19. Đền bù

Sau giờ tập luyện Taehyung có rủ hắn đi ăn nhưng hắn lấy lí do mệt nên từ chối. Taehyung muốn nói gì đó với hắn, nhưng mà có lẽ nên để sau vậy, liền an ủi hắn vài câu rồi rời đi. Anh nói nếu hắn có chuyện gì thì cứ tâm sự với anh. Hắn cười cười gật đầu đồng ý.

Khi bóng các hyung khuất dần sau cánh cửa, hắn dựa người vào tường lười biếng lấy điện thoại ra, bên trong có rất nhiều tin nhắn, toàn bộ đều là của ai kia. Đã mấy hôm rồi hắn lười để ý đến điện thoại, nếu không phải còn công việc chắc hẳn hắn sẽ ném chiếc điện thoại này vào ngăn tủ nào đó và không thèm quan tâm nữa. Nhìn tin nhắn mới nhất được gửi đến, thời gian hiển thị 4 giờ chiều, hắn lưỡng lự vài giây cuối cùng cũng dứt khoát soạn một tin nhắn rồi nhanh chóng rời đi.

Trong một phòng vip của một khách sạn 5 sao, Na Ji Ah vừa bước ra khỏi phòng tắm. Cô quấn một chiếc khăn tắm làm lộ ra đường cong mê người, tóc ướt xõa trước ngực. Đến bên giường cầm điện thoại lên xem, bây giờ là 17 giờ.

Có lẽ sắp đến rồi.

Ném điện thoại lên giường, cô mở ngăn kéo cầm lấy máy sấy tranh thủ sấy tóc.

Một lát sau chiếc điện thoại rung lên, cô vội đến cầm lên xem, nụ cười trên gương mặt vụt tắt.

[ Anh xin lỗi. Hôm nay rất mệt nên không đến được]

Ji Ah giận dỗi ném điện thoại lên giường. Dạo này hắn rất lạ, trước đây dù lịch trình dày đặc cỡ nào hắn cũng tranh thủ thời gian đến bên cô, giờ thì hay rồi hẹn lúc nào cũng từ chối. Đã thế hắn còn không trả lời rất nhiều tin nhắn của cô. Nếu là hắn của trước đây thì chỉ cần cô làm nũng một chút thì hắn đã vội quan tâm đến rồi, vả lại đã nhiều ngày rồi không có làm, hắn thực sự không nhớ cô sao?

Nghĩ ngợi một lát cô trực tiếp đứng dậy đi thay đồ...


_______________________________________


Trở về nhà, mở cửa bước vào, hắn thả người ngã ngay lên sô pha. Hắn thực sự chẳng muốn động đậy tay chân một chút nào cả, thật sự rất mệt mỏi. Liếc mắt ra góc nhà, nơi đặt cái nhà nhỏ của Bam, Bam đã được đưa đến trường huấn luyện, căn nhà vốn đã im ắng lại càng im ắng hơn. Chỉ có hắn một mình ở đây, khóe miệng hắn hơi giương lên, là hắn lựa chọn như thế đấy chứ, nếu hắn trực tiếp nhắn tin đồng ý với ai kia thì đêm nay sẽ lại là một đêm thác loạn của hắn. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại hắn bỗng cảm thấy không có hứng thú. Hắn muốn ở một mình.

Suy nghĩ vừa dứt, hắn đứng dậy ra quầy bar lấy một chai rượu, cánh tay mạnh mẽ dứt khoát khui chai rượu ra rồi đổ vào chiếc ly thủy tinh. Đưa lên miệng nhấp một ngụm, hương rươu quẩn quanh chóp mũi hắn kéo xa những suy nghĩ của hắn. Đã bao đêm hắn không dám ngủ vì sợ hắn lại mơ, lại mơ thấy em. Mỗi lần như thế hắn đều xuống giường đến quầy bar tự rót cho mình một ly rượu, hắn không dám uống nhiều vì rượu không tốt cho giọng hát của hắn, nhưng chỉ có uống say rồi thì hắn mới không mơ thấy bóng dáng đó.

Xoay xoay chiếc ly thủy tinh trong tay, chất lỏng bên trong sóng sánh liếm lến thành cốc, hắn nhếch môi, hắn đã từng có vài người bạn gái, đã cùng họ yêu đương, hẹn hò và hoan ái vô số lần, tất cả trong số đó đều có một gương mặt hoàn mĩ và một cơ thể mê người nhưng thật buồn cười là dù yêu đương nồng nhiệt đến mấy thì họ cũng chưa bao giờ xuất hiện trong giấc mơ của hắn. Vậy mà cái người mà hắn tự tin nói rằng không có tình cảm thì lại xuất hiện hành hạ hắn mỗi khi nhắm mắt.

Nhấp thêm một ngụm rượu nữa, đầu óc hắn lại trôi về nơi xa xăm nào đó, cảm giác chất cồn này mang lại cho hắn thật tốt.

Hắn không còn tỉnh táo để lo nhiều thứ nữa.

Ánh đèn trong phòng mờ mờ, chiếu một chút ánh sáng yếu ớt lên quai hàm thon gọn của hắn.

Chỉ qua một lát không gian yên tĩnh bị phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại. Hắn đến mí mắt cũng chẳng thèm nhấc vẫn chăm chú vân vê ly rượu trên tay, trực tiếp mặc kệ tiếng chuông điện thoại. Vừa nghe tiếng chuông hắn đã biết ai là người gọi tới nhưng hắn không muốn nghe. Hắn vừa mới thấy tình trạng bản thân tốt lên nên quả thực không còn tâm trạng để dỗ dành người khác.

Tiếng chuông này vừa dứt lại thêm một tiếng chuông khác vang lên, cứ liên tiếp như vậy đến cuộc gọi thứ tư hắn mới nhấc người ra khỏi quầy bar thẳng tiến đến chỗ chiếc điện thoại đang reo inh ỏi kia. Chờ hồi chuông này vừa kết thúc, hắn thẳng tay tắt nguồn điện thoại.

Ném chiếc điện thoại kia trở lại sô pha, hắn quay người bước về phía quầy bar. Chỉ tiếc là hắn chưa ngồi đó yên ổn được bao lâu thì hắn lại nghe thấy tiếng chuông cửa. Lúc này nếu hắn nói không tức giận là nói dối. Thật sự hắn chỉ muốn được yên tĩnh.

Nhấc bước chân không tự nguyện đi đến bên cánh cửa, hắn biết rõ ai là người đứng ngoài kia.

Đúng như hắn dự đoán, một thân ảnh dịu dàng trong một chiếc váy khoét ngực hai dây màu trắng, khoác bên ngoài là một chiếc cadigan màu xanh lợt, trong tay cầm một túi đồ đang đứng bấm chuông cửa nhà hắn.

Thấy hắn mở cửa, môi Ji Ah vẽ nên nụ cười, tay cầm đồ đung đưa trước mặt hắn:

" Em mua cho anh một chút đồ ăn tối đây. Chắc hẳn anh chưa ăn đâu nhỉ?"

Dứt lời thì cô cũng vừa vặn bước qua cửa vào trong. Nhìn quầy bar sáng đèn, trên bàn còn đặt một ly rượu, mắt cô sáng lên quay lại hỏi hắn:

" Anh uống rượu? Em cùng uống với anh nhé!"

Hắn không suy nghĩ trực tiếp từ chối:

" Để khi khác đi. Dạo này anh rất mệt, anh muốn tắm rồi trực tiếp đi ngủ."

Ji Ah nghe thấy những lời này khuôn mặt hơi co lại, giọng điệu tỏ vẻ hờn dỗi:

" Em biết là sắp comeback anh rất bận nhưng dạo này anh thật sự chẳng quan tâm gì đến em cả. Em rất buồn. Nên là..."

Nói đến đây cô nhìn sắc mặt hắn tỏ vẻ dò xét, tiến bước đến gần hơn với hắn:

" Anh đền bù cho em một chút đi."

Vừa dứt lời Ji Ah đã nhón chân lên, cánh tay câu lấy cổ hắn, đôi môi trực tiếp chạm vào làn môi mỏng của hắn hôn một cách cuồng nhiệt. Lưỡi của cô ra sức khuấy đảo trong miệng của hắn, cuốn lấy chiếc lưỡi của hắn. Bộ ngực dí sát lên người hắn, thi thoảng lại bật lên một tiếng ưm a rất gợi tình, bàn tay cũng không yên phận mà trượt vào trong áo hắn. Rất lâu sau người con gái trong ngực hắn vẫn không hề có dấu hiệu dừng lại, thậm chí còn đẩy hắn nằm lên sô pha. Hai người một nam một nữ hôn nhau đến mức đầu óc quay cuồng.

Hắn vừa rời môi cô ra thì cô lại đưa tay câu lấy cổ hắn, đôi mắt mờ mịt nhìn thẳng vào mắt hắn. Ji Ah thở hổn hển, trán hơi rịn mồ hôi, hai má phiếm hồng, từ góc của hắn có thể nhìn thấy rõ nơi mềm mại của con gái trông đến là câu hồn đoạt vía.

Ánh mắt hắn nhuốm đầy tình dục, cánh tay mạnh mẽ của hắn chống lên lật người đè Ji Ah xuống ghế, mạnh bạo ngậm lấy môi người con gái bên dưới.

Đạt được mục đích của mình cô cũng đưa cánh tay câu lấy cổ hắn, nhiệt tình đáp lại.

Lửa tình bùng lên trong căn phòng khách rộng lớn, hắn đưa bàn tay của mình du ngoạn khắp cơ thể mềm mại của người con gái bên dưới, chiếc váy đã sớm bị kéo xuống dưới bụng, cảnh xuân nở rộ ra trước mắt. Hắn cảm nhận thấy bàn tay mềm mại nóng bỏng dần dần đưa đến thắt lưng của hắn, ở nơi nào đó trong cơ thể hắn đã giương cờ khởi nghĩa nhưng hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh.

Hắn biết rõ hắn không muốn làm trong nhà mình.

Đè lại cánh tay muốn đưa xuống nơi hạ bộ của hắn, hắn kéo lại chiếc váy lên như cũ. Ji Ah vẫn đang thở dốc, khó hiểu đưa mắt nhìn hắn, tại sao đã đến mức này rồi mà hắn đột nhiên dừng lại. Rõ ràng cô đã cảm nhận được hắn đang muốn cô, người anh em phía dưới của hắn cũng đã có phản ứng.

Nhận thấy ánh mắt chất vấn của Ji Ah hắn chỉ ôm cô vào lòng rồi lấy lý do hắn rất mệt nên không muốn làm. Ji Ah rõ ràng là rất không đồng tình nhưng nhớ lại ánh mắt mệt mỏi của hắn khi cô vừa bước vào cửa nên cũng đành thôi.

Ôm ấp hắn một hồi khá lâu Ji Ah mới chịu ra về.

Cánh cửa trước mặt đóng sập lại. Hắn nhìn xuống phía dưới cười khổ một tiếng rồi đi về phía phòng tắm.

Khi nước lạnh thấm lên từng tấc da thịt của hắn, hắn cảm thấy mình tỉnh táo hơn rồi. Hắn biết hắn đã trở nên tỉnh táo từ lúc Ji Ah chạm tay đến thắt lưng của hắn. Có vẻ như hắn đã đưa ra được quyết định của mình rồi.

________________________________________________

Mọi người nghĩ là Jungkook đã đưa ra quyết định gì rồi?

A. Tiếp tục yêu đương với Ji Ah.

B. Chia tay Ji Ah rồi quyết định cưới Y/n ( Nếu tìm thấy).

C. Chỉ đơn giản là muốn bù đắp và chịu trách nhiệm với Y/n theo kiểu Y/n muốn gì anh làm đó.

D. Trước mắt chia tay Ji Ah, còn chuyện khác sau này tính.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top