Chap 20



 Sáng hôm sau, Thiên Tỉ tỉnh dậy trong vòng tay ấm áp của ai đó. Cậu khẽ cựa người, quay sang nhìn anh, nhìn anh lúc ngủ trông rất đẹp trai nha. Cậu quay hẳn sang bên cạnh mà không để ý rằng cả người anh và cậu đều không mặc đồ. Cậu khẽ lấy tay, vuốt mặt anh nhẹ nhàng. Vuốt xuống đến môi anh, liền bị một bàn tay ấm áp chụp lấy tay cậu. Tuấn Khải nhìn cậu, cười nói:"Nếu anh không tỉnh thì em định làm gì anh nhỉ?"

Thiên Tỉ lắc đầu nhỏ:"Em không có định làm gì mà!" Sau đó mặt cậu khẽ đỏ lên.

Tuấn Khải nhìn cậu:"Em là em đang châm lửa đó nha bảo bối!"

Sau đó anh nằm đè lên người cậu. vì cả 2 đang 'khỏa thân' mà nên Thiên Tỉ dễ dàng cảm nhận được vật to lớn của anh đang cương lên chỗ đùi của cậu. Tuấn Khải cúi người, chiếm chọn lấy đôi môi anh đào của cậu, tay anh lần mò xuống cúc hoa của cậu. Vì hôm qua vừa làm xong nên hôm nay nó hơi xưng. Anh nhét một ngón tay vào trong cúc hoa của cậu. Vì đau nên cậu rên lên một tiếng, điều này càng kích thích dục vọng của Tuấn Khải hơn. Sau khi để cậu thích ứng, Tuấn Khải cho vào ngón thứ 2, rồi ngón thứ 3 vào trong hậu huyệt của cậu. Môi lưỡi vẫn chưa rời nhau, tay còn lại của anh còn xoa nắn nhũ hoa đã sớm nhọn lên của cậu. Bị anh kích tình, cậu không chịu nổi mà bắn ra. Tuấn Khải buông môi cậu, trêu nghẹo:"Em mẫn cảm thật đấy! Chưa gì dã bắn rồi!"

Tuấn Khải rút 3 ngón tay ra, sau đó thay thế bằng vật to lớn của mình vào. Thiên Tỉ kêu lên vài tiếng. Tuấn Khải thúc mạnh vào sâu bên trong cậu. Đang gần đến lúc cao trào, đột nhiên điện thoại của cậu vang lên trên đầu giường. Tuấn Khải nhíu mày, là ai dám phá 'công việc' đang giở của họ. Thiên Tỉ như được cứu, liền chộp nhanh điện thoại vẫn tiếp tục kêu. Không nhìn tên hiển thị mà nghe luôn trong lúc Tuấn Khải vẫn đang ở trong cậu.

"Way, ai đó!"

"Là em, Tăng Thạch Tuệ này! Anh không nhớ em sao? Chúng ta yêu nhau được 2 năm rồi mà!"

Tuấn Khải nghe được đến đoạn đó, liền thúc mạnh vào trong cậu. Bị bất ngờ, cậu rên lên 2 tiếng. Thạch Tuệ hỏi

"Anh bị làm sao vậy! Anh bị ốm à?"

"Thạch Tuệ...a...ưm...Chẳng phải, anh và em...a...kết thúc rồi...a...sao?"

Tuấn Khải cứ đâm mạnh vào cúc hoa, làm hại Thiên Tỉ phải bịt miệng để tránh phát ra tiếng rên. Thạch Tuệ vẫn mặt dày nói tiếp

"Chúng ta đã chia tay! Nhưng em vẫn yêu anh lắm! Anh ở đâu? Sau khi xong em về thăm anh!"

"Tuệ! Không cần! chúng ta...ưm a...chấm dứt rồi! Đừng...a...tìm anh nữa!"

Sau đó, Thiên Tỉ định tắt máy thì Thạch Tuệ nói:"Em sẽ gọi cho anh suốt ngày! Bằng mọi giá em phải lấy lại được anh! Anh..."

Thiên Tỉ tắt máy. Tuấn Khải đâm mạnh vào trong, người anh tỏa ra mùi dấm chua, nói:"Tăng Thạch Tuệ là ai? Em nói anh nghe!"

Thiên Tỉ dưới thân Tuấn Khải, đầu óc bắt đầu mụ mị đi, nói:"Cô ta...a...là người yêu...a a...cũ của em. Ưm a..."

"Yêu từ lúc nào?" Tuấn Khải hỏi tiếp

"Từ lúc, aa...ưm...nhẹ...chút....a...."

"Lúc nào...hả?" Tuấn Khải đâm mạnh hơn

"Từ...hồi...aa....lớp...10...a..."

"Thế đến giờ cũng được 3 năm rồi! Chia tay lúc nào?" Càng ngày càng đâm sâu

"Từ...từ...a ưm...a...1 năm...a trước...a..."

"A, em giỏi lắm! Xem hôm nay anh phạt em như thế nào! Cắt đứt quan hệ với cô ta ngay, nhớ chưa?"

"Nhớ rồi...a....nhẹ....t...hôi....a. Quá....sâu...không được...a....nhẹ...."

Tuấn Khải thúc càng mạnh, không để ý tới lời cậu nói. Sau một hồi thì anh bắn vào trong cậu, sau đó ôm cậu nhỏ nào đó đi tẩy rửa.

Đến lúc cậu tỉnh là đã đến trưa, mặc đồ vào, sau đó lết thân xuống dưới nhà. Thấy Tuấn Khải đang ngồi ở ghế sofa, đối diện còn có 1 người đàn ông nữa. Thiên Tỉ bước đến chỗ Tuấn Khải, giọng nũng nịu:"Khải ~ Em đói!"

Sau đó ngồi xuống bên cạnh Tuấn Khải, anh thuận tay ôm lấy cậu, bế đặt cậu ngồi lên đùi mình. Người đàn ông kia giật mình, kia không phải bang chủ jj đó sao(qên tên bang Thiên Thiên mới ròi, ai nhớ chỉ Anh phát). Tại sao lại ở trong lòng Vương thiếu gia thế này, lại còn anh anh em em nữa chứ. Ông ta liều hỏi:"Vương thiếu gia, Dịch tiên sinh này là..."

"Vợ sắp cưới của tôi!" Tuấn Khải nói

Ông ta sợ vã mồ hôi hột. Nếu như 2 người này lấy nhau, thì coi như Hắc Bang và bang jj đó hợp lại với nhau, đến lúc đó thì có mơ mới động vào được. Ông ta cười:"Vương thiếu gia quả thật có mắt nhìn người! Dịch thiếu gia lại đẹp như vậy! Chậc chậc, quá đẹp đôi!"

Tuấn Khải nhìn ông ta, rồi nhìn Thiên Tỉ đang trong lòng mình uống sữa, một cỗ ấm áp dâng lên. Thiên Tỉ nhìn ông ta nói:"Này, ông kia! Ông là ai?"

Người đàn ông nói:"Dịch thiếu gia. Tôi là người trong Hắc Bang của Vương thiếu gia! Nếu có gì mong thiếu gia thứ lỗi!"

Thiên Tỉ không nói gì, tiếp tục uống sữa trong lòng Tuấn Khải(Anh: vãi Thiên). Người đàn ông kia cười ngượng, đứng dậy cúi người nói:"Xin phép Dịch thiếu gia, Vương thiếu gia. Tôi có việc trước, giờ tôi phải đi. Làm phiền Vương thiếu gia rồi!"

Vương Tuấn Khải hất tay, ông ta hiểu ý đi khỏi. Điện thoại Thiên TỈ reo lên, cậu nhanh chóng lấy điện thoại trên bàn, chuẩn bị nghe, Tuấn Khải nói:"Bật loa ngoài lên!"

Cậu biết thừa anh đang ăn dấm chua, liền nghe rồi bật loa ngoài lên

"Way, Hoàng à, có việc gì không?"

"Thiên Tỉ, đến bao giờ cậu mới quay lại. Mà việc sáp nhập 2 bang vào nhau như thế nào rồi?"

Cậu nhìn Tuấn Khải, anh gật đầu, cậu nói:"Được rồi, vài hôm nữa mình sẽ về. Cả Tuấn Khải nữa, anh ấy cùng chúng ta sẽ bàn về việc này sau!"

"Ừm, được rồi!"

"Ừ, bye bye cậu nha!"

Thiên Tỉ tắt máy, nhìn Tuấn Khải, vừa nói vừa ăn:"Anh thấy chưa? Người ta đang hỏi về việc này kìa!"

Tuấn Khải gật đầu:"Được rồi! 2 hôm nữa sẽ về đó là được chứ gì!"

Thiên Tỉ cười rồi ăn tiếp. Điện thoại cậu lại reo lên, Tuấn Khải cầm điện thoại cậu, cậu không nói, chỉ nhìn annh. Tuấn Khải ấn nút nghe, đầu ben kia nói trước

"Thiên Tỉ à, là em, Thạch Tuệ này!"

"Ai vậy?" Tuấn Khải biết nhưng vẫn hỏi

"Tôi là bạn gái của Thiên Tỉ, anh có thể cho em gặp anh ấy được không?"

"Nếu cô là bạn giá cậu ấy thì tôi là bạn trai cậu ấy!"

Sau đó Tuấn Khải tắt máy, Thiên Tỉ vân ăn, hỏi:"Lại là cô ta đúng không?"

Tuấn Khải gật đầu, điện thoại lại reo lên, Tuấn Khải nói:"Kết thúc đi!"

Thiên Tỉ cầm điện thoại lên, nghe

"Way?"

"Thiên Tỉ à, vừa nãy ai nghe máy vậy?"

Thiên Tỉ bật loa ngoài lên

"Là người yêu của anh!"

Tuấn Khải hôn lên trán cậu khi nghe được câu đó, Thạch Tuệ giọn vanax thản nhiên

"Thiên Tỉ, anh đừng lừa em. Em không tin đâu!"

"Nếu thật thi sao. Cô có thể kiểm chứng!" Tuấn Khải nói vào điện thoại

Thạch Tuệ sửng sôt

"Các anh thật sự yêu nhau?"

"Đúng vậy đó!" Cả 2 đồng thanh

"Cô biết cậu ấy là ai không, bang chủ của bang (jj đó) . Và tôi, Vương Tuấn Khải, người yêu cậu ấy. Chắc cô phải nghe tên tôi vài lần rồi chứ nhỉ?"

"Tôi không biết Vương Tuấn Khải là ai! Các anh được lắm. Đợi đó, tôi sẽ trả thù các anh. Đồ đàn ông ghê tởm!"

Thạch Tuệ tắt máy, Thiên Tỉ vẫn đang chăm chú ăn cơm. Tuấn Khải thấy vậy, ngắt yêu mũi cậu một cái nói:"Thế này mà vẫn chăm chú ăn được sao?"

Thiên Tỉ gật đầu:"Hồi trước anh bảo em ốm, không ôm đã, phải ăn nhiều cho mập lên còn gì! Em đang ăn để mập lên đây!"

Tuấn Khải cười:"Được rồi! Sau khi sáp nhập 2 bang vào với nhau, anh sẽ tiếp tục đi học đại học. Ba anh cũng sắp giao lại Vương thị cho anh. Anh sẽ bận hơn nhiều. Một mình anh có lẽ không thể quản được cả 2, nên anh muốn em quản giúp anh 2 bang và Vương thị cùng anh. Như vậy sẽ dễ dàng hơn. Được không bảo bối?"

Thiên Tỉ gật đầu:"Được thôi! Anh muốn gì em cũng nghe theo hết á!"

Cậu đặt bát xuống bàn, sau đó nói:"Khải, em muốn ăn hoa quả, cả ăn kem nữa!"

Tuấn Khải không trả lời, chỉ nói vào bếp:"Một đĩa hoa quả và một cốc kem vị socola!"

Thiên Tỉ ôm lấy cổ anh, chụt một cái lên má anh nói:"Yêu Khải nhất a!"

Tuấn Khải chỉ tay vào má bên cạnh, ý bảo cậu hôn vào bên đó. Thiên Tỉ cũng ngoan ngoãn hôn chụt một cái nữa. Người làm đem ra theo yêu cầu. Thiên Tỉ cầm láy 1 miếng táo, đưa đến miệng Tuấn Khải, anh cắn một miếng, cậu vui vẻ ăn tiếp.

Cuộc đời vui nhất là khi có em bên cạnh, cảm ơn em đã đến bên cạnh anh

==========================================================

Chap này ngắn nhể. Thế thôi, mệt ròi. Bù H ròi nhá, cơ mà chưa nặng. Hường thế này đủ chưa nhỉ? Cho ý kiến một chút. Để mấy chap sau Anh còn biết mà để cho nó sóng gió. Để sóng gió thì nó với vui chứ nhỉ??? Mà này, Anh dự đoán là con Thạch tuệ kia sắp d i e đến nơi rồi. Ngồi mà đợi nha. Lặn đây!!!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: