chap 35 + 36

Tui tặng 2 chap này cho @KendyKTs

Chap 35

            "Anh đừng có tự mình đa tình như vậy! Từ trước đến nay, hiệu suất làm việc của tôi lúc nào cũng cao".

Theo phản xạ có điều kiện,Thiên Tỉ chối bay chối biến, Tuấn Khải cũng không cố chấp mà đôi co với cậu, mở cửa xe giúp cậu. "Em muốn đi ăn đêm ở đâu?".

Thiên Tỉ lên xe, cậu không ngờ vụ ăn uống cuối cùng biến thành đi siêu thị mua đồ, về nhà tự nấu. Thậm chí cậu không nhớ ai là người đề xuất ý kiến vớ vẩn này. Thiên Tỉ chỉ biết đi theo anh vào siêu thị, mua đồ, mở cửa nhà cậu để Tuấn Khải xách túi lớn túi nhỏ đi vào trong.

Tất nhiên, Thiên Tỉ không quên thông báo trước: "Tôi không biết nấu ăn".

Tuấn Khải thản nhiên đón nhận "tin buồn": "Tôi biết là được rồi".

Thiên Tỉ tuyệt đối không tin anh biết nấu ăn. Thấy anh xắn tay áo, cậu còn cho rằng Tổng giám đốc Tưởng làm cho có lệ, nhưng khi một đĩa mì thơm phức, đầy màu sắc đặt trước mặt, cậu mới biết thế nào là "sự thật mạnh hơn mọi lời hùng biện".

"Quả thật không nhận ra bàn tay anh ngoài biết kiếm tiền còn biết nấu nướng nữa. Tôi tưởng anh là quý công tử sống trong nhung lụa, không phải làm lụng vất vả cơ đấy!".

"Em quên trước đây em từng nói, tôi chỉ là người làm thuê cao cấp hay sao?". Tuấn Khải vừa nói vừa đưa đĩa cho Thiên Tỉ.

Thiên Tỉ nếm thử một miếng, quả thực rất ngon. Cậu cắm đầu ăn, năm phút sau mới phát hiện điều bất thường. Cậu ngẩng lên nhìn Tuấn Khải ở phía đối diện. "Anh không ăn à?".

"Tôi không đói".

"Chính anh đề xuất ra ngoài ăn đêm cơ mà?".

Tuấn Khải mỉm cười, vẻ mặt như muốn nói cậu đã biết rồi còn hỏi. "Đó chỉ là cái cớ để gặp em mà thôi".

Thiên Tỉ ngây người trong giây lát. Tuấn Khải liền làm ra vẻ ngạc nhiên: "Đừng nói với tôi là em không nhận ra đấy nhé!".

Thiên tỉ nói không lại anh. Đối mặt với người này, im lặng là cách duy nhất khiến bản thân không chịu thiệt thòi. Nhưng Tuấn Khải cố ý dẫn dụ cậu, anh rút tờ giấy ăn đưa cho cậu, ra hiệu cậu lau miệng. Sau đó, anh nói bằng giọng tiếc nuối: "Có một thứ tôi rất muốn ăn, tiếc là đắt quá, ngàn vàng khó đổi".

"Gì cơ?".

Tuấn khải hơi híp mắt. Đây là động tác quen thuộc của người đàn ông này khi anh muốn biểu đạt một ý đồ mờ ám nào đó.

Đối diện với ánh mắt đầy cảnh giác của Thiên Tỉ, anh từ tốn trả lời: "Là em".

Thiên Tỉ nhanh chóng suy nghĩ, cậu nên có phản ứng thế nào, nhưng ngay cả bản thân cậu cũng không ngờ câu trả lời của cậu là: "Tôi rất mệt, hơn nữa ngày mai tôi rất bận". Nói xong, cậu chỉ hận không thể tự vả vào miệng mình.

Quả nhiên Thiên Tỉ "vẽ đường cho hươu chạy", đáy mắt Tuấn Khải thoáng qua một tia ngạc nhiên. Sau đó, anh nhún vai. "Không sao cả, đợi khi nào thể lực của em dồi dào cũng chưa muộn".

Chỉ bằng một câu nói, Tuấn Khải làm Thiên Tỉ cứng họng. Tâm trạng rối bời, cậu nghĩ mãi cũng không nghĩ ra lời giải thích hợp lý cho câu vừa rồi. Cuối cùng, cậu chỉ có thể trầm mặc.

Sáng hôm sau, Thiên Tỉ và nhóm nhân viên của cậu đến trụ sở của tập đoàn Minh Đình dự cuộc họp với các giám đốc cùng một số người có liên quan của Minh Đình.

Bên cậu chuẩn bị tài liệu chu đáo, thể hiện thái độ rất có thành ý. Về điều khoản phân chia lợi nhuận, Thiên Tỉ cũng có sự nhượng bộ lớn đối với Minh Đình.

Sau hai tiếng đàm phán căng thẳng, cuối cùng phía Minh Đình gật đầu. "Chúng tôi đồng ý để Nhã Nhan đặt quầy tại trung tâm thương mại Minh Đình nhưng hợp đồng tạm thời chỉ ký một năm. Bốn năm còn lại sẽ được ký kết dưới hình thức hợp đồng dự trù. Nếu trong một năm này, Nhã Nhan không đạt thành tích như mong đợi, hợp đồng dự trù sẽ vô hiệu".

Đây không phải là kết quả đàm phán tốt nhất nhưng cũng không phải tệ nhất. Ít nhất,Thiên Tỉ cũng có thời hạn một năm xây dựng lại nhãn hiệu Nhã Nhan. Dù chỉ một năm ngắn ngủi nhưng đối với Nhã Nhan mà nói, có chỗ dựa vững chắc như Minh Đình là cơ hội khó tìm.

Cuộc đàm phán kết thúc, Thiên Tỉ và các giám đốc của Minh Đình lần lượt ký tên vào bản hợp đồng. Tuy trong quá trình thương lượng, hai bên có lúc bất đồng ý kiến dẫn đến tranh cãi, nhưng khi đạt được thỏa thuận, đại diện hai bên đều vui vẻ bắt tay nhau.

Giám đốc của Minh Đình gọi điện cho Vương Nguyên báo cáo kết quả cuộc đàm phán. Thiên Tỉ gật đầu với giám đốc thay lời chào tạm biệt rồi cùng nhóm nhân viên của cậu thu dọn tài liệu ra về. Nhưng mới đi đến cửa phòng hội nghị, Thiên Tỉ bị một giám đốc gọi lại: "Dịch Thiếu!".

Thiên Tỉ quay đầu. Vị giám đốc tiến lại gần, đưa điện thoại của anh ta cho cô. "Vương Tổng Tài muốn nói chuyện với cô".

Chắc Vương Nguyên định nói mấy câu khách sáo như "hợp tác vui vẻ", Thiên Tỉ lập tức nhận điện thoại, lên tiếng trước: "Vương Tổng Tài, cảm ơn anh đã cho Nhã Nhan một cơ hội".

"Vậy Dịch Thiếu định cảm ơn tôi thế nào?". Vương Nguyên hỏi lại khiến cậu ngẩn người.

Rõ ràng chỉ nói chuyện qua điện thoại nhưng dường như Vương Nguyên vẫn đoán ra vẻ mặt của cậu lúc này, anh mỉm cười. "Hay là thế này đi, tối nay tôi muốn mời cậu ăn tối, không biết cậu có nể mặt không?".

Thiên Tỉ hơi bất ngờ trước lời mời của Vương Nguyên.

Phản ứng đầu tiên của cậu là ngẩng đầu nhìn vị giám đốc của Minh Đình. Tuy biết vị giám đốc không nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện giữa cậu và Vương Nguyên nhưng không hiểu sao, cậu chột dạ như người vừa gây ra lỗi lầm gì đó. Cầm điện thoại tránh xa vài bước, cậu đang định từ chối, Vương Nguyên đợi lâu không thấy hồi âm, liền tự quyết định: "Sáu giờ tối, tôi đến công ty đón cậu, cậu thấy sao?".

Thiên Tỉ do dự vài giây, cuối cùng nhận lời: "Được ạ!".

    Chap 36


            Buổi chiều, Thiên Tỉ về công ty dự buổi họp báo ra mắt nhãn hiệu Secret. Dù Từ Tử Thanh không mời, Thiên Tỉ cũng sẽ có mặt. Cậu muốn xem, nhãn hiệu được xây dựng bởi một đội ngũ tinh anh của Dịch Thị liệu có "bắn một phát" đại thành công rực rỡ như dự đoán?

Thiên Tỉ về đến công ty lúc một rưỡi. Buổi họp báo được tổ chức tại hội trường lớn trên tầng hai mươi tư của tòa nhà Từ thị. Vừa vào hội trường, Thiên Tỉ nhìn thấy các phóng viên đang lắp đặt máy móc, thiết bị tác nghiệp, cả gian phòng dường như không còn chỗ trống.

Hàng ghế đầu tiên ở bên dưới sân khấu chuyên dành cho lãnh đạo cấp cao của Dịch thị. Bảng tên của những người phụ trách dự án Secret xếp theo chức vị cao thấp khác nhau. Tất nhiên, bảng tên "Dịch Thiên Nhi" đặt ở vị trí chính giữa.

Các phóng viên nhanh chóng phát hiện ra Thiên Tỉ, lập tức bao vây lấy cậu. Ánh đèn flash không ngừng lóe lên, Thiên Tỉ chỉ còn cách giơ tay che mắt, khó khăn lắm mới có thể tiến về phía trước.

"Dịch Thiếu! Tại sao cậu không đi cùng chị gái?".

"Dịch Thiếu, nghe nói Nhã Nhan vừa triển khai hợp tác chiến lược với Minh Đình, đó có phải sự thật không?".

"Dịch Thiếu, tập đoàn Lệ Bạc cũng tổ chức buổi họp báo giới thiệu sản phẩm mới dành riêng cho thị trường châu Âu vào đúng hai giờ chiều hôm nay, cậu nghĩ thế nào về sự trùng hợp này?".

"Trước đây tôi phỏng vấn cô Dịch Thiên Nhi, cô ấy nói Dịch thị và Lệ Bạc từ trước đến nay luôn có mối quan hệ tốt đẹp, không cần thiết phải cạnh tranh đến mức sứt đầu mẻ trán như tin đồn. Nhưng khi đồng nghiệp của chúng tôi phỏng vấn Chủ tịch Giang Thế Quân, Chủ tịch Giang lại nói có lòng tin giành được chiến thắng trong cuộc cạnh tranh với Dịch thị. Dịch Thiếu, cậu có thể tiết lộ một chút về thái độ của bố cậu trước vấn đề này không?".

"Dịch Thiếu...".

Tiếng nói lao xao bên tai, Thiên Tỉ thậm chí còn không nghe rõ câu hỏi của đám phóng viên. Tốn rất nhiều sức lực mới có thể thoát khỏi đó, cậu đi qua cánh cửa bên trái sân khấu vào trong hậu trường.

Dịch Thiên Nhi đang ở phía sau sân khấu tiến hành kiểm tra lần cuối trước khi buổi họp báo diễn ra. Thấy Thiên Tỉ đi về phía mình, cô ta không khỏi kinh ngạc.

Dịch Thiên Nhi quay sang dặn dò tổng giám sát sản phẩm ở bên cạnh rồi tiến lại gần Thiên Tỉ: "Cậu vẫn đến à?".

"Tôi rất muốn biết thực lực của chị nên đến xem thế nào".

Có lẽ Dịch Thiên Nhi thật sự bận rộn nên không đứng lại châm chích Thiên Tỉ như mọi khi.

Thiên Tỉ tự tìm một chỗ ở góc phòng rồi ngồi xuống như một người không liên quan. Trên bức tường trước mặt cô treo hai màn hình cỡ lớn, trong đó, một màn hình phát toàn cảnh bên ngoài hội trường, màn hình còn lại mở một kênh truyền hình, phát sóng trực tiếp buổi họp báo của tập đoàn Lệ Bạc. Từ trước đến nay, Lệ Bạc luôn là đối thủ lớn nhất của Dịch thị. Chủ tịch của Lệ Bạc – Giang Thế Quân – là nhân vật rất khó chịu. Có thể thấy, Dịch Thiên Nhi rất kiêng dè Lệ Bạc.

Ở sau hậu trường cũng có thể theo dõi buổi họp báo bên ngoài, Thiên Tỉ sợ bị phóng viên làm phiền, cậu không muốn xuất đầu lộ diện nên quyết định ở lại trong hậu trường.

Sắp đến hai giờ, Dịch Thiên Nhi và nhóm nhân viên Secret của cô ta lần lượt rời khỏi phòng nghỉ. Thiên Tỉ lịch sự cảm ơn lời mời của bọn họ nhưng vẫn ngồi yên ở đó.

Thiên Tỉ nhanh chóng nhìn thấy Dịch Thiên Nhi trên màn hình.

Dịch Thiên Nhi và một số lãnh đạo cấp cao của công ty ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Chỉ có phó giám đốc phụ trách dự án Secret lên sân khấu theo lời mời của người chủ trì, thay mặt lãnh đạo công ty chào hỏi giới truyền thông.

Khách mời tham dự buổi họp báo hôm nay, ngoài phóng viên của các tờ báo lớn, còn có các chuyên gia trang điểm nổi tiếng, đại diện các nhà phân phối mỹ phẩm trên toàn cầu, người mẫu quảng cáo... Tất nhiên không thể thiếu đối tác khu vực Bắc Mỹ – Johnny Weir.

Màn hình phát cảnh Dịch Thiên Nhi đang cúi đầu trao đổi với Johnny Weir vài giây mới quay lại sân khấu chính.

Người mẫu và chuyên gia trang điểm đã sẵn sàng. Dưới sự sắp đặt của Dịch Thiên Nhi, buổi họp báo như một show diễn cao cấp, đầy cảm giác lạnh lẽo.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: