Chap 24 : Thành thỏ mặt trắng
Đủ rồi." Hạ Lữ hất tay Mạnh Khiếu ra, "Chuyện này có quan hệ gì tới anh? Anh cần phải xía vào như vậy không?"
"Hạ Lữ!" Mạnh Khiếu cũng cao giọng nói, đưa tay bóp chặt hai vai của cô, "em rốt cuộc có khổ tâm cái gì? Chẳng lẽ cũng không thể nói với anh sao?"
Hạ Lữ cau mày thật chặt, vẻ mặt lạnh nhạt, "Tôi không có nỗi khổ tâm!"
"Anh không tin em có thể chỉ vì lợi ích bán bằng hữu."
"Mọi người sẽ thay đổi, cõi đời này người có tiền nhiều như vậy thành công nhiều như vậy, bọn họ cũng dám bảo đảm mình là quang minh chính đại sao? Cũng dám nói mình một chút lòng riêng cũng không có sao?" Hạ Lữ dùng sức nắm quyền, "Tôi muốn bò lên trên, muốn thành công có lỗi gì? Thành công chính là phải trả giá thật lớn."
"Em bị trả giá đắt là Trang Noãn Thần, bằng hữu tốt của em?"
"Cô ấy đã không phải là bạn tốt của tôi rồi, vừa rồi, chúng tôi đã nhất đao lưỡng đoạn!"
"Cho nên anh mới kéo em lên nói rõ ràng!" Mạnh Khiếu tận lực đè xuống giọng nói, tình ý sâu xa, "Bởi vì anh không tin em là người như thế."
"Anh đừng xen vào việc của người khác !" Hạ Lữ phiền não đem anh đẩy ra,
"Anh tin tưởng tôi cái gì? Anh hiểu được tôi cái gì? Mạnh Khiếu, anh cho rằng mình là Sứ giả chính nghĩa ư? Tôi cầu xin anh đừng động tới chuyện của tôi!"
Mạnh Khiếu bị cô đẩy sang một bên, cứng đờ tại chỗ không nhúc nhích, cả người nhìn qua nghiêm túc nặng nề, kể cả khóe mắt đuôi mày cũng dính vào lạnh lùng, nhìn chằm chằm cô một hồi lâu sau mới sâu kín mở miệng, "Hạ Lữ, nếu như không phải là bởi vì anh thích em anh cần gì phải quản em!" Tiếng nói vừa ngừng, Hạ Lữ ngẩn ra. Mạnh Khiếu đứng ở đối diện cô, sau khi nói xong lời này khóe môi mím chặt. Hạ Lữ một câu cũng không nói lại, lông mi như ve mùa đông khẽ run. "Hạ Lữ, em coi như là vì anh, nói lời trong tim ra được không?" Anh giọng nói nhè nhẹ, giống như là khẩn cầu, "Cùng anh đi vào, nhìn Noãn Thần trước mặt có cái gì uất ức nói ra ngoài."
"Mạnh Khiếu . . . . . ." Sau một lúc lâu Hạ Lữ mới mở miệng, ép thanh âm phát run, nhạt như Thanh Phong, "anh quá đề cao mình, tôi tại sao nên vì anh?" Mạnh Khiếu ánh mắt căng thẳng. "Đừng cho là tôi cùng anh tham gia tiệc sinh nhật của mẹ anh sẽ có cái gì, từ đầu đến giờ, tôi và anh quan hệ thế nào cũng không xác định, giữa anh và tôi cũng không có cam kết gì, cho nên anh không có tư cách yêu cầu tôi làm gì ở chỗ này." Hạ Lữ suy nghĩ, tâm lạnh lẽo, "Tôi vẫn là câu nói kia, anh Mạnh Đại Thiếu Gia có thể có khả năng tôi liền theo cùng, không chơi nổi liền cách tôi xa một chút!"
"Hạ Lữ, em ——"
"Hiện tại ——" Hạ Lữ cắt đứt lời của anh, ánh mắt như băng nói, "Tôi đã bắt đầu đối với anh cực kỳ chán ghét rồi !" Dứt lời liền xoay người không quay đầu lại rời đi. Sau lưng, Mạnh Khiếu cả người đều giống như ngưng tụ thành băng, đứng ở tại chỗ không cách nào nhúc nhích.
Là ai nói qua, khi anh gọi em, nếu như mà em không có quay đầu lại cũng là bởi vì em khóc? Nếu như vào giờ phút này Mạnh Khiếu kêu tên của cô, hoặc là đuổi lên trước nhất định sẽ phát hiện Hạ Lữ đã đang khóc. Lệ, dưới ánh mặt trời lóe sáng, đáy lòng cố giả bộ lạnh lùng rốt cuộc hóa thành nước, hốc mắt cô cũng ngăn không nổi chảy ra. Cô không phải là không muốn tốt, cũng không phải là không muốn đi tìm Trang Noãn Thần . Khi cô biết Trang Noãn Thần chủ động nghỉ việc cũng không nhịn được đuổi tới, kết quả cô ấy đã mất tích, cô lại điên cuồng gọi điện thoại cho cô ấy, tắt máy. nghe thanh âm trong điện thoại nhắc nhở thì Hạ Lữ mới ý thức được hành vi của mình nhiều hoang đường, là cô bán đứng Trang Noãn Thần , sau đó còn giả mù sa mưa gọi điện thoại gì? . Cô cố nén, làm bộ mình còn có thể kiên trì, nhưng khi cô nghe nói chính xác tin tức Trang Noãn Thần nằm viện nên cũng kiềm chế không được, đau lòng cùng khổ sở giống như là quái thú một dạng từ từ cắn nuốt lòng của cô, cảm giác đau đớn hỏa thiêu hỏa liệu kích thích cô. Cô không mặt mũi nhìn Trang Noãn Thần chỉ có thể lại gọi điện thoại thử một chút, nhưng là, cô thủy chung là quật cường, mở miệng đã tạo thành cục diện không cách nào vãn hồi.
Trang Noãn Thần nói đúng, khi cô ý thức được làm như vậy thương tổn đến tình cảm này, cô cùng cô ấy giao tình đã ngừng rồi. Cô biết ý của Trang Noãn Thần ở trong điện thoại, nhiều năm như vậy tính tình Trang Noãn Thần cô hiểu hơn ai hết, lời nói độc ác ai cũng sẽ nói, nhưng làm thì Trang Noãn Thần tuyệt đối làm không được, cô ấy đang dùng phép khích tướng, cứ như vậy mới có thể bảo vệ tốt lẫn nhau đỡ bị thương tâm. Trang Noãn Thần bị thương, cô cũng bị thương, liên đới , vì cô Mạnh Khiếu cũng bị thương rồi. Mạnh Khiếu , cô căn bản là không xứng với anh. Từ vừa mới bắt đầu sẽ không hy vọng xa vời có thể cùng anh ở chung một chỗ, cho dù ở cùng nhau thì thế nào? Chẳng lẽ còn để cho người khác càng không ngừng đâm đến xương cốt Mạnh Khiếu sao? Cho anh biết cô là không chịu nổi cỡ nào? Cô là bẩn thỉu cỡ nào? Mạnh Khiếu có thể tha thứ cô, nhưng cô không qua được lòng mình. Có lẽ, có vài người nhất định cô độc, cô là loại người này——— ——————————— ————
Lại qua hai ngày, Giang Mạc Viễn rốt cuộc không chịu nổi Trang Noãn Thần ba lần bốn lượt đòi xuất viện đành gật đầu đồng ý làm xuất viện, Trang Noãn Thần rốt cuộc giống như là thú bị nhốt lâu nên thở phào nhẹ nhõm, cô trở về nhà mới. Lần này, Giang Mạc Viễn không có vội vã thúc giục cô trở về biệt thự, thứ nhất anh trong khoảng thời
gian này thật quá bận rộn, trong nước, nước ngoài bay không ngừng; thứ hai xe của cô ngày đó mưa to ngâm nước hỏng nghiêm trọng, ở biệt thự dù sao ra cửa gọi xe không tiện. Sau khi xuất viện, anh đi theo cô trực tiếp trở về nhà mới, chuyện thứ nhất chính là chuẩn bị tốt các loại nhu phẩm cần thiết cho cuộc sống, lại để ở trong ngăn kéo đầu giường một số lớn tiền mặt đủ tiêu xài. Thời gian này Trang Noãn Thần không bước ra khỏi cổng, mở mắt chuyện thứ nhất chính là xem lý lịch sơ lược, sau đó đơn giản ăn chút cơm đi Gym làm một chút yoga, nghỉ việc, xem lý lịch sơ lược tất cả bắt đầu, coi như gặp thiên đại chuyện cô cũng muốn thu thập tốt tình hình, đem trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất, như vậy mới có thể tích cực ứng phó sau tất cả mọi chuyện. Trình Thiếu Tiên gọi không ít điện thoại tới, một là nói chuyện Hạ Lữ , hai là chỉ sợ tâm tình của cô không tốt nên tiến hành an ủi, cô rất muốn chia sẻ, cũng thành tâm thuyết phục Trình Thiếu Tiên tiếp tục giữ lại Hạ Lữ , Hạ Lữ thông minh. Sau cô lại nghe Cao Oánh nói, là Hạ Lữ chủ động đề
giao một phần phương án khiến Trình Thiếu Tiên đối với cô ấy đổi cái nhìn, phần phương án này là Hạ Lữ vài ngày không ngủ, bên A hết sức hài lòng. Biết chuyện này, Trang Noãn Thần cũng coi như an ủi.
Giang Mạc Viễn vẫn như cũ đi sớm về trễ, chẳng qua là đổi nơi. Nhà mới đi đến chỗ nào cũng có bóng dáng của anh, coi như người đi, hơi thở vẫn còn. Mai tỷ chủ động đưa ra hạng mục, muốn mời cô gia nhập liên minh, cô cũng không phải là không cân nhắc đề nghị của Mai tỷ, nhưng Mai tỷ trọng điểm là quan hệ xã hội chính phủ, suy nghĩ một chút cũng liền thôi, cô thật sự là không có bản lĩnh cao như vậy có thể cùng quan viên chính phủ giao thiệp mặt còn không đổi sắc tim không đập mạnh, không với cao như vậy được tuy dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát.
Có kinh nghiệm cong việc ở truyền thông Đức Mã nổi tiếng, cộng thêm Trình Thiếu Tiên đánh thư đề cử, chỉ ngắn ngủn một tuần lễ, trong hộp thư Trang Noãn Thần không dưới mười mấy công ty trước mặt gửi thông báo, kích thước lớn nhỏ đều có, công ty bối cảnh muôn màu, cũng có công ty chủ động gọi điện thoại cho cô, công ty đề cử dĩ nhiên là Aus quan hệ xã hội, cô cự tuyệt. Một tuần lễ phỏng vấn, cô còn bận hơn so với Giang Mạc Viễn, có lúc mấy nhà phỏng vấn xếp lịch cùng một ngày cô liền cơm cũng không ăn tạm, như thế chạm tay có thể bỏng, cô không thể không cảm tạ chiêu bài của trường học cũ, kinh nghiệm từng ở truyền thông Đức Mã, còn có cô vượt qua thử thách cấp sáu Anh ngữ. Hôm nay cô không còn giống như lúc mới vừa tốt nghiệp, chỉ cần là công việc là được, thời gian này Trang Noãn Thần đang chọn chọn công ty bên trên cũng rất thận trọng, công ty văn hóa rất quan trọng, có thể khiến nhân viên lớn lên cùng quy hoạch tương lai, kế hoạch quan trọng hơn. Công Ty lớn có Công Ty lớn tốt, không cần đi đường quanh co, hóa đơn nhiều tiền lương ổn định, công ty nhỏ cũng có công ty nhỏ tốt, có thể độc lập gánh hạng mục, có cơ hộ trực tiếp tiếp xúc khách hàng.
Trang Noãn Thần con đường tương lai của cô đang là thời điểm chém giết, Giang Mạc Viễn ngược lại là người rảnh rỗi, chỉ cần anh đang Bắc Kinh sẽ phải một ngày mấy lần gọi điện dặn dò cô ăn cơm, tan việc liền đón cô trực tiếp đến chỗ ăn ngon, theo ý anh, loại cuộc sống này trôi qua cũng rất tốt.
Một ngày này, Giang Mạc Viễn thuận đường đi bệnh viện một chuyến, Mạnh Khiếu vừa đúng làm xong một máy giải phẫu xuống, thấy anh tới liền trực tiếp vào phòng làm việc. "A, kết quả kiểm tra của Noãn Thần tất cả đều có rồi, không sao." Đem toàn bộ báo cáo kiểm tra đưa cho Giang Mạc Viễn , Mạnh Khiếu lười biếng dựa vào trên ghế sa lon mặt mệt mỏi.
"Thế nào, vẻ mặt này là sao?" Giang Mạc Viễn phát hiện ánh mắt của anh có điểm không đúng.
Mạnh Khiếu lắc đầu, giơ tay lên chà xát mặt, "Không có việc gì, tính toán nghỉ ngơi một chút, đoạn thời gian trước quá bận rộn." Hạ Lữ không chịu nghe điện thoại, đến nhà cô cô lại làm như không thấy, đột nhiên thay đổi thái độ làm anh trong lúc nhất thời không biết làm sao, loại tâm tình này mang vào công việc là cực kỳ nguy hiểm, anh tình nguyện điều chỉnh một thời gian.
"Tình trạng của cậu xác thực không thích hợp làm giải phẫu rồi." Thấy cậu ta không nói Giang Mạc Viễn cũng không truy hỏi kỹ càng sự việc, chỉ là Mạnh Khiếu làm ở khoa giải phẫu thần kinh, phẫu thuật yêu cầu tinh thần minh mẫn, xét thấy cậu ta một bộ nửa chết nửa sống, anh là cần thiết nhắc nhở một câu.
Mạnh Khiếu cũng hiểu đạo lý này, gật đầu một cái, chỉ chỉ kiểm tra báo cáo, "Tôi thấy, Noãn Thần không có gì đáng ngại." Trang Noãn Thần bởi vì tuột huyết áp hôn mê dẫn tới Giang Mạc Viễn khẩn trương cao độ, đợi cô xuất viện không bao lâu, anh lại áp giải cô đi tới bệnh viện làm toàn diện kiểm tra, bởi vì có kết quả kiểm tra phải đợi một thời gian mới có, Mạnh Khiếu biết khi nào xong, đợi toàn bộ có kết quả thông báo Giang Mạc Viễn tới lấy. Giang Mạc Viễn cầm báo cáo kiểm tra nhìn hồi lâu lúc này mới yên tâm. Mạnh Khiếu bất đắc dĩ cười nhẹ, "lời huynh đệ nói mà cậu cũng không tin? Cậu thật là được, một Trang Noãn Thần liền hoàn toàn thu phục cậu."
Giang Mạc Viễn cất kiểm tra xong cười mà không nói. "Hôm nay thế nào làm phiền cái người bận rộn tới bệnh viện? Vợ cậu đâu? Cô ấy bây giờ không phải là mỗi ngày ở nhà sao?"
"Cô ấy so với tôi còn bận hơn." Giang Mạc Viễn ngồi xuống phía đối diện, phối hợp rót ly trà, nhấp một hớp nhíu nhíu mày. Mạnh Khiếu đưa tay đem ly trà đoạt lấy, cười quái dị, "Đừng...với lá trà bình dân từ đầu đến chân, là người khác đưa, cậu biết tôi cũng không uống trà." Nói xong lời này lại hiếu kỳ trực tiếp hỏi, "cậu đường đường là CEO còn không nuôi nổi vợ sao? Tại sao cô ấy giống như là trụ cột vậy, cậu thành Tiểu Bạch Kiểm?"
"Noãn Noãn nếu nghe được lời nói này của cậu không chừng cậu lại gặp nạn đấy." nước trà thật không cách nào uống tiếp, Giang Mạc Viễn dứt khoát rót chén nước lọc, thân thể nghiêng về phía trước đè thấp giọng nói, "cô ấy mỗi ngày đều để ý tìm kiếm giá trị con người mình, cậu nói tôi nhẫn tâm đả kích cô ấy sao? Chẳng lẽ tôi có thể đem cô ấy trói lại không để cho cô ấy tìm việc làm? Hai ngày nay sáng sớm điện thoại di động của cô ấy liền vang lên không ngừng, nhìn ra được còn rất best-seller ."
"Cậu dứt khoát đã thu được cô ấy, Tiêu Duy cũng không phải là không có phòng kế hoạch." Mạnh Khiếu thấy buồn cười.
Giang Mạc Viễn như có điều suy nghĩ, "Tiêu Duy tôi sớm muộn cũng rời khỏi, đến lúc đó Noãn Noãn làm thế nào?"
"Cậu thật đúng là mưu tính sâu xa."
"Cô ấy muốn làm cái gì đều được, tôi có thể dung túng cho cô ấy , nhưng Ben cô ấy ít tiếp xúc." Giang Mạc Viễn nhẹ nhàng chuyển động cái chén trong tay, khẽ hí mắt, "Noãn Noãn ý định đơn thuần, một lòng chỉ nghĩ tới làm việc, cho nên không muốn để cho cô tiếp xúc nhiều như vậy."
Mạnh Khiếu lắc đầu thở dài nói, "Tôi lại cảm thấy cậu giống như là con gà mái già, Noãn Thần không còn là đứa trẻ nữa."
"Chuyện của cô ấy tôi tuyệt đối không nhúng tay vào, nhưng điều kiện tiên quyết là tôi có thể bảo đảm an toàn của cô ấy, cô ấy không buồn không lo." Giang Mạc Viễn đem thân thể hướng về sau một ít, thần sắc lạnh nhạt, "Ben, có lúc vì đạt được mục đích chuyện gì đều có thể làm được."
"Cho nên nói hai người các ngươi phối hợp không chê vào đâu được, cậu cũng là loại người này."
Giang Mạc Viễn giận quá hóa cười, "Tôi là phải cám ơn cậu khích lệ?"
"Cậu đối với Hán ngữ năng lực lý giải có vấn đề sao?" Mạnh Khiếu cố ý không hiểu hỏi một câu. "Vậy cậu có thể đổi nói ngoại ngữ." Anh sảng lãng cười to. Hai người vừa rỗi rãnh hàn huyên một hồi, lơ đãng lại đem đề tài chuyển tới trên người Trang Noãn Thần , lần này là Mạnh Khiếu chủ động mở miệng, "Mới vừa quên nói, thật ra thì Noãn Thần bình thường còn phải chú ý một chút." Giang Mạc Viễn mi tâm rét nhìn về phía mình. Mạnh Khiếu sợ nhất chính là bộ dạng này của anh, vội vàng giải thích, "tôi phát hiện, sức miễn dịch của cô ấy rất thấp, phải nói nếu so với người bình thường thấp hơn rất nhiều." Giang Mạc Viễn xiết chặt lông mày. "Chúng ta cũng biết, thân thể con người sức miễn dịch thấp xuống liền rất dễ bị vi khuẩn lây bệnh, trực tiếp nhất biểu hiện chính là dễ dàng ngã bệnh, thể chất suy yếu. Còn có chính là một khi có vết thương không dễ dàng khỏi, người khác đứt tay có thể hai ba ngày liền khôi phục, nhưng sức miễn dịch thấp xuống có thể sẽ kéo dài tới một tuần, thậm chí dài hơn, nghiêm trọng người còn có thể xuất hiện tượng sưng đỏ."
Giang Mạc Viễn cẩn thận nhớ lại, "Thật sự là như thế, vết thương không dễ dàng khôi phục."
"Còn có dạ dày, một món ăn bình thường người khác ăn không có vấn đề, cô ấy ăn có thể đau bụng."
"Từng có tình huống như thế." Có liên quan điểm này Giang Mạc Viễn càng thêm khẳng định, có đoạn thời gian anh thường đưa cô ra bên ngoài ăn cơm, sau lại phát hiện cô thỉnh thoảng sẽ tiêu chảy liền thôi, dứt khoát mời bảo mẫu tới nhà làm.
"Cũng là bởi vì sức miễn dịch của cô ấy thấp, cho nên bình thường nói cô ấy chú ý nhiều hơn, chấp hành dinh dưỡng, ngủ sớm dậy sớm, một số phuong pháp đề cao sức miễn dịch tôi đều viết kẹp ở trong hóa đơn rồi."
Giang Mạc Viễn vẫn như cũ lo lắng trùng trùng. "Cậu cũng đừng khẩn trương, đây là việc điều dưỡng từ từ , hơn nữa Noãn Thần cô ấy cũng rất rõ ràng tình trạng thân thể của mình."
Mạnh tiếu thấy hắn mặt lo lắng an ủi câu.
"Kết quả kiểm tra ở đây , cô ấy tại sao có thể biết?" Giang mạc xa không hiểu.
Mạnh tiếu giơ hai tay, "Có thể biết từ trước, bằng không làm sao có thể tự mình đi mua Vitamin?"
Huhu.Ngược chết ta rồi, sắp ngược chết ta rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top