Chương 5
Hạ Tử Minh nghe lời hệ thống nói xong, hóa ra đều là hiểu lầm.
Vốn dĩ Lệ Thái Tử Hạ Tử Minh biết cái chết của nguyên hoàng hậu có quan hệ với Dung phi, nhưng trên thực tế hắn biết cũng không nhiều, năm đó cái chết của nguyên hoàng hậu rơi xuống đầu Quý phi , bản thân Hạ Tử Minh ngẫu nhiên biết được một chút, cũng chỉ cho rằng Dung phi năm đó tham dự cùng lắm là làm chó săn cho Quý phi, chứ không nghĩ tới Dung phi nhu nhược tính tình nhút nhát mới chính là thủ phạm hại chết nguyên hoàng hậu, mà Quý phi bất quá thay nàng cõng cái nồi này.
Bởi vậy, hắn giãy giụa một hồi, Hạ Tử Thịnh còn nhỏ mà mất mẹ thì....., hắn đem việc này che giấu đi, cũng không đến mức là vì tình huynh đệ mà từ bỏ mối thù giết mẹ.
Hạ Tử Thịnh không phải là huyết mạch của hoàng thất, mà là hậu nhân của phế thái tử trước kia, hắn hoàn toàn hề hay biết…… Nếu không, tới cuối cùng, hắn cũng sẽ không nhìn Hạ Tử Thịnh ngồi trên ngôi vị hoàng đế, mà không đem hết thảy mọi chuyện nói ra.
Cái này Hạ Tử Minh nguyên bản không biết, nhưng Hạ Tử Minh đọc được kịch bản biết được rõ ràng. Hắn không phải người của thế giới này, cũng không để ý tới Hạ Tử Thịnh có phải huyết mạch của hoàng thất hay không, cũng không muốn cản trở hắn lên ngôi hoàng đế, chỉ biết Hạ Tử Thịnh làvận mệnh chi tử của thế giới này, liền chú định hắn sẽ bước lên ngôi vị hoàng đế.
Hắn dường như cái gì cũng biết, nhưng không tỏ thái độ, gián tiếp làm cho Hạ Tử Thịnh nghĩ rằng Hạ Tử Minh còn biết giấu giếm hơn cả hắn…… Mà Hạ Tử Minh sở dĩ sẽ làm như vậy, đều vì hắn, bởi vì bọn họ là huynh đệ……
Hạ Tử Thịnh thậm chí còn cho rằng Hạ Tử Minh hiện tại tâm tình bất định, quái đản thô bạo, cũng là do trong lòng chứa quá nhiều tâm sự, vì hắn che giấu mà giống như bây giờ, Hạ Tử Minh rất cảm động, cảm động đến rơi cả nước mắt.
Hạ Tử Minh lúc này: "……"
Tuy rằng, Hạ Tử Minh biết rõ thực chất nguyên chủ cũng không biết Dung phi là thủ phạm hại chết hoàng hậu , cũng hoàn toàn không biết Hạ Tử Thịnh không phải là huyết mạch hoàng thất, thậm chí tính tình thay đổi từ mặt trời ấm áp đến quái đản bất thường cũng không phải là vì thẹn với mẫu thân, không nói ra Dung phi có tham dự ' hoàng hậu án ', bảo hộ Hạ Tử Thịnh, kỳ thật nguyên nhân chính là bởi vì khi hắn tới thời kỳ phát dục phát hiện bản thân chỉ có thể cứng với đàn ông, lại muốn nằm dưới.
Nhưng thân là người mang nhiệm vụ, nếu đạt được hiệu quả như vậy, Hạ Tử Minh cũng không có khả năng chủ động giải thích, hắn đành phải thuận theo cái hiểu lầm mỹ lệ này.
Phát hiện Hạ Tử Thịnh đang thủ tiêu manh mối và chứng cứ của sự việc năm đó, Hạ Tử Minh lập tức trợ giúp hắn, một bước chứng thực hắn cái gì cũng biết, vẫn luôn ở giấu giếm bảo hộ Hạ Tử Thịnh.
Có sự trợ giúp của Hoàng thái tử việc tiêu hủy chứng cứ năm đó nhanh hơn rất nhiều, làm chủ nhân của ‘ Thiên Nhãn ’ Hạ Tử Thịnh đương nhiên cũng biết Hoàng thái tử đang giúp hắn.
"Đại nhân, ngài thật lợi hại, ngay cả thế lực của Hoàng thái tử cũng có thể sử dụng được. Thật là cao minh." Thuộc hạ của Hạ Tử Thịnh hết sức ca ngợi Hạ Tử Thịnh cao minh.
Hạ Tử Thịnh nhìn Hoàng thái tử chủ động ra tay giúp hắn che dấu việc hắn không phải là huyết mạch của hoàng thất cùng với sự tình năm đó xóa sạch sẽ, trong lòng đầy phức tạp.
Hạ Tử Minh đối với hắn…… Thật sự là thâm sâu đến vậy sao?
Về sau, ánh mắt của Hạ Tử Thịnh dành cho Hạ Tử Minh càng thêm sâu lắng, chuyên chú đến mức tựa như đang xem một gốc cây hi thế kỳ ba.
"Thái Tử điện hạ……" Hạ Tử Thịnh bấc giác gọi Hạ Tử Minh, rất muốn hỏi vì sao mà Hạ Tử Minh đối tốt với hắn như vậy, vì sao phải vì hắn làm nhiều điều như vậy.
Hạ Tử Minh hung dữ nhìn về phía hắn: "Làm sao?"
Nhưng lời nói nghẹn đã ở cửa miệng, nhưng Hạ Tử Thịnh lại không nói nên lời, bởi vì hắn biết Hạ Tử Minh sẽ không trả lời hắn. Bởi vậy, hắn chỉ có thể lắc đầu: "Không có gì."
"Đang êm đang đẹp kêu cô cái gì, cô hỏi ngươi, ngươi lại không nói lời nào? Thật giống như đàn bà kêu chít chít, phế vật, từ nhỏ đến lớn đúng là không tiền đồ!" Hạ Tử Minh mắng hắn một tiếng, lại cuối đầu làm việc của mình.
Hạ Tử Thịnh nhìn hắn cúi đầu một cách chuyên chú, có chút cẩm thấy năm tháng thật yên bình.
"Tích! Đối tượng công lược Hạ Tử Thịnh độ hảo cảm tăng 5 điểm, độ hỏa cảm đối với ký chủ lên đến 75 điểm." Hệ thống nhắc nhở độ hảo cảm một lần nữa lần nữa.
Hạ Tử Minh bề ngoài tỏ vẻ bình thường, ngưng nội tâm lại rất kích động nói với hệ thống : "Vãi chưởng, mới có mấy ngày, độ hảo cảm của Hạ Tử Thịnh đối với tao liền cao như vậy. Xem ra thế giới này nhiệm vụ còn dễ, tao nghĩ chắc có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ."
Làm một người yêu nghề Hạ Tử Minh cảm thấy năng lực của mình rất cao! Không thua kém ai.
"Đọ hảo cảm của Hạ Tử Thịnh dành cho cậu rất cao, điều đó không sai. Nhưng mà, ký chủ ngu ngốc, cậu phải nhớ rằng người mà cậu phải công lược là Cố Sâm, không phải Hạ Tử Thịnh…… Lệ Thái Tử muốn biến thành bạch nguyệt quang của Cố Sâm, chứ không phải là Hạ Tử Thịnh!" Nhưng mà, hệ thống cực kỳ vô tình đả kích Hạ Tử Minh, chọc thủng ảo tưởng của hắn.
Hạ Tử Minh: "……"
Đúng ha, đối tượng mình cần công lược hình như là Cố Sâm, chứ không phải Hạ Tử Thịnh.
"Tao đương nhiên biết đối tượng cần công lược là Cố Sâm , không phải là Hạ Tử Thịnh. Vận mệnh chi tử độ hảo cảm còn cao như vậy, nam phụ như Cố Sâm độ hảo cảm sẽ được bao xa?" Hạ Tử Minh trong lòng cũng rất là lo lắng vì chỉ số thông minh bị chó ăn của bản thân, nhưng vì bảo trì dáng vẻ thanh lãnh của mình ở trước mặt hệ thống, hắn vẫn nên tỏ vẻ cao thâm khó đoán đối với hệ thống.
Hệ thống: "……"
Hạ Tử Thịnh độ hảo cảm còn cao đến thế, thì Cố Sâm còn tính gì? Là một "người" thông minh nhưng nó vẫn không hiểu hai câu này có quan hệ gì với nhau, éo logic gì cả.
Cố Sâm yêu thầm Hạ Tử Thịnh , ký chủ ngu xuẩn xoát hảo cảm của Hạ Tử Thịnh cao như vậy, chẳng lẽ muốn biến mục tiêu công lược thành tình địch hay gì?
Hạ Tử Minh không cùng hệ thống ngu xuẩn nói chuyện nữa, vì hắn bắt đầu lên kế hoạch công lược Cố Sâm .
Hiện tại cốt truyện đã tiến triển tới đoạn Hoàng thái tử Hạ Tử Minh cùng Nhị hoàng tử ở trên triều đình xung đột vì không cùng chính kiến, Nhị hoàng tử ghi hận trong lòng, nhưngkhông dám động vaog Hoàng thái tử, liền hung tợn đi giáo huấn chó săn đi theo Hoàng thái tử, tất nhiên vì không ai chống lưng nên Hạ Tử Thịnh hưởng một trận đòn no nê.
Hạ Tử Minh vì muốn xoát độ hảo cảm của Cố Sâm , khi đến nơi là lúc Hạ Tử Thịnh bị chặn đánh tại đường một cung nhỏ , Hạ Tử Thịnh đang bị người của Nhị hoàng tử đè trên đất, mà Nhị hoàng tử đang ra đòn hiểm với Hạ Tử Thịnh.
"Tứ hoàng tử điện hạ……" Cố Sâm thấy thế cả kinh, xông lên định tách Hạ Tử Thịnh ra khỏi Nhị hoàng tử cùng với thị vệ của hắn.
Hạ Tử Minh phản ứng khoa trương hơn nhiều, chỉ thấy hắn xông lên phía trước, đấm vào mặt Nhị hoàng tử, làm mũi hắn máu chảy giàn giụa: "Thao con mẹ ngươi Hạ Tử Chương!"
Hạ Tử Chương bị hắn đánh phát ngốc, nửa ngày không phục hồi tinh thần, người bên cạnh thấy hắn là Thái Tử, do dự một lát một người cũng không dám tiến lên cản.
Hạ Tử Thịnh vẫn là thiếu niên, bị đòn một hồi, nửa ngày cũng không bò dậy nổi.
Hắn được Cố Sâm nâng lên, ngơ ngác nhìn Hạ Tử Minh đấm cho Hạ Tử Chương một quyền, thế nào cũng không nghĩ tới Hạ Tử Minh sẽ vì hắn cùng Nhị hoàng tử có địa vị ngang hàng mà động thủ.
"Đại hoàng huynh ngươi đang làm cái gì?" Hạ Tử Chương hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Tử Minh sẽ vì Hạ Tử Thịnh mà đánh mình, còn tự tay đánh.
Hạ Tử Minh nhìn bé đáng thương Hạ Tử Thịnh, lại đá vào bụng Hạ Tử Chương, đem đối phương đá ra thật xa: "Đương nhiên là ngươi đang làm cái gì, cô liền làm cái đó."
"Khụ khụ khụ, đại hoàng huynh, Hạ Tử Thịnh đối ta bất kính, ta làm huynh trưởng phải giáo huấn, đại hoàng huynh lại vì bảo hộ hắn mà đối với ta như vậy, cũng không khỏi quá đáng đi. Mẫu phi của ta chính là Quách quý phi a." Hạ Tử Chương phun ra một ngụm máu, vất vả từ bò lên, lại nói: "Hoàng huynh không sợ nháo đến phụ hoàng sẽ khó coi sao? Ngươi vì một con chó, lại đối đãi với huynh đệ như vậy."
Nguyên Hoàng Hậu sau khi chết, lão hoàng đế vẫn chưa lập Hoàng Hậu, Quách quý phi là phi tần trong hậu cung có phân vị cao nhất. Cho dù Hạ Tử Minh là Hoàng thái tử, nhưng cùng nàng đối nghịch, lại đánh con trai của nàng cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
"Hoàng huynh……"
"Thái Tử điện hạ……:
Cố Sâm cùng Hạ Tử Thịnh thấy thế đều lo lắng mở miệng, muốn khuyên hắn vài câu.
"Câm miệng! Ai cho ngươi kêu cô là hoàng huynh? Quy củ của một con chó, cũng quên rồi sao?" Hạ Tử Minh hung tợn trừng mắt nhìn Hạ Tử Thịnh đang ngã trên đất, mới đảo mắt nhìn về phía Hạ Tử Chương, nói năng khí phách: "Đầu tiên, dù sao thì Hạ Tử Thịnh cũng là nhi tử của phụ hoàng, huynh đệ thủ túc, đệ nhị, cô đánh ngươi không phải vì hắn, mà bởi vì ngươi bất kính với Hoàng thái tử, cô là Hoàng thái tử là huynh trưởng của ngươi, tự nhiên phải cho ngươi giáo huấn, làm cho ngươi biết thế nào là quân thần!"
Hạ Tử Chương chất vấn nói: "Đại hoàng huynh dao không nói lý như thế, ngươi không sợ ta nháo đến phụ hoàng?"
“Ngươi muốn làm thế nào thì cứ làm, cô muốn xem nếu thật sự làm phiền tới phụ hoàng , phụ hoàng là sẽ đứng về phía cô, hay là đứng về phía ngươi ! Cô không sợ đâu." Hạ Tử Minh cười lạnh một tiếng, thức sự không sợ chút nào.
Hạ Tử Chương chỉ có thể nuốt xuống bụng. Lấy trình độ lão hoàng đế đối xử bất công với Hạ Tử Minh, hắn sẽ đứng về bên cũng không cần nghĩ.
"Hắn bất quá chỉ là con chó mà hoàng huynh nuôi thôi, hoàng huynh không phải cũng thường xuyên làm nhục hắn sao? Hoàng huynh giáo huấn hắn được, ta với hoàng huynh tình như thủ túc lại không thể dạy dỗ con chó do một tiện tì hạ sinh chứ?"
Vì một kẻ ti tiện như Hạ Tử Thịnh mà bị đánh, Hạ Tử Chương không cam lòng, nhìn Hạ Tử Thịnh lai tức giận.
Hạ Tử Minh hung tợn trừng hắn, từng câu từng chữ khí phách nói: "Ngươi biết hắn là người của cô, cô liền che chở cho hắn. Người của cô thì giáo huấn, nhưng không có nghĩa ai cũng có thể động vào hắn."
"Động vào người của cô phải trả giá, nếu không chính là đánh vào mặt cô…… Lần này, cô chỉ là ăn miếng trả miếng, cho ngươi giáo huấn, lần sau là gì hậu quả, cô không dám bảo đảm." Hắn uy hiếp.
Hạ Tử Chương không phải đối thủ của hắn, ẩu đả huynh đệ là hắn sai trước, lại không thể nói cho lão hoàng đế trước. Hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, chỉ nói một câu: "Núi xanh còn đó, lục thủy trường lưu, đại hoàng huynh chúng ta chờ xem!"
Sắc mặt xám xịt mang theo tùy tùng của mình rời đi.
Chuyện như vậy ở kiếp trước Hạ Tử Minh nguyên bản cũng làm không ít, nhưng từ đầu đến cuối Hạ Tử Minh nói là phục chế hắn.
Chỉ là, hoàn cảnh bất đồng suy nghĩ cũng bất đồng, đời trước Hạ Tử Minh giáo huấn Nhị hoàng tử, Hạ Tử Thịnh chỉ cho rằng Hạ Tử Minh là vì đánh chó phải xem chủ , không hề cảm thấy Hạ Tử Minh vì mình mà xả giận, chỉ cảm thấy Hạ Tử Minh đang giữ mặt mũi, mà mình bị đánh là do Hạ Tử Minh, trong lòng đối với Hạ Tử Minh và Hạ Tử Chương càng thêm hận……
Mà hiện tại, Hạ Tử Thịnh nhận định Hạ Tử Minh bên ngoài luôn hung dữ với hắn nhưng bên trong lại quan tâm yêu quý, hiện tại hắn xem Hạ Tử Minh đều là vì mình, thậm chí còn cảm thấy Hạ Tử Minh vì hắn mới không tiếc đắc tội Hạ Tử Chương cùng Quách quý phi.
"Đại hoàng huynh, ngài không nên vì ta mà làm thế? Quách gia ở trong triều đình có thế lực rất lớn, đánh Nhị hoàng tử đối với ngài cũng không chuyện tốt gì……" Hạ Tử Thịnh đứng lên, đi đến bên cạnh Hạ Tử Minh khuyên nhủ.
Hạ Tử Minh rất không kiên nhẫn hất hắn tay: "Cút ngay! Tự mình đa tình, ai vì ngươi đắc tội Nhị hoàng tử cùng Quách gia, cô là đang bảo vệ mặt mũi của mình, cho Hạ Tử Chương biết người của không phải hắn muốn là có thể động. Kẻ hèn Quách gia, còn không lọt vào mắt cô."
Hắn nhất thời không rảnh mà sửa lại cách xưng hô của Hạ Tử Thịnh.
Hạ Tử Thịnh nhìn hắn như vậy, lại là đột nhiên nhếch môi cười.
Chỉ cảm thấy, Hạ Tử Minh mặt ghê tởm nhìn hung dữ, nhưng kỳ thật lài là ngạo kiều, khẩu thị tâm phi với chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top