Chương 22

Ánh nắng ấm áp luôn khiến người ta cảm thấy buồn ngủ, Âu Dương Ngoạt ngồi cách đó không xa nhắm mắt nghỉ ngơi. Đồng thời các thiếu gia tiểu thư trò chuyện với nhau cậu đều nghe được.

"Âu Dương học trưởng, mình có thể hỏi bạn một chuyện được không?" Một giọng nói nữ sinh từ phía sau Âu Dương Ngoạt vang lên, làm cho Âu Dương Ngoạt thoải mái đến sắp ngủ bừng tỉnh.

Bởi vì cậu không nghĩ sẽ có người bắt chuyện với cậu, dù sao mọi người cũng không quen biết nhau, hơn nữa cậu lại là người ít nói. Nhưng Âu Dương Ngoạt nghĩ sai rồi, cậu có địa vị rất cao trong lòng các nữ sinh, tất cả mọi người xem cậu là thần thánh hoàn mỹ, cũng bởi vậy trong tất cả nam sinh cậu là người nổi danh nhất.

Mở mắt, Âu Dương Ngoạt nhìn về phía nữ sinh nói chuyện với mình, hai mắt thật to, mặt tròn tròn, khi thấy Âu Dương Ngoạt nhìn thì mặt đỏ lên, có vẻ rất ngại ngùng: "Chuyện gì?"

"Chuyện đó...." Do dự thật lâu, nữ sinh mới quyết định hỏi: "Âu Dương học trưởng, tại sao bạn lại đem đôi mắt màu xanh trở thành màu đen? Như vậy thật không xứng với gương mặt của bạn."

"... Không có gì, chỉ là không muốn thêm phiền toái mà thôi." Tưởng là hỏi chuyện gì, kết quả lại hỏi vấn đề nhàm chán này, Âu Dương Ngoạt tuỳ tiện trả lời một câu.

Kỳ thật cũng không có gì là xứng hay không xứng, bởi vì Âu Dương Ngoạt là con lai khiến cho gương mặt cậu không thuần chất. Nhưng dù sao gen của Âu Dương Thần Tu cũng không kém chút nào, không có đôi mắt xanh kia nhiều nhất chỉ khiến người ta cảm thấy thiếu một phần kinh diễm. Mà đôi mắt đen kia lại làm cậu có vẻ hoàn mỹ hài hoà hơn.

Mỗi biểu tình trên gương mặt Âu Dương Ngoạt cùng cha cậu Âu Dương Thần Tu đều có bảy tám phần giống nhau.

Lúc này, người đàn ông trung niên ngồi phía trên xoay người, mặt mỉm cười nói với đoàn người Âu Dương Ngoạt: "Hoan nghênh các em đến với học viện Thánh Khải phân nhánh Nhật Bản."

Chế độ quản lý của học viện Thánh Khải cùng học viện Thánh Khải phân nhánh hoàn toàn khác nhau. 

Nói về học viện Thánh Khải đi, ở đó trừ bỏ yêu cầu học viên đóng đầy đủ chi phí, đối với bối cảnh cùng địa vị xã hội cũng yêu cầu rất cao.

Mà ở phân nhánh Nhật Bản lại hoàn toàn bất đồng.

Tại đây, thể chế phân thành ba cấp. Cấp A cũng là cấp độ cao cấp nhất, ở cấp này mặc kệ là phương diện học tập, điều kiện nghỉ ngơi, ăn uống...đều giống như ở Thánh Khải, thuộc loại đãi ngộ năm sao. Mà học viên trong đó tất nhiên đều là thiếu gia tiểu thư trong giới xã hội thượng lưu.

Cấp B, ở cấp này điều kiện sinh hoạt mặc dù không được như cấp A, nhưng so với cấp C thì tốt hơn. Bất quá về phương diện học tập thì cùng cấp A không khác nhau bao nhiêu. Học viên cấp B là người có giáo dưỡng tốt, thành tích học tập cao có thể được nhận học bổng từ bên ngoài.

Cấp cuối cùng là cấp C, cũng là cấp bình thường nhất, ở đây tất cả các phương diện so với A và B đều kém hơn rất nhiều. Nhưng dù sao cũng là phân nhánh của học viện Thánh Khải, nên so với các trường học bình thường tốt hơn rất nhiều. Ở cấp này đều là học viên bình thường, học viện cũng áp dụng chế độ đãi ngộ đầy đủ. Trình tự ghi danh với trường học bình thường cũng không chênh lệch quá lớn, đương nhiên chi phí học tập tuyệt đối giống như trường học bình thường. Bất quá, số học viên định mức tối đa: cấp B mỗi năm nhận 500 học viên, cấp C không vượt quá 1000 học viên. Cho dù định mức cao như vậy, mỗi năm vẫn cự tuyệt vô số người.

Chỉ có hai nguyên nhân.

Thứ nhất, danh tiếng học viện Thánh Khải, còn có, chỉ cần học ở đây nếu thành tích không thuộc loại quá mức thê thảm, trên cơ bản mọi người đều được thông qua lên đại học Thánh Khải. Hơn nữa, bằng cấp đại học Thánh Khải tương đương đại học nước ngoài, đãi ngộ phong phú như vậy thử hỏi ai không động tâm? Đương nhiên lên đại học cũng dựa theo thành tích mà phân lớp, nhưng cho dù như thế nào nếu có thể tốt nghiệp đại học Thánh Khải cơ bản đều tìm được việc làm ưng ý.

Thứ hai chính là tư tưởng muốn tìm một kim quy, có thể nói 90% học viên cấp C đều có tư tưởng này. Đối với những học viên này mà nói, học tập, thi đậu ở một trường học có tiếng, tốt nghiệp tìm được việc làm như ý là tốt lắm rồi. Nhưng mà nếu có thể tìm được một kim quy, bay lên cây biến thành chim phượng hoàng thì đây là cơ hội tốt nhất. Cho nên người ghi danh vào học viện quá nhiều, hằng năm đến thời gian chiêu sinh, học viện đều bị chen chúc phá tung cửa.

Xe vừa mở cửa ra, mọi người theo người đàn ông trung niên xuống xe.

Sau khi xuống xe ánh vào mắt họ là cổng học viện rộng khoảng 50 mét, hai bên có phòng bảo vệ. Bên trong có rất nhiều học viên cấp A thân phận mẫn cảm, cho nên bảo vệ tuyệt đối không phải bình thường, tất cả đều cảnh vệ cao cấp Nhật Bản phái tới. Bởi vậy có thể thấy Thánh Khải bối cảnh không hề thấp, đó cũng là nguyên nhân giới thượng lưu nguyện ý cho con cháu mình theo học.

Từ bên ngoài cổng trường có thể thấy phía bên trái một sân bóng thật lớn. Bởi vì đang giờ học nên trên sân bóng không có người, bên phải là đường đá cẩm thạch thật lớn, phỏng chừng kéo dài đến tận cuối khu dành cho học viên cấp A, hai bên đường trồng đủ các loại cây cảnh.

Theo người đàn ông đi vào, cây cảnh hai bên đường ngày càng nhiều, trang trí ngày càng đẹp với đủ loại hình dạng khác nhau, cây cảnh xanh tươi cho người ta cảm giác như ở thiên nhiên. Nhưng Âu Dương Ngoạt hoàn toàn không có cảm giác gì, dù sao hoàn cảnh ở Thánh Khải tốt hơn nơi này rất nhiều.

Đi không bao lâu phía trước đường lớn xuất hiện một đường nhánh, đường này dành cho học viên cấp C. Càng đi vào trong hoàn cảnh càng tốt, không bao lâu lại xuất hiện ba lối rẽ, một lối nhất định là cho học viên cấp B, lối còn lại thì dành cho cấp A. Bất quá các lối rẽ cách nhau cũng không xa, cơ bản không trở ngại mọi người giao lưu với nhau, tương đối có tính người.



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top