chương 2


Từ đây em là người của tôi
Chap 2

Chiều hôm đó, có một cô gái cứ đứng ngoài cổng đi tới đi lui mãi, thấy vậy Thiên Tỉ ra mở cửa đứng hỏi

"Cho hỏi chị tìm ai?"

"Vương Tuấn Khải! Cậu ấy có nhà không vậy"

"Có, chị vào nhà ngồi đợi để tôi lên phong gọi anh ấy xuống nhá"

"Um"

Cô gái ấy vào nhà, thiên Tỉ chạy lên phòng gọi Tuấn Khải xuống.

"Tiểu Khải, có một người con gái muốn gặp anh"

Cậu đứng ngoài phòng nhỏ nhẹ gọi Tuấn Khải. anh đứng dậy mở cửa, mặt nhăn

"Ai cho em dẫn cô ta vào nhà vậy hả, đây là nhà cho em dẫn người khác vào sao?" Anh nạt làm cậu giật mình

"Dạ tại cô ấy đứng đợi anh từ chiều đến giờ, nên tôi..."

"Mau kêu cô ta về đi" nói rồi anh đóng cửa thật mạnh làm cậu sắp khóc

Cậu đi xuống phòng với vẻ mặt mất hồn cô gái ấy ngạc nhiên đứng bật dậy hỏi

"Tuấn Khải đâu?"

"Anh ấy bảo chị về đi"

"Sao? "

"Nếu chị không về em sẽ bị anh mắng đó"

Cô ta đành phải đứng dậy ra về, Thiên Tỉ bị Tuấn Khải nạt đến phát sợ. Diễm Oanh vừa đi chơi với bạn về thấy cậu ngồi buồn, Diễm Oanh sáp lại Thiên Tỉ

"Ai? Ai làm anh buồn đó? Có phải là Tiểu Khải ko?"

"Không phải, anh ko buồn ,em đừng lo"

"Tính Tiểu Khải hay giận nhưng anh ấy là người rất tốt bụng đó anh à"

Nghe Diễm Oanh nói Thiên Tỉ cũng đỡ sợ phần nào.

Tối hôm nay Diễm Oanh cùng bố mẹ đi dự tiệt. Chỉ còn Tuấn Khải và Thiên Tỉ ở nhà. Cậu lên phòng hỏi Tuấn Khải xem anh có đói không để cậu làm món gì cho anh ăn

"Tiểu Khải! Anh có đói không? Để tôi nấu gì cho anh ăn"

"Cạch" tiếng mở cửa

"Nấu đi tôi đợi"

Giọng nói ấm áp của Tuấn Khải làm Thiên nóng bừng, cậu xuống làm ngay món trứng cuộn cơm chiên cho anh. Cậu làm đúng có một cái

"Không ăn à?"

"Tôi... tôi không đói"

"Ọt ọt" bụng của Thiên Tỉ kêu

"Rõ ràng là đói, ăn không? Cùng ăn chung nhé"

"Dạ thôi! Tôi có thể kìm chế được"

"Em nói như vậy mà nghe được sao? Lại đây cùng ăn với tôi này"

Cậu đành lại ngồi cạnh đó. Chồi ôi mặt Thiên đỏ bừng rồi kìa.

"Chuyện hồi chiều cho tôi xin lỗi"

"A! Anh không cần phải xin lỗi, tại do tôi cả"

"Công nhận em nấu món gì cũng ngon, mà em nghỉ học rồi sao?"

"Um"

Tối dần tối mòn

"Tối rồi, tôi phải về, nếu về trễ ba tôi sẽ đánh tôi mất"

"Để tôi đưa em về"

"Dạ.. dạ ko cần"

"Sao em ngang thế, tôi đã bảo tôi đưa em về, đợi đó, tôi đi lấy xe"

Từ trong sân chạy ra là một chiếc xe cực đẹp. Tuấn Khải hỏi nhà Thiên Tỉ ở đâu, rồi đưa cậu về

"Nhà em trong đường nhỏ hẹp này sao?"

"Um, tạm biệt Tiểu Khải, tôi cảm ơn cậu, hẹn gặp lại!" Cậu cười rồi quay lưng chạy vào nhà

Anh vừa lên xe thì nghe có tiếng ồn

"MÀY ĐI ĐÂU MÀ GIỜ NÀY MỚI VỀ? MÀY ĐỊNH BỎ THÍ THẰNG CHA GIÀ NÀY SAO? HẢ?"

"..............." tiếng cậu nói nhỏ nên chỗ anh đứng ko nghe

"MÀY NÓI MÀY ĐI LÀM À? AI THÈM NHẬN THẰNG ĐIÊN NHƯ MÀY? MÀY NÓI DỐI TAO ĐÚNG KHÔNG"

"............"

"ĐỪNG NÓI NHIỀU! HÔM NAY TAO PHẢI CHO MÀY MỘT TRẬN"

nói rồi ông ra ngoài kiếm cây
1 phát, 2 phát, 3 phát

"Á!! BAA.... HUHU.... THA CHO CON ĐI MÀ A"

Anh không kìm chế nổi, chạy xông vào nhà cậu

"DỪNG LẠI!!!"

"mày là thằng nào mà dám ngăn cản tao hả"

"Ông ko cần biết, chỉ cần biết ông sắp phải đi tù là được"

"Haha! Mày nói gì"

"Đứng dậy đi Thiên Thiên"

"Hic.. hic" cậu khóc trog đau đớn

Tuấn Khải dắt Thiên Tỉ ra xe, rồi chở cậu về. Ông cha đứng kêu là um sùm

"Mày biến khuất mắt tao luôn đi"

****

Trên đường về nhà thấy Thiên Tỉ cứ khóc mà anh không kìm lòng được

"Nín đi, tí nữa về nhà tôi sẽ sát trùng cho em"

*** về đến nhà***

Diễm Oanh và ba mẹ anh đã về, thấy Tuấn Khải đỡ Thiên Tỉ, trên người cậu dính đầy vết đánh.

"Chuyện gì thế, Thiên Tỉ bị sao vậy con" Thế Lộc lo lắng hỏi

"Ba của em ấy đánh"

"Cái gì? Ba đánh con sao?" Bà mẹ ngạc nhiên
"Con đưa Thiên Tỉ lên phòng sát trùng đi, kẻo bệnh" ba Tuấn Khải ân cần chỉ giáo

Tuấn Khải dìu Thiên Tỉ lên phòng, Diễm Oanh mà biết Thiên Tỉ bị như vậy chắc chắn sẽ buồn lắm nhưng vì cô đã ngủ nên sẽ ko biết gì

"Lúc trước em cũng bị như vậy sao?" Anh vừa thoa chỗ tay vừa nhìn vào mắt cậu nói

"Um.. mỗi lần tôi về trễ hoặc là ông buồn chuyện gì đều trút giận lên người tôi"

"Suốt... từ mẹ em mất sao?"

"Um" cậu buồn rười rượi

Anh cởi áo cậu ra để thoa lên vết bầm ngay lưng

"A!" Thiên Tỉ giật mình

"Để tôi giúp em"

"Tôi.. tôi tự làm"

"Tự em làm sao mà được chứ!"

Cậu đành ngồi im để anh thoa lên chỗ bị đánh, mới có 16 tuổi mà cậu đã có cơ ngực và vòng eo ước ao của bao nhiêu con trai.

"Tối nay em ngủ trên giường còn tôi sẽ ngủ ở dưới"

"Ko! Tôi sẽ ngủ ở dưới, anh ngủ ở trên đi"

"Đã bảo mà lì ghê"

" Nghe nói anh rất lạnh lùng, nhưng chắc họ đã lầm"

"Em thấy tôi ko lạnh lùng sao?"

"Um! Ko lạnh lùng tí nào!"

bị đánh trên lưng nên Thiên Tỉ ko thể nằm ngửa mà chỉ có thể nằm ngang hoặc nằm úp. Tuấn Khải chải nệm ra nằm sát bên cạnh Thiên Tỉ.

"Cô gái hồi chiều,  là bạn gái anh phải ko?"

"Đúng là bạn gái tôi, nhưng đã chia tay rồi"

"Chắc nhiều người theo đuổi anh lắm"

"Nhưng không có ai làm tôi thích cả"

"Thế tại sao anh lại chia tay cô gái hồi chiều nhìn cô ta cũng rất xinh đẹp mà"

"Ngủ thôi! Khuya rồi"

Hôm nay anh đã bảo vệ cậu khỏi ba cậu lại còn sát trùng giúp cậu, nói nhẹ nhàng.

_ĐÓN ĐỌC TẬP TIẾP THEO NHÓE🎀🍥💙👋🌿💪

______

Có vẻ như viết truyện này nhỏ rất sug😂😂viết lần 1100 từ luôn😂😂😂
Tung chảo dầu 💪💪

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: