7

Sau khi đáp máy bay đến Mỹ, tôi đã hít thở không khí ở đây một cách mãn nguyện, tôi đã rất nhiều lần ước được đi du lịch ở Mỹ nhưng đến hôm nay mới được đặt chân xuống đất nước mà tôi ngày đêm mong nhớ này.

Tôi đến căn nhà mà bác hai đã giao cho tôi để cất bớt đồ. Dọn dẹp lại căn phòng ngủ mà đêm nay mình sẽ ngủ rồi tôi sẽ đi khám phá nơi này.
___

Hiện giờ tôi đang đợi món trong một nhà hàng thức ăn nhanh. Đây không phải lần đầu tôi ăn thức ăn nhanh nhưng đây là lần đầu tôi trải nghiệm ăn fast food ở tại đất Mỹ.

Không khí ở đây dễ chịu hơn ở Thái rất nhiều. Tôi là người thích không khí lạnh nên ở đây chắc sẽ phù hợp.
__________

Sau một tuần ở đây tôi bắt đầu cảm thấy nhớ quê nhà, nhớ por, mae, Aston nữa.

Môi trường học tập ở đây cũng khá tốt, mọi người cũng rất thân thiện nhưng...sao họ to lớn quá. Tôi thấp bé nhất lớp kể cả các bạn nữ còn cao to hơn tôi.

Hôm trước, khi tan học về tôi có đi ngang một khu 'ổ chuột', ở đó có những tên cao lớn chuyên bắt nạt người khác. Tôi đã là một trong những nạn nhân.

Chúng nó bắt tôi đưa tiền và phải hầu hạ bọn nó chỉ vì tôi là người Châu Á. Tôi phản kháng thì chúng nó đánh đập tôi.

Tối đến tôi chỉ dám về nhà mà khóc, chẳng dám kể với ai. Nếu nói với bác hai chắc chắn ông ta sẽ nói "Mày chỉ đang quá yếu đuối thôi".

Tự dưng...tôi lại muốn có Kenji bên cạnh...

Không được, tôi ghét hắn, cả đời vẫn sẽ ghét.
_____

Tôi nhớ Guitar, phải làm sao đây. Em ấy đi Mỹ bỏ tôi. Tôi không nghĩ là sẽ có một ngày em rời đi bỏ tôi.

Có lẽ em cần thay đổi môi trường mới, hay em ghét tôi, muốn tráng né tôi ?

Gì thì gì nhưng tôi nghĩ bản thân mình cần thay đổi.

Nhưng mà sao dạo này mấy đứa bạn tôi lạ lắm, thằng thì hay bận, thằng thì đi chơi với bồ. Còn thằng Tua nó lúc nào cũng như trên mây, ngơ ngơ ngẩn ngẩn rồi tự cười một mình, hỏi thì nói không có gì.
__________
Ngôi thứ ba:

3 năm sau.

Tối chủ nhật, Aston đang ngồi xem tivi cùng người yêu thì chuông điện thoại reo.

"Alo, ra sân bay đón tao được không, tao đói quá Aston ơi~"

Đầu Aston đang ba chấm chưa kịp load thì đầu dây bên kia nói tiếp.

"Nhanh nha, tao nhớ Bangkok lắm rồi. Nhanh đi tao với mày đi dạo luôn"

Nói xong bên đó cúp máy cái rụp.

Aston ngơ ngác đâu đó khoảng 5 phút mới hoàng hồn. À thì ra là cậu bạn Guitar, cậu đã về Thái mà không hề báo trước một câu rồi lại gọi như vậy làm cho Aston hơi sốc một tí.

Em nhanh nhanh, lẹ lẹ, gấp rút lấy chìa khóa xe rồi đi đón cậu bạn thân đã ba năm không gặp lại. Người yêu em có đòi đi theo nhưng đây là lần gặp lại của cả hai sau bao năm, có nhiều chuyện cần tâm sự nên em dẫn người yêu theo sẽ không tiện.

- Cho anh đi với, anh cũng biết Guitar mà~

- Không được  anh ở nhà chờ em đi, tối về em mua bánh cho.

- Aston không thương tui nữa rồi.

- Anh cứ lì như vậy em hết thương thật đó!

- Thôi được rồi em đi đi, hic

- Ừm, đừng buồn nha tối về em mua bánh cho.

- Đi đường cẩm thận nhé. Bái bai.

Tạm biệt nhau xong em đi xuống bãi giữ xe lấy xe thì mới nhớ ra xe của em đã mang đi bảo trì rồi chỉ còn lại xe của anh người yêu thôi nhưng em lại không biết chạy xe đấy. Haiz, em đành nhờ anh ấy chở đi vậy.
___

- He, rốt cuộc anh cũng được đi chung nè.

- Do em quên mất đã mang xe đi bảo trì thôi.

- Sao cũng được, đến rồi em vào tìm bạn đi anh ở đây chờ.
___

Em cứ đi đi hoài cuối cùng cũng thấy Guitar. Hiện giờ trông Guitar rất trưởng thành, không còn như lúc trước là một cậu bé nhỏ con dễ bị bắt nạt nữa.

Lên xe cậu cũng thấy lạ vì tại sao Aston lại đi chung với một người khác, mà còn nói chuyện khá thân thiết, đáng lẽ khi gặp lại nhau Aston nên đi một mình thôi chứ. Mà kệ, cậu đói quá rồi.

Xe vừa tấp vào bãi đỗ xe của một quán ăn thì Guitar lập tức phóng vào quán nhanh như một cơn gió.

- Đây đây Aston, ăn gì gọi đi.

- Mày đói mà, gọi trước đi.

- À vậy lấy cái này, cái này, cái đó, cái kia, cái bên đây nữa.

Aston bất ngờ vì dù cho vẻ ngoài của Guitar có thay đổi nhưng cậu vẫn trẻ con như trước.
___
Trong khi đang nhai nhòm nhoàm thức ăn trong miệng thì Guitar không ngại hỏi Aston xem người đi cùng kia là ai.

- Aston- ực, người bạn này là ai vậy?

- Đây hả, người yêu tao.

Guitar trợn mắt vội nuốt hết thức ăn rồi uống một hớp nước.

- CÁI GÌ!, mày có người yêu khi nào vậy, sao không nói tao biết?

- Tao cũng tính nói mà quên hoài, đến giờ luôn, hi hi

Aston gãi đầu cười.

- Vậy, anh tên gì?

- Tua, em không nhớ anh hả ?

- Tua??, ai ta, chưa nghe tên này bao giờ.

Tua bất lực, có vẻ do nó chưa từng nói tên của mình cho Guitar, mà sao cậu cũng không nhớ mặt nó.

- Anh là Tua, bạn chung nhóm thằng Kenji. Giờ là người yêu của Aston.

- Ây, ây khoan đi!

Guitar giơ tay ra hiệu Tua dừng nói.

Suy nghĩ gì đó rồi vội lắc đầu. Cậu tiếp tục hỏi chuyện Aston.

- Hai người quen nhau lâu chưa?

- Cũng hơn 2 năm một tí.

- À do là anh khác đi nhiều quá, em quên mất. Xin lỗi anh Tua nhé.

Tua cười bất lực, cậu không nhận ra Tua là vì nó đã thay đổi khá nhiều, từ cách ăn mặc, ngoại hình và cách nói chuyện.

- Ừm vậy..Ken...à thôi không có gì.

- Hửm??

Aston không hiểu Guitar định nói gì nhưng lại thôi.
___
Ăn uống rồi đi dạo xong ai về nhà nấy. Aston và Tua về lại căn hộ của cả hai, Guitar về nhà của mình nhưng không có ba mẹ.

Trước đó ba mẹ của cậu đã gọi thông báo rằng họ đi du lịch ở Đảo khoảng một tuần mới về, nếu cậu có về thì lấy chìa khóa ở dưới chậu cây mà mở cửa.

Vì trước nhà có hai chậu cây khá to nên khi muốn để chìa khóa lại cho người nhà thì gia đình cậu hay để dưới chậu cây. Nhưng chậu cây lại rất nặng, cậu cứ hì hục một hồi nhưng vẫn không khiêng được chậu cây lên để lấy chìa khóa.

Trong lúc đang cố gắng để nghiêng chậu cây thì tự nhiên cậu cảm thấy chậu cây nhẹ đi, nghiêng lên để lấy được chìa khóa một cách dễ dàng. Lấy chìa khóa xong ngước lên cậu giật mình vì có một người đang nghiêng chậu cây giúp cậu.

Nhìn mặt hắn khá quen nhưng cậu không chắc là có phải người mà cậu nhớ đến không.

- Cảm ơn nha. Nhưng anh là...?

- Kenji!

Mỗi lần nghe từ Kenji là tim cậu lại hẫng một nhịp, không biết vì sao nữa.

- Guitar về nước khi nào vậy, có cần anh giúp gì không?

- Hả...không, không cần.

Guitar giật mình thoát khỏi đống suy nghĩ, vội xua tay từ chối.

- Ừm vậy chắc em mệt rồi, nghỉ ngơi đi nhé.

Cậu vội vội vàng vàng vào nhà rồi đóng cổng. Hiện giờ đầu cậu đang rất phức tạp, chẳng biết nên làm gì nữa.
__________
Chap sau tui sẽ giải thích chi tiết hơn về cái suy nghĩ của Guitar và lí do mà ẻm lại khó xử như vậy nha.

Và câu chuyện tình yêu của đôi phụ tui cũng sẽ kể sau nha. Hơi bị đáng yêu đó.

Nếu như bạn nào có ý kiến góp ý gì về truyện thì cứ comment, tui sẽ đọc và xem xét lại truyện của mình. Cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top