Chap 12: Sinh Nhật Ông Xã[H]

12. Sinh Nhật Ông Xã[H]

Hôm nay là sinh nhật của Vương Tuấn Khải. Dường như ông trời trợ giúp con mèo nhỏ kia vậy. Mới sáng sớm mà công ty đã có chuyện gấp. Vương Tuấn Khải đành bỏ lại Dịch Dương Thiên Tỉ ở nhà.

Sau một màn giả vờ níu kéo, làm nũng các kiểu. Thì Dịch Dương Thiên Tỉ đã bật dậy điện cho Dịch Dương Thiên Hoàng.

Khoảng 30 phút sau, Dịch Dương Thiên Hoàng đã đứng trong phòng của cậu. Trên tay là bộ dụng cụ trang điểm.

Sau một hồi trang điểm cho cậu như vẻ chân cho rắn. Dịch Dương Thiên Hoàng liền xóa hết chỉ tô son môi màu đỏ.

Dịch Dương Thiên Tỉ khinh bỉ nhìn Dịch Dương Thiên Hoàng sao đó đe dọa báo cho vị hôn phu 'quý sờ tộc' mà "nhờ" cô đi mua bánh kem.

Sau khi dậm dậm chân bất mãn cuối cùng cô nàng cũng chịu thua mà đi mua. Mua xong lại bị thằng em xinh đẹp vô lương tâm kia đạp ra cửa đuổi đi về. Tức á... Tức nhưng Dịch Dương Thiên Hoàng chả làm gì được

Sau khi đuổi Dịch Dương Thiên Hoàng ra về cậu liền mặc bộ đồ lót màu đen. Điều chỉnh lại áo lót sau đó cúi người xuống mặc quần lót.

Sau khi mặc váy vào cậu mới hiểu được dụng ý khi thiết kế thêm sợi dây đan chéo trước ngực. Vì vùng cổ áo khoét sâu có thể nhìn thấy rất rõ ràng rãnh vú cột sợi dây lại trước ngực sẽ có cảm giác như ẩn như hiện còn rất trêu ghẹo mê hoặc người nhìn. Rất hợp với tính cách của con mèo gian giảo là cậu.

Sau khi đội đầu tóc giả màu nâu uốn nhẹ lên đầu cậu liền điện cho anh bảo khó chịu. Chưa kịp nói gì thêm chỉ nghe thấy tiếng bước chân rất vội của anh, cậu liền cúp máy rồi lấy trong ngăn tủ một viên thuốc màu xanh mà bỏ vô miệng uống. Cậu mỉm cười nhìn xuống bụng mình.

Sau khi vượt 5 cái đèn đỏ Vương Tuấn Khải cũng về tới nhà. Mở của vào thì chỉ thấy ở phòng khách có một chiếc bánh kem. Anh mới lắc đầu cười. Liền nhớ ra đó là sinh nhật của mình. Bỗng tiếng tin nhắn vang lên thì ra là tin nhắn của mèo con "Ông xã sinh nhật vui vẻ. Tự thổi nến và ước đi. Quà của anh trong phòng này. Mau mau đến lấy đi nga~~. Yêu anh🥰"

Vương Tuấn Khải làm theo lời cậu nói nhưng bụng đầy nguy hoặc. Mở cửa ra thì thấy cậu nằm trên gường, thấy anh vào liền nhanh lấy chăn che kín cả người. Vương Tuấn Khải nguy hoặc đi lại xốc chăn lên thì Vương Tuấn Khải nhìn cậu nói không ra lời.

Anh thấy cậu nằm ở trên giường, tóc dài màu nâu xõa xuống hai bên. Bờ vai trắng nõn cùng xương quai xanh lộ ra hết. Một cái váy màu đỏ vừa vặn ôm sát người tôn lên đường nét hoàn mỹ, dãy dây màu đen đan chéo  ở trước ngực làm rãnh vú như ẩn như hiện. Váy ngắn đến bắp đùi lộ đôi chân dài trắng đến độ trong suốt của cậu.

Cự vật ở dưới thấy thân thể trước mặt liền nổi lên phản ứng mãnh liệt. Dịch Dương Thiên Tỉ vừa vui vừa bực nhìn phản ứng mãnh liệt của anh, vẫn còn ngại đốt lửa không đủ lớn, nhấc lên một chân chạm vào chổ đang gồ lên của Vương Tuấn Khải mà giẫm đạp.

Ánh mắt Vương Tuấn Khải tối sầm lại, giơ tay muốn tóm lấy chân cậu lại, con mèo nhỏ phản ứng cực nhanh liền thu hồi chân, cười giả dối như một con mèo gian trá sau khi vớ được cá.

-Ông xã~~ Thích món quà sinh nhật này  không a~?

Vương Tuấn Khải chính thức mất lí trí mà nhào lại ôm con miêu tinh đặt lên đùi cúi xuống mà mạnh bạo hôn. Một tay anh tinh ranh đùa bỡn hai đồi tuyến nhỏ mê rồi, tay còn lại luồn xuống phía dưới giúp cậu mở rộng.

Con mèo kia cũng chả ở không mà giúp anh cở quần. Côn thịt nổi hết gân xanh, quy đầu lại như thú hoang gào thét. Dịch Dương Thiên Tỉ hai mắt sáng rực ngồi ở trên đùi anh, tự mình đỡ côn thịt của anh, hậu huyệt mềm mại chậm rãi đem cự vật dữ tợn nuốt vào.

Dịch Dương Thiên Tỉ ôm cổ anh, hai người ôn nhu mà hôn. Vương Tuấn Khải một tay trên đùi cậu xoa xoa giúp Thiên nhỏ, một tay mở sợi dây trước ngực Dịch Dương Thiên Tỉ như mở dây ruy băng gói quà.

Vương Tuấn Khải gian trá để côn thịt trong cơ thể cậu không nhúc nhích, hai tay kéo váy cậu đến trên eo, bàn tay cách áo lót nắn bóp hai bên ngực nhỏ mềm mại. Dịch Dương Thiên Tỉ bị một cự vật cắm vào không động từ lâu đã khó nhịn không thôi, bất mãn hừ hừ, hai tay bám vào vai Vương Tuấn Khải cọ cọ làm nũng.

-Ông xã~~ Mau thao em... Ông xã~~~

Mặc kệ con mèo nhỏ kia cầu khẩn ánh mắt Vương Tuấn Khải lại đem toàn bộ lực chú ý đặt ở trên bộ ngực cậu, áo lót bị cởi ra móc ở trên cánh tay, cơ ngực lúc trước bằng phẳng giờ đã thành thục no đủ tròn như quả đào. Nhìn chỉ muốn ăn vài ngụm.

Thấy Vương Tuấn Khải bơ mình Dịch Dương Thiên Tỉ trong mắt tất cả đều là ủy khuất,liền kẹt chặt côn thịt. Vách thịt mềm mại bao chặt côn thịt đến mức tận cùng, Vương Tuấn Khải hai mắt đỏ lừ nhìn cậu. Thấy chiêu này đã gây được sự chú ý từ anh, cậu liền cạ cạ làm ra vẻ vô tội.

Vương Tuấn Khải cầm lấy cái mông của cậu hung ác xoa mấy lần:

-Ông xã sẽ hôm nay sẽ thao chết em.

Dịch Dương Thiên Tỉ nghe được câu mong chờ nãy giờ liền liếm tai anh và thì thầm:

-Come on, baby~~

Vương Tuấn Khải nghe vậy như trúng xuân dược liền nâng cái mông của cậu đem người toàn bộ bế lên, đôi chân dài kẹp lấy eo anh, hậu huyệt căng thẳng siết chặt côn thịt bên trong, cậu bị liền Vương Tuấn Khải mạnh mẽ đánh một cái vào mông:

-Sao mà siết chặt thế muốn cắn hư dương vật của ông xã sao?

Cậu lắc đầu:

-Không a…  Không hỏng được a~ Dương vật ông xã là bảo bối…aaa

Nghe lời nói hồn nhiên của cậu, cự vật của anh càng thêm cứng rắn to thêm một vòng, Dịch Dương Thiên Tỉ bị Vương Tuấn Khải dùng gần như mọi  tư thế đâm. Dịch Dương Thiên Tỉ bị làm đến mức ngột ngạt, rên rỉ đến dứt quãng. Cậu bị làm đến sảng khoái nên ở trên tay Vương Tuấn Khải cắn một cái lưu lại một đường dấu răng.

Dịch Dương Thiên Tỉ bị đặt ở dưới thân, bắp đùi mở đến tối đa, hai chân cung mềm mại mà buông xuống hai bên, chỉ có nơi giao hợp là chặt chẽ nối liền một chổ. Vương Tuấn Khải hai tay nắm chặt bầu nhũ, nắn bóp đầu nhũ, Dịch Dương Thiên Tỉ lập tức sảng khoái đến cơ hồ muốn bắn ra, hậu huyệt hút chặt quy đầu.

Vương Tuấn Khải hô hấp hơi khó khăn lập tức điên cuồng lay động cái mông, cự vật không ngừng mà tàn nhẫn đưa vào dường như muốn đem hậu huyệt làm hỏng.

Dịch Dương Thiên Tỉ ôm lấy đầu gối mở hai chân, bên trong cái mông tròn đầy nhét một cái cự vật không ngừng đưa đẩy.

-Ông xã~ Sướng~~~aaa...

Làm thêm khoảng vài trăm hiệp nữa thì Vương Tuấn Khải thì bắn ra, đem cự vật đã nhuyễn xuống rút ra, ôm Dịch Dương Thiên toàn thân vô lực vào nhà vệ sinh mà chỉ lí một chút.

Một lần nữa tỉnh dậy thì cậu đã nằm trong ngực anh. Thấy cậu dậy Vương Tuấn Khải liền hôn lên trán cậu và hỏi: "Trưa muốn ăn gì?"

Cậu trả lời "ăn gì cũng được" rồi ngập ngừng hỏi anh:

-Ông xã… anh có phải còn yêu thích thiếu nữ?

Vương Tuấn Khải đang đùa giởn hai đầu nhũ khả ái, nghe Dịch Dương Thiên Tỉ nói sửng sốt một chút, anh lập tức cười:

-Miêu nhi ngốc, anh chỉ thích em. Từ khi quen biết em, anh chỉ cứng nổi khi thấy em thôi.

Mặt già của Dịch Dương Thiên Tỉ nóng lên, thỏa mãn mà dụi đầu vào trong lồng ngực của anh.

Cuối cùng lại nghe Vương Tuấn Khải thì thầm rằng:

-Miêu nhi, em là món quà vô giá mà ông trời ban cho anh.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top