2, Làm quen với máu
"đi thêm 10 mét nữa là tới cái hang đó rồi, vậy là chúng ta sắp đến đích. Nó dễ hơn em tưởng ấy anh nhỉ" Soonyoung quay sang nhìn Seungcheol, thấy anh trông không được vui vẻ lắm. Thấy thế cậu nhìn thẳng ra phía trước nơi mà anh đang nhìn và mọi thứ xung quanh ấy đã phải khiến cho Soonyoung này không nói được câu nào
tuy vẫn chưa vào trong hang nhưng khung cảnh trước mặt họ thật tối tăm, không có chút tia nắng nào. Cây cối đều trở nên héo mòn. Xác chết của động vật cùng những vệt máu trải dài dưới mặt đất lạnh. Một mùi hôi thối, khó chịu xuất hiện đâu đó quanh đây
"cái gì vậy ?"
"Soonyoung, chuẩn bị đi. Chúng ta sẽ đi vào đó"
"...được"
hai người họ bước vào trong hang, trên tay của Seungcheol đã cầm sẵn thanh kiếm
"càng vào sâu thì mùi nó càng nặng hơn" Soonyoung nhăn mặt
"CẨN THẬN" Seungcheol hét lớn
một đám rơi từ đâu bay ra, ngày một nhiều hơn và không có dấu hiệu dừng lại
một giọng nói lạ thì thầm vào tai của họ
"quay về đi"
"cái gì vậy ? ai nói vậy ?" Seungcheol dùng hai tay che chắn trước mặt
không thể chịu được nữa, Soonyoung quỳ xuống đặt hai bàn tay của mình lên trên mặt đất làm cho những chú rơi đang bay liền bị ép sát xuống đất
"rơi sao, vậy mình đang ở vùng đất của ma cà rồng rồi" Seungcheol nhìn vào những con rơi nói
"tờ giấy muốn chúng ta làm gì ở nơi này đây"
"có người" Seungcheol nói lớn rồi đẩy Soonyoung lùi ra xa
tiếng hai thanh kiếm va vào nhau làm rung chuyển cả cái hang động
một chàng trai to lớn nhếch mép cười "anh có vẻ nhanh đấy"
"cậu muốn gì đây" Seungcheol vẫn cầm chặt thanh kiếm trong tay, dồn lực về phía cậu trai kia
"tôi đã cảnh cáo hãy rời khỏi đây rồi nhưng có vẻ như anh không nghe lọt vào tai nhỉ" cậu vung kiếm của anh và nhảy ra sau
*khoan đã, nãy mình nhớ là có 2 người cơ mà sao giờ chỉ có một người thôi vậy, người còn lại đâu rồi ?
cậu chạy thật nhanh lên phía của Seungcheol, máu từ tay chảy thành một dòng xuống và tạo thành một thanh kiếm màu đỏ tươi
Seungcheol không thể nhìn kịp ra cậu con trai đấy mọi thứ quá nhanh và anh không thể nào định hình được là cậu ta đang ở đây
"đừng chạy nữa coi, trông nhức đầu quá"
cả anh và cậu bị đè xuống, họ không thể nào nhích người lên được. Một lực cực kì nặng như đang đè bẹp họ vậy
"cái đếch gì vậy" cậu to con kia bị bất ngờ bởi đang chạy vòng xung quanh thì tự nhiên bị đè bởi một thứ vô định nào đó, mà thứ đó lại nặng đến mức không thể nào nhấc ra khởi người cậu
"xin lỗi anh nhé Seungcheol tại cậu ta nhanh quá, em không thể nào đặt lực lên mình cậu ấy được nên em đành phải ép hết tất cả xuống" Soonyoung bám ở trên nóc của hang mà nói xuống
*anh ta ở trên đó từ lúc nào vậy ? sao mình lại không nhận ra cơ chứ, không có một tiếng động nào luôn là sao vậy
Soonyoung nhảy xuống đất thật nhẹ nhàng và giải thoát cho Seungcheol
"mày làm anh hơi bị đau đấy" Seungcheol phủi phủi người nói
"hì hì, xin lỗi anh nhiều" cậu hổ híp hết cả mắt vào nhe răng cười
Seungcheol đi qua chỗ của cậu to con kia "nếu cậu cho bọn tôi vào trong thì bọn tôi sẽ giải thoát cho cậu"
"thôi khỏi nhé, thà chết còn hơn"
"tụi này không định phá hoại cái gì của cậu đâu, bọn tôi chỉ đang đi theo cái bản đồ này và nó đã chỉ đến đây"
Soonyoung mở bản đồ ra rồi giơ cho cậu to con kia xem
sau một hồi ngẫm nghĩ thì cậu đành thở dài bất lực "haizz...thôi được rồi, tôi sẽ chỉ hai người đi"
khi được thả ra cậu đứng phắt dậy rồi phủi phủi qua người của mình, nở một nụ cười để lộ hai chiếc răng nanh, đặc trưng của loài ma cà rồng, đưa tay ra như để bắt tay với hai người họ "tôi là Mingyu, Kim Mingyu, rất vui được làm quen"
"Choi Seungcheol" anh bắt tay lại với cậu
"đây là đứa con của hổ, Kwon Soonyoung"
"hoá ra là hai người là S.Coups với Hoshi ư"
"sao cậu lại biết tụi tôi ?" Seungcheol thắc mắc hỏi
Mingyu thản nhiên đáp lại "không phải hai người rất nổi tiếng sao, đến hôm nay tôi mới được chiến đấu thật với hai người đúng là đã thật đó. Đúng như những gì mọi người đồn là hai người rất mạnh. Nhưng thế này vẫn chưa đủ đối với tôi vậy nên khi nào ta đấu lại đi"
"ồ được thôi ...không ngờ mình lại nổi tiếng đến thế anh nhỉ" Soonyoung trầm trồ
"thôi đừng đứng đây nữa mau đi theo tôi" nói rồi Mingyu liền quay người đi để hai người kia theo sau
khi bước qua khỏi hang động thì khung cảnh thật khác so với nhưng gì vừa thấy ở bên ngoài. Tuy không có ánh sáng của mặt trời, không khí cũng không ấm áp nhưng lại không ngửi thấy mùi hôi thối cùng với những cái xác chết như ở ngoài kia. Điều đấy đã làm cho Seungcheol cùng với Soonyoung khá bất ngờ
"mấy anh đừng có đần mặt ra như thế chứ, chúng tôi là ma cà rồng nhưng sống rất sạch sẽ và có quy luật riêng. Bề ngoài là để đe doạ người khác thôi chứ vào đây thì nó sẽ đỡ đáng sợ hơn nhiều"
"vậy mấy anh muốn làm gì ở đây ?"
"nói ở ngoài đây không tiện lắm, có thể vào chỗ nào kín hơn tí được hơn" Soonyoung nói nhỏ vào tai Mingyu
"mấy anh định làm gì mờ ám sao" Mingyu nghi ngờ hỏi
nghe thấy vậy thì Seungcheol liền giải thích "không có, chỉ là không tiện để nói ra ở đây thôi"
"được, vậy thì đến nhà của tôi đi nhưng hãy cẩn thận những người xung quanh đấy. Ma cà rồng bọn tôi rất là cảnh giác với người lạ nên là có vài người sẽ tấn công bất ngờ đấy"
"ủa gì kì vậy...không phải ma cà rồng mấy người thường được coi là lạnh lùng, vô cảm, an tĩnh mà" Soonyoung ngơ mặt hỏi
"không đâu, ai kể anh vậy. Bọn tôi cũng như những người khác thôi, mỗi người một tính. Có người thì hiền nhưng có người thì ác"
Soonyoung gật gù "hoá ra thế giới bên ngoài có nhiều thứ mà ta chưa khám phá ra hết"
"có mỗi mày thế thôi" Seungcheol nói như vả vào cậu mấy phát
"đến nơi rồi, mời mọi người vào trong" Mingyu nhanh nhảu chạy ra mở cửa cho hai người vào
"cậu ở một mình ư ?" Seungcheol nhìn xung quanh nhà hỏi
"ừ...đại khái là vậy"
nhà của Mingyu khá là rộng rãi, nó không giống như là nhà của một người con trai như cậu sẽ chọn ở mà đây như là ngôi nhà của một gia đình khá giả. Nó tuy đơn sơ nhưng lại đầy đủ vật chất khiến cho người khác cảm nhận được sự ấm cúng của một gia đình tuy vậy anh với Soonyoung thì lại cảm thấy thật lạnh lẽo và cô đơn khi ở đây. Còn có rất nhiều thắc mắc nhưng nghe thấy Mingyu nói vậy thì hai người liền suy nghĩ lại rồi thôi không định hỏi gì nữa
"mấy người muốn làm chuyện gì ?"
Soonyoung lặng lẽ lôi từ trong túi của mình ra tờ giấy cùng với bản đồ "bọn tôi là đi theo bản đồ đến đây và phải làm theo những gì tờ giấy này nói thì đường đi tiếp theo mới được mở ra"
Mingyu cầm tờ giấy lên rồi cẩn thận đọc lên
"nó thật khó hiểu, đây là đang ám chỉ đến ma cà rồng bọn tôi mà"
"sao cậu lại nghĩ thế ?" Seungcheol hỏi
"máu và mồ hôi...nghe hơi mơ hồ nhỉ nhưng ở dòng cuối...cạn kiệt đến chết là đang nói đến việc ma cà rồng hút máu đến khi đối phương chết, không phải sao ?" Mingyu từ từ giải thích
"thế thì Mingyu đang ở đây rồi. Nghĩa là chúng ta xong nhiệm vụ rồi, đường đi tiếp theo xuất hiện chưa" Seungcheol quay ra hỏi Soonyoung
"nó vẫn y như vậy"
"vậy nó muốn Mingyu làm gì đây" Seungcheol khó hiểu hỏi rồi cầm tờ giấy lên
"máu và mồ hôi...quyện vào nhau à..." Mingyu nói lí nhí
"à, vậy tờ giấy này muốn máu và mồ hôi của tôi ư ?"
Soonyoung nghe thấy thế thì mắt sáng lên "đúng là vậy rồi, mau lên rặn mồ hôi với máu ra đi"
Mingyu nghe xong thì chỉ muốn tẩn cho tên mắt hí kia một trận. Máu và mồ hồi đâu phải muốn là có được đâu mặc dù hai thứ đó đều có đầy đủ ở trên người của cậu nhưng nói thế thì rất là bất lịch sự
"Mấy anh chờ tôi chút, tôi phải chạy quanh nhà để có mồ hồi đã"
"vậy thì tôi sẽ đi tìm cái lọ vậy" ban đầu Seungcheol đang ngồi trên ghế nhà cậu nhưng sau khi nói xong thì anh liền đứng dậy đi tìm quanh nhà của Mingyu
"thế mình ngồi không thôi vậy"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top