"Meet",
Jungkook thu lại vẻ mặt trầm tĩnh, bật lên nụ cười tươi tắn bấm chuông cửa. Bên trong vang tiếng nói:
-Jiminie à, con mở cửa hộ mama nhé!
-Vâng ạ~
Thế rồi tiếng chân lạch bạch ngày càng gần, Jimin nhón chân ngắn dùng tay nhỏ mở chốt cửa ngây ngô nhìn Jungkook.
-Chú...chú là ai ạ?
Vừa tò mò vừa sợ sệt, bé con núp sau cánh cửa lấp ló quả đầu đưa mắt tròn nhìn anh rồi hỏi tên anh.
-À, chú là hàng xóm mới của cháu.
Mỉm cười thật tươi, Jungkook dùng giọng điệu ôn nhu và yêu thương nhất trò chuyện với cậu nhóc. Không phụ lòng anh, bé Jimin ngọt ngào trả lời.
-Chú hàng xóm ơi, chú tìm mẹ cháu có việc gì không ạ?
Bên trong, mẹ Park nhìn thấy người lạ ngay lập tức đi ra chắn trước Jimin.
-Cậu là ai đấy? Đến đây có việc gì?
- Tôi là Jeon Jungkook, hàng xóm mới chuyển đến. Rất vui được làm quen.
Jungkook đưa tay ra lịch thiệp bắt tay với bà, gương mặt điển trai cười ôn nhu trộn lẫn với vẻ hiền lành làm bà có chút tín nhiệm. Anh đưa bánh gạo trắng dẻo thơm mùi gạo mộc mạc cho gia đình Jimin rồi trò chuyện vài câu xã giao. Nhưng dù có nói chuyện với Park Soomin thì ánh mắt của anh vẫn thường xuyên đặt trên Jimin.
Ánh mắt ấy mang chút tham vọng và mê đắm như muốn mau chóng cùng bé con ở một chỗ rồi cùng hoà vào nhau.
Đoạn cuối, khi chào tạm biệt mẹ Park anh cúi người xuống đưa tay véo má cậu nhóc.
-Sau này chúng ta làm bạn nha.
-Ưm!
Gật gật quả đầu nhỏ đỏ mặt đồng ý với Jungkook, Jimin mỉm cười tựa hoa đào nở rộ.
Luyến tiếc ra về trong tâm trạng bay bổng và ngất ngây vì nụ cười ấy, Jungkook thoã mãn tiếp tục thực hiện kế hoạch hoàn hảo của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top