Chương 18

58.

Ngày hôm sau, Duẫn Hạo Vũ có mặt ở trung tâm thương mại của nhà họ Duẫn, những mong có thể lựa được một món quà ưng ý cho anh.

Sau cùng, cậu vẫn là không muốn anh khó xử.

Rút kinh nghiệm lần gần đây nhất lộ diện trước đám đông bị lên hotsearch, lần này, cậu thận trọng tìm hiểu trước về gian hàng, rồi đặt lịch trước với phía chi nhánh.

Món quà mà Hạo Vũ chọn lần này, chính là nước hoa. Cậu lựa một hồi, rồi cuối cùng chọn được một mùi hương vừa thanh nhã vừa sang trọng. Cậu nhờ nhân viên gói ghém lại.

Chủ chi nhánh đích thân gói hàng lại giúp cậu, lại ngỏ ý không cần thanh toán.

Hạo Vũ đương nhiên nhẹ nhàng từ chối, "Đây là quà tôi muốn mua dành tặng cho một người bạn, nên tôi sẽ tự trả tiền." Nói rồi, cậu lấy thẻ tín dụng ra thanh toán.

Chủ chi nhánh giúp cậu thanh toán, rồi trao quà đến tận tay cho cậu. Hạo Vũ nhận lấy món quà, gương mặt lơ đãng nở nụ cười dịu dàng. Thấy vậy, chủ chi nhánh liền nói, "Người bạn này của Duẫn thiếu, chắc hẳn có mối quan hệ vô cùng thân thiết với cậu."

Duẫn Hạo Vũ nghe thấy thì mỉm cười, ánh mắt cũng ánh lên niềm vui.

"Đúng vậy, là một người rất quan trọng."

...

Rời khỏi gian hàng bán nước hoa, Duẫn Hạo Vũ rảo bước trên sảnh trung tâm thương mại. Cậu đeo chiếc kính râm lên, thầm nghĩ để tránh bị nhận ra. Tuy nhiên, cậu không biết rằng bản thân chỉ cần đứng ở đó thôi cũng đã nổi bần bật.

Và, ngàn tính vạn tính, cậu lại càng không ngờ tới việc tuỳ tiện chọn một ngày để đến trung tâm thương mại nhà mình cũng có thể gặp được cái duyên phận này.

"Lão đệ! Đã lâu không gặp a!"

Trương Gia Nguyên trên gương mặt đeo kính râm, vừa nhìn thấy cậu đã hồ hởi chạy đến, hét to.

Duẫn Hạo Vũ: "..." 

Ai đó nói cho cậu biết đi, sao lại có sự trùng hợp kiểu này!

"Trương Gia Nguyên, nhỏ nhỏ tiếng thôi trời ơi, anh xem người ta đang nhìn kia kìa!"

"Lão đệ, trời ơi, lâu lắm rồi không gặp đệ đấy! Mấy tháng vừa qua mấy lần rủ cậu gặp nhau mà cậu đều bận, sao hôm nay lại ở đây thế này?"

Hạo Vũ đáp, "Đến đây có chút việc, đang định đi về nhà, còn anh?"

Trương Gia Nguyên nghe vậy thì đáp, "Đến đây khảo sát chi nhánh kinh doanh của nhà anh, nên ghé qua đây từ sớm, cũng vừa xong việc." Đoạn, nhìn thấy túi quà trên tay Hạo Vũ thì trêu: "Uầy, gì đây? Quà ai tặng em vậy, hay là em tặng ai? Tặng anh đúng không? Haha."

Hạo Vũ: "..." Làm phiền ai đó nhắn anh ta dùm cậu, đừng có lúc nào cũng nhăn nhăn nhở nhở vậy nữa có được không! "Nằm mơ giữa ban ngày hả, ai tặng cho anh."

Cười cười xong rồi, Trương Gia Nguyên mới nói, "Lâu ngày không gặp, lão đệ, hôm nay phải hẹn nhau đi ăn một bữa."

Hạo Vũ: "Hôm nay em..."

Trương Gia Nguyên: "Này nhé, không cho từ chối! Từ ngày lão đệ kết hôn, muốn gặp đệ khó như lên trời vậy đó có biết không hả? Mãi mới thấy đệ ló mặt ra ngoài, lần này không cho trốn! Đi, Nguyên ca đãi đệ!"

Hạo Vũ: "..."

...

59.

Châu Kha Vũ vừa kết thúc cuộc họp, hôm nay bỗng cảm thấy thời tiết thật đẹp. Ừm, đúng vậy, có lẽ một phần bởi vì phu nhân của anh hôm nay đích thân chuẩn bị cho anh một hộp cơm toàn những món anh đặc biệt thích, nên là hôm nay anh cảm thấy phi thường cao hứng.

Dùng bữa xong xuôi rồi, liền cất hộp cơm sang bên.

Không hiểu sao, hôm nay có chút muốn nói chuyện với cậu.

Nghĩ nghĩ một lúc, biết đâu giờ này cậu nghỉ trưa rồi thì sao? Gọi điện, ừm, có lẽ hơi đường đột. Nghĩ vậy, anh liền nhắn tin cho cậu, "Bữa trưa hôm nay rất ngon, cám ơn cậu."

Đây cũng là một phần cuộc sống kết hôn của hai người. Thời gian đầu, khi mọi thứ còn xa cách, dĩ nhiên sẽ không có những tin nhắn như vậy. Đến khi cả hai quyết định mở lòng ra và coi nhau như những người bạn, thì mọi thứ dường như thoải mái hơn rất nhiều. Anh cũng có thể tuỳ ý nhắn cậu những tin nhắn như vậy, mà cậu dường như cũng không còn quá xa cách và ngại ngùng khi đối diện với anh nữa.

Một lúc sau, tin nhắn từ đầu bên kia gửi tới, "Ừm, anh thích là tốt rồi."

Không hiểu sao, đọc được tin nhắn của cậu, anh lại tưởng tượng đến gương mặt ngại ngùng của cậu mỗi khi anh khen cậu nấu ăn ngon. Duẫn Hạo Vũ sở hữu làn da trắng, mỗi khi ngại ngùng, tai cậu thường sẽ đỏ bừng lên, thật sự vô cùng đáng yêu. Nghĩ đến đây, anh bỗng có chút lơ đãng, bất giác mỉm cười.

Nghĩ ngợi một chút, anh liền nhắn, "Thật sự rất ngon. Tối nay thật mong đợi về nhà cùng nhau dùng bữa tối."

Gửi tin nhắn xong, nụ cười tươi tắn như gió xuân vẫn đọng lại trên gương mặt của Châu thiếu. Thật mong đợi được về nhà dùng bữa với cậu. Đúng vậy đó, chính là vì quá thích ăn đồ cậu nấu, thật sự rất ngon, Châu Kha Vũ thầm nhủ.

Một lúc sau, tin nhắn từ bên kia truyền tới. Châu Kha Vũ lập tức mở máy điện thoại ra.

"Ừm, hôm nay tôi có thể về muộn một chút, cũng không chắc có thể cùng anh dùng bữa hay không nữa. Anh cứ dùng bữa trước, tôi sẽ dặn dì Lý hâm lại đồ ăn tôi chuẩn bị ban sáng."

Châu Kha Vũ đọc xong tin nhắn, nụ cười tươi tắn như gió xuân liền biến mất trong nháy mắt. Đặt điện thoại sang một bên, anh gọi. "Trợ lý Khánh, có ngoài đó không?"

Trợ lý Khánh ở ngoài nghe vậy liền bước vào phòng, bỗng thấy gương mặt Châu tổng ban trưa vẫn còn vui vẻ cao hứng, thế nào mà bây giờ lại biến thành bất mãn khó chịu thế kia?

Cậu lựa lời hỏi, "Châu tổng, có chuyện gì muốn dặn dò ạ?"

Châu Kha Vũ lạnh lùng hỏi, "Hôm nay, phu nhân của tôi có lịch trình cá nhân nào không?"

Phu nhân của tôi, càng gọi càng quen miệng, quả thật một chút bài xích cũng không có.

Trợ lý Khánh nghe vậy, liền hiểu ra vài phần lý do vì sao Châu tổng tâm trạng đang từ mùa xuân ấm áp biến thành bão táp mưa sa. Cậu nghĩ nghĩ, rồi lựa lựa lời, "Ừm, Châu tổng, anh đã xem hotsearch ngày hôm nay chưa?"

Châu Kha Vũ không hiểu lắm, "Hotsearch? Chuyện gì vậy?"

Trợ lý Khánh thấy vậy, cuối cùng quyết định đưa điện thoại của mình cho Châu tổng xem.

No. 1 Hotseach: #Trương thiếu Duẫn thiếu cùng nhau dùng bữa tại nhà hàng XX#

Nhìn thấy cái hotsearch này xong, gương mặt của anh lại đen thêm mấy phần, nhiệt độ trong phòng bất giác bị hạ xuống đáng kể.

Trợ lý Khánh lấy Châu tổng của mình gương mặt đã đen lại càng thêm đen, thì có chút cảm khái. Châu tổng như vậy cũng dễ hiểu, đến anh nhìn thấy chiếc hotsearch này còn sốc.

Châu Kha Vũ trấn tĩnh lại, rồi nói, "Hotsearch này treo được bao lâu rồi? Tại sao không ai xử lý?"

Trợ lý Khánh: "Vừa mới lên cách đây không lâu, vì có liên quan đến mối quan hệ của phu nhân nên phòng quan hệ công chúng không dám xử lý khi chưa có chỉ thị của Châu tổng."

Đúng vậy, kì thật thì, hotsearch này vừa lên được mười phút, khi đó Châu Kha Vũ vẫn đang nghỉ trưa, thiết nghĩ đây là mối quan hệ cá nhân của Châu phu nhân, trước đó Châu phu nhân và Trương thiếu cũng vô cùng thân thiết, cả H thành này đều biết rõ. Hơn nữa, Châu tổng từng nói, lịch trình của Châu phu nhân cũng không cần phải báo cáo cho anh. Vì thế nên cậu không nghĩ đây là chuyện quá khẩn cấp, liền định sẽ báo cáo cho Châu tổng sau giờ nghỉ trưa.

Châu Kha Vũ nghe vậy, gương mặt liền đen đi mấy phần.

"Trợ lý Khánh, cậu đi theo tôi bao nhiêu năm rồi, không ngờ vẫn còn mắc loại sai lầm cấp thấp này. Cậu thử suy ngẫm lại xem, cái hotsearch này lên trong hoàn cảnh hiện tại, sẽ có ảnh hưởng thế nào đến danh tiếng của Châu thị và Duẫn thị?"

Trợ lý Khánh nghe vậy, liền hiểu ra, gương mặt lập tức căng thẳng. "Xin lỗi, Châu tổng, là tôi sơ suất."

"Lập tức gỡ ngay hotsearch xuống, đồng thời đi nhận quyết định lĩnh phạt tháng này đi."

"Dạ."

Châu Kha Vũ thấy trợ lý rời đi, gương mặt lúc đó vẫn không khá hơn chút nào. Cúi xuống nhìn màn hình điện thoại, thấy chiếc hotsearch vẫn còn ở đó, cảm thấy vô cùng gai mắt.

Anh trấn tĩnh lại. Vì cái gì mà khó chịu như thế?

Có lẽ là, bởi vì tức giận, cảm thấy vì sơ suất của cậu và sự chậm trễ của anh có thể tạo cơ hội cho kẻ thù bên ngoài lợi dụng để vây khốn Duẫn thị và Châu thị. Thời điểm nhạy cảm này, khi Châu gia đang chuẩn bị cạnh tranh hạng mục quan trọng, tin tức Châu phu nhân dùng bữa với Trương thiếu lẽ nào không gây ra một chút sóng gió? Hơn nữa, những kẻ nhòm ngó vào cuộc liên hôn giữa Duẫn gia và Châu gia chắc chắn sẽ nhân cơ hội này mà thọc gậy bánh xe. Nghĩ đến đây, anh tháo chiếc kính ra, mệt mỏi xoa xoa hai bên thái dương.

Châu Kha Vũ tuyệt đối không thừa nhận, điều làm cho anh cảm thấy khó chịu hơn cả, ấy là khi tận mắt thấy tên cậu và tên người khác đứng cạnh nhau như vậy. Rốt cuộc thì, tại sao lại ghét nhìn thấy tên cậu đứng cạnh tên người khác như thế?

Mà lý do vì sao anh bài xích điều đó đến vậy, anh không dám tìm hiểu sâu hơn.

Dĩ nhiên, anh biết Trương thiếu được nhắc đến là ai, cũng biết mối quan hệ giữa cậu và Trương thiếu đó tốt đẹp đến mức nào. Ừm, đến mức trước đó, hình như cả cái H thành đều đồn rằng cậu và hắn là một cặp.

Ma xui quỷ khiến thế nào, anh lại tra cứu tư liệu về cậu và Trương Gia Nguyên.

Sau khi đọc xong, gương mặt đã đen lại càng đen. Khỉ thật, rốt cuộc mối quan hệ giữa phu nhân của anh và tên này là thế nào! Cái gì đây, CP Duẫn Gia Nhân? Cái gì nữa, một bên săn sóc một bên dịu dàng? Tắt cửa sổ tra cứu đi, gương mặt anh càng lúc càng khó coi.

...

Hotsearch #Trương thiếu Duẫn thiếu cùng nhau dùng bữa tại nhà hàng XX# do một blogger tạo ra, ngay lập tức phi thẳng lên no.1 tìm kiếm. Toàn bộ H thành đều xôn xao. Thứ nhất, ấy là vì Duẫn thiếu người người ngưỡng vọng sau khi kết hôn lại vô cùng kín tiếng, có lẽ là chuyên tâm ở nhà chăm sóc gia đình, nên lần này xuất hiện ngay lập tức được vô cùng nhiều người quan tâm. Thứ hai, ấy là vì lần này xuất hiện lại là cùng Trương thiếu. Toàn bộ H thành này nào có ai không biết về mối giao hảo giữa hai người. Thậm chí, những người năm xưa ủng hộ hai người là một cặp còn cùng nhau xúc động, xem kìa, những chàng trai năm ấy chúng ta yêu thương, họ vẫn thân thiết với nhau như ngày nào, phận làm người hâm mộ như chúng ta thật sự vô cùng hạnh phúc! Ngày hôm ấy, siêu thoại CP của Duẫn thiếu và Trương thiếu sau bao ngày phủ bụi cùng nhảy thẳng lên no.1 hạng mục CP, các fan vừa lan truyền hình ảnh chụp được của hai người ở nhà hàng XX, vừa cảm thán cùng nhau: Đấy, mọi người xem, dù Duẫn thiếu đã kết hôn, nhưng CP chúng ta chọn tuyệt đối không phải là BE! Họ vẫn yêu thương nhau và quý trọng nhau đến vậy, các chị em không có lý do gì để buồn hết.

Dĩ nhiên, thấy diễn biến như vậy, lại thấy bên kia nhảy lên đầu mình như vậy, người hâm mộ cặp đôi Song Vũ dĩ nhiên không cam tâm, lập tức nhảy vào chỉ trích: Duẫn thiếu đã có chồng rồi, mấy người vẫn còn ở đây mà mộng tưởng, đòi gắn Duẫn thiếu người khác, này là phá hoại hạnh phúc gia đình nhà người ta, chuyện thất đức như vậy mà cũng làm được sao!

Bên kia nghe vậy, dĩ nhiên không chấp nhận, lập tức lao vào phản bác: Chúng tôi không hề làm gì quá phận, mà Duẫn thiếu kết hôn rồi thì sao, kết hôn rồi thì tất cả những mối quan hệ bạn bè đều bỏ đi hết hay sao? Mấy người giỏi áp đặt lại còn nhét chữ vào mồm người khác như vậy, đây mới là sai trái!

Hai bên lập tức đánh nhau to, quảng trường CP hai bên liền hỗn loạn.

Sau đó, một blogger mấy chục vạn follower liền đăng một bài viết, hàm ý đặt ra nghi vấn về tình cảm của cặp đôi Song Vũ, đặt điều đủ thứ suy đoán ác ý, lại tiếp tục mỉa mai Duẫn Hạo Vũ không thuỷ chung trong hôn nhân, đưa ra giả thiết liên hôn giữa hai gia đình sẽ sớm kết thúc.

Thế nhưng, bài viết vừa lên được vài phút, liền lập tức bay màu. Tài khoản của blogger nọ cũng lập tức biến mất.

Cùng lúc đó, phòng quan hệ công chúng Châu thị đang gấp rút tăng ca, không khí vô cùng căng thẳng. Trợ lý Khánh theo dõi thấy mọi thứ đều được giải quyết an ổn, hotsearch cũng được gỡ xuống xong, mới thở phào nhẹ nhõm. Này cũng quá tổn thọ rồi.

Mà Châu Kha Vũ, sau khi nhận được tin rằng mọi thứ đã được giải quyết xong xuôi, lúc đó biểu tình trên gương mặt mới khá hơn. Trấn tĩnh lại, anh cầm điện thoại, ấn vào số điện thoại quen thuộc hiện lên trên đầu danh sách.

...

Duẫn Hạo Vũ đang dùng bữa với Trương Gia Nguyên, thì điện thoại trong túi bỗng rung lên. Cậu mở ra xem, thì thấy cái tên mỗi khi xuất hiện đều hẫng một nhịp - Châu tiên sinh.

Cậu gật đầu với Trương Gia Nguyên, rồi nhanh chóng bước ra ngoài phòng ăn, tiến vào một góc riêng tư hơn, rồi mới bấm nút nhận cuộc gọi.

"Alo?"

"Là tôi đây", đầu dây bên kia truyền tới giọng nói quen thuộc.

"Anh gọi tôi, ừm, có chuyện gì vậy?", cậu dè dặt hỏi.

"Hôm nay mấy giờ cậu xong việc?"

"Ừm, có lẽ chừng khoảng mấy tiếng nữa... ừm, có lẽ tầm khoảng sáu rưỡi đi", Hạo Vũ áng chừng, biết rằng hôm nay nhất định Trương Gia Nguyên sẽ không thả cậu về sớm, liền áng chừng khoảng đó.

Đầu dây bên kia bỗng im lặng một chút.

"Alo?", cậu mơ hồ hỏi lại.

"Xong việc rồi thì đợi tôi."

"Hả?"

"Tôi đến đón cậu."

---

Preview chương sau:

Dĩ nhiên, cậu không biết rằng, hiện giờ trong đầu vị kia nhà mình đang quay cuồng trong những câu hỏi không lời giải đáp. Vì sao cậu lại gặp Trương Gia Nguyên? Hai người đã nói chuyện gì để mà hết cả buổi chiều như thế? Cái túi cậu cầm trên tay lúc về là ai đưa cho? Là quà của tên kia đưa cho sao?

Hơn nữa, mối quan hệ giữa cậu và hắn là sao?

Châu Kha Vũ tuyệt đối không thừa nhận anh đây chính là đang bận tâm về mối quan hệ giữa cậu và Trương Gia Nguyên. Đúng vậy, tuyệt đối không. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top