chương 10
Trong khi cậu đang nấu cháo thì trên lầu Jackson đã thức dậy tự vệ sinh cá nhân rồi đi ra ngoài, trông chỉ có 6 tuổi vậy thôi chứ thằng bé cũng tự lập lắm, sống chung với Thiên Tỉ lâu như vậy , một tay cậu nuôi lớn nên Jackson cũng có một số tính cách giống cậu là điều dễ hiểu. Nghe thấy mùi thơm của thức ăn Jackson biết đó là món ăn của baba nó nấu, vì chỉ có baba mới nấu thơm như thế này. Vừa chạy ra khỏi phòng định xuống với Thiên Tỉ không ngờ lại tông vào người Tuấn Khải mà ngã mất. Anh nhìn Jackson đang phủi phủi mông mình liền cười nhẹ rồi ngồi xổm xuống.
- J : con xin lỗi, con không cố ý!
Thấy thằng bé lễ phép như vậy còn nhìn anh chớp mắt vài cái làm tâm anh có chút động.
- TK : không sao! Con làm gì mà chạy nhanh như vậy!?
- J : ch...chú không nghe thấy mùi thơm nào sao!? Là baba con nấu đấy!
Tiếng gọi "chú "đó như đâm một nhát vào tim Tuấn Khải vậy. Không phải chứ, trông anh cũng không lớn tuổi tới vậy đi, nhưng đau lòng hơn cả là từ chú đó do chính con trai của mình thốt ra. Không lẽ mẹ và Na Na không nói cho thằng bé biết anh là cha nó sao?
- TK : ưm....đúng là thơm thật! Nhưng tại sao con lại gọi là chú? Phải là cha vì cha là cha của con mà !
Jackson chỉ cười nhìn anh không nói, anh cũng thật hết cách. Không sao có lẽ là do thằng bé chưa quen nên mới không chịu gọi. Lúc này anh nhìn gương mặt thằng bé thật kĩ, đúng là có rất nhiều nét giống anh, đặc biệt là đôi mắt chỉ khác là đôi mắt thằng bé rất trong sáng và ngây thơ của một đứa trẻ.
- TK : đôi mắt con thật đẹp!
- J : tất nhiên rồi! Vì đôi mắt của con giống.....một thiên thần!
Tuấn Khải phì cười dùng ngón tay vuốt nhẹ vào mũi thằng bé.
- TK : con thật tự luyến! Đi nào! Cha ẵm con xuống dưới ăn sáng!
- J : vâng!
Tuấn Khải bồng jackson xuống dưới, trong lúc đi còn nói chuyện rất vui vẻ nữa. Thiên Tỉ quay sang thấy tình cảnh đó tâm có chút dao động nhưng cũng không nói gì mà tục nêm nếm gia vị. Một lúc sau thì bưng ra cho hai người họ và bản thân cũng ngồi vào bàn.
- J : hôm nay baba nấu cháu sao? Thật là thơm và ngon nữa!
- TT : nếu thấy ngon thì ăn nhiều một chút!
- J : vâng!
Cậu nhìn Jackson mút từng muỗng cháo cho vào miệng ăn một cách ngon lành như thế tâm cũng thấy ấm áp, 6 năm qua điều hạnh phúc nhất đối với cậu là mỗi sáng thức dậy đều có thể nhìn thằng bé lớn lên mỗi ngày thật vui vẻ và hạnh phúc, nhưng hiện tại cậu lại lo lắng, lo vì hai cha con họ đã gặp nhau, cậu sợ rằng giữa hai người họ khi nảy sinh tình cha con thì thật làm cậu khó xử, Thiên Tỉ cũng không thể mãi ở Vương Gia mà khi cậu đưa thằng bé đi chẳng khác nào chia cắt tình cảm cha con của họ, trông Jackson có vẻ như rất thích bên cạnh Tuấn Khải thì phải. Đáng lẽ ngay từ đầu cậu không nên về thành phố này, là do cậu chủ quan bây giờ thì muốn trách ai.
- TK : hôm qua......cảm ơn cậu!
- TT :.........cũng không có gì to tát !
- TK : chuyện hôm qua.....
- TT : anh yên tâm! Tôi cũng không ở đây lâu , anh cứ việc theo đuổi tình yêu của anh tôi nhất định sẽ không làm kì đà !
- TK : tôi không phải có ý đó! Tôi chỉ muốn nói cậu cứ việc ở đây đi, dù sao mẹ và em gái tôi rất thích cậu, có cậu ở đây hai người họ cũng sẽ không lằng nhằng tôi như thường ngày nữa! Vả lại tôi cũng có thể.....bên cạnh thằng bé nhiều hơn.....nếu cậu đi thằng bé nhất định cũng không chịu ở lại!
- TT : .........
Cậu có thể từ chối không? Nhưng Thiên Tỉ biết rõ thân phận của anh cũng không tầm thường, đối với Dịch Gia mà nói chính là không đấu nổi, anh đã mở lời như thế rồi, nếu bây giờ cậu tự ý rời đi không phải sẽ liên lụy Dịch Gia hay sao? Cậu đã nợ họ nhiều rồi nên cũng không muốn gây rắc rối cho Dịch Gia.
_____________phân cách______________
Tối đến Thiên Tỉ sau khi chuẩn bị nước tắm xong thì ra ngoài định gọi Jackson nhưng lại không thấy thằng bé đâu, bình thường thằng bé rất ngoan mà không bao giờ chạy lung tung để cậu đi kiếm như thế này cả, thật là kì lạ.
- TT : Jackson!
Cậu gọi mãi mà thằng bé không lên tiếng làm cậu có chút lo lắng, khi đi ngang phòng Tuấn Khải nghe thấy bên trong có tiếng động không biết suy nghĩ gì mà cậu quyết định mở cửa, cánh cửa vừa mở ra hình ảnh hiện trước mắt cậu chính là Tuấn Khải đang cởi trần để Jackson ngồi trên lưng mà chống đẩy, còn Jackson ngồi trên lưng anh cười rất vui vẻ nữa . Thiên Tỉ đứng hình mất vài giây
- TT : " thân hình đẹp quá....."
Thiên Tỉ thầm mắng chính mình, không biết nghĩ gì mà lại khen thân hình Tuấn Khải đẹp nữa, chỉ là hơn cậu có một chút thôi mà, kiếp trước mấy múi bụng của cậu cũng đẹp không kém đâu, chỉ là thích đồ ngọt nên ăn thử hơi nhiều để làm ra những loại bánh ngọt mới nhất nên các múi của cậu mới tan chảy thôi, nghĩ đến mà đau lòng. Vả lại anh là một nam phụ, sở hữu cả một công ty còn có một thân phận trong giới hắc đạo, chỉ là thế lực có phần thua kém nam chính một chút thôi nên có thân hình vạm vỡ như thế cũng là điều bình thường.Lúc này Jackson mới để ý đến cậu
- J : baba đang tìm con sao?
- TT : sao con đi qua đây mà không nói baba một tiếng!? Có biết là baba lo lắng lắm không hả!?
Jackson nhìn Thiên Tỉ biết rõ cậu đang giận liền trèo xuống chạy đến bên cậu nắm lấy góc áo làm nũng. Cậu biết rõ đây là chiêu dụ dỗ của thằng bé vì mỗi lần cậu tức giận hay thằng bé muốn đòi thứ gì đều dùng khuôn mặt này để dụ dỗ cậu vì thằng bé biết rõ thế mạnh của mình nằm ở đâu, nhưng cho dù biết rõ như vậy cậu vẫn dính chiêu của thằng bé , đúng thật là hết cách.
- J : baba đừng giận!
- TK : là tôi kêu thằng bé vào đây tập thể dục cho ra mồ hôi, cậu đừng trách thằng bé!
- TT : .....thôi đc rồi! Baba đã chuẩn bị xong nước tắm cho con rồi đó!
- TK : khoan đã! Hay cậu vào chuẩn bị lại nước tắm ở phòng tôi đi, bồn tắm ở đây rộng hơn còn có thảo dược nữa, để thằng bé tắm ở đây sẽ thoải mái hơn!
Thiên Tỉ định nói không cần nhưng lại nhìn đến Jackson thấy cậu bé rất thích ở nơi này thì phải, cậu thở dài đi vào trong phòng tắm. Đúng là ở đây bồn tắm rộng thật , còn có rất nhiều loại chai thảo dược quý hiếm giống như lời Tuấn Khải đã nói.
- TT : nước xả xong rồi!
- TK : Jackson ! Cha giúp con tắm nhé!
- J : vâng ạ!
Cậu không nghe lầm chứ , Tuấn Khải xưng cha như vậy, Jackson cư nhiên lại trả lời. Không lẽ.....
Tuấn Khải bế Jackson lên đi vào phòng tắm chuẩn bị thả thằng bé xuống.
- TK : Jackson vào bồn tắm nào!
- J : hahaha!
- TT : " lâu lắm rồi không thấy Jackson vui vẻ như thế này! Hả !?" Vương Tuấn Khải anh cởi quần áo làm gì hả!?
Anh ngơ ngác nhìn cậu trả lời.
- TK : tất nhiên là để tắm rồi!
Jackson ở trong bồn rộng lớn nên khá thích thú mà đập nước rất mạnh, làm một mảng nước lớn văng vào người cậu.
- J : hay baba cũng vào tắm cùng con đi!?
- TT : Jackson đừng đùa nữa, quần áo của baba ướt hết rồi này! Haiz được rồi, hai người cứ tắm đi!
- TK : " thân hình cậu ta giống như lời NaNa đã nói đúng là không thua gì Tiểu Tinh! Cũng có thể hơn nữa"
Thiên Tỉ nhanh chóng đi ra ngoài với một tâm tư phức tạp, Jackson vui vẻ như vậy đúng là rất thích Tuấn Khải đi, cậu phải làm sao mới đúng đây.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top