6, Các linh hồn

"vẫn qua được bình thường và ở đó cũng có rất nhiều người sinh sống. Họ giống như tôi vậy, sẽ có một năng lực gì đó liên quan đến các linh hồn nhưng nếu muốn đi đến đó thì phải cẩn thận tại bản thân có thể sẽ bị cướp lấy linh hồn lúc nào không hay"

"vậy sao cậu vẫn không bị làm sao"

"bộ cậu bị ngốc hả, đó là nhà của tôi thì tất nhiên tôi không bị làm sao rồi. Với cả mỗi người chúng tôi đều sẽ có ít nhất là một linh hồn ở cạnh bên để bao vệ"

"thế thì có gì phải sợ vậy" Soonyoung cười cong cả mắt hỏi Joshua

"haizzz...chịu mấy người thật, ai đi qua khu rừng này thì những người như chúng tôi sẽ đều biết hết, có thể biết đó là người còn sống hay đã chết. Nếu chỉ là linh hồn thì không sao nhưng nếu là người còn sống thì sẽ có rất nhiều người muốn lấy đi linh hồn của người đó"

"anh không định lấy của bọn tôi sao"

"không, tôi không có khả năng đấy và cũng không có thích việc phải cướp đi mạng sống của bất kì ai"

Seungcheol bất ngờ giơ bản đồ lên trước mặt của Joshua "bọn tôi muốn đến vùng đất của cậu là vì chiếc bản đồ này"

"này là bản đồ gì đây, các cậu tự vẽ ra à. Từ trước tới nay đều không có bản đồ nào chỉ đường đến vùng đất linh hồn trừ khi nó được sản xuất ra ở đó"

"tại sao lại không chứ, anh đừng nên làm quá vùng đất của mình lên" Soonyoung bất bình nói

"tôi đang không nói quá đâu, thật sự là vậy đấy. Vùng đất linh hồn như là tách biệt ra khỏi thế giới. Ở đó chỉ ẩn chứa các thây ma, linh hồn, xác chết,...Để đến được đấy chỉ có các linh hồn hay người chết mới biết được mà đến thôi. Có nhiều người đã lén đến nhưng không có một ai toàn mạng trở về cả"

"nhưng chiếc bản đồ này là chỉ đến đấy thật, bọn em không hề nói dối" Mingyu giơ hai ngón tay hướng lên trời rồi nói với Joshua như một lời thề

"vậy thì đưa tôi xem"

Seungcheol đưa cho Joshua bản đồ cả thêm tờ giấy. Khi cầm được tấm bản đồ trên tay cộng thêm tờ giấy, Joshua liền bất ngờ nhìn lên ba người

"người làm ra hai thứ này đã chết rồi"

"không thể nào, này là có một cô bé đưa cho tôi mới ngày hôm kia mà"

"hai thứ này đều đã chết rồi, tôi có thể cảm nhận được điều đó"

khi ba người vẫn đang đầy thắc mắc thì Joshua nở một nụ cười hiền hậu và đọc tờ giấy

"cũng không hẳn là vậy, chỉ là không cảm nhận được sự sống nhiều bằng cái chết thôi. Có thể người đấy vẫn sống nhưng rất mông lung"

"vậy cậu có thể dẫn bọn tôi đến vùng đất của cậu được không"

"....tôi đã cảnh cáo trước nhưng mấy người đều bỏ ngoài tai, vậy nên nếu gặp nạn thì tôi sẽ không giúp đỡ đâu"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Joshua dẫn ba người đi đến vùng đất của mình. Ở đấy như một thành phố bình thường không tối đen, u ám như nhiều người nghĩ. Có hoa lá, cây cối, sông suối ở đó. Một khung cảnh bình yên nhẹ nhàng

"Jisoo à, con đang làm gì ở đây vậy"

"a, sao bà lại ra đây. Con vừa đi dạo chút thôi"

"ta cảm nhận được là có người đến nên ta phải ra đây để kêu họ về"

"bà về nghỉ ngơi đi, họ đang có việc phải đến đây nên là con có thể lo liệu được"

"việc ư? chưa ai đến đây ngoài chết ra cả" bà lão nhìn ra đằng sau lưng của cậu thì thấy có ba chàng trai to lớn, mặt ai trông cũng sáng sủa ưa nhìn

"lâu rồi ta chưa được thấy ai đẹp trai như mấy cậu" bà lão cười hiền nói

"bộ con không đẹp sao bà" Joshua nũng nịu

bà lão nhìn cậu đầy trìu mến, đưa bàn tay nhăn nheo lên xoa lấy đầu của Joshua "con là đặc biệt nhất của ta rồi"

"chào bà, bọn cháu đến vì có lí do. Mong bà thông cảm cho" Seungcheol bước lên trước nói với bà

Soonyoung cũng lên trước lấy bản đồ ra cho bà xem "bọn cháu phải đi theo bản đồ tới đây"

bà lão xem xong thì im lặng một hồi, bà lắc đầu rồi thở dài một hơi

"Jisoo à, con dẫn bạn đi cẩn thận nhá. Đừng để người kia biết được đấy. Cầm lấy cái túi này nếu gặp việc khó thì hãy lôi nó ra nhé. Ta chỉ có thể nói thế thôi giờ ta phải đi rồi" bà lão nói xong thì liền quay lưng đi

"bà đi cẩn thận ạ. Mấy cậu đi theo tôi"

rồi cả bốn người đi thẳng lên phía trước. Bà lão nấp ở góc cây nhìn bốn người và ngẩng đầu lên trời mà lẩm bẩm

"thần và quỷ đối nhau. Không có thứ gì có thể ngăn được cuộc chiến này. Sự sống sẽ bị diệt vong. Hãy làm mọi thứ chuyển hướng theo chiều tích cực. Ta tin ở mấy người"

~~~~~~~~~~~~~~~~~

"sao lại có người lạ ở đây vậy"

"ba người kia là ai"

"trông họ đẹp trai quá"

"linh hồn của họ chắc là ngon lắm"

"sao em cứ có cảm giác rợn rợn người ý Seungcheol" Soonyoung kéo tay áo của Seungcheol mà nói

"tại đang có nhiều người muốn lấy đi linh hồn của các cậu ấy" Joshua chỉ tay vào một bụi cây lạ trên đường

bụi cây xanh tươi lặng im, như chẳng có gì xảy ra cả. Lâu lâu sẽ run rẩy theo làn gió thổi

"ra đây đi, đừng trốn nữa"

bụi cây vẫn bất động như không có gì xảy ra

"1...2...3..."

từ xanh biến thành xám rồi thành tro tàn, lộ ra một cô gái đang đứng im

cô đưa ngón trỏ của mình đặt lên môi, đầu nghiêng sang bên phải tỏ vẻ ngây thơ "vậy là bị lộ rồi sao"

sau câu nói đấy của cô có ba người con trai nhảy từ ba phía xuống chỗ của bốn người. Bốn người đang bị bao vây bởi những kẻ ăn cắp linh hồn

"xin được giới thiệu, tôi là Nichon. Con người cao quý kia là thủ lĩnh của bọn tôi, anh ý là Lei. Cô gái xinh đẹp, dễ thương này là Maili. Và cuối cùng người to béo nhất đám là Dixi" Nichon nhiệt huyết giới thiệu từng người một trước mặt của bốn người

Lei chán nản đẩy Nichon ra xa chỗ khác mà tiến thẳng tới trước mặt của Joshua gằn giọng nói

"sao cậu lại dẫn người ngoài vào đây, đó là trái phép chẳng phải cậu biết rất rõ sao Joshua ?"

"không liên quan đến cậu, giờ cút ra để bọn tôi đi"

"này này, ai cho anh ăn nói như vậy với thủ lĩnh của bọn tôi chứ. Nếu không muốn linh hồn của mình bị ăn mất thì mau xin lỗi anh ý ngay"

"kệ họ đi, cứ đi theo tôi" Joshua chấn an ba người rồi đi tiếp

Lei nắm chặt lấy cổ tay của cậu khiến cậu không thể nào bước đi được tiếp. Bị nắm quá chặt khiến cho cậu cảm thấy khó chịu mà nhăn mặt lại

"đừng bỏ đi như thế chứ, cậu làm vậy là tôi buồn lắm đó"

"còn cậu làm tôi buồn nôn nên là cút xa tôi ra" Joshua cố giật tay mình ra nhưng lực của cậu lại không bằng tên Lei kia nên điều đấy chỉ càng khiến cậu thêm đau

phập

"AAAA...con chó nhà mày" Lei hét lên, thả tay của Joshua ra mà xoa xoa lấy chỗ mà mình vừa bị cắn

"phụt...máu của anh tệ quá, tệ hơn cả đồ ăn cho chó" Mingyu chùi máu dính trên môi của mình

"sao mày dám cắn thủ lĩnh của bọn tao" Nichon bực mình mà lao lên định đấm cho Mingyu một trận nhưng chạy chưa đủ 10 bước thì đã bị Soonyoung cho bay lên trời

Seungcheol đã không thể nào kiên nhẫn được nữa. Anh lôi ra hai thanh kiếm, chạy thật nhanh ra chỗ tên mập nhất mà tung chiêu liên hồi

Joshua sau khi thoát được ra khỏi tay của Lei thì phải đổi mặt với Maili. Cô tuy trông nhỏ con nhưng lại được coi là một người khá mạnh trong đội bốn người. Maili không giỏi về đánh nhau hoặc là thao túng người khác mà cô sẽ khiến đối phương bị ảnh hưởng nặng nề về tấm lí. Khiến họ trở nên điên dại đến mức linh hồn không thể nào chịu đựng được nữa mà phải thoát ra

Joshua hít thở một hơi rồi hoà mình vào không khí mát lạnh, giơ hay tay mình lên cao "hỡi các người bạn của tôi ơi, hay tiến lên đi" cậu chỉ thẳng vào Maili

các linh hồn của Joshua bay thẳng đến chỗ của Maili, có linh hồn thì biến về hình dạng con người hoặc là những xác chết. Chỉ cần biết là phải tấn công lấy cô gái đang ở trước mặt mình

đối mặt với những con ma đáng sợ đấy thì Maili lại bình tĩnh đến lạ. Cô kẹp ngón trỏ với ngón giữa vào với nhau mà chỉ thẳng vào đầu của một con ma đang tiến lại gần cô nhất

"theo ta"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top