu được sự bối rối khi Thư cứ ôm chặt lấy tay cô.
-Không sao mà.Em cứ muốn bám lấy chị như vậy đấy-Thư trả lời, giọng nghịch ngợm-Tối nay mình đi ăn ở đâu dạ?-
Huyền nhìn đồng hồ, nhận ra cũng đã gần hết giờ làm việc. Cô nghĩ một lúc, rồi đáp-Chị không biết nữa.Mình gần như đã ăn hết mấy quán quen rồi-
-Hay là mình ăn tại nhà đi?-Thư bỗng đề nghị
Huyền bất ngờ trước lời đề nghị của Thư. Cô cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, không chắc liệu đó là vì mệt mỏi sau ca làm hay vì lời đề nghị bất ngờ từ Thư. Nhưng cô không thể phủ nhận, ý nghĩ được ngồi bên cạnh Thư, trong một không gian riêng tư, không phải chia sẻ với bất kỳ ai khác, khiến cô thấy ấm lòng.
-Ừ, về nhà chị nhé.Chị sẽ nấu cho em-Huyền nói, nở một nụ cười hiếm hoi, ánh mắt cô ấm áp hơn bao giờ hết
Thư gật đầu, trong lòng cô tràn ngập niềm vui.Cô không biết điều gì sẽ đến tiếp theo, nhưng cô chắc chắn một điều
-Tối nay sẽ là một đêm đáng nhớ-
Từ xa cảnh tượng tình cảm đó đã thu hết vào mắt của Thảo cô tức giận ném ly rượu xuống đất.Ánh mắt căm thù nhìn Thư
-Con ả chết tiệt-
-Nay đi xe gì vậy?-Huyền tan ca trước Khoa nên cô đang vừa tháo tạp dề
-Đi xe ôm chứ gì...xe bảo trì chưa xong-Huyền nghe thế thì bật cười nhưng vội che miệng lại
-À ừm...-
-Vui vẻ gì mà cười con kia-Tuần trước cậu đã vô tình tông phải vào cây cột điện vì né tránh một cô gái băng qua đường không nhìn hên là tông nhẹ nên cũng còn sửa được.Huyền sau khi nghe thì cười rất nhiều mà chẳng hề có sự an ủi nào
-Tối nay chạy chiếc tao đi có gì tao đi với Thư-Huyền đưa chìa khoá cho Khoa
-Úi giời có xe sang là bỏ mô tô liền-Cậu chê môi nói,
-Chạy không?...hay muốn tốn tiền-
-Chạy chứ-Huyền ném chìa khoá cho Khoa quay mặt rời đi.Khoa nhìn theo bỗng lưng của Huyền,cậu mỉm cười nhẹ
-Mong lần này sẽ tốt đẹp-
Cả hai người tung tăng đi ra bãi xe của quán.Tay trong tay bước đi
-Ủa em không đi làm hay sao mà tới quán được mãi thế-
-Em là nhà thiết kế thời trang mà phải đi tìm cảm hứng chứ nên rảnh lắm với lại thương hiệu của em là làm chung với bạn nên em không cần lo quá nhiều-Thư tươi cười đáp
-Làm thiết kế thời trang giàu vậy chắc chị cung làm thử coi chừng nào mua được g63 như em-Thư nghe thế thì bật cười khúc khích
-Chị chỉ cần nuôi em là được rồi còn lại để em-
-Trời ơi lương pha chế ba cọc ba đồng không biết nuôi nổi cô công chúa này hông nữa-Huyền bế Thư lên.Cả hai nói chuyện rôn rã từ trong quán đến ngoài xe
-Giờ đi siêu thị mua nguyên liệu làm đồ ăn đi-Thư leo lên ghế phụ Huyền ga lăng kéo dây an toàn cho cô rồi mới chạy qua chỗ của mình.Sau khoảng 15 phút thì cả hai cũng đến siêu thị
-Em muốn ăn gì?-
-Em muốn ăn mỳ ý-
-Vậy ta ăn mỳ ý-Huyền nói rồi kéo tay Thư đi tới quầy rau củ cô nhìn sơ một lượt thì cô chọn được một vài quả cà chua.Thư cũng đưa tay lựa thử thì Huyền nói
-Trái này cũ rồi không tươi đâu bé-Thư nhìn quả cà chua trên tay cô ngó nghiêng thì thấy nó bình thường
-Nhìn này-Huyền đưa tay ấn nhẹ vào thì trái cà chua bị lõm rất sâu đồng nghĩ là nó đã cũ và bị ún.Thư được mở mang tầm mắt cô là con nhà khá giả nên cũng ít khi được đụng vào mấy việc này đã số là mẹ và mấy dì quản gia đi mua thôi.Lớn lên cô cung được mẹ nấu cho hoặc đặt đồ ăn thôi chứ cũng không tự nấu bao giờ.Cô chỉ đắm chiềm vào thiết kế thời trang đến mức quên ăn quên ngủ vì thế cô rất ít tìm hiểu về việc bếp nút
-Wow...sao chị biết dạ?-
-Chị sẽ chỉ em sau-
-Em không bao giờ biết mấy cái này-
-Thì sau này chị chỉ cho-Cả hai sau khi lựa nguyên liệu xong thì cũng về nhà của Huyền cô không giống Thư ở căn hộ hay chung cư mà cô ở một ngôi nhà nhỏ do bố mẹ cô để lại.Căn nhà hiện đại và có một tắm kính khá to ở phòng khách để có thể ngắm ra sân vườn bao quanh nhà.Thư nhìn quanh một lượt thì cô cảm thấy nơi đây rất yên bình và chill.Cô rất thích căn nhà của Huyền
-Căn nhà nhìn yên bình quá chị ha-Huyền mỉm cười để hai túi nguyên liệu xuống.Thư thì đi xung quanh nhà cô vô tình thấy được một khung ảnh.Trong đó có ba người là ba mẹ và ở giữ là Huyền nhưng khi cô quay đầu lại định hỏi thì cô đã thấy thêm được một bức ảnh của Huyền và một người con gái khác,cả hai cười rất tươi nhưng tấm ảnh đã bị úp xuống rồi.
-Thư ơi vô phụ chị với-Cô đang thắc mắc thì tiếng Huyền kêu cô vang lên.Cô lật đật chạy vào trong với chị quên mất úp tấm ảnh xuống.Sao một tiếng đồng hồ loay hoay trong bếp thì Huyền đã bưng ra hai đỉa mỳ rất lớn đặt lên bàn giữ phòng khách cả hai người ngồi trên ghế Sofa.
-Thơm thế,chồng ai mà giỏi quá trời-Thư nhìn đĩa mỳ ý thơm phức hấp dẫn mà khen ngợi
-Chồng em đấy-Huyền nựng má của Thư,cô chu mỏ hôn lên má em một cái
-Đã thế..hun đã quá trời-Thư sung sướng mà ôm chị.Cả hai cùng nhau ăn và xem tivi bây giờ cũng ngót nghét 4 giờ sáng rồi vì Huyền hôm nay làm ca sớm nên được về lúc 1:00 sáng.Sau khi ăn xong thì Huyền cũng có vô bếp làm thêm hai món cocktail đơn giản cho cả hai uống sau khi ăn.Vì có men nên Thư đã ngã vào lòng Huyền mà nằm trong đó
-Sao vậy em say hả?-
-Dạ hông có-Thư ôm chị hít lấy mùi hương khó quên này
-Tửu lượng em yếu quá đấy mai mốt uống ít thôi hoặc khỏi uống cũng được-
-Chị ơi?-Thư ngước lên nhìn Huyền
-Hửm?-
-Cô gái đó là ai vậy chị?-Huyền thoáng bất ngờ cô quay qua nhìn tủ thì thấy tấm ảnh đã được dựng lên lại.Cô nhìn Thư rồi từ tốn trả lời
-Là bạn cũ của chị...-Huyền ngập ngừng,cô nhìn Thư ánh mắt em đang mong chờ câu trả lời của cô
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top