TẬP 39

TẬP 39

Trong biển người cùng tình cảnh hỗn loạn chàng cănng mắt dõi tìm bóng hình quen thuộc. Bỗng, một viên đạn lạc bay đến...

Pằng...

Chàng ngẩn người nhìn cánh tay rắn chắc che chắn trước mặt mình, máu từ nắm đấm tay chảy ra... " Em không sao chứ?" giọng nói trầm ổn vang lên làm chàng hồi phục tinh thần nhìn người đó.

Hắn mở lòng bàn tay mình ra, một viên đạn được hắn dùng tay chắn lấy đang yên vị nằm đấy, bàn tay có vết đỏ loang lổ thậ chỉ còn chảy máu nhưng hắn vẫn bình thản như là không đau đớn. Chàng bặm môi kiềm chế cảm giác lo lắng của mình nói:" Tôi... không sao, chỉ là Nhật Lâm bị thương rồi..."

Anh vừa nhìn thấy cậu được chàng dìu đi liền chạy vội đến đỡ lấy cậu lo lắng nhìn vết thương trên bụng cậu hỏi:" Cậu bị sao?"

Cậu yếu ớt lắc đầu:" Chỉ không cẩn thận thôi, đừng bận tâm"

Anh và hắn để hai người vào trong nhà bảo hai người không nên ra ngoài bây giờ. Sau khi để họ vào trong nhà anh và hắn trở nên lạnh lùng bước ra ngoài, giơ súng lên hòa vào trận chiến.

Những đường mưa đạn, những lưỡi đao cứ thế nhưng không tổn thương được hai người, hai người lướt rất nhanh trong biển máu...

Kịch...

Không lâu sau, anh và hắn đã đến nơi cần phải đến. Anh lạnh giọng nói:" Tất cả bỏ súng xuống!". Trận chiến dừng lại giữa chừng, chỉ thấy hai vị lãnh đạo đã bị giơ súng vào đầu, mà người giơ súng chính là anh và hắn.

" Mày muốn làm gì?!" ông ta lên tiếng

Anh nói từng chữ rõ ràng:" Bỏ súng xuống đầu hàng!"

" Ha ha, chỉ riêng hai đứa mày?" đối phương bên chiến tuyến kia cũng lạnh giọng lên tiếng.

" Hự...aaa...!"

Trong đám người có tiếng hét lên... Bên trong vòng vây là hai khuôn mặt lạnh lùng giơ súng bắn vào những người xung quanh. Boss của Eagle kinh sợ:" Hai chúng mày...hai chúng mày làm gì?!"

"Aaaaa"

Tiếng hét lại vang lên, chỉ thấy có một vài người nằm la liệt xuống đất ôm lấy vết thương. Có một người đứng đó ung dung kiểm tra tỉ mỉ khẩu súng của mình:" Nha, đừng quên tôi chứ"

Rầm rập...rầm rập...

Tiếng bước chân truyền đến từ bốn phía bước nhanh đến, họ xuất hiện dưới ánh trăng... Cảnh sát hình sự bất ngờ xuất hiện, giọng nói hô vang:" Tất cả bỏ súng xuống đầu hàng!"

Mọi chuyện vỡ lẽ ra, tất cả đều không còn đường thoát chỉ biết quy phục đầu hàng... Cùng lúc đó một chiếc trực thăng bay đến đáp xuống một khoảng đất trống gần đó...

Anh nhướn mày:" Không ngờ hình cảnh quốc tế cũng nhún tay vào", một người đàn ông trung niên đi đến nghiêm nghị nhìn xung quanh rồi quay sang nhìn anh và hắn gần đó. Ông đi đến gần đánh giá một lượt anh và hắn, gật đầu nói:" Là những thanh niên ưu tú, không tệ"

Anh nhún vai, ông giờ trở nên nghiêm nghị hẳn nói:" Chúng tôi đến để áp giải hai tội phạm mafia đang bị truy nã, giấy phép đây", nói rồi ông đưa tờ giấy cho anh. Anh nhìn rồi gật đầu:" Vậy nhờ vào các người"

Chợt nhớ ra điều gì anh khẩn khoảng nói:" Tôi có một điều cần các ông giúp đỡ"

Ông thoải mái nói:" Cứ nói"

" Bạn tôi và anh tôi đều bị thương, tôi muốn nhờ trực thăng đưa họ đến bệnh viện"

" Được, không thành vấn đề"

Sau những gì đã xảy ra thì mọi chuyện lại yên ổn, những người không cố ý tham gia vào vụ trả thù này chỉ cần viết tường trình rồi thả ra. Những kẻ tội phạm còn lại đều đưa cho cảnh sát hình sự thẩm tra, coi như vụ án lần này đội điều tra của anh nhún tay vào là công cóc rồi. Dù sao anh cũng chính thức bước vào ngành cảnh sát của mình...

2xvYmFsU2lnbjETMBEGA1

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #danmei#tim