ket hon roi cuoi

Chương 1.1



Trên đời này có người trời sinh đã có ngay gương mặt hồ li tinh,  dáng người ma quỷ hay không? Đáp án là có, nhìn Thẩm Kiều thì biết.
Trên mặt kính khổng lồ chiếu rọi ra một gương mặt kiều mỵ xinh đẹp, đôi mày cong cong, tròng mắt lúc nào cũng sáng trong, long lanh kiều diễm, chiếc mũi cao thẳng còn có đôi môi đỏ mọng ướt át, không dày, không mỏng sáng bóng đỏ thắm, khóe miệng cong lên như muốn mời người ta hôn, hơn nữa lại có mái tóc quăn xoắn thành cuộn sóng dài, Thẩm Kiều đẹp phóng túng, cuồng dã, quả thật làm cho người ta nhìn một cái toàn thân sẽ bốc cháy.

Khuôn e9mặt trái 6xoan, đường 8cong lung linh ctoát ra không 5bthua cô gái fPhương Tây 23lại thêm 7khung xương 8tinh xảo 6nhẹ nhàng 32của cô gái ccPhương Đông Toàn thân 97Thẩm Kiều b8đúng theo anhư suy nghĩ 4về tiêu 8chuẩn cô c5gái hoàn fmỹ nhất 17của những 87người đàn công, mỗicphân mỗi ctấc đều 2lộ ra một 21chữ: Mỵ.

Các f7cô gái nhìn 6đến cô, 11sẽ tự nhiên dsinh ra khúc dmắc, đàn 8ông vừad4thấy cô, 6dđã muốn bkéo cô lên d4giường. Cho nên, từ 1nhỏ đến 9flớn, bạnddtốt của 9cô chỉ đếm 5được trên 3đầu ngón fatay, ngoại dtrừ trư 2bằng cẩuahữu (bạn 8bè xấu).

Cầm 5flược chải dnhẹ mái 4tóc quăn a8tự nhiên, 33vừa sáng dvừa mềm, 3sợi tóc 90đen bóng 1buông nhẹ 55trên vai.

“Kiều, 5bạn đã 91xong chưa?” 2Trên giường 5lớn phía esau, cô gái aatóc nâu mắt 7xanh - Therine e5không kiên c8nhẫn thúc b6giục. Thật 90sự là chịu1không nổi, aatừ hai giờ 19chiều bắt f2đầu chuẩn abị đến efbây giờ dakim đồngbhồ đã chỉ 0gần sáu 9giờ mà cô 4vẫn chưa f3xong là thế 6nào? Bộ cdạng mê 7hoặc lòng 6người như d9vậy còn e3thêm trang 8phục tỉ a1mỉ, thật 78khác một e7trời một d8vực với 3những cô 73gái khác, 9không có 61bạn thân 1ở trường d9học cũng b7đáng đời!

Trừng 2emắt tức 6giận nhìn ecô gái đang btỉ mỉ xem 91xét trước f2gương, Therine f7bất mãn 72liếc mắt.

Thẩm 8bKiều không 6ađể ý đến 80âm thanh 6oán giận 9của bạn 87thân, cầm4chiếc áo aở trên cgiá áo mặc avào, y phục 0càng khiến 2dcô thêm độngflòng người, f7màu trắng dđơn giản 33phối với 16đóa hoa 6màu đỏ, ctừng bông a6từng bông 6hoa nở rộ d3trên vải 6vóc mềm 9dmại, cái 0cnút màu nhạc 0bcàng tăng 7thêm khí d2chất thục bdnữ cho cả 28bộ y phục.

Y 9aphục như cthế, trang e4điểm như 2vậy, ở 62trên người fThẩm Kiều 17luôn cuồng 1dã không 1kiềm chế, 8bvừa mâu 7dthuẫn vừa 9dung hợp, 2thoạt nhìn bdđẹp mắt bchết tiệt!

Xỏ 9xong giày 95da dê cao dgót, hất abnhẹ mái btóc, Thẩm fKiều nhìn dvề phía 16bạn thân ccười một 6tiếng: “Đi 95thôi!” Thật 65là câu dẫn 8người mà.

Therine bchu miệng, 5đứng dậy 5cầm túi, 3miệng còn d5lẩm bẩm:b“Không 6phải phụ dnữ Phương 6bĐông đều emềm mại 1như nước 6dsao? Sao lại bbsinh ra một 8fyêu tinh như 8bạn?”

Thẩm 62Kiều không 4trả lời, 3chỉ cười. Đối với f6Therine, người b1bạn trò80chuyện tương f7đối hợp 17với cô trong 7atrường, 30cô đã học feđược phải2asống chung fnhư thế 6nào, Therine ckhông giống 1dnhư những cngười khác, 2gặp cô đều f8có vẻ phòng 24bị, sợ 30cô đoạt 4mất bạn 4atrai mình,5bcho nên mặc 0dù không fhơn bạn 2tốt nhưng d5cũng có thể 7axem như bạn 9thân.

Mở bbcửa nhà ctrọ, một cbluồng khí 6lạnh ập 3đến, tháng 7mười hai 6ở Newyork 58đã rất blạnh. Tuy brằng năm egần đây 0bđã ít tuyết 01rơi nhưng2anhiệt độ 70vẫn rất 3dthấp.

“Kling dthực sự b6không tới 8cđón bạn fsao?” Đưa ftay xốc túi, 19kéo chiếc0cváy bó sát 9làm lộ nhiều 1phần da thịt 19hơn cả che 2đậy ở 9trên người,1bTherine chớp dcchớp đôi cemắt to kẻ fđậm màu 06tím, không ethể tin cái24tên có mầm 58móng đa tình a9kia sẽ bỏ ccqua cho cơ 0hội đưa bđón giai19nhân thật 0tốt này, 3cdò hỏi một a2lần nữa.

“Không 9cần, chúng fta cách chỗ 18đó không 9dxa, cần gì 0đưa đón, 2fphiền toái.” 1Thẩm Kiều 04trả lời.

Nhà 3trọ năm 2tầng kiểu 2dcũ, không 1có thang máy, dnhưng các e7cô từ tầng dfba đi xuống dcũng không 5mất nhiều 1thời gian.

Nhà 0trọ này efchủ yếu alà sinh viên, 6Phương Tây, 3cPhương Đông, 7các loại 4màu da, ngôn bngữ đều ecó. Nước eMĩ chính 4là một quốc 40gia như vậy, amột thế 3egiới hỗn 4hợp, các a6loại dân 36tộc chỉ dcần đi vào 8enơi này,88chỉ cần 7có thể thích fứng được, 4enó đều 2sẽ tiếp 5nhận bạn.

Thẩm cKiều thích esự tự do b4và phong cách 1này, bởi 2vậy quyết 1định đến 9nước Mĩ 6elúc trước 6có quan hệ 29rất lớn 9với tính d5cách của 52cô.

Bước a6ra nhà trọ, c2gió lạnh 02thổi vào bcàng thêm 27mãnh liệt, bcmái tóc của 0của cô bị 1gió thổi 0btung, vừa 2ngẩng đầu 2lên đã nhìn 5dthấy mộtengười đàn 3aông đang 18đứng dưới 7bcột đèn c7mờ ở cách 42đó không 30xa.

Bây b9giờ là mùa 7đông, màn cđêm đen 23buông xuống 4cthật sớm, chắn lẳng 32lặng đứng 51dưới cột 28đèn đường fđược chạm 8trổ phức batạp.

Áo e2khoác ngoài 75màu đen theo ekiểu quân 2phục làm datoát lên 5vẻ anh tuấn 94và khí chất acủa hắn, 85trên khuôn 8amặt cứng 3bnhắc không 06có biểu 26tình gì, d1chỉ có đôi cmắt đen 1sáng lên, dkhi nhìn cô bnó càng trở2nên sáng 96hơn, chăm 9achú hơn. 

Quen 3thuộc, mà 0lại có chút 0dxa lạ.

Không f7đến một bgiây giật a2mình kinh e2ngạc, cô 8nở nụ cười.

Bước 6nhanh chạy 2atới, giày dcao gót năm 39tấc, sau e6khi trải 01qua sự rèn aluyện đã 7không còn clàm cô gặp 1khó khan khi fachạy.

Hắn 2nhìn cô, 2không hề 07động đậy.

Gió 1alớn thổi fakhăn quàng 4cổ của 89cô tung bay, 9chiếc váy 9bmàu đen bó c7sát người 4lộ ra cặp bđùi non 9mịn, bóng cloáng trắng 3nõn. Mày5rậm hơi dnhíu, cô egái nhỏ 0này, có phải 5trời sinh akhông sợ 01lạnh?

Giống 0fnhư là qua 1cả một 0cđời, nhưng 9bthật ra chỉ 69ngắn ngủi 9vài giây, fcô đứng 9etrước mặt fhắn, gương cmặt vì chạy 2bmà trở nên dđỏ ửng, f6nhếch đôi 1môi xinh đẹp 4ghé vào tai 3ahắn vang 07lên tiếng abnói ngọt 27ngào: “Anh 6bDịch Dương”.

Âm 1dthanh giòn 61tan, ngọt b7ngấy giống 6bnhư sợi 8atơ kéo qua 42chỗ mềm0mại nhất dcủa lòng dhắn, vừa c7ngứa vừa 8đau.

“Thẩm 2Kiều.” 33Giọng nam 4btrầm thấp, 6thuần túy 0cứng cỏi 1tựa nhưcdcon người 6hắn.

“Sao 4fanh lại 4đến đây?” cCó chút kinh 6ngạc, cũng 3có chút vui 1sướng, thật 96không ngờ 64hôm nay được 1gặp hắn.

“Đến e9Newyork làm 5việc, liền 89thuận tiện 2lại đây bthăm em.”

Những a3lời này, 15ba năm nay, dđã nói 6tổng cộng cba lượt, 5nhìn bên9má cô có emấy sợi btóc nghịch dngợm, trong felòng bàn 88tay hơi ngứa,6liền vén 3nó lên sau 14tai cô.

Cô c4nở nụ cười, e6lúm đồng btiền ngọt 6ngào xuất 3chiện bên adkhóe miệng, 9có chút ngây fthơ khả 9ái: “Anh b2Dịch Dương, faanh thật 1agiỏi, hằng 4năm có thể bqua bên này 3acông tác, 8fphúc lợi 4ecủa quan a4kiểm sát 9dbây giờ 58thật không dbtệ, nhưng 2mà luôn là 1dNewyork, không5buồn sao?

Ánh emắt Trình a4Dịch Dương 6lóe lên, 44không nói 4gì.

“Anh f9chắc là achưa ăn cơm?” 0Cô cười, 1khoác cánh 0tay hắn, 8“Đi, emfđưa anh 34đi ăn cơm.” 14Hàng năm 7avề nhà nghỉ aehè, cơ hội a9gặp mặt 4với hắn 70không thiếu 1nhưng vì 4hắn là người 61vô cùng nghiêm edtúc, cô vàfhắn bình 36thường không 5có kiểu 9tiếp xúc cbgần gũi anày. Nhưng egặp được fdngười quen 99ở nước 4lạ, cảm fgiác than athiết đó 0khiến cô bchủ động cehơn.

Hắn 3còn chưa 4kịp nói 9điều gì, e6Therine bị 9quên một 25bên đã gọi57theo: “Kiều, 1bạn muốn b3đi đâu? 9fBạn đã 21quên chúng 15ta phải đi 3Star sao?”

Cô ftham lam nhìn f3người đàn eông Phương 2fĐông này, 2vẫn nghĩ 1đàn ông 3dPhương Đông ekhông thể 88cao lớn uy 8emãnh như 78đàn ôngcbPhương Tây, 6dù có cao 25bằng cũng 3gầy teo, 5dkhó coi chết, 1fnhưng hôm 64nay nhìn thấy engười này 7fcô mới biết d6mình sai quá 38chừng.

Thật 9sự là kiệt 00tác của ethượng đế! bÍt nhất fcao trên 185 0acm, cườnga1tráng mà 4rắn chắc, b0áo khoác 6màu đen hắn cmặc trên dngười thậtf2đẹp, không 5có cảm giác 21trống rỗng 67ngược lại 6càng tôn 40thêm khí2thế bức 5người. 

Ngũ 04quan của 1hắn không dbtính là anh 6tuấn nhưng bfvô cùng nambbtính, chân 3amày thô rậm, d3thoạt nhìn a1thật sự c1nghiêm túc, 2dánh mắt4lợi hại, bmũi cao cao, 1cđộ dày fccủa môi 6vừa phải, d7cằm ngay cngắn cóemột vết bhõm khiêu 5cgợi đòi 2mạng. Toàn fthân đều 7toát lên 6hai chữ:bbnam tính.

Người bcđàn ông 55như vậy a0thực sự 8khiến cho bdtế bào nữ 9ctính trong7người cô 2eđiên cuồng 97kêu gào lên, dvừa vặn 0clà loại ccó tầm vóc ctốt mà cô 8không thể 7kháng cự…

Thẩm 9Kiều chỉ fcần liếc c7mắt một 6ecái, liền a8hiểu được a3trong đầu bbạn thân 6đang suy 8dnghĩ gì. Đến nước e4Mĩ gần mười bfnăm, cô đã 8quá hiểu23biết tính 97cởi mở 07của các ecô gái Phương aTây, nhưng 2mà nếu nhưd1Therine muốn fdlàm gì đó, 01ha ha, cô e0cười xấu 02xa, hì, nhất 6bđịnh làaevô cùng đặc asắc.

“Nhưng 3mà anh Trình….”

“Thì 72đưa anh 21ấy cùng 97đi, dù sao amở Party 03đương nhiên fcàng đông9người càng 0náo nhiệt”. Rồi chen b8vào Thẩm 5eKiều, đưa fecánh tay bắt0lấy Trình c0Dịch Dương: 70“Chào anh, 9em là bạn f2tốt của 7aKiều, tên 25em là Therine, 9hân hạnh 5được biết 4fanh”. Tiếng fTrung từ 8miệng cô a7nói ra vô 14cùng gượng 67gạo, cố cegắng học a8nửa năm 28với Kiều f4mới họcb7được câu 3thăm hỏi f2đơn giản, 99hy vọng người 6đàn ông 97này có thể67nghe hiểu 1được.

“Trình feDịch Dương.” 21Hắn thản 9nhiên rút 2cánh tay ra 43ngăn khoảnge0cách với ecô, “Cô 3có thể 2enói Tiếng 21Anh, tôi cnghe hiểu 2được”. Tiếng Anh dlưu loát, celà giọng c6người Anh. 

“A, fthật tốt 4quá.” Phát ahiện bọn 7chọ có thể chiểu nhau, 25Therine cược2kỳ vui vẻ, f5cô tin đây clà cơ hộ 8thượng cđế cho 2họ, lại d1đưa tay 0ra ôm một 4lần nữa: 93“Anh có 9amuốn tham 0gia tiệc ddGiáng Sinh?”

Trình 2Dịch Dương 2xoay người, a8lơ đãng cbgạt đi 4fcánh tay bcủa cô, 4nhìn cô cgái cười 33thật vui bvẻ đứng 76bên cạnh, engười này 2hoàn toàn 5là đang 3xem trò vui.

“Thẩm a8Kiều?” fXem ra là c3không thể 9xem diễn etiếp, nếu 84không, anh7Trình nghiêm ftúc đứng eeđắn sẽ 3phát giận, 7cô cũng ebsợ hãi, 93tuy rằngcbđến bây agiờ cô 2chưa thấy banh tức 8bgiận khi 95nào.

“Anh 4Dịch Dương 9muốn cùng dđi hay không?” 14Cảm thấy ehơi có lỗi,67hắn đến afnước Mĩ 45đi công abtác, còn 6lại đây 7thăm cô, 39nhưng vì 79cô đã nhận 0lời hẹn 7ftrước, 98không thể f2đổi ý, fđành phải 2hỏi ý kiến 0bhắn, cho51dù nói thật, 6cô rất 23khó tưởng 89tượng Trình eDịch Dương 0sẽ là ngườieđàn ông 9như thế adnào nếu f6ngồi ở 57nơi ồn 74ã náo nhiệt enhư Night 3club.

Hơn 17nữa hắn f3sẽ đồng 1ý sao? Hắn 20là người bnhư vậy, bgiống như etrời sinh 41chính là 0acả người 67đàng hoàng 34ngồi ở 18bàn làm 1việc xử 0lý côngdvụ, ngồi cdtrong Night 7Club sẽ 38trông thế d5nào? Với 66lại, hắn 48vô cùngfaghét nơi 8đó, đồng cý mới là blạ.

Hắn b4yên lặng 0nhìn cô, c7ánh mắt cphức tạp, csau một e0lúc lâu 6fmới khẽegật đầu.

Therine 6ahoan hô, 91còn Thẩm 2eKiều cười 0tươi ý 79vị sâu 8xa.

Chương 61.2



Nhạc 0náo nhiệt, 98đám người 0rộn ràng bnhốn nháo, f1không khí b6mê mang, 0đồ ăn 7dvà rượu 0được cung 25ứng vô 5hạn, đương 51nhiên còn e7có cả thuốc 37kích thích, 8tất cả 58những điều ađó đều 70là điển 60hình của 42một party.

Trình dbDịch Dương aevững vàng d8ngồi ở 3trên sofa ffbằng da, c1trong tay cầm adly Whiskey, arượu màu 1lóe lên thuần bở dưới 88ánh đèn 7mê ly. Hắn 11cứ ngồi 0như vậy 7dkhông hề 8chợp so với 2bầu không 21khí náo nhiệt62xung quanh.

Party fở Mỹ kỳ dquái, đa ccdạng chồng 2achất, có 52lẽ hắn 2ehẳn là cảmcathấy may 00mắn, Thẩm 43Kiều tuy 4arằng lớn 47mật nhưng 4có đúng 2mực, cô 3sẽ không 7tự nhiên eetham gia cái 2loại tiệc 7khoa trương 2tới cực2điểm, không fecó việc a5gì lại lõa 3lồ trước 6mắt một a1đám người.

Đây 3chính là a6ở nước 9Mĩ, là một 3party rất 59bình thường.

Con c4ngươi đen eakhông đếm cđược bao 9nhiêu lần 50nhìn đến enhững người 9đang hút c8ma túy ở 7góc sáng 5bên cạnh 39sàn nhảy, eephê thuốcdhưng phấn 9lên nhảy 43điên cuồng. Nếu như fở Đài fLoan, nhìn 02những người 6như vậy 4ahắn sẽ 3tiến đến a4và kéo bọn echúng đến 0đồn cảnh8csát. Hắn 1luôn luôn 30suy nghĩ đứng 6đắn như 0cvậy.

Nhưng, dđây là 84ở nước 39Mĩ, hơn nữa dsau khi đảo 6qua những 9bngười đó,enâng ly khẽ 20nhấp một c3ngụm, bọn 6họ đều 92là người a6trưởng thành,94hắn lười 5quản.

Therine 74bám bên người, 65sau khi vô 4số lần 9phóng điện 9fthất bại 06liền tìm dekiếm mục 37tiêu khác. Như vậy e6cũng tốt, a5tuy rằng 13lớn mật,0nhưng không bquấn người, 16bên tai hắn 42được yên 81tĩnh, về 0phần Thẩm 7Kiều......

Mắt b0hắn lóe 7blên, nhìn fdvề phía e2quầy bar, 05cô gái rúc 0avào lòng cngười đàn 0ông cầm 3ly rượu etrên tay uống 7một hơi fccạn sạch.

Đó 3là một người 7đàn ông drất tuấn btú, quần 05áo sang quý 4tôn lên khídchất bất dphàm, ngũ 56quan anh tuấn, 98khuôn mặt 5sáng sủa 7tươi cười95cùng với ebánh mắt 0si mê, hai 0tay hắn gắt 71gao ôm vòng eceo mảnh khảnh 66của Thẩm 20Kiều, từ 2từ vuốt 1fve tới lui, 70đôi môi axinh đẹp 20dao động 0giống như 2hôn hoặc a8đang nói f9nhỏ ở bên etai cô. Hình d2như hắn2đang nói 1lời nào ađó làm 6cô vui vẻ, 3cô ngửa 49đầu cười bphá lên, f5mái tóc rối 06tung đen ở 3trên ngực 0người đàn 00ông, ánh cdsáng lam nhạt1achiếu vào 8khuôn mặt exinh đẹp, b6hấp dẫn ecmọi ánh cdnhìn của 3đàn ông.

Đây dflà một yêu 91tinh, một 5yêu tinh trời 11sinh.

Không 6cần lời a3nói, không 6cần động 0tác, chỉ 4bcần một 74ánh mắt, e8là có thể 2mê hoặc 8tất cả cesinh vật 9akhác phái 31trong thiên 9hạ.

Khăn 1quàng cổ 51của cô đã f0cởi ra, áo 6khoác xinh 24đẹp bằng d6bông còn1khoác trên 92người ngăn 7echặn những aánh mắt f7như sói như ahổ.

Bởi evì bọn họ 9tới hơi 0trễ, khi etiến vào 7party đã 9bắt đầu. Nghe nói,fasinh viên ddtrường cô 13vì tổ chức 7đêm giáng 49sinh đã bao d5toàn bộ 0để chuẩn 3abị cuồng 8fhoan. Thật 54ra ở nơi a3này muốn 74mở party 8thì lý dobnào cũng 2có thể, f4đêm Giáng 41sinh chẳng 0cqua chỉ là a9một lý do 51tốt để3cho mọi người 3buông thả demột phen 9dmà thôi.

Thẩm cKiều vừa 30tiến đến, 9đã bị ftên đẹp 7trai đòi emạng kéo 7vào trong 7elòng, bọn 0họ chỉ 01kịp giới 1thiệu qua 60loa rồi bị 1lôi đi.

Hắn ddgọi Kling, 24là bạn trai 3dcủa cô.

Trình 18Dịch Dương 0lại đem 3rót đầy cly rượu, 5chậm rãi a0uống, tự 6ekiềm chế a3bản thân, dhắn biết 8tửu lượng 4chính mình, euống nhiều 34sẽ khôngf9thể khống 0echế được. Khuôn mặt 5fcứng rắn 4dẩn trong fdbóng tối,23không thấy 7fbiểu tình 3drõ ràng, anhưng mà dhắn hoàn cetoàn không37giống với bdđám ngừơi catuổi trẻ 1đang điên b9cuồng ở feđây, không dhề giống, atoàn thân dphát ra hơi 06thở quá d2mức mãnh 6fliệt khiến akhông ai dám eđến gần 93tuy rằng 7bnơi này có 4nhiều người c8phụ nữ 4chú ý tới0hắn. Người 49đàn ông c2Phương Đông d2có khí chất 0như vậy a3rất khóekhông khiến 6người khác achú ý.

Kling crất tuấn etú, đúng 5loại Thẩm deKiều thích, 4axem họ đứng 49chung một 1chỗ thật e2xứng đôi, 9mà Kling rõ f8ràng là chịu 2dảnh hưởng fbởi mị48lực của 49cô. Thẩm 65Kiều chính alà cô gái 4bnhư vậy, 9có một loại 2lực hấp95dẫn nào eđó khiến 1cho đàn ông 4điên cuồng, c5chỉ cần 8ngày nghỉ fhằng năm 0cô về nhà, 1bcửa Thẩm eaGia sẽ bị 0người ái 3amộ đạp 4ccho sắp đổ.

Mà dcô, đã biết 4cũng thật 4sâu hiểu c9được lực bhấp dẫn e3trí mạng eđó và hưởng 6thụ nó.

Tay 4người đàn bông lướt 6qua thân thể 1cô, chui vào 1đùi trắng 45noãn dưới 0váy.

Trình 56Dịch Dương acầm ly rượu, 9dđồng tử 24mắt co rút e6nhanh.

Bàn 0ctay chuẩn 6bị chui vào 60váy bị cánh 6tay mảnh 7khảnh bắt f1được kéo e0ra, cô cười 9cười, cầm 4lấy ly rượu 7trên quầy cbar xử lý bmôt hơi.

Lúc 28này một 0điệu nhạc 08nhẹ cất b3lên, khúc 0bnhạc dạo bcthong thả b6mà khiêu ekhích.

Cô 91đẩy Kling bfra, theo âm 3enhạc nhẹ 8enhàng mà blắc lư thân 86mình, chậm 1rãi hòa nhập 15sàn nhảy. Xoay thắt blưng, lắc 51mông, thân10mình thong dthả mà có 83nhịp, mỗi 22khi nhấc ctay nhấc ebchân đều 66lộ ra vẻ 4kiều mỵ. Động tác f9mọi người 3chậm lại eđể nhường 1đường 16cho cô.

Bỗng 7nhiên, điệu bnhạc thay d4đổi, vũ ekhúc nhẹ cnhàng mà bthanh thoát etheo âm hưởng b1truyền đến, 4Thẩm Kiều 10nhẹ nhàng 6eđứng lên,5nhảy lên 4múa ở đầu bđài, dưới 70đài mọi c0người tề 8tựu thét 8chói tai,9làm ồn, a2cùng nhau 42gọi tên, b5“Kiều, 4Kiều, Kiều!”

Thực arõ ràng, acô là Nữ 92Hoàng của e6buổi tối, 9là ngôi sao ccủa buổi49tiệc, mọi 5người đều 1quá quen thuộc 9cô.

Cô ecởi ra áo 5khoác trên 8người, ném 9bxuống vũ 1đài, mọi d9người dướidcđài điên f7cuồng cướp cdđoạt. Ánh 34đèn đánh bvào người bfcô như tô 1thêm dung 2nhan, ánh 89mắt nóng 9bỏng câu 6dẫn người. Mỉm cười, 7đã muốn0xiêu đổ 0bchúng sinh.

Cô 7cmặc chiếc c7váy bó sát bngười, ngực 0thật ra một 45chút cũng 6không lộ, 9nhưng lại 8gợi cảm 0đòi mạng. Tinh tế bao avây lấy 1dbộ ngực 3khiêu khích, 9vạt áo nhỏ 70cuộn sóng 46lại tỏ a2sự độc ađáo dịu ebdàng của 93phái nữ, 8bthoáng lộ b7ra eo nhỏ 45xinh đẹp d2trắng noãn, 88váy ngắn afngủn phủ6cqua mông tròn, 7mỗi một ccái vặn bdvẹo đều 5flàm cho dưới 6đài théte5chói tai không 9ngừng.

Cô 77thực sự, 4thực sự 7dbiết nhảy.

Xoay d7người, ưỡn 26ngực, xoay 45mông, rồi 2đá chân fquay người alại, theo fvũ khúc, e3khiêu khích 9ethần kinh.

Kling fkhông chịu dnổi câu e8dẫn như a4vậy, cũng 69nhảy theo a9lên vũ đài. Đi theo đoàn 0múa ở đầu 32đài, bọn 84họ giống a9như một 6đôi trời 5sinh, đôi 1bnhảy mị 8dhoặc. Một c7cô gái xinh 8cđẹp, công 0khai lớn d0mật dụ 14hoặc tình anhân của dfchính mình, 9thắt lưng 4của cô như fcành liễu daco dãn mười ephần, vặn bvẹo, lắc 51lư, nhấp f1nhô ở trước 5người đàn 92ông, khiến 93cho người dđàn ông 4thở gấp 1tiến lên, 94muốn bắt 22cô bỏ vào6trong lòng bngay, nhưng 7cô lại cười 6đẩy ra.

Theo e5điệu nhảy, 1thân mình 2bọn họ 4bdính quá 0chặt chẽ, 3fmỗi một clần vặn avẹo, đều bamang theo tính 94khiêu khích, 9nhìn như c0mỗi một 9tấc đều cdán cùng 6nhau, nhưng 2dlại có khoảng dbcách, như ccó như khôngb3như vậy clại làm 5cho tất cả 76mọi người 7eđiên cuồng 5hò hét lên, 9“Kiều,03Kiều!”

Trong 4cảm nhận ccủa đàn 71ông cô là 9fnữ thần, 1nếu như 4fcó được 8fcô gái trong 5giấc mộng acủa mọi 5người này 2có phải 03sẽ mất chồn không?

Âm c8nhạc điên eacuồng không 95át được 0tiếng hò 7chét của 9mọi người. Sau tiếng 5nhạc cuối dcùng, Thẩm cKiều đứng 9fthở gấp 7trên đài,dkhuôn mặt 9xinh xắn 5mang theo vài ephần mệt 60mỏi, vài 7phần caoa8ngạo, vài f6phần câu 6dẫn, vài cphần khiêu 83khích giống 11như một 1Nữ Vương 02kiêu ngạo 3nhìn xuống 8mọi người. Mà dưới 31đài là 1toàn bộdthần dân c1đang quỳ 90gối trước evẻ xinh đẹp ebtrời sinh 91của cô.

Bộ 7ngực no tròn 1phập phồng, 3bkhóe mắt 3eẩn tình 5ma mỵ nhìn 8bạn trai fcủa mình, d3là đàn ông 98đều không a5chịu nổi 6dụ hoặc 3fnhư vậy,dKling bèn b0kéo cô qua 0hôn cô thật 74sâu. 

Trên f1đài bọ c8họ kịch fliệt hôn 07môi làm cho 83mọi người 7ở dưới 46đài đều78điên cuồng, bđều không 45khống chế bđược như emột nồi 8enước sôi, dacả nam lẫn 9nữ nơi nơi eđều hôn a9nhau.

Cho 0enên Thẩm 7kiều là 0bđịch thủ 8dcủa toàn 4ebộ nữ sinh 0nhưng cô 8bcũng là một bngôi sao trời d7sinh, từ 0nhỏ đã c2được người e4ta nâng niu 7trong lòng abàn tay nhiệt fliệt sùng 1ebái.

Trình 68Dịch Dương 43nhìn đôi ftình nhân 5ahôn đến 77khó có thể achia lìa ở86trên đài, 8ánh mắt e0thâm trầm. 

Chương e1.3



Party cchấm dứt 0đã hai giờ 4ekhuya.

Không 53khí ngày a6lễ vẫn 8đậm như dcũ, người dngười qua eelại trên7cđường, 6vẻ mặt 3hạnh phúc.

Đậu 5bên đường 51là xe thể cthao sang trọng ecủa Kling, fThẩm Kiềubhơi say được 7fbạn trai 4ôm vào ngực, 4hôn môi và 4thì thầm eeở bên môi: 47“Đêm nay 3evề với 7anh nha?”

Cô e2cười duyên, 84tay khoát 32trên vai dày frộng của 44hắn, thần fctrí có chút bkhông tỉnh 1táo.

“Thẩm aKiều.” aMột đôi cbàn tay kiên 1định nhẹ 1cnhàng vỗ 6vỗ vai cô.

Con d4ngươi mê c0ly nhìn về bphía khuôn 64mặt nam tính,”.....Anh c4Dịch Dương.” eNgọt ngào acười.

“Mẹ 65em bảo anh fmang vài thứ 7đến cho deem, hiện 4tại em có 7dthể đến74chỗ anh lấy 8được không?” 65Rất lễ 6cđộ hỏi

“Hôm f9nay đã trễ 0athế này, 61ngày mai không 76thể sao?” 6Kling nhìn87hắn, biết cđây là 08bạn thân a3của Thẩm fKiều ở a6Đài Loan, 28một người1rất kỳ 7quặc. Suốt 5một đêm 0chắn ngồi 0một mình, 48lạnh lùng 3nhìn mọi 0người, không 8nói chuyện 0fvới bất 7kỳ ai cũng 4không khiêu fcvũ. Tới 2tham dự tiệc 43lại ngồi 76một mình 4còn không dkì quái sao?

Trình e2Dịch Dương 95vuốt cổ 4tay áo khoác, 53thản nhiên bdnói: “Ngày 9mai tôi không 6có thời 1gian”

“Vậy bsau......”

“Kling.” d5Tiếng nói 5đáng yêu fmềm mại avang lên, dcó vài phần e1ngọt, vài 39phần khéo 3léo, “Anh 0evề đi”.

“Nhưng d3mà Kiều......” 5hắn muốn 3cùng nhau f0vượt qua 7đêm GiángcSinh đầu 6tiên của fbọn họ, 93kế hoạch 9của hắn 60đã được 49chuẩn bị bchu đáo… 

“Em 82muốn đi 9lấy đồ.” 5bXoay người, acó phần b2không đứng evững, nhưng fmà tửu lượng 86của cô vẫn f8còn có thể c4tiếp tục 8cuống.

“Kiều......”

“Em dmuốn.” a1Nhìn vẻ 8mặt không 38cam lòng của 8bạn trai, cecô nở nụ0cười, bàn 9tai vỗ nhẹ 05tay hắn trấn 98an: “Trở d4về đi, trên 04đường ecẩn thận.”

Mặc 01dù không dmuốn, nhưng bvì biết 2tính tình 9cThẩm Kiều 3nói một11không hai, cKling đành fphải đi.

“Anh 81Dịch Dương, 7chúng ta đi 1thôi.”Vẫy 5xe taxi, đi 0bthẳng đến16khách sạn bhắn đang 7dở.

Quẹt dthẻ vào aecửa rồi, fnhìn khuôn fmặt bị 18rượu làm 5hồng của 93cô: “Anh a8đi lấy 43nước cho 5em”. Mở ftủ lạnh 2nhỏ, lấy cra một chai 0nước, mở anắp rồi 9đưa cho 17cô.

Lẩm abẩm cảm f0ơn, cổ 90họng khô 7khan vừa 8eđúng đang b5cần làn 9cnước mát 62làm dịu. Áp chai nước fdlạnh vào 2bên má, thoải 5mái thở fbra.

“Anh 0Dịch Dương, 5mẹ em gửi 89anh mang gì eđến cho 3bem vậy? Thật4hy vọng là 5món thịt abò em thích, 2anh có biết eem nhớ nhất alà món thịt 71bò từ tay 7mẹ làm? 96Nghĩ đến 7mà muốn achảy nước 42miếng”. Đôi mắt 1lòe lòe bộ fdạng tham 87ăn thật 89không giống dhình tượng 5xinh đẹp 3không gì 2sánh được 1của cô. 

“Đồ băn không 1được qua 4chải quan.”

“Đúng 5anha.” Cười bcười, ngã f2vào trên 1giường, 8kéo cái gối 9ôm qua ôm, cgiường mềm 6bmại thật flà thoải 1mái làm cho bcô cảm thấy cbuồn ngủ aquá, mí mắt b0hơi nặng, 7bbuồn ngủ c4mơ màng. “Đó là cacái gì?”

Trình 3dDịch Dương amở hành 0lý ra, chậm 32rãi tìm kiếm, fsau một lúcealâu, mới 0cchép miệng 6c“Hình như banh quên efmang qua đây.”

Cô 8chớp chớp 4mí mắt, d4ngáp dài, fcó chút tính c6ngây thơ ftrẻ con,ec“..... A, acngay cả anh 38cũng quên......” 1Nói cũng b5không rõ 1ràng, liềnefnặng nề b0ngủ luôn, 4đối với 58hắn, cô 5rất rất 2yên tâm.

Trình beDịch Dương a6đóng nắp 8evali lại, bnhìn dung 7nhan của 0ccô lúc ngủasay, vừa 8ckiều vừa 9mỵ lại c0giống như 6bmột đứa etrẻ.

Mái 35tóc đen bóng 2như tơ lụa 7fmềm mại 5crối tung a5ở trên 8đệm giườngc8trắng noãn, dalông mi thật 74dài khép 7lại thành abóng mờ 1bđậm, đôi c8môi xinh đẹp d3khẽ cong 4clên, đỏ 5thắm sáng e5bóng. Làn d8da cô rất f1tốt, tinh8tế mềm 07mềm không 16có chút tỳ 3evết, trắng 7anoãn no đủ 86giống như7bấm nhẹ bsẽ ra nước, 7má phấn bhồng kiều a3diễm làm 09động lòngcngười.

Bàn a2tay cô để bbên má, ngón 3tay thon dài, 6mềm mại. Từng móngbtay mảnh 3khảnh trong bsuốt, cắt f4gọn sạch 32sẽ, không 3quét sơn,3khỏe mạnh 0phấn hồng f0giống như 7fđóa hoa 3nở rộ trên camỗi ngónetay.

Mặc 2dù Thẩm 7Kiều đang engủ, vẫn 40rất động 53lòng người.

Hắn 14vẫn còn 73nhìn cô, dđôi mắt a8nặng nề. Sau một lúc 7lâu, trong9không gian 2yên tĩnh 4vang lên một fctiếng thở cadài, hắn 4fxoay thắtf8lưng, nhẹ 9nhàng cởi aagiày của b8cô, ôm lấy 9cô đặt ddtrên giường 6alớn, kéo 3chăn bằng alông mềm 5mại đắp 1cho cô không 01một khe hở, 1crồi tắt 22đi đèn 0elớn, chỉ 8để lại 4đèn ngủ e9mờ mờ.

Cô 7quay đầu, f1khuôn mặt 8cọ cọ vào 7chăn mềm, 24trong phòng 6mở máy sưởi 4ecòn có giường 07lớn thoải 70mái làm miệng c5cô khẽ nhếch a4lên vừa 4lòng, ngủ 32càng sâu.

Chương 92.1 

Trình 42Dịch Dương 8nhìn đồng 0hồ, cách athời gian 0dtan học 3dcủa Thẩm24Kiều còn 98hai mươi 27phút nữa, 30hắn cho 1lái xe dừng 68lại bên 4acạnh trường 77cô, lững bethững đi f1trên lối 8ađi lát gạch 2bđỏ dành 1cho người 5đi bộ, a5đường 0cxá được 98dọn dẹp 0dsạch sẽ, fftán cây cao 81dưới ánh 92sáng ấmaáp của bdmặt trời 5tỏa ra, xung 3cquanh đều 9alà sinh viên, a7trẻ tuổi 47mà tràn ngập 2niềm phấn 01chấn, hoặc 70tụ tập bdthành nhóm c4năm, ba ngườid5nói chuyện fphiếm, hoặc d1ôm sách 4vở bước b4nhanh. Đây 4là đại 6học, là 1thanh xuân 3fcủa tuổi e2trẻ.

Hắn 9chưa từng 0bước qua ccổng trường fđại học fnào ở nơi 4này, cuộc3sống sinh 3viên dường 94như cách 0chắn rất 45xa. Không dkhí học 1tập ở nước 9Mỹ hoàn ctoàn khác fvới nước 2cĐức, nước 5Đức tôn e0trọng lối 4học khoa 04học và nghiêm 9túc, tinh 94thần thực anghiệm, mà fcnước Mỹ b6là thiên 1bđường 8dcủa năng 9fđộng và 0tranh luận 1kịch liệt. Cá tính của29Thẩm Kiều f5như vậy, 5đi đến c5Mỹ chính 90là đến 1với thế 3giới của 52cô.

Vòng 97qua quần 87thể kiến 0trúc của 53trường, 11thoáng trầm 7ctư, hắn1chọn đường 9cmòn đi một 1mình. Nơi dnày người 8đi rất f4thưa thớt,8ckhông khí 8atrong lành, ecòn có tiếng echim hót véo 95von làm cho 6mày của 79hắn giãn c4ra. Hắn thích dyên lặng, 92và không cegian yên lặng. Rồi hắn 9tự mình 40vòng ra, từng 97bước chậm 0arãi theo những 8viên đá crải thành 3con đường 9fnhỏ, ra đến 33ngoài rừng 51cây thì ngoài c7ý muốn2nhìn thấy 02đôi tình 91nhân cách 3đó không 50xa đang ôm 04nhau tình 0tứ.

Thân 57hình cao lớn fvội linh fhoạt tránh 0đi, Trình f6Dịch Dương 7dựa vàob4cây để 36ẩn núp, 55nhíu nhíu cmày, nhìn 5về phía 8bọn họ. Người yêu5nhau ôm hôn 4cuồng nhiệt, d9đối với 3bnước Mỹ 73không phải 76là chuyện1bkinh hãi thế e3tục. Mà e0là......

Nhìn 5gương mặt 98của cô gái, a3ở trong dthế giới 8phương Tây, 2thì ngũ quan 03sâu sắc 0và ngoại fhình bắt 2mắt vẫn bhay thường dthấy, nhưng1cô ta lại 85thiếu mấy b2phần thanh 5tú linh lung. Ánh mắt 1ehắn lóe 7lên, im lặng ealùi phía asau vài bước, 0lấy di động 98ra bấm số fđiện thoại:b“Là tôi, 99giúp tôi 80điều tra 38về một e0người...” 56Lẳng lặng ddnói xong, 5hắn cúp 2máy, từ 40từ thở 0hắt ra, bước fcvề phía 0trước, nhìn 63đôi tình anhân kia đã 1côm nhau đi dexa, còn hắn 4thì theo con 2fđường 9bcủa hắn f3mà rời đi.

Ước 6cchừng thời 5gian thật 5đúng, đứng cbở dưới 0clầu đợi 62Thẩm Kiều 21vừa tan học. Tóc quăn 3dtùy tiện fbuông đằng a1sau, cái áo 00cổ lông eđỏ thẫm 8bó sát người 4xứng với 64quần đùi baxinh đẹp, dtất chân 05màu đen cùng 7với giày 4cổ cao, quần f8áo đơn 70giản nhưng alại khiến 75cô gợi cảmb3mười phần, 0cô vẫn nổi 7bật như 5atrước giữa 2đám người 7ngoại quốc0cao lớn.

Thị elực của 17Thẩm Kiều 83rất tốt, achỉ một 17cái liếc 1cnhìn đã 36thấy Trình4Dịch Dương 7đứng xa 5xa. Tây trang 9màu nâu, 5đứng đắn 0mà nghiêmetúc, đó cdlà cách ăn 9mặc điển 6hình của d0Trình Dịch 2Dương. Người dfđàn ông fnày đứng c8đắn và dfhơi khô khan, 0ngay cả nghỉ 3ngơi, cô 08đều rấtdít khi thấy 30hắn mặc fquần áo 1thoải mái.

Quay 7sang vẫy dftay chào tạm 0biệt với 01bạn học, 5ôm chồng dsách nặng 1bbước về cphía hắn, akhuôn mặt cetươi cười 4tỏa nắng: dc“Anh Dịch5eDương, chờ 1có lâu không avậy?”

“Anh 0vừa đến.” 0Đưa tay afôm lấy 18chồng sách 8từ tay cô, ehai ngườif5chậm rãi 4rời trường.

“Hôm 2nay giáo sư etìm em để 6ahỏi về cchuyện luận afvăn, sắp 8etốt nghiệp 04nên có chút 7blộn xộn. 

“Em eecó tính toán 3gì không?”

“À......” 2Cô cắn môi, chiểu được c4hắn đang bhỏi chính emình muốn 6fở lại 8bên này hay 73là về nhà, ccô cũng rất 4buồn rầu: 6e“Em còn 3đang suy 18nghĩ.”

Suy b0nghĩ cái 45gì? Đáp 09án đã thực 3rõ ràng. Ba gọi điện 0thoại sang58đây, biểu 5ađạt ý 8tứ quá rõ c1ràng, bảo 8cô ở nước 00Mĩ tự do e9tự tại 4mười năm, fcũng nên 4avề nhà, bnhưng mà......

Hắn 7không hỏi btiếp theo, 7không chút dđể ý chuyển 0đề tài, bd“Bạn trai6em đâu? Hôm anay không fcđi với 3ahắn, có evấn đề 6dgì sao?”

“Không efcó việc 90gì, vì cuối 6tuần hắn 9tính quay bbvề Los Angeles, 99hiện tại 4echắc ở 0trên máy fbay.”

“Thì c9ra là thế.”

“Đúng berồi, không 3cphải anh c2nói hôm nay dekhông có c9thời gian asao?” Tối e1hôm qua cho 7dù uống 8say, nhưng 68mà lời hắn 02nói cô vẫn 69nghe rõ.

Hắn 3nhìn nơi 4hội Noel cxa xa vô cùng 1bnáo nhiệt, 52thản nhiên 79nói: “Cuộc chẹn tạm 7fthời hủy 8bỏ.”

“Vậy, aAnh Dịch ceDương, anh c9muốn đi 7nơi nào chơi?” 1aCô cười 1hỏi. Hàng 7năm hắn ađến Newyork 8đi công 4tác, đều 0đến thăm 1cô, có khiahai ngày, 7có khi ba 49đến năm fdngày, cô 3làm chủ, eđương nhiên 7sẽ chậm 5rãi du ngoạn 0cùng hắn.

Trình e1Dịch Dương d4là một người avô cùng trầm 2mặc, hai engười ở1cùng nhau, 99đại bộ 81phận thời cgian là cô 2nói còn hắn 8fsẽ chăm aachú lắng 26nghe, một 5người hoạt dbát hướng e1ngoại như 23cô lại có 1thể ở cùng 87với hắn 4cũng thật dkỳ quái. Rõ ràng hắn bít nói chuyện 04nhưng không 37hiểu vì csao mà lại 6không khiến dcô cảm thấy a4buồn, hắn2không thích cnói, vậy b7thì cô từ 3từ giảng 5giải. Cô 1fvô cùng quen 36thuộc Newyork, 9fđưa hắn 9dđi thăm 9vài nơi lịch 18sử, nơi 5dcó tin đồn cthú vị,73nếm thử 8các nhà hàng bđặc sắc, 1athời gian bmấy ngày 8liền nhanhc7chóng trôi 8qua.

1eThật sự ethì cô phải 98là người a2thích nói 00chuyện nhiều, afở cùng 27bạn bè,67người luôn 0nói chuyện e7không phải b2là cô, nhưng 47đối với 4anh Trình,4cô lại nói 8hoài không chết, chắc 2flà vì ở 8cùng hắn 3flàm cho cô 36có cảm giác 9vô cùng phấn 6cchấn, cũng 7có thể hắn c7với cô đã 43quá quen thuộcd6nên ở trước 9mặt hắn, 9ccô tự nhiên 5bthấy than 01thiết. Dù 83sao thì côbcũng thích 8đi dạo 0khắp nơi, 7cũng thích fđi ngắm exung quanh 28cùng hắn.

Bọn b2họ sẽ không evội vã xem 6hết toàn bbộ cảnh 8đẹp một flần, quanfsát tỉ mỉ, 5lẳng lặng 31thưởng thức, 1angẫu hứng d8nghỉ ngơi accả một 6ngày ở bảo ebtàng cũng 8thấy thú 1vị. Ngồi 61ở quảng 77trường ăn abánh kem,6uống nước ccó ga, nhìn ebngười đi fngoài đường 85cũng thấy b0vui. Du lịchflà cái gì? f9Đâu phải acưỡi ngựa 5xem hoa, phải 1xem toàn bộ 2xong mới f8tính đủ 2mà là một caquá trình, 24một loại 1hưởng thụ, 0một loại 7tâm tình, 4eđiểm này 53hai người 74rất hợp.

“Tùy cem an bài.”

“Chúng 5ta đến bến 1tàu đánh 5cá ăn hải 8sản, ngắm fhoàng hôn 3cđi.”

“Được.”

Quay 70đầu, nghiêm 8túc nhìn bngười đàn 9ông cao lớn c8bên cạnh,akhuôn mặt 61hắn trầm dổn yên btĩnh.

“Anh b8Dịch Dương.”

“Ừ.”

“Anh 86đúng là f8du khách nghe blời nha.”

“......” 3Nhìn khuôn 41mặt nghịch angợm khó bcó được fcủa cô, 2quyến rũc9đến chói 4mắt, hắn cdchuyển tầm 3mắt, “Như 32vậy, có 31thể đi được7chưa, tiểu fthư hướng 9dẫn du lịch?”

Hắn 2cũng biết 7bnói giỡn? 0Nhìn hắn 7chằm chằm, esau một lúc f8lâu, cười 7bsáng chói: a“Đương 5bnhiên không 3thành vấn fđề.”

Đôi 7mắt xinh bđẹp híp a4thành một cmảnh trăng abnon.

Chương 72.2



Trước akhi Thẩm 1Kiều tốt 7nghiệp nghiên 82cứu sinh, 63không tránh6được sự 5trầm giọng 7ra lệnh 5bcủa ba và 3thế công 9dnhu tình ccủa mẹ,b3rốt cục f1quyết định fvề Đài 4fLoan. Nhưng 09mà lần này 0không chỉ 68có một người, 3fcòn dẫn 1theo một 33người nữa, 8ekhông cần 5nghi ngờd0nhiều, tất 08nhiên là 3anh chàng 8đẹp trai 1nhiều tiền a6Kling. Tại 22lễ tốtd9nghiệp của bcô, trước 2mặt giáo 7sư, tay cầm 3nhẫn kim ccương to19cực đại 4amà lóe sáng baquỳ xuống a9cầu hôn, 1vô số hoa b5tươi, dải1băng, còn cnhững lời amật ngọt 7khiến cô ccảm động 8mà đồng 0ý.

Tuy 8brằng mới 13hai mươi d7lăm tuổi, c2căn bản 9không nghĩ 5tới chuyệna1kết hôn, fnhưng cô 4cũng thực 3dsự yêu hắn. Bắt đầu 6từ mười d2lăm tuổi, 62cô kết giao 6akhoảng hai 10mươi người e8bạn trai, 77tính ra Kling clà người f6kết giao 72lâu nhất, 2hơn nữa, 8suốt một dnăm kết 8giao hắnbeđều dịu adàng chăm 2sóc cô, ngoan dengoãn phục 3tùng làm acho người 7ta không thể 30chê ở đâu 1được, 10có lẽ đính ahôn trước erồi kếtdhôn là một 59đề nghị 6không tệ.

Kling 7rất tôn bbtrọng cô, 50quyết định 6cử hành 3hôn lễ ở ccĐài Loan f2nên hắn 90theo cô cùng 5về, tự 4mình đến a3gặp bố b8mẹ cô để f9cầu hôn.

Thẩm 7Nhược Định 7alạnh lùng ađánh giá 4người đàn eông ngoại 7quốc đẹp 3trai và ăn dmặc rất cthời thượng c2(mốt) này ddmà không e8nói gì. Ly datrà trong 4tay toát ra atừng làn dfkhói trắng, ebên trong 1trà tràn24ngập mùi 89thơm ngát advừa nhàn 3nhạt lại b5nồng.

Trên 6emặt Kling 53vốn là nụ ecười tự 55tin nhưng 1gặp ánh emắt như adao nhỏ lợi 17hại của 0Thẩm Nhược 7Định liền d7chậm rãi 79biến mất, 11mặc dù thân 3flà con cưng 7của gia tộc, 4ở trường elà nhân vật c3có thể hô 5mưa gọi f8gió nhưng 7vẫn không 08chịu được 72ánh mắt d4của Thẩm bNhược Định, chắn không 96thể không 54khẩn trương, 8đổi là 87người khác 07bị một34ánh mắt 65nghiêm khắc 9gắt gao nhìn 0trong hai giờ, akhông té 9fxỉu cũng exem như là 36trái tim hắn 5quá khỏe bmạnh.

Thẩm 77Kiều lại 7lặng lẽ 7bđẩy cửa athư phòng, 3nhìn trong bphòng thấyfhai người 7đàn ông e4không nói 8amột lời, 6đôi mắt 4xinh đẹp 82tràn đầy7clo lắng. Ba hình như 3fkhông thích f7Kling?

“A e1Kiều.” 1cHà Thanh Hồng 4vỗ nhẹ 56lưng con gái, engăn cản bcô nhìn lén.

“Mẹ, 4mẹ nói xem 7ba có phải 7ekhông thích 6dKling?” Cô 54nắm cánh91tay mẹ, nhẹ bgiọng hỏi.

Mẹ 3bThẩm trấn 52an xoa đầu acô, trầm 7ngâm sau một 1lúc lâu, ddmới mở edmiệng, “Mẹ dnghĩ, đối f5với người 19nước ngoài, 4bba con đều 98không thích.”

“Làm 9dơn, sao ba f2lại như 8vậy?” Bất 2fmãn oán giận 8nói.

“Ba 4con không 8có thành 6kiến đối 4bvới người fdnước ngoài, 3nhưng mà0để cho engười nước cngòai đến b7làm con rể 2dcủa mình, ađiều này 4athật khó 5khăn.” Tính 5cách của 8echồng mình 53như thế 74nào bà hiểu anhất.

“Mẹ, 96con thích 2anh ấy, 42mẹ giúp cacon, được e3không?” 06Gối đầu 8lên trên 61vai mẹ, giọng 7làm nũng

“Điều b4này sợ là 57khó, bởi cvì mẹ cũng eekhông thích cbngười nước29ngoài làm 2con rể.”

“Mẹ!” aKhông thuận 6theo dậm f1chân.

“Thẩm 42Kiều, tiến 40vào.” Trong 3thư phòng cbtruyền ra 4fgiọng nói 93uy nghiêm 7của Thẩm fNhược Định.

“A? 8Mẹ, làm asao bây giờ?” 2Cô nóng nảy, anhưng từ 1fnhỏ vẫn 3luôn sợ 03ba mình, hơn adnữa thời bgian cô ở 0cbên ông cũng 6không dài 3cho nên cảm egiác càng d0lạ.

Hà 6Thanh Hồng 0đẩy nhẹ 65cô vào: “Mau 3vào đi thôi, bfbằng không69ba con sẽ 6không vui.”

“Con 6bthấy ba có 16khi nào vui 0đâu?” bNhỏ giọng 80lẩm bẩm, 0chân vẫn31đi vào thư ephòng.

Đẩy 58cửa ra, bên ftrong vẫn 0cđang là 4cục diện c7hai người dgiằng co1fnhau. Kling 4cnhìn thấy 40cô đi vào, a6ánh mắt 6lòe lòe, 02vẻ mặt 2bất lực,6nếu không 44phải là 9không khí 5nghiêm túc ethì cô đã 22bật cười. Thật hiếm 1dkhi nhìn thấy aKling ở nhà 7elẫn ở trường 1hô phong hoán 11vũ, nhưng 67giờ đây e3trước mặt 58ba cô lại 67như vậy, cthật khiến 7cho ngườie4ta kinh ngạc. 

“Ngồi 1xuống.” 9Đưa tay a3chỉ sang aechỗ ngồi bbên cạnh.

Thẩm 9Kiều vội evàng nghe dlời ngồi eở một ebên.

Thẩm bfNhược Định 5nâng ly trà a0lên uống 94một ngụm, 01thản nhiêncanói, “Thẩm 60Kiều, con 3elà người e7lớn, phải 08tự chịu 4trách nhiệm 91với hành 8vi của mình, canếu thực 3sự muốn 4kết hôn e7vậy thì 07cứ làm đi.”

Ba 0đồng ý? 3bThẩm Kiều 1không dám 1tin nhìn ông, 73không thể fmở miệng.

“Ba fnói rồi, ftừ nhỏ 64đến lớn, acđối với bcon, ba chỉ 3fcó một yêu 2cầu, còn f4những chuyện 5ecòn lại, 1ba đều tôn atrọng quyết e1định của 09con.”

Nghĩ dđến yêu 0cầu trước afkia của ba, 1khóe miệng 9aThẩm Kiều d0khẽ mỉm abcười.

“Được 0rồi, nói 30xong, hai đứa bfra ngoài đi.”

Nghe 3blệnh đuổi 28khách, bọn 87họ lập d7tức ngoan 42ngoãn đi c7ra ngoài.

“Anh 43nói với 3ba em câu f4gì mà ba eđồng ý 0một cách 3thuận lợi 2như vậy?” 97Nhìn người 2đàn ông 5này đầy 3nghi ngờ, 9cô biết ceKling luôn9giỏi ăn 55nói, nhưng 28mà không enghĩ hắn 20có thể thuyết 4phục được5người cố bchấp như 5ba mình. 

“Ừm, abảo bối, 2nói thật 4anh ở trong ffđó một cccâu cũng e1không nói.”dKling xoa xoa 8cái trán fhơi đổ 6mồ hôi, 06Thẩm gia dcai ai đều 26đầy khífthế, không 6phải loại 7mạnh bình 6athường, abị ngồi bcứng đờ d7hai giờ,15trái tim hắn 9giờ còn fđập mạnh.

“Hửm, 1điều này alàm sao có dthể?” Ngồi fdbên trong 1thật là 4ba cô? Người 4ba mà từ 3nhỏ đến 5dlớn căn 4bản chỉ 0có một gương 8mặt nghiêm 5túc?

“Dù asao ba em cũng ađã đồng 1ý hôn sự 42của chúng e7ta, bảo bối,aanh thật a4vui.” Ôm 1fcổ Thẩm 4Kiều, hôn 13lên môi đỏ 6mọng của 25cô một cái 02vang để 76biểu lộ a0cảm giác b0hưng phấn 9dạt dào.

Hắn 4vui vẻ, tựa 4như một 4đứa trẻ, 2ban đầu 3chính cái 7loại vui 2vẻ sáng absủa này 9đã khiến 0fcô để ý 7đến hắn.

Thẩm 5bKiều cũng accười, quay dđầu, nhìn 6cthấy Trình 2Dịch Dương4ftrong phòng 7khách, hắn 27im lặng đứng 0ở nơi đó, e1nhìn đôi 3tình lữ.

“Anh 5Dịch Dương, a2anh......” ebHắn đã bđến đây 90bao lâu?

“Anh 6và thầy adcó hẹn.” 9Hắn đi thẳng 1tới, đi 4fqua hai người, 7cnhìn không cchớp mắt 13tiến vào bthư phòng, 6rất hờ 6fhững tựa 6như khôngb7liên quan 7gì đến c5sự vui vẻ bcủa hai người b8còn lại.

Chương 432.3



Hôn d9sự, cứ c1xác định 3cnhư vậy 71rồi tiến bhành, mặc edù là đính 1hôn nhưng acũng không e6thể qua 76loa.

Gia bdtộc Blair 3ở Los Angeles 1dlà phú hào 5nổi tiếng f4cho nên tất 1fcả đã được 3achuẩn bị 2thỏa đáng, b2Thẩm Kiều 8ekhông phải 3quan tâm đến4bất kỳ 18cái gì cả, 43chỉ cần elật qua lật 1alại quyển 9tạp chí b2là có thể b5lựa chọn 1được.

“Chị, echị thực 81sự muốn 5gả cho cái 02tên kia?” d1giọng miễn 2cưỡng củacdmột người beđàn ông b8trẻ truyền 6đến từ 2đầu kia edđiện thoại 8là, thanhcâm rất 1ctrầm, độc 0đáo.

“Thẩm aLuật, em a6mà nói nữa 8dlà chị không 1ckhách khí 69đâu đấy, 1achị thật 6sự tức 1giận đó.” 3bCô với tay 7lấy quả 3táo được drửa sạch 17ở trên1bàn, lật b1qua lật lại dquyển tạp 70chí để ctrên đùi.

Gần cehai mươi c9năm đi học, arốt cuộc 9acũng ra trường, 5học bên dthiết kế 6nội thất 64nhưng tính 62cô không 8thích bị 3ràng buộc anên đến 1làm việc 1aở phòng f5thiết kế 28hay là ở 9công ty lớn eđều không 58phù hợp 9với cô. Nếu có thể 8cô muốn 1ctự mình etìm khách 6hàng và quản dlý nó, như 3vậy là tự 25do, những e7gì học được 80có thể dùng 3được. Mặc dù ở4atrường cô 38có nhiều ftác phẩm 7đoạt giải, fflà sinh viên 1đắc ý 8bnhất của 09các vị giáo csư nhưng 0đây là 1Đài Loan, 64không phải 18nước Mỹ,2cô cơ bản 6là chưa có 2danh tiếng, 6dù là thầy eegiáo đề 48cử nhưng 3btác dụng 20cũng không alớn lắm.

Nhưng bmà ưu điểm 04nhất lớn 7dnhất của 7Thẩm Kiều 3chính là elạc quan, b8vạn sự ekhởi đầu 6nan, cô cũng bkhông nghĩ 2bmới ban đầu 4sẽ có vô 9số dự án csẽ đến, 0vẫn nên cdtừ từ là 9hơn.

Điện 8thoại đầu 6ekia trầm 0giọng oán 4giận, “Em 9akhông thích 43hắn.”

“Làm 9ơn, em căn 4bbản ai cũng 6không thích dcđúng không?” 1dThẩm Luật 6là con cừu 2đen trong 6Thẩm gia, f2Thẩm gia bgia phong nề 97nếp nghiêm ecẩn, dùng 8dlối giáo edục quân bsự để 63dạy dỗ dcon cháu, atrừ cô bị 1ađưa ra nước f1ngoài từ 97trước, Thẩm 8Luật ở d1nhà lại cphản nghịch 7elàm cho mặt 6mày của aba luôn cau dblại.

Cả e2đời ba f0sinh hoạt ctrong quân a4đội, hiện 6tại vẫn 7ở trong 24quân độidlàm công 5tác quản 6lý, tư tưởng 09quân nhân eacủa ông 6evô cùng nặng,93đối với cdcon gái thì e8không sao 7nhưng đối 89với con trai fthì vô cùngb7hà khắc. Trong nhà, 1làm việc fvà nghỉ 7ngươi đều 6theo quy luậtd6khiến cho fngười bình ethường nhìn b0vào mà sợ 2hãi, mấy 9egiờ ăn cơm, 64mấy giờ 9ngủ, không 26tính qua loa. Cả đời 5ông nghiêm fchỉnh vô acùng vậy a0mà sinh được 3hai đứa 1econ đều 1cá tính vô 1cùng, condgái thì cuồng 1dã không 6akiềm chế c1được, e3con trai thì flười nhác, 11tùy ý.

Thẩm bNhược Định 18nhất định 7cbắt Thẩm cLuật bỏ 1luật sư 52về làm cảnh 84sát, dù thế 3nào thì công 5việc cũng f1phải tràn 9fngập chính 3khí. Ai biết eđược tên 1Thẩm Luật 9kia, sau khi btốt nghiệp 4ađứng đầu dliền bỏ 9qua những 9lời mời 2của những 08luật sư 8anổi tiếng emà chạy 4đến Đài 1Bắc mở 8dvăn phòng 2ethám tử, b4ngày ngày 5đi bắt ebkẻ thông 7dâm, tìm dmèo chó, bvô cùng đắc 6ý. 

Mà 4hành động anày hoành bchính là 5chống lại 2quyền uy 20gia trưởng9khổng lồ 97của Thẩm 3Nhược Định, 04khiến ông 7dưới cơn 8nóng giận,7fthiếu chút 2nữa đoạn etuyệt quan 26hệ với 4Thẩm Luật. Từ sau đó,30Thẩm Luật a6không dám 5về nhà ở 8miền Nam.

Đến cbây giờ, achị gái aemuốn đính 98hôn, ngay 8acả mặt 2amũi hắn 9bcòn còn không 7dám lộ ra.

“Ai 4dbảo, em thích 63anh Trình 59thật sự.” f0Giọng trầm 12đặc thù, 72mang theo một 38tia ý hàm 16súc.

Cô 42cẩn thận 6thưởng thức 5cbức hình dbchụp phong 00cách nội 4thất kiểu79Châu Âu, f7cô rất thích b3loại mang 8chơi thở cngọt ngào 69này. Nhìn 9đồ án 8điêu khắc 39tỷ mỷ tinh ctế, thật 45sự chú trọng 3chi tiết anha.

“Thẩm 2bLuật, em 12không phản anghịch đến emức biến 8thành gay91chứ?” Cười 7chì hì, “Cho 6dù anh Trình 8nam tử khí ckhái mười 0phần, chị efnghĩ anh ấy a9cũng không 1có ham muốn 7này.”

“......Như thế 84nào, chị c3cảm thấy 70anh ấy rất 7nam tử khí d6khái?”

“Có e6mắt đều 2cnhìn ra.” dCô nghiêm 3atrọng hoài bnghi, lúc 4dtrước côa5và Thẩm 95Luật đều a4là đứa 2ftrẻ bị 4ôm sai ở 1trong bệnh c9viện, kỳ c9thật Trình eDịch Dương 5mới là con 5ba? Nhìn tính bcách Trình 4fDịch Dương4giống ba 0ccô như đúc, eđều là c7vẻ mặt 4bchính khí c8đứng đắn, 8nghề nghiệp 5acũng là kiểm 8sát trưởng, b0nghe nói, 8thành tích 8của hắn 7nổi bật, d4rất được 1cấp trên 70ưu ái, cô 9ý bồi dưỡng d9hắn kế d2nhiệm. Nhìnfqua một cái, 72Trình Dịch 7Dương từ bđầu đến 2chân, từ 6trong ra ngoài 71đều thật 4hợp ý ba.

Cô 55nghĩ, ba vô 23cùng hi vọng 40Trình Dịch 2Dương không dchỉ là họcetrò của ddông, tốt 1nhất là 55con ông.

“Được 1rồi, không f4nói điều anày nữa.” 0Thẩm Luật dchuyển đề f5tài, “Tuy brằng không 29thích, nhưng a5mà em cũng 3mua quà tặng fchị, hôm 77nay hai giờ f9chiều chị 3đến bưu edđiện số 029 nhận d6quà của 2em nhá.”

“Này, eThẩm Luật, 66em có biết dtrên đời 0này còn có 5công ty chuyển44phát nhanh? 28Trực tiếp f6đưa đến f7nhà thật 6tốt, thời actiết nóng dnhư vậy, 4em lại bắt 6chị đi bưu 11điện lấy......”

“Em f0thích, nhớ 3kỹ nha, hai 35giờ.”

Thanh 9âm tút, 14tút truyền 0bđến, cô 28biết Thẩm 2Luật đã fcúp máy, a0cô ném hột 3cvào thùng 31rác, nhíu 40nhíu mày, ctên Thẩm 14Luật này 8cđúng là 9athích gây fchuyện.

Hai a0giờ đúng, b1Thẩm Kiều 2bắt xe taxi 73đến, không 3khí bên ngoài1nóng cháy 1khác hẳn 7fkhông khí dmát dịu e9trong xe, cầm aaô cũng không acngăn được 1ekhí nóng, 1cô lại mắng etính cổ fquái của cThẩm Luật 28một lần enữa.

Cho 5edù giữa 7trưa, người 4đi đường 2fcũng không adnhiều, nhưng 9cvì Thẩm caKiều đứng a8ở nơi đó, 28nên hấp 2dẫn ánh d8mắt mọi a3người. Chiếc9dáo đơn fgiản bó dsát người c7lộ bờ vai 41mượt mà, d1quần lụa 88ngắn màua4đen, làn 0váy ở bên e3hông tầng ctầng trong 1bsuốt cuộn basóng lại48quyến rũ e0nhẹ nhàng. Tóc dài búi flên lưu lại 8vài nhánh 16phất phơ5bên má hồng, 8bộ ngực 3no đủ, eo 3nhỏ như 58một bàn fetay có thể dôm vừa, 4hơn nữa, 8fđôi chân 91thon dài xinh 49đẹp khiến f5cô tựa như 3người mẫu ccở trong 8btạp chí fvừa đi ra, 4thu hút mọi 91ánh nhìn.

Nhưng engười mẫu 6hiện tại 5bị ánh nắng fchói chang bcủa Miền dNam làm muốn 16ngất, nhìn 5khách sạn 9đối diện 66với bưu eađiện cô 16chỉ muốn 4vọt vào 0để hưởng 6fthụ môt a4chút không 3khí mát.

Nhà ecô ở thị ctrấn nhỏ, 06nhưng thật fsự không 24tính là nhỏ. Nhìn xung 4aquanh, máy 78móc khoa học 9ckỹ thuật 31và công nghiệp 8fvô cùng phát ftriển, nhiều 8khách sạn fcnổi danh 51đều đến ađây mở dchi nhánh.

Cô bxoay người dchuẩn bị 8dtiến vào 57bưu điện dbỗng nhiên 0dnhìn thấy62hình ảnh 09hai người. Cô nhíu mày, bngoái đầu 64nhìn lại, 3thị lực 1etốt nên 39chỉ cần c7liếc mắt 29một cái 12đã thấy 8crõ đôi tình 8lữ hôn nhau 8eđến khó 7chia lìa ở 0trước cửa 3dkhách sạn 6kia.

Bọn 1fhọ, giống bnhư là vừa 63mới từ ebbên trong 8khách sạn cđi ra, côagái có mái 5atóc thẳng dbuông ngang 9vai, dáng 0người nhỏ 4nhắn, khuôn 8bmặt cực ekỳ thanh 9ftú, bộ dạng 63rất ngoan, 0bmà người ađàn ông 4bmãnh liệt 9ôm cô gái b3vào trong 1ngực, dù 4có trốn 62cô, cô vẫnd9nhận ra được.

Ánh fcmặt trời, 40hình như 2dcàng gay gắt, 87càng chói 1mắt, máu c4vọt thẳng 6đầu cô. Cô ngây ngốc 0fđứng ở 80ven đường, aexe cộ vẫn 2qua lại, fvẫn nhìn eđôi tình 99lữ thân 2mật. Thực 9sự, rất 9thân mật.

Móng 1tay nặng e6nề mà cắm 1vào lòng 1bàn tay non fmềm, cái b1loại đau 56đớn này a1gọi lý trí 9ccủa cô trở 0về, lửa dgiận bốc clên trong 5flòng. Cô e5băng băng 26tiến qua fđường 35về phía dbọn họ.

Càng dđến càng 75gần, càng 0thấy càng abrõ ràng, 63mắt của dccô đỏ lên,7vươn tay f4nắm bả 44vai tên đàn 1ông kéo a1lại.

“Chết abtiệt, là 90ai......” 4luôn miệng dchửi rủa 1kẻ đằng 2sau làm giáncđoạn chuyện 40tốt, Kling bnhìn rõ người 22chợt nặng 48nề mà hít fvào: “Kiều!”

“Đúng, echính là 4tôi!” Thẩm ddKiều đưa 94tay cho một acái tát thẳng6vào khuôn 6mặt Kling, 8cô dùng không 26ít sức 3nên cái tát 8vô cùng vang 32làm chú ý 0vô số ánh 7bmắt người 1trong khách 21sạn.

“Kiều, 9dtrời ạ! c9Kiều, em chãy nghe anh cenói.....” efkhuôn mặt 4trắng nõn 2của Kling 1bị một acái tát làm 7đỏ hồng, 2vẻ mặt 42vô cùng bối 33rối.

“Nói 9cái gì?” 21Cô lại cho fthêm một 13cái tát, celại cầm 94lấy túi 22phang vào fbngười hắn d2tới tấp: a“Kling Blair, 34anh thật 20là đẹp 0mặt, hôm42nay mới làm 9dcho tôi mở bfmắt.”

“Kiều, 35làm ơn, đừng a7như vậy, 8xin em nghe banh giải 89thích......”c5Hắn chật b1vật né tránh, dabiết tính 65tình của 2cô, không fdám phản3kháng.

“Giải 8thích cái crắm.” Nhấc 9chân đạp dhắn mấy acái lần d0nữa làm 8hắn hít 81vào một 2hơi, “Anh 9muốn giải ecthích là a3cô ta cường 1fhôn anh, hay 2là hai người 5bkhông cẩn 1ethận đụng 19vào nhau? 01Anh cho tôi clà ngu ngốc 16đúng không?” 6Cô luôn không 37phải là bngười dễ dbị bắt1enạt, nhìn cthấy việc 1trước mắt 74như vậy 4sẽ không dyếu đuối 8chạy đi,5người khác blàm cô nhục 91nhã cô sẽ 3khiến họ 3phải bị 5btrả thù 5agấp trăm clần. Thì 0ra, nói cái 68gì mà muốn b2đi chi nhánh 7ccông ty ở 5Đài Bắc 8xử lý công e7sự, hoàn 4toàn là lấy fcớ, căn 37bản chính 35là chạy cbra đi lêu 1lổng, còn 82lớn hơn 0mật dám 68mang về 4thị trấn a8này, không5sợ bị f0cô phát e2hiện?

“Anh evà cô ta fchỉ là 0egặp dịp ethì chơi ecmà thôi, dthật sự c0bọn anhckhông quen, e3Kiều, anh 5yêu em.” 3Cao lớn, 6lại anh 50tuấn, bị a9phụ nữ4đánh thì 41đẹp trai 7ecũng thành edvô dụng, 8đời này 3bKling chưa c4bao giờethê thảm 75như thế e1này.

“Anh 20thật làm dcho tôi ghê ctởm!” e3Dùng sức bđạp một 1fphát cuối26cùng, trừng 50mắt nhìn fcdấu hồng 0trên mặt 87hắn, quần dáo hỗn 89độn, chợt 38lạnh lùng ccười, thật 5ckhông dám 3tin chính dcô lại eđi yêu một5tên khốn, 2fthật là 0đẹp mặt! e4Lại quay 9đầu, nhìn evề phía 7cô gái kia.

Thật acsự là đẹp, 04vẻ mặt 6bình tĩnh, 8akhông chột fdạ, không 4ckích động, 03cứ như cvậy nhìn 6Thẩm Kiều.

“Cô 3yên tâm, 4tôi sẽ 8akhông làm f9gì cô.” 3Thẩm Kiều 9đưa tay b2cầm túifxach, cô 8không phải bloại đi ctìm hồ 8ly tinh quyến 0rũ bạn fctrai đểfaquyết đấu, 7nếu đàn 81ông lăng dnhăng thì 49chỉ có 4tên đàn dông có vấn12đề, phụ 42nữ thì cliên quan 4bgì?

“Tôi 9không có falo lắng.” dCô ta chăm cchú nhìn 8cváy của 96mình, cử achỉ nhã 6nhặn, lịch 0sự, hoàn catoàn là 3bộ dạng a0ngoan ngoãn. Nếu khônga0phải tận 3mắt nhìn e8thấy, Thẩm dKiều thật 58sự là không 80thể tin 33được cô 43ta chính alà người edvừa mới 0ecùng tên 7đàn ông 49kia hôn nhau dđến cháy 8bỏng, bởi 6vì bộ dạng 81cô ta thật egiống tiểu 63bạch thỏ 1bthuần khiết 03mà thôi. 

Người bvây lại 1xem cũng 5tặc lưỡi 60lấy làm bkỳ lạ, fhiện tại 6blà như thế1nào? Một dngười phụ 4nữ bộ 5dạng xinh 6dđẹp quyến 4rũ, vẻ 6cmặt giống19hồ ly tinh, d7thế nhưng 6chạy tới b0bắt gian 96cô gái thoạt 17nhìn giốngenhư nữ asinh ngoan fngoãn? Này, 1nhân vật 1có phải 5làm phản 4bhay không, frõ ràng, frõ ràng 0họ xem có 3vẻ như 2flà cô gái c5nữ sinh fnày đang 3bị cô gái 1xinh đẹp ebắt nạt fnha.

Cô 0gái ngoan 7vẫn mang cvẻ mặt f6hờ hững, f9“Hơn nữa. . .” Cô 0chỉ vào 5tên đàn c0ông đang bnằm thoi 6thóp, “Anh 41ta nói không fbsai, tôi70thực sự 48không có 9chút quan 67hệ nào 3với anh f9ta.”

Không dquen mà có 3thể hôn 4thành như 7avậy? Lần 1này Thẩm 8dKiều thật 9sự là giật 28mình. Cô abđã lâu 0lắm không fvề Đài 0Loan nên 55mới thấy 4nhiều điều a3kỳ lạ? aNhững cô 1gái Đài cLoan hiện 1tại nhiệt 60tình như cvậy sao? cdHơn nữa 2cô gái này ethật ngoan 8ngoãn, bộ dadáng thanh 14thuần cũng...rất 35dễ lừa 1cngười.

“Dù 7sao cũng b7không phải fachuyện của 6tôi, tôi 2đi trước 9đây.” 03Vuốt nhẹ evài sợi 3ftóc cho vào e0nếp, cô 67gái cười, 22lại nhìn 8Thẩm Kiều 32thật sâu, bfánh mắt ckỳ quái 4làm cho Thẩm bKiều cảm 18thấy có 4chút quái6bdị.

Khóe 7fmiệng cô bgái bỗng egợn lên 67một nụ bcười, xoay 0người bướcdeđi. Gió ethổi nhẹ 7mái tóc a2mang một 8chút mùi 4hoa.

“Kiều.” 33Kling chờ 3cô gái đi e2rồi, tiến dlên kéo akéo Thẩm f6Kiều, vừa3định nói 3chuyện, a0lại bị fcThẩm Kiều 8trừng mắt 29nhìn.

“Kling 8Blair, anh 40nghe rõ ràng 9cho tôi, 46giữa chúng 8fta xong rồi, e8đã kết 7fthúc.” 2Cô dùng 2sức bỏ 6tay Kling 78ra “Từ 4giờ trở abđi, anh đừng37tới tìm 64tôi, nghe 3crõ chưa?”

Hung 4ác nói xong, clưu loát 8xoay người dbđi luôn.

Thẩm 8fKiều cô, 7thật sự elà mắt 8ebị mù, 9thiếu chút 64nữa kết c5hôn cùng97một tên 25đàn ông 1như vậy, 6coi như cô edcó mắt dkhông tròng

Chương bc3.1



Đi 56qua trên 7những lối 2đi bộ mờ 3mịt, xuyên 7qua vô số 02ngã tư đường, 8bqua vô số bkhúc quanh, 9ccô bước ađi không 0mục đích, 9không biết 3chính bản 68thân muốn 8đi nơi nào 17cũng không 6biết là 43mình nên0clàm gì. Mặt 5dtrời thật bblớn, đầu bbị phơi 4nắng đến 9choáng váng,53thâm mình aenhư muốn 56nhũn ra, bước 0fđi như là 1dẫm trên f7đám mây2hư ảo, dường 44như tất 8cả những 93chuyện đã 31xảy ra chỉ 8alà giấc 3mộng không d4có thật.

Cô akhông biết bmình đã bđi bao lâu, 8một giờ, 6bhai giờ cũng 3có lẽ lâubhơn. Mặt 6trời dần dddần khuất e7bóng, màn 0đêm buông 2xuống, một83chút gió 3bnhẹ thổi 7tới xua tan 0đi nóng enực nhưng 2không thể 45mang đi những c2đau đớn 56từ tận f0đáy lòng 8đang sôi 44trào. Phía 3btrước, thấy6có một cái f1ghế dựa b1dài bằng 48gỗ, cô hơi 9giật mình 7brồi ngồi bbxuống, đến 54khi ngồi dxuống cô emới phát 7hiện chân e3mình thật 20mỏi, chắc 50cô đã đi fđược một 1quãng đường fedài. Hơi egiật mình 3nhìn những 47cây xanh bên fdcạnh, đây dhình như b7là một công 4viên nhỏ, 8các cụ già 2và trẻ em 03đang vui 5đùa hạnh 5phúc, hoàn 45toàn khác ehẳn tâm 2trạng thực 5tại của 27cô, thật flà đáng cthương cho 1chính mình.

Trong e8đầu, không 4ngừng hiện 6lên hình 5ảnh một cnăm bên nhau4fcủa cô với bKling, hắn 15chăm sóc 8cô tỷ mỉ, eđiên cuồng dmà theo đuổi, bngoài hoa 4tươi và 5fquà tặng, 83thường thường 8mang đến aacho cô những b6việc nhỏ 9nhưng lại fkhiến cô fccảm động, bhắn theo cđuổi cô6cđến nửa 19năm cô mới 3đồng ý 26làm bạn agái. Kết 9cgiao đến 91bây giờ 41là hai năm, enhưng tới ahôm nay cô 9mới phát 3hiện thì 5ra cô chẳng99hiểu gì avề hắn.

Nghĩ 20rằng hắn c2là người 8đàn ông ecó tiền achung tính aahiếm có d7trên đời, b2kết giao 77lâu như vậy, 6cái gì hắn 5ccũng đều 3dnghe cô, cái 41gì cũng tùy 03cô. Tính atình cô không 02tốt, hắn d3đều chiều 2theo ý cô, 78lấy sở cethích của acô làm chuẩn, bcả hai đều 9thích chơi, 0thích náo 3nhiệt, có 4chung hứng athú, cô nghĩ arằng đã 8tìm thấy emột nửa facủa mình.

Hóa ffra, hóa ra 9tất cả bđều là 9giả. Thật b9sự là buồn 1cười, rất 2buồn cười. Cô nên khóc, 0khóc vì mình 4ađã đâm 7vào một 7acuộc tình63không đáng ebgiá, trái 4btim rõ ràng 57đau xót dnhưng vẫn bckhông thể3rơi nước 6mắt. Cô bphẫn nộ 68không cam clòng, cảm agiác bị bflừa gạt98bao phủ lấy dacô.

Vừa 0rồi, hẳn 18nên cho hắn 3thêm vài 66cái tát nữa. Nhưng mà ađánh thì 7thế nào, 77có đổi 73được tình 4ccảm của f5chính mình 6không? Từ 4nay về sau 0có thể quên 13hắn, xem 3như một 2giấc mộng b2sao?

Không 1được, 3arõ ràng là 8ckhông có 3ecách nào.

Cô 0cứ ngồi 3như vậy, ffkhông thể f6tự hỏi. Cho đến dkhi một bóng 0đen che khuất 8tầm mắt bcô, hơi giật dmình ngẩng 3ađầu, trừng d4mắt nhìn,bnhìn thấy ckhuôn mặt ccứng rắn 3quen thuộc.

Không c0nói gì trừng 92mắt hắn, 96có chút không b9rõ vì sao 33hắn lại 29đột nhiên 9xuất hiện f5ở trước 9mặt cô.

Trình 53Dịch Dương 89ngồi xuống, dakhông nhìn 67cô, “Anh 4vừa thấy dem đi một 41mình trên 2đường."

Lại e0trừng mắt 2nhìn, nhìn 6hắn, không 11dám tin, “Anh 9vẫn đi theob1em?”

“Ừ.”

“Vì 9sao không 2gọi em lại?”

“Bộ fdạng của baem có vẻ 02rất muốn deđi bộ một 1mình."

Cô 27không biết 7fmình nên 85khóc hay nên fbcười, người 1đàn ông 02này cứ thế 02im lặng đi 2theo cô.

Bọn fhọ lẳng 4lặng ngồi cở trên b1ghế dài, 71hắn không e5mở miệng chỏi cô vì 7sao lại đi aamột mình 92trên đường, a8vì sao không 8trở về 92nhà, mà cô fcũng cứ 2fnhư vậy, 5acứ để 4mặc hắn 3im lặng ngồi a1bên cạnh.

Thời 2ctiết nóng 47như vậy, 6hẳn là hắn 7phải chảy ffthật nhiều 8mồ hôi mới fđúng, nhưng ctrên người 33hắn lại 25ẩn truyền 0một mùi 3hương nhẹ d1khoan khoái, 4mùi vị thuần fdkhiết nam 4tính.

Nhắm 1lại ánh 0mắt chua bxót, yên elặng không ednói gì.

Thật calâu, thật 8lâu, cô rốt dcục mở cmiệng, “Anh 1cDịch Dương, 81em muốn đi auống rượu.”

“......Thầy sẽ dkhông thích 5em uống rượu.”

“Anh ekhông biết clà em đang dthất tình 30sao? Người 22thất tình 41muốn uống 28rượu.” 20Cô nói đúng 6blý hợp tình, 9tùy hứng 9vô cùng.

Hắn enhìn cô, 50ánh mắt a6trong suốt, 98khóe mắt afthoáng nhếch 5lên, mang 34theo vẻ quyến 1drũ trời dsinh, đôi 94môi hồng fbóng lúc 45này kiên14cường mím c0lại, ánh famắt của e6hắn trở 5nên thâm 97trầm không d0nói gì.

“......Bằng không, 34anh đi mua a0bia đến 07đây, chúng 78ta uống ngayatại nơi 4này, được 8không?” 5Ánh mắt 5mang theo hy 0vọng nhìn bhắn, hàng emi thanh tú 5khẽ chớp 3mang theo vài 2phần đáng 10thương.

Hắn 8bất động, b2vẫn nhìn 0ccô, ánh mắt 3khó dò khó 74hiểu.

Sau 10một lúc 2elâu, hắn b8đứng dậy.

Tình atiết cẩu 7bhuyết cứ b8như vậy a7phát triển, 1anữ nhân 6vật chính athất tình 5fđiên cuồng 9cuống rượu 69hô to vì dsao không dai đến 2yêu tôi? a1Sau đó sẽ 3là cuộc eegặp gỡ bđịnh mệnh 5với nam chính, 4hai người 64rượu say 0loạn tính, eừm, sau 8ađó là tình 8ayêu cẩu 1huyết đầm 6đìa.

Thẩm 7Kiều uống dfrượu, hơn 18nữa còn 3uống điên 13cuồng, cô fbcũng uống 7say. Say rồi 41cảm xúc 5buông thả d1xuống, cô 2cũng theo ccông thức f7cẩu huyết dbắt đầu 14say khướt.

“Anh efcó biết, 8em tổng cộng ekết giao 1cbao nhiêu fbạn trai 4akhông?”eXử lý xong 7cmột lon bia ftiếp, đầu 2cô có chút d6choáng váng.

Giơ bngón tay ra 68đếm "Một, 3hai, ba...". Giở xong afmười ngón btay vẫn không cđủ, lại 6giơ tay hắn 32lên đếm a2tiếp, sau bmột lúc 2đáng thương dchề hề nhìn e7hắn: "Em fkhông đếm efhết được, 36làm sao bây4giờ?" baA, làm sao 7có thể kết bgiao nhiều 04như vậy, f3đến chính f3mình còn f1không đếm 6được.

Trình f1Dịch Dương 4cvẫn nhìn 6cô, không camở miệng.

“Tuy 99rằng, kết 8giao nhiều 6dbạn trai 78như vậy, 3nhưng với 6Kling, Kling 15là người eem thích nhất.” 8Cô nghẹn 62ngào, thân 4mình tựa32lưng vào 94ghế ngồi, 3cthì thào bnói: “Hắn 00đã nói, 9đời này 0chỉ yêu 3một mình 7em, vì sao clại lừa 2gạt em, vì 4sao?

“Em 42chỉ là muốn 77có một người 35yêu thật 4lòng, có dgì sai đâu dechứ? Tại 44sao từng fngười bạn etrai em kết bgiao đều 67không nhìn 85ra em rất 9tốt, chỉ 34nhìn thấy bmỗi khuôn 2amặt em, đâu fphải Thẩm 46Kiều này 8chỉ có mỗi f8khuôn mặt 1eđể nhìn, bnhững cái 6khác không ecquan trọng. Em vốn cho 6frằng anh bta không giống fhọ, kết equả thì b8cũng giống a3nhau.

Ánh 1mắt chua c1xót, tâm 1dcũng xót 1fxa, “Em thực 41sự thương 2hắn, rõa2ràng không bnghĩ đến a7chuyện muốn 5kết hôn 7cnhưng vì 2hắn làm 9bcho em quá 40nhiều điều akhiến em a2bắt đầu anghĩ, có a4lẽ lấy 1hắn cũngdekhông quá fetệ, nhưng 56đến cuối e6cùng mới 7phát hiện, 60thì ra hắn dmới là người 9tệ nhất." 9Chua xót cười, 00“Ở trường 03học, các 4bạn gái 9acho rằng 25bộ dạng 99của em là 29yêu tinh, 7luôn cướp b3bạn trai 0acủa bọn 19họ, không 2ai muốn 2chơi với 72em, mà nam 2fsinh thì sao, ecũng chỉ 75tìm mọi f2cách để 5khiến em 86lên giường, erốt cục 61trên đời 3này có một44người đàn e9ông chỉ 4cần một 04mình em, chỉ 4yêu chính 3con người 99em, chứ không 95phải vì 6dung nhan dáng 9người mà bthích em hay5không?"

Lại b0thêm tiếng 67mở bia, ngửa 8đầu uống: d"Em mệt 8mỏi, mệt bmỏi quá, 8brõ ràng là 99bạn trai acủa bọn 14họ chủ 0động đến 3ftrêu chọc 94em, rõ ràng 2cem không cho ffbất luận 6kẻ nào ảo 9dtưởng mập c7mờ, vì sao2amột khi có bchuyện gì, 55người sai 2luôn là em? 5cCho dù yêu 4là thế nào? fĐến cuối 7cùng vẫn 1ckhông trốn b8khỏi bị d3phản bội, btình yêu2cluôn làm bdcho người 8fta vất vả, 6em không muốn ayêu, không 4fcần yêu, caem sợ phải 0chịu thua f3thiệt, dứt 7khoát tìm 2cngười kết 26hôn thôi." 

Bàn 5tay dùng sức 9bóp cái lon bkhông, lửa acgiận ngập 5đầy phát 78tiết hết 0vào nó.

Âm 12thầm thở 0dài, Trình b5Dịch Dương canhìn những 6vỏ lon nằm b6la liệt trên 4mặt đất, 2arất tốt, 14cô gái này ađúng là 5tửu lượng 4dcao, uống5xong mười 7alon bia, nói dxong suy nghĩ ccủa mình 20xem như là 2arõ ràng, 03hắn cầm 9lấy túi 5nilon đứng 3lên thu dọn.

Cô 8tựa vào 08ghế nhìn 20động tác 2của hắn, fhắn thoạt 7nhìn cương 29trực nghiêm b8túc, nhưng 9hiện tại e2nhìn dáng d5vẻ này của dhắn mới 74phát hiện, f5thì ra hắn 7cũng là người c1cẩn thận.

“Anh 0eDịch Dương, d4có lẽ anh 27là người bđàn ông 1tốt."

Nhìn 1người đàn 4bông này 8thu dọn, 2cô mệt mỏi, 7thân thể 3bmệt thìbctrái tim càng 8amệt, nhìn 0ekhuôn mặt 1quen thuộc d3của hắn, bnỗi bi thương 0trong lòng 65dường như fđược xoa 42dịu một b8chút.

Hắn 00không ngẩng 3đầu nhìn a9cô vì còn 0cphải thu 4dọn chiến 1etrường do a2cô tạo ra, fdnhìn động ftác của 8hắn tựa c5như con người 82bình thường d8của hắn, 9blưu loát, 39sạch sẽ. Thu dọn xong, 37nhìn khuôn 6mặt nửa 1atỉnh nửa bsay của cô atrong lòng 3hắn khẽ 1thở dài, 1tìm khăn1trong túi 18cô nhẹ nhàng 89lau vết bia ectrên khóe ffmiệng, xem 8ra cô đã c4thật sự csay, say lắm d1rồi.

“Em 17thích hắn 1đến như evậy sao? 0Thẩm Kiều.” 07Đôi mắt 29đen gắt53gao nhìn chằm 7cchằm vào 4khuôn mặt 3bị cồn 6làm đỏ 3chồng, cách70mặt giấy 1mềm mại ađều có 7dthể cảm 85nhận được 2cnhiệt độ.

Cô e9yên lặng fcnhìn hắn 76lau, thì ra 7cTrình Dịch 70Dương là 12người thật0nghiêm túc, c1thật dịu fdàng khiến 48cho người fata cảm động.

“Anh 3Dịch Dương.”

“Hửm?”

“Anh 02có muốn ekết hôn 4với em?"

Cô csẽ không ctheo cái 93tình tiết ecẩu huyết dcó tình 1bmột đêm 6với nam d3chính mà a9cô cải 3biến thất bdtình thành 57công thức 4trực tiếp acầu hôn.

Chương 43.2



Cái fgọi là 1dkích động d4chính là cmột loại 9cảm giác a0hoặc hành 5động cử 5chỉ đột 81nhiên xảy e6ra mà lý 0trí không 5thể khống 17chế.

Thẩm 40Kiều ôm 28đầu của b2mình rên 5rỉ vô số 3flần, mắng 5bmình, kícheđộng quả 96nhiên là b4ma quỷ à. Nghĩ đến fhành vi đêm 0ađó của e0mình, cô cchỉ muốn fcđập đầu bevào tường. A, kích động! 

Đêm c0đó cầu bhôn xong, 9cô liền etrực tiếp c1kéo hắn 9fvẫy xe về 5nhà, trước 8mặt ba đang 87cau mày và 90mẹ đang 9lo lắng lớn a0tiếng tuyênfbố: "Con dbmuốn kết dhôn với 8anh ấy."

Sau 76đó, ngủ bchết luôn.

Phiền 0toái sau đó 2liền tới. Đầu tiên 60là, cô là bbngười chưa cbbao giờ nói 7giỡn, người 5cha nghiêm 7dtúc chính bctrực lần 6đầu tiên 1tươi cườievui vẻ, trong 4một đêm, 26liền gọi 2điện thông b7báo cho tất 48cả bạn f3tốt trong equân đội 7rằng con 7egái của 99ông sắp cchuẩn bị ekết hôn 47với học0trò mà ông 36ưng ý nhất 5elà Trình e0Dịch Dương. Không chút 3bỏ sót,7lệnh cho fvợ mình fftuyên bố 6với tất 5cả bạn ebè là con 29gái bà chuẩnc1bị kết ahôn và chú 53rể là Trình cDịch Dương. 

Sáng 5sớm ngày d0hôm sau tỉnh 4lại, thế 6giới của a0cô cũng đã 83long trời 5alở đất.

Điện fthoại không 0ngừng vang 1lên, để dkhỏi phiền 8ecô trực c0tiếp tắt0máy, ba mẹ 46còn hưng 2cphấn quá 07độ nữa, 68thật là 5nhức đầu. Nếu như fcô là loại euống say 95xong rồi equên hết 77thì thật flà hạnh 37phúc, nhưng 82đáng chết, 5lại cố 0tình nhớ, 91nhớ rất d0rõ ràng rằng b3cô đã cầu99hôn Trình ebDịch Dương 4brồi, không 7amuốn nghĩ 46cũng không ađược.

"Làm 8ơn! Ba, là 1econ uống 7say rồi nói fxằng nói 57bậy."

"Làm 27người nên 9chịu trách 4nhiệm vì 6hành vi của 97mình. Từ 2nhỏ ba dạy ccon như thế dnào?"

Ánh 0emắt lạnh dblùng làm eđông cứng a4luôn kháng 6nghị của dfcô.

"Mẹ, 6mẹ giúp ccon nói với 0ba đi, hôm 84đó căn 8abản là con 6không cóceý thức, 5được không?”

"A 72Kiều, Dịch d4Dương là 9một đứa ebé ngoan, 3con sẽ hạnh 00phúc."

Tình 7ý sâu xa, fcrất rõ ràng, 2chính mẹ 1ccũng rất 25hài lòng avề con rể0dnày, kiên 2cquyết không b8chịu đổi.

"Này, 2dThẩm Luật cem đi thuyết 7cphục anh cTrình được a7không? Hiện7tại ba chỉ 1cnghe lời 19của anh ấy, 2bảo hắn eechủ động 53giải thích."

"Người 4nào làm người 0đó chịu, 1em gần đây brất bận, 0ngày nào 33kết hôn 3thì thông 5báo cho em a3nha, bái bai."

Thanh f0âm cúp máy degọn gàng.

Trời 4ạ, ở chỗ cnào trên 4cõi đời 0này có còn f4nhân quyền? dbTất cảfemọi người 0không hiểu amột người 9uống say 2esẽ nói lung etung hay sao? 53Thật là 01ngay cả ngu cbngốc cũng dbiết, lúc 01ấy cô hoàn 1toàn bị9men say điều 85khiển, ngay 3cả số cũng fkhông đếm 5được mà fbbọn họ 75thì mất 06trí nhớ e7tập thể, 5chỉ nhớ 2rõ cô muốn 1fkết hôn 0cùng TrìnheDịch Dương.( 9ta nghi ngờ 97anh này cùng 29cả nhà này c2bày mưu lắm,dnhìn suôn 1sẻ thế 7kia. Anh này 50gian và thâm 96nho phải 2biết.hehe)

Cô 0esắp hộc b3máu.

Đáng d4chết nhất 20chính là, 6dcô bây giờ 7blại không ddám gọi edđiện thoại93cho anh Trình, ffnhờ hắn e4đến giải cquyết tất 7cả mọi 8cchuyện.

Chủ 37yếu là bởi edvì, cô cường 6hôn hắn.

Đúng dvậy, cường 7hôn. Thẩm fKiều xinh 1đẹp có 7cmột không fehai, lại6fcó ngày cường dhôn đàn 95ông, chuyện anhư vậy c2làm sao có 1thể xảy4ra trên người 4cô?

Nghĩ a2đến nụ 95hôn kia, gương 86mặt của 05cô tựa như 9muốn thiêufcháy.

Hôm 17đó, cô 2trực tiếp 1cầu hôn, ctrực tiếp ecnhào vào 34trong ngực ahắn, hôn 3dlên môi hắn. Trên bờ fmôi của 4hắn, có 8dmột mùi 98thơm cỏ 1xanh nhàn 91nhạt, không e6dày không 8mỏng, hôn flên cảm dgiác tốt dvô cùng, e9cái lưỡi celinh hoạt 4liếm lên 96môi hắn, ectừng chút ctừng chút,9ngậm môi 2dưới của 5hắn nhẹ 5nhàng cắn, 66dùng kỷ 6xảo dẫn 8ddụ hắn5hé miệng.

Sau 5bđó, đầu dclưỡi hồng 27nộn tiến adquân thần 7tốc, nhẹ 1nhàng ma sát3adỗ dành cđầu lưỡi dhắn, tiếp 73đó là mút 5fđầu lưỡi 5của hắn 0ckhông thả,9cô cảm giác 0cđược dưới alớp vải dmỏng bắp 4thịt hắn 3đột nhiên 9trở nên 8cứng đờ, 4asau đó, môi 08lưỡi từ 6bị động c8trở nên 13chủ động, a4chỉa vào 7lưỡi của 9cô, đẩy f6lưỡi ra 7bên ngoài 50môi, thăm 42dò vào trong 9cổ họng 6ấm áp của 15cô, cuồng dtứ mút quấy 2clên ở trong 2miệng cô.

Tiếng efhôn mút nho 23nhỏ và cả 0ftiếng ma 5sát da thịt atừ môi của 65bọn họ 2cùng lúc 0truyền đến, 8nước miếng 6ckhông kịp c0nuốt, từ d6cằm củaeccô chảy 7xuôi xuống, fnụ hôn này, 9flửa nóng, 0kích cuồng bmà độngedlòng người.

"Mặt 0dày!" 4bThẩm Kiều 5kéo chăn 4đắp lên ccmặt nóng 3của mình, d4cho dù hiện 2tại nhớ 1tới điều aeđó tim của dfcô vẫn đập eavừa nhanh cbvừa vội. Cô đã thật 9say choáng 54váng rồi 87mới dám a8hôn anh Trình, 7mà trước 5ađó cô vẫn c9xem anh như elà anh trai.

Hắn 2ưu tú, hắn 3xuất sắc, 5hắn được 8vô số người bkhen ngợi, 6hắn là rường ccột của 13quốc gia, cfngười như a2vậy mà cô a0lại dám 32nhúng chàm.

Cô 7fcắn góc achăn, thật 05muốn dùng 36sức cắn 1xé một phen.

Rõ 96ràng, vụ 44rắc rối ccnày cô chỉ 9cần gọi 56điện cho 79hắn bảo eahắn nói2brõ ràng cùng 8mọi người c0thì đã hạ amàn từ lâu fbrồi. Nhưng 3bvì nụ hôn20kia, oh không 1đúng, là 9hai nụ hôn, 4khi về nhà 53tuyên bố 9sẽ kếtd4hôn với 1hắn cô lại dccòn ôm lấy 87cổ hắn 6bhôn một 40cái thật c8kêu. 

Ngay 8lập tức 9dba lườm 82cô một cái, anói: "Không 2ra thể thống 0gì."

Sau 3dđó trở dvề thư phòng 8gọi điện fathoại thông bbáo cho bạn etốt khắp dnơi.

Còn fdlại mẹ f6đỏ mặt emắng một 8câu: "Đứa ctrẻ hư." 5bCũng lui vềb1phòng.

Hôm ađó xảy 2ra chuyện 3bliên tiếp 9làm hiện 3tại cô tiến d6thoái lưỡng1cnan, tình 53thế khó bxử, cô thật 66hỗn loạn, dfthất tình 67thì nên đàngahoàng mà bthương tâm e4chán chường 9là tốt rồi, b4sao cô còn 84gây ra họa 8lớn vây? 6eUi cha! Đần, cđần, đần, e1đần chết 2rồi. Cuồng 36đấm vào 7giường, 8dhối hận 6không dứt.

"A eKiều, Dịch 50Dương tới, 5con mau ra 5fđây." 32Tiếng mẹ c8vui vẻ gọi18làm động 6tác đấm a6giường trở 51nên cứng 7nhắc.

Cái... cái gì, anh 0Trình tới? dCô lập tức 29luống cuống, 6làm sao bâyfegiờ, làm 18sao bây giờ? c8Giả bộ 6không có 9eở đây? e9Chớ dại 2dột. Vờc3ngủ, cái 51này được dkhông?

"Ai f2nha! Đứa anhỏ này, 3Dịch Dương, 4con trực datiếp đi 19vào đi, cô eđi mua thức 1căn, một ehồi trở 2alại." 0Hà Thanh Hồng 6dnói.

A, 6mẹ muốn fbđi ra ngoài? dVậy chẳng fphải chỉ fcó cô và 23anh Trình 9ở nhà? ebCô lập tức cluống cuống, 8vội vàng dxuống giường akéo cửa 3ra, muốn ekêu mẹ lại, 2bai ngờ cửa 88vừa mở 34ra, liền 9nhìn thấy fTrình Dịch1Dương đứng 4bở trước 9cửa nhìn 6cô, một 8dtiếng đóng 11cửa thanh 7bthúy truyền fdđến làm 5bcô biết amẹ đã vứt 5bbỏ cô.

"À, ebcái đó, dTrình. .. ." Tay eechân chợt 1aluống cuống, ftay cô nắm 1ở cái tay 2cầm cái 5cửa, không bbiết nên fnhư thế 49nào cho phải.

Trình 2Dịch Dương 7bnhìn cô mặc 0một cái e1áo sơmi 0không có a6tay và quần bcđùi ngắn 3rộng rãi akhiến cho 51đùi trắng 39nõn hiện adra trước8bmắt, ngón 38chân trần 27trắng như 47ngó sen ở 3etrên sàn 28gỗ trông athật xinh 82đẹp và 8đáng yêu. 

Cô 4nhất định 36là đang luống fecuống, thậm 2chí ngay cả 6adép cũngdquên mang.

Thẩm aKiều nắm 83thật chặt 5tay cầm cánh 0cửa, cứ 7fđứng đơ cbở cạnhccửa, không abiết phản dứng như 1thế nào. Hôm nay Trình 21Dịch Dương 53mặc áo sơ e0mi màu đen, 7ống tay cáo xắn 42lên lộ ra 5cơ bắp cường 1tráng, hắn 9nghiêng người c2tựa vào 7tường, tư 0thế lười cbiếng nhưng btoàn thân 0tản mát 3ra hơi thở 7bxâm lược dmãnh liệt.

Nhịp 0tim, mau bình 89thường trở dlại đi. Tại sao mấy 8ngày khôngcgặp, Trình 78Dịch Dương 63luôn luôn ean toàn vô 9hại trong 4clòng cô,7ađột nhiên 8trở nên 3nguy hiểm 60hơn nữa 86còn vô cùng 5mãnh liệt?

Chương 63.3



"Anh 13có thể 8dđi vào được 8chứ Thẩm 0cKiều?" 4Trầm mặc emột hồi alâu, hắn cfrốt cuộc ccũng mở 37miệng.

Toàn 0thân cô 45căng thẳng, 1thật ra thì 8chỉ cần 0ctrực tiếp 9đóng cửa 8từ chối, 43nhưng loại dbchuyện như 0vậy cô làm 57không được, dkhông tình6nguyện lui 29người đang achặn ở 3fcửa qua một 9bên để dcho hắn tự 2ddo bước fdvào nơi riêng dtư của cô.

Trình 8dDịch Dương 3là học trò 2của Thẩm 0Nhược Định, 3dhơn nữa 80ba Thẩm vô d7cùng thích f0hắn, cho b1nên đối c2với Thẩm 42gia, Trình 4Dịch Dương fđã vô cùng 43quen thuộc. Nhưng đây clà lần đầu 8tiên đến6phòng của 7aThẩm Kiều. Hắn tùy a8ý nhìn một dchút, gian 7fphòng này2của cô được 97bố trí sạch 6bsẽ sáng 1etỏ, không 03gian không 52lớn, giườnge5lớn mềm 3mại ẩn 10ở góc phía asau, rõ ràng 22đây là 7phong cách 46đơn giản 8của Bắc bÂu, giấy 4dán tường cmàu nhạt, 69in hoa nhỏ accổ điểnelàm cho gian 5bphòng mang fađến hơi ethở dịu 3dàng. Đây 6là một không dgian rất fmang tính 1Thẩm Kiều.

Cô 7atùy tiện 6ngồi trên fsàn nhà trơn 5abóng, tay 8dcầm chiếc 96gối ôm màu e4sắc rực a8sỡ tựa 3vào bên giường, fcúi đầu 6không dám cdmở miệng. 

Trình 7Dịch Dương 76kéo qua cái fdghế ngồi 3xuống bên 61cạnh, "Thẩm17Kiều . . . ."

"Hôm fđó em uống b7say, hoàn 4toàn là nói 23hươu nói 4vượn, anh cacoi như không bacó nghe thấy, e0cũng không 4có xảy ra 0qua bất cứ2chuyện gì." 2Cô chợt b9ngẩng đầu 2cắt đứt 43lời của 1hắn, vội 74vàng liên8tiếp nói fthật nhanh 9xong lại c5vùi sâu gương 7bmặt vào 7trong gối 4ôm, cắn 2môi, không 35dám ngẩng 0đầu lên.

Gian f7phòng, lần 7nữa an tĩnh 3lại.

Trong 7yên tĩnh, 24cô nghe trái 92tim mình nhảy 2lên, "Thình acthịch"5một tiếng 5cmột tiếng, 3giống như fmuốn nhảy 80ra.

Hồi clâu, hắn afnhẹ nhàng fbthở dài 2một cái, 5"Thẩm 76Kiều, Em 2fcó thể ngẩng bfđầu lên 0được không?"

Cô 6bcúi đầu, aliều mạng 9elắc đầu.

"Em 3không ngẩng 51đầu, anh 4làm sao nói 2với em được?" aGiọng nóicchầm chậm, 13nhẫn nại aamười phần.

Rốt acuộc, cô d7từ từ ngẩng 20đầu, nhìn 0dkhuôn mặt 12nam tính kia, 3hô hấp vững 5vàng chợt 9tăng nhanh 2dồn dập.

"Về 1chuyện hôm 5đó, em nhất 73định rất 8dkhổ não, 6đúng không?"6fHắn nhìn 8ecô, ánh mắt 0bchân thành 3etha thiết, 1yên tĩnh.

Cô dngây ngốc c1nhìn hắn, ddkhông cách 7nào mở miệng.

"Thật 7ra thì, anh 77hiểu tâm 6tình của 7cem, cũng có athể hiểu e3hành động 8hôm đó của 10em, đêm đó 7là em uống e9say, cho nên aamới cùng39anh. . . . . ." cNgón tay gõ 8dnhẹ lên 1ghế, châm 9chước dung atừ: "Đề44nghị kết 8hôn."

Hắn e6thật là 4vô cùng hiền 9hậu, trong d9lòng cô thầm dnghĩ. Rõ aràng, đêm 47đó là cô 9bức hôn behắn, thế 9nhưng hắn 8có thể nói 1thành là 2đề nghị 77kết hôn.

"Đề dfnghị này, 58anh hiểu 01biết rõ cem là nhất 2thời xúc 17động, căn 4fbản cũng 5không có 30nghiêm túc, fmặc dù thầy bvà cô đều c9vô cùng cao19hứng, hơn 4cnữa, đêm eđó cũng ađã gọi dđiện thông 30báo cho ba 4cmẹ của e6anh."

Cái d1gì? Lúc nào athì ba cô cnhanh tay nhanh a6chân như 0dvậy? Thậmcchí ngay cả 3ba mẹ hắn 04đều thông 3báo, chuyện 49này rắc 2rối lớn8rồi. Thẩm e6Kiều âm 6thầm rên erỉ ở trong 1lòng. Làm b6ơn, rõ ràng 96cô đang thất 62tình, đang 94thương tâm, 24đang khổ 6sở, kết 46quả hiện 76tại làm d6ra đống brắc rối 5như vậy, 2bthống khổ 0gì cũng không 6hề nhớ 10rõ, trong 8đầu chỉ e3nghĩ đến b3làm sao để bxử lý tai 4họa mình egây ra đây?

"Đúng 6vậy, anh 8rõ ràng, 52em chỉ là emột lúc ftức giận, 7ekhông có43nghiêm túc. Nhưng mà, 44Thẩm Kiều, 96xin em cẩn 73thận suy 4btính một 9chút, thật 7ra thì anh 5cũng không 97tính là một 39người đặc dbiệt kém bdcỏi, tính 69khí coi như 86tạm, có 8nghề nghiệp, b4không bất 7blương, vô 3cùng quen ethuộc với 1bgia đình 0em, cha mẹ eecủa anh đều flà người 05dễ chung 16sống, tất 2ccả điều 54kiện, mặc 1fdù không 2cthể nói 9tốt vô cùng, 66nhưng cũng 0không coi 5là quá xấu, e7thật ra thì, b2kết hôn8cvới anh, a0cũng không 2tính là là 81một việc 59đặc biệt 5xấu, đúng5không?" 7e(anh giai dađang dụ 9bkhị đó  89)

A? 84Thẩm Kiều a9sững sờ, 6lập tức fdkhông biết 3nên phản 42ứng như 2thế nào, dhắn, hắn 0đang nói bdgì?

"Anh 4dtin tưởng, btình cảm 86có thể bồi 4dưỡng. Kết bhôn với 7anh có thể 3sống tốt."

" dChờ, chờ 00một chút." dThẩm Kiều 8lớn tiếng bcắt đứt 40lời của 4dhắn, "Anh cDịch Dương, aanh đang 56nói gì đây? 4Kết hôn, 7bkhông phải aenên kết b6hôn với cngười yêu 3mới đúng asao? Chúng dta, chúng 01ta lại không eyêu nhau, 04tại sao có ethể. . . . . ."

Có 3thứ gì đó 74hắn thoáng 8dqua trong mắt, 0cthật nhanh, 3nhanh đủ4bkhiến cô 1acho là mình 1mới vừa choa mắt.

"Thẩm 5dKiều, em dcnăm nay hai dcmươi lăm 89tuổi rồi, c5từ mười dlăm tuổi 18bắt đầu 9có bạn trai, 81toàn bộ aamười năm, 6đối với btình yêu, 8em hiểu rõ 36vô cùng. Như vậy, 3tại sao em eđổi nhiều 5người như ffvậy, tìm dkhắp không 3có một ai 4vừa ý?" 9Hắn dựa a1vào ghế 9dựa phía2sau, mặt 48bình tĩnh, 88nhưng mà 11lời nói f8ra lại như e7dao đâm trái ftim cô đau 4đớn. 

"Anh. . . . . ." f4Hắn lại 24nhắc tới 72chuyện thương 20tâm của 7cô.

"Tình 5dyêu, thật 6cra thì cũng 94không giống 80như suy nghĩ 69tốt đẹp ccủa em đâu. Lúc yêu thật 7ngọt ngào, clúc chia tay 22cũng thật 0thống khổ. Đối với 4tình cảm, 6em còn không 1nhìn thấu d3sao?"

"Em. . . . . ." 3Không đúng, 2rõ ràng lời 8của hắn enói không fđúng, nhưng 9tại sao cô 7đều không 4phản bác c3được?

"Có 4lẽ, tình 3yêu cũng 59không phải cclà nhân tố 81hoàn toàn 9choàn hảoc8cần thiết 72trong nhân 48duyên, gả 0cho một người 4mình yêu, f1có thể cũng afkhông phải 9là một chuyện 10may mắn, bfbởi vì em 49không biết,41người yêu dcó thể ngay 28sau một khắc c6liền phản c3bội em hay6không. Nếu 80như một 7khi phản 6abội, lấy etính cách fcủa em, sẽ fcxử sự như fthế nào?"

Lại 89thêm một a8mũi tên, 2chọc thẳng 3tâm khảm, 70máu tươi 99đầm đìa,2gương mặt efcủa cô trở 2dnên trong 2suốt không cccó màu máu.

"Ngược fblại, anh 7cho rằng 5alời hứa chẹn mới 5elà cơ sở 38hôn nhân 6aphải cần ecó. Thẩm fKiều, mặc 04dù anh không 0có kinh nghiệm, c3nhưng mà 36anh sẽ cố 68gắng làm 6một người e6chồng tốt, cđối xử 12tốt với 31vợ mình, 28cho cô ấy ftất cả 7những gì 3cô ấy muốn, chơn nữa 00lại. . . trung thành."

Âm asắc của 8hắn thật 9rất êm tai, erất thoải f3mái, lời 8nói ra, cũng33giống như dnhững nốt 5dnhạc trầm, 5làm xúc động 5blôi cuốn 43người nghe, 1cô cảm thấy emình khó 0thở, cảm fthấy cả 82người nhũn 7dra, mất hết a4khí lực.

Qua c7thật lâu, 59cô mới có 7thể từ b1từ có thể enói chuyện: 6"Tại bsao, tạidsao chọn 4em?"

Cô a8tin tưởng, avới điều 57kiện của 7Trình Dịch cDương, muốn 4etìm một8cngười vợ 86tốt cũng dkhông phải 24là việc 4khó, tại 9sao hắn phải e7chọn cô? fĐã biết 8erất rõ ràng, 75giữa cô 0và hắn không ddcó tình cảm femà.

"Năm dnay anh hai 21mươi chín 09tuổi, đã 8đến tuổi 3suy tính chuyện6kết hôn." 5cTrầm mặc 4bmột hội, 13ánh mắt 4dhắn phức 59tạp nói 6tiếp: "Hơn 2nữa, anh 3tin tưởng, 60em sẽ là 7dmột người 6vợ vô cùng btốt."

"Em acái gì cũng bbiết, nấu 7cơm, còn 8có việc 86nhà, những bthứ này23đều không 6cbiết làm."

"Anh bsẽ làm."

"Em 1có đam mê, 16lại ưa thích 1náo nhiệt, 46đối với d9chuyện gì dfcũng chỉ fhứng thú 45được ba 2phút."

"Không 0sao, sau khi 9kết hôn, e4em thích làm 95gì tùy theo 8ý thích8của em."

"Ít 27nhất trong 0cvòng năm e5năm, em chưa 2muốn sinh 3con."

"Cái b5này không 0bvội."

"Như d5vậy, em không adhiểu, anh 96lấy em rốt f6cuộc là 8vì cái gì?" 1Cô hoàn toàn 70không có 2dkhả năng eblàm vợ hiền, 5athật ra thì 17ngay cả kết 41hôn cũng 5chưa từng 9nghĩ, coi 5như cùng 0Kling cô cũng 1chỉ là đáp c3ứng đính 7hôn trước, 95còn kết 9hôn phải 7bàn lại. Mà Trình dDịch Dương 5eđột nhiên 3liền trực 1tiếp đề fnghị kết cchôn với 2cô, cô quá 5kinh ngạc.

Hắn 14nghiêm túc 0nhìn cô, 4bên trong 78đôi mắt 5là sắc thái 7fgì đó cô05không hiểu, 8vừa thần debí lại khiếp 84người.

"Thẩm 8Kiều, anh 34cưới em, b9chỉ bởi c1vì anh muốn ecưới, hiểu 3chưa?"

"Oh." 9Bị lời 8nói của ahắn làm d4rung động, 1cô cúi đầu, d2trong lòng6cảm thấy 5vô cùng phức 7tạp.

"Muốn dkết hôn 1với em, là d9anh thật 2enghiêm túc, 14vô cùng nghiêm63túc." c8Giọng trong 8trầm thấp, dfcó cảm xúc 3gì đó mà 8cô không 19hiểu nhưng 34lại khiến echo cô kinh 21hãi. 

". . . . . ."

Cô 9ahiểu hắn d9thật sự 6dmuốn kết adhôn với ccô, không 9phải nói 82giỡn, cũng ekhông phải dbbởi vì lời 64nói lúc nay 9của cô. Mặc dù cô 32không hiểu dvì sao hắn 7lựa chọn 9cô nhưng 15đối với 6đề nghị 2của hắn, 6cô biết 5elà hắn nghiêm 1túc.

"Em 9có thể suy 0btính một 2chút." aGiọng nói dcủa hắn 9bình thản,8không có egợn sóng.

Ôm 5gối mềm 5mại trước fcmặt chà fvào lớp 4da thịt nhẵn enhụi, cảm89xúc phập cphồng, cực 1kỳ lâu sau 10cô vẫn không a6mở miệng. 

Mà 1hắn, cũng d6lẳng lặng 4ngồi ở 9chỗ đó, 7fkhông có 11thúc giục, ffcũng không dnghĩ tới, 4ahôm nay cô fcó thể cho ahắn đáp 8bán.

Một 9phút, hai cephút, nửa 3cgiờ cứ dfnhư vậy 5trôi qua.

"Em 6hi vọng chồng 5của mình 21là một người bđàn ông abnguyện đemcthời gian 6dvà công sức 9đặt ở 7dgia đình. Người đó 3phải biết 0enấu ăn8ngon, có 96thể lau 9sàn nhà 8eđến khi 4ckhông còn 7nhiễm một 65hạt bụi,1sắp xếp 4dđồ đạc 0trong nhà 0gọn gàng, 87nếu không 9có lý do 9đặc biệtdemỗi đêm ađều phải 3cvề nhà 1ăn cơm với 81em, ăn xong 85còn phải atản bộ evới em, 1cbuổi tối 22cùng nhau 3ngồi trên 12ghế sofa 9xem tivi nóid0chuyện phiếm. Người đó b6phải có 3tính nhẫn 62nại vô 9hạn với 1em, nguyện 1ý nghe lời a6nói của 5em, sẽ không 82thúc giục 34em, hạn d0chế em, 5để cho 9em làm việc 2em thích, 5asẽ không 6tùy tiện 21hoài nghicaem, phải 7tín nhiệm 1dem." 47(xin lỗi 50chị nhưng 42đàn ông 1như thế 4tuyệt chủng a8từ lâu 73rồi.)

Tình 99yêu là cái 4gì đây? 3Tình yêu 6là khổ anão, là bđau đớn, 8là vô tận9thương tâm cvà đầy 7nghi ngờ e0trong lòng, 0có lẽ hắn 45nói đúng, 1tìm một angười mình 9fyêu, không b6bằng tìm 3một người d1sẽ vĩnh c0viễn không abao giờ cphản bội dmình, không 64cần thích a9nhiều, chỉ e6cần làm2dmột người e4chồng tốt 2có thể b8làm được 0tất cả, 6ccoi như là bhoàn mỹ.

Cô 5mệt mỏi, eclần này 3clà thật 11sự bị 8thương và 82mệt mỏi 4thực sự. Bởi vì 7dung mạo, 90đem đến 9cho cô vô b1số theo 27đuổi, vô bsố hư vinh,49nhưng cũng 3dmang đến 3rất nhiều 2đau đớn. Đường 9btình ghậpfnghềnh, 0btrải qua 8nhiều năm d7như vậy, 86lần này eđối với e8tình yêu 2cô xem như 6thất vọng 1muốn rút b3lui. 

Hắn dan tĩnh nghe, 7không ngắt dlời.

"Em 1muốn phát 69triển sự 67nghiệp của dmình cho 95nên trong 71một thời59gian dài 75em không 4tính sinh cacon, quan 9tâm tới d2gia đình f4sẽ khôngcnhiều nhưng ablại yêu ddcầu chồng 6mình như evậy, anh 3vẫn nguyện 10ý cưới 4fem sao? "Cô c0ngẩng đầu 4lên nhìn 19hắn.

"Thẩm fbKiều, em 4nên biết, a8anh là một 6người không 64dễ dàng 9nói lời 10cam đoan 1cvới người 5dkhác, một b0khi đáp 6ứng liền enhất định bsẽ làm 7được." 

"Em 5muốn hôn 6anhân, chính 6là một 2đời một 4thế, không abao giờ c4rời bỏ."

Mười 2ngón tay 1của hắn 94đan vào 4nhau: "Để a1anh nghiêm 2dtúc trả elời em, 4anh nguyện 69ý cưới e6em, hơn nữa, bđều có cthể làm 69được yêu1cầu của 3em."

Cô dđộng lòng.

Giờ ffkhắc này, aacô không bfbiết nơi anào hoặc d5là lời 1nào của bhắn đã36đả động 8cô, động elòng bởi 3lời hắn d8hứa hẹn, fhay động b8lòng vì 32hắn đã 0chấp nhận 49tất cả. Cô cắn 7môi, hàm drăng trắng 2dnoãn chỉnh 67tề cắn 4môi mềm dctươi như 9dcánh hoa ftrắng bệch, 95ánh mắt 8btrong suốt,2cực kỳ 4lâu rốt 1cuộc nói, bf"Trình 9fDịch Dương, 2em nguyện 81ý kết hôn8với anh."

Để b8cho cô thử fmột chút 1đi, hôn 05nhân lấy 3cam kết 8làm cơ sở, dcó thể 1fvững bền bhơn so với 71lấy tình 57yêu làm 6nền tảng echay không.

Chương 84.1

Toàn 93bộ người 10Đài Loan f4đều biết, 5ađối với 23hôn lễ, ecở Miền 3eNam coi trọng dnhất là 2nghi thức 25quy củ, 5acũng phức 32tạp nhất 12và nhiều 93hạn chế enhất, cho 7enên hôn lễ 6của hai người 2cũng không 9ngoại lệ.

Thẩm 26gia vô cùng 8coi trọng 0dlễ nghi, 95mà Trình 20gia, mặc 66dù không2phải là 82nhà đại 7phú quý, 8nhưng các ethế hệ cvẫn sống b1ở đây afnên cũng 2thuần miền 3bNam, đối 35với kết chôn, cũng f6cho rằng 4là chuyện01lớn nhất 3trong đời, dkhông thể 7qua loa.

Vì 7bvậy, hôn 4lễ của bTrình Dịch 3fDương và aThẩm Kiều, bthật là 3rất mệt 0mỏi, rất 8khổ cực, 28cũng rất 9nghiêm túc.

Tiệc 6cơ động 4d(ai đến cetrước thì dcăn trước) 7toàn bộ fba ngày ba8đêm, tất ccả người 9than bạn 8bè đều c5trình diện, 6hai nhà đều 3sống theo 82kiểu truyền 4thống, bất 8bluận bản ethânThẩm 5Kiều có 2phóng khoáng, a9tân tiến 9ađến cỡ 2nào, nhưng e9đây là 79miền Nam, 5bhôn lễ của 2cô tất nhiên 2là theo kiểu btruyền thống dTrung Quốc.

Lần 46đầu tiên 3atrong đời cmặc áo cưới 5truyền thống 5cmàu đỏ, a4đườngamay hạng bnhất, tơ 22lụa xinh 6đẹp. Một a7đóa hoa 96mẫu đơn b0to tinh tế 9được thêu fchỉ vàng 9trên áo, 9thật là 5bộ áo cưới 29đẹp đẽ, 8vừa vặn 74với người 0cô, làm nổi 1bật lên 5những ưu 9ethế trên e0vóc người2cô. Cái áo 7ôm trọn 2bộ ngực 21đầy đặn, d7làm nổi 8lên vòng deo nhỏ nhắn 4như nhành dliễu chưa 4bđầy một 21nắm tay, d9đôi chân bthẳng tắp,bmang giày bfcao gót nhỏ, 20tuy cổ điển fnhưng khí bchất cuồng ddã không 10thể kìm 4nén được, 80vẻ đẹp ecủa cô khiến bcho người cmở mắt1không ra.

Trước bkia người 2fta nói, khi 8emặc áo cưới, a7yêu cầu d1đối với 2dáng người 16là cao nhất, alời này 2thật là 60tương đối fcó đạo 33lý.

Mái datóc quăn 4của cô được 2búi thành 8một búi 4xinh đẹp, 45vì cô phảnfađối kịch b0liệt nên fkhông đeo 7cả đầu c8hoa đáng 6dsợ mà chỉ f2dùng một64dây trân f9châu cài flên, nhưng 4phong thái ccủa cô dù bthế nào 7cũng không 2giấu được. Cô vừa đi 13ra ngoài, 6dmọi người cđã nhìn 4chăm chú.

Đợi 0dmọi người 75khôi phục flại tinh cthần, những 0engười đàn 99ông liềndlớn tiếng e0true chọc 26Trình Dịch aDương, nói aahắn cưới 1được mộtdngười vợ axinh đẹp 1như vậy b0thật là decó phúc, 0mà phụ nữ dthì ánh mắt aphức tạp, 8dkhông biết 9nên nói là 3hâm mộ hay 5ghen tỵ.

Mà 26Trình Dịch fDương vẫn 29là mang theo 7nụ cười 39thản nhiên, fhàn huyên bvới mọi 9người, lễ bđộ và chơn nữa dcó chừng 7mực.

Bị b6nhiều người f8chăm chú 23nhìn, Thẩm 67Kiều cũng 2ecó thể trấn 7ađịnh tự 5nhiên, dù fsao, từ nhỏ 7cđến lớn, cfbởi vì dung amạo mình, 4cô cũng đã 0quen với 55việc bị 5dchú ý, nhưng cmà tới hôm enay, cô phát 5chiện mình dcó chút không 58chịu nổi 8ánh mắt 2của Trình baDịch Dương.

Ánh 28mắt của 6hắn, vốn c8đặc biệt 4đen nhánh, 17mà hôm nay fthêm thâm e9thúy phát esáng, ánh bmắt hắn c6nhìn cô nghiêm btúc hơn nữa2nóng bỏng, 1ánh mắt 25sáng quắc, dcô thậm 42chí khoa trương 5đến mức f8cảm thấy d1ánh mắt 6fhắn mang 7theo nhiệt 3độ, cái 5loại nhiệt5dđộ đó d8sẽ thiêu 19đốt cô d9làm cho cô 8ccúi đầu 3ckhông dám cnhìn.

Mời 7rượu, mỉm 12cười suốt 07cả ngày, 18bộ mặt a7của cô cũng dsắp cứngeđờ, tửu 6lượng khá ddhơn nữa, d0có pha nhiều enước hơn 30nữa, cô bfcũng sắp 8chịu không 5nổi, thay e4ba bộ lễ 1phục, chân 4dđứng cũng 6mau tê rần. Ban đầu, 47nên lén đi 0đăng ký 21thì hơn, 8fhiện tại 1làm như thế92này thật 1là mệt chết b8người, muốn 82đòi mạng.

Mười dtiếng trôi equa, tuy quen fđi giày 1ecao gót nhưng c2Thẩm Kiều28đã thấy 8bắp chân 1ađau nhức 1đến rút 65gân, thắt bblưng run run fbđứng bên ccạnh Tình dDịch Dương d8cầm ly rượu. Một bàn ctoàn đàn 2ông, nghe b5nói đều 7là đồng cnghiệp của 4hắn, mỗi 2một người 4đều làcfthân thể 5dcường tráng, 6bộ dạng 87cao lớn uy 8mãnh, bây egiờ là nhưdthế nào dvậy, làm efKiểm sát 6bcòn phải c3chọn vóc 0người sao?

"A 3Dương, cuối acùng thì f0tên tiểu 9tử như cậu ccũng làm 4được rồi,dâm thầm 76cưới được b3vợ xinh đẹp 97như vậy." 5fMột tên 6mắt đào cehoa cười, 2vỗ vỗ bả 1fvai Trình 7aDịch Dương, ectrong giọng 3nói nồng cbđậm đắc 8eý trêu chọc: 8a"Khó 4trách ban bđầu nhiều 29người nói fmuốn giớidthiệu cho 4cậu, cậu cđều cự 10tuyệt, ngay 32cả Tư Đồ. . ."

"Phương 8Nhĩ Chính, cnếu như emà mình không 88có nhớ lầm, ehôm nay hình bnhư là cậu 6eđang làm bnhiệm vụ." 7Trình Dịch 9Dương nhàn1nhạt cắt 90đứt lời 2của hắn.

"Yên atâm, yên 87tâm, toàn 2ebộ trấn 3fngười nào 9ekhông biết 21hôm nay là angày Trình 8Đại Kiểm 30sát Trưởng f3của chúng 97ta thành thân,fckhông có c4việc gì 10cũng sẽ 7chạy tới 4uống rượu 4dính chút cckhí mừng, 0ngay cả côn c2đồ trấn 5btrên đều enói mấy eangày nay nhấtcđịnh phải 01cho Kiểm f1sát Trưởng aTrình mặt cmũi,không 9blàm khó chuyện e6gì, cho nên 99việc mình btới nơi 7này hoàn ctoàn không 8có ảnh hưởng." 84Phương Nhĩ dbChính cười.

Thẩm 2dKiều phát 3chiện Phương bNhĩ Chính 92cười khóe f2mắt có mấy60nếp nhăn damờ làm cho ckhuôn mặt 27tuấn tú fcủa hắn 74mang mấy16phần trẻ 39con ngây thơ. Người đàn 60ông này fnhất định 5là cười 4evô cùng đáng 40yêu.

"Thẩm 4Kiều, đây 56là tiểu f2đội trưởng 6dđồn cảnh 5bsát ở trấn 50trên, Phương 4Nhĩ Chính." 5aTrình Dịch 4Dương khẽ 0enắm vai cô 30giới thiệu.

Bàn 80tay theo lưng 8cô đi xuống, ecánh tay mạnh 91mẽ đỡ ebhông, giảm 3bớt áp lực 9của chân 9fkhiến cho dcô len lén 3thở phào c8một cái,asau đó, mềm emại cười 0một tiếng, c"Phương 3đội trưởng, dcảm ơn anh cađã đến da."

Nhất 3thời bốn c9phía kinh cdiễm, tất 7cả mọi 1angười nhìn b5cô nở nụ92cười rạng 45rỡ cảm 6thán không 4thôi, cái 1atên Trình b0Dịch Dương fdnày chỉ e1có ăn ba 01bát cơm công, a1thế mà cưới abđược một 3mỹ nhân 43như hoa như 0ngọc về 2làm vợ.

"Ha ceha, về sau 29sẽ phải dcgọi cô là fchị dâu c3rồi, chị adâu, cô nhớ 5phải chăm b1sóc Trình 6kiểm sát 5của chúng ftôi thật 96nhiều đó enha."4Phương Nhĩ eChính mập 5mờ nhíu bmày làm những 2người ngồi 0cùng bàn 0khác ồn 08ào lên.

"Chỉ 5sợ chưa b6kịp chiếu ecố, A Dương dđã không 5chịu nổi."

"A 7Dương, sau 46này cậu ebắt tội 6phạm sợ berằng không 7dễ dàng f4như thế, c7bởi vì chân 77sẽ nhũn 44ra không chạy dnổi."

Cả ebàn đều 87cười lớn, 50cười ý 4vị sâu xa.

Có 8chút mất 7khống chế, dđàn ông 5bàn này dù 3sao cũng là 4bạn tốtctrong quân, 8adù sao cũng b2là đội 5cảnh sát danh kiệt, 00tất cả bbđều là6người không a6câu nệ tiểu d0tiết, uống 5một chút c5rượu sẽ 08rất dễ adàng ồn fào

Thẩm 3Kiều vẫn e1cười, tự 78tin lại rực a3rỡ, giống 8như hoàn abtoàn không0dđể lời abgiễu cợt 4ở trong clòng. Cô 8fđã có nghe c7mẹ đề 09cập tới, 1fTrình Dịch 6Dương mặc cdù là kiểm 51sát nhưng 08thường được 8bạn tốt f7nhờ giúp 1ađỡ, làm 6việc cho a4đội cảnh 7bsát. 

Trình 2Dịch Dương dnhíu nhíu amày, nhanh e5chóng giới d7thiệu những7người khác atrên bàn, cmời rượu 1xong, nghe ebcác nam nhân dnói "Chị adâu gặp 3lại!" abrồi rời 6bàn.

Cứ 2như vậy, 8ecả buổi 4tối, rượu 52uống vào b3trong bụng 16gấp mấy 80lần so với 6cthức ăn, 8enếu như 6không có 1Trình Dịch d4Dương ôm 7ehông, côc9hoài nghi 1mình có thể cnằm co quắp 7trên mặt a3đất.

Rốt bdcuộc, tiệc amừng kết 1athúc, tiễn 9những người f9đang la hét6dmuốn náo 85động phòng fxong, Trình 49Dịch Dương blái xe đưa 0dcô đếne2nhà của chọ.

Nơi 9này cô đã a9đến một eclần, Trình 45gia không 5fphải là 26người quá22nhiều tiền, 5mà tiền 3clương của 8Trình Dịch 9Dương là e7tiền lương 32của kiểm 4dsát trưởng, 91không tính bclà thấp 15nhưng cũng 7không thể 9tiêu xài 9aphung phí. Ngôi nhà 8ba tầng này 2là loại d1nhà điển 4hình trongdtrấn, có 4nóc nhà bằng fkính để cngắm trời, 74có tường b4gạch cao54chừng hai dmét màu xám 1ctro vậy quanh, 9sau khi đi 9vào là một10mảng sân 0fcỏ ướt f0át, những fcây hương 2nhãn cao lớn 3nhẹ nhàngb8lay động 6trong màn 1đêm, trong 5sân là những 3cviên đá ecuội khéo8léo lát thành 6con đường a5thông đến 26tận cửa. 

Cửa 0lớn thật fdày mở ra, 4đồ đạc 79trong phòng babày rất 2trật tự 47hiện ra trước fmắt họ. Căn nhà này cnửa năm 9trước Trình b1Dịch Dương7mua từ bạn f2tốt, vì a1người bạn 2đó muốn bdi dân nên 7chuyển nhượng edcăn nhà với 3giá tiền b2ưu đãi, 4ngay cả cây 4hương nhãn3etrong vườn 78đều cho ehắn.

Trình e0Dịch Dương f4không phải 4dsửa sang 60căn nhà nhiều, fcứ duy trì2bộ dạng 5này.

Bắt a8đầu từ 4cửa là sàn 3fnhà trơn 07bóng bằng 90gỗ tếch, 2gian phòng3không có c5cố ý làm e3khu cách, 8thông nhau, accách phòng bblà cửa đẩy0etrượt. Lầu 7cmột là phòng fkhách và 5ephòng bếp, 6lầu hai là 8phòng ở,7blầu ba trước 5bmắt chỉ 7fđể một 3ít đồ dkhông dung 4đến. Tổng 54thể mà nói, 67căn nhà thiết 8ckế vô cùng fđơn giản, 1không có 1dư thừa.

"Về 0sau, em muốn dalàm thế cnào là tùy 3em." Hắn c5buông lỏng 4bcà vạt, atựa vào fmặt tường, dnhìn cô.

Trong 9bữa tiệc a3tối, cô fthay một 2bộ đầm dmàu hồng, 0cho dù trang57điểm nhạt 9đi vẫn ebxinh đẹp 9như cũ, không 1thay đổi ađược.

"Ừm." bThẩm Kiều cccúi đầu, fthật không cadám nhìn 9hắn, hiện 27tại chỉecó hai người cmột chỗ, 7acô cảm thấy c0không được 9btự nhiên. Nguyên nhân, 1dchỉ là 72bởi vì 1ecô chợt dphát hiện fedáng dấp aTrình Dịch 79Dương thật 8ra thì đúng e3là khá tốt.

Mày fkiếm, đôi 0mắt sáng, 0sống mũi 2lại cao, 58đường 11cong đôi 3bmôi rõ ràng. Hôm nay hắn 0mặc lễ 83phục chính 64thức, cho ddù ngực 9cài đóa d9hoa chú rể 0trông có 3aphần buồn fcười nhưng 3khí chất c8toàn thân b9thì lại 6etự nhiên fephát ra hơi athở nam 5tử hán, 1cường liệt 9làm cho người 29ta không 3thể không acchú ý, da 6hắn bị 1ánh nắng 20mặt trời dcủa miền f3Nam phơi 07thành màu 54đồng càng dtăng thêm d9mỵ lực.

Quen b5biết nhiều enăm như 9vậy, lần cdđầu cô 5phát hiện 51ra Trình97Dịch Dương fthật đúng dblà rất 9có lực 37hút .

"Em 78lên đi tắm a6trước đi, 2hôm nay đã emệt mỏi 74cả ngày." 3Hắn vuốt bvuốt sống emũi, khẽ 79nhíu mày, 1đi qua mấy 7vòng khiến 15hắn có 01chút say.

"Vâng." 1Vừa đúng 4nói trúng a3điều cô f6cần nhất, ccô liên 2etục gật85đầu, cất 6bước đi 2alên lầu.

Chương 94.2

Từ efphòng tắm ebốc hơi amù mịt a9đi ra ngoài, 7Thẩm Kiều 4mặc váyangủ hai 7dây tinh 89tế màu 42lam nhạt 3bằng tơ ctằm, vải 4vóc mát mẻ,0cô đã tẩy atrang để d3cho da mình 20thoáng khí.

Cô bđi tới c2bên cửa 49sổ, mở ecánh cửa dthật to ra, 9gió lạnh 44ban đêm thổi 12qua, khiến 9thân thể 5tắm xong ecảm thấy 0arất là nhẹ 58nhàng khoan ekhoái. Dùng 3khăn lông 1nhẹ nhàng blau nước 85trên tóc eướt, nhắm 96hai mắt, 9bhưởng thụ 9agió nhẹ 7quất vào 5fmặt. 

Mười agiờ tối 41ở nước 84Mĩ, ban đêm dvẫn chỉ cdvừa mới babắt đầu. Nhưng ở d3chỗ này, 8trấn nhỏ 9với truyền 0thống và a8hiện đại bkết hợp16với nhau, 9cư dân trong ftrấn cũng 0đã tiến 2vào mộng e5đẹp. Những2ngọn đèn fclấm tấm 9lóng lánh aở phía eexa, côn trùng bcất tiếng 9kêu vang, dbgió nhẹ bcthổi qua blàm tiếng dlá cây xào dcxạc, đây eclà âm thanh 6cmê người 4của tự 09nhiên.

Thẩm c1Kiều không ecbiết mình fecó bao nhiêu 35năm không 8fhưởng thụ1không khí atĩnh mật 6yên bình 5này rồi. Hàng năm 3đều đi 9đi về về0ở Đài 7Loan, về eađến nhà 4là mệt mỏi dngã lưng 0nằm ngủ, 99chưa từng c3tỷ mỷ hưởng 7thụ không 4ckhí ở đây.

Cô b7xoay người 3ađi tới 5trước bàn 2trang điểm, 0cô đã mang cdtheo đống 4cchai chai lọ 7lọ của 9emình tới fđây. Cô 8cthoải mái 1dtiến hành07công việc 0bảo dưỡng 75trước khi 51ngủ, nước 3làm trắng 37da, kem dưỡng, 4fmột tầng, bmột tầng c5khiến làn cda vốn được 10bảo dưỡng26hoàn mỹ e2càng trở 58nên mềm 1cmại. Ai nói 04trời sinh bcxinh đẹp 1dthì không 86cần bảo fcdưỡng? Thẩm cKiều cô 1trước giờ 2avẫn vô cùng 57yêu bản 7thân mình, 0bbất luận athế nào b2nhất định 8phải chăm 8sóc thân3thể của fmình thỏa ađáng.

Đợi 94cô dưỡng 5eda xong, quay 4người lại 1chợt thấy d2ra trải giường5mang màu đỏ 3avui mừng 6mới nghĩ fađến chồng ecủa cô, 8Trình DịchaDương vẫn 4chưa trở 1về phòng.

Kỳ 8quái, hắn 45đi nơi nào?

Đang bsuy nghĩ, 66cửa phòng engủ bị 1nhẹ nhàng 6gõ hai cái, 22sau đó được ađẩy ra. Tiến vào, 1là người bmặc áo choàng 4etắm màu 5bđen.

Tóc 1của hắn 4cắt rất angắn, mang 3theo cảm bgiác khỏe 6mạnh, tônflên khuôn b2mặt ngăm cđen cứng 4erắn, ánh 3fmắt yên 4tĩnh, không a0lâu sau áo 00choàng rộng 9amở lộ ra 9lồng ngực arắn chắc, b2mang theo một aeloại hơi cthở nam tử b3hán mãnh 0liệt, mà 3dcô thậm 1chí đã thấy41cơ bắp nổi d6lên khi cổ 93áo choàng 8còn chưa 18mở cô.

Hắn 7tắm rửa drồi, một 4mùi vị xà 4dbông tắm fnhàn nhạt cctừ trên5người hắn dtruyền đến, 76nhẹ nhàng 8dkhoan khoái 7cdễ ngửi 4agiống nhưfvùng quê 0bên ngoài c1kia, vóc người b4của hắn 9ctốt vô cùng, 7bả vai vừa 85rộng lại ddày. Cánh e2tay cường 0etráng có e3lực, eo bền 78chắc bụngdbằng phẳng, 5etrên đùi c1đều là abắp thịt frắn chắc. Hắn nhất dđịnh làfngười nhiệt 9tình vận 3động, nếu akhông sẽ 3không có 0vóc người 5đẹp kinh bengười như 2thế. 

Thẩm 0Kiều nhẹ afnhàng nắm 6lấy làn 54váy, đột 1nhiên cảm fthấy nhiệt bđộ mát 5mẻ bên trong cphòng trở 82nên nóng flên. Cô cho 1tới bây fdgiờ, mới 38ý thức, 21đây là 8bđêm tân ehôn của 08hai người. Mà hắn,88từ vừa 1mới bắt dđầu cũng 4ađã tỏ bbrõ, cái hắn bmuốn là 9một hôna1nhân thứ 4thiệt, nói 6fcách khác, 1bọn họ easẽ lên giường.

Lên 4giường!

Cô 0hít một ehơi thật 2sâu, tự 2nói với 33mình là một 4cô gái thànhb6thục, đối cvới chút b4chuyện này, 2phải hiểu 0rõ vô cùng, 6dkhông nên7cảm thấy bsợ hãi. Hôn nhân 0amang tới 5dquan hệ thân 7mật, là 0btất nhiên 8ecũng là bắt 11buộc, không b0cần khẩn 65trương.

Nhưng, 4cô thật clà khẩn b3trương, khẩn 9dtrương muốn echết.

Người 2đàn ông anày là Trình 5dDịch Dương, 9ctừ lúc mười 3tám tuổi 8cô biết 77hắn, toàn 2bộ bảy 23năm, cô cho 59tới bây 1giờ đều 67xem hắn nhưdblà một người 6anh trai, 6echưa bao giờ e9nghĩ tới, fbcó một ngày 7sẽ lên giường 47cùng hắn, catrời à! 9Cô hít một 3bhơi ở trong 7lòng lần 8nữa, muốn bđể cho dmình tỉnh 43táo lại, cctrái tim của 2ccô không cnên đậpanhanh như 44vậy, cô 0có thể làm 4bđược. 

Hắn 5đứng ở anơi đó, 5nhìn thấy 4gò má cô 9càng ngày ccàng trở 7nên đỏ, 30càng ngày fcàng tươi 26đẹp, hắn f6hoài nghi, bđỏ nữa 90mạch máuecủa cô sẽ evỡ ra. Hắn 5vươn tay, 26bàn tay bền 0chắc có 6lực.

Cô dcngây ngốc 5enhìn tay hắn, b"Làm, flàm cái gì?"

"Đưa f4tay cho anh."

Giọng 84điệu của 4hắn vô cùng acdịu dàng, 72kỳ lạ là alại có thể b0làm dịu63đi thần 5kinh căng 8thẳng của f6cô. Bàn tay 2nhỏ bé mềm amại từ 2từ đưa e7lên phía etrước, mãi 9cho đến 4bỏ vào lòng 57bàn tay của 5hắn, hắn 42ngăm đen, 09cô trắng 81noãn, hắn frộng rãi, accô yếu đuối, 8enhưng lại 4bvô cùng hợp, d6giống như fbọn họ bbtrời sanh 8nên nắm batay như vậy.

Hắn 3kéo cô ra 0ngoài.

"Chúng f4ta đi nơi cnào?" 1Bị hành 63động của 9hắn làm dmơ hồ, nhưng0mà vẫn ngoan b0ngoãn để b1cho hắn dẫn 7đi.

Hắn 48không có btrả lời 5cô, chẳng bqua là mang 5cô đi ra 7khỏi phòng,38vòng qua, 0eđi lên lầu 4ba.

Hửm, 5hắn không adphải nói 15lầu ba không 5có gì cả, 76chẳng qua 75là để một d5chút đồ 7akhông dùng 07đến sao? c5Sao lại tới 5nơi này?

Hắn cdắt cô đi bthẳng đến 30cuối, lại 9lên ba bậc 5bthang, đẩy d3ra cánh cửa 1btận cùng 9bên trong.

"Nơi cnày. . . . ." 6Cô kinh ngạc 6dnhìn tất 7cả trong aphòng, thật 7clà làm cho 55người sợ fhãi không 4dứt.

Gian 7phòng cũng a4không rộng eelắm, thật 7ra thì nên 2tính là một 8cái gác nho 87nhỏ. Nhưng 58điều đặc 7biệt chính 4flà trên nóc 13không phải39lợp mái, bmà là dùng 1thủy tinh alàm thành dmái, không 1mở đèn,7ánh trăng 2nhàn nhạt 07thành vật 1duy nhất 3chiếu sáng 8btrong phòng.

Chính 8cgiữa gian 6phòng là e6giường lớn, 4ga trải giường btrắng noãn3mềm mại ffhiện lên eánh sáng dmông lung 18dưới ánh 9trăng.

Không e5có trang trí 7adư thừa, 18trong phòng 3cũng chỉ 9có một giườngd3lớn mà thôi, 6nhưng lại 8dlàm cho cô 8cảm thấy bthật là cđẹp, thật amê người.

Hắn 4nắm tay cô 71đi đến 2egiường lớn, bbuông tay c2cô ra rồi 0lên giường, d7vỗ nhẹ 8dđệm giường 51mềm mại: e"Đi e3lên."

Cô 59không có 6hơi sức abđể đùa 1bbỡn vô vị, 9cũng nằm blên theo hắn,33hắn vươn 41tay ôm cô 5vào ngực, fcthân thể fcủa cô theo dtính phảncexạ cứng e7đờ, một 58hồi lâu, d1hắn cũng b9không có 1cnhúc nhích, 9achẳng qua 8blà ôm cô. Từ từ, 1cô thanh tĩnh dlại, nằm 4dở trước bfngực củabhắn, gương fmặt nép 7dvào ngực ahắn, nghe c6tiếng tim 91đập trong54ngực của fhắn, khỏe dmạnh mà bacường tráng.

"Em 6xem." c6Giọng trầm 70thấp của d1hắn vang 5clên trong cphòng yên9tĩnh.

Cô 60ngẩng đầu 70nhìn lên 12theo ý hắn, asau đó, hô 5hấp ngừng dclại. Trên 49đỉnh đầu, 4đều là anhững ngôi e4sao rực rỡ, 8một ngôi 12một ngôi, 4chấm nhỏ 8trong suốt 55và xinh đẹp 1sáng trầm 6ftrầm trong6fmàn đêm, 1vô cùng rõ 0bràng, hệ 5ngân hà mênh 50mông, cứ 6fnhư vậy2chiếu xuống 3trước mắt 1cô.

Cô 6không biết 0đã bao nhiêu fnăm, không eđược ngắm 3bsao đẹpdnhư vậy, dhiện tại eđô thị b3đang phát atriển vô 4cùng nhanh, 4muốn ngắm cesao thì thật 0là khó. Coi 9như thỉnh cthoảng thấy, adcũng chỉ 4alà một hoặc ehai ngôi sao fảm đạm 3không ánh asáng, nhưng e1ở nơi này, 19lại có sao 86lập lòe, 8sáng loáng. Xinh đẹp 6cđến làm a6cho người3ta muốn đưa 8tay hái xuống bvuốt vuốt. Khó trách cLý Bạch cĐường24triều muốn 6bay lên trời bcao cùng sao, 1cảnh đẹp 8như thế adlàm cho lòng 5người sinh 1etham lam, hận 0không thể 3ôm vào trong fngực độc 8chiếm.

Hắn 0nhìn vẻ a2mặt mê man 0trước cảnh a0đẹp của 63cô, suy nghĩ 8fphập phồng, 80xem ra, tối 07nay sắp xếp afnhư vậy 2là chính 9xác. Vốn bclà hắn cho arằng đêm detân hôn, e5cô sẽ không 7quá mức 35căng thẳng,75nhưng tiệc crượu tối d4nay khi cô 9nghe được 1những lời 1trêu chọc 38của bạn 8tốt vẻ fmặt liền 30mất tự 04nhiên, hắn e3chợt hiểu 31là cô sẽ 69căng thẳng.

Vì dvậy, mới a7vừa tắm a3xong, hắn 1đã tới 38nơi này bố e3trí một 00chút.

Điều 8dnày quả cenhiên hữu 3hiệu, nhìn 14cô hiện 50tại toàn ethân thanh11tĩnh lại, 87ngắm sao 95trên trời, 99hắn đã 19cảm thấy 6rất thỏa 08mãn.

"Thật 59xinh đẹp." f1Cô quay đầu 9dnhìn về ahắn, trên 83mặt mang 3dnụ cười 57rạng rỡ, 8sau đó, bị 2tròng mắt 9thâm thúy 9của hắn 9chiếm lấy2không thể 4nào rời eđi được 2bnữa

Hắn aenhìn cô, 1nghiêm túc 94mà chuyên 9chú, dần 0dần, trong 28tròng mắt 5cđen nhánh ccủa hắn c2dấy lên ehai ngọn blửa, gương 5mặt của0dhắn, cúi 9xuống cô.

Cô 3cbiết hắn emuốn làm dcái gì, nhưng dacô lại giống 2như nhập 7ma, toàn thân fbất động, 3achỉ nhìn 37hắn.

Bờ amôi của 1hắn chạm 2vào cô, mới a0bắt đầu, bdchỉ là chậm c3rãi lướt58qua, giống 7cnhư cánh 4bướm vỗ 37nhẹ. Môi 3cô bị hôn acảm thấy 69ngứa một cchút, tê 4tê, sau đó, 9lực đạo dbcủa hắn b7tăng cường, 4tách ra môi07của cô, 8tìm tòi đi 47vào.

Mút, 8đảo lên, 59bàn tay của dhắn vuốt 7ve gò má 27mềm mại, 80cô bắt đầu dmuốn ngất 32xỉu, cả angười giống 0như mềm ethành một 4bãi nước, 0mặc hắn fdbừa bãi 9anắm lấy.

Dây eáo bị hắn dkéo xuống, 38cảnh xuân eesắc nửa 48ẩn nửa ehiện ra trước 38mắt hắn. Hôn sâu, dvuốt ve, 9ctất cả 60đều vô 1acùng tự 79nhiên. Như 4nước chảy datừ từ, 2ngực đẫy 4fđà bị 33hắn nắm 1trong lòng 85bàn tay, efhôn lên, 0xoa nắn, e7ngậm lấy b8viên châu 4ngọc.

Ngón 17tay lẻn 1evào nơi 83tư mật 53của cô, 6dnơi đó cđã tràn 5nước dàocadạt, ngón d3tay mang vết 3chai của 0ehắn trơn 2vào. Đâm bavào, nhẹ4cnhàng nâng 4lên, dò 6vuốt đóa fhoa của 1cô.

Cô 7nóng rực 1mà chặt echẽ, hoa 3thịt non anớt xông c6tới, bọc clại ngón3tay của ahắn, thật 9là khó vào 4trong. Nhưng 9thân thể a8cô rất 4nhạy cảm, 1etheo hắn 31kiên nhẫn 9trêu đùa, 82mật dịch f0tiết ra 63càng nhiều,9trong không abkhí tràn d7ngập mùi bđộng tình 2anhàn nhạt. 

Ngọt bengào mà bbmập mờ.

Cô 64thở gấp, ethan nhẹ, 1như khúc bnhạc tuyệt adiệu, thanh 6câm phả15vào lỗ 71tai hắn, 4thân thể 6dâng lên 1màu hồng eephấn mê 1người,4ngón tay 2dra vào kèm ftheo tiếng fnước khiến bcho cô lên bacao triềudlần đầu 20tiên. 

Mãnh 0liệt, kích 5thích, co 0rút, nặng 2nề thở 1gấp.

Thân 50thể trần 2ctruồng của 8hắn đè cở trên abngười cô, 9bắp đùi 1cường tráng aetách hai 11chân cô 53ra, bàn tay 12vuốt ve 0ở gò má, 25đôi môi bkhẽ cắn cnhẹ ở bvành tai 0trắng noãn: 4"Em thích 5enhanh hay 3chậm mộtb9chút, hửm?"

". . . . . ."

Cô 5mờ mịt 93nhìn hắn, 2ánh mắt fướt át, dtơ tình 1đâng lên, c4cao triều38đánh thẳng 8vào trực 7atiếp quá 3bmức, khiến bcho cô đến 1fbây giờ 99vẫn không abhồi được athần trí.

Nhìn 4thần sắc dbngây thơ 6emà tuyệt cdiễm của 6acô, hắn 59bất đắc bdĩ thở03dài, "Thôi." beCòn hỏi d8gì nữa?

Đưa 5tay cầm 7dục vọng 66kích động 63đến trướng 5đau của 4mình chống f7đỡ nơi cmềm mại cccủa cô, acảm giác 83mịn màng, ckhiến choachắn kích 1fđộng, đầu 10khổng lồ 24đảo qua 7đảo lại 6dính đầy 1anước xuâneở giữa 1bchân cô.

Cô f3khẽ cắn emôi, cảm cgiác được 99nguy hiểm eđang ở 4bnơi đó, 50chống lại efnơi nhu ngược f4và mẫn bcảm nhất, 61cô bắt ecđầu kinh 95hoảng, muốn cgiãy giụa.. . . . 

Hắn 2fcúi đầu, feđôi môi d3mạnh mẽ 9cchặn cô a7lại, đầu cblưỡi linh 8fhoạt nặng f1nề tiến 55vào ma sát, fhắn thoáng 7nâng cái dmông kiện dmỹ rắn 49chắc lên, 16vật đứng bdthẳng đảo 9qua một 4cái ở giữa fđùi cô, 0btìm được 29lối vào, etrực tiếp 36vào sâu.

*****

Chương 764.3



Cảnh dfbáo: 18+

Mau, 3dmạnh mẽ, b8chuẩn xác!

Trong 3nháy mắt, blưỡi dao 8thô đã b8vào tận 88gốc!

"A. . . . . ." d4Toàn thân bcô cứng cngắc, kêu 8đau, hàm 8răng dùngcsức cắn, 8cmùi máu tươi 79ngai ngái 7ftràn ra khắp 8môi hai người.

Hắn fhít một d1hơi, rời fmôi cô, không c8để ý vết cthương trên e7môi, nhẹ cgiọng dụ 24dỗ ở bên 4tai cô: "Bảo e3bối, thả 8lỏng một 85chút, em như 51vậy, anh c3sẽ điên 22mất."

Cô 9thật chặt 2đòi mạng, d0đi vào, ftầng tầng bthịt non eakia lập tức7dxông tới, 1xoắn lấy ehắn thiếu 8chút nữa 60mất thể 31diện mà 55phun ra ngoài, 3hắn vội f5vã ổn định etâm thần, c8bàn tay ôm 6chông cô, 9không để fcho cô kẹp 8dchặt như e7vậy.

Chỉ 6là, không afđược, 38hô hấp của 89cô trở nên 90trầm trọng, 0etrong không 6fgian vang lên 8tiếng rên a2rỉ nho nhỏ, 1hoa thịt 3theo mỗi 9lần hô hấp 4của cô mà 5càng xoắn 1alấy hắn, d5bức bách 7dhắn phải ephun thứ 4fkia vào cơ 0thể cô.  Nước mắt 5chảy ra, 5đưa tay 6đấm mạnh dvai hắn, 12không muốn 99phối hợp cvới hắn, 75cố giãy adụa đẩy 69hắn để8athoát ra. 

"Không enên cử động!" 1Hắn trầm fgiọng ra 4lệnh, hơi 1thở thô 6gấp.

Nhưng dcô căn bản ackhông nghe d7lời, liều d5mạng lắc 5lắc, khó dchịu muốn 8bchết.

Cánh 2tay dùng sức, 6cố định 1bcô đang giãy bdụa lung etung, hắn 3khẽ cúi 95đầu, chợt 72ngẩn người.

Trong 0phòng không b2có mở đèn clớn, nhưng bhôm nay là 8ngày mười b8bảy, trăng 5sáng vừa dlớn vừa 22tròn, không b0có mây phủ, 86ánh sáng 7echiếu thẳng 3bxuống, thị 12lực của ahắn tốt 0vô cùng, 9tốt đến f2có thể nhìn f6thấy rõ cràng, những 73tơ máu đỏ etươi theo 1fvật tráng bkiện của 9hắn chảy f6xuống ra cgiường, 36loang ra mấy 73dấu lạc dhồng. 

Hắn f9đang trong acơ thể cô, aevừa chặt bvừa nóng, 2nét mặt 4của cô thống c0khổ vạn 3aphần, hắn 41không phải eđứa ngốc, 2trong nháy 0mắt đó aahắn hiểu 3được rồi.

Trời dạ, cô vẫn ccòn. . . . . .

"Bảo b0bối, anh drất xin lỗi, 40thật xin dlỗi." 7Nụ hôn áy bnáy mà dịuf2dàng, từng 70cái từng 19cái rơi xuống 23khuôn mặt 1eđau đến e4vặn vẹo:96"Em nên anói cho anh abiết, như abvậy anh không dbiết. . . . . . Thật23là đáng 2chết!"

Cánh 7tay hắn dùng csức ôm lấy 65thân thể 30cô để trấn ean, dù sao5ecũng đã 4bị thương, 2ahiện tại amuốn hắn 5dừng lại eflà điều 1ekhông thể. Hắn chỉ 4có thể tận 4lực giảm a2thấp tổn bthương cho f0cô.

"Em 17không muốn 83làm, thật f4là đau, thật 5dsự rất 3đau." 4Cô nức nở,cchưa bao giờ 69biết mình 61sẽ yếu 4ớt như favậy, cô 5rất ít rơi 4lệ, thế3anhưng thời cđiểm này 3không biết edvì sao nữa, 3chỉ muốn 2khóc trướcamặt hắn, 83nửa là oán 2agiận nửa alà tức giận, 8nửa là làm e5nũng nửa1là luống 3cuống.

Cô 6hoảng loạn 2giãy dụa 18vô phương, 4khiến hoa 0thịt trong fcơ thể co 2arút nhanh 1xoắn lại cccàng thêm clợi hại, 1hắn cũng dthở gấp, 55thật sự 7nhịn không 3kích thích dnhư vậy, 40kéo hai chân f1trắng noãn 57của cô mở ccra thêm, khẽ 24nâng thân e3rút ra một 9chút, chưa akịp lấy 9sức thì ehắn lại 8nặng nề 0vào sâu.

"A!" 8Cô thét lên, 6eđẩy hắn d4lại bị 4hắn làm 3cho đau hơn, acthân thể3bkhó chịu admuốn chết. 

Hắn 5không để 86ý tới kháng 8cự của acô, dù sao, 0cũng sẽ f8phải trải1qua một hồi 0đau. Bàn ectay đã nắm fđược bàn 4tay nhỏ bé 19của cô,58cố định 14trên đỉnh bđầu, đôi 0môi tìm được 0đầu vú 8cứng rắn cengạo nghễ fưỡn lên, 6ngậm vào a8trong miệng 4mút, chà dfxát, động b8tác phía 6dưới không 6chịu chậm alại ngược 6alại tốc 51độ ngày 9càng mau.

Đau 6đớn bén 1nhọn từ danơi bộ vị deđang kết 4hợp với 4nhau truyền1đến, cô 9kêu đau, f0muốn tránh 3thoát, nhưng c5lại bị 9hắn giữ 08chặt, một 5tia cũng không 90động đậy 65được. Thân thể dhắn nặng bnề đè trên bngười cô, cfhai chân bị c8buộc mở 3drộng, tiếp 36nhận hắn acra vào, mỗi flần một 59sâu, đều alà lực đạo bmười phần 4không có e0thu lại, 5vào sâu rồi 0lại rút eara, mồ hôi 8không ngừng 2nhiễm lên 23làn da cô, 0bên má đẹp 7bị nhiễm 7ướt, tóc 3dính vào 6khuôn mặt.

Thân 37thể không 0nhúc nhích cđược, cbbị người 9đàn ông 8này chặt e1chẽ đè 7ở phía c8dưới, thừa 65nhận công 8kích mãnh 69liệt của fehắn, cô abcăn bản 33chịu không f9được bao 8lâu, liền ethua trận, d4cắn môi, ccnghĩ tới,66lại chịu 10đựng một 8bhồi, sẽ 2acó thể kết bathúc. 

Nhưng b5mà, từ từ atheo động 1tác của 84hắn, một floại khoái ddcảm chìm 4nhột từ 13trong thân 3thể xông 15lên, lúc 1ban đầu 8là một chút,betừ từ tăng 8lên, nữa 29sau lại cuốn clấy nhấn 3achìm cô như 79lũ. 

Tiếng frên rỉ khàn 1bkhàn, trong 96thống khổ 3xen lẫn vui 1vẻ, chỗ 89hoa huyệt 1sâu không 3ngừng chảy cra nước 0fdịch, bắn bra bốn phía datheo động 83tác kịch bdliệt của 8bhắn.

Đau, bvẫn còn 1đau, nhưng a3mà cảm giác cekhoái cảm 81lại cực a3kỳ mãnh 4liệt. Cảm a8giác đau 3và vui thích 1quá mức cexa lạ, cường bđộ lại a5quá mạnh, 1acô tột cùng 5thét lên 0lần nữa, 3nức nở, bfthân thể1cong lên, 8fôm thật fchặt lấy 16bả vai bền 0chắc của 6hắn, móng 3tay trong suốt bkhảm sâu f4vào lưng 12hắn thành e5những vết 40dài màu đỏ.

Cái 0bloại cảm 2giác hơi fđau kích 48thích đến aahắn, hắn 3aliền điên 6cuồng đè 8dchặt cô alên giường, 9ở giữa aehai đùi cô, bcvật cực dđại lại 9tiếp tục36chuyển động, 97nhanh tiến 00lên, đánh dasâu vào thân 6thể cô, 3tần sốdbcàng tăng, 8lực đạo b6càng mạnh.

"Đừng, felàm ơn, dừng. . . Dừng 0dlại. . . . . ." e6Cô khóc, bđáng thương 9cầu xin hắn ffở dưới 8thân hắn, 32sự liều 6mạng tựa fenhư điên5ecuồng này 4hù cô sợ, 35thân thể 4kịch liệt c2vui thích 0cũng rung 87động đến 2dcô, lập 7ftức cô không 0tiếp thu c8nổi kích etình như cvậy, cô 76hoàn toàn bkhông phải 5là đối e8thủ của 3ahắn. 

Không 1biết đã 1trải qua f9bao lâu, cũng 72không biết 9chính mình 11bị đẩy bdlên cao rồi bkéo xuống fdnhư vậy 9bao nhiêu adlần, rút 63cục hắn5fhung hăng 0eđi sâu vào, 7hắn cau mày etoàn thân f2cứng đờ f7phía trên80cô, hơi thở 3thô gấp, 7fchống đỡ 56ở nơi sâu 1nhất của 0dcô.

Cô 7cảm giác 2được một 90chất nóng 80mạnh mẽ 17bắn đầy 8cvào trong 60cơ thể, 9sau đó gân a5cốt mềm 32yếu, toàn 7athân vô lực.

Nhắm 0mắt lại, 8nặng nề efthở gấp, 31thì ra là, 3đây chính flà thân mật6fgiữa vợ 8chồng, thật 93sự rất 7đáng sợ, 9cthật là 6fđáng sợ. Hắn đè 8ở trên ffngười cô, e4thân thể f2nặng nề b2làm cô hít ffthở không b3thông. Thừa anhận sức 88nặng như cvậy rõ ràng c1nên cảm 6thấy không ethoải mái, 3nhưng một 8loại cảm 8giác thỏa 2mãn kỳ quái fblại tràn 09đầy trái3ctim.

Thân e6thể mệt e7quá, thật emềm.

Cảm 20thấy hắn 18rời khỏi, 5sức nặng ctrên người 92biến mất, 5ftiếp đód3hắn ôm cô dcvào trong 97ngực, gương emặt của 5cô gối vào 41cơ ngực0bóng loáng 4bcủa hắn, ctừ từ đi advào giấc bngủ....
Chương 45.1

Sau 80tân hôn, d3bọn họ 8dkhông lập 2tức đi 4hưởng tuần 67trăng mật,angày thứ 4fba là ngày cavề nhà d6vợ, Trình 5aDịch Dương 5đưa ThẩmaeKiều trở 62lại Thẩm fgia.

Nụ e4cười trên 2mặt Hà Thanh f9Hồng vẫn 7không ngừng, dngay cả người fluôn nghiêm 4etúc như Thẩm bbNhược Định 3cũng có nét fvui vẻ trên femặt, Trình 24Dịch Dương clàm con rể 02thật được e7lòng hai cụ. Trước không enói quà hồi 48môn bao lớn dabao nhỏ, 6dchỉ tính 33quà tặng12hắc đặc fbiệt lựa 2chọn cho 91cha mẹ vợ, fecũng đã abiết người 4đàn ông4này là người 7cực kỳ d6tỷ mỉ. 

Tặng 73Thẩm Nhược 61Định là 8dmột bộ ccờ vây cổ e4hương cổ esắc, nghe69nói, Trình d9Dịch Dương 2phải tìm 6kiếm thật 4lâu mới 4mua được, 04bộ cờ cổ 18từ Minh triều 31này làm cho 9người yêu 9acờ như mạng f0như Thẩm 3Nhược Định 2có thể không a0vui vẻ muốn 2chết sao? 99Từ phút80chốc khi 9thấy bàn efcờ vây kia, fông liền dnâng niu ở dctrong lòng 4bàn tay yêu 3thích không febuông tay, 8lôi Trình 7cDịch Dương fvào thư phòng 98đánh cờ 55luôn.

Chuẩn 5abị cho Hà bfThanh Hồng fblà một bộ 01sườn xám 3dày công 1phu, thủ 9công tinh d2xảo, vải abhảo hạng, 0màu sắc 7thanh nhã, 0bà cầm trong 0tay, mắt 7vui mừng 94sáng lên. Sau khi Thẩm aKiều nghe e8mẹ nói mới dabiết, thì 1dra thợ may 4bộ quần b0áo này là dengười mẹ b4thích nhất, 76nhưng người 6đó đã 90lớn tuổi 2nên trở 5evề Phúc 9Kiến định dcư dưỡng 46già, qua nhiều 8năm Hà Thanh 2eHồng vẫn bnhớ mãi 79thủ nghệ ccủa người 5đó không equên. Hiện 57nay, y phục bmay thủ công4dthật ít, acho dù có ffcũng khó 6tìm được 34người xuất 4dsắc như bvậy. Khó cnhư vậy 9mà Trình eDịch Dương 7cvẫn tìm ađược quà 0dtặng hợp20với ý bà 5như vậy.

Thẩm e1Kiều miễn 9acưỡng nằm bở trên egiường, 9ôm chiếc c8gối to đùng, 7thấy mẹ 2xem bộ sườn a1xám này làm 6abảo bối, dbcòn cẩn 44thận vuốt ave, vô cùng 06khó hiểu: 8"Mẹ, f8chỉ có mỗi 8bộ y phục cmẹ có cần6thiết cao 5hứng như cvậy không?" 6Người xưa 4cnay rất có 9chủ kiếnb5như mẹ sao 10dễ dàng 22bị thu phục 1như vậy?

"Đứa c7trẻ này 8đúng là 3chẳng hiểu 5egì." cHà Thanh Hồng 2trừng mắtanhìn cô. "Khiến 6amẹ vui vẻ 55không chỉ aalà y phục dmà là tâm 50ý của A8cDương." 69Có con rể 1như thế 6này bà không cmong gì hơn 3nữa.

"Vâng 09vâng." 3Cô lăn qua 0alăn lại ftrên giường, ferồi nằm avào phía38trong.

"Suy 2nghĩ sinh 75cho mẹ hai 87đứa cháu, 0A Luật thì 2không nói frồi, cả7ngày chỉ d8biết giận 1dỗi cha con, d5đứa con 21gái như con 5từ nhỏ 35đưa ra nước acngoài giờ e3về trừ 1bỏ mặt emũi dáng bddấp dễ 9fcoi một chút,atính tình f4thì đặc 1fbiệt cẩu a4thả, cái egì cũng không d0biết....."

"Mẹ, acon có phải 5con của mẹ fkhông đó?" 9nghe mẹ nói 6mình cẩub0thả cô vội 7vàng kháng 6nghị, oán f8trách mẹ ekhông để 2cô trong mắt. 

"Nói 2thật cho 3con nghe." 8cHà Thanh Hồng 71dí dí ngón 8tay vào trán98cô, "Tuy 08con không 89có ưu điểm 8khác, nhưng 4vận số 3không tệ2lắm, may dmắn con nhặt dđược người acchồng hoàn 7hảo, lần 5này mẹ mới 5yên tâm thật 7sự. Nếu anhư mà kết ehôn cùng aftên tiểu d1tử Kling, cchỉ sợ..........."

"Mẹ!" 1dThẩm Kiều dvội vàng aacắt đứt a3lời mẹ, 0ckhẽ nhíu ccmày, mặc fdù bây giờ 3đã gả dcho Trình 23Dịch Dương, c3nhưng mà ctình cảm c9với Kling, 1bcũng không 9lập tức 9nói quên 2fliền hoàn 89toàn quên. Nhắc tới8hắn, trong 17lòng cô vẫn bcòn có chút 8fkhông thoải ebmái.

"Được drồi, không 6nói." 48Hà Thanh Hồng 0coi như hiểu 1con gái, vộicvàng nói c7sang chuyện 3khác, "A d8Dương có 3nói dẫn 41con đi hưởngc2tuần trăng 0dmật ở đâu ckhông?"

"À, 5có đề cập 1tới."

Ba 2bngày tân 5hôn, trên 63căn bản dchỉ lăn 2qua lăn lại c3ở trên 4agiường,abọn họ dkhông có 1thời gian 06thảo luận 2chuyện khác, 47nghĩ đến bviệc mấy 67hôm nay luôn 4làm, ngay 70cả to gan 74như Thẩm 2Kiều cũng 8đỏ mặt 3cvội vàng 84vùi sâu vào cgối, miễn bcho mẹ phát 5hiện.

Dục 06vọng của 0Trình Dịch 86Dương thật 2là mạnh 7đến mức ađáng sợ,4eđến bây 0agiờ xương 06cốt vẫn 0còn đau nhức, 1enghĩ đến 3kích tình 3amỗi ngày 9mỗi đêm, 7nhịp tim 6lại mất 9khống chế a4.

"Vậy 82các con định 70đi nơi đâu? 48Có ra nước 3ngoài không?" 0cBây giờ0cmấy đứa 0dtrẻ đi hưởng 1tuần trăng amật đều bthích đi e7nước ngoài. 

"Anh dfấy không 1tính vậy, 2chúng con 23định đi dKhẩn Đinh."

"Hửm, 6A Dương 2này đúng 2blà cuồng 48công việc, 12cho tới bây 1giờ đều c1không nghỉ 6phép, làm 7sao mà chịu d8được? 2Tuổi của a6hắn giờ6cũng không eaít?" bMẹ Thẩm 4bvô cùng kỳ c7quái.

"Haizz, 23con không d2biết nữa." 3fThẩm Kiều 43ngược lại 9không quan9tâm việc 83trăng mật 7lắm, cũng 0không nhất 62định phải ara nướcaangoài, nhiều 5fnăm ở nước 6ngoài như bdvậy, thích enhất là 8đi du lịch. Phần lớn 53các nước 1xinh đẹp 6cô đều efđã đi qua, 9cũng không ethấy có 58cảm giác a3mới mẻ 3nhiều, ngược 4lại ở Đài 52Loan cô lại 3biết tương20đối ít, 2Hắn nói 83đi Khẩn 1Đinh chơi chai ngày vừa 94hợp ý cô.

"Suy 15nghĩ của 9cô dâu mới 0như con mẹ 1không quan 1ftâm." 0Mẹ Thẩm e8lắc đầu, 5dbiết tính econ gái quật becường, người 8khác ép hỏiacàng không 5nói, "Mẹ 48đi nấu 9cơm, con theo 5mẹ học dmột chút 7đi, kết 72hôn rồi 0nên biết 9nấu ăn mới 0tốt." 

"Không 41cần, con 9không thích." 5aCô cau mày, afcự tuyệt. Không biếtfvì sao nữa, 1cô vô cùng 3chán ghét 8cchuyện bếp 78núc, ở nước 0ngoài nhiều 9cnăm như vậy, 81thà ăn ngoài 91cũng không 9dmuốn tự 4mình động 5thủ, dù easao bây giờ d2thế giới 61hội nhập, ecửa hàng dăn mọc 1lên san sát, ccô sẽ không achết đói, 56muốn ăn b0món Trung 90Quốc không53khó. 

"Đứa 4ftrẻ này, 84có cô gái 9enào kết 81hôn mà không fchịu làm ccơm. . . .. ."

"Anh fấy biết 3làm mà." 2cBa ngày nay 19đều là ebhắn xuống 6dbếp, thì fra thủ nghệ f2của hắn 9cthật đúng 37là rất tốt, enấu ra hương 82sắc hương bvị đủ 5cả, cô được 5ăn nên mặt amày hớn ehở, miễn 2bcưỡng tha 15thứ hắn00không chịu 6ctiết chế 03về "Phương c3diện kia".

"Cũng 5dkhông thể. . . . ."

"Mẹ, a2mẹ mà không 1đi nấu fcơm, một cchồi nữa 80ba sẽ tức dgiận."8Thẩm Kiều 8avội vàng 34đẩy mẹ fra ngoài, 1bchỉ mong 6bên tai được5yên.

Nhìn 05đồng hồ 2thấy đã a3muộn, Hà 0Thanh Hồng 9vội vàng eđi ra ngoài 8chuẩn bị 7thức ăn.

Hai 8tiếng sau, fcả nhà bọn f5họ ngồi aaở bàn ăn, amột bàn 05tràn đầy43những món c4ngon, có thể 2thấy được e8Hà Thanh Hồng 41dùng bao nhiêu dý định 4để khoản ađãi con f0rể này, 1fbà không fcngừng gắp d4đồ vào 14bát Trình 4Dịch Dương, dvẻ mặt 3tươi cười.

Trình 6cDịch Dương enên là con fbcủa Thẩm 6gia, cô và 7bThẩm Luật18chắc là 85bị ôm nhầm 7rồi, Thẩm 6Kiều có 4phần tức fbgiận mãnh 8cliệt vùi f9đầu ăn.

"Dịch 01Dương, bộ 3cờ kia chắc dtốn không 2ít tiền, 3fđứa trẻ 0này cũngb8thật là...." 80Nhàn nhạt 8lên tiếng btrách cứ 0song rõ ràng 3là vui sướng, 29xem ra quà ectặng Trình aDịch Dương 3rất được blòng Thẩm9fNhược Định.

"Không f2sao, chỉ 8cần ba thích c4là được." 20Trình Dịch abDương nhìn2dThẩm Kiều 75một cái, 1"Phải 7dlà con cảm 42ơn ba mới 61đúng."

Thẩm eKiều thiếu 76chút bị asặc cơm, 13gương mặt 7của cô lập 69tức liền5thay đổi c9sang đỏ 7bừng. Trời cạ, người cfđàn ông 06này, thật 1là, lờibnói rõ ràng 58chứa đầy a5hàm ý, cô 7biết, hắn 4nhất định 3dlà đang nóifchuyện kia.

Nghĩ 9đến đêm ađó, hắn fhỏi cô tại 65sao kết giao 90với nhiều 6angười như c1vậy vẫn ecòn là xử 7nữ, cô liền btrực tiếp 68nói cho hắn 5biết, nămeđó cô ra 47nước ngoài 5cthì ba nói, 84không có fyêu cầu fnhiều với 2cô, chỉ 2hi vọng cô 7yêu chinh 0cbản thân 5amình.

Lời 64nói mặc 7bdù không 3drõ ràng, 6nhưng cô 5cđã nghe 39hiểu ý tứ 7của ba, nếu 45đây là byêu cầu 2bduy nhất e0đối với ccô thì cô ađương nhiên d9có thể cố 02gắng làm 15được, 8cho nên cô d7liền quyết eđịnh, đêm 72đầu tiên5của cô muốn e7giữ đến 6đêm tân chôn cho chồng fmình. Ý niệm 54như vậy bcó thể thật b1vô cùng bảo bthủ vô và 21quê mùa, 95chỉ là, 9chính cô2ecảm thấy 8bản thân 66mình không 5hư, nhiều 80năm qua, dù 2qua lại vô 1asố bạn d9trai, nhưng e7mà chuyện c0Thẩm Kiều afquyết định, acliền nhất b9định sẽ 9kiên trì f6tới cùng.

Coi bnhư là rất cthích Kling, 2hắn cũng f0cầu xin rất cnhiều lần efnhưng cô 95vẫn không 1thối lui.

Cô 6nhớ sau khi 2Trình Dịch eDương nghe bxong, chỉ d5nói một 1câu: "Xem 7fra, thật 83là phải 5cảm ơn cha 0evợ biết 1nhìn xa trông drộng." 

Heo 0cđất! Thì 5bra Trình Dịch c3Dương cũng 9là một tên aeheo đất0không hơn 4không kém, e8có xử nữ 77tình kết b9(thích xử dnữ).

Bây 7giờ nghe 4bhắn nói acảm ơn, 84cô lại nghĩ 49đến ý dtứ kia, muốnfckhông đỏ fmặt cũng 18rất khó akhăn, mà 0Thẩm Nhược 8Định cũng65không có 67hỏi nhiều, 2chẳng qua ealà nhàn nhạt 8dặn dò Trình 9Dịch Dương edăn nhiều 8một chút. Một bữa acơm Trình aDịch Dương amặc dù không enói nhiều 23nhưng một b8nhà bốn dngười cũng 64rất vui vẻaahòa thuận.

Chương b65.2



Khẩn 9Đinh, thật 9arất đẹp, 74khắp nơi 6ađều đẹp bfnhư tranh.

Bầu cctrời đặc 4biệt xanh, 6cbiển rộng 81và sâu thật 8xinh đẹp, 25cơn gió2biển nhẹ 1thổi qua 41mang hơi nước 4mằn mặn. Tuy chỉ có 3chai ngày,cnhưng Thẩm cKiều chơi 39rất vui vẻ. Ban ngày, 3abọn họ bfgiống nhưcnhững đứa 43trẻ, xây d8lâu đài 8ở trên b9bờ cát, 48xuống biển elướt sóng. Trình Dịch 6Dương là 5một người fquy củ, làm 6việc giống anhư tínhfbcách, vô 5cùng ổn c8trọng, cho 5enên trong 67một thời d3gian rất dfngắn, một b3lâu đài 4xinh đẹp fhiện ra, cfmà Thẩm 5Kiều là 1một người 1tính nôn bnóng, đắp c9lên lại 7đổ xuống. Sau đó tính cnhẫn nại b0hao hết,c7nhảy đến 3chỗ hắn f5ăn vạ, 4adùng sức 3đạp đổ, 30cười hứng athú khiêu78khích.

Hắn 6dcũng không 8tức giận, 04chẳng qua fkhoanh tay b7ôm ngực, f9nhìn cô cười 1bduyên phá dhư hết công atrình, đợi ccô đắc cchí thỏa 8mãn xong, 0hắn tiến acđến ôm dcô vào trong 0ngực hung 42hăng hôn, 9hôn tới6tấp để dđòi lại 2thù lao của bmình.

Mà 5cô sẽ không 9bphản kháng, 52ngược lại 9vô cùng hưởng 37thụ nụ 91hôn của dTrình Dịch 7Dương, hắn 1không phải 2là người 2đàn ông 6acó nhiều84kỹ xảo, 4nhưng nụ edhôn của 8hắn vô cùng 5eấm áp, fđầu lưỡi cbcàn quấy47mang theo hơi 1thở nam tính, 9bcô phát hiện 53mình rất fethích thú dkhi đắm 5chìm vào 0đó.

Hắn c2ôm lấy bhông cô, f0đi qua những fchỗ phong 7cảnh đầy 6xuân sắc,6nghe cô vui 26vẻ nói chuyện, 97mặt mày 00hớn hở.

Ban ceđêm, nằm 1cnghỉ ở 3tại nhà 5dân, trong bphòng khách 70sạch sẽ,1ahắn sẽ 60ôm cô điên bcuồng triền 94miên. Cô 0phát hiện e8chính mìnheyêu cái loại 8atứ chi thân a1mật quấn 81quít này. Trình Dịch 2Dương, làfmột tình dnhân xuất 30sắc, thể 1lực hắn 65tuyệt cao, fhơn nữa echết sức18săn sóc cô, 49sẽ không a2chỉ lo tự 5dmình hưởng 3clạc, ân dái với 3hắn, giống 0như hưởng 11thụ một a5bữa tiệc 98kích tình, 2niềm vui 67tràn trề.

Thẩm 8Kiều nguyên cbản chính 1là một cô agái nhiệt 0tình, cô 10sẽ không 3che giấu decảm giác 04của mình, 4trừ đêm ađầu không clưu loát39lắm, những engày kế 8tiếp, bọn bhọ phối 6hợp vô cùng d7tốt ở trên7giường, 5ecô càng ngày 9càng có thể 75đuổi theo 4bước tiến ecủa hắn,6acùng hắn 3fleo lên đỉnh 0dục vọng. 

Không 9thể không 3enói, sau khi 0dgả cho Trình 7Dịch Dương, a0cô cảm thấy bdcuộc sống bhôn nhân 4của bọn 2họ thật d3là không ftệ.

Loại 28cảm giác 1hài lòng cnày sau ngày c5thứ hai trở 2về đã hoàn 0toàn bị 59phá vỡ.

Sáu 6egiờ sáng, 4cô còn ngủ 5thẳng không 9biết tỉnh, 08gió mát mẻ 33từ ngoài e6cửa sổ 4cnhẹ nhàng 0thổi tới, bcô ôm chăn 90mỏng ngủ b4cực kỳ4ethoải mái.

Nhưng 72người đàn 1ông kia không 6để cho 50cô như vậy, 28dám kêu cô6bdậy rồi ckéo cô cùng bđi chạy d2bộ, làm 38ơn, tối equa bọn họ 3bđến haifagiờ mới 5ngủ, trời egiết hắn 90đi, mới 1sáu giờ 00đã lôi a4cô dậy đi 25chạy bộ.

Cô 14muốn làm 9thịt hắn! aaMặc quần aáo thể ethao, thở 1hồng hộc 5theo sát phía bsau thân hình 7dcao lớn, 65âm thầm 88cắn răng.

Bọn dhọ chạy dmột đường 75lên núi, ftrấn nhỏ 79kề núi gần 09sông, phong4cảnh đẹp c6vô cùng, 7trước kia 7cô thấy fđây là 25một mảnh 2non xanh nước 7biếc thật fđẹp nhưng bhôm nay cô ddhận, hận 8cnúi này, acthật cao3bvà dốc làm d7cô sắp tắt 98thở.

Không ađược, 5achạy hết 1nổi rồi. Cô chống 76hai tay trên cđùi, nặng 99nề thở 3gấp, từng b9giọt mồ 59hôi từ trán 0cô chảy 7xuống, rơi 9xuống mặt1đất. Mệt dquá, thật 5sự rất 6mệt mỏi.

"Chạy b2tiếp nào, dchúng ta còn 6echưa chạy 1được nửa fbđướng." faHắn thoải dmái chạy 2về bên cạnh a9cô, đưa e6tay đỡ cô.

"Không.. . . Không 8bmuốn . . . . Thật.. . . Mệt 21quá. . .." 6cThở hổn2dhển đến 2nỗi ngay 33cả lời b3nói cũng 6không ra hơi. Cõi đời 52này, có cô1gái nào bi c1thảm như d9cô, mới 20xong tuần btrăng mật, a5còn chưa d6kịp hưởng bthụ liền 4dbị chồng 9mình lôi c8đi chạy bbộ buổi 88sáng. 

"Làm 2việc phải bđến nơi b8đến chốn." 24Bàn tay dùng 4lực kéo bcô, tiếp0tục đi về bephía trước.

Sự 2dthật chứng 77minh, chuyện 06Trình Dịch 6Dương muốn ealàm, khôngacó cái gì dekhông làm b9được, 94ý chí của 8hắn siêu bfcường, Thẩm bfKiều căn 12bản không e3cưỡng được ahắn, may fmắn cô bình 6thường cũng b5là một người 6mê vận động, 6thể lực 7btừ trước 0đến giờ 0cũng không 3tệ, mặc 6dù mệt chết 26đi, thở 0rất gấp, cnhưng mà 8bvẫn miễn e0cưỡng đuổi0theo bước 03chạy của 16hắn, chạy 4lên đỉnh 3núi, hít 3khí trời 02mát mẻ trong 8công viên 8bnhỏ, nhìn ađám người 5trong công caviên lại ccó cảm giác byên tĩnh.

Thì 58ra mỗi sáng 0sớm sáu 4dgiờ Trình eDịch Dương a3đều chạy cbộ lên núi, 1tới nơi 4bnày dạy 6emột đám 1người già bluyện Thái e4Cực quyền.

Thật 8là, khó mà etin rồi.

Nghĩ 04người như 74Trình Dịch cbDương, nếu 22như nói hắn 7eTeawondo, Judo 12thậm chí cquyền anh 6rất lợi 70hại, cô 2đều sẽ 52không hoài 93nghi, dù sao 6một thân 49bắp thịt 6rắn chắc, 5ekhông phải 23nói giỡn, 1dnhưng mà 72Thái Cực 21quyền. . . phụt...  thật là 84quá khôi 95hài rồi.

Dùng 4khăn lông 0lau khô mồ 7ahôi trên 9mặt, hưởng 6thêm gió 2trời nhẹ 11nhàng. Nhiệt ađộ trên bnúi vốn 33không coi 0là cao, hơn 8nữa thời9gian vẫn 9ccòn sớm, d4mặt trời echưa hoàn etoàn mọc, cngồi không dtới một 62hồi, hơi cthở của adcô đã vững bvàng, trên 7người cũng ekhô mát .

Đôi 4mắt xinh f6đẹp nhìn a8chằm chằm angười đang 8cẩn thận a5tỷ mỉ múa 2Thái Cực faquyền, thật 5sự là kỳ flạ, loại c0quyền dành 12cho ngườicgià này có fclực đạo 1và động f5tác thật 0chậm, nhưng 7fTrình Dịch3Dương múa 5thật sự 6rất đẹp.

Thẩm 8Kiều tựa 2evào thanh 38lan can bằng egỗ, nhận 3ethấy mình 79cứ nhiên 5nhìn hắn 4không dứt 4ra được, d3hắn đứng bctrước mặt 04mấy ông5già, đưa 8tay, nhấc 55chân, vận 81khí, ngưng athần, Thái 99Cực quyền 8là loại 3võ thiên 9evề nhu, chậm dvà vận khí, 87hắn làm bcực kỳ c2hoàn mỹ. Mỗi động 0ftác cho dù 9bcô là ngoại dmôn cũng dcảm thấy a1hắn phải dlà một cao a2thủ. Cũng 90phải, với 1tính tình a1như hắn bmới có thể bluyện Thái d7Cực quyền 7giỏi như 55vậy.

Không c9biết đã 3ftrải qua bdbao lâu, bọn 85họ luyện 5rất nghiêm 3túc, mà cô 7xem cũng vô 2cùng nghiêm dtúc, mãi 7cho đến 9khi hắn thu 20lại, chậm erãi thở f7ra một hơi, 3arồi tỉ 4mỉ chỉ 66cho từng 6người mấu bchốt của 14những động 11tác phức cbtạp. Sau 9khi tập xong, 1mấy ông 6già vui vẻ 2evỗ vai hắn: 4"A Dương, 6mới vừa 4kết hôn 2eđã vội 9vã tới dạy 01cho chúng 64ta tập Thái 7aCực, không d1ở nhà chăm 3sóc vợ?"

Trình 3Dịch Dương enhìn cô phía bxa, nhẹ nhàng 6fcười: "Hôm anay cô ấy 1cùng đi với fcháu."

Thẩm 65Kiều vội 5vàng đứng blên chào afmọi người.

"A, 76thì ra là 60cô là vợ 2của A Dương."

"Tôi 88đã nói crồi, hôm 4nay có một cđại mỹ d9nữ ngồi 4ở đây, 4fthì ra là8vợ của 34cháu"

"Dáng 3dấp thật 9là đẹp 85à."

Đông cfđảo cụ a6già liền 9tranh lên 34nói chuyện 7với cô, 0khen tặng3chồng cô, 09nói tính cftình hắn 8atốt thế 2nào, tâm 8địa thiện 4lương thếd5nào, vô cùng 98nhẫn nại 7đối với d9người già, c7ngày ngày flên núi giúp0họ luyện dquyền ròng crã năm năm 2rồi. Nói 79hắn tỉ 3emỉ săn sóc, ccô đúng 5là đã tìm bđược ông 6chồng tốt. 

"Cô dnhìn dáng adấp hắn c4một chút 0này, cô gái bnhỏ, cô 8thật rất 5tính phúc 1enha." 4dMột bà ở 88bên tai cô, b8mập mờ b1thấp giọng 0trêu đùa.

Mà c7Thẩm Kiều 4enhìn về 4phía xa kia, 5nơi Trình 9Dịch Dương 54đang uống 7cnước, hắn fbbỏ bình 46lên miệng, e3dòng nước f9một đường f5từ cổ họng 62xuống dưới, 0trong nháy fmắt, cô 7ecảm thấy 0hắn ngay 71cả uống fnước cũng d5hấp dẫn dvạn phần. Cho dù mặc 8quần áo 2bthể thaoc3đơn giản, 22nhưng vóc 7người bền 86chắc vẫn 81làm cho người bta mặt đỏ c2tim đập.

Thì 8ra cô thật 7đã gả 7cho một người ađàn ông 3erất tốt.

Thẩm 3Kiều tà età cười bmột tiếng, 67không chút 8nào xấu ehổ, thì ethầm vào eetai bà đã 47"Rỉ 7tai" cô: c2"bác 18cũng cảm 94thấy con acó phúc à, c8nói cho bác a1biết nha, evóc người 8ecủa hắn, 7thật tốt bvô cùng đó, 0nhất là07lồng ngực. . . . ."

"Cơ 7ngực của bhắn có phải 0rất to hay ckhông?". Một bà khác c9cũng tiến 8lên hỏi 47thăm.

"Nhìn 7chiều rộng 3và độ dầy, 6so với mãnh 0bnam trên ti 0vi còn đãdmắt hơn."

"Có cbcơ bụng 19hay không? 36Mấy múi?"

Bao 9nhiêu vấn 04đề hỗn b9tạp ào ào 6tuôn ra, cuối 81cùng tổng 2kết thành fcâu nói: f2"Cô f9thật làm 0người ta dhâm mộ à!" e1Đám tam dcô lục bà 1(mấy bà atám) kéo 3dài giọng anhìn chằm 5chằm vào d1Trình Dịch 9Dương, tiếc 93hận mình d5không được 8nhìn "cảnh ađẹp" bmột phen, 1cánh mắt 1nóng bỏng 6nhìn hắn, 5bhận không 2thể xé tan 8y phục hắn 1để ngắm.

"Thẩm 3Kiều" 49người đàn 8ông có tư 0cách đạo 20đức tốt 0thực sự a8không chịu e0nổi ánh 9emắt như dsói như hổ 1đang chằm fchằm nhìn 0fmình, trợn 4mắt nhìn 2người khởi 58xướng nào 57đó. Cô 18gái này, 8thật không02biết ngượng c4ngùng, ngay 7cả những 0lời như 14vậy cũng 41tùy tiện 3nói ra. 

"Ha bha, bác xem, bdchồng con 9đang xấu 9hổ." 7Thẩm Kiều 7ôm tay bàflão, "Bác eyên tâm, 3lần sau 0dcó cơ hội, 7bcon chụp fmấy tấm 7fhình rồi68đưa cho 8bác."

"Vậy 4cô nhất 72định phải 2nhớ nha."

"Tôi e8cũng muốn, fetôi cũng dmuốn." f8Một đám angười già 5mê Trình88Dịch Dương 4tranh nhau 8fđăng ký. 

"Được, 0được được, engười nào e6cũng có dphần hết, 6không thiếu ecủa ai hết." dCô cười 46nhẹ, khuôn 15mặt nghịch 65ngợm.

Cô 8gái này, e2Trình Dịch 4Dương có echút bất 9đắc dĩ, bnhưng nhìn 9trên khuôn 6mặt của f3cô nở nụ fcười sáng arõ nhẹ f1nhõm, và ethật đángeyêu, lại 3ccảm thấy c2không tức 1giận được.

Thẩm 01Kiều cười, ccảm thấy 78nhẹ nhõm 72lại tự 5tại. Cô 41biết những 86cụ già c6này thật blòng thích daTrình Dịch fbDương mới ebcó thể cdđùa giỡn 6với cô 1cnhư vậy. Bởi vì 9dhắn nên 91họ đương 5nhiên sẽ 00tiếp nhận 6bcô.TrìnheDịch Dương 13đến tột 59cùng có bbao nhiêu 2phương diện 39mà cô chưaabiết, biết cđược một 1phần cô 6càng thấy 5đúng, người 8đàn ông e7này ừ thật flà không ctệ. 

Nghỉ 6ngơi xong, dnhìn đồng 0hồ, nhìn 5cô gái cùng 18những người 0già tán bgẫu rất d3vui vẻ trong blòng chợt 4mềm mại. Nhưng chuyện 99cần làm d1thì vẫn 1dphải làm.

"Thẩm 3Kiều, thời 5gian không eecòn sớm 24chúng ta 73về nhà 08thôi." 50Hắn nhẹ bcnhàng nhắc 15nhở.

"Oh." 6Cô vội 0dvã tạm 92biệt những 5angười già c1đang lưu 58luyến không5rời kia, 2erồi đi 52về phía ehắn, "Oa, bchân em vẫn dhơi mỏi, 4dthật may2là đi bộ dbxuống núi 7khỏe hơn." 

"Ai enói chúng 48ta đi bộ d7trở về?"

"Hử?" ecBước chân 46bỗng chốc 29ngừng lại, 13"Không 50phải. . .."

"Chúng 2eta sẽ chạy f9về nhà, ađến đây 9đi." cKéo tay cô, f6chạy về 8phía trước.

Hức, 18người đàn 6ông này!

Thẩm 7fKiều vô 96lực rũ 32bả vai xuống, 62nghĩ đến dđoạn đường c6về nhàfchân cô 1tựa hồ 24mềm nhũn.

Chương c5.3



Cuộc 3sống của debọn họ, 08từ từ 1đi vào quỹ 15đạo, giống dnhư đôi fvới vợcchồng mới e8cưới bình 4thường, 09đều quen 0thuộc nhau, f1thích ứngccnhau.

Sau asớm chiều 4chung đụng, 9Thẩm Kiều 5amới phát f1hiện thì 24ra cuộc sống 85làm việc 2và nghỉ fngơi của aTrình Dịch bcDương giống 62như bề ngoài fcủa hắn, ecó quy luật a4hơn nữa c6vô cùng đúng fgiờ. Mỗi 2ngày hắn b6sẽ rời 6giường đúng csáu rưỡi, 0lôi cô cùng bchạy bộ 0theo. Ước9chừng chừng 1bảy giờ b1rưỡi, bọn 74họ sẽ về 3cnhà, sau đó 0acô tắm, 07hắn cũng 9dsẽ nhanh 57chóng tắm 10rửa xong frồi chuẩn 3bị bữa dăn sáng. 

Tài 40nấu nướng 5của Trình 5Dịch Dương 8thật khá, f5nhìn bữa 9sáng theo etruyền thống 82Trung Quốc 48của bọn bhọ, có cháo fdtrắng, bánhdtiêu, sữa 35đậu nành, abánh bao, 5các loại 1trứng luộc, 1cđa dạng 49phong phú. Trừ bánh 88tiêu và bánh 5ebao hắn mua 7bên ngoài, 6cháo trắng2và sữa đậu anành hắn 2đều đích 47thân làm, fdngay cả bánh ddbột trứng3fhắn cũng 9làm. Mỗi 9ngày vận 46động xong, aăn bữa 5sáng phong 89phú sẽ cảm 1athấy tinh dlực vô cùng 5dồi dào.

Ăn b4xong bữa căn sáng, 9hắn sẽ 9dọn dẹp c5phòng một 9chút, sau 37đó đúng atám giờ 64rưỡi sẽ 29rời nhà 0đi làm.

Hắn b5sẽ để 9thức ăn 05đã chuẩn 3bbị xong ở 3trong tủ dlạnh, đến ebuổi trưa 23thì cô chỉ dviệc bỏ b6vào lò viba 6hâm nóng 07thì sẽ có 28thức ăncngon để 0dùng. 

Đúng fnăm rưỡi 87chiều hắn a1sẽ tan sở 1về nhà, cchuẩn bị 6cơm tối. Cô vô cùng 7thích cảm bgiác ngồi c8chung với dhắn trên 78bàn lớn cđể ănacơm, mỗi 57lần cô đều 1sẽ cảm afthấy ánh 7mắt hắn 1nhìn cô rất bdịu dàng.

Ăn 5fxong cơm tối, 6bọn họ 2sẽ tay nắm 3ftay cùng đi 0ra ngoài tản 8bbộ. Đi ở cacon đường 91lớn, hai 06bên đều alà cây xanh ccao lớn, 6chiều tối d4gió thổi 59nhẹ, đi fqua đi lại 3cbên cạnh c7đều là 8hàng xóm, 33sẽ tiến 6đến chào 5hỏi lẫn 3nhau, bọn chọ thích b3đến công fviên nhỏ 04cách nhà75không xa, 1ngồi ở 0chỗ đó bhoặc là 6thoải mái 35nói chuyện aaphiếm hoặc 9là nhìn các 5dcụ già và 63trẻ em đang 0chơi đùa 92trong công b2viên, không 1khí yên tĩnh 2khác thường 6thật là 5tốt.

Thỉnh 56thoảng, bọn b0họ lượn 8quanh siêu dfthị mua đồ 5dùng hàng0dngày sẽ 2ở trên 8bđường 53về nhà.

Sau 2khi về nhà, d9tắm xong 8cùng nhau 88ngồi ở fctrên ghế 9fsofa, đợi33hắn tắm e1xong rồi 2egọt hoa quả, c9xem tivi. Mười fmột giờ 9đêm là 02lúc lên giường.

Hắn 3là một người 29đàn ông atinh lực 48đầy mình, 83mỗi đêm d0sẽ ôm cô0điên cuồng 5bân ái, mà ccô cũng vui 83vẻ phối 9hợp.

Thời 5gian bình 9thản như e2nước, cuộc 63sống cứ 28lướt qua 5như thế. Mỗi chủ 5nhật, bọn 8họ đều afqua nhà cô 5ăn cơm. Mỗi tháng, dchắn với 17cô sẽ đi 95xe khoảng c7hơn hai mươi 74phút đến 9nhà hắn 6một chuyến.

Nửa 48năm trước, choặc là 6hai ba tháng dtrước, Thẩm 5Kiều tuyệt bđối không 7ethể tưởng ctượng mình 95sẽ có cuộc b7sống bình 00thản tựa e1như cuộc 86sống của f8đôi vợ dchồng già. Vì trong suốt dhai lăm năm 3cuộc đời, 3nơi nào náo bdnhiệt hiếu 99động thì 23nơi đó sẽ 9fcó bóng dáng5aThẩm Kiều.

Đi 69học ở nước c7Mỹ thì trừ 4fnhững buổi 9đến lớp, fsau khi tan dhọc cô sẽ fkéo bạn 2trai lượn 1ekhắp nơi, 54tham gia đủ 86loại party, c4hoặc là1eđến phòng 1thể dục e8tập cho vãi ffmồ hôi hoặc alà nhảy anhót ở trên35vũ đài night cfclub.

Nhưng a8điều kỳ aquái nhất 66chính là, 95cô lại cảm ffthấy rất 16thỏa mãn.

Trình bDịch Dương ethật sự cclà người a8đàn ông 29trọng lời 6hứa, những1điều ban bđầu đã 97đáp ứng dcô hắn đều 4flàm được 69hết. Việc 5enhà tấta3cả một 40tay hắn làm, e9phàm là nấu ccơm, quét cdọn, giặt 0cquần áo,7đổ rác.... đường 5đường 22là nam tử 9hán mà lông dmày không 46nhíu một 7tý nào, làm etất cả ddhơn nữa 6không một 9chút oán 5hận. So vớienhững lời 4fhứa ban đầu 15hắn thậm 03chí còn làm 7tốt hơn 40cả tưởngatượng của 95cô. Mỗi cfngày nhìn 8hắn mặc 8tạp dề, 50đứng ở 7phòng bếp10bận rộn, 6bhoặc là 2cầm máy 96hút bụi 24dọn dẹp, 14rõ ràng hành acđộng chẳng 16hề manly emột chút enào nhưng 4Trình Dịch 3Dương làm 67lại chẳng 5fhề hao tổn ahình tượng 1nam tính của dehắn một 28chút nào.

Cô aabiết hắn 2làm Kiểm esát trưởng 7công việc ccbận rộn, bkhông hềc2rảnh rỗi 4nhưng hắn 2đã đáp 2ứng cô, ebkhông có e3việc gì 5cđặc biệt e6sẽ nhất ađịnh tan a0sở đúng adgiờ hắn 6cũng làm 5được. Trước kia fmẹ nói hắn c3là người ccuồng công c5việc, bây 0egiờ nhìn 4alại hắn 1thật biết 7thu xếp.

Ngược 2lại với cnhững người 4ở nhà ăn 9không ngồi 3rồi, Thẩm c3Kiều không 6phải loại 1người đó, f2cô thích 2thiết kế 34bên trong 3phòng, sở3thích của ecô là sáng dtạo, bốn cnăm đại 3fhọc cùng 83với ba năm 0làm nghiên 4cứu, hiện ctại đương 5nhiên cô 50muốn theo 8công việc acnày. 

Cô 6thành lập 9một phòng 95làm việc cenhỏ trên fmạng, đămg bcác tác phẩm btrước kia 6dcô đã thiết efkế tại 18trường, 4còn thêm 5vài tác phẩm7cô vừa mới 4đột phá. Lúc ban đầu, c9có một cô fbgái tìm cô, 58vô cùng thích 6athú thiết 6kế của 86cô vì cùng 84ý tưởng, 1nhờ cô giúp 1một tay. Cô ấy cần 28thiết kế 3ecăn phòng 5achừng 20m2. Không tính 08là không3gian lớn 48nhưng có 7thể phát ahuy được f9thực lực 4của cô, a8đây chính dblà ý nghĩa 33công việc 18đầu tiên, 1cô tốn rất canhiều suy 30nghĩ, đặc 1biệt lênc5Đài Bắc 2một chuyến, bđem máy 4ảnh chụp ekhông gian 0căn phòng8rồi cầm 86tài liệu a4căn phòng, 3thảo luận 16cặn kẽ 7cùng chủ 03nhà để 1xác định 8thiết kế 71phù hợp. 

Trải fqua một tuần flễ cực 08khổ làm 5dviệc, không 7ngừng đồ 6ehọa, sửae6đổi, rốt 56cục cô cũng 4đã hoàn f4thành bản esơ thảo, 95mang theo tác8phẩm lên 6cĐài Bắc bgiảng giải, 5thảo luận 0avới chủ cnhà, sau mớib5thống nhất. Sau nửa tháng dfgiám sát, b1căn phòng 1dtràn đầy 4phong cách 26Hy Lạp hiện 39ra, nhìn vẻ bmặt chủ dnhà vui mừng eahài lòng, 3cô thở phào, 9fvuốt ve cái 18ghế được d5chế tác dthủ công, dkhóe miệng 3ckhẽ cười ethỏa mãn. Lấy di động a6từ trong 7túi ra gọi 9vào dãy số 3đã quen 5thộc.

"Em 0đã làm c1xong!" 75Tâm tình 0ehưng phấn d2nói to vào aloa. 

". . . . .  Vậy sao? 32Chúc mừng."

Giọng 18đàn ông 5thật trầm ethấp vang e8vọng vào 0tai cô khiến 8cho cô có acảm giác 91run rẩy cám 1dỗ.

"Anh 9vui vì em c2sao?"

"Ừ."

"Thế 99có muốn bfăn mừng 80với em?" 69Cô thật d9muốn mở 8sâm banh ăn6bmừng.

". . . . . .  Em về nhà, 8banh sẽ cho 8bem biết anh 77vui đến 9mức nào,a6được không?"

Chương e96.1



Cảnh d6báo: 18+

Cấm f1trẻ các 9bé vào đây 1hóng hớt 2dnha, mất 1máu ta và 94đầu ócaeđen tối 0ethì đừng 3trách ta 9fđầu độc

Địa bđiểm mở 1etiệc chúc 1mừng của abọn họ balà ở trên a3giường.

Toàn 6bộ hai tuần a2lễ, cô ở cĐài Bắc 50giám sát a0tiến trình, 9không có56thời gian d5trở về d4miền Nam, a7cũng không 3muốn để 3dhắn đến eđây quấy e7rầy cô, bbọn họ 7dkhông gặp 5nhau thời b9gian dài rất 57nhớ nhau,8mãi cho đến 0thời khắc agặp mặt 3này, cô mới eephát hiện 57thì ra côd5thật sự 9amuốn gặp fhắn, loại bnhớ nhung 8eđáng sợ c8này giống 2như tình 5fdục vậy, fkhông thể 0kiểm soát ađược.

"A. . . . . ." 6Lưng của 0cô tựa vào 63cánh cửa, 4ctoàn thân 8trần truồng,b4một chân 7bchống xuống 7đất, chân bkhác mềm f4nhũn khoác 9blên bả vai 7hắn. Trình 8Dịch Dương 0tỉ mỉ nếm a8hương vị dngọt ngào fở giữae6hai chân cô.

"Ưm. . . . . .  Nơi đó. . . . . .  A. . . . . ."

Thân 83thể tê dại 8bkhông ngừng, 4aThẩm Kiều fcơ hồ muốn d4cưỡi lênbngười hắn.

Môi 9flưỡi của c3hắn bừa edbãi hoạt dđộng ở 8nơi xinh đẹp 29ướt át 81của cô,4ađầu lưỡi 9đưa vào 8trong hoa huyệt 52chật hẹp, fuống nước 2cam lộ chảy 3từ nơi bí 0mật, hàm 7răng cắn 0cắn đỉnh 61phấn châu, 27ngậm nó,c5lôi kéo.

"Ừ. . . . . ." f6Trong cơ thể d8trào lên 0dục tình, 3ngón chân fcô co quắpdlại, thân 61thể cong flên đưa 4mình vào 78môi của dahắn sâu d5hơn.

Tiếng 0hắn bú mút 47từ chỗ 4kín của bcô truyền atới, xen 9alẫn tiếng0nước chảy, 3dcái loại 4thanh âm dâm 86mỹ này làm b3cho người e4ta nghe được 5đều sẽ 3đỏ mặt.

"Trình. . . . Trình." 4Loại cảm 34giác này 20thực sự 33quá kịch 15liệt, cô8thét lên 48rên rỉ, 7vội vàng 0đẩy hắn 61ra, nóng nảy eđứng lên.

"Gọi 8anh cái gì, 5hửm?" f3Hắn ngẩng bđầu lên 9fnhìn cô, 5atrên môieđường 5cong rõ ràng 2có vệt nước 1sáng, ngón bgiữa cắm d8vào trong5cơ thể cô, 39đưa đẩy 08không nhanh bkhông chậm.

"Chồng. . . à." 2Cô nũng nịu 96hô, ánh mắt 14ướt át, bgiọng nói 6mềm mại 7ngọt ngào, ecnghe vào lòng a5người cũng 6sẽ mềm fađi.

"Ngoan." bHắn hài c3lòng nhếch 9emiệng, đưa 7một ngón 7tay vào nữa8để thăm 6cdò, hai ngón 2tay đồng 46thời càn bquấy cơ 83thể cô mangctheo những 2giọt nước, d"Thưởng 6cho em."

Động 1atác ngón 9tay trở nên 7nhanh gấp, ckhoái cảm 9ecũng kéo edài tăng 4thêm gấp d8bội, khiến 40cô cất tiếng 08rên rỉ yêu 4kiều.

Cô 4frun rẩy, d2hô hấp nặng fnề, thời agian không 7tới một 12phút cơ thểcđã gần 4tới cực ahạn, lập 06tức xông alên cao triều. Một cỗ 1chất lỏngbcnồng đặc 9cuồn cuộn 3ra từ trong eecơ thể cô, dctoàn thân dcô co rút,90rất nhiều 2mồ hôi tiết 5ra, toàn thân 2nóng lên.

"Em bthật nhạy 5cảm." cHắn rút 1ngón tay ra, 2dtơ dịch dsáng như 7bạc dính 7ở ngón 2giữa hắn, 1kéo thật 25dài, hắn 65đưa ngón 47tay bỏ vào80miệng mút ehết. 

Cô 02thở hổn e1hển, nhìn e6hắn, chờ 7đợi hơi 34thở hòa 34hoãn, rồi fchợt khuôn e6mặt xinh b3đẹp cười 1một tiếng, 3ngón tay trượt 0vào theo cổcáo đã mở drộng của 8hắn, vuốt bve bắp thịt 70rắn chắc, 6ađè lại 6đầu ngực d4hắn, đầu 1ngón tay khẽ fcào, làm 9cả người 7chắn cứng 0đờ.

Đôi amắt sáng 39trong như 5bmắt mèo enửa nhắm 0nửa mở, 05nhìn vào8đôi mắt 8đen, đầu 1lưỡi phấn 24hồng khẽ cvươn ra lơ cađãng liếm cqua đôi môi eướt át, 9ngón tay đi 5xuống phía 3fdưới thành 1thục cởi 5thắt lưng ccủa hắn 69để chui cvào, nắm ccái vật 06nam tính đã esớm kíchbđộng cứng 8lên, to và cddài ra vì 2cdục vọng.

Cô 4từ từ nắm a5phía dưới 25sau đó dần 1dần phủ flên trên, 5cuối cùng1phủ lên fbđỉnh giống 04như tơ lụa, 29ngón cái 61mơn trớn 5cái đầu 2tròn, móng 6btay cạo nhẹ 0cvào khe rãnh.

"A, 0em đúng là ayêu tinh." 1Hắn hít 8một hơi, 5nhìn chằm 48chằm vàoa2cô gái đang 1hóa thân 5alàm nữ thần fbhấp dẫn 1hắn, lồng angực kịch3liệt phập fphồng.

"Chồng d4à, anh quả c0nhiên, cũng 3rất nhạy 0cảm." 5Cô cười 2nhẹ, cầm03cái vật d2nam tính mà bfnắm tay không 1vừa được a7kia khuấy 8động lên 3dxuống. Cô celuôn là học 9trò giỏi, 47những gì fbhắn dạy cchỉ cần 45một lần 41cô có thể 4học được, 6hơn nữa 3làm rất ftốt. 

Trình bDịch Dương 3âm thầm 71cắn răng, fdcô gái này, 2lòng háo f5thắng quá c1mạnh mẽ, 87hơn nữa flớn mật 0cuồng dã, bdbỏ xuống 5những ngâyangô xấu 2hổ lúc ban 2đầu đối dvới tình 1dục, cô 77liền vô 98cùng thành1ethục.

Cô 9ekhông ngừng 58kích thích 23vật nam tính 5của hắn, f5bàn tay trắng0mềm nhỏ 6bé cầm vào 7khiến hắn 9vừa thoải 6mái vừa 28thống khổ, 03hi vọng cô 7fnắm chặt cmột chút, eatốc độ 8mau hơn một 7achút nữa.

Lòng ebàn tay của cfcô cọ lên 3eđỉnh khiến 5bhắn tiết dra dịch trơn c3trợt, dùng 6engón tay trỏ dquẹt lấy cbỏ vào trong 2miệng, nhẹ 0nhàng mút,7ánh mắt 6yêu mị nhìn 3hắn, môi 5đỏ mọng 8hé mở, lưỡi 36hồng hơi2đưa ra, 2dcái bộ dáng 2này, thật balà câu dẫn 9đáng chết.

Hắn 6thô thở f7gấp một 18tiếng, không 9thể để ecô đùa bỡn 8thêm nữa,7emột tay ôm 29chầm cô fdquay cô lại 3ađể cho 5dcô vịn lấy 3cthành ghế1sofa, hắn bđưa tay 34dò phía dưới 9ccô, tách 1cánh hoa đang f5đóng chặt,3cmột tay cầm 64chính dục 58vọng của 5mình chống 36đỡ nơi afmềm mại1của cô. Đầu của 2fvật to lớn 5đảo qua c9ở nơi mềm 4amại như 7tơ mật giữa d7hai chân cô, 4fliền tìm 9ađến nơi 2cửa động 75yếu ớt, 80cái mông8ddùng sức bthẳng tắp cđâm vào. 

"A. . . . . ." 40Thật sâu, f9thật trướng! 48Cô ngửa 22đầu lên, bmái tóc đen8nhánh xõa 5xuống vai, 4ngón tay dùng 2sức nắm alấy ghế f1sofa bằng1da.

"Thả 78lỏng một 60chút, được dckhông?" 1Hắn ôm eo b4thon của 8cô, nhẹ8nhàng lẩm 6abẩm ở bên d9tai cô, bàn 73tay đưa về 1bphía trước, d7ôm trọn74ngực cô, fmạnh mẽ 77xoa lấy đôi 0evú nặng a1trĩu, trắng 5nõn vô cùng,1cầm thật 45thích. 

Cô 2quá chặt, 5loại tư 7thế sau lưng anày khiến f2hoa huyệt a3của cô càng d1kẹp chặt d7hơn, mà hắn 39lại đâm brất sâu, 68trong thời d2gian ngắnchắn hề bkhông động 9mạnh.

Khoái bcảm tê dại 52từ bộ ngực 3truyền tới, 3nơi non mềm 7của cô chảyaxuống đầy a9xuân thủy 3tràn qua dục evọng của fhắn nhỏ 78xuống dưới.

Hắn 2rút ra, hai ccánh hoa còn 72chưa kịp 4đóng lại 08thì đã bị 7hắn hungb3hăng đi vào, dcắm thật csâu.

"Nhẹ. . . . . .  Nhẹ một bchút. . . . . ." 8Động tác 5của hắn 69quá lớn,8khiến cho ccô nhất athời không 7thích ứng 13được, 1cái mông 92không thuận 2theo uốn fbéo đẩy 1hắn ra.

Thời 0điểm này, 4gặp giọng bnói như vậy, 9đàn ông b6làm sao có 5thể nhẹ dđược? 0Trình Dịch f0Dương nâng 51cao cái mông f4tròn của fccô, tậnf6tình động 0dở sau lưng 73cô, mỗi bcmột cái fđều cọ 81xát vào chỗ c1sâu nhấtfcủa cô, 9chỉa vào 1mảnh thịt 17non nơi mềm 8mại nhất, cđổi lấy a0hàng loạt 7tiếng rên 3rỉ của f9cô.

Ngón 6tay của hắn dfkẹp đầu 33vú cô, sau bđó mạnh 8dmẽ xoa nắn, cvân vê, đến 51khi cô kêu afđau kháng 8nghị thì e1buông tay.  Hoa huyệt 7acủa cô chợt axoắn theo 9động tác f5của hắn. . . . . 

"A." 41Hắn nhất 1thời kinh 7hoảng, thiếu 93chút nữa 4liền nộp 1ckhí giớiara, cô gái fenày, lá gan dcàng lúc 5càng lớn, e0cần phải bdạy dỗ! 9Không hề 8bận tâm dcô nữa, dhắn hung 7fhăng động, 1nước dịch 2của cô theo9động tác 5kịch liệt c6của hắn, b0không ngừng 2chảy ra ngoài, 8rơi xuống90sàn nhà, csau một hồi 09chảy xuống femột bãi fmật dịch btrên mặt 3đất.

Kích cbthích như avậy, khoái 71cảm như 1vậy sẽ 56nhanh chóng bekhiến cho becô lên đỉnh.  Co rút, mềm 98nhũn, cô fnằm úp sấp 5dtrên ghếfcsofa, thân cthể mềm 01yếu vô lực.

Trình 3Dịch Dương erút ra từ 03cơ thể đang 18co rút của 5ccô, trên 9ddục vọng 3đỏ tím bedính đầy 1dịch sáng 1trong không cangừng rỏ 40xuống. Hắn 28ôm lấy 36cô thả lên fgiường rồi 4đè lên 3cô, nâng 58bắp đùi 8cô để trên acvai đi vào d9lần nữa. 

"A. . . . . ." 9Khoái cảm fđột kích 0lần nữa, 3dcô khóc ngâm 0enga, ngón18tay nắm ra cgiường phía 5dưới thật 3dchặt. 

Trình cDịch Dương 7đứng thẳng edậy giữa 42hai đùi cô, 1ánh mắt 61sắc bén canhư chim ưng 42nhìn chằm 26chằm vào 5cnơi đang 0bkết hợp ccủa hai người, 61tiểu huyệt ccủa cô đỏ cdtuơi xinh 5đẹp, cánh ahoa thịt dnon mềm mại alộ sắc 62màu hồng 6phấn theo 5sự rút ra f3của hắn, 6mà khi hắn 89đi vào lại 8bbị che đi, b2cứ ra vào c1như vậy, 53cánh hoa đáng84thương cứ atheo đó mà 6đóng mở, 7từng tia 0dịch theo a7dục vọng 15của hắn adkhông ngừng dtrào ra làm 2hạ thể 1của bọn 8họ trơn ftrượt.

Loại 5cảnh tượng 6tràn đầy 0ehơi thở edâm dục cnày mỗi 2flần thấy e3sẽ khiến 4dhắn kích aeđộng không 7thôi.

"A. .. ." c4Thẩm Kiều c8không thuận 60theo quay người, 9không muốn2nhìn thấy chắn nhìn 4echằm chằm 4vào nơi đó 2của cô, 78cô phát hiệnehắn có thói 2quen này, 7mỗi lần 60ân ái đều btỷ mỉ quan bsát chỗ 5kín của 8cô, ánh mắt 2nóng rực a4như vậy 5cho dù cô 9là người 2blớn mậtfcũng không bchịu nổi.

Hơn 3fnữa, theo 85tầm mắt 00của hắn, 2fcô cảm giác 81được hắn 38đang trởb4nên lớn a6hơn hơn tráng fkiện hơn 6trong cơ thể a4cô, trướng 8khiến cô46muốn nứt 53ra.

Thời 28gian dài ở 4vào thời 6điểm này abmất đi ý cnghĩa, hắn 35kéo dài sựbbchịu đựng 87đến tận c0cùng, để ccho cô kéo 1dài trong dcực độ abtrong khoái bcảm bay 04lên cao trào, bthời gian 47dài cọ 6xát khiến c6cho chỗafkín của 5fcô thực 6ađau nhưng 9hắn căn 6fbản không ecó ý định 0ra ngoài.

"Chồng 0à, ưm, chồng. . . . . ." a6Đôi mắt 0trong suốt dmang theo 3ý kiều dmị, thanh bdâm mềm 7mại mỏng 2manh, hông 5cô chủ 6dđộng uốn35éo, nâng d8thân thể 17lên nghêng a2hợp với 2hắn, theo a6hắn đâm bvào cô lại dxoắn thật 45chặt khiến 9hắn thật 90muốn ra.

"Cô 0gái này." 1Hắn bất 80đắc dĩ 2dthở dài, 53nhìn cánh 4hoa kiều d4diễm đã40thoáng sưng 9đỏ, biết cdthời gian 7adài ân ái 01đã khiến dcho cô chịu5không nổi, 5vì vậy 91hắn gia 75tăng tốc 9fđộ điên 1ccuồng động 2cở giữa fhai chân f9cô.

Âm 77thanh nơi 00kết hợp 8của hắn dvà cô truyền 48đến theo 5cđộng tác4của hắn 64càng lớn 46và trầm, 9esau mấy echục lần efra vào, hắn bnằm trên 0người cô 4cmặc cho bfkhoái cảm bbao phủ 1mình. Thẩm 2Kiều nặng 7nề thở 4gấp, nhịp 63tim giống d7như muốn a1nện vào 9lồng ngực,cada trở nên dnóng đỏ, 6toàn thân dbvô lực.

Trình 8eDịch Dương elật xuống 9atừ người 71cô, nhìn ccô mềm brũ, lượng1cdịch hắn 5bvừa bắn 3vào cơ thể acô lẫn 4vào thủy 79dịch từ d8từ chảy 6ra trong cơ 23thể cô, dnơi cửa 06động thần fabí hơi lộ 2fra màu hồng 3fphấn và7bdính chất flỏng màu d6trắng, cái 58cảnh đẹp 85dâm mỹ 9enày lại bkhiến cho bbbụng dưới 5của hắn 8nóng lên. Bọn họ d2thống nhất 4achung, trong19vòng vài 3dnăm sẽ 4ckhông có 4acon nên trừ dđêm tân 24hôn vào 4elúc khác56hắn đều 7flàm biện acpháp phòng 5tránh, chỉ falà sau khi edhắn biết akỳ sinh 4flý của 56cô vô cùng cchuẩn xác 03liền lựa 6chọn kỳ ean toàn làm2biện pháp engừa thai, b6hơn nữa dehắn vô 2cùng thích 88cảm giác 66hai người 0không có ffbất kỳ c0trở ngại 6nào, loại 14cảm giác 0này chỉ 7fcó thân30là đàn 96ông mới 45hiểu. Thật 3là, thế 8enào cũng 8yêu không bđủ, đángf6tiếc, hôm e0nay cô thật 4sự mệt 29mỏi, nhìn 8quầng mắt dcô hơi thâm1liền biết dftừ khi hai 25người tạm e5biệt, cô enhất định f8nghiêm túc cftrong công 4việc, ít 16ngủ cho 9nên hôm b1nay hắn fekhông đành 2blòng khiến dcô mệt e5mỏi thêm.

Đứng 46dậy đi 2ađến nhà a8tắm chuẩn 0bị, ý định feđể cho 4acô tắm 5athoải mái f1một lát, e2quay trở f7lại ôm 15lấy cô 7eđi tắm 17mà cô đã 0sớm ngủ 3fsay mặc 7hắn định 4đoạt.

Hắn 46nhẹ nhàng 0ấn xuống famột cái b5hôn ở môi 3cô, khóe f9miệng nhếch 7lên một cnụ cười, 20đây là 61vợ yêu 15của hắn, dduy nhất 88chỉ thuộc1về một f3người là 38Trình Dịch 1Dương mà 2thôi. 

Chương 66.2



Theo 2công tác 5đầu tiên ehoàn thành 42xuất sắc, 56Thẩm Kiều cbắt tayf2vào làm bdviệc, đơn 9đặt hàng e6từ từ benhiều lên, 5uy tín ở 13ngành nàyaphải được 16tạo dựng dctừ tích 0lỹ dần 52dần, hơn 1nữa thực 7dlực của acô đã được 0chứng minh, 7từ những 6việc nhỏ csẽ mở ra e6cục diện 86lớn hơn,74càng ngày 69càng nhiều 7người tìm e9tới cô hi fcvọng cô fgiúp thiết 5kế nội ethất cho a6họ.

Cô 7ở trường 7học thành btích rất fcưu tú, các 4giáo sư thường 61khen cô có 44tài năng 21thiên phú. Hiện tại ecô một mình c0làm công 9việc mìnhc5thích, mỗi 2fngày đồ 1fhọa, hạnh 25phúc vô cùng, 2cực kỳ 9hài lòng evới cuộc 6sống hiện 1tại.

Có dđối tác 2ở Đài 2Bắc, cũng 0có ở tại 3Miền Nam, d0may mắn bây 2giờ xã hội 1fthông tin 4phát triển, 6chỉ cần 8có máy vi 74tính là có athể hoàn83thành công 6việc ở 63nhà. 

Bận drộn cả dfbuổi sáng 7ethêm nửa cbuổi chiều, 7ccô khép lại 77laptop, nhẹ 1nhàng đấm 2đấm bả 9vai ê ẩm, akể từ tìm 48được công e8ty lắp đặt1lý tưởng, 60cô cũng không 8ecần phải atự mình f2đi giám aasát, chỉ 5cần đưa 40ra bản thiết 41kế, bàn bbạc thống 11nhất cùng 8công ty, thì 0tất cảb5đều không 3dthành vấn 2đề. Như 4vậy, lượng 0ecông việc dcũng giảm cđi rất aanhiều, hơn anữa cũng 1không cần 6xa Trình Dịch cDương quá 0flâu.

Khóe bmiệng khẽ 9mỉm cười, 2rót cho mình 8một ly trà 8dnóng, đây 62là hắn làm 9cho cô từ 0bbuổi sáng, 4cđể trong ephích nước 0dnóng nói 57là mùa đông fuống cái denày vừa 3dấm dạ b4dày lại 6khỏe mạnh.

Từ 4ftừ uống a2hai ngụm crồi nhìn 77ra ngoài cửa asổ, thời 0dgian trôi ecqua thật 9alà mau, thời dđiểm bọn 2fhọ kết 0hôn là vào bftháng bảy e3nóng nực 8amà giờ đây 9đã bước 7sang tháng 24muời hai, f2đã năm 0atháng trôi60qua, thì ra c0bất giác a1họ đã chung c7sống với 0nhau được 3gần nửa6năm.

Không b6thể không 05thừa nhận, 2cquyết định 50ban đầu 0ekhi gả cho behắn là do dcó chút giận 3dỗi và nản 6chí. Nhưng dgiờ cô cảm e7thấy trong2lúc vô ý 4cô đã chọn 8acho mình ông 98chồng tốt e7đến chín 1achín phần5trăm, còn 7một phần 6trăm không 1bhài lòng ablà do hắn emỗi ngày 9cứ dùng 7khốc hình 7bắt cô chạy 7bộ, tuy mệt eechết đi c0nhưng thân 80thể của 9cô đã thực 8sự thấy 1được hiệu 3quả của e9nó. Thân dthể cô bây 76giờ khỏe cmạnh hơn 8trước kia f5rất nhiều. Đoạn đường 9elên núi thật 5edài nhưng f8cô càng ngày 5càng thấy 01nhẹ nhàng, 7sắc mặt 67hồng hào,1thân thể 51hoạt bát, 84ngay cả mỗi 4lần mẹ 79cô thấy 33cô đều adnói khí sắc59của cô thật 8dtốt, khẳng c7định chắc 7cchắn rằng d3mỗi ngày 88Trình Dịch37Dương nấu 20nhiều đồ 04ăn dinh dưỡng 6fđể nuôi 6bcô béo trắng. Có thể nói frằng tuy 65mẹ cô không b2ở bên cạnh 90hắn nhiều, 90nhưng bà 2lại hiểu 0drõ con gái bmình, biết bcô tuy là a4gái đã có 8achồng nhưng 9asẽ không 7chịu thay 91đổi thói 7quen ngón 1ctrỏ không c9dính nước, atất cả4mọi chuyện 3ctrong nhà 2fchắc chắn 28là do Trình 0Dịch Dương c3làm. Đôi5clúc cô nghĩ, abhắn nam tính 8mười phần c5như vậy, 7những việc 86kia đều0dành cho phụ 4nữ liệu 4btrong lòng a2hắn có mất 0hứng hay 86không? 

Ừm, 2nhớ lần 0đó, cô dđã thật f2hỏi hắn, amà hắn đang c3vo gạo xongb8chuẩn bị 5nấu cơm 37nghe vậy cchỉ nhàn e8nhạt trả 9clời: "Việc e8nhà có phân 17giới tính f2sao? Anh không fnghe nói là c2đàn ông 9thì không 9làm được c7việc nhà, adanh chỉ 2biết là d7để em làm 8eanh thấy 9không nỡ."

Tất 49nhiên, kết 11hôn thời 9dgian dài như fvậy, đó blà câu nói fdgiống như9là tâm sự 2duy nhất 3bmà hắn nói. Cô nghe xong dngay lập 50tức liền36ngây ngẩn cdngười. Hắn fnói xong lại 7tiếp tục cclàm việc, 8vo gạo, nấucdcơm, rửa carau, thái 7thức ăn, 04làm nóng cchảo nấu cnướng, một 7loạt động 21tác vô cùng 8thành thạo, 1vô cùng lưu 4loát, thì bra anh khí 08và đẹp 21trai của dfđàn ông e8khi ở phòng e5bếp nho nhỏ 3cũng sẽ 0không mất 2đi được. 

Hôm 3đó, cô f2cứ đứng 2engây ngốc 35ở cửa 8phòng bếp 45nhìn hắn, b4trong lòng 51tràn đầy 0thứ tình c6cảm phức 61tạp không bthể gọi etên được,3ckhông dùng bngôn từ 81hoa mỹ, không 7acó hoa tươi 35và nến, 1chỉ có ởftrong phòng 6enhỏ vỏn 2vẹn mấy admét vuông, 0bgiữa tiếng e0máy hút khói 0rầm rầm, 3cô lại cảm 6thấy có c8một loại 8bcảm giác eđộng lòng datừ nơi rất ecsâu trong aatrái tim mình. Giống như 8âm thanh 4nở rộ của85đóa hoa, 3rõ ràng và 7động lòng cfngười.

Nghĩ 74đi nghĩ c9lại, đột 3nhiên cảm 2giác được 3mình hình bdnhư rất acnhớ hắn. Lấy điện 1thoại di 02động ra, d5do dự có 7cnên gọi c0điện cho f2hắn hay không, 1bthành thật c5mà nói, bọn ahọ không d7giống như 8một cặpd7đôi yêu 6nhau, một b1ngày phải 3gọi đến 1chục cuộc 4điện thoại emới thỏa 6mãn, trừ ckhi có chuyện, anếu không 86bọn họ ccsẽ không 4ctùy tiện cgọi điện c6thoại. Hơn enữa cô cũng dbbiết, trong 9lúc làm việc 23hắn vô cùng f9nghiêm túc, 5không thích ftự nhiên 02bị quấy 8crầy, như 61vậy cô có 15nên gọi 9dhay không? 

Chiếc 52điện thoại fmỏng dính 17nắp trượt 8cứ trượt 4lên trượt 7xuống, côcvẫn chưa eequyết định fxong. Đột 02nhiên màn 5fhình sáng 09lên, tiếngfbchuông nhẹ adnhàng cắt 2đứt suy 92nghĩ của 8acô. Nhìn d4trên điện adthoại là ebạn tốt 81nhiều năm 8Đỗ Thanh 99Dương, cô 6vui mừng avội vàngefnhận cuộc c7gọi.

"Thanh 0aDương."

"E 5hèm, Thẩm bđại tiểu fthư, Trình aphu nhân, 6cô rốt cuộc achịu để eeý tôi sao?" 0Âm thanh 98dễ nghe của f6Đỗ Thanh fDương từ 7trong điệnathoại di 2động truyền 12đến.

"Haizzz, 31bà cũng biết 9gần đây bacông của atôi việc 23khá bận drộn, không ecó nhiều 74thời gian, fbthật xin 9lỗi nha." 3aÁy náy không bcdứt, Đỗ62Thanh Dương 96là bạn thân 8của cô từ ethời học 1etiểu học, 00lớn như 7vậy nhưng 6cô chỉ có 9emình cô ấy flà bạn tốt bthôi. Mặc 9adù tốt nghiệpatrung học f8xong là đi 6cnước ngoài 4nhưng liên elạc thì a1chưa bao giờc3cắt đứt, 6hằng năm 05về Đài fLoan cũng 6asẽ đi chơi 7cùng nhau, a3tình bạn e5của hai người 45càng lâu 1càng bền dechặt. 

Tính c0tình của cĐỗ Thanh eDương và 0dThẩm Kiều dfkhông khác 54biệt nhau 0flắm, hai bngười ở aachung một 3chỗ đều 31sẽ chơi 9erất điên 8cuồng.

"Dám 26hỏi hôm fcnay Thẩm a3tiểu thư 6có thời e8gian để 7ra ngoài gặpfbạn cũ hay a6không?" 

"Ừm. . . . . ."

"Nếu d2bà mà nói 1akhông có 60thời gian 4thì tôi sẽ 53tức giận ađó." 0Đỗ Thanh 94Dương lớn atiếng dọa c3người, ngẫm 0lại xem, b6từ khi Thẩm1cKiều kết ahôn đến c1bây giờ, 2trên cơ bản 14là không 21có thời 2gian tụ họp, 1fngay cả đi 23uống café 52cũng không 3fcó, bây giờ 03sao Thẩm caKiều còn d7bận hộn 7người mỗi 5ngày kiếm cđược tỷ abạc thế?

"Trêu 4bbà đó, đúng 5lúc hôm nay 4đang rảnh, acó thời dgian." 

"Được, 3mấy giờ 9bsau gặp ở fchỗ cũ."

"OK!" ffSảng khoái 9đồng ý, adsau khi cúp dđiện thoại, fbThẩm Kiều 79thay quần f0áo khác, d5liền lái 9axe đi đến f2chỗ hẹn.

Phụ 08nữ hẹn banhau dĩ nhiên 56không thể 8bỏ qua dạo 42phố mua đồ,7điên cuồng bshopping. Sau bbốn giờ 05đi dạo 00phố, trong f0tay là đầy00chiến lợi 6cphẩm, ngồi 45ở quán 5ccafé, uống 7một ly cà ddphê thơm, 8ăn xong bữa f5ăn đơn 90giản rồi 2nếm vị 99ngon của dđiểm tâm 7bngọt đểckhao thưởng 66sự vất 36vả của 2mình.

"Ôi, cathật rất 0lâu chưa 4ctới nơi 3này ăn, vẫn 9bngon như vậy." aThẩm Kiều 37ngậm muỗng 9nhỏ, hương 0vị ngọt 7ngào của dsữa đặc devà kem của 04bánh tràn 89ra trong miệng, 08cô thỏa 3mãn từ từ 40nhắm mắt.

"Đúng 4dvậy." a9Đỗ Thanh bdDương dùng 46sức xúc 2kem, ăn cực e3kỳ cao hứng.

Họ bahợp nhau dchính là bchỗ này, ecùng thích 7thức ăn 43ngon, thích anáo nhiệt, 6trời sanh 1cuồng nhiệt 91với việc 06mua đồ, 71cho dù đi ebdạo cả00ngày cũng 1sẽ không 5dbiết mệt.

"A 22Kiều, nghe 58anh trai tôi c0nói, bà đã adđược lên e8thiết kế 72chính, hợp45đồng rất e7nhiều sao? ebAnh trai của 20Đỗ Thanh cDương là 88Đỗ ViễnbeDương rất e7hiểu rõ 2công việc 10của Thẩm cKiều, đơn 4giản vì 7anh ta mở 1công ty nội a6thất, mà 0bchuyện hợp c3tác Thẩm 5Kiều đều 0tìm đến0anh ta thương 9lượng, cho 26nên anh ta 8hiểu rõ b8công việc 5của cô vôccùng.

"Ừ, ccòn phải 2cảm ơn bà 8bgiới thiệu 0bcông ty anh 5bà cho tôi, 7bnhư vậy8làm tôi nhẹ eđi không f8ít việc." dCô xúc bánh 7fngọt trên 9đĩa, trước 48đó hai người fđi dạo dphố nói 63chuyện toàn 58là chuyện 9riêng của 46con gái, không ffbàn đến 8đề tài 59công việc f9nghiêm túc 49này.

Đỗ aThanh Dương 6phất tay: 24"Dù 87sao bà tìm banh ấy thì 6anh ấy mừng 1bcòn không cekịp đấy. Chỉ là anh bấy vẫn 4oán trách d1tôi là có9bạn tốt d0xinh đẹp bdnhư vậy 26nhưng không egiới thiệu fcho anh ấybatrước, hại 9anh ấy giờ 0anuốt hận d9không dứt."

Thẩm aKiều nháy 7mắt xinh 9đẹp: "Hiện b2tại cũng akhông muộn a3nha, bà cứ f5nói với e2anh trai bà, 3dbảo anh ấy 9đến tìm 2tôi."

"Làm fơn, cái fđứa này, b4không cần 51phóng điện 6dvới tôi." 5Đỗ Thanhd7Dương không fchịu nổi cbxoa xoa cánh 3btay nổi da cgà của mình,7"Loại 87người có bhình dáng 0như bà, đàn e9ông nhìn fthấy trái 32tim làm sao 7chịu nổi? eChồng bà 7thể lực 2tốt chứ?"

Thẩm 1Kiều để 2bmuỗng nhỏ 7xuống, nâng 02má lên: "Dĩ 13nhiên, mỗie0ngày hắn fít nhất daphải chạy 22mười nghìn 0amét, như bvậy, mới 5miễn cưỡng bfthích hợp, canếu không, ctôi đã sớm 5đổi hắn cđi, đổi 26làm chịbfdâu bà rồi." 

"Tôi 29thấy Trình a1Dịch Dương 8là người 2ađàn ông 76nghiêm chỉnh 4khẳng định d5là không aethể chịu c5nổi bà, 16nhưng mà 7kết hôn ađến nửa dnăm vẫn ddchưa ly hôn. Ôi! Thẩm 91Kiều, bà b7đã sáng e2lập nên 4kỳ tích 03đó." 

". . . . . .  Vậy sao?" 50Thấp giọng 7cười, sóng 85mắt lưu d5chuyển nhìn fevề phía c2bạn tốt: c"Vậy abà có muốn eetôi giúp bbà sáng 2lập kỳ 2tích? Tôi11sẽ gọi 92điện cho fdbạn trai 6bà, nói 63là Thanh 19Dương không 6dhài lòng5về biểu fhiện của dbhắn, định.........."

"Hô, 22tôi nhận a5thua." 3Đỗ Thanh 5Dương giơ f4tay đầu 4hàng, cô ctự nhận 8miệng lưỡi ekhông đủ 4cay độc, fdđấu không 23lại Thẩm 58kiều, hơncnữa cô 78gái này 4dto gan lớn 64mật, nói cdthế nào dccũng không 9thấy xấub8hổ, ngược 7lại là 5cô, muốn 9giễu cợt d9Thẩm Kiều ethì chính 6bcô cũng5đã không 4thể chịu 6nổi.

"Không 1cần nhanh 8nhận thua 93như vậy 2cchứ. Bạn 95trai bà lịch 6sự như99vậy, chắc dkhông phải 7là đối 1thủ của abà chứ? abNhư thế 33nào, có61muốn tôi b8truyền thụ 3mấy chiêu bdtrong khuê 53phòng bí eathuật cho7abà, có thể 0tóm được 3chắn?" 

"Không cacần á!"

"Nếu fkhông bà 35gọi hắn ađi tìm chồng 6tôi, huấn 71luyện hắn 9một tháng, 8bảo đảm 2có thể aphục vụ fdbà đến 6hài lòng 32thì thôi."

"Phốc!" feNgụm cà efphê cứ 3thế phun 21ra từ miệng 32Đỗ Thanh 9Dương, mà bđầu sỏ fgây nên 2vẫn cứ d0thong thả 5cầm khăn 7cgiấy tỉ 3mỉ lau,15"Thanh bDương, bà 3ccũng quá f1không cẩn 1thận, nơi bcông chúng 7thất lễ d1như thế bcoi chừng 0bác trai 7bác gái 9athấy sẽ btức giận."

Hai 1cụ Đỗ cgia cũng 7là giáo asư nổi dtiếng, dòng 0dõi thư 0ehương thế2gia, gia quy c2của nhà 8Đỗ Thanh f0Dương không 5nghiêm khắc 42như Thẩm egia nhưng 07cũng rất ađáng sợ. Bọn họ e7được giáo 8dục lễ afnghi quy củ fflàm sao là 4dđối thủ 1của Thẩm d0Kiều, đôi c4ba lời làm 4cho mặt4cĐỗ Thanh 05Dương đỏ 4bừng, trợn 6emắt nhìn: 62"Thẩm c6Kiều, tôi 1muốn gọi 63điện cho 0cchồng bà avạch trần 7bộ mặt 4thật của 9ebà."

"Ôi, exin à." 05Thẩm Kiều 8lấy ra điện d9thoại di 1động, đưa 2dcho cô: "Có5muốn tôi 8giúp bà 7nhấn số ađiện thoại?" 

Người 79này! Đỗ 6Thanh Dương 05sững sờ 29lần nữa, fccoi như cô 52ác hơn!02Cô nhận fthua, "Được 95rồi, được 1rồi, bữa anày tôi 12mời, vậy 6được rồi7chứ? Bà 17tạm tha 7cho tôi, 2Đại Tiểu 4Thư."

"Ai, 6làm sao không ebiết xấu fhổ vậy, 2elúc đầu a1bà không 7cphải nói4bữa này 9clà mời datôi sao?"

"Là 4chính tôi avô cùng d6muốn mời 55Thẩm đại 5tiểu thư căn cơm, 1ngài có 2thể nể 1emặt là cđại vinh chạnh của etôi rồi, 6nếu là f0ý muốn d3của ngài cthì tất fnhiên tôi asẽ phụng 8bồi. Đỗ 4dThanh Dương 6nói xong4mấy câu 33đó liền cnghiến răng 0nghiến lợi.

"Ai, 6cnhư vậy 4dnếu tôi etừ chối 4fchẳng phải 07là rất e2không nể 5mặt bà?"1aThẩm Kiều abcắn môi, f2mặt phân 2vân, "Vậy. . . . . .  Được rồi."

Cái 2gì? Còn 2được nữa fchứ? Đỗ 5eThanh Dương 7thiếu chút 3nữa phun0một một 2cngụm máu adtươi ra bngoài.

Sao 8cô lại 0quên, Thẩm 2Kiều luôn d6luôn đều cblà miệng flưỡi bén8cnhọn, qua cbnhiều năm 15như vậy, 73cô chưa 81bao giờ 5nói thắng 01nổi. Nhưng a4mà nói thật, dtính khí 12Thẩm Kiều 8cũng không 56tệ lắm, 5nhất là 08đối với fabằng hữu, fngoài nói 89giỡn, họ ctrên căn 77bản không 6khúc mắc cchuyện gì 4cả. Lần 76này, bị 9Thẩm Kiều 55nói đến a0mức độ adnày, thật fđúng là 7ehiếm có.

Cô 4ấy. . . . . . 

Đỗ 46Thanh Dương 02chợt có dhận ý, 7bộ mặt 2cười tà d7ác, đưa fmặt về4phía trước, 0a"Thẩm 2Kiều, không 58phải bà 69đau lòng 98vì tôi nói eachồng bà 7cho nên đang 5agiúp hắn cbáo thù 97chứ?"

Thẩm 7bKiều ngước dmắt nhìn 7acô.

"Ừ, a7thì ra là 09như vậy, 6fcó người 63động lòng." 6Đỗ Thanh 79Dương cườifvui vẻ, 4giận hờn c0trước mắt 19tan biến b8hết.

Thấy dThẩm Kiều 27mở miệng 1muốn nói, acô lại 3nghĩ tới 91sự thảm 37hại của 41mình vừa earồi, liền 5vội vàng 0ađứng lên, ed"A, tôi 40muốn đi 1toa lét rửa 0tay, xin lỗi 7không tiếp cađược nha."

Điềm 56tốt bắt 3được là dtốt rồi, 1không nên e2đấu tới 46cùng nếu d6không người d3thua thiệt 1bsẽ là Đỗ e9Thanh Dương adcô. Đối 5với những fcô gái thông 3minh thì 4chỉ cần 5nói một 1chút là d9được rồi, anếu không 1bsẽ phản 3ahiệu quả. 

Thẩm f2Kiều ngồi 30đó một f6mình, vẻ 56mặt mất ehồn.

Cô 64động lòng a5sao? Vậy e2sao?

Chương b7.1



Về ađến nhà 7bđã gần 8amười giờ, 45vốn Đỗ 0Thanh Dương 9còn muốn 5hẹn cô 7đến Night dClub mà họ c9thường 43đến để 6dchơi liền 0bmột đêm 12nhưng Thẩm b0Kiều nghĩ 1ngày mai cần 3cphải xong cabản thiết 6kế liền 27cự tuyệt.

Chiếc 16xe màu trắng 64dừng lại atrong garage 99chợt thấy 7xe của Trình3Dịch Dương 87đã để 9ở đó từ blúc nào. Cũng đúng, f8thời gian d3này hắndchắc chắc ađã sớm cbvề rồi. Cầm túi 33đồ trong e9tay, tâm tình cvui vẻ mở 1cửa vào 5nhà. Trong f0nhà các bóng 6dđèn được 3mở lên sáng a3rực, vừa 2nhìn qua đã cthấy Trình 87Dịch Dương 3mặc đồ 5ở nhà, 4engồi trên24ghế sofa dđọc một faquyển sách 75thật dày, fim lặng, e7hơn nữa brất bình65thản.

Nhìn ethấy cô fbở cửa, 63chỉ nhẹ 9nhàng hỏi 1một câu, 7c"Đã 33về?"

"Ừm." 9Cô trả lời, dcbước chân 68nhẹ nhàng a7tiếp tục 50đi lên, 0ở nơi khúcc2quanh chuẩn 0dbị lên lầu a5chợt thấy 85trên bàn 59ăn ở trong abphòng ăncvẫn để 12nguyên bát f3đũa thì 3bbỗng chốc 4dừng lại.

Trình 6Dịch Dương 3khá thích 6sạch sẽ, f9tuyệt đối 1sẽ không bđể thứcd1ăn đã ăn 4xong dư lại 4trên bàn 8fkhông dọn 6dẹp. Như 5dvậy, những6thứ này. . . . . .

Cô eđể túi eđồ xuống, 59trở lại aphòng khách 5flần nữa, 6d"Dịch 87Dương."

"Ừ?"

"Thức 35ăn trên ebàn. . . . . ."

"A, 7eanh nghĩ 1là buổi dtối em sẽ dbvề nhà ăn 8bcơm."

Cảm 4giác áy náy 3xông lên fđầu, cô 60cúi đầu, 6thì thầm f4tỉ mỉ: 7"Hôm8nay Thanh Dương 4ahẹn em đi 5ra ngoài dạo f0phố, bọn eem đã ăn7rồi."

"Thì 9ra là như acvậy." d0Hắn để 5quyển sách 5etrên tay xuống, 45"Như 4vậy anh sẽ 8dọn dẹp 8bàn ăn vậy."

"Anh. . . . . ." 21Cô nhớ tới 1những thứ 7trên bàn 9kia còn chưa 4có ai động cđến, "Không 0phải là e3chưa ăn đó 2chứ?"

"Anh 1muốn chờ 5em về nhà 4băn chung."

Như 3bvậy, hắn 6còn chưa 70ăn cơm? 93Lần này a5không chỉ 8là cảm giác5áy náy, a2cảm giác 3đau lòng dtừ sâu trong fflòng cô thẳng 92tắp xôngclên, hít 9một hơi e0thật sâu, damới có thể 8nói: "Anh 0vẫn đợi 8em?" Hiện13tại mấy 94giờ rồi? c7Hơn mười 97giờ, sắp a8mười một 6giờ rồi, 3mà hắn còn33chưa ăn cơm?

"Không 83có gì, dù 7asao cũng không ccđói lắm." bHắn dọn 6dẹp bát 64đĩa trên e5bàn rồi 34đáp.

Cô 31nhìn thức 0căn trên 75bàn, cá kho btàu, sườn a4xào chua ngọt, 2bđậu xào, acòn một 7abát canh bắp dfnon, ba món 01đơn giản 9và một món5canh nhưng 8dđều là bmón cô thích f0ăn.

Cô enhớ tới 03mình kết 0chôn thời bgian dài như c7vậy, thức 2ăn xuất ehiện trên 9bàn ăn đều 85là sở thích dcủa cô. Cô cho tới 2bây giờ 97của chưa7nói với e6hắn mình c9thích ăn 67hay không e9thích ăn 8dmón gì, nhưng 6mà hắn lại 5rất rõ ràng 0asở thích adcủa cô. Điều này e9chứng tỏ 5cái gì? Cho2tới bây fbgiờ đều 24biết hắn 9blà một người dbđàn ông b4tỉ mỉ hơn fnữa rất21biết săn bsóc, chẳng 0qua cô thật fblà không 22ngờ hắn flại tốt a3với cô như 01vậy, tốt 4quá khiến d4mắt của 9cô có cảm cgiác cay xè.

Xúc 63động, đột 39nhiên liền 78đi tới, bfcô tiến 6lên, dùng 3bsức ôm hắn 1dtừ phía 1asau, đầu 64ngón tay ôm 99cái eo biền cachắc thật 1fchặt, "Thật bdxin lỗi, 0thật xin 8lỗi." 81Luôn miệng 4nói xin lỗi bvì cô đã 10quá tùy hứng 1và không cđể ý đến a3hắn. Cô 16luôn luôn c3làm theo ý 8mình, là 7người tự12do tự tại, 07cho đến 1bbây giờ 9cũng không f2để ý rằng a2cô đã quên fdmất mình 73đã kết 5ehôn thì tự 82do và mong b0muốn của aebản thân csẽ phải5giảm xuống 03một nửa. Cho nên hôm 35nay hẹn Thanh 4Dương côacũng không 68nghĩ đến 6cphải nói 0cho hắn biết, echỉ nghĩ 18khi hắn về9enhà mà không fcó cô ở 3đây thì 2dchứng tỏ c0cô đã có 17chuyện đi bfra ngoài. 

Cô 20thật là fkhông ngờ, 77hắn lại 14đợi cô 1fcùng ăn cơm, 5thậm chí 0đợi đến 4sắp mười 3một giờ.

Nhưng ccô về đến ebnhà, hắn 93không có bemột câu 6chất vấn, bkhông cóbmột câu c7trách cứ, 0echỉ lẳng 3lặng dọn 7dẹp bát 59đũa, hắn cbao dung cô 14như vậy, 3sao cô không 5khỏi đau dlòng?

"Được 1rồi, sao 6phải nói 84xin lỗi?" 2Trình Dịch 10Dương bỏ e3bát đũaaxuống, vỗ 5bnhẹ bàn 3tay cô.

"Về f3sau em đi 4ra ngoài, 5bnhất định 2gọi điện 3athoại nói 2với anh một3tiếng."

"Ừ."

"Nếu c0như mà em 5có trở về 13ăn cơm, ecũng sẽ 3nói trước 7nói cho anhabiết."

".. . . . .  Ừ."

"Về 7sau không 0ccó sự tình 6đặc biệt, 5eem nhất định 8ở nhà chờ 5anh trở 8avề cùng anhau ăn cơm."

"Được."

"Chồng 4cà . . . . ." Cô aadịu dàng 6gọi, mấy 50phần làm e3nũng, mấydphần xin 84khoan dung.

". . . . . .  Ừ?" 4Trong ngày 2thường, f6cô chưa bao 3giờ sẽ f6gọi hắn 4là “Chồng aà”, trừ 40khi kích tình ecở trên agiường. Cho nên, chỉ 1cần một1ctiếng "Chồng 4cà" đã f2khiến cho dhô hấp của bTrình Dịch 19Dương ngừngflại. 

"Anh 0xoay người, 33có được 40hay không?" 53Thanh âm vừa c8nhẹ vừacmềm, là 9cđàn ông 2tất cũng 27không ngăn 2bcản được efthế công 1cnhư vậy.

Trình 42Dịch Dương 14quay lại 5anhìn cô, 85đôi mắt 3cô trong suốt, 3lả lướt1như sóng.

Nhón 3chân lên, fkhẽ hôn 2nhẹ lên 9cmôi hắn: 9e"Anh, 1thật không eđói bụng, 2sao?" dHơi thở 16thơm như 4hoa lan, phun 72nhẹ trên 97môi hắn,1nóng bỏng 72muốn châm elửa.

". . . . . .  Ừm." eHắn trầm 0mặc tựa 83như tròng 16mắt sâu e7của hắn,0bvẻ mặt 3coi như là 6bình tĩnh.

"Như 5vậy, để 99tỏ lòng 70áy náy của aem, em tắm cvới anh, 6có được6hay không?" ebThân thể 83xinh đẹp 6liền cọ fxát vào ngực fhắn, đôi dvú mềm mại e0đầy đặn 6nhẹ cọ 64vào lồng 74ngực cứng brắn. Cọ 3fqua lại trên 4engực, bàn 7tay từ từ 00đi xuống, ecách quần 53nhẹ nhàng 3đụng vàobdục vọng 3đã cương 3elên: "Lấy 95tay giúp anh enha?" 

Đưa era đầu lưỡi 02phấn hồng a4nhẹ liếm 1cằm hắn,nếm b3vị mằn a5mặn nam tính, 0dmột cảm 64giác khiến 5cô động 65lòng không ddứt, "Hay 2là anh thích fem dùng miệng?" 

Tay 9của cô cách aquần vải 8bcâu dẫn 1trêu chọc cacái vật 47nam tính khiến 2nó ngày càng c1kích động ecứng như 57sắt, về dphần dùng 4miệng để flàm gì tất enhiên đáp 34án đã rõ eràng rồi. 

Trình acDịch Dương bđương nhiên 18là đồng 7ý, một 6tay bế cô 8lên, chạy0lên trên alầu như 1điên.

Nghe ccnói, từ eđó về 0sau, Trình a7Dịch Dương 3liền cực abthích tư 4vị tuyệt adiệu khi dbtắm cùng a7của hai người, 5bmỗi ngày 6bsẽ ôm kiều 5thê cùng 51nhau tắm, 08mà mỗi lần fatắm, không 00đủ hai 0giờ sẽ dtuyệt đốickhông ra ngoài. 

Nghe enói nữa, 3từ ngày 6đó về 1sau, Thẩm fcKiều ngày 7ngày ở nhà7echờ chồng 7cùng nhau căn cơm, abộ dáng dakhéo léo 6kia ngay cả7người sinh 80và nuôi cô 0như mẹ cũng 29nói là không 8thể tưởng ctưởng nổi.

Đây, 3dcó tính là emột phương 9diện hoàn 57mỹ?

Phòng 8làm việc 5yên tĩnh, fgọn gàng 00sạch sẽ, fTrình Dịch cDương ngồi cở bên trong, 98cầm công 79văn trong ftay, nghiêm 8túc đọc.

Phụ e1tá Trần d8Chí Vĩ của 2hắn đứng 3ở một 8bên, "Hôm c2nay đội aacảnh sát 5gửi một 89hồ sơ tới 8đây, hình cnhư là Phương 1Đội Trưởng 34nói đến1cviệc liên c5quan người alần trước aanh đã đề 9ccập đến, echính là dtên trùm f8ma túy. Những 7tài liệu 0mà anh yêu dcầu đều 6ở trong 8đây."5eHắn trình a3lên một 3túi tài liệu. 

Trình dDịch Dương 6nhận lấy, 8eđể qua 69một bên.

"Chưa 5tới ba ngày, 7vụ án Hứa 2Lập Uy sẽ 33phải mở aphiên toà,82phương diện ddtài liệu 5tòa án liên 7quan. . . ."

"Việc f4này, trong 7lòng tôi 94có tính toán."

"Đúng 8echín giờ, dKiểm sát e8Trưởng Đài 0Bắc Dương 2aHành gọi 4điện tới 8đây hỏi 8anh về việc 60chuyển công 0atác, bảo b3sau khi anh 6trở lại38thì gọi 8cho ông ấy."

". . . . . .  Ừ."

"Trình c5tiên sinh, canh thật ckhông nghĩ eđến chuyện 7về Đài 93Bắc sao?4aTrước đó fcDương tiên fasinh đã gọi c8điện thoại 03nhiều lần." eTrần Chí68Vĩ thật 2ekhông thể 9hiểu nổi f2cấp trên ccủa mình f1nữa, rõ 10ràng tốtf8nghiệp thạc bsỹ đại dhọc danh 85tiếng của bĐức, nghe cnói sau khi 6hắn tốt 70nghiệp chuẩn c7bị về Đài bLoan thì bên ccĐức đã 5giữ lại abhắn với8mức lương bbkhủng nhưng e2vẫn không 82thuyết phục b2nổi hắn. Trình Dịch 6bDương kiên 78quyết trở 5về Đài 7Loan, ở Đài e8Bắc, Dương 7Hành vẫn 99hi vọng ông 6có thể giữa chắn bên fmình, mấy 38năm sau có fthể kế 06nhiệm vị ftrí của 97ông. Nhưng 4mà Trình aDịch Dương ckhông chút2cnghĩ ngợi 37liền cự 53tuyệt, nhất 82định phải 7ở lại 6trấn nhỏ bnày làm Kiểm a3sát trưởng 2bình thường, ftrừ thỉnh f3thoảng có 1dnhiệm vụ 1giúp đội 6ecảnh sát 05một tay, 1cuộc sống 1bcủa Trình 32Dịch Dương 84rất đơn35giản và abình thản.

Trần 6Chí Vĩ biết 89cấp trên 5của mình 4rất ưu tú, 6ehồ sơ khó d9giải quyếtdnhư vậy 8đến tay 09hắn cũng 0hoàn thành 19dễ dàng, 86hơn nữa aTrình Dịch 0fDương không cthèm quan 29tâm đến 5kẻ đó là 64ai, bất 7kể có thế6lực lớn 3cỡ nào, ccphàm đã 2vào tay hắn bhoàn toàn ekhông cho 96chút tình 2cảm và thể 4diện nào 5dhết, mà e4hắn cũng f1không sợ 76bất kỳ 7ai trả thù.

Suy 9dnghĩ một 5echút, ngay 0cả tên buôn 64lậu súng e5ống đạn bdược vàefthuốc phiện 60trùm ma túy d1Lâm Đống 0cũng không 5fsợ, há lại 2sẽ sợ những 4tên nghị 9sỹ như Hứa 79Lập Uy kia?

"Chuyện 60này, tôi 9bcó chừng 3amực." bTrình Dịch 7fDương mở a5túi tài liệu dkia ra, nhanh 8bchóng lật dxem tài liệu c7bên trong.

Trần 7Chí Vĩ tức dthời gật dđầu, "Ba 99giờ chiều 16sẽ mở 9phiên tòa."

Nhắc 98nhở xong, f6liền lui e6ra ngoài.

Trình e0Dịch Dương 72nhìn tài 03liệu trong etay, khẽ 8anhíu mày. Thật ra7athì những 0echuyện này afđều là aechức trách 9của cảnh 27sát, căn 6bản quan e0hệ với 34hắn không c1lớn, nhưng 7Phương Nhĩ 3Chính thật 20là bạn7tốt, mỗi 8clần gặp 7dkhó khăn f5đều đẩy 3bsang cho hắn, 67nói không 13thể lãng 94phí người 8có năng 4lực như 9vậy. Bởi 9cvì trấn 6nhỏ này dkhông nhiều 1công vụ aalắm, thật d8ra công việc d1coi như là adthanh nhàn, b6cho nên hắn dthường e7xuyên phải 70giúp bạn 60tốt, thỉnh 3thoảng còn a6phải xử cblý vụ án 7Dương Hành 8dnhờ. 

Dương caHành là baân sư của ehắn, lúc 7học đại 1học ở e8Đức, môn 08trinh sát 25tình báo ddlà do Dương 8Hành dạy. Qua nhiều 2năm vẫn avô cùngaquan tâm atới hắn, ebTrình Dịch eDương vốn 6là người etôn sư trọng5đạo, cho d9nên càng f5thêm kính 1trọng Dương 20Hành. Nhưng emà ân sư 3lại muốn 1hắn lên 2aĐài Bắc 01nhậm chức, 3chuyện này 84chỉ sợ b5làm ông cấy thất abvọng rồi. 

Nghĩ f6đến nguyên 8nhân không dđi, đôi 8mắt hắn 52mang mấy 0ephần dịu 8bdàng.

Nhìn 6những vụ 3án dày đặc 3xếp thật 0chỉnh tề etrên bàn, 26hắn âmfdthầm thở 6dài lần eenữa, mặc 5dù không clên Đài bBắc nhưng 5Dương Hành 0fvẫn không 5chịu bỏ c3qua cho hắn, cnhìn văn a5kiện muốn 8chất thành 3đống cao 3lên trần b5nhà, hắn 0có xử lý 6emau hơn nữa, b2lợi hạibhơn nữa 8cũng không ftheo kịp 89tốc độ. Dương Hành 5đẩy nhiều 1việc tới 7tay hắn 67như vậy d5chính là 0hy vọng 19trong tương 7lai hắn 4có thể0fmau chóng 4tiếp nhận 4chức vụ 67của ông. 

Hắn cavuốt vuốt 6dlông mày, 31chuẩn bị 2ftiếp tục exử lý công 9sự, bỗng02điện thoại 47di động 4ađột nhiên 7vang lên.

"Anh 1rể."

"Ừ." 8Thì ra là 6bThẩm Luật.

"Tối 4hôm qua chị 51em. . . . . ."

"Cô 5ấy và Đỗ aThanh Dương 3đi dạo e0phố." aTay trái 7bcầm điện ddthoại di 3động, tay dphải cầm 1bút vạch 7dra trọng 5điểm trên 4giấy.

"Thì clà cùng 9chị ấy, 3dem đã nói 6brồi, anh ckhẩn trương 8quá, chị aem thì có 0thể có 8chuyện gì." cTính tình 2chị gái 13mình thế 6fnào, ThẩmfdLuật hiểu 0rõ cực 8kỳ. Thẩm e0Kiều từ a6nhỏ đến 6dlớn là 0người khôngb6chịu ngồi 4yên một achỗ, yên 5ctĩnh không cchịu được. Bảy giờ 7btối hôm fcqua, Trình 98Dịch Dương 8gọi điện c6thoại cho 3hắn, hỏi 63hắn có6biết bạn 40thân của adThẩm Kiều 4không, hắn cliền biết acchị gái emình nhất 10định chưa 74nói một 2tiếng với danh rể đã 0chạy ra fngoài đi efchơi rồi.

"Ừ, abhiện tại 31không sao."

"Thế atối hôm 2qua chị d0ấy về e4anh có hỏi b0gì hay không?" 46Thẩm Luật3thử dò 74xét hỏi, ehắn biết 8Thẩm Kiều 59ghét nhất 69là bị người d5khác kiểm 0soát, hỏi a7lung tung fnày nọ, bnhớ trước b3kia chị dccó một 0người bạn etrai, bởi bbvì thường baxuyên tra 1hỏi nên 42Thẩm Kiều 8thấy quá6cphiền đã 7etrực tiếp 1cho out. Còn bfanh Trình 1thì thế 0nào đây? 9Với tình 4chuống như avậy chắc 7sẽ rất 8etức giận, fThẩm Kiều dflại là 0acái loạietính tình bhỏa bạo, 83có phải 68đã rất 1ầm ĩ?

"Không 30có."

"Hử?" cfĐây cũng 11là suy nghĩ cbvà dự đoán 1ccủa Thẩm 81Luật, "Sao 14anh nói với fdchị mà 4chị lại 5không tức bgiận?"

"Không anói gì." 9Trình Dịch 8Dương lật csang tài 5liệu khác.

"Ừm, 8được rồi,không 3có gì đâu, 5anh rể, 09gặp lại 8csau nha." 11Biết lờifcủa Trình 6Dịch Dương bđều quý 7cnhư vàng, 3hắn không 86nói thì bcó hỏi a3cũng không 9ra. Sinh lòng fhiếu kỳ 1nặng, Thẩm 3Luật tiếp 7ctục gọi 7điện cho 8angười trong 25cuộc khác.

"Này, bThẩm Kiều"

"Có 0dchuyện nói 4emau, chị 2hiện tại ckhông có 4rảnh." 39Thẩm Kiều 6mở laptop edra, trau chuốt 9bản thiết 37kế lần ccuối cùng, bxế chiều d3nay phải dbàn giao 25cho chủ 3nhà.

"Ừ, bfngày hôm 9qua anh rể bcgọi điện 5cho em, hình 9như khoảng 8chín giờ, danh ấy nói 3bchị không 8có ở nhà, cchị đi 74đâu vậy? a0Hắn vòng34vèo, cuối 17cùng cũng 8chịu hỏi 59điểm mấu f5chốt.

"Mắc 82mớ gì tới 7cem?" bThẩm Kiều 9phiền nhất 8loại vấn fđề này barồi, cô 72đã là người 60lớn, muốn ađi đâu 4thì đi, 2không phải 6là cha mẹ fcô, thì ccô việc 8gì phải cbáo cáo c0với người 2cta? Hơn nữa, 0Thẩm Luật 19còn là em dtrai của 72cô, nào 9có đạo clý em trai ctrông nom 3chị?

"Haizz, cechị không f3cần tức a1giận nha, 20em chỉ lo flắng anh 9rể sẽ 97nói gì chị, echo nên gọi 08điện đến bquan tâm c6thôi."

"Hắn b6không phải 2là gà mẹ." d2Xem nào, 9phòng khách 4cần mở c9rộng một echút, như 87vậy không 5bgian sẽ 55tốt hơn, 32Thẩm Kiều 2arê chuộtebtiến hành 44sửa đổi.

"Em 3chỉ sợ dhai người fsẽ ầm 83ĩ, hiếm d0khi người 29ta quan tâm 1mà chịdlại không echo em cơ 74hội."

"Hắn 73không hỏi 7achị."

"Nói 2dcũng không?"

"Ừ."

"Vậy. . . . . ."

"Em 2ethật phiền." b8Hiện tại fThẩm Kiều dbđã biết 8tại sao fcem trai củad8mình lại 1không chịu 8làm đại d2luật sư amà lại 18đi mở cái 43văn phòng74thám tử 2akia, vì hắn dathích xem dbchuyện bát 86nháo. Xem 0ra khôngahỏi ra hắn c2cũng sẽ 3ebiết, cô 2cũng muốn 48kết thúc 7cuộc điện c6thoại sớm, c"Hôm 6qua chị e9trở lại, 8anh ấy một 4ecâu cũng f1không hỏi.  Chỉ là 5đã khuya 3chưa ăn f1cơm, một dmực chờ echị khiến 9chị rất cđau lòng." bBây giờ c9nói đến 38chuyện này 95trong lòng bvẫn thấy 9ê ẩm. 

"À 0e. . . . .  Như vậy 01à. . . . . ."

"Bọn fchị không ffgây gổ, 7cũng không 2có tranh 9echấp, anh 46ấy khôngfgiống cái 4loại thích 0dbao đồng, 8hiếu kỳ 5như em."

". . . . . .  À."

"Hiện ctại, em bhài lòng 6chưa?"

"Vô 41cùng hài alòng."

Thẩm 74Kiều cúp erụp một 2cái.

Thẩm fLuật nghe 4cđiện thoại fdi động 62đứt mạch 0tút tút bamột tiếng,7hồi sau, 3khóe miệng enhếch lên 8cmột nụ 2cười mỉm abthần bí. Trình Dịch 7Dương quả 23không hổ f0là xuất 00thân chuyên 27nghiệp, 72một chiêu5lấy lui 22làm tiến 3thật sự d0thành công.

Hắn dhiểu tính 7khí của f2Thẩm Kiều, 8cứng đối 5cứng với 1dcô chỉ adlàm cho hai 99bên đều 5tổn hại. Hắn thông 0minh lựa cchọn dùng 29một phương 6ethức khác, 00kết quả 29là thành dcông ngoài among đợi. Hắn nghĩ, c6tối qua eThẩm Kiều cnhất định 7clà " acắt đất 14bồi thường", 9hơn nữa 7còn rất fcvui vẻ bồi dthường. Trình Dịch d4Dương thật clà người 45có thể dkiềm chế 9tức giận 7tốt.

Không 9dđược, 6tay thật 5là ngứa, 87không nhịn 0được gọi fđiện thoại 5clần nữa, cfvừa thông 87xong, hắn f2chỉ nói dcmột câu, 35"Em thật e9sự là càngfcngày càng 6sùng bái a5anh, anh rể." 

Sau dcđó, dứt ekhoát cúp 0máy.

Bàn 9về tâm f8cơ, chị f1gái của chắn đâu fphải là aeđối thủ 4ccủa Trình 5Dịch Dương? 44Thẩm Luật 49nhìn tấm 4hình với 2nét mặt 3tươi cười 3như hoa trên d2bàn, âm 7thầm than 19thở.

Ừm, 33không sao, 0ddù sao Thẩm b4Kiều rất 02được Trình 85Dịch Dương9bảo bọc, anhất định 40là không 1dthiệt thòi. Về phần 8ahắn ư, bxem chútcfnào, Lý 5phu nhân dxin hắn 03giúp bắt 65gian là mấy 92giờ ấy enhỉ?

hương b97.2



Thiết b8kế lần 38này được 62chủ nhà 91tán dương anhiều, Thẩm 15Kiều hẹnbĐỗ Viễn 3aDương cùng b1đi xem phòng, 17nói qua những 5chi tiết esẽ lắp7ráp xong, fcô gói đồ dfchuẩn bị 1về nhà.

"A bKiều, hôm fnay em phải 3bvề nhà sao?" 0bĐỗ Viễn cbDương hào a5hoa phong nhã afvô cùng thưởng 52thức cô dgái đa tài fmà kiều amỵ đáng9cyêu này, 11đáng tiếc a0cô đã kết 4hôn rồi, b4ngay cả cơ 8hội theo fđuổi cũng ekhông có.

"Vâng." 23Nhà này ở cbĐài Trung, 97muốn về dmiền Nam 41phải lêna6đường bsớm hơn c7một chút, 96xe của cô 12đã đưa 9đi bảo 4dưỡng, xem09ra phải quá egiang ai đó 46về nhà rồi.

"Vừa 4dlúc hôm nay 4anh cũng 1chuẩn bị 4về nhà thăm eba mẹ, có 82thể tiễn bem một đoạn c7đường?"

"Tốt 81quá." 3Cô cười 0ngọt ngào, 3có xe đi f9nhờ không 8thể tốt 2hơn, hơn 54nữa hắn 77lại là anh betrai Thanh ffDương, mặc 7dù không 8coi là quen 9thuộc, nhưng acũng coi như dyên tâm, 0"Vậy 5clàm phiền 83anh rồi."

Xe 27của Đỗ b5Viễn Dương elà BMW màu 0đen, chạy d9nhanh hơn, fnhanh chóng 6hòa vào đường 0cao tốc. Dọc theo 0ađường cđi, bọn 0họ tùy ý0trò chuyện, 4Đỗ Viễn 0nói với 88cô một vài echuyện vui 72về em gái 4của hắn 4khi còn bé, 29Thẩm Kiều 1nghe say sưa, 47mặc dù cô 7và Đỗ Thanh 9Dương là febạn tốt 5từ nhỏ 1cùng nhau 5lớn lên, 76nhưng trong1mắt anh trai 09thì em gái 9sẽ mang hình 2ảnh khác, e1về sau cô enhất định cphải trêu 8Đỗ Thanh cDương mới 1dđược.

Đỗ 8Viễn Dương 31cảm thấy 14đoạn đường 9này thật 9sự quá ngắn,4acảm giác cnói chuyện 33phiếm với ffcô thật csự quá tốt, acô là một48người thông 92tuệ cơ trí, fnói năng frất tự 39nhiên hào fphóng không3điệu bộ, 29còn mang theo a1vài phần 62thiếu nữ 4ehồn nhiên. Cô gái như0cvậy thật 6chiếm thấy.

Tiếc 7ehận đã bsinh Du sao c1còn sinh Lượng, edkhông để fcho hắn gặpecô trước 52một chút? 9Như vậy bnói không 3chừng người dađi bên cạnhe2cô sẽ là 5fhắn.

Xe 2đang từ 70từ về trấn bnhỏ, hắn 80thật sự 52không nỡ 7bnói lời 7tạm biệt3với cô, 8"A Kiều, 72lần trước fanh về nhà 7bba mẹ có bcnhắc tới 5em lâu lắm 70không tới 9cnhà anh ăn 6fcơm, bọn 9họ rất a5nhớ em.

Đỗ 4gia ở đầu 4btrấn, mà 6Thẩm gia daở tại 2trấn cuối, ehắn từ 3nhỏ đã59lên Đài 39Bắc học 80vẫn không edcó cơ hội fgặp mặt b0Thẩm Kiều, bhơn nữa fsau khi Thẩm aKiều ra nước cngoài, qua bcnhiều năm 5nhưng bọn2họ thực echất mới 85quen biết 6vài tháng.

"Vâng, enhưng. . . ." Thật 5ra thì Thẩm f4Kiều rất 2muốn về 5fnhà cùngfăn cơm với e1Trình Dịch 89Dương, chẳng equa là Đỗ 3Viễn Dương 2nhắc tới 32hai cụ Đỗ 5gia, cô quả 36thật cũng 99rất lâu e5không ghé 5thăm bọn6họ, bọn 9bhọ biết d9cô từ nhỏ 9tới lớn, ethương yêu ffcô tựa như fĐỗ Thanh 3Dương. Cô 0ccũng thật 8rất quý 1fhai người, 9tuy có vẻ dnghiêm túc bnhưng thật 4ra rất hiền.

Nhắc atới cũng dakỳ lạ, 4Thẩm Kiều 9bmiệng ngọt 28biết làm enũng, đặc2biệt có bnhân duyên evới người 2già, cứ c7nhìn những ddngười già 9emỗi ngày 12được Trình 2Dịch Dương 7dạy Thái 8Cực Quyền bthì biết 7họ thích a6cô cỡ nào.

"Nếu 2fđể cho 98Thanh Dương 82biết anh 2chở em về 9nhưng không 98mời em tới b6nhà, em ấy 6enhất định e2sẽ nói anh." 9bĐỗ Viễn 56Dương cười3cười, mặt 0sáng lạn.

". . . . . ." 7Cô cảm có 93chút khó ckhăn.

"Nếu bckhông, anh 20gọi cho Thanh 36Dương vậy."

Cô e4không còn 3kịp ngăn c6cản, Đỗ fViễn Dương 2dđã bấm 49số điện6ethoại, Thẩm 72Kiều không 3đỡ được 15Thanh Dương boanh tạc 30bên tai đành eđáp ứng ađến dùng 4cơm. Vì hai dcụ Đỗ 8gia có việc 54không ởbenhà, mà anh beem nhà Đỗ 4bgia đều 5bkhông am hiểu 0chuyện nấu2nướng nên 5cbọn họ equyết định 8đến nhà dhàng ăn.

Tiến 3fvào nhà hàng, 06nhìn thấy 78không gian 85đẹp và 7nghe nhạc chay khiến 0cho người a3ta có một fcảm giác 6thoải mái.

Đỗ aThanh Dương fđã sớm 11tới, nhìn efthấy bọn 31họ đi vào, 89liền vẫy38tay gọi.

"Thẩm ccKiều, hôm 62nay chúng a6ta cần phải 80ăn nhiều 9fmới đáp elại thịnh 91tình của 0anh trai tôi 64đó." fĐỗ Thanh 2Dương cầm 6menu lên,echuẩn bị 7gọi thức 9ăn. 

Thẩm 8bKiều cầm aly nước 96lên uống emột ngụm 44nước, nhìn 4đồng hồ12một chút, 7đến sáu 9cgiờ rồi, 8cô lấy di 53động bước era hành lang agọi cho Trình aDịch Dương.

"Là 2em."

"Ừ."

"Anh b. . . . . Đã về dnhà sao?"

"Mới dvừa trở 7về, lúc 5tan sở đi esiêu thị 4một chuyến."

"Ừm." 70Cô nhẹ giọng 5cnói, "Tối 6nay em sẽ 4không trở ebvề nhà ănfcơm."

". . . . . .  Ừ."

Hắn 2không hỏi bdtới, nhưng bmà cô lại acảm thấy 9cần thiết 2dnhiều lời40với hắn, 46"Là cdo . . . . . Anh Viễn 3Dương, chính b1là anh trai d6của Thanh bDương, Đỗ 55Viễn Dương, fanh ấy mời 51bọn em ăn acơm."

". . . . . .  Biết."

"Vậy 18tối nay em dsẽ về nhà."

"Được."

Nói 34hết lời 4xong cô nên 3cúp điện 0thoại, nhưng 34không biết e1vì sao lại ecó chút không 0nỡ, ngón eetay khẽ xoa 1bxoa má.

Mà fbhắn, cũng 0fkhông cắt b4đứt. Trong e0lúc nhất 84thời, yên 2ctĩnh lại, fcô có thể 09nghe tiếng 5hít thở d5của hắn 5ở đầu 3adây bên kia.

Hồi clâu, cô mở 71miệng hỏi, 98"Mới 93vừa đi siêu 65thị, anh 5mua gì?"

Xa 0xa, tựa hồ 7nghe tiếng fthở dài fdcủa hắn 5e"Không 24có gì, chỉ 3là một chút 6đồ dùng 2ehằng ngày." 

"À."

"Vậy 43trước tiên.. . . . ."

"Đồ 2hằng ngày 9là gì? Trong 0anhà có thiếu dcái gì sao?" 49Chỉ sợ cfhắn nói 03muốn cúp 2điện thoại, dcô vội vã 0chỏi.

". . . . . ."

"Anh 21cứ nói đi." cGiọng làm a2nũng đã d8không tự 3chủ thốt d6ra.

"Hôm 59nay thấy btôm hùm rất 29tươi, mua 0rất nhiều f2định làm ctôm nướng 09cho em ăn."

"A!" a5Cô rất thích 6ăn hải 0sản, nhất 38là tôm hùm.

"Chất 9lượng tôm 0hùm mua lần enày rất 4tốt, rất f5chắc nên 48mùi vị sẽ 47rất ngon."

". . . . . ." baNước miếng 6của cô sắp 6echảy ra, abiết thủ enghệ của ahắn rất atốt, hắn 42làm hải e3sản, mỗi 9lần đều 5có vị phong 42phú, lại 8xuất sắc 4giữ nguyên fđược hương 7vị thật fcủa đồ e0ăn, cô rất 5thích.

"Anh ccòn mua dâu 6ftây."

Trời f1ạ, đều eclà thức beăn cô yêu 2thích, lòng eecủa cô bị 67hấp dẫn 98mãnh liệt.

"Nhưng 0cmà thôi, fetôm hùm anh 11sẽ bỏ tủ e0lạnh ngày 2mai làm cho59em ăn, dâu 1tây cũng dthế, em cứ 3yên tâm dùng 0cơm." 10Giọng đàn1ông trầm 00thấp loáng 7thoáng mang bdvẻ tiếc 04nuối. 

". . . . . .  Chồng à 47. . . . ." e4Ngữ điệu 48kéo dài giống 4như có vô bhạn uất 61ức.

"Ừ?"

"Em fmuốn về 2nhà ăn cơm." eGiống như a8trẻ con cực f1độ chờ a8đợi, cực efđộ khát evọng.

"Như 8vậy, được 9không?"

"Hai emươi phút 24sau, em sẽ b2về đến 37nhà."

". . . . . Được."

Tắt ađiện thoại 75di động, 7Thẩm Kiều 2từ từ đi 75trở về 4chỗ ngồi.

"A eKiều, tôi 1ađã gọi 8nhiều món, 3dbà xem có bmuốn ăn bgì thêm không? 4Đỗ Thanh 9Dương cười 0ngọt ngào dngắm lại a4thực đơn.

Đỗ 8fViễn Dương bccũng cười 7nhìn về fcô, "Em 0amau gọi thức 4ăn đi, nếu 6dkhông đứa 28quỷ tham 7ăn này ngay 9acả phần b4em cũng sẽ f0ăn hết 94đó."

"Tôi 88đi rửa 1tay." 3eNhìn khuôn b0mặt Đỗ b8Thanh Dương 7cvui vẻ tưoidcười, cô ekhông thể 94mở miệng 35nói là muốn 3đi được. Không còn53cách nào b3khác hơn 4là đứng 64dậy, bất 1ađắc dĩ bbdùng cách cdkhiến người 0dta khinh bỉ c1nhất là 6atrốn đi 3toalet. 

Không 21nghĩ tới bbThẩm Kiều 7bcô, một 58Nữ Vương bdám nói dám 6làm, thế bmà hôm nay 29lại làm 10ra chuyện dnhư thế 5dnày, cô vừa 4khinh bỉ51mình vừa fchặn taxi 74chạy về 90một mạch. Ở trên b0xe nhắn cho 00Đỗ Thanh 6Dương một e9tin nhắn, 12sau đó nhanh achóng tắt cemáy. 

So f2với bữa 8tiệc tôm 06hùm lớn, 9so với dâu b9tây mà cô 0bthích nhất,1ethật ra thì 21cô phát hiện, cbmình càng 3muốn ngồi 8dở bàn ăn 09với Trình a9Dịch Dương, d9cùng nhau 3ăn cơm, 3cùng nhau 31tản bộ, 3cái loại0cảm giác 2aấm áp cùng 7tự tại cnhư vậy 65mới là tốt 1nhất. Như 7vậy bất ekỳ món ngon 3nào cũng 1không thể 6thay thế 1được, 96thì ra bấtcchợt, cô b3đã quen 4có hắn làm 4bạn. Cô 5bnghĩ nếu 0như có một 1ngày phải 6xa hắn, có 0thể không 57phải là daTrình Dịch dDương không 4chịu nổi, dngười trước dtiên sẽ 2thống khổ 5chính là 91cô, Thẩm 10Kiều. Nghĩ1lại, cô flà người eluôn thích 1tự do, không 84ép buộc, btrên khuôn 8mặt kiều dfdiễm không ephải mang 7chút u sầu, 0mà luôn vui 4evẻ ngọt88ngào ở tổ fấm của chọ, nơi afmà ông chồng 6hoàn hảo 40trăm phầnftrăm của d4cô luôn ở 3đó đợi 6bcô. Loại 6cảm giác 1đó thực 4sự thật 91tốt.

Chương 18.1



Kết 2quả của 39lần trốn dvề chính 9là bị bạn b8tốt mắng ccho thối 3đầu, cho 1dù có khép flại điện adthoại vẫn 2nghe thấy 8giọng nói 0thanh thúyeccủa Đỗ 0Thanh Dương 9vang vang bên fctai, cô tự ebiết là 6mình đuốid6lý, không 7dám mạnh bmiệng cùng 06Đỗ Thanh 0Dương, không d2thể làm c8điều gì 1khác hơn 00là ngoan ngoãn 9cnghe bạn 0mình phát 5tiết, hy cvọng bạn 40tốt có thể d1hết giận.  Cũng thuận 3etiện sợ a7hãi than trình 9dđộ ngôn dngữ của cbạn tốt 71ngày càng 5tiến nhanh 4trong lòng,3toàn bộ a2nửa tiếng 3không ngừng 0nghỉ, không clặp lại 77câu nào, 0xem ra Thanh 1Dương dưới 63sự huấn 6luyện của 2ccô miệng elưỡi đã d4ngày càng 2tiến bộ. 

Nắng eaấm mùa 8đông từ cftừ tắt fbdần, đẩy cccửa sổ 5thủy tinh, 21bên ngoài 6bay tới mùi 21hoa êm ái, a2cảnh sắc b1vào thời fgian mặt 9trời lặn9giống như cđược vẽ 02lên. Khóe cmiệng cô 5mỉm cười, ebỏ di độngcsang một 22bên, miệng angâm nga bài 16hát nào đó, 8tay vẫn tiếp atục công 7việc. Chiếc báo sơ mi 5sạch sẽ 04trắng tinh d6vẫn còn fthơm mùibxà phòng, ftừng đường 8viền tỉ f3mỉ, chiếc 15bàn là nhẹ 6fnhàng lướtbqua, những b3nếp nhăn 97được là cphẳng một 68cách thỏa c1đáng.

Động 8btác của f3cô chưa tính 3flà thuần 0thục, có ethể gọi 7là vụng bbvề, nhưng ddtrái tim vô 6cùng ngọt 9ngào. Cô 8eđã lớn ftừng này dbmà đây làflần đầu dftiên làm 3việc nhà 00nên thật exấu hổ. Lúc ở nhà fccó mẹ, chuyện b3gì cùng không 6phải làm, 91ra nước 6ngoài có 6thể tùy 1ý thấy8được hiệu abgiặt, căn eebản cô không dcần quan 35tâm. Hiện fgiờ đã 1kết hôn, dacó chồng bvạn năng, 86cuộc sống 5trôi qua lại 4càng thoải f4mái hơn bất 83kỳ lúc nào. Được chồng 14nuông chiều enhư thế, ccô cảm thấy e3vô cùng hạnh ephúc, cho 9cnên muốn elàm một c9chút gì đó 5cho hắn. 

Suy 6fnghĩ về 8tất cả 6hắn làm 3cho cô trong 73thời gian 5qua, trong24lòng của 91cô tràn đầy 19ngọt ngào 5và hạnh 6cphúc, nghĩ 0đến thân6ahình cường 43tráng của 6chồng mặc achiếc áo 10do chính cô 4ủi, loại8cảm giác b3này thật ebsự vui vẻ. 

Thì 3ra phụ nữ blàm tất 1cả mọi 06chuyện vì 7người đàn 5ông của 71mình không cbphải là 7đang phục 25vụ mà bởi 08vì chính 83tay mình xử b0lý tất cả71mọi việc 84sẽ có cảm 2giác vô cùng dathỏa mãn, c8thật sự 6alà không 7ecó gì có 4thể sánh 3bằng. Khó 26trách mẹ 2luôn nói 5fcô không 63hợp làmengười phụ 53nữ của 2bgia đình. 

Mãi 03cho đến a1hôm nay, cô 4mới cảm fnhận được 31loại cảm 17giác này,47mới biết fmẹ đúng.

Chỉ 3dủi một 27cái áo sơmi 08bình thường 5thôi mà làm 6bcho cô cảm abthấy còn 9vui hơn hoàn e5thiện trăm ebản thiết akế nhiều.

Hắc, cahắc, hắc, 25Thẩm Kiều, 1athì ra mày 2cũng chỉ cblà một người bfphụ nữ 2nhỏ bé không 6ahơn không 4kém.

Vừa ecảm thán, 9vừa xốc 0áo sơ mi dlên sửa csang lại, 9dtỉ mỉ quan 5bsát, ừ, bcũng không 0tệ lắm, 2xem ra cô 23vẫn còn 18một chút 2dbản năng0của phụ dnữ, coi như eekhông biết c9làm cơm nhưng 6việc khác fcòn làm được. 

Nghe 1tiếng đóng 6cửa xe, cô fngước mắt 8nhìn đồng 8hồ treo tường,7đúng năm 1giờ bốn 96lăm, người d2đàn ông 5này thật 0là, thời 13gian giống anhư thời akhóa biểu 1vậy, khắc 0thật sâu b1trong đầu, 94không sai 2ebiệt một fgiây.

Trình cDịch Dương 0vào cửa 19chính, nhìn dqua thấy 98cô vợ xinh 3đẹp của 1mình đang fđứng ở ddtrong phòng fekhách, tay 5cầm chiếc 4áo sơ mi 9của hắn. Ánh nắng 87chiều chiếu fvào từ cửa 21sổ mở ra, 3thoa thân 3thể cô thành 3bmột màu 5vàng kim dịu 12dàng, cô achỉ mặc 3một cái 49áo lông 3rộng thùng c3thình, bắp 0đùi trắng 0bnhư tuyết b4dưới vạteáo óng ánh ftrong suốt, 71chân đi một 6cđôi dép 7lông xù xì. 

Mái 4tóc buộc b1lỏng buông dsau vai, từng 9sợi đen 84nhánh, lóe c2sáng làm 95nổi bật 29lên đôi 82mắt long clanh động dlòng người, 0cánh môi5dxinh đẹp a9nở nụ cười 99rạng rỡ 0enhìn ánh 4bmắt nóng 2bỏng của a5hắn, tựa 2như hoa hồng bnở rộ: 78"Anh 4dđã về." 0Hô hấp của 1hắn chợt 9trở nên akhó khăn.

Đối 56với cuộc 56sống, còn fcó thể có eyêu cầu 92nhiều hơn asao? Tan việc 57trở về, 63có thể thấy ccô vợ xinh 9đẹp như 66hoa, loại 36cảm giác53đó. . . . . .

Hắn 17để cặp ftài liệu 8xuống, bình etĩnh mở cmiệng: "Em 57không nên4mặc ít như 8thế."

Khí 17trời tháng f2một, cô 92còn chưa ddmở lò sưởi, 9acửa sổ 1lại mở 0ara rất dễ 8bị cảm balạnh.

"Hôm aanay gió thổi 7thật thoải 0mái, em không 08muốn đóng 59cửa."

"Em 5làm cái gì 2ở đây?" 2Hắn nhìn fcthấy y phục 1trong tay cô, 8trong mắt d2thoáng qua 7vẻ giật 3mình.

"A, 4cái này." a4Cô cười 01càng thêm 2crực rỡ, d2cầm chiếc báo đi tới 81trước mặt 6chắn, như ftrẻ con đòi 8aphần thưởng, 42"Anh a5xem, em đang bhọc ủi 17quần áo." 4Lí lắc biểu 4diễn thành 47quả của 81mình trước fmắt hắn,a"Mặc dbdù làm có 4thể không ebằng anh, 5anhưng trông 3em làm không5tệ lắm 35đúng không?”

Tỉ bmỉ thưởng 8dthức thành e7tích của e4mình, đối cvới người 7khác mà nói, a9có thể là 48một chuyện 4cvô cùng đơn 9giản, nhưng 10đối với e0với cô Thẩm 79Kiều trước 2kia, cô có 28lẽ không 51nghĩ tới 47cô sẽ học 2làm những cviệc này. 

Trong 4cổ của 55hắn, đột 2nhiên dâng 0lên một 64khối cứng e2rắn làm 7cho hắn cảm 0bthấy nuốt 6cũng rất 9ekhó khăn.

"A aDương, A b0Kiều nhà 4dchúng ta bị 8làm hư rồi, 8cái gì cũng 7không biết 9elàm."

"Ngón 62tay của nó f8ngay cả nước 2cũng không 4muốn đụng."

"Bảo 9nó lật một 98trang sách 7dạy nấu 5ăn, giống 1enhư muốn 4mạng của 4nó."

"Ngay 59cả giặt 8ủi y phục 7như thế 8fnào đều 4không biết, 0haizz, thật2blà không 73biết mẹ 5sinh đứa acon gái như 4vậy gả accho con, không43biết có 89phải là 74may mắn đối a1với con hay e2không nữa." 

Vào 4thời khắc fnày lời 7ethan của eHà Thanh Hồng 4về Thẩm 2Kiều qua 28nhiều năm 38lại tràn c2hết vào dđầu óc 5hắn như c8thủy triều. Yêu kiều, 6non nớt, 6cbảo bối 4của hắn, 8achỉ biết 04hưởng thụ dmà hôm nayf4lại ủi e8quần áo 6cho hắn, bnắm tay hắn 77nắm thật 9cchặt.

Thẩm d5Kiều một 5cmình thưởng 7thức nửa 0ngày, thấy 2ahắn có vẻ abình tĩnh, dtròng mắt 9thâm trầm, 2liền không 44thuận theo aedậm chân,eb"Làm 88ơn mà, người e4ta đã làm fnửa ngày, 4anh một fecâu cũng6bkhông thèm 8nói."

Như 2thế nào, cfkém cỏi 10lắm sao? 31Coi như cô 16làm không b9tốt, cũnge9nên mở miệng 96nói một 62câu chứ? e0Hừ, dám bnói cô làm fkhông tốt,3lần sau cô 7nhất định easẽ làm tốt 1hơn.

Trình 41Dịch Dương 92đột nhiên 1đưa tay fkéo cô ôm evào lòng, cnâng cằm 2dcủa cô hôn 8flên.

"A. .. ." aLần đầu 6tiên bị fhôn như thế 1này làm cho 2người ta 8hít thởdakhông thông, 6đầu lưỡi 6acủa cô bị 50đảo lên 21trong miệng, 61cô lập tức0dkhông phản 4ứng kịp.

Hô 88hấp của 73hắn nặng cnề, bàn 6tay xuyên 75qua vạt áo 4flông của 1fcô, kéo quần 00lót ren xuống.

"Um 2. . . . .  Đừng. . . . . ." 52Hắn gấp 2gáp làm cô 8sợ, cô liều 6mạng đẩy 41hắn, muốn atìm ra một 1chút khe hở dtừ dưới 5môi của 25hắn, "Cửa fdsổ. . . .  Cửa sổ 5chưa đóng. . . ."

Bọn f0họ còn đứng 62ở trong 9phòng khách, a2cửa sổ 88to sát đất c2mở ra, người 81đàn ông 96này lại e9muốn lột 0esạch cô cở đây, 20thật là equá đáng. Cô lớn mật fbvà nhiệt ftình hơn 8nữa cũng 5dkhông dám 89diễn cảnh6xuân ở phòng akhách vào 2fban ngày, e3miễn cho dngười đi 1eđường 1vô duyên 1vô cớ nhìn bthấy.

Trình 8Dịch Dương 77ôm cô lên, cbcô sợ té cxuống, bắp 2đùi trắng 5fnhư tuyết 6kẹp hông 7của hắn a7thật chặt, 0nơi cứng b3rắn của 41hắn để 2ở nơi mềm 39mại của 91cô. Đàn 3ông đáng e3chết, tự edưng trong 82nháy mắt2lại kích 26động đến 1như vậy! 

Hắn 9ôm cô vào atrong phòng, evội quăng 11cô vào trong echăn mềmebmại.

"A!" 74Mặc dù không 72đau, nhưng 8eđầu óc 9dcũng choáng ffváng, ThẩmaKiều còn dachưa kịp ebò dậy, 3đã bị aTrình Dịch 45Dương ngăn 3chặn, ngay 9cả thân cthể cũng fkhông nhúc 9nhích được.

"Trình aDịch Dương, d1anh làm.. .. ." 7Nói chưa 8xong đã bị dchắn hungfhăng chặn 51lại. 

Bàn 5tay của hắn ddchuyển qua c5chiếc cằm 15trắng noãn, a9cúi xuống4bhôn cô mãnh 05liệt

Một 2cái tay khác 7cũng không 1an phận, 3exốc lên 9vạt áo lông, ftrong giây bblát chiếc 41quần lót b5ren mỏng bmanh bị ném 45xuống giường.

"Anh. . . . . ."

"Thẩm 3Kiều, anh.. . . có 1thể không 5thể từ 6từ, được dkhông?"aTiếng hít 1thở nặng dnề vang ở dbên tai cô, 16từng nhịp 6từng nhịp0mang theo hơi ccthở nam tính 9bmãnh liệt, 7lòng cô không 7hiểu vìdesao vừa nhột f0vừa đau.

Thứ 6tráng kiện 02thẳng tắp f6đi vào trong ccơ thể cô, a9sâu vô cùng.

Cô d7cắn chặt fdmôi, lẩm 7bẩm oán 4btrách: "Trình 7fDịch Dương, 5dđàn ông 01đáng chết, 56đi vào như fvậy không 9biết là drất đau asao?" b1Hắn không fnói chuyện, 1chỉ hôn acô, hôn đến fkịch liệt afđiên cuồng.

"Chậm. . . . . .  Ô, chậm một chút. . . . . .  A. . . . . ."

Điên 3rồi, đúng 3là điên 4rồi, y phục 6của bọn 27họ còn chưa 0cởi, đã2dây dưa ở 33trên giường.  Rất đau, 2đúng vậy, d6vô cùng đau. Hắn quá a2lớn, ngày f7thường hắn f2đều phải 6dụ dỗ thật 7lâu, cô mới 0có thể tiếp 78nhận hắn, cnhưng mà bhôm nay, dkhông có 9ebất kỳ 8màn dạo8đầu, đã 7trực tiếp 85thô lỗ a0đi vào, dkhông đau 1mới là 4lạ!

Nhưng b2mà, cái 33loại cảm dgiác tê 3dại bén fnhọn cũng 22từ từ 74dâng lêncftheo động 21tác của 03hắn. Cái a6mông mượt 4mà bị hắn 78nâng lên 74thật cao, 6ethừa nhận cnhiệt tình acủa hắn, avòng eo mảnh dkhảnh bị c4hắn nắm 8cthật chặt. 

Nhíu bchặt mày, 4fđôi môi 2fđỏ tươi 6không ngừng 3ngâm ra thanh 0âm non nớt, 02mắng, hầm 18hừ, nhưng 7mà cũng 9rất thoải dmái.

Một 5giờ, hai 4giờ, chờ 32mãi, hắn erốt cuộc 9bbuông cô fra thì toàn79thân cao athấp, mỗi ddmột khối 3exương, mỗi 42một cơ, b8đều vừa 4mỏi vừa 6đau lại 4tê dại.

Cái 21tên đàn eông đáng 0ghét này! cCô tức 33giận thở 9gấp, trừng 6mắt nhìn 4ctừng bắp 8thịt rắn a9chắc, hàm 23răng thật 0là ngứa, 6hung khí 2của hắn 2vẫn ở 39lại trong 8cơ thể acô, không 69chịu đi ara ngoài.

Ánh 1mắt sáng 7rỡ nhìn 3echằm chằm fhắn, nhìn 86mặt người 1eđàn ôngc4thỏa mãn, 6alại nhìn 2vết thương 11đầy ngươi cmình thật 1csự là hận, 0bchỉ muốn f1cắn hắn. Ừ, vừa 7đúng lúc ccắn trúng 80cái "Viên" 1trước ngựcbhắn.

Mồ 3hôi ướt 8mặn, đàn 56ông vừa 1vận động 31xong, trên 9fngười tản32mát ra một 5loại mùi 36vị đặc abiệt.

"Chớ elộn xộn." d1Hắn sờ eanhẹ cái 98mông nhỏ 8của cô, fanhàn nhạt bcảnh cáo.

"Không adcần!" 2cTiếp tục 11gặm, ai 26bảo người 9bđàn ông 53này không 4agiải thích 26được đã 31động dục, 6dcàng không 2echịu sửa 42đổi, cô 7drõ ràngbkhông làm 7gì, rốt bcục trêu fchọc hắn 9ở đâu? eChẳng lẽ 4cô ủi đồ2không tốt, acũng không bcần trừng 8phạt như c1vậy chứ?

Không 52tới một 0cphút, cô f8rõ ràng 44cảm giác 7cđược hắn 45lại biến 3hóa trong 6cơ thể 2cô.

A, 9không thể d6nào? Sao 0hắn lại a. . . . .

Vội 0avàng buông fmiếng thịt 4đang gặm 7btrong miệng 42ra, vội ađứng dậy 5chạy trốn.

Hắn 46chỉ cần d0một tay 06đã thoải a8mái kéo accô xuống c7dưới thân, 9tròng mắt eđen nhánh dnghiêm túc f8nhìn cô: 4"Anh bbđã nói f0cái gì? 3Hửm?"

"Người 2ta thật 80đói đó. . . . . ." 6Trốn không 7thoát, không 7athể làm31gì khác b1hơn là phục a8tùng làm 5nũng.

"Rất 3tốt, anh 2acũng vậy." 1Động tác fchắn không 64nhanh không a8chậm .

Đói bcái gì? efCái đồ 0sắc lang, 0rõ ràng dmỗi đêm 4đều cố 6gắng ăn dcô, ban ngày b8còn bất 1chợt bổ fsung vào, blại còn 71dám kêu cđói!

"A, 50nơi đó. . . . . ." 64Duyên dáng akêu to, khối ethịt non 8abị chống8đỡ, bị cliều mạng dco xát.

Nước 4xuân róc 5drách, kịch 0chiến không 2ngừng. Chờ 97kích tình 4trong nhà 8có vẻ thối 3lui lần 9fnữa thì fbên ngoài cđã khuya. Ngôi sao 09đáng yêu 5btrên trời 90lặng lẽ 4sáng lóe cchiếu lên 09khuôn mặt 9cô đã mệtdmỏi bất 2tỉnh, một 1fmảnh yên cctĩnh.

Trong ftay của 73cô còn nắm d3thật chặt fchiếc áo esơmi cô 18đã ủi,9enhưng mà 65trên nền dfvải trắng 1tinh đã cđầy mồ 1hôi của 1hai người,f9và còn đầy cadấu vết f9nữa. Thở 3fdài, muốn 70lấy cái e0áo kia ra 3nhưng cô a7gái nhỏ ccnày đang 6angủ thiếp eađi vẫn fcòn nắm 37chặt nó, 3đôi môiecong lên 05giống như 9đang oán d8hận hắn fđã quá 6tận tình.

Nên dđối xử 9với cô 7như thế bnào bây 2giờ? Tại 9csao mỗi 17lần vừa1eđụng đến 1cô, hắn 15đều mất f7khống chế 96như vậy?

Nhìn dđầy dấu dvết nông 7nông sâu 1sâu trên 75người cô, 9dtrong lòngd3hơi đau, bethật là 9quá phóng 73túng rồi.

Ngón 3tay khẽ 66vuốt ở bfbên má phấn, e"Biết 93vì cái gì cmà anh kích1động như 5vậy không?" 1Cô ngủ 6say, mặt fathật đơn b6thuần đángdyêu.

"Bởi fvì, em rốt 9cuộc đã 09chịu làm 00vợ anh rồi."Giọng e7nói êm ái, 1ý nghĩa 3dlời nói avô hạn.

Đúng cvậy, Thẩm 4dKiều cô, crốt cuộc eđã trở bthành vợ bcủa hắn erồi. Mãi fcho đến 3hôm nay, bmãi cho đến ethấy cô 6chịu ủi f4quần áo,f2trong nháy b0mắt hắn 28mới cảm 40thấy cô 7đã thật 07sự thuộc dvề mình.

Cô 48là một fangười yêu 2bản thân, a9vô cùng 83cố chấp, 80sống trong d9thế giới bcủa bản 0thân đều elấy mình 4làm trung 2tâm, bình 7yên hưởngathụ tất ccả những 58gì hắn b6mang lại, bkhông một dcchút áy 19náy tùy 8ý sai khiến b1hắn.

Làm adtất cả dcho cô, đều 80là lòng 4hắn cam dtâm tình dnguyện. Cưng chìu 08cô, tùy 5bcô, theo 7dcô, nhìn acô vui vẻ 6cười, làm cnũng như 1cđứa trẻ, atim của 8hắn đã 6ccảm thấy 13thỏa mãn.

Cô 4cgái này, 91cao hứng 0athì lớn 1tiếng cười, d8tức giận 38thì lớn 3btiếng mắng, 6dcuồng dã c1như con ngựa 27hoang khó aecó thể 44khống chế; 1làm nũng 76rồi lại 1akhiến cho angười ta 4điên đảo 3btheo. Cô 5là như vậy,bsống thay 5đổi qua 8từng phút 0nhưng cũng 7cđủ để e9làm hắn 2cảm thấy 25hạnh phúc, 2ôm lấy 8cô cũng 2đã đủ 8cho hắn 4thỏa mãn 0rồi.

Nhưng 81thỏa mãn 7bnhư vậy 02vẫn còn e6thiếu cái 6gì đó, 46mãi cho tới5hôm nay nó dbmới được 5bổ sung 7vào. Cô 1đã bắt c1đầu biết 4cho đi, bắt 8đầu ý 61thức được 1cô là vợ 1hắn, mặc e5dù chỉ fđơn giản a9là ủi cái8áo một bchút nhưng 3đối với 42Thẩm Kiều 13không phải a7là chuyện dbdễ dàng. Một cô 34gái không dcphải từ fchính người 8đàn ông c5yêu cầu 91mà tự nguyện 5làm cho hắn, 6điều này 50mới thật esự hoàn a8toàn tiến 36bộ. Cho 2nên, hắn amới sẽ 3cảm động 1đến không d5thể khống 8chế được,0acảm giác 7đó ào đến 20như sóng 03biển bao 7btrùm lên 5atất cả, dbtrong khoảnh 5khắc đó 3hắn chỉ 55muốn ôm 3blấy cô f8vào ngực 4thật chặt, 25tiến thật bsâu vào aanơi sâu 87nhất của ecô mới 12có thể dchân thật 3cảm nhậndđược. 

Vĩnh 95viễn không 0bao giờ 43thỏa mãn.

Một 0cái hôn a3êm ái in 7clên trán 4trơn bóng 6ccủa cô, 2"Ngủ 3ngon, Thẩm 60Kiều", 2vợ thân 4yêu, vợ 53của hắn.

Chương 458.2



Tình ffcảm của 3bọn họ, 9càng ngày 3ecàng trở 46nên tốt 98đẹp hơn. Thẩm Kiều 9vẫn không 2thích làm 63việc nhà, danhưng cô 3sẽ làm chútcchuyện nhỏ e4cho hắn, 2ví dụ như, f7sáng sớm 5frời giường 61cạo râu0acho hắn, cví dụ như, 72thắt cà 55vạt cho hắn 0btrước khi 2fđi làm. Một chút 9xíu chuyện 27vặt nhỏ 8enhoi như vậy 9làm cho tình 32cảm giữa 0bvợ chồng 3ngày càng dsâu sắc. Trình Dịch 2Dương vẫn 07săn sóc như8bvậy, không 9bbiết có dphải năng c8lực cảm 6thụ của 0cô tăng lên 1hay không 6mà cô cảm 1giác anh mắt fahắn nhìn dcô luôn dịu d9dàng. Cuộc3sống như 8bthế, trước 3kia cô chưa 0ftừng nghĩ f3đến. Không bcó rượu5ngon, không 4có hoa tươi, ekhông xa hoa, 2không có 7bkim cươngf0vàng bạc efnhưng chỉ fcần có hắn e3là đủ rồi, acô đúng 22là thích 3hợp làm ebvợ của 5chắn.

Tháng 70một đã 54qua, tháng 3hai cũng lướt c9qua, rất 9nhanh, đã fđến tháng a8ba có ánh dnắng tươi 3sáng. Nhiệt 9độ rõ f1ràng lên 8cao không85ít, Thẩm dKiều mặc cbáo phông 02cùng quần 2jean đơn 4giản, cầm ebình nước 67ra vườn 10tưới cỏ.

Khoản 7không gian 9cỏ xanh biếc 12này như một ftấm thảm, b5từ trước6đến giờ bđều do 43Trình Dịch 4cDương chăm fsóc, hiếm 8bkhi cô hăng4fhai như hôm ccnay muốn 45tự mình 39làm, còn 42chưa kịp 0lấy nước d0đổ vào 03bình thì 2điện thoại 8di động 88ở phòng 9khách vang edlên.

"Thanh abDương."

"A 2Kiều, nghe 2anh tôi nói, 4gần đây 3ebà hoàn thành d9một hợp 35đồng lớn, 5chúc mừng 5nha." 6Giọng nói dĐỗ Thanh d2Dương vẫn 8hoạt bát0như vậy. 

"Cám fcơn." acNhắc tới 6điều này 39cô cũng rất 6vui vẻ, hợp 0ađồng lần3này là một 3ecái biệt f9thự 300m2, 6không gian fvô cùng thoángdđãng, nỗ elực gần fmột tháng bmới khiến dcho chủ nhà 21hài lòng, 7mà chính fcô cũng rất bvui vẻ.

"Này, f1đừng nói 4với tôi 3clà tối nay 21không định a0ra ngoài nhá, c0tối nay ra 1ngoài chơi 17đi, tôi 9mời."

"Tốt 41như vậy 6dsao?"

"Dĩ 89nhiên." cĐỗ Thanh eDương nửa eoán giận, 1nửa hoài ceniệm nói:4e"Tôi f7vẫn còn 2muốn lượn 5dlờ với 1bbà." 3fThẩm Kiều 1được mệnh ddanh là Nữ 0Hoàng Night c3Club, biết anhiều trò, 1dlại phóng 76khoáng, chơic2với Thẩm e8Kiều thật 7dlà vui vẻ. Trước kia, 1ngày ngày bhai người7đều cùng 15nhau vào các 54Night Club clớn ở Đài 2aBắc chơi.

"Vậy 89tôi cũng 1không khách 0khí." 96Sảng khoái fđáp ứng, 3asuy nghĩ một e5chút cô thật elà thật edlâu chưa 7đi chơi, 4hôm nay muốn 21chơi tới0bến luôn.

"Thế 3thì đi "Mê c9Ly Chi Dạ" 27đi, tôi 5acòn nhớ 2bà rất thích 3nơi này."9Dĩ nhiên 5fông chủ 9ở đó rất 67thích Thẩm 2Kiều, vẫn cthường xuyênfhỏi thăm 23tin tức của 0cô, còn nói 64chờ cô đến 62sẽ giảm 06giá bảy8phần, ưu 88đãi như 6cvậy dĩ nhiên 8sẽ không 03buông tha.

"Được." 56Đối với fcđịa điểm, 9bThẩm Kiều 9không có 8aý kiến.

Kết c4thúc trò 42chuyện, Thẩm 09Kiều gọi 6dđiện cho c2Trình Dịch dDương.

"Chồng 1à." cKhông tự e6chủ, thanh 3âm trở 37nên có chút blàm nũng,bnếu như debị Đỗ 2Thanh Dương 5nghe được, 45sợ rằng 6sẽ cười eđến chếtd7mất.

"Ừ." c5Điện thoại 30di động dbên kia truyền 2đến tiếng 5lật giấy bdtờ rõ ràng, 2ông chồng 8nhà cô thật 8rất bận, 0"Tối bcnay Thanh Dương ehẹn em đi dra ngoài chơi."

Tiếng 7lật giấy 9edừng lại 6bmột chút, ealại tiếp 1tục,”. . . . Ừ."

"Vậy.. . . Anh fcó đi cùng cckhông?"Cô 5không ôm 35hy vọng hỏi. Gần đây fdnghe nói hắn bđang giúp 40Phương Nhĩ 01Chính xử clý một vụctrọng án, 1loay hoay hận 0không thể 18phân thân 19chứ đừng 97nói đếnfchơi, sợ 2elà thời cgian ăn cơm 2ccũng không 0có, thời bgian gần c8đây hắn 6tan ca vô 7bcùng muộn.

Hắn 62trầm mặc 6cchừng một 0phút, nhàn 6bnhạt mở c3miệng: "Bọn e5em muốn đi bđâu?"

"Thanh aDương nói bmuốn đi 4‘Mê Ly 2Chi Dạ’, 3bem cũng vậy, 2rất ưa thích ekhông khí 0nơi đó." 4fChỗ đó 9người quen d7rất nhiều, 7chơi cũng6rất được, 14có thể cùng 5nhau điên 3cuồng, quá edđã.

Trình 2Dịch Dương cdlàm nghề 72gì? Hiểu b0rõ vô cùng 6những nơi 35như thế 59này.

Lần f6này, hắn 0trầm mặc 7lâu hơn, 6sau đó mới 0nói, "Anh 4có thể đi43nhưng mà 0dsẽ đến fmuộn." 9Hắn tan việc arồi, còn cphải đến ecđồn cảnh 82sát giúp 9Phương Nhĩ ecChính xử blý vụ án f2khó giải 9dquyết, gần95đây là b0thời kỳ 8mấu chốt, bkhông thể 72qua loa được.

"Chồng 1eà, nếu 3anh quá bận 8rộn thì 5không cần 4miễn cưỡng 8dđâu."c6Cô không f2phải cái b4loại phụ bfnữ cố tình ccgây sự, 5biết hắn c6làm việc6khổ cực, akhông muốn b3cưỡng cầu 6hắn nhất 42định phải 2theo cô. 

"Không 52sao."

"Vậy, efem chờ anh."

"Được."

*****    

Khi 9Trình Dịch cDương đến 1đã hơn 93mười một d7giờ, nhưng e0đối với7Night Club 63mà nói thì dcđây mới 56là thời 1agian bắt 8đầu.

Hắn 2bnhìn thấy eThẩm Kiều 9fngồi giữa demột đám cnam nữ, chơi edrất vui vẻ. Hắn không a4vội vã tiến 2lên, chỉ 4tựa vào fbên quầy 8abar, bảo 5bartender cho 0một ly whisky, euống xong 5một ngụm flớn mới2xốc lại 8thần kinh 5ecăng thẳng. Vụ án gần 0đây vô 88cùng trọng f8đại, hắn 9và Phương 92Nhĩ Chính 23đang cẩn 1dthận từng 0li từng tí fmấy hôme8nay, hắn e0cảm thấy 66có chút mệt 9mỏi. Ngay ccả Thẩm dfKiều cũngenói vậy, 2cô gái kia 9luôn thích chôn môi mỗi 3khi hắn cau bmày, hắnakhông phải akhông thích 95hưởng thụ

Con bngươi thâm athúy, yên 0lặng nhìn 6khuôn mặt 6cô gái đang 3tươi cười cđến rạng aarỡ, xúc bxắc, chơi 7đoán số, btrò nào cô 2chơi cũngd6giỏi, cho efdù thua cũng 3sảng khoái bcầm ly rượu buống phạt, 1đây chính alà Thẩm 6Kiều, nơi 6anày mọi 39người không 3tính là quen ethuộc nhưng 8cũng không e1tính là nơi f1xa lạ, cô 2tựa như b4cá gặp nước.

"Ở 6giữa, đúng 5không?" 6Bartender đẹp 49nhìn sang 9btrai theo tầmc0mắt của 7hắn, cô 80ấy nổi 0danh là Nữ 7cHoàng Night aClub, chỉ 6là lâu rồi dmới đến."

Cầm 70lấy tấm 4vải sạch, 9tỷ mỉ lau 18ly thủy tinh, cfthuận tiện 0buôn chuyện, 04"Nghe eanói đi học 5ở nước cengoài, khó a4trách."

Trình 2Dịch Dương b1từ từ nhấp erượu, cảm b4giác chất blỏng thông c7qua cổ họng, fnóng vào 93tận đáy elòng.

"Tôi badám dùng c9thứ quý 5giá nhất b5trên người 7để đánh ccuộc rằngetất cả ceđàn ông adtrong này 62đều muốn 4ôm cô ấy."

Không b6cần đánh bacuộc, nhìn e9đám đàn 65ông trong 7này đang 8nhìn chằm acchằm cô athì biết, 2Thẩm Kiều cechính là 77loại người 5được trờie2sinh hấp 2fdẫn ánh emắt mọi 3người, không 4cần lên 26tiếng, không1cần ra mạt, 42chỉ cần 0nhìn một ecái liền 7có thể khiến 0cho người cta vào sinh eara tử vì eacô. Trình 3aDịch Dương 9đặt ly derượu xuống, achỉ cần 87vẻ mặt 64uy nghiêm bkhí thế, afbartender lập 86tức hiểu aý buônga1công việc 68trong tay rót 07cho hắn ly 7rượu khác.

Ánh 87mắt sắc 6bén nhàn anhạt lướt acqua bên người 4cô, dừng clại trên6người người 9đàn ông 1anh tuấn dđang đứng 6cbên cạnh b0cô, toàn2những người 6xa lạ nhưng aánh mắt 0nhìn Thẩm e0Kiều thì 5Trình Dịch83Dương vô d0cùng quen dthuộc.

Đây 8là. . . . . .

Một 4tiếng huýt 52sáo, "Trước 72kia mỗi lần 7cô ấy tới, 5đều là ctiêu điểm, bphong tình c5vạn chủng, fthật là 5một chút accũng không ccó nói sai." 

Tiếng 2cảm thán f2ở đâu fđó, "Thật 50là một báu 06vật trời e7sinh, nếu68như tôi có dfthể hôn f1cô ấy, thì 7để tôi 9làm......."

"Xin d5lỗi, cái 43ly anh không 5lau sạch 88sẽ." b6Trình Dịch 72Dương cắt fđứt lời 0của hắn, 60để ly rượu 70xuống, đi 1về phía 01Thẩm Kiều.

Bartender 37om sòm cúi 43đầu nhìn 3xuống, trời fà, khi nào cthì hắn eeđã đổi 32khăn lau bàn athành khăn 99lau ly rồi? 9Nhìn lại 64những cái 3ly vừa lau, 67a...... 

Thẩm 36Kiều vừa 94nhìn thấy bbthân ảnh 9rắn rỏi 78của ông 32chồng thân98yêu đang 0đi tới, 7akhông tự fchủ hé ra 1cnụ cười, 6vội vàng 6đứng lên4akhoác tay 7hắn, ngọt 48ngào nói: 66"Anh 5btới rồi." 

"Không 93giới thiệu 8sao?" 6Trình Dịch fDương nhìn 3fngười đàn 9ông ngồi fbên cạnh dbcô, nhàn 9nhạt mở 9miệng.

"Anh 1ấy là ông achủ ở đây, aNgô Tử Tuyên, 7đây là cchồng tôi, 1eTrình Dịch adDương." 56Một tay kéo a8hắn xuống 0bắt đầu bgiới thiệu.

"Chồng....  em?" sắc amặt Ngô 87Tử Tuyên b4lập tức e1liền thay 0đổi, "Em.. . . . . Kết hôn?"

"Chào 2anh." 3Trình Dịch 1Dương ôm eeo Thẩm Kiều, 0gật đầu 9chào hắn crồi quay aasang nhìn ecô vợ đang dcười ngọt 41ngào, "Vừa 7rồi đang 27chơi cái 8gì?" 

"Cũng 4akhông dễ bchơi, nhưng fbọn họ dchơi đều 9ckhông thắng 2được em." aCong môi lên, enhững trò 2chơi này 5chơi cũng dđược màdkhông chơi 7dcũng được, e3không biết 34vì sao nữa, 0btrước kia 02cô rất thích 5nhưng giờ alại cảm 42thấy nó e2vô vị tẻ 02nhạt. 

"A 2bKiều, bà 1thật là bđủ phách dlối!" a5Đỗ Thanh 30Dương thấy dcô nói như 4vậy vội fvàng dạy 7bảo.

"Vậy fbà có thắng 90nổi tôi akhông?" a7Mắt lườm cmột cái.

Tất ecả mọi angười đều 9dcười, ai 6cũng biết, acThẩm Kiều 58là người4thông minh, d6suy nghĩ nhạy f7bén, chơi 40đoán số, aachơi xúc 20xắc thậm8chí là trò e9quốc vương, bvận khí bbcủa cô quá 12may, khó gặp 65địch thủ.

"Thật bkhông chịu cnổi bà." 43Đỗ Thanh 55Dương lắc 27đầu một 5cái, "Trình 3đại Kiểm asát trưởng, 72anh xem bà d7xã của anh 1chút đi, 1nhớ dẫn b6về nhà quản acho tốt.

Trình 5Dịch Dương cliền lấy 43cái ly của eThẩm Kiều 02uống cạn, 5cũng không a4đáp lời, 9với điều 84này hắn ekhông thích 5và cũng không 44có thói quen, 06càng không ecmiễn cưỡng 8tự mình cphối hợp c4với mọiangười để bđùa giỡn.

Cũng 4may, Đỗ 2Thanh Dương ccũng biết 6tính cách 67của hắn, d3nên không 5cđể ý, 3nhìn đồng ahồ trên 3tay, mím 6môi cười 6fmột tiếng, 64"A, mười fhai giờ 8đúng." 76Tiếng nói f6vừa dứt, 5toàn bộ 4ánh đèn 5chợt tắt.

Âm a3sắc hoàn 3mỹ từ 28DJ truyền 1đến, "Hel¬lo, aev¬ery¬body,0mười hai 5dgiờ đúng, 4chúng ta 8cnghĩ tới 5người nào?"

"Thẩm 2Kiều, Thẩm cKiều, Thẩm dKiều!" bDưới đài, 3trong sàn e0nhảy, phát 0ra đồng 0loạt mà 6vang dội 5trong đám 0người, 2ckêu lên 7cùng một 1cái tên.

Đèn 1cứ trực cdtiếp chiếu 05vào người f6Thẩm Kiều, edưới âm 1bthanh quay dcuồng của eâm nhạc, a4cô đứng 6lên, duyên bdáng nhảy 0lên vũ đài.

Tất 9cả giống bnhư ở nước 3Mỹ, cô 08là ngôi 4esao trời 2sinh, nếu clà thật1thì nhất 8định sẽ fđược vô 31sô người 46điên cuồng 5dngưỡng 81mộ, từngcbộ phận batrên thân f9thể, từng f6tế bào 9đều thần 3bí hấp 8dẫn.

"Nhìn 5em, chỉ fnhìn em, eyêu em, hãy cyêu em." cRõ ràng b6không nói 3elời nào, d7chỉ có 69mắt, chỉ 6có tứ chi, 2cnhưng toàn 5thân cô 63đang reo f9hò điều 7đó. Điệu anhảy tựa 34hồ như ayêu tinh 1mê hoặc blòng người.

Trình aDịch Dương 8khẽ vuốt 9mép ly, tất bbcả mọi 7chuyện quenbbthuộc giống 9fnhư chỉ d2mới xảy 2ra ngày hôm fdqua, Thẩm 5Kiều nhảya7ở trên 8vũ đài 2mà hắn dđứng dưới 43nhìn.Chỉ alà, lần bnày không d4có người 1đàn ông afkhác, không bbcó ai sẽ 1aôm cô vào 6ngực, mà 4hắn rốt02cuộc không fbcòn phải 36là người 6chỉ đứng 0axem. 

Xinh 59đẹp của b0cô, kiều 65mỵ của 8cô, tất 4acủa của ccô hắn 8không muốn 45chia sẻ 71với ai. Thế nhưng bcô gái đó 15là Thẩm 18Kiều, hoànc2toàn vô 57tâm, thế e9giới của 47cô, bầu ctrời của 82cô, tự 41do sung sướng7không ai 2có thể bquản được.

Thẩm ebKiều đắm dchìm ở 2trong âm 9nhạc, sung 1sướng lắc 48lư, vui vẻc3phập phồng, 58liếc nhìn 61khuôn mặt 5nghiêm chỉnh ecủa Trình 8Dịch Dương, angười đàn 3ông này, 10cho dù thân 9ở nơi này avẫn nghiêm68túc, dường 5cnhư khuôn 2cmặt khác bcủa hắn 6chỉ có ctrên giường edmới thấy 5được.

Người 13ngay thẳng c7như vậy, 79cao thượng dnhư vậy, 5làm cho cô 99có ý xấu 0amuốn phá c5tất cả, 96ưu nhã xoay 48người, eecô nhảy 9xuống đài 7enhẹ nhàng 6bước đi 1etheo vũ điệu, a8đúng lúc 5tiếng reo 00hò vang lên, 91cô lớn c8mật dạng b5chân lên 8đùi Trình cdDịch Dương.

Anh b6yêu, ông 0chồng nghiêm 95túc của dem, thời 96gian trò 89chơi đãeđến!
                      

Chương c9.1



Cảnh cbáo: 18+, 5cấm các 4bé nha

Đây 1là một 4cuộc hưởng athụ tuyệt 2eđối của 8fgiác quan 1avà tinh thần,4một bữa d4tiệc đầy 76kích tình 7và nghệ 3thuật.

Tất 30cả mọi ebngười trong 9Night Club d5đều vỗ e7tay thét chói ctai vì hành 09động của 2Thẩm Kiều b5và lần đầu 0ctiên được 40thưởng thức 9aNữ Hoàng 52biểu diễn dđiệu nhảy 9akhêu gợi 72chân thật.

Cô 5acứ giạng d2chân ở bên 5ehông Trình 57Dịch Dương fenhư vậy, 3ccoi hắn như f9một ống atuýp, phần ddtrên phập 25phồng, lắc felư, mỗi 26một lần 4hô hấp, 57cũng mang 9theo ý vị fnhớp nhúa, 2từng ánh 0mắt, đều ecthấy được 5btrêu đùa 73vô hạn. Ngón tay mềm 71mại từ 2từ vuốt 11ve qua gương 02mặt của fhắn, lướt 5qua lồng 5ngược rắn 2chắc.

Cô 0dùng thân 17thể tuyệt 3bvời của cfmình trực fdtiếp nhiệt 1tình dụ 6hoặc chồng 09mình.

Đây 67là một khúc 6bnhạc Latin, 1atán tỉnh b8câu dẫn, ccô gái khẽ 2vuốt ve trên ccngười, mỗi 4phút đều 8khiêu chiến d6nhẫn nại 38của hắn 69đến cực 9hạn. Cô eađứng dậy dxoay tròn, a2lại quấn baquýt với 9hắn như 10rắn tựa cbnhư hắn 72chính là btình nhân bbí mật của 9cô, giữa 6fkhông gian6mịt mờ 0này thật 6muốn chọc 8hắn nổi ađiên. Dưới c2làn váy ngắna5ngủi, bắp ađùi trắng dfnhư tuyết 2thỉnh thoảng 8lộ ra theo 50động tác3kịch liệt becủa cô, 4flàm cho người 1ta muốn thò fbàn tay vào 3mà hung hăng cvuốt ve lấy.

Tròng e8mắt Trình 6Dịch Dương dtrở nên 33thâm sâu ehơn, dính e8chặt vào 86khuôn mặt 38xinh đẹp ecủa cô, 2acô gái này, 7đáng chết 1thiếu bị7dạy dỗ. 

Thật 1sự vẫn 5bình thản eà! Thẩm c0Kiều lả 1lơ cười 3một tiếng, dgương mặt 5vươn về 5phía trước, alướt nhẹ 1abên môi hắn, 26đầu lưỡi c6phấn hồng 9vươn ra khẽ dmút từng 8engón tay mình, 17mắt nheo 50nheo tà tà4thoáng nhìn 7hắn. Eo của facô cọ nhẹ 51quần hắn 3theo điệu 21nhạc sôi9eđộng, chỉ 5trong vài 15phút ngắn b0ngủi, cô acảm thấy 13cái vật bkia bị thức 7tỉnh. Ánh 38mắt của 2hắn nóng fbỏng, trong 3con ngươi 2bcó hai luồng 7lửa mạnh 48hừng hực 53đang bùng 8cháy.

E 5ahèm, động ebtình rồi 7sao? Mắt bcô sáng lên, 12sau cùng cọ 9mạnh một 08cái, nhấc 53eo chuẩn 4bị đi, một 2đôi tay 2cchợt giữ 0chặt cái 3eo như liễu a1của cô, akhiến cô edừng lại: d2"Muốn 0đi mà được 7à?" 8eCô cười0muốn tránh 8ra, đáng 47tiếc người eđàn ông 7này sao có dfthể đồng eý được.

"Tiểu cyêu tinh, bahôm nay em 5đừng mong 7sẽ được d3tốt đẹp." 

"Vậy dsao?" 2Giọng kéo d7dài, mang ctheo kiêu dbkhích nồng 1đậm, "Anh 8có thể làm 5agì?" 6Ánh mắt 0ám muội ccúi xuống a8nhìn hắn, 2cchỉ cần f9cô đứng 7lên toàn 2bộ tình c4trạng hiện 2giờ của 4hắn sẽ 7bị bại elộ trước 0cmặt mọi 23người, người anghiêm túc c6như hắn 18sao có thể cchịu được? 

Xem bra, hắn đối 3cvới cô thật btốt quá!

"Thử 0fmột chút c2xem sao." d5Hắn một 1tay bế cô 8lên.

"A!" 2Thình lình cbị hắn eaôm cao, Thẩm 26Kiều sợ fđến nỗi 7bvội ôm cổ1ahắn.

Trình 1Dịch Dương c9ôm cô như c0một chiến 9binh thắng e1lợi bắt d2lấy nữ2đầy tớ bxinh đẹp cphách lối 89ra ngoài. Giống như ecó một tảng 3đá lớn 90đổ xuống fadòng nước, 0mọi người arối rít 4nhường cho afhắn một0lối đi. Tất cả d4đều bị 1điện lực 0của hai người f1họ bắn e2cho mặt đỏetim đập. Thật là, b7nói chung 8tất cả 1fđều là ftay chơi, cdạng gì dchả thấy e9qua, nhưng 1mãnh liệt c9mập mờ aphát ra giữa 4hai người 8họ, dù không 45đến mức 6quá bổ mắt 3fnhưng nhìn ddvẫn không efthể thở25nổi. 

Đỗ 79Thanh Dương e9không khỏi 3nhìn bóng 54lưng Trình 5Dịch Dương7bgiơ ngón acái lên, 3dvỏ quýt 2dày có móng 4tay nhọn, dThẩm Kiều fđã gặp c0khắc tinh 9rồi.

Bọn 66họ chưa eakịp lên 21xe đã kịch 58liệt quấn 2lấy rồi.

"Thật 44là, đủ 74rồi." 6Ở khe hở egiữa nụ 06hôn nóng 9bỏng, hắn dlẩm bẩm09nói nhỏ. Cuộc sống 9bkiềm chế bđã trở d8thành thói 50quen, không 7ngờ đến 3một ngày 8mình sẽ 6mất khống 8chế ở giữa 4đông người 16như vậy, 64chỉ sợ desau này đến eenight tra án 14là khó rồi.

Đây 92đều là e4cô gái này 7alàm hại, bmột tay đẩy acô tựa vào 0trên tường 15bên cạnh, f0bàn tay khác 3thò vào trong 0y phục bó 8fsát người,a9nặng nề 7vuốt ve cặp 93vú đầy 5cđặn, thật 7muốn ôm fvào trong 7ngực hắn, e0để cô 90không thể 28đi đâu, ckhông thể 9để cho engười đàn dông khác 4thưởng thức 75đường 5fcong lung linh 93của cô. 

Thẩm fKiều cũng c4rên rỉ qua 3khe hở của 85đôi môi, 6vừa mới anhảy nhiệt atình và đồng 6dthời câu f8dẫn hắn akhiến cô 4acũng bị 9cảnh hưởng,21ngón tay cuồng 5loạn cào 07cúc áo của d8hắn, càng 39gấp càng b1loạn, nóng 9lòng muốn efdứt khoát 8xé ra, nhưng 8thật tiếc, f4hơi sức 2không đủ ckhiến cho b5cô tức giận dcnóng nảy f2cắn môi. 

"Được frồi, được 2rồi." 90Cô gái nhỏ 2này sao gấp 16đến như 5evậy, hắn7cthấp giọng ctrấn an, 1fhít sâu kéo 38đôi môi ddính chặt e7ra, nhìn đôi87môi ướt fát sáng 54bóng bị 29hôn đến bsưng đỏ 3akhiến hắn akhô cả cổ21họng.

"Chúng 3eta về nhà 8ađược không?" 0Mặc dù hắn 6dcũng không fdám bảo dbđảm, bộ 8dáng này 5lái xe có 3cthể xảy 5ra tai nạn 3ahay không,bhay bọn họ 4acó thể nhịn 6đến lúc cđó không?

Quả 5nhiên! Nữ fcVương không 0thuận theo cdậm chân, 2"Không ccần!"4bNgón tay nhỏ 5nghịch ngợm 64chạy xuống eegiữa hai 8chân hắn, 9vuốt cái 97vật thô 0to: "Anh 48nhịn được?"

"Đáng 26chết!" 64Cử động 9lần này f0không thể 81nghi ngờ 4dnữa, đã e2đổ thêm 8dầu vào 2lửa.

Trình 8Dịch Dương 3bnửa ôm nửa edkéo cô vào 5góc tối, 88hắn nhạy aacảm trời b9sinh cộng 1thêm nhiều 5năm làm việc, 08nơi xa lạ 92hắn cũng 02có thể tìm 59thấy nơi 7né được 6bcamera theo 26dõi, tìm bra nơi ẩn danúp tốt47nhất.

Bọn 6họ chợt 3tiến về 0phía sau cây 0acột cuối 1dcùng, phía 7atrước làfmột chiếc 55xe lớn, phía 4sau là vách 4tường dày. Đây là 8góc bãi đỗ1xe, sẽ không f9ai tới nơi 7này trừ 2chủ nhân 7của chiếc 41xe. Mà chiếcfxe Hummer màu dđen Thẩm 86Kiều quá 0cquen thuộc, 7chủ nhân 1của nó chính c4là người 29đàn ông 81này.

Không cfkịp nghĩ 2nhiều, liền bbị Trình cDịch Dương 2đặt tại 46sườn xe2tiếp tục 4mãnh liệt. Nước miếng 0trao đổi 87điên cuồng, 7không còn91kịp nuốt 6mà để mặc dnó chảy exuống, âm bthanh hai cặp aamôi quấn1quýt cứ 9thế phát fra, không acthể tách adrời.

"Ưm. . . ." fCô nhận 20nụ hôn gió bbtáp mưa rào 93từ hắn, ebàn tay nhỏ1bé trượt f5đến hông 80hắn, kéo 3khóa quần 6tây xuống, 7clấy cái 91vật đóe4ra.

Ưỡn b2lưng lên, 1nhiệt tình bquấn lấy 7hắn.

"Không 1nên gấp 79được không?" 3bHắn sờ 5đến đóa 1hoa bí mật bcủa cô, 3thấy dấu d5vết động 2tình nhưng d3vẫn chưa 2đủ. Của 9cô rất nhỏ,95ướt át d2chưa đủ, afcô quá yếu 8ớt, hắn 3lại quá 22lớn. Cô 9gái này nhiệt2etình quá fbđáng nhưng dhoa huyệt 8quá mức 1chặt khít, 4bmỗi lần fhắn đều d7phải dụ a4dỗ cô hết 7dmức mới 6có thể làm. Lần trước 59hắn thô92bạo làm 9ecô bị thương fkhiến hắn cđau lòng dđến tận abây giờ,e"Chúng 54ta vào trong exe, có được b7không?" eNhư vậy 3có lẽ từ 8từ được.

"Em 8không muốn." bCô muốn 89hắn lần 0ađầu tiên f1phải triệt 0để mất7đi khống 93chế. Mắt efchuyển dời 1đi, đẩy chắn ra, xoay 2người sange2chỗ khác, 92xốc váy dmình lên, d0kéo quần dlót mỏng e9manh xuống,24chiếc mông ftròn ngọt a6ngào nhếch clên trên bcâu dẫn abhắn, yêu 39mị nhẹ 1nhàng lay 9động: "Đi 91vào có được a5không?"

Trời 8fạ! Cô gái 40này, đáng f2đánh một e3ngàn lần, 4amột vạn flần vào4fmông, dám, 4dám lớn f3mật cuồng 4phóng đến bbmức này! 1Thật là17cần dạy ddỗ.

Hắn 2cnhắm mắt, 0drồi mở 05ra đôi mắt 0sáng, tiến 5lại đè 49lên lưng 8cô, khiến ccái mông d4tròn của 3bcô thêm vểnh 2hơn giống 0như hình ftrái tim hoàn 93mỹ, một 48tay cầm chính 79dục vọng fchực bùng e0phát của4bmình chống 5đỡ ở b4nơi miệng 2anhỏ mềm e9mại ướt 85át, không cdo dự đâm e9vào.

Vừa 3tiến vào etrong cơ thể bxinh đẹp, 22hắn kêu 2rên lên, 8fhưởng thụ7khoái cảm debị cô bao 2vây thật bcchặt mấy 0cgiây, sau 8đó hung cmãnh chuyển fđộng.

"A!" 6ccảm giác 60phong phú 5thật là 0quá đẹp, 37mặc dù cô bcòn chưa 6đủ ướt 82át, hắn 6atiến vào 33mang đến 85cảm giác bđau mãnh fliệt, nhưngefcũng kèm 16theo khoái 7cảm bén enhọn, tiếng 64rên rỉ của 0cô còn chưa06kịp xong, eđã bị 7dhắn hung 9hăng chặn 64lại.

Thứ 87dưới thân d7thể của a9hắn kịch 7liệt đứng cthẳng, nếu cfcô muốn 6có được 21tình yêu 2mãnh liệt 23và kích thích c2một lần, e6vậy hắn 82sẽ cho cô, 20chỉ cần ecô chịu cđược.

Tư 76thế vào ftừ phía 1asau khiến 8cô thêm hẹp dvà càng thêm fnhạy cảm, 5dcái tên nam 36nhân đáng 9ghét này equyết tâm 3ddạy dỗ fcô bằng 91được, dmỗi lần 80ra vào đều 67chĩa vào bcmảng thịt 2cnon mẫn cảm8nhất, liều 3mạng, hung 2ehăng cọ 3xát lấy dkhiến cho 8ccô nhức b3mỏi không fdứt.

"Ô... ." dLoại cảm dgiác này 2quá mức 82kích thích, 6cô không angừng nằm 1sấp xuống, 2muốn thoát bđi loại ccảm giác 70đau đến 7cực hạnbnày. Nhưng 4dhắn không 7ccho phép, c8nắm chặt 73cô, không 81để cho fcô né ra, 8tiếp tục 2ra vào.

". . . . . ." 7dMóng tay trong bsuốt đâm e3thật sâu avào lòng 5bàn tay trắng 0noãn, cảm 62giác thoải e0mái lẫn 49đau đớn 74mãnh liệt 9đan xen,3muốn rên c7rỉ lại f9bị tên ađàn ông 1enày chặn 94miệng, ở fbphía dưới fcảm thấy b4bị khích dthích gấp 3bội.

Cô 84vô dụng fckhông nhịn 6cđược, e6mới hơn a210' đã liên f2tiếp lên bcao triều a6hai lần, 3cthân thể 3fkhông ngừng 62co rút, hạ 9thể nhỏ bnước xuống, blưu lại 6một bãi 42ấn ký trên 5thân xe trên 5dmặt đất.

Trình eDịch Dương cquay cô lại, 5để trên cvách tường alần nữa, 2để haieachân cô ckẹp lấy angươi hắn, efđi vào lần 7nữa.

"A!" 5Lần này d3quá nặng, 0quá trực ectiếp, cao 2triều đánh 6thẳng vàoegiống như 12một tia dsét.

Hai 5cchân hung 72hăng kẹp blại hông f4bền chắc 5bcủa hắn, 9ccắn chặtcmôi, ngón a6tay nhéo 87chặt tấm 67lưng dày, 1dùng sức 27đến ngón 77tay cũng dtrắng bệch 3frồi.

Trình eDịch Dương 9không đợi 95cô khôi fphục như acũ, đè 7lại bắp 0đùi thon, 2quắp một a5chân cô 8flên, đi 35vào.

"Đừng e. . . . .  Đừng. . . . . Làm 1ơn. . . . . ." eCao triều 4cliên miên8không dứt 2như vậy, 3khiến cho 93thể lực 8bị tiêu 2hao, rốt 2cuộc khônga7chịu nổi 7rồi. 

Cô b2đáng thương bcầu xin 13tha thứ, 4nước mắt akhông ngừng f9chảy xuống 2từ khóe 1mắt, thanh 4âm mang theo c9than khóc 63nồng đậm.

"Nhận b7thua, hửm?" 1Hắn nặng dnề thở begấp bên 62tai cô, động 0tác phía bbdưới vẫn 9không chậm dlại, từng 15cái từng 83cái mạnh 1emẽ.

"Em 5thua, a. . . Dừng. . . Dừng bmột chút. . ." c4Bị hắn 5làm cho hít3evào nhiều 4mà thở 3ra không 85bao nhiêu, 17cô thật 1rất lo lắng 21mình sẽ aabất tỉnh 0trên người 1hắn.

"Cầu exin chân dcthành!"

Cắn 7môi, không 4ecam lòng, 5nhưng quá 1fkhó chịu ferồi, muốn 9không thuần aphục cũng bkhông được, 2"Dịch eDương. . .." Thanh e1âm mang theo 7yêu kiều 6fngọt ngào, 8f"Chồng f4à, anh yêu, alàm ơn, d0xin dừngalại. . ..  A!" Cô fdhét lên 4một tiếng, 7không thuận 1etheo đấm 2bờ vai của 38hắn, "Em 5van anh, anh. . . . anh alại dám. . . ." 3Chọc vào47chỗ mẫn 80cảm nhất, 87làm sao cô 9achịu được?

"Muốn 2cho anh ra fngoài?" fHắn cười, d8đường acong trên 79khuôn mặtccứng rắn 4atrở nên 8nhu hòa, 1trẻ hơn fvà có sức 1hút, "Làm 9như thế8enào, em biết, 1đúng không?"

Vô 1lực. . . . . .

Cô 5bkhông thể blàm gì khác bhơn là gắng 9sức ôm 6hắn, liều 57mạng vặn 3xoắn cái 3mông nhỏ, 5rốt cục 8aqua thời 48gian dài 2hắn mới d1gia tăng 99tốc độ b7trong cơ 1fthể cô, bemở ra hợp adlại, điên 1cuồng đâm f5vào, đến 34cuối cùng c7muốn rút fra ngoài.

"Không 66cần!" 8Cô ôm lấy e1mông hắn, ckhông muốn 05hắn đi 2ra ngoài.

"Đáng 6chết, đây bdlà kỳ nguy 5hiểm!" 4Hắn vô b6cùng quen 0thuộc kỳ5sinh lý của e2cô nên biết 4ehôm nay không 7thể!

Cô 11hất cằm blên dùng 97sức hôn 8hắn, "Quan 4tâm khỉ 0gió." 09Cô khôngdcmuốn hắn crời cơ acthể mình, 7dđể ý gì 64đến kỳ 82nguy hiểm b3hay không9aphải kỳ 5cnguy hiểm.

Hắn 07nhận thua! 5Gầm nhẹ, 2bphun ra ở 4trong cơ d3thể cô.

Cô 8nặng nề 1fthở hổn 8hển, bên 6đùi đau c3nhức hàng 0loạt, mặt 0chôn ở dbờ vai của fhắn, hai 1người cùng ađắm chìm eeở dư âm cacao triều.

Một 63hồi lâu, c9cô buồn eabuồn cắn 4vào bắp 3thịt hắn cmột cái, 26"Trình10Dịch Dương, 42anh thật 6aác, chân a4của người feta bị chuột 80rút rồi!"

Chương 89.2



Tình 7cảm như fmật ngọt, eacâu này cthì ra là d5thật, Thẩm fcKiều khởia8động xe dcủa mình, btâm tình b3vui vẻ vô 72cùng. Tình 8cảm giữa 34cô và Trình 13Dịch Dương c0càng ngày dcàng tốt, bnhớ đến 9một câu cfthêm dầu 9vào mật, 89vào lúc này cquả là xác 5đáng, mỗi 20phút bọn bchọ ở chung 32cô đều bthỏa mãn 6muốn bật 1cười, ngay 2cả mẹ cũng 1nói, cô ngày 1bngày vui vẻ c1giống như cnhặt được 6bảo vật, bmiệng đến bgiờ cũng 90không khép 99lại. Nhặt f4được bảo 03vật có gì 5bvui vẻ, hạnh 73phúc của edcô mới là 4số một, atất cả e1là do có 67Trình Dịch 45Dương làm 7bạn. 

Cô cchưa từng a7nghĩ tới 59cuộc sống 6hôn nhân 9giữa bọn 6họ, sẽ 7bsung sướng 10như vậy, 4dđược một a7người đàn 5ông, cưng 3chiều, thươngebyêu như vậy, 4cô thật chưởng thụ, 1ethật không 8hề giống 84những cuộcb4tình đã btrải qua.

Cảm 7giác Trình 9dDịch Dương emang cho cô 4thật không 1giống những facuộc tình 00trước kia.  Cô không 00biết đây 39có phải 9là tình yêu6chay không, 0cô chỉ biết 37không thể f9rời bỏ 0hắn, mỗi 0khi nghĩ đến absẽ tách c8ra khỏi hắn 5cô liền 6acó cảm giác 7không sống 3nổi. Lệ cthuộc vào 4một người 1bđàn ông 2anhư vậy 1đối với bcuộc đời 7Thẩm Kiều 84là điều 43hoàn toàn 2mới lạ. Có lẽ, yêu 40hay không byêu không dquan trọng d6nữa, cô 8chỉ cần cbiết Trình bDịch Dương dcvô cùng quan 1trọng đối 8cvới sinh afmệnh cô, 19vậy là đủ drồi. 

Xe 6đang hối 2hả chạy cbỗng nhiên 5chiếc xe 8Porche lao cra chặn lạidtrước mặt, cbngười trên a8xe thể thao 6xuống xe b4khiến cô 13có vài phần1giật mình 44trợn tròn 05hai mắt.

Tách 15ra chưa tới 60một năm, d7thế nhưng a8cô đã cảm b4thấy xa lạ avới dung f8mạo của 52hắn, giống 46như người e4đi tới 0ckhông phải dlà bạn trai31cũ của cô d9mà là một 28người cô 0không quen 4biết.

Kling 55đi tới 67bên cửa 87xe cô, nhẹ 2nhàng gõ 5một cái, 7cô rất không5etình nguyện 3ahạ cửa akính xuống, edù sao bon 04họ chia tay 8ecũng không 7phải vì 1lý do tốt eđẹp gì, engay lập 0tức cô nghĩ 4dtới tốt 7fnhất cả dđời này d2đừng gặp 0người này. Cô hận nhất 64là bị người 53ta lừa gạt 7tình cảm, d4nhưng khi e6bị hắn 2lừa gạt blại không e4phải rất 3eđau.

"Kiều, 0đã lâu efkhông gặp." 9Kling vẫn 85cao lớn, a1đẹp trai 3dnhư vậy,47mái tóc vàng 4cắt đúng e3mốt, tròng cmắt lam nhạt, d0quần áo 87cao cấp trên 8angười khiến 49hắn càng 9anh tuấn. 

"Ừ." bCô nhàn nhạt bgật đầu, dđối với 49hắn, cô fđã không 8có cảm giácemãnh liệt. Tình cảm 3fcủa cô thật 34cực đoan, cyêu chính 4clà yêu, hậnbchính là 54hận, mãi 4cho đến 5hôm nay nhìn 8đến hắn cdlần nữa, ecô mới phát 4ahiện, thì 6ra trong lúc bvô tình, 1dcảm giác 94đối với fKling đã 5mất đi. Xem ra, thời 8fgian thật 9là một phương 1thuốc tốt, 8evào giờ 9dphút này,thế 6nhưng cô elại vô cùng 53nhớ đến bông chồng 7với cái 2đầu tócengắn, khuôn 6fmặt nghiêm adtúc của 1bmình.

Kling 7bcúi đầu b0xuống, trong eđôi mắt 75xanh là tương adtư mênh mông, 1"Kiều, 9một năm fqua này, anh 5thật sự cvô cùng nhớ aem."

Cô 98nhếch môi 91châm chọc: f"Chúng 02ta chia tay, cKling."

"Kiều, 31đó là hiểu dlầm, anh ccó thể.. . . . ."

Cô 44giơ tay lên a3ngăn lời bcủa hắn, e"Kling, eđàn ông dphạm sai 1lầm chính 6là phạm 5asai lầm, c6cơ hội chỉ 64có một lần, ctôi sẽ không 8cho lần thứ 03hai, anh nên abiết tôi 2hận nhất 5người khác 41gạt tôi, d7điểm này 5bkhông thể 0tha thứ."

"Anh 89bị hãm hại 0đấy!" 1Kling gầm 7nhẹ.

"Hãm 2hại?"

"Đúng!" 8Hắn căm 89hận nói.

Cô 7cười một dtiếng, mang 2theo vài phần 8thoải mái, 0"Hãm e3hại hay không 47đã không e6quan trọng, a1Kling, giữa c0chúng ta đã a6không thể,a8có nhớ không, 88tôi kết fehôn, chuyện 0của anh với 5tôi đã không fcòn liên 0quan."

"Nếu 6dnhư có liên f2quan?"

"Có bfý tứ gì?"

"Em fbiết tại 6sao không?" 56Kling cười e8cười, nhưng 42là nụ cười blại không 11nhiễm lên atròng mắt, 13"Đi 7dtheo anh, em 1rất nhanh 95có thể biết 71nguyên nhân." e6Xoay người, 47hắn quay 93về xe hắn.

Khi 1hắn khởi 4động xe, ffThẩm Kiều evẫn còn 53do dự có enên tin lờifhắn nói d9hay không.

"Kiều, etin tưởng d9anh, anh tuyệt 39đối sẽ akhông tổn 7thương em,96nhất là 7chuyện này bquan hệ với 0em rất lớn." aKling mở 8miệng bảo eeđảm.

Được 1brồi, mặc 87dù Kling đã 92từng lừa 0gạt cô ở d7phương diện bbtình cảm, enhưng bản ftính của 66hắn thiện 5lương, ít 4nhất tuyệt 58sẽ không6tổn thương 91cô, như vậy 8atạm thời d5tin tưởng 6hắn một 2lần. Thẩmf4Kiều lái 43xe đi theo 8hắn. 

Thẩm 9Kiều không 50thể tin vào emắt mình, ftrước một b1khắc cô 8đang cảm 9thấy mình d5là người 9cphụ nữ 7bhạnh phúc 38nhất thế egian vì có3một ông achồng săn 7sóc, nhưng ddbây giờ 1cô như từ 5athiên đường 5rơi xuống 0ađịa ngục.

Nhìn 6Trình Dịch cbDương cùng 2dnữ sinh cách 9đó không 8xa, mắt của8cô càng đỏ 07hoe.

Thật 96ra thì giữa 0bọn họ 3cũng không dcó hành động 73vượt khuôn0phép, bọn 37họ chỉ 3flà từ siêu fthị đi ra, 59trong tay Trình 5eDịch Dương1cầm một 0túi giấy, 4dnhưng trên ctúi đó có 9in nhãn hiệu ephái nữ 6mà không 5phải đồ 01cô dùng, abcái nhãn 5chiệu quần e4áo này cho 52tới bây24giờ cô đều dkhông thích, 4người tỉ 8mỉ như Trình eDịch Dương bchẳng lẽ 11không biết 22điều đó, 13cho nên quần bdáo đã mua 1ctuyệt đối aakhông dành 0dcho cô.

Tay d7của cô bé a0nhẹ nhàng 3khoác vào 5cánh tay hắn, 4ctrên mặt5mang nụ cười bethản nhiên. Gương mặt 6thanh thuần davô tội ngọtfcngào động 1dlòng người, 12thật là avô tội làm 5cho người 8ta hận nghiếnfrăng nghiến 53lợi! 

Tại fsao, đến 16tột cùng e9là tại sao? 4Thẩm Kiều bcô kiếp 8trước rốtfcuộc là 44đã làm esai điều 0gì? Mà cô 49bé này lại 50muốn tới e7tổn thương3dcô? một 1lần nữa 9Lần trước 1là Kling còn echưa tính, 00lần này 7lại là Trình 7Dịch Dương, 1tại sao lại 8là hắn? 50Tại sao ngay 9cả hắn 4đều muốn 5phản bội 90cô? 

Cưng cfchiều, thương 19yêu, chẳng 5lẽ là giả? fĐàn ông 71có phải 5trời sinh fluôn ôm một 8người còn 38mắt thì bnhìn người 82khác? Cô 2cho là mình 16đã tìm 54được một 0người đàn 0ông tốt 03nhưng hóa a7ra đây cũng36là giả. Nếu như 17ngay cả người ađàn ông 1như Trình 9cDịch Dương8cũng sẽ 3thay lòng, 8như vậy 49trên đời cnày, còn 3có người b9đàn ông1nào là có 2thể tin tưởng, 9bcó thể dựa c8vào?

"Em 4exem, sự thật cở trước d1mắt." aKling bên 1cạnh nói 0thật nhỏ:6"Tất 0cả chuyện c8trước kia 6fdo bọn họ 2bày ra. Kiều 1em phải tind3tưởng anh, 89ngày đó 8eanh thật 6bận đi Đài 1Bắc làm 3việc, nhưng akhi trở về 32liền gặp 0cô ta. Cô 3ta vô cùng f9chủ động 0bắt chuyện dvới anh, 66anh vốn 56là người 4cnhiệt tình 38nên không bethể chống 67lại sự e1dụ dỗ, c7rồi cô ta 1crủ anh đi 3khách sạn, ednhưng anh 0thề là không 9có chuyện adgì xảy ra 6cả, trừ dnụ hôn kia c2là do cô cta chủ động 3hôn anh, anh 83chỉ có không 6ecự tuyệt bmà thôi."

Thẩm 1Kiều ngây 2ngốc nhìn 7đôi nam 5nữ đang 43nói chuyện fphiếm ởecách đó 2bkhông xa, dbbiểu hiện d7nhẹ nhàng fnhư vậy, 12cô còn tưởng47rẳng chỉ 2ađối với 0cô hắn mới 2như vậy, 7thì ra ngu cngốc chính 01là cô, thì 6ra với bất a5kỳ cô gái a5nào hắn 9cũng nhẹ 3nhàng như 1cvậy. Vẻbmặt của b2hắn, không 2thể gọi 7là cao hứng, 4anhưng cô fdhiểu biết ehắn, đáng 7hận rất 79hiểu rõ, bhiểu tâm 43tình bây 61giờ của f8hắn, có bfthể nóibblà vui vẻ, b4hắn đang a0vui vẻ cái 8gì?

"Anh 0cũng không b8biết tại 8sao, cô ta f7chủ động 8dhôn anh, anh bđón nhận, 1nhưng mà 0em lập tức 36xuất hiện, 95sau đó, chúng 53ta chia tay. Anh rất 9thống khổ ddrất hối chận, vốn 79đang suy e0nghĩ, tất ccả đều ddlà lỗi của 24anh, anh tự 1làm tự chịu, cnhưng mà aanh lại 8càng không fcam tâm, không 3cam lòng cứ cnhư vậy 36mất đi em, 8anh tìm người a2điều tra 61em, lại biết ebhôn nhân cacủa em hạnh 5phúc, anh3thấy vậy 6nên hết fhi vọng rồi, f6nhưng đang 5trong lúc 6evô tình, 9anh phát 99hiện một 2dchuyện, mới bbiết thì cra những bchuyện xảy dra trước 8đây đều 2bị người adta hãm hại." 

Lời ccủa Kling enhư gió thổi 8qua tai, cô achỉ chuyên 4tâm nhìn 5chai người 15kia. Cô nhìn 0cthấy cô 3gái kia đột anhiên mím cbmôi, có mấy23phần giận f0dỗi trừng 5mắt nhìn 3bhắn một 9cái mà hắn 8lại cười. Hắn cười, 9trước mặt 7cô hắn rất fít khi vui e7vẻ như thế a5này, nhưng 7trước mặt 4nữ sinh này 5hắn lại 9cười, hay 44là hắn đã 4thích cô 32ta rồi?

"Kiều, 1em biết không, 9dthì ra chồng b9em và nữ 5sinh kia..." Lời 93của Kling 2đột nhiên bdừng lại, 15hắn kinh 3hô: "Kiều, 88Kiều, sao 3dem khóc?"

Cô aakhóc sao? 72Thẩm Kiều 3cvô thức 0fđưa tay fesờ, sờ bctới một 2dtay đầy4fnước mắt, 6đây là 9dcái gì, một 7vũng nước ablớn trong dlong bàn tay 2flà cái gì? 7Đây không 0phải là f8cô, từ nhỏ fđến lớn, ekhó khăn ddđến đâu,6khó chịu 9đựng hơn dnữa, cô 22cũng chưa etừng khóc, a8nhưng bây 02giờ cô đang eblàm gì?

"Kiều, a2em . . . . ."

Đây 4ekhông phải blà cô, một 41cô gái khổ 26sở vì số 3phận, thương 0tâm muốn 9chết, không 3phải Thẩm 42Kiều tiêu 50sái như gió, 56cô nên chạy8đến đánh 9cho cái tên 7abội bạc 7một trận 0giống như 84đã đối 26xử vớibKling, đúng 4bvậy, nên anhư vậy. Thẩm Kiều 9dùng sức 86lau nước5mắt, mở 1cửa xe, giống 49như nữ thần 76báo thù, cfđi tới a9mục tiêu 5fcủa cô! 

"Trình 8fDịch Dương, 1anh mà nói 46về cái etên côn 4fđồ Phương e1Nhĩ Chính b0nữa em sẽ 9ftức giận 9đó." 8Vẻ mặt 7Lan Ninh Hinh 67lạnh như15băng, tươi 2cười lúc e8trước biến 1fmất.

"Ninh 04Hinh, cái 0etính đùa 1bỡn của c6em cẩn thận ffđó, tươngf0lai..........."

"Tương 6lai của fdem, anh không 5phải lo a0lắng, anh e6nên lo lắng 78cho mình 4thôi." bLan Ninh Hinh 3vội quay 1ngoắt thái c9độ, trên 61mặt cười23đến vô 9cùng vui 69vẻ, "Nếu 9dnhư mà em 13không có 01nhìn lầm, 3fcô gái xuống 5xe hình như 3là vợ yêu 8quý của 3anh."  

Trình bfDịch Dương angước mắt bliền nhìn fthấy Thẩm eKiều từ 4trên một bbchiếc xe 1xuống, cô bdthật là fmột nữ acnhân mê 7người, 5bánh mặt42trời màu 9vàng chiếu e0lấp lánh 8fda thịt fbtrắng noãn 8bnhư sứ, 6cô mặcdchiếc áo 6sơmi kẻ clam nhạt 22và chiếc f5váy màu c3đậm, dùng 7đai lưng2đơn giản fmàu bạc 7làm toát 3lên phong 93thái trung 48tính. Mái d1tóc xoăn 7tự nhiên 4nhẹ nhàng 16buông xuống 1avai, mái 7tóc đen aebóng tựa0enhư đóa ahoa sơn trà 45xinh đẹp.

"Nếu 0bnhư em mà f2là anh, hiện 0tại sẽ bkhông nhìn fvợ mình 86mà thấy 0ngu đi." 9Lan Ninh Hinh 0acười xấu 5xa, cánh 8tay không fcó ý tốt49kéo kéo bhắn, "Chỉ 99sợ vợ ccủa anh 5hiện giờ dhận không athể làm 3dthịt anh, e9tin tưởng 2em, em sẽ fvui lòng ađưa cho 5fcô ấy một 4fcon dao."

"Đáng fchết!" 8dTrình Dịch 72Dương đột bnhiên hét 19lớn một 5tiếng, chạy53về phía ccô. Cô gái 6này không 0muốn sống 31nữa sao? c8Đang là 7đèn đỏ cmà cứ qua 86đường 58như vậy.

Không 58để ý chiếc b6xe vừa vượt dqua gào thét 32chửi rủa fhắn, hắn66dùng tốc 6độ nhanh 1nhất vọt ddđến trước b0mặt cô, 8fnắm chặt 15cánh tay acô: "Thẩm ffKiều, em 7điên rồi 4sao? Đèn 2đỏ cũng 32dám qua đường, 5em thật 6ckhiến anh 9tức chết!”

Chiếc 4bxe kia thiếu achút nữa d3sẽ đụng d4vào người 5cô, hắn 1sợ tớifcmức trái d2tim đều bmuốn ngừng dđập, tính 67khí cũng 4không khốngcchế nổi cnữa.

"Cô 8ata là ai?" 4Ngón tay 38mảnh khảnh 9bchỉ thẳng c5vào cô gái 56đang đứng 77ven đường 6xem náo nhiệt, 6cô ta lại e1muốn phá 7hủy hạnh0phúc người 7ckhác lần 1enữa.

"Tại d5sao Kling e3lại ở 38chỗ này?" 0Không để 95ý đến 6acâu hỏi ccủa cô,3Trình Dịch 1Dương trông 1fthấy người cđàn ông 2từ trên d1xe bước5bxuống, ánh 2mắt đen 6dnheo lại 5auy lực mười f3phần.

"Em ehỏi anh, e3cô ta là 5ai?" aeCô ta rốt facuộc là 3ai, đến 33tột cùng bclà người 4nào?

"Thẩm 2Kiều, em 26làm sao vậy?" 5Hắn rốt f6cuộc cảm 2thấy cô 1có điểm dkhông đúng, 6mặt mũi 9dcủa cô 28rất bình 7tĩnh thế 6nhưng hắn1clại nhạy abén nhận 13thấy có 98lửa tan 16ra ở dưới 9núi băng.

Có 4cphải anh 7thích cô cta hay không? 8Có phải 2anh đang 70gạt em?bcCó phải 7anh hết c5quan tâm 8đến em 0rồi hả? d"Chuyện 06trước đây3của Kling 41có phải cdanh bày ra?" e3Cô có một 4đống vấn eđề lớn 54muốn hỏi, 4nhưng đối 6mặt với 1hắn không 7biết vì 0dsao cô không 4fthể hỏi72được. Có lẽ là esợ đáp aán là thật, 18trái tim 0sẽ tan vỡ, 1nên tùy atiện hỏi a8một vấn 01đề.

Sắc 8mặt của cchắn trầm 88xuống, "Em 0sống chết 72băng qua 72đường1chỉ để d4hỏi vấn 1ađề này?" 7Nhìn rõ f1ràng cô 5đã khóc, e9ánh mắt bhắn chợt fnguy hiểm, 0cô ấy vẫn cdvì Kling cdmà khóc, ab"Thế 8nào, tới 99bất bình 1vì bạn 3trai cũ?" 3Cô ấy vì 5bhắn ta mà akhóc.

"Không 7csai, chuyện 6trước kia c8đều là 30anh an bài." 63Trình DịchcDương thành athật thừa cnhận.

"Anh!" bfThẩm Kiều 6engẩng đầu, 5thấy nụ 1cười trên 0gương mặt 19nữ sinh 6kia giống 6như là đang d5cười nhạo 1cô, là một 2người thất bbại, một cbại tướng 4vĩnh viễn 9dưới tay 32cô ta, đều 45là do Trình fDịch Dương 7mang đến! b8"Em hận c0anh, Trình 8Dịch Dương, 19em hận anhd8chết đi 7được! f0Được, 8được, 7em vĩnh viễn 5ckhông muốn 1nhìn thấy0canh!"

Trình 7Dịch Dương chất tay 28cô ra, mặt 7clạnh lùng, d"Vậy 97thì hận dđi, Thẩm dKiều, tôi dkhông thể 5không nói, aaem cũng không 1có gì đánga5để tôi d4yêu thích 3cả." 43Cô thật 8sự làm 5cho hắn dquá thấtcvọng!            

Chương 410.1



Không 6dbiết dạng cnày có tính 3là chiến 4tranh lạnh?

Thẩm adKiều nằm 5ở trong 6chăn, lười 5biếng không d5nhúc nhích.

Bọn 84họ ước 2chừng đã 2hai tháng fdkhông gặp 2mặt, nghĩ 26tới đây,9dnước mắt blại dâng 4lên. Buồn dnôn, thật 1là buồn 3dnôn. Gần fđây cô46trở nên 9rất vô dụng, a1trở nên 11thật ham 8akhóc, cô 1erõ ràng không7phải như 26thế, tất 74cả đều d7do cái tên 24Trình Dịch aDương đó!

Rõ f8ràng là lỗi fcủa hắn, 34tại sao hắn 60lại nói dtất cả 9fnhư đều 5là lỗi của 6bcô? Là hắn 8giăng bẫy 52cô, phá hủy b1tình cảm dbcủa cô, 1ít nhất1hắn cũng fphải nói dmột câu 4exin lỗi chứ? fNhưng sau 3khi cô tức aegiận bỏ 2fvề nhà cha 3mẹ xong, fhắn còn 06không thèm 24quan tâm tới 53cô, có người a1đàn ông 72nào đáng afghét như 2vậy không?

"A e4Kiều, cái 5tính thối 08của con bao bgiờ mới 5sửa đổi? bCon bé NinhbfHinh kia là 8em họ của 3aA Dương, 72chúng ta đều 84biết, ăm c9giấm chua 33cái gì?" cfHà Thanh Hồng 6agõ đánh 9athọc sườn c9mới hỏi era nguyên afnhân gây 8gổ, sau đó etrực tiếp begiáo huấn dcô.

Thật e0sao, đúng 4là cô không 8đúng khi 71không hỏi 3crõ ràng, fthế nhưng chắn không d6thể bao che dđược việc 5hắn và em 4họ mình c0hợp tác 5dlừa gạt 51cô.

"Chị, 7echuyện này 4không thể 2trách anh 69rể được, 86thật ra thì c9trước đó 2ở nước a1Mỹ, anh ấy bđã thấy 17Kling bắt 10cá hai tay fhôn nóngabỏng nữ 47sinh khác, bcó hình làm bdchứng đây, 3sau đó anh 5ấy điều7etra ra, thì 3ra Kling vẫn 7luôn lén alút với ebạn gái 1btrước, cho 1nên mới 7bgài bẫy 63Kling, vạch 60trần hắn." 9Thẩm Luật 15gọi điện 74tới tỉ 4mỉ giải 1ethích rõ 0ngọn nguồn. 

"Hôm 0đó em và 0anh ấy cùng cathương lượng, dmượn cớ echị đến cbưu điện 3lấy quà, athật ra là 71muốn dẫn 4chị đến bbkhách sạn 3kia nhìn thấy bamàn anh ấy 8sắp xếp 6em họ đi 24câu dẫn 58Kling, vì 8anh ấy điềudtra ra được f5Kling không 8có sức miễn 7dịch với 0những cô 36gái thanh59thuần nhất."

Một 15vòng một ebvòng đan 61xen chặt echẽ, từ 45nước Mỹ 7dphát hiện 97sự thật bavề Kling 1ccho đến 8khi để Thẩm 3Kiều biết 33đều do fTrình Dịchb8Dương bày bra. Anh rể 6đúng là 2có đủ phúc 01hắc, về asau hắn phảibkhắc trên e8ót để 9anhắc nhở bmình, đắc 2ftội ai thì 2được chứ 6chớ nên5đắc tội 6cTrình Dịch 2Dương, phát 7hiện Kling 2bắt cá hai bftay nhưng72vẫn ẩn 6nhẫn, ra 1tay một phát 9blà trúng, bequả là đáng dsợ. 

Được erồi, coi 3như chuyện ecủa Kling 6không trách dhắn, dù 2sao đối6với chuyện 1này cô không 67tức giận 04nhiều, nhưng dvấn đề d1ở đây e3là Trình 7Dich Dương 8giống như 8dđang giận 4ngược lại ecô, ngày f7đó hắn1avô cùng thất a5vọng, cô eccó thể không 2bđược tức b8giận sao?

"Đáng 4đời con!" 8fHà Thanh Hồng 6dí dí vào ftrán cô, 0thật sự 3không nhịn 45được mắng a0to, "Con bthì có cái 8gì tốt đẹp, 8trừ cái 1khuôn mặt9dễ coi một 2echút thì acó cái gì fđáng giá cđể A Dương e8tốt với 8con như vậy? aMà con còn dcra mặt vì 7tên đàn eông khác, 18hắn không 7fthể không etức giận b3sao?"

"Mẹ, bmẹ rốt 29cục là mẹ 87của ai?" 0bThẩm Kiều 2fbất mãn a6xoa trán mình, 33"Anh 29ấy là đàn e3ông, sao 3ccó thể dễ 9egiận như 9vậy?"

"Đàn aông thì 0fkhông được 4etức giận, 05đàn ông 0đáng bị 3con chọc ftức chắc?" 1Cái đứa c7trẻ chết 5tiệt này 4drốt cục b7giống ai? 3dThật là 0egỗ mụcbkhông thể 00chạm trổ. Mặc kệ, 22lão nương 0đi nấu eecơm!

Thẩm 14Kiều bĩu 82môi vùi đầu 0vào giường. Cô sống bfvới hắn e4tổng cộng echai trăm bảy bmươi sáu bngày. Có 97lẽ ban đầu 73là vì giận 8fdỗi mà lấy chắn, nhưng 7dần dần a5vì hắn đối bxử với d2cô quá tốt 1khiến cho c6cô yêu hắn. Thứ tình 0cảm này 4quá sâu, 9cô căn bản 9không thể dacảm thấy b4được. Mãi cho đến engày đó 6nhìn thấy ahắn và Lan41Ninh Hinh ở 1chung, lòng 87cô mới dâng dlên cảm 8giác đau, 2dmới cho cô 7cảm nhận d7được, athì ra trong 2lúc vô tình 8Trình Dịch 6dDương đã9chiếm địa 60vị quan trọng 24như vậy ctrong lòng 6cô. 

Cho elà hắn phản bfbội thì d0sẽ đau và 6tức giận, 0cô chưa dạy bdỗ đánhadcho hắn một ftrận giống enhư với 6Kling mà hắn d2đã xoay b8người quyết b8tuyệt rời 8đi. Đứng e7trên vỉa 76hè, người dqua lại không 3dứt mà nước fmắt cô rơi 49không ngừng, 42một khắc ckia cô mới fhiểu được 56cô đã thật 7sự yêu hắn 2sâu đậm, dyêu đến e4mức vừa 4nghĩ tới 01rời khỏidhắn trái etim cô sẽ egiống như 2bị đao khảm 52vào, đau 41triệt để.

Hiểu 22tình cảm 2của mình, 3nhưng tình 53cảm của ehắn đối 01với cô thìdesao? Cô tuyệt 9ađối không aethể biết 30được hắn bbđối xử ftốt với 64cô như vậy 6fvì cô là 7avợ hắn 98hay là vì a7hắn yêu fcô? Có phải 5bất kỳ 8bcô gái nào 9fkết hôn cvới hắn, 19hắn cũng 58sẽ đối fxử tốt 65như vậy? 2Vừa nghĩ2tới có một 1ccô gái khác 0được hắn 5dcưng chiều 0như vậy 81cô liền 9ghen tị không athở nổi. Cô không aathể quên 8lúc ban đầu ckhi hắn đề afnghị kết 46hôn với 10cô chỉ vì ahắn đã d2đến tuổi 3dkết hôn, ccòn tình 4cảm hắn6dmột chữ 6cũng không 74nói. Cho nên 00cô không 24dám tìm hắn, 35cô hiểu bmình đã e1thương hắn 09nhiều thế 4cnào nhưng 7không dám 9khẳng định 72tình cảm acủa hắn fđối với ecô, cô không fadám đối 59mặt, nếufnhư hắn 7không yêu 6cô, cô nhất 3định sẽ 7không chịu 2bnổi. Không96thấy hắn cthì tương 70tư đến catận xương btủy, đi 52gặp thì 99lại không acó dũng khí. Mỗi ngày ddgiằng xé 60như vậy akhiến cho 3cô không ccòn là Thẩm 6cKiều lớn 9bmật nữa 8rồi.

Còn 8chắn thì dvẫn sống 2tốt, đáng bchết là equá tốt! 94Trên tivi 60cô nhìn thấy a6hắn vẫn 23cao ngất, efmặc quân 04trang đứng 1cùng Phương 47Nhĩ Chính, 5bọn họ 1bvừa bắt e4được tên 56trùm ma túy 07Đông Nam d8Á, đượcbkhen thưởng. Trừ nghiêm 0dtúc hơn, 17hắn giống bnhư một 84chút cũngaakhông thay 18đổi, hình e9như chỉ fcó mình cô 2bị ảnh 7hưởng.

Đột 9bnhiên nghe 1ftiếng đỗ abxe bên ngoài dnhà, tim cô 1bỗng đậpc4mạnh, bỏ 7gối ôm ra, 5bngay cả giày 2cũng không 9đi, vội 4chạy tới1ecửa sổ 79núp sau rèm e5cửa ngó 7ra ngoài.

Ba eở nhà, a0mẹ không 22biết lái 08xe, Thẩm 3dLuật không dthể về 56nhà, như 51vậy. . . 

Xe 3Hummer quen 30thuộc dừng 4lại bên 7btường bao e9thấp của a1nhà cô, là echắn, đó 6là xe của 55hắn.

Nước amắt cứ 56như vậy c7rơi xuống, ebcô dùng sức 37che miệng, d3sợ mình 3hét to lên, 63nhưng tâm 5tình chỉ 12kích động 7mấy giây, a5cửa xe mở cera khiến a0cho nhiệt cđộ của c5cô hạ xuống, 3là Trần 28Chí Vĩ, phụ dtá của hắn. 

Không 08phải hắn, 48không phải 7hắn!

Cô 5thất vọng 6blui về giường, 2kéo qua chăn 2trùm kín cđầu, trong0lòng một a6mảnh hoang 5vu.

Chỉ 6dngăn cách f3bằng cánh ccửa, nên fđối thoại 5trong phòng 9khách nghe 7khá rõ ràng.

Trần 2Chí Vĩ thay 6mặt Trình 07Dịch Dương dđưa văn 06kiện cho 1dThẩm Nhược d6Định, "Cái fnày lần asau đưa cho 7tôi là được 8rồi, cậu dcòn đặc a3biệt đến 0một chuyến 87làm gì."

"Trình btiên sinh dbảo phải c5mau đưa cho fngài."

"Gần 5cđây a Dương 6rất bận 25sao?"

"Vâng, a9gần đây 1mới vừa 3ephá một 82vụ án lớn, 6mỗi ngày 0loay hoay đều 0ngủ trong 0phòng làm f5việc."

"Vậy 5cậu nhớ c3phải nhắc a0nhở A Dương 46chú ý sức 9khỏe."

"Thẩm ctiên sinh 6yên tâm."

"Mới 24vừa thấy 24xe, tôi còn 5tưởng rằng 4là a Dương 92tới đấy."

"Hôm 4nay không 8cmay xe của 2cháu đột 33nhiên hư, a0Trình tiên bsinh cho cháu cmượn."

"Chí 0cVĩ à, cậu 6bảo a Dương dđừng mệt 7cmỏi như dvậy, ngày 6nghỉ phép dnhiều để 8lại cũng e3lãng phí, dnên đi đâu fđó thư 1cgiãn một3chút." 6Rõ ràng đây 8là tiếng f7Hà Thanh Hồng.

"Trình 3tiên sinh 0không bỏ e8phí ngày 26nghỉ đâu, 36hằng năm cđều dùng."

"A, 71vậy là thế 8nào?"

"Anh 4ấy hàng 6năm đều 3nghỉ ngơi da1-2 tuần, 4à, cháu 6nhớ năme2ngoái chính 3là nghỉ 98phép vào fdịp lễ fdNoel." 4Lễ Noel? 1Hô hấp Thẩm ebKiều đột enhiên cứng 5lại.

"Thẩm 81Kiều, anh ctới đi công 87tác, thuận 7tiện ghé 9thăm em một70chút."

"Anh 2bDịch Dương, 4anh hàng 13năm đều 4tới Newyork 68công tác, a3như vậy adcó thấy d3chán không?"

Nước 11mắt, lần 9nữa từ ftrong hốc 24mắt nhỏ cxuống, ai 6đang nói 83cái gì bên e5ngoài gian 0bphòng, cô 5bkhông còn 8nghe rõ nữa erồi.

Bao 5enhiêu lần? 85Toàn bộ c8bảy lần, atừ khi bọn 13họ quen biết, 76hàng năm, 37hắn đều dađi Newyork 0thăm cô. Cùng cô đi dqua phố lớn 7ngõ nhỏ bcủa Newyork, 7nhìn cô ăn bthức ăn cngon mà thỏa 6amãn, ánh1dmắt của dhắn thật 3bdịu dàng.

Thật ekhờ, thật delà khờ, bsao cô cho 1rằng không 6nói ra chính 6là không 20thương?

Hắn 4cdùng tròn a1bảy năm bthời gian 40để yêu 6cô như vậy, 0nhìn cô lần65lượt thay cbạn trai 3này đến 77bạn trai 21khác, nhìn 9ecô lần lượt ffcười trong 83lòng người 3ckhác, cảm 03giác lúc 8đó của 2bhắn sẽ 1như thế d2nào? Khó aetrách hắn d5tức giận 1bđối với 8chất vấn 2dcủa cô như dvậy, bởi evì cô đã 1làm thương 3tổn hắn. 

Đều c1là lỗi của bcô!

Hắn 7bcòn có thể 3dtha thứ cho 9cô không?

Thẩm 3aKiều đột 7enhiên ngồi 9dậy từ 21trên giường, fbkéo cửa 63phòng ra vọt etới trước 1cmặt Trần 5cChí Vĩ, xốc 0cổ hắn 7flên hỏi: c9"Anh 43ấy đangf3ở đâu?" 

"Ai? 2eNgười nào?" a7Trời ạ, b5thật là 22đáng sợ, 83khí thế becủa nữ 4avương bệ 8hạ thật 63là kinh người.

"Chồng 5ftôi, Trình d0Dịch Dương, 7dbây giờ 3anh ấy đang dở nơi nào?"

"Phòng. . . . Phòng dclàm việc!" fHô hấp 2acủa hắn 2quá khó 21khăn, cócthể buông ahắn ra được d6không?

Thẩm 67Kiều buông 7tay, lao nhanh 64ra như một dfcơn gió.

"Anh. . . . . .anh 09à. . . . . ." 1Thanh âm 3cHà Thanh 72Hồng run brẩy.

". . . . . .  Ừ." eLão luyện 1thành thục fdnhư Thẩm 0Nhược Định 80cũng hơi 6giật mình.

"Chúng 78ta, con gái 6chúng ta 9vẫn mặc c7đồ ngủ 4chạy ra d4ngoài!"

Chương 7f10.2



Thẩm 6cKiều từ 7trong thang dbmáy đi ra, fhoàn toàn ekhông để eý tới ánh 8bmắt quan asát của 5người xung bfquanh, mục edtiêu của 9cô rất 2rõ ràng, 7chính là 6phòng làm 2cviệc của b0Trình Dịch cDương.

"Rầm" dmột tiếng 8đẩy cửa 2phát ra, cánh d4cửa đập 77vào tường ffthành một batiếng vang bclớn.

Phương aNhĩ Chính 3dcợt nhã a6huýt sáo: 1"Chị e4dâu, quần 4áo chị 1mặc quả bkhông tệ."Mỹ 1nhân chính 7là mỹ nhân 0anha, dù có dmặc đồ1ngủ cũng bckhiến cho b3người ta 9kinh ngạc.

"Toàn 3bộ các anh 03đi ra ngoài bcho tôi!" eNgón tay Thẩm ceKiều chỉ91ra ngoài khí afthế mười f1phần, "Tôi ecó chuyện 4muốn nói 32với anh ấy!"

Tiếp 3dtục chỉ bfvào Trình 4Dịch Dương, 26cường điệu 0nói, "Anh d1ở lại!"

Sáu 0bảy người 2eđàn ông ecao lớn uy 3mãnh trong 1phòng đều 6dngoan ngoãn a3buông văn 95kiện trong 8etay không 5adị nghị bđi ra ngoài. 

Chỉ 60có Phương 7fNhĩ Chính bfvẫn nguyên b1một chỗ f7không sợ 9sống chết, 0amãnh mẽ eđôi co với fcô: "Chị 0dâu, chị făn mặc 0như vậy 05ở cùng 6eA Dương ekhông tốt 6đâu, có aecần tôi bcanh chừng a5ngoài cửa?"

"Phương 0bNhĩ Chính, 6tôi nghĩ, 93Ninh Hinh nên 28được nghe 9công tíchd4vĩ đại dccủa anh đúng 08không?" 9Thẩm Kiều 4ahếch mày, fanhìn về 5dtên đàn 8ông không 9fbiết sống 0chết kia. Thành công 9ckhiến nụ acười hắnfảm đạm 0không ít.

Thật fkhông thể atin được, 85hai tháng 4này mặc 06dù cô và eTrình Dịch22Dương không egặp nhau f3nhưng lại batrở thành 1cbạn tốt a0với Ninhe3Hinh. Ít nhất 3cũng biết 8dcô ấy và dPhương Nhĩ eChính đang fdây dưa tình c7cảm, tóm 2lại là cũng 6nắm được b8điểm yếu 1của hắn.

"OK, 95OK! Tôi đi, ftôi đi." 9Phương Nhĩ 30Chính giơ btay đầu 77hàng, đứng 3dậy đi ra 8ngoài.

Rất 56tốt, thuận 9lợi dọn 6dẹp xong! 1f"Rầm" dcmột tiếng 7cđóng cửa 23lại.

Xoay 8dngười đối eamặt với 7người đàn 5ông từ 30đầu tới 8fđuôi cũng9akhông mở 73miệng, mặt 5hắn lạnh 22lùng, cúi 9đầu xem dvăn kiện, 3tựa hồ 21không hề 8fphát giác 1những chuyện 63đang xảy ara.

Nhưng 61mà cô lại ephát hiện, 7ngón tay hắn 78đang bóp 7chặt văn67kiện, người cbđàn ông b7này khiến 6clòng cô rối 2dtinh rối 92mù. Cất ddbước đi 00tới bên acạnh hắn, eđưa tay 14muốn lấy 2avăn kiện 20ra khỏi hắn,6cnhưng hắn 26lại không 24chịu buông 8tay, cau mày atrừng cô.

Cô 4cười ngọt 3ngào, mặt 89lấy lòng.

"Chồng 20à. . ." 5eCố ý sử 8bdụng giọng 00nói khiến 3hắn không 7thể kháng 2dcự nhất.

Hắn 80vẫn nghiêm 7túc lạnh 32lùng, không achịu buông 2tay.

Được 09rồi, cô 7ecó thể đi 2đường f3vòng. Thẩm d5Kiều buông 52tờ giấy 6bra, vòng qua 2fcái bàn, 4bngồi lên d1đùi hắn, 0fôm cổ hắn, b"Chồng 6dà."

".. . . . ."

Tên 5đàn ông 25này cứng bnhắc này, 3cô vùi gương 9mặt vào e9trong ngực f8của hắn, bngửi hương 1vị quen thuộc 4ccủa hắn 0khiến cô 5chợt thấy cahạnh phúc," dThật ra thì chôm đó, fem không phải 75tức giận 1vì Kling đâu."

Cảm a3thấy thân 5thể của bhắn trở anên cứng 5cngắc khi cnghe tên của8eKling, khóe 6miệng cô cmỉm cười, ea"Em tức 2dgiận vì 2bắt gặp adanh vớibcô gái khác 0đứng chung f6một chỗ." 49Bắp thịt 6hơi buông 59lỏng.

"Rành 7bmạch, nhẹ 69nhàng, vui fvẻ như Trình aDịch Dương, 48chỉ là của6bmột mình bThẩm Kiều, 8nhưng anh 8đối xử evới cô gái afkhác cũng 75với khuôn 6fmặt như 49vậy khiến 8em thật sự 6ghen."

Nói 84rõ suy nghĩ ftrong lòng facho hắn nghe, a"Càng 94tức giận, ddcàng quan b7tâm, em ngược 3lại càng a7không hỏi 7dđược, 93anh thật e3hiểu em,9sao lại không 7rõ tính tình 33của em, nếu fnhư không 87phải là 3quan tâm đến 53mức tận 2cùng, em làm 9sao có thể 5abỏ qua anh 7với tìnhadhuống cứ 00như vậy. Anh suy nghĩ 7một chút, eban đầu d8em đối phó3Kling như d8thế nào." baKling đã 7abị cô đánh 1cho bị thương, f9sợ tới 0mức trực 1tiếp bay ctrở về 76Mĩ. 

Nhưng 7cô lại không 45động đến 6một ngón 8tay hắn, bcó lẽ nói f6không ai tin, 82nữ vương cnhư Thẩm c2Kiều, phát 7hiện chồng.. . . là 8hiểu lầm 09chồng mình bbphản bội 21mà không 97động thủ, 74nói ra chắc 53chắn sẽ 42thành đề d4tài buôn cchuyện mất. 

"Anh abiết em từ cenhỏ đã 1ra nước 8dngoài rồi, 63muốn tự eblập được 2thì phải 03kiên cường, ddù có thống e1khổ thì e6cũng không 53thể kêu 3ai được, 99chịu đựng amột mình, 71dần đà 0thì tình 4cảm sẽ ddbị che dấu5dhết."

Cô 2ngẩng đầu 2flên, nhìn 22đôi mắt 2đen thân cthương, phần 7alạnh lùng7trong đó 2đã mất 5đi ít nhiều, anhiều đủ 59để cho 6ccô động 3lòng, "Tin08em không? fNếu như 8eso sánh việc b9che dấu tình 4bcảm thì 4bem thua anh 6đó." 

Nói cđến phúc 5ahắc, cô 8không sánh cdbằng hắn, b0tới hôm fnay, mớib7hoàn toàn 8fhiểu tâm 4cơ người 7dđàn ông cnày sâu đến 6bao nhiêu,2nhưng mà 6tình cảm a6khiến người 0ta thật đau 1lòng.

"Em 6càng quan 1tâm, lại fbcàng không e9dám để 6banh phát 66hiện, nhất7alà khi em 7lầm tưởng 3anh và nữ c5sinh khác cchơi trò 5mập mờ 3thì lại3fcàng không 9amuốn cho 9anh có cơ 39hội là tổn bthương em, 7bkhi đó em 9bchỉ còn 6cách anh toàn fduy nhất b2là trốn 24tránh." 

"Là 95muốn cho 36anh biết, 87Kling không 53còn quan trọng cvới em sao?" 5eHắn rốt 0dcuộc mở cmiệng, thanh fâm trầm 9thấp, thật 08dễ nghe.

"Thật cthông minh!"

Cô fcvui vẻ cho 4hắn một f0cái hôn làm e7phần thưởng, 8không thích90nhìn hắn 57cau mày.

"Kling f8đối với 97em mà nói, 8cđã là một 37người không 9ebao giờ quana9trọng nữa 7rồi, hiện 68tại yêu, fclà người bdkhác."

". . . . ." dHắn không 30có mở miệng 45hỏi, nhưng a7tay nắm eo 71cô thật 9chặt.

Haiz, 81thật là, aavẫn im lặng 1giấu như fvậy sao?

"Muốn 4biết hiện 9tại em yêu 3người nào 0không?"

Nghịch 2ngợm nháy 9dmắt mấy ecái, "Hôn eem, em liền 7nói cho anhdbiết."

Phản 0ứng của 3hắn là trực 3tiếp muốn 7nhảy dựng 80lên.

"Thật bdsao, thật 65sao."

Hắc, 4thật là 6không đùa 4được, 50vội vàng 5ôm lấy 90hắn, "Em ceyêu anh, Trình 52Dịch Dương!"

Hắn b5ngây ngẩn ecả người, dthật ngây 40ngẩn cả 73người luôn.

Đời 2này không abiết có ecòn cơ hội 61nhìn đến 36vẻ mặt 0dnhư thế 11của hắn 9không? Thẩm 9dKiều suy ftính, nên 72lấy điện 53thoại chụp 64làm bằng dchứng không?

Cố 6gắng bình 2tĩnh lại, 4hắn hàm ahồ nói: 3"Em lại 7đang trêu f6chọc anh, 55có đúng 88không?"

Thẩm 1Kiều lắc 6đầu một f1cái, kéo 8tay của hắn, 2đặt lên ctrên ngựcachính mình.

Lần c3này không ddcó bất kỳ 92vẻ cười dgiỡn đắc 9ý, nghiêm btúc nói:5"Chồng bà, anh biết c6không? Ngày 56đó thấy 65anh và Ninh ccHinh đứng7cchung một cbchỗ, nhìn 4canh cười 9dnhư vậy, b0nơi này của 6em đau thật4là đau, đau 42đến nước 6mắt chảy cra, anh biết a1bao nhiêu 5năm rồi7aem chưa khóc ekhông?" 

Thì 7ra là, nước 04mắt ngày 28đó là chảy 6fvì hắn, etrong tròng 0mắt đen47thoáng qua 7ánh sáng.

"Từ d9khi em hiểu cchuyện, em 9đã không 8khóc. Nhưng emà gần đâycdchỉ vì anh, efmỗi ngày 67em đều sẽ ckhóc, chỉ bcần vừa 0fnghĩ tới 80những lời 3enói kia là 8lòng em lại 06đau, không 06thể thở 9fnổi, buồn 5asắp chếtcbrồi, nước amắt cứ 9không chịu fangừng. Em 3vốn không fphải người3như vậy, fđều do 29anh làm hại!" 

Thế 9giới của eahắn, từ 15giờ phút 0này đã sáng 9lại rồi!

Sau 7hôm đó, f6hắn phải cadùng công f6việc để 4làm tê liệt 7mình, làmacho mình mệt 2cmỏi đến 33hơi sức bcũng không 9dcòn, chỉ a0có thể nằm3cvật xuống 77phòng lam aviệc để 7cngủ, nhưng ftrong mộng 93vẫn là dung enhan của 1cô, cười 28nháo, làm c2nũng, ăn 0evạ còn có f6phong tình5evô hạn nữa.

Dù cphá mấy 2aán lớn, ckhiến cảnh bsát trưởng 8cười không 8khép miệng, 2nhưng tim d7của hắn cvẫn trống drỗng.

Không 17có Thẩm 1Kiều, cuộc 1đời của 33hắn, lại 70còn ý nghĩa egì?

Hắn bmuốn đi 03tìm cô, từ 70khi rời đi dbđã bắt 3eđầu có 04ý nghĩ đó, cfkhông biết dbao nhiêu calần hiện 7lên trong 9eđầu nhưng acnghĩ đến fcô vì người0đàn ông 86khác mà chất d5vấn hắn, c0nghĩ đến a8cô vẫn còn 05yêu Kling6cthì tim hắn cnhư muốn d9nứt ra. Đủ 8rồi, hắn 7tự nói với b9mình, thật5đủ rồi, 9những gì 7hắn có thể dlàm cũng 2đã làm, b9một cô gái anếu như 2vậy cũng 6không thể acyêu hắn, 72như vậy 03dù hắn có 85cố gắng9fnhư thế f5nào, tất 9cả đều 0clà uổng 2công. Hơn 06nữa, hiện 00tại Klingf8quay đầu 0lại, nếu enhư cô ấy 62còn yêu hắn b3ta, vậy Trình 65Dịch Dương chắn, có 76phải không 8còn lối 2dthoát nữa 4hay không?

Ai 0bảo hắn 0không có 64cách nào 5elàm cô yêu 15hắn? Hắn 5có tự tôn, c7có kiêu ngạo, bhắn không dthể chịu 8thương tổn 96nữa.

Nhưng d2mà cô tới, 6xông vào d2phòng làm 4việc của 08hắn như cnữ vương, ednói cho hắn 58biết cô e6thương hắn, c2dùng thanh câm ngọt13ngào nói 37lời yêu, 35hắn thật d1hoài nghi, bđây có 3phải là dmộng?

"Trình 62Dịch Dương, bem nói em ayêu anh, anh e1tin không?" 5Cô đã nói a2nhiều như avậy mà người ađàn ông dnày vẫn 4dcứ nhìn echằm chằm cckhông nói 1emột câu, 51rốt cuộc c8là sao vậy?

". . . . Anh 3etin tưởng." 4hắn thật 5tin tưởng, 0anhìn Thẩm 0Kiều - rất0fcoi trọng avẻ bề ngoài, 7bất kể 49lúc nào cũng 8phải xinh d7đẹp đến 84mê người, 91lại mặc bđồ ngủ 2xông vào e9phòng làm eviệc của 4fhắn chỉ cvì thổ lộ bevới hắn. Hành động 8như vậy f9sao hắn không dthể không ftin?

"Rất 1tốt." 23Cô cười 9vui vẻ, người cđàn ông 1này coi như 90thức thời.

"Như dvậy, anh 1thì sao?"

". . . . . .  Cái gì?"

"Em cbiết anh a7yêu em, nhưng a5mà nói cho 1em nghe một dlần được1bkhông?"

". . . . . ." fcHắn im lặng enhìn chằm 2dchằm cô.

"Không 0cần xấu 6hổ, nói 86một chút e7coi." 6Cô yêu kiều 2ngọt ngàoa2khích lệ.

". . . . . ."

"Nếu 03không, em 1dùng một 7bí mật 93tới trao ađổi được 6không." 9eCô đến 00gần bên f1tai của ehắn, nhẹ 5nhàng nói e5một câu 41nói.

Lần adnày Trình 6Dịch Dương b6vô cùng fbgiật mình, 72không tự f9chủ nhìncvề phía 5bụng cô.

"Anh 5dám lộ f3ra vẻ mặt 1bnhư thế?" deCô nặng enề gặm 5emôi hắn cmột cái.

"Người 47đàn ông 4này, tất 4cả, tất 44cả, không aphải đều 1nằm trong2kế hoạch 4của anh 70sao? Suy nghĩ 36một chút, 6dsap xe của 5anh lại d6đỗ ở cđó trong c9khi bên ngoài f7có chỗ dđậu xe d7lại cố 59tình đỗ 38ở vị trí batận cùng 7bên trong? 86Anh có phải fđã sớm 19ngờ tới 2dem sẽ dụ 78dỗ anh?"

"Hơn dnữa, anh dbiết rõ fkỳ sinh 4lý của eem chính cfxác hơn 8đồng hồ,fngày đó 8cchúng ta 5không ngừa 50thai tất 0nhiên sẽ c0có em bé, 0anh đã nghĩ 6tới?” 7Nghĩ lại b1một chút, ecô gả cho eông chồng a8đáng sợ bđến cỡ51nào, khó btrách cái 54tên trùm 2thuốc phiện, 2atrùm súng 67ống gì 10căn bản 2acũng không 49phải là f1đối thủ 5của hắn, a4thì cô làm 96sao mà so2với hắn 9được. 

Hắn a8không lời e1nào để 8nói, cô athật không e1nói sai, 8atất cả 38tất cả,cathật ra 2athì hắn 6đã nghĩ 7đến rồi. Biết cá c1tính của 2Thẩm Kiều, 9cho nên tại 36Night Club d9đó, hắn 65cũng có fchuẩn bị.

"Nghĩ f7lại, em, 2dThẩm Kiều, dcòn chỗ 8cnào để 92anh tính dtoán nữa?1Haizz, thôi 0anh đừng 6enói yêu 7em nữa, 2để em suy b8nghĩ......"

"Anh eyêu em."

Cô 66dừng lại 2một hồi clâu.

"Anh 7enói cái a4gì em không e1nghe thấy."

". . . . . .  Anh yêu em."

"E 7hèm, tiếng ecquá nhỏ."

"Thẩm 9cKiều, anh 86yêu em." 5Hắn nâng 5cằm của 85cô lên: 27"Chỉ eyêu em."

Nước 2mắt lại 78dâng lên, 99gần đây b8cô trở 57nên rất 4thích khóc, 4đều là5hắn làm 72hại, "Anh 3clà đồ ffngốc, thầm afmến người f0ta bảy năm 3mà không 16chịu thổ 6lộ sao?" 

Nếu 69như, nếu 2như ban đầu 7không phải bcô chủ e1động hôn 3hắn, mở3ra cánh cửa ckia của 4abon họ, 4fcó thể fcuộc đời e6này của bbbọn họ 2sẽ bịahắn im lặng 09bỏ lỡ, 5suy nghĩ 2một chút 6thì cảm 70thấy điều 9đó thật8fđáng sợ, 4cuộc đời 06này không 8có Trình 3cDịch Dương 0clàm bạn ethì đời 2cô.......... 

Trên 7bkhuôn mặt 8ngăm đen ffcủa hắn 5rõ ràng cửng đỏ, 35"Em, 0người nào 9nói với 4em?" b1Chuyện này c7không có 5eai biết 6mới đúng?

"Ừ, efem suy nghĩ 07nào, có dngười cứ 7luôn lấy blý do công 16tác để cađến thăm 1aem, nhưng cngười của banh nói cho 7em biết 13thật ra 3đó là thời 7gian nghỉ dphép." 

"Đáng 0chết, Trần b1Chí Vĩ thật 48là lắm bmồm!"

"Anh 7nên cảm 2ơn anh ta." 2dChính nhờ 52hắn nói 8ra sự thật 7mới khiến d4cô phát 5ehiện ra detấm lòng 07của Trình cDịch Dương, 4bvà mới ccó dũng fkhí đi tìm 9ahắn

"Về 01sau, nếu 77như gây f1gổ, không c0cho phép 2bkhông để cý tới em."

"Được."

"Hửm, 8anh dám nói b3được sao, e7chính là 5amuốn sau 45này vẫn 72gây gổfevới em à?"

Lúc 7này, hắn 5lười nói 2với cô, 5ctrực tiếp 3sử dụng dmiệng chận 0lại ý muốn 18gây khó 4dễ của ecô, bù lại ehai tháng 91tương tư.


Thẩm 4Kiều cười 6rạng rỡ, 27ôm cổ của cbhắn, nhiệt 13liệt phối 15hợp. Thật 39tốt, giống 60như ban đầu 74mẹ từng fnói, thật 2ra Thẩm 54Kiều côf3tốt số aevô cùng 1vì đã chọn 24được ông a7chồng hoàn 58hảo trăm cphần trăm, 5cô không 0fcòn mong e4muốn gì 48hơn.       

HOÀN

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: