Chap 8
Ngày làm viá»c ÃÂầu tiên hôm nay cà ©ng kết thúc. Anh trá» vá» nhàvá»Âi tâm trạng không vui,trong ÃÂầu cứ suy nghé vá» chuyá»Ân cá cðợc hôm ấy. Anh phải làm má»Ât ÃÂiá»Âu gì ÃÂó ÃÂá» chứng minh cho "ÃÂàn em" của mình thấy ÃÂðợc anh làmá»Ât ngðá»Âi không dá» thua cuá»Âc.
Khác vá»Âi anh, cáºÂu trá» vá» trong tâm trạng vui vẻ trong lòng tràn ÃÂầy niá»Âm hạnh phúc. ÃÂnh nắng của buá»Âi chiá»Âu cứ soi rá»Âi vào tâm há»Ân của con ngðá»Âi ÃÂang vui vẻ kia, má»Âi tia nắng ngắn hạn cứ chiếu thẳng vào lúm ÃÂá»Âng ÃÂiếu ÃÂang nhoẻn miá»Âng cðá»Âi má»Ât cách ngây ngô. CáºÂu ÃÂang hðá»Âng thụ cảm giác vui sðá»Âng, thì bá»Âng ÃÂâu cáºÂu bắt gặp má»Ât ÃÂám ngðá»Âi,ÃÂang vây quanh anh chàng thanh niên kia.
- Bây giá» có ÃÂða tiá»Ân cho tụi tao không? Nếu không mày ÃÂừng trách.
- Mấy anh tha cho tôi ÃÂi, tôi không có tiá»Ân tháºÂt mà.
CáºÂu vá»Âi ÃÂi tá»Âi xem rõ má»Âi chuyá»Ân. Thì ra làbá»Ân cðá»Âp muá»Ân trấn lá»Ât tiá»Ân. CáºÂu bðá»Âc tá»Âi vá»Âi dáng vẻ hùng há»Â, rá»Âi bắt ÃÂầu lên tiếng.
- Nè! Ban ngày ban mặt màmấy ngðá»Âi muá»Ân giá» trò trấn lá»Ât tiá»Ân hả?
Bá»Ân cðá»Âp nhìn cáºÂu vá»Âi vẻ mặt hung dữ, hất mặt sang má»Ât bên phủi phủi cánh tay rá»Âi cất giá»Âng.
- A! mày làthằng nào màto gan dám ngÃÂn cản công chuyá»Ân làm ÃÂn của bá»Ân tao? - Vừa nói tên cðá»Âp vừa lấy tay nâng khuôn mặt của cáºÂu lên. CáºÂu tức giáºÂn hất tay bá»Ân cðá»Âp tháºÂt mạnh.
- Tôi làai không quan trá»Âng, mấy ngðá»Âi có thôi trò trấn lá»Ât ÃÂó không hả? - ÃÂnh mắt há» phách lạnh buá»Ât, tá»Âa khàsắc bén nhìn thẳng vào mặt bá»Ân chúng.
- Thằng này gan rá»Âi. Lên tụi bây.
ÃÂá»Âng bá»Ân của tên cðá»Âp bắt ÃÂầu nhào lên,ÃÂá»Ânh dạy cho cáºÂu má»Ât bài há»Âc nhá» ÃÂá»Âi, vì ÃÂã cản trá» viá»Âc làm ÃÂn của bá»Ân chúng. CáºÂu ÃÂang ÃÂứng giữa vòng vây của mấy tên ÃÂá»Âng bá»Ân, ngðá»Âi thanh niên ÃÂứng bên cạnh rất hoảng sợ vàlo lắng cho cáºÂu. CáºÂu bất chợt chạy tháºÂt nhanh vá» phÃÂa cái cây bên ÃÂðá»Âng,má»Ât tay ôm chầm góc cây tháºÂt chắc, rá»Âi tung ra những ÃÂòn ÃÂá tháºÂt mạnh vá» phÃÂa trðá»Âc của bá»Ân chúng,hðá»Âng ra ÃÂòn của cáºÂu làhình vòng tròn. Làm bá»Ân cðá»Âp ngã lÃÂn quay ra ÃÂất,tay ôm khð khð ngá»±c trðá»Âc của mình.
Bá»Ân chúng nhìn cáºÂu vá»Âi vẻ mặt cầu xin, ba chân bá»Ân cẳng chạy má»Ât mạch ÃÂi,màchẳng dám quay ÃÂầu lại nhìn. Anh thanh niên nhìn cáºÂu tá» vẻ thán phục vàbiết án
- Cám án cáºÂu rất nhiá»Âu, không nhá» có cáºÂu chắc tôi không còn mạng ÃÂi vá»Â.
- A không có gì ÃÂâu, ai thấy ngðá»Âi gặp nạn màkhông cứu chứ. - cáºÂu cðá»Âi nhẹ rá»Âi quay lðng ra vá»Â.
- àcáºÂu khoan ÃÂi ÃÂã, cho tôi biết tên vàsá» ÃÂiá»Ân thoại,ÃÂá» tôi còn trả án.
- Anh có thá» gá»Âi tôi làThiên Thiên nếu anh muá»Ân, còn chuyá»Ân trả án thì không cần ÃÂâu. Thôi tôi vá» ÃÂây,anh ÃÂi ÃÂðá»Âng cẩn tháºÂn.
CáºÂu nói vài câu rá»Âi ÃÂðá»Âng cong trên môi lại ná» rá»Â. CáºÂu quay lðng bðá»Âc ÃÂi trên ánh hoàng hôn chiá»Âu, ÃÂá» lại cáºÂu thanh niên ÃÂang ÃÂứng ngay ra ÃÂó nhìn cáºÂu.
Vá» ÃÂến nhàtrong bá» dạng toàn thân êm ẩm. Má» cá»Âa bðá»Âc vào, cáºÂu cất tiếng nói.
- Tá» vá» rá»Âi ÃÂây.
- CáºÂu vá» rá»Âi sao thð kàDá»Âch? VáºÂy thð kàchuẩn bá» bữa tá»Âi cho ÃÂi nhé - Lðu ChàHoành ngá»Âi ghế sofa vừa xem TV vừa má» miá»Âng trêu ÃÂùa vá»Âi cáºÂu.
- Vâng! thða cáºÂu Lðu. Thôi tá» ÃÂi tắm ÃÂây,còn chuẩn bá» bữa tá»Âi cho cáºÂu chủ Lðu nữa. - CáºÂu nói cỠý trêu ngðợc lại tên Lðu chàHoành.
-Khoan! CáºÂu ÃÂứng yên ÃÂó. - Vừa nói mắt Lðu ChàHoành ÃÂảo nhanh liên tục,rá»Âi nhìn vá» phÃÂa bàn tay ÃÂang rðá»Âm máu của cáºÂu.
- Nè, tay cáºÂu bá» làm sao váºÂy? Chảy máu rá»Âi kìa. - Ná»Âi lo lắng hiá»Ân rõ trên khuôn mặt của Lðu ChàHoành.
- A cái này ÃÂó hả? Do tá» vô tình làm trúng vào cạnh bàn thôi. Không có gì hết.
TháºÂt ra thì cáºÂu cà ©ng không biết mình ÃÂang bá» chảy máu, nhìn lại bàn tay thì cáºÂu má»Âi giáºÂt mình. Do sợ Lðu ChàHoành lo lắng, nên cáºÂu ÃÂá»Ânh sẽ giấu kÃÂn chuyá»Ân ÃÂánh nhau vá»Âi bá»Ân cðá»Âp. CáºÂu vá»Âi vã chạy tháºÂt nhanh vá» phòng, tắm rá»Âa tháºÂt sạch rá»Âi bÃÂng bó vết thðáng. Bðá»Âc xuá»Âng nhàÃÂn ÃÂá» chuẩn bá» bữa tá»Âi, thì lại má»Ât lần nữa bá» Lðu ChàHoành tra há»Âi.
- Nói tháºÂt tá» nghe ÃÂi, có phải làgặp chuyá»Ân gì rá»Âi không? Không những tay cáºÂu bá» chảy máu màcả quần áo cà ©ng lem luá»Âc nhìn thấy....
Lðu ChàHoành ÃÂang nói thì bá» cáºÂu ngắt lá»Âi. CáºÂu ÃÂành ká» lại hết má»Âi chuyá»Ân cho Lðu ChàHoành nghe, "ÃÂúng làkhông có gì qua mắt ná»Âi tên Hoành này". CáºÂu vừa ká» vừa nghé thầm
- CáºÂu biết làm váºÂy sẽ nguy hiá»Âm lắm không hả? Lỡ nhð cáºÂu xảy ra chuyá»Ân thì sao? Tên ÃÂại ngá»Âc này, thiá»Ât hết nói ná»Âi. - Lðu ChàHoành nghe xong má»Âi chuyá»Ân, tức giáºÂn màquát lên.
Dù bá» Lðu ChàHoành "xả" cho má»Ât tráºÂn nhá» ÃÂá»Âi, nhðng cáºÂu cảm thấy mình tháºÂt may mắn khi có ÃÂðợc má»Ât ngðá»Âi bạn biết quan tâm vàlo lắng cho cáºÂu nhiá»Âu ÃÂến nhð thế. Miá»Âng Lðu ChàHoành thì vẫn nhiá»Âu lá»Âi,còn cáºÂu thì ngá»Âi ÃÂó cðá»Âi tÃÂt mắt.
Sáng hôm sau cáºÂu ÃÂến công ty tháºÂt sá»Âm ÃÂá» hoàn thành những tài liá»Âu màcáºÂu ÃÂðợc giao. Vừa bðá»Âc vào phòng ,cáºÂu liá»Ân bá» anh cho gá»Âi ngay.
- Ngày hôm qua làm viá»Âc tá»Ât chứ thð kàDá»Âch. - anh má»Âm cðá»Âi tháºÂt tðái, cỠý ghẹo cáºÂu.
- Vâng, tạm á»Ân! Thða Tá»Âng Giám ÃÂá»Âc - cáºÂu má» miá»Âng trêu ngðợc lại anh.
Cả hai cùng nhìn nhau cðá»Âi phá lên. Vang vá»Âng khắp cả phòng, rÃÂng khá»Ânh vàÃÂá»Âng ÃÂiếu lại lá» ra cùng lúc.
Cá»Âc..cá»Âc
- Thða Tá»Âng Giám ÃÂá»Âc, Trðá»Âng Phòng Tá»Âng muá»Ân anh kàduyá»Ât há» sá này.
Giá»Âng nói của quản làKiêm vang lên,làm anh dừng ngay viá»Âc ghẹo chá»Âc vá»Âi cáºÂu. Anh gằn giá»Âng.
- E..hèm! sao anh vào màkhông gõ cá»Âa?
- Tôi gõ cá»Âa rá»Âi, chắc tại Tá»Âng Giám ÃÂá»Âc không...
Anh cắt ngay lá»Âi quản làKiêm ÃÂang nói. Chắc hẳn do anh ÃÂã biết mình bá» "quê" nên xuá»Âng nðá»Âc.
- Thôi ÃÂðợc rá»Âi, anh tìm tôi có viá»Âc gì?
- Vâng! Có má»Ât sá» giấy tá» trðá»Âng phòng Tá»Âng muá»Ân anh kàduyá»Ât.
- ÃÂðợc rá»Âi ÃÂá» ÃÂó ÃÂi, tôi sẽ nhá» thð kàDá»Âch mang qua cho.
Anh vá»Âi vàng kàgấp sá» giấy tá»Â, rá»Âi ÃÂða cho cáºÂu mang ÃÂến ÃÂó. Cứu nguy cho chuyá»Ân "quê ÃÂá»Â" lúc nãy.
CáºÂu cầm táºÂp há» sá mang ÃÂến cho trðá»Âng phòng Tá»Âng. Gõ cá»Âa bðá»Âc vào.
- Trá»Âi! tháºÂt làtrùng hợp, cáºÂu làthð kàDá»Âch sao? Không ngá» tôi ÃÂðợc gặp lại vỠân nhân của mình.
CáºÂu má» to ÃÂôi mắt nhìn khi nghe ngðá»Âi ÃÂó lên tiếng, cáºÂu nhìn vá»Âi dáng vẻ rất ngạc nhiên. Nhìn má»Ât há»Âi lâu rá»Âi cáºÂu lên tiếng.
- Thì ra anh chÃÂnh làtrðá»Âng phòng Tá»Âng. TháºÂt làtrùng hợp, không ngá» lại gặp nhau á» ÃÂây.
- Xin lá»Âi cáºÂu, hôm qua do sợ quá nên tôi quên luôn viá»Âc giá»Âi thiá»Âu tên. Tôi làTá»Âng Vé Lâm trðá»Âng phòng vàlàÃÂá»Âi tác má»Âi của công ty. Rất vui gặp lại cáºÂu.
CáºÂu cà ©ng không ÃÂá»Âi ngạc nhiên khi trái ÃÂất lại tròn thế này. Gặp ngay ngðá»Âi màcáºÂu cứu hôm qua, ngay tại nái làm viá»Âc của mình.
- Trða hôm nay tôi có thá» má»Âi cáºÂu ÃÂn cám ÃÂðợc không? Coi nhð tôi trả án chuyá»Ân hôm qua, làm án ÃÂi tôi không muá»Ân bá» mắc nợ cáºÂu ÃÂâu. - ÃÂôi mắt van lán của trðá»Âng phòng Tá»Âng Vé Lâm làm cáºÂu không thá» từ chá»Âi lá»Âi má»Âi.
- Thôi ÃÂðợc rá»Âi, tôi ÃÂi ÃÂn trða cùng trðá»Âng phòng không phải vì chuyá»Ân trả án hôm qua ÃÂâu ÃÂó.
- ÃÂðợc thôi, cáºÂu muá»Ân nghé sao cà ©ng ÃÂðợc. Hẹn cáºÂu trða nay nhé.
CáºÂu cuá»Âi chào rá»Âi trá» vá» phòng làm tiếp công viá»Âc của mình. Thấm thoát thá»Âi gian cà ©ng trôi qua, cà ©ng ÃÂến giá» hẹn của trðá»Âng phòng Tá»Âng vàcáºÂu. ÃÂang chuẩn bá» bðá»Âc ra ngoài thì tiếng ÃÂiá»Ân thoại bàn lại reo lên, làanh cho gá»Âi cáºÂu. CáºÂu ÃÂến phòng anh tháºÂt nhanh,má» cá»Âa bðá»Âc vào.
- Tá»Âng Giám ÃÂá»Âc gá»Âi em có viá»Âc gì không?
- Không, chá» làtá»Âi giá» cám trða nên anh muá»Ân má»Âi em ÃÂi ÃÂn thôi.
- Cho em xin lá»Âi, em không thá» ÃÂi ÃÂðợc. Em có hẹn ÃÂi ÃÂn trða vá»Âi ngðá»Âi khác rá»Âi. - Vẻ mặt cáºÂu nhìn anh có chút nuá»Âi tiếc, nhðng cáºÂu không thá» thất hứa vá»Âi trðá»Âng phòng.
- Em có hẹn rá»Âi à? Nhðng làai ? - Anh nói vá»Âi vẻ tò mò.
- Làtrðá»Âng phòng Tá»Âng Vé Lâm, trðá»Âng phòng muá»Ân má»Âi em ÃÂi ÃÂn cám ÃÂá»Â...
CáºÂu dừng ngay lá»Âi nói,rá»Âi vá»Âi vàng nhìn xuá»Âng ÃÂá»Âng há» ÃÂang ÃÂeo trên tay.
- Thôi em ÃÂi trðá»Âc ÃÂây, trá» giá» hẹn rá»Âi. Gặp lại Tá»Âng Giám ÃÂá»Âc sau.
CáºÂu vá»Âi má» cá»Âa chạy ÃÂi. Bá» lại anh vá»Âi khuôn mặt ÃÂang tò mò, nhiá»Âu suy nghé cứ hiá»Ân lên trong ÃÂầu anh. "Trðá»Âng phòng Tá»Âng má»Âi gặp Thiên Thiên lần ÃÂầu mà? Sao có thá» má»Âi ÃÂi ÃÂn nhanh ÃÂến váºÂy?. Nhiá»Âu suy nghé cứ ÃÂeo bám trong ÃÂầu anh. Anh quyết ÃÂá»Ânh ÃÂi theo cả hai ngðá»Âi há» ÃÂá» làm rõ má»Âi chuyá»Ân,làm rõ má»Âi thắc mắc trong ÃÂầu anh.
- Không!không ÃÂðợc. Làm váºÂy nhỡ ngðá»Âi ta nghi ngá» mình ÃÂang ghen vá»Âi trðá»Âng phòng Tá»Âng Vé Lâm thì sao? Làm váºÂy không á»Ân.
Anh vừa ngá»Âi vừa lẩm bẩm má»Ât mình trong phòng làm viá»Âc. Má»Âi thứ bá»Ân chá»Ân, tò mò, lo lắng nó cứ bám lấy anh. Cảm giác này anh chða từng có ká» từ khi anh gặp cáºÂu. Có lẽ anh ÃÂã ghen tức khi thấy cáºÂu ÃÂi cùng ngðá»Âi khác, nhðng anh ÃÂã má»Ât má»±c phủ nháºÂn thứ cảm giác ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top