08. Khoảnh khắc ngọt ngào
Sau khi dắt đứa nhỏ ra khỏi phòng tắm, Châu Kha Vũ quay đi lấy máy sấy tóc, khi quay trở lại thì thấy Doãn Hạo Vũ đang chuẩn bị ngủ bên dưới lớp chăn bông, anh bước tới nhẹ nhàng nói: "Bảo bối, phải lau khô tóc của em trước khi ngủ, nếu không em sẽ dễ bị cảm lạnh."
Nhưng đứa nhỏ lại không thèm để ý đến anh, vén chăn lên che chính mình, sau sự tình này, tiểu bạch thỏ đã bị giày vò đủ kiểu, và có vẻ như vô cùng mệt mỏi. Châu Kha Vũ không nói gì, chỉ nhẹ nhàng kéo chăn bông ra, hơi đặt Doãn Hạo Vũ dựa thẳng vào vai anh, cẩn thận giúp cậu sấy khô tóc ướt.
Lúc này, Doãn Hạo Vũ đột nhiên mở mắt ra, nghiêng người ôm lấy Châu Kha Vũ, sau đó hôn lên cổ người mình yêu. Châu Kha Vũ suýt chút nữa không kiềm chế được bản thân với hành vi khiêu khích của cậu, nhưng đứa nhỏ lại buồn ngủ như vậy, anh thật sự không nỡ làm tiếp, cuối cùng chỉ có thể ôm đứa nhỏ nghịch ngợm này từ từ tiến vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Doãn Hạo Vũ mở mắt và nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai gần trong gang tấc của Châu Kha Vũ trước mặt mình. Cậu mỉm cười và tiến lại gần hơn, dùng ngón tay vẽ theo hàng lông mày đen thẳng tắp của người đàn ông. Dường như đã bị đánh thức, Châu Kha Vũ mở mắt ra và nhìn vào đôi tay đang lộn xộn của đứa nhỏ, sau đó siết chặt cánh tay quanh eo của Doãn Hạo Vũ và ấn chặt cậu vào ngực mình.
Doãn Hạo Vũ lè lưỡi với anh, đồng thời véo mặt Châu Kha Vũ, nói với giọng điệu làm nũng: "Ca ca thối."
"Gì? Em gọi tôi là gì?"
"Châu He Vũ, ca ca thối của em!"
"Đứa nhỏ hư đốn, vậy thì em chính là đệ đệ thối."
Tiếng cười trong căn phòng thật ấm áp và ngọt ngào vào buổi sớm mai, họ ôm chằm lấy nhau và trao nhau những lời yêu thương bộc trực và trong sáng nhất. Sau này, Doãn Hạo Vũ luôn cảm thấy có lẽ tình yêu của mình đến quá dễ dàng nên sẽ có nhiều thử thách.
.
Doãn Hạo Vũ chính thức ký hợp đồng trở thành nghệ sĩ của KP Entertainment, tuy nhiên không thu hút được quá nhiều sự chú ý của truyền thông. Cao Khanh Trần đã sắp xếp một vài hoạt động nhỏ cho cậu, cũng là để công chúng quen mặt với cậu trước.
Lúc này, Doãn Hạo Vũ đang đứng bên cạnh Khánh Liên, cùng nhau tham gia một chương trình tạp kỹ. Khánh Liên hơn Doãn Hạo Vũ hai tuổi và cũng là người ngoại quốc. Cả hai không có rào cản trong việc giao tiếp bằng tiếng Anh. Họ gặp nhau trước khi tham gia chương trình và trở thành bạn tốt của nhau. Hiện tại đây là chương trình tạp kỹ đầu tiên mà Doãn Hạo Vũ tham gia và Khánh Liên chiếu cố cậu rất nhiều.
Đây là một chương trình trò chuyện, gọi là "Wonderful Talks". Chủ đề của số này là những khoảnh khắc ngọt ngào trong tình yêu. Tám người nổi tiếng ngồi ở các vị trí được sắp xếp thành hai hàng. Khánh Liên hiển nhiên ngồi ở giữa hàng đầu, Doãn Hạo Vũ được xếp ngồi chéo phía sau Khánh Liên, nơi được coi là góc xa nhất của sân khấu, nhưng cậu không quan tâm đến điều đó, một người mới khi tham gia một chương trình tạp kỹ như cậu vốn dĩ là chưa có danh tiếng và được yêu thích như người khác.
Người dẫn chương trình rất sôi nổi và cởi mở. Ngoại trừ Doãn Hạo Vũ, những ngôi sao còn lại đều được khán giả biết đến, Doãn Hạo Vũ ngoan ngoãn ngồi ở hàng ghế sau và lắng nghe Khánh Liên kể về những khoảnh khắc ngọt ngào trong tình yêu của mình.
"Được rồi Khánh Liên, tiếp theo sẽ là bạn, đừng giấu diếm chuyện gì, chúng tôi muốn nghe lời thật lòng."
"OMG! Vậy thì tôi sẽ công khai ngay đây." Ngay khi Khánh Liên cất giọng, tất cả mọi người đều dõi theo và vỗ tay rầm rộ. Chàng trai siêu cấp tinh nghịch nhường mày và mỉm cười, một bộ dáng muốn đánh lừa mọi người bằng vẻ ngoài dễ thương của mình.
"Khoảnh khắc ngọt ngào trong tình yêu của tôi là chúng tôi có thể ngầm hiểu những gì đối phương muốn. Ví dụ, khi tôi muốn ăn hoặc làm điều gì đó, người đó có thể hiểu ý tôi khi nhìn thấy hành động của tôi hoặc khi nhìn vào mắt tôi."
Nói xong Khánh Liên khoanh tay nhìn người dẫn chương trình, sau đó quay lại vỗ vào vai Doãn Hạo Vũ một cái và cười toe toét.
Người dẫn chương trình biết rằng Khánh Liên chỉ đang đùa, và không có thêm thông tin gì từ câu trả lời này, nhưng cũng không tiện hỏi thêm. Chuyện Khánh Liên có người yêu hay không đang là chủ đề nóng gần đây, lên hot search mấy lần nhưng lần nào cũng là giả. Nhưng nếu không có người yêu thì anh ta vẫn có rất nhiều thông tin để theo dõi. Đã có nhiều video và hình ảnh được phát tán, nhưng mỗi lần như thế Khánh Liên đều không đưa ra bất kỳ phản hồi nào, cộng thêm thông tin đó quá mơ hồ, nói tóm lại không có cái nào là thật cả.
Người phát biểu cuối cùng là Doãn Hạo Vũ. Đầu tiên cậu khiêm tốn giới thiệu bản thân trước ống kính, sau đó nói về những khoảnh khắc ngọt ngào trong tình yêu của mình.
"Ừm, khoảnh khắc ngọt ngào của tôi xảy ra với mối tình đầu." Doãn Hạo Vũ nói, trong vô thức thể hiện một tình yêu sâu đậm của mình.
Người dẫn chương trình lập tức la hét, những người khác thì vỗ tay và huýt sáo, Doãn Hạo Vũ có chút ngượng ngùng, sau đó nói trước ống kính: "Có lần chúng tôi cãi nhau, thật ra chúng tôi cũng không thường xuyên cãi nhau. Lần đó là do tôi giúp anh ấy xếp vali vì anh ấy phải đi công tác, tôi hỏi anh ấy cần mang theo những gì, nhưng anh ấy chỉ chăm chăm làm việc riêng, không thèm quan tâm những gì tôi nói..."
"Ồ ồ ồ, tôi hiểu ý của bạn. Vốn dĩ ban đầu đó là việc mà anh ấy phải làm. Nay bạn giúp anh ấy làm, anh ấy lại không quan tâm chút nào, đúng không?" Lời nói người dẫn chương trình vang lên, và Doãn Hạo Vũ nhanh chóng gật đầu.
"Đúng vậy, đúng vậy, tôi đã giúp anh ấy, vậy mà anh ấy không để tâm chút nào. Thực ra tôi có thể giúp anh ấy thu dọn, nhưng anh ấy phải cùng tôi. Sau đó tôi trở nên tức giận. Không những không giúp anh ấy tiếp tục thu dọn, mà còn ném mọi thứ thành một đống hỗn độn."
"Hahahaha, bro, cậu thật tuyệt vời!" Khánh Liên quay lại và giơ ngón tay cái cho Doãn Hạo Vũ, sau đó người dẫn chương trình hỏi: "Thế còn khoảnh khắc ngọt ngào?"
"Sau đó, anh ấy thấy tôi ném đồ lộn xộn. Biết tôi đang tức giận, anh ấy không làm việc đó nữa và cố gắng dỗ dành tôi. Điều này khiến tôi cảm thấy rất ngọt ngào, khiến tôi cảm thấy rằng hai người khi ở bên nhau thực sự cần phải cảm nhận nhau bằng trái tim."
"Được rồi, cảm ơn Patrick đã chia sẻ, có vẻ như mối tình đầu của bạn chắc hẳn rất tốt với bạn. Vậy thì "Wonderful Talks" của chúng ta hôm nay kết thúc tại đây, hẹn gặp lại các bạn vào lần sau."
Cuối cùng, buổi ghi hình của chương trình cũng kết thúc, với sự giúp đỡ của staff, Doãn Hạo Vũ tháo micro, sau đó cùng Khánh Liên trò chuyện một lúc với các khách mời khác, sau gần 10 phút, cả hai cùng nhau rời trường quay.
"Patrick, hôm nay cậu biểu hiện rất tốt."
Khánh Liên đi đến bên cạnh Doãn Hạo Vũ, vỗ vai và nở một nụ cười ngọt ngào với cậu, sau đó hai người cùng nhau đi đến bãi đậu xe dưới tầng hầm. Doãn Hạo Vũ nhìn thấy chiếc xe của công ty, còn tưởng rằng Khánh Liên cũng sẽ rời đi cùng với mình, nhưng không ngờ cách đó không xa lại có một người đàn ông bước xuống từ chiếc Maybach siêu ngầu.
Doãn Hạo Vũ trong nháy mắt đã nhận ra người đó, đó là Oscar, và cậu đã nhìn thấy anh ta hai lần. Một là tại địa điểm ghi hình của "Đại hội bóc phốt", hai là khi Oscar đến thăm phim trường của Châu Kha Vũ. Đối với Doãn Hạo Vũ, thân phận của Oscar có chút bí ẩn, anh ta không phải ca sĩ hay diễn viên, cậu chỉ biết là Oscar và Châu Kha Vũ là hai người bạn thân.
Khánh Liên vẫy tay với Doãn Hạo Vũ, sau đó chạy vài bước lao vào vòng tay của Oscar, Oscar đưa tay choàng lên vai Khánh Liên và ôm người đó trong vòng tay của mình, sau đó hai người lên xe và rời đi.
Doãn Hạo Vũ băn khoăn rằng Oscar có phải là người yêu của Khánh Liên hay không, bởi vì trước đó cậu đã nói chuyện với Khánh Liên và biết rằng đối phương đã có người yêu, chẳng qua là không công khai. Nhìn hiện tại, quan hệ của bọn họ hẳn là rất tốt, giống như cậu và Châu Kha Vũ, nghĩ đến Châu Kha Vũ, Doãn Hạo Vũ bất giác mỉm cười.
Bộ phim về đề tài tiên hiệp đã kết thúc, scandal của Châu Kha Vũ và nữ chính nổ ra trong thời gian gần đây đã được công ty kịp thời đính chính, còn những bức ảnh ôm và hôn với Doãn Hạo Vũ trên phim trường cũng được mua với giá cao. Châu Kha Vũ nghĩ rằng thật tuyệt khi có được một người quản lý như Hồ Diệp Thao.
"Sắp tới tôi còn có hoạt động nào khác không. Nếu chúng không quan trọng, chỉ cần cắt bỏ hoặc hoãn chúng lại. Tôi phải dành thời gian bên cạnh Patrick nhiều hơn."
Châu Kha Vũ ngồi đối diện với Hồ Diệp Thao, hai chân bắt chéo, người sau đảo mắt và nói, "Tháng sau, vào ngày 20 là đám cưới của Lâm Mặc và Lưu Chương. Họ đã gửi thiệp mời cho cậu, cậu có đi không?"
Lời nói của Hồ Diệp Thao khiến Châu Kha Vũ ngay lập tức mất đi năng lượng thoải mái và vui vẻ vừa rồi. Anh lúng túng ho khan vài tiếng, không bắt chéo chân vào nữa, ngồi thẳng tư thế ngồi, sờ sờ chóp mũi nói:
"Giúp tôi chọn một món quà, sau đó gói nó cùng với một hồng bao lớn."
"Còn cậu thì sao? Cậu đi không?" Hồ Diệp Thao nhìn Châu Kha Vũ đứng dậy chuẩn bị rời đi, có chút tò mò, tiếp tục truy hỏi.
Châu Kha Vũ bước đến cửa văn phòng và dừng lại. Trong căn phòng yên tĩnh không có âm thanh. Tiếng ting ting trên WeChat của Châu Kha Vũ vẫn không ngừng đổ chuông. Anh lấy điện thoại di động ra và nhấp vào hộp thoại, Doãn Hạo Vũ được đánh dấu bằng dấu hoa thị, ở vị trí trên cùng trong danh sách hiện ra.
Anh nhìn người có biệt hiệu ghi là đệ đệ thối gửi cho anh một loạt tin nhắn:
Đệ đệ thối ❤️
Em đã ghi hình xong chương trình, tối nay chúng ta có thể ăn lẩu được không?
Đệ đệ thối ❤️
Hoặc chúng ta có thể ăn thịt nướng, em sắp chết đói rồi...
Đệ đệ thối ❤️
Anh đang làm gì vậy? Có bận không? Em có đang làm phiền anh không?
Đệ đệ thối ❤️
Em muốn uống trà sữa, anh đi uống cùng với em nhé?
Đệ đệ thối ❤️
Châu He Vũ, anh bị người ngoài hành tinh bắt mất rồi sao? 😡 Em không để ý đến anh nữa, tạm biệt!
Châu Kha Vũ tắt màn hình sau khi đọc một loạt tin nhắn, anh nắm tay nắm cửa và suy nghĩ một lúc trước khi quay đầu về phía Hồ Diệp Thao và nói: "Đi."
Doãn Hạo Vũ đang cầm điện thoại, thực sự cậu không hề tức giận, cậu chỉ đang làm nũng mà thôi, nếu Châu Kha Vũ bận, anh sẽ đến dỗ dành cậu khi anh nhìn thấy tin nhắn, nghĩ như vậy cậu liền vui vẻ đặt điện thoại sang một bên và nói với tài xế:
"Lý ca, chúng ta đi đến nhà hàng lẩu trước."
Sau khi lựa chọn thực đơn, Doãn Hạo Vũ đang chờ trà sữa và lẩu, với tâm trạng vô cùng vui vẻ. Nghĩ rằng một lúc sau Châu Kha Vũ có thể xuất hiện, cậu lại càng cao hứng hơn, khóe mắt và lông mày đều hiện lên ý cười.
Còn Châu Kha Vũ thì sao? Anh đang một mình lái xe đến một khu chung cư ở ngoại ô thành phố, lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn WeChat cho Doãn Hạo Vũ, sau đó bước vào cửa khu chung cư đổ nát đó.
Sau khi Doãn Hạo Vũ nhấp vào WeChat, khuôn mặt tươi cười đầy phấn khích và mong đợi bỗng chốc biến mất, cậu thở dài và nói với trợ lý Tiểu Triệu với vẻ tiếc nuối: "Gọi món nào, chúng ta ăn thôi."
Màn hình điện thoại tối dần, trên đó có một tin nhắn từ Châu Kha Vũ:
Ca ca thối 💕
Tôi vẫn đang bận, không thể đi cùng em được.
.
Làn gió buổi tối đầu mùa hè phả vào người, Châu Kha Vũ từng bước từng bước đi lên cầu thang, trên hành lang của khu chung cư cũ chất hàng đống thứ hỗn tạp và không có đèn cảm ứng, một mảnh đen kịt. Anh cũng không bật đèn điện thoại, vì vậy anh đã đi đến tầng cao nhất chỉ dựa trên trí nhớ của mình, trước cánh cửa đó.
Anh nhìn chiếc bảng 520 trước mặt, cúi người lấy chìa khóa từ dưới tấm thảm trải sàn ra, sau đó mở cửa. Tuy nhiên, anh không có dũng khí bước vào mà chỉ đứng ngoài cửa, và để mặc cho dòng ký ức tràn về.
10 năm trước, khi 18 tuổi, dù không được sự thấu hiểu và ủng hộ của cha mẹ, anh vẫn kiên quyết chạy đến Bắc Kinh tham gia nghệ khảo. Anh sống dưới tầng hầm và ăn bánh bao không nhân, tay chân lạnh cóng vẫn đang lặng lẽ chuẩn bị cho bài kiểm tra phỏng vấn của mình. Vì đâu mà một cậu ấm được nuông chiều lại phải chịu đựng khổ sở như vậy? Nhưng anh biết rõ rằng nếu không thể thi đỗ học viện điện ảnh, anh sẽ phải theo sự sắp xếp của cha mẹ để đi du học kinh doanh. Châu Kha Vũ không nguyện ý thỏa hiệp, anh đã 18 tuổi và anh chỉ muốn là chính mình!
Anh gặp Lâm Mặc khi mình đang mặc cả với chủ nhà. Anh không có tiền trả tiền thuê nhà cho tháng sau, bởi vì bố mẹ hoàn toàn không cho anh phí sinh hoạt, tiền kiếm được từ việc làm thêm thì đã tiêu hết rồi, chưa kể anh còn phải chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn.
Lâm Mặc là người Trùng Khánh Trung Quốc, và tính cách hướng ngoại của anh ta đã giúp một người hướng nội như Châu Kha Vũ trong việc thuê nhà. Chàng trai đến từ Trùng Khánh này nhỏ hơn anh một tuổi, tính cách hoạt bát hài hước, đã thương lượng với chủ nhà rất lâu, cuối cùng thành công giúp Châu Kha Vũ giảm được một nửa tiền thuê nhà.
"Aiyo, tôi đi đây, không phải tôi muốn nói cậu vậy đâu, nhưng cậu dễ bị lừa quá. Nếu đồng ý trả tiền thuê nhà như ý của chủ nhà, cậu sẽ bị ông ta lừa một khoảng."
Châu Kha Vũ mỉm cười nhìn Lâm Mặc đẩy cửa bước vào phòng bên cạnh mình. Sau này họ đã trở thành bạn tốt của nhau. Châu Kha Vũ biết Lâm Mặc sẽ theo học Nhạc viện, chỉ là không giống như anh, cha mẹ Lâm Mặc ủng hộ con cái của họ đi theo con đường này.
Sau đó, cả hai đều đạt nguyện vọng và được nhận vào trường đại học mà họ mong muốn, năm thứ hai, Châu Kha Vũ thuê căn phòng phía trước và trở thành bạn cùng phòng với Lâm Mặc.
Anh nhấn công tắc, căn nhà sáng sủa không nhuốm bụi trần, vì có nhân viên đến quét dọn hàng tuần. Châu Kha Vũ đã mua lại căn nhà này, nó vẫn giống hệt như khi anh chuyển ra ngoài cách đây 5 năm. Mọi thứ ở đây đều không hề thay đổi, chỉ là anh và Lâm Mặc đã không còn như trước.
Căn nhà với hai phòng ngủ không có nhiều không gian, Châu Kha Vũ quen thuộc bước vào phòng ngủ và lấy từ ngăn kéo của bàn cạnh giường ra một khung ảnh, đó là bức ảnh cuối cùng của anh và Lâm Mặc.
Khi đó anh 23 tuổi, đã bắt đầu đóng phim một năm sau khi tốt nghiệp đại học, kí hợp đồng với một công ty và rất được chú ý, có nguồn tài nguyên dồi dào và sức bật tốt, anh quyết định chuyển ra ngoài vì đã có đủ sức để thuê một căn nhà rộng rãi và cao cấp hơn.
Vào thời điểm đó, Lâm Mặc vẫn còn là một người vô danh, anh ta vẫn còn một chặng đường dài phía trước để trở thành một nhạc sĩ. Trong suốt 4 năm khi họ sống chung trong ngôi nhà thuê, Châu Kha Vũ đã luôn chiếu cố Lâm Mặc với thân phận là một người bạn. Anh luôn kiềm chế bản thân và chưa bao giờ dám thổ lộ lòng mình, vì sợ rằng một khi nói ra anh sẽ đánh mất đi "người bạn" này.
—————
Anh vẫn chưa hề quên được quá khứ
Ѕao vẫn chấp nhận nói lời уêu em?
Trời lạnh rồi, ngược sương sương cho ấm 😃
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top