Chương 11: Ngươi là đến đập phá quán?

Chương 11: Ngươi là đến đập phá quán?

Đại điện Tinh Vẫn phái.

Hàn Bá Lâm cùng trưởng lão và các cao tầng đang nghị luận.

"Ngô trưởng lão cùng Kim trưởng lão dẫn theo đệ tử đi Thương sơn đỉnh điều tra, tại sao qua một ngày vẫn không có tin tức gì?" một trưởng lão lên tiếng.

"Chắc chắn ở Thương sơn đỉnh có nội tình" Thanh trưởng lão phụ họa.

Hàn Bá Lâm lên tiếng, một mặt suy nghĩ

"Từ Tinh Vẫn phái đi đến Thương sơn đỉnh không xa, hẳn là hai trưởng lão là gặp chuyện phiền phức"

Đúng lúc này, một tên đệ tử chạy vào báo

"Chưởng môn, trước cửa Chứng nhận quán phân đà Hàn Vân thành đề bảng thông báo vừa có môn phái đăng ký lập phái tên là Thương Sơn phái, tọa tại Thương sơn đỉnh"

"Thương Sơn phái? Thương sơn đỉnh? Đây chắc chắn không phải là trùng hợp." Hàn chưởng môn nghiêm nghị.

"Ngô, Kim trưởng lão đi Thương sơn điều tra ắt là đã gặp chuyện"

"Kẻ đả thương Thanh trưởng lão với Thương Sơn phái chắc chắn có quan hệ"

"Không sai! Hắn nhất định là ở Thương sơn" Thanh trưởng lão quả quyết.

Hàn Bá Lâm ngưng trọng đứng dậy.

"Triệu tập tất cả đệ tử, tiến về Thương Sơn phái"

Một lúc sau, Hàn chưởng môn, các trưởng lão, cao tầng, cùng ngàn tên đệ tử xuất phát, hướng về Thương Sơn phái gây ra một tràng náo động.

Hàn Vân thành.

"Tinh Vẫn phái dẫn toàn bộ đệ tử xuất phái?"

"Nghe nói là đi Thương Sơn phái"

"Thương Sơn phái? Là môn phái nào?"

"Là môn phái vừa thành lập hôm trước, tại Thương sơn đỉnh"

"Mới thành lập lại kinh động tới Bát lưu môn phái?"

"Chắc là đắc tội với Tinh Vẫn phái. Kiểu này e là vừa lập phái lại phải tan rã sớm"

"Đi. Chúng ta cũng đi Thương Sơn phái xem xem"

Các Võ giả nhao nhao bàn luận, sau đó cũng hướng về Thương Sơn phái.

Phân đà Chứng nhận quán Hàn Vân thành.

"Y trưởng lão, Tinh Vẫn phái triệu tập toàn bộ đệ tử tiến về Thương Sơn phái, e là đến không phải thiện" một tên đệ tử báo cáo.

Y trưởng lão lắc đầu

"Tranh chấp giữa các môn phái không phải việc của Chứng nhận quán nên quản"

Sau đó nhấp một ngụm trà

"Thương Sơn phái đắc tội Tinh Vẫn phái, một Bát lưu môn phái, e là vừa thành lập đã phải diệt môn".

Phân đà Ma Thần tông Hàn Vân thành.

"Đà chủ. Vừa nhận được tin tức. Tinh Vẫn phái dẫn đệ tử toàn bộ hướng về Thương Sơn phái"

"Thương Sơn phái...? Không phải là nơi Thánh Nữ dẫn các đệ tử đi hôm qua sao?" Tống đà chủ kinh hãi.

"Mau mau, triệu tập đệ tử, đi Thương Sơn phái" hắn gấp rút.

Đang thu mua nguyên liệu ở Hàn Vân thành, Mẫn Nhi cùng Thiên Tuyết nghe được tin tức, cũng vội vàng quay trở về.

Đứng bên ngoài Sơn môn Thương Sơn phái, Hàn chưởng môn cùng đệ tử sắc mặt âm trầm.

Rất nhiều Võ giả cũng kéo đến đây để xem náo nhiệt.

Tống đà chủ cũng dẫn đệ tử vừa đến.

"Thương Sơn phái vừa thành lập, Hàn mỗ đặc biệt dẫn các đệ tử tới đây bái phỏng" Hàn Bá Lâm hô lớn. Âm thanh vang vọng khắp Sơn môn.

Két!

Thập phút sau cửa Sơn môn mở.

Tất cả mọi con mắt đều hướng về phía người thanh niên đang từ từ bước ra.

Hắn chỉ tầm hai mươi, y phục trắng viền xanh. Ung dung bước ra, đeo kính râm, hai tay chắp phía sau.

Theo sau là một nữ nhân xinh đẹp cùng trăm tên đệ tử.

Ba!

Vương Nhất Tự phá tan bầu không khí bằng một tiếng vỗ tay

"Thương Sơn phái vừa mới thành lập, bản tọa còn chưa kịp phát thư mời, các vị đã liền đến chúc mừng, thật là làm cho bản tọa nhiều hân hoan a"

Đám người khóe miệng hơi giật.

"Tự xưng bản tọa? Ngươi hẳn là Chưởng môn Thương Sơn phái?" Hàn chưởng môn hỏi.

"Bản tọa Vương Nhất Tự, chưởng môn Thương Sơn phái. Không biết Hàn chưởng môn đến, không kịp nghênh đón, thứ tội, thứ tội" Vương Nhất Tự nói.

"Chưởng môn. Chính là hắn" phía sau Thanh trưởng lão nói nhỏ.

Nhìn thấy Thiên Cầm theo sau Vương Nhất Tự, Tống đà chủ chợt giật mình, liền tiến lên trước, hai tay ôm quyền chen ngang cuộc nói chuyện

"Thánh..."

Chưa kịp mở miệng liền bị Thiên Cầm truyền âm ngắn lại

"Ngưng! Ta hiện tại thân phận là đệ tử Thương Sơn phái, không phải là Thánh nữ Ma Thần tông. Ngươi không được làm lộ thân phận."

Tống đà chủ trán xuất mồ hôi.

Thánh nữ có thể truyền âm chi ngữ hẳn là đã bước vào cảnh giới Võ Vương.

Hắn liền nhanh nhảu "... Vương chưởng môn thành lập môn phái, Tống mỗ là đích thân đến chúc mừng, hẳn là không làm phiền đến quý phái"

"Hoan nghênh hoan nghênh!" Vương Nhất Tự cười nói.

Liền quay lại hỏi nhỏ Thiên Cầm "Tên họ Tống này là ai?"

"Hắn là Đà chủ phân đà Ma Thần tông"

"À. Thì ra là người nhà cả" hắn mỉm cười.

Đang lúc hai người to to nhỏ nhỏ với nhau. Hàn Bá Lâm gằn giọng.

"Vương chưởng môn. Thương Sơn phái và Tinh Vẫn phái không quen biết. Vương chưởng môn lại đả thương trưởng lão phái ta. Thân là chưởng môn, bản toạ cũng cần một câu trả lời"

Với tính khí cao ngạo, Hàn Bá Lâm hẳn là khi nghe được Thanh trưởng lão chỉ đích danh người thanh niên kia chính là người đả thương các đệ tử trong phái, liền sẽ động đệ tử lập tức đánh tới.

Nhưng hiện tại xung quanh rất nhiều Võ giả đến xem, ra tay lúc này chỉ để thiên hạ bàn tán "Bát lưu phái ỷ người đông thế mạnh chèn ép một Thập lưu phái".

Lại nói, Đà chủ của Ma Thần tông cũng ở đây, lại là đến chúc mừng, hắn là không thể cũng không dám đắt tội đến Ma Thần tông.

"Bản tọa với Thanh trưởng lão của quý phải là bàn luận một chút. Ai dè ra tay hơi nặng, lại là đả thương đến Thanh trưởng lão, thật áy náy áy náy" Vương Nhất Tự giễu.

Đám người khóe miệng hơi giật. Lời này là đang cố tình giễu cợt Hàn chưởng môn.

"Ngươi...ngươi..." Thanh trưởng lão cả giận.

"Nếu là luận bàn, không tránh khỏi thương tích chuyện này có thể bỏ qua. Bản tọa còn một việc muốn hỏi"

"Hàn chưởng môn tự nhiên"

"Một ngày trước, Ngô trưởng lão, Kim trưởng lão dẫn các đệ tử đi làm nhiệm vụ, đi ngang Thương Sơn phái, không biết Vương chưởng môn có từng thấy qua họ?" Hàn chương môn nắm chặt nấm đấm.

"À à. Hai vị trưởng lão của quý phái đến Thương Sơn phái, làm bẩn Sơn môn ta, làm bản tọa rất không vui, nên là đã mời họ ở lại nghỉ ngơi trong... ngục. Hàn chưởng môn hôm nay đến là để chuộc người?" Vương Nhất Tự khinh khỉnh.

Tống đà chủ cùng các Võ giả xung quanh gương mặt trở nên đặc sắc.

"Vương chưởng môn. Mau thả hai vị trưởng lão" Hàn chưởng môn giọng điệu trở nên âm trầm.

"Thả ra cũng đơn giản thôi. Mỗi người 100 vạn Linh thạch. Bản tọa sẽ lập tức thả người" Vương Nhất Tự cười nói.

Đám Võ giả kém chút ngã quỵ.

Gia gia của ta ơi, ngươi là bắt lấy trưởng lão của phái người ta, bây giờ còn đòi tiền chuộc, người là hận mình sống quá lâu?

Hàn chưởng môn cả giận

"Vương chưởng môn đừng nên làm quá"

Cảm thấy tình hình không ổn, Tống đà chủ liền lên tiếng

"Hàn chưởng môn, Vương chưởng môn xin nghe tại hạ nói một lời"

"Mời nói" Vương Nhất Tự ổn trọng.

"Nghe sơ qua, tại hạ cảm thấy hình như có hiểu lầm. Cũng không nên quá làm to chuyện. Võ giả cũng nên lấy Võ công phân cao thấp. Tổ chức một cái bàn luận giữa các đệ tử hai phái. Bên thua sẽ theo lời bên thắng. Hai vị thấy thế nào?"

"Ta tán thành" Vương Nhất Tự đồng ý.

"Được!" Hàn Bá Lâm gật đầu.

"Ting! Phát động nhiệm vụ Tinh Anh: đánh bại Tinh Vẫn phái.

Tiến trình nhiệm vụ:

-Đệ tử ngoại môn: 0/5.

-Đệ tử nội môn: 0/5.

-Trưởng lão Tinh Vẫn phái: 0/3.

-Chưởng môn Tinh Vẫn phái: 0/1.

Phần thưởng: ???." hệ thống thông báo.

Lôi đài, Thương Sơn phái.

Vương Nhất Tự ngồi đối diện Hàn Bá Lâm, hai chân bắt chéo, lấy ra điếu thuốc, châm lửa, liền rít một hơi.

Phù...

"Hàn chưởng môn, chúng ta đánh thập trận, năm tên đệ tử ngoại môn, năm tên đệ tử nội môn, phân thắng bại. Một người có thể đánh nhiều trận. Hàn chưởng môn thấy sao?"

"Được! Nếu ngươi thua, lập tức thả hai vị trưởng lão, đồng thời, tất cả người Thương Sơn phái phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi, sau đó giải tán, Thương Sơn phái cũng phải xóa tên. Nếu Tinh Vẫn phái thua đồng ý bỏ ra 200 vạn Linh thạch để chuộc hai vị trưởng lão" Hàn Bá Lâm gằn giọng.

Tống đà chủ quay về phía Vương Nhất Tự.

"Vương chưởng môn có đồng ý?"

"Không. Không đồng ý" Vương Nhất Tự lắc đầu.

"Đệ tử thập phái tu vi cũng chỉ Võ Đồ cao nhất, làm sao có thể đánh lại đệ tử của Bát môn phải?"

"Không đồng ý là đúng. Này khác nào tự lao vào chổ chết"

"Ta thấy Thương Sơn phái hôm nay phải xóa tên rồi"

"Một phái mới thành lập, đắc tội một cái Bát lưu môn phái, kiểu gì cũng bị ngược nam bắc nhìn không ra"

Các Võ tu xung quanh nhau nhau bàn luận.

Rít thêm một hơi thuốc.

Vương Nhất Tự chậm rãi nói.

"Lúc trước là 100 vạn. Bây giờ là 200 vạn một người"

"..." Thiên Cầm đứng phía sau im lặng.

"Ngươi!" Hàn Bá Lâm cả giận.

Đám Võ giả cũng kém chút ngã ngược.

Tên này là não có vấn đề hay gì?

Tống đà chủ khóe miệng hơi giật.

"Vương chưởng môn chắc chắn?"

"Chắc chắn"

"Hàn chưởng môn?"

"Được!" Hàn Bá Lâm nắm chặt nấm đấm nói.

Vương Nhất Tự truyền âm cho các đệ tử

"lên đài, che giấu tu vi, chỉ cần ngược bọn chúng nữa cái mạng là được".

Đám đệ tử hai mắt lóe sáng.

Bọn hắn tất cả đều là Võ Sư, lúc nhập môn lại được phát cho bí tịch nhập môn, đang không biết xài chiêu mới vô đâu, nay liền có thể đánh nhau, vừa là đúng ý bọn hắn.

Dù chỉ mới tu luyện Tu La chưởng ấn một ngày, nhưng cảnh giới đã đạt Võ Sư, nên đã số đều đã lĩnh hội được một hai phần.

"Vương chưởng môn mời xuất đệ tử lên trước" Tống đà chủ nói.

Vương Nhất Tự hô "Trương Vô Kỵ! Lên!"

Đám đệ tử im lặng.

Một cơn gió thổi ngang.

Đám Võ giả cũng ngốc trệ.

Vương Nhất Tự liền quay lại chỉ tay vào một tên đệ tử quát.

"Ta nói ngươi đấy! Ngây ra đó làm gì?"

Tên đệ tử nghiêng đầu ngạc nhiên.

"Chẳng phải chưởng môn vừa gọi Trương Vô Kỵ? Ta không phải hắn. Ta là Trương Tấn"

"Lỗ tai ngươi để dưới mắt hay gì mà nghe thành Trương Vô Kỵ. Lên đài!" Vương Nhất Tự quát.

Đám người khóe miệng lại giật.

Rõ ràng hắn vừa mới nói Trương Vô Kỵ.

"Lỗ Mang! Lên tiếp hắn" Hàn Bá Lâm âm trầm.

"Đệ tử ngoại môn Tinh Vẫn phái, Lỗ Mang"

"Đệ tử ngoại môn Thương Sơn phái, Trương Tấn"

Trọng tài hô lớn "Bắt đầu"

Lỗ Mang liền vận khí tức thi triển một quyền đánh tới.

"Long Phá quyền"

Các Võ giả trầm trồ.

"Là thất phẩm Võ Đồ."

"Đúng là Bát lưu môn, một quyền này đánh ra cũng bảy tám vạn cân. Tên đệ tử Thương Sơn e là sẽ bị ngược"

Xoát!

Trương Tấn vận thân pháp xoay người né tránh.

Đồng thời vận chưởng lực hướng sau lưng Lỗ Mang đánh tới.

Một luồng khí tức u ám từ bàn tay lan tỏa ra.

"Tu La chưởng"

Bành!

Dính trọn một chưởng vào lưng, Lỗ Mang liền bị đánh ra khỏi Lôi đài, phun ra một ngụm máu, thân thể bất động, nằm sắp trên mặt đất.

Đám Võ tu nhìn thấy sắc mặt đều trở nên ngốc trệ.

Trương Tấn hai tay ôm quyền.

"Đã nhường"

"Thể loại gì đây?"

"Một chưởng đánh bay Thất phẩm Võ Đồ ra khỏi đài, bất tỉnh nhân sự?"

"Vừa bắt đầu liền kết thúc"

Đám Võ giả bàn tán.

Hàn Bá Lâm nhíu mày.

Vương Nhất Tự hài lòng nói "Hàn chưởng môn, đã nhường"

Trương Tấn "Chưởng môn, đệ tử có thể tiếp tục?" hắn quay về phía Vương Nhất Tự hỏi.

"Được"

Rắc rắc...

Hàn Bá Lâm siết chặt nấm đấm ra lệnh "Ngô Phúc, lên"

Trọng tài lại hô Bắt đầu.

Bành!

Vừa bắt đầu, Ngô Phúc chưa kịp làm gì liền bị ngay một chưởng vào mặt, văng ra khỏi đài, bất động.

"...." Đám Võ giả.

"Đã nhường"

Hàn Bá Lâm nghiến răng "Tiếp tục"

Lên đài lần lượt Bát phẩm, Cửu phẩm, Đỉnh phong Võ Đồ đều bị Trương Tấn một chưởng đánh bay xuống đài, nằm bất động.

CLGT?

Đám Võ tu khóe miệng giật giật.

Đây là thể loại gì?

Đệ tử ngoại môn Thập lưu phái đánh liên tiếp năm trận, đều là một chưởng đánh bay Đệ tử của Bát lưu phái.

Trương Tấn đã là Lục phẩm Võ Tông, đương nhiên đối với cái đám Võ Đồ chả để vào mắt.

"Chưởng môn, đệ tử hơi mệt, có thể thay người?" Trương Tấn quay về phía Vương Nhất Tự.

"Được!"

Trương Tấn lui xuống.

"Ting!...

....

-Đệ tử ngoại môn: 5/5.

-......" hệ thống thông báo.

"Hàn chưởng môn, đệ tử ngoại môn cũng chỉ có vậy" Vương Nhất Tự giễu.

Hàn Bá Lâm hai mắt đỏ rực, hô lớn "Trung Côn, lên đài"

Vừa lúc này, Mẫn Nhi cùng Thiên Tuyết về tới, nhìn thấy ở Lôi đài, trong đám người đối diện trưởng môn, liền nhận ra Thanh trưởng lão, liền đi tới hỏi Vương Nhất Tự.

"Chưởng môn. Bọn họ là Tinh Vẫn phái?"

"Đúng!"

"Bọn họ là đến trả thù?" Nàng liếc nhìn Tinh Vẫn phái ngàn người đứng đối diện bên kia Lôi đài.

"Không, Không! Tinh Vẫn phái mang tiền đến chúc mừng chúng ta lập phái. Nào đâu phải trả thù gì đâu" Vương Nhất Tự véo von.

Thiên Tuyết khóe miệng hơi giật.

Đám Võ giả đến xem kém chút ngã quỵ.

Hàn Bá Lâm hận là lúc này không thể lao đến mà ngược cho tên kia sống không bằng chết.

"Việc ta giao đã hoàn thành?" Vương Nhất Tự hỏi.

"Đệ tử đã hoàn thành" Thiên Tuyết đáp, sau đó lấy ra không gian giới chỉ đưa cho chưởng môn.

"Tốt a!"

"Vương chưởng môn. Có thể tiếp tục?" Hàn Bá Lâm gằn giọng.

"Đúng! Tiếp tục tiếp tục" Vương Nhất Tự vui vẻ nói.

"Trung Côn, lên đài" Hàn Bá Lâm sắc mặt âm trầm quát.

Trung Côn từ từ lên đài.

"Triệu Thiên Tuyết, lên đài" Vương Nhất Tự hô.

Thiên Tuyết một mặt ngốc trệ nhìn chưởng môn.

Vương Nhất Tự nói

"Đúng đúng. Là ngươi đấy. Lên đánh đi"

Thiên Tuyết gương mặt đặc sắc đi đến cạnh chưởng môn nói

"Chưởng môn. Đệ tử vừa làm nhiệm vụ về còn mệt, hay là người kêu người khác đi"

"Nha đầu! Ta tạo cơ hội cho ngươi trả thù, còn không bắt lấy"

Hai người to to nhỏ nhỏ.

"Vương chưởng môn. Ngươi có còn muốn đánh?" Hàn Bá Lâm nổi sùng.

Vương Nhất Tự quay nhìn hắn

"Hàn chưởng môn đợi chút đợi chút"

"Chưởng môn. Ta thực là không nắm chắc phần thắng" Thiên Tuyết nói.

"Chỉ là đệ tử nội môn của Tinh Vẫn phái thôi mà. Không sao đâu"

Đám Võ tu sắc mặt ngưng kết.

Hai sư đồ các ngươi nói chuyện đã đủ chưa?

"Chưởng môn. Đệ tử cảm thấy không tự tin." Thiên Tuyết tiếp tục nói.

"Vương chưởng môn. Nếu cảm thấy không lại có thể nhận thua" Hàn Bá Lâm sắp không kìm nén nổi.

Nhưng Vương Nhất Tự lại quăng cho hắn quả bơ thẳng mặt

"Nha đầu. Ngươi là Đệ tử nội môn Thương Sơn phái ta, sao lại không tự tin?"

"Chưởng môn. Có thể để ta lên đánh?" Lúc này Thiên Cầm đi tới.

Vương Nhất Tự lắc đầu.

"Không được, ngươi không được" sau đó vẫy vẫy tay Thiên Tuyết "Ngươi lại gần đây chút"

Thiên Tuyết đến bên cạnh, cúi người xuống.

Vương Nhất Tự vận khí lực vào hai ngón tay đặt lên trán Thiên Tuyết.

Nàng chợt cứng người liền sau đó cảm nhận được một luồng khí lực lan tỏa khắp cơ thể, thiên địa linh khí bao bọc lấy thân thể, cuồn cuộn cuồn cuộn.

Đám Võ giả cùng đám người Tinh Vẫn phái trợn mắt.

Nữ nhân kia đang là muốn đột phá?

Hàn Bá Lâm hừ lạnh một tiếng.

"Cho dù đột phá, cao lắm cũng Võ Sư, há lại gây khó dễ cho hắn đệ tử" hắn nghĩ.

Hưu hưu....

Không phải là Võ Sư.

Một chỉ này của Vương Nhất Tự trực tiếp đem tu vi của Thiên Tuyết từ Tứ phẩm Võ Đồ tăng lên Võ Tông đỉnh phong.

Đứng bên cạnh, Thiên Cầm nhận ra được, liền nhìn Vương Nhất Tự hồi lâu.

Hắn thực ra là vừa làm gì?

"Lên đi. Còn ngây ra đó làm gì?" Vương Nhất Tự xua tay.

Thiên Tuyết bước lên Lôi đài, trong người còn chưa hết bàng hoàng.

"Đệ tử nội môn Tinh Vẫn phái, Trung Côn"

"Đệ tử nội môn Thương Sơn phái, Triệu Thiên Tuyết"

"Bắt đầu" trọng tài hô.

"Cô nương. Quyền cước không có mắt. Xin đắc..."

Bành!

Còn chưa kịp nói dứt lời, Trung Côn liền bị Thiên Tuyết tặng ngay một cước vô bụng.

Bành bành!

Tiếp đó là vài chưởng thẳng vô mặt.

Trung Côn phun máu ngồi bệch xuống, liền sau đó bị một cước đá văng khỏi Lôi đài.

Này là nhân vật phản diện càng nói nhiều càng nhanh chết.

Nhìn thấy đệ tử không một chút phản kháng liền bị đánh văng khỏi đài, Hàn Bá Lâm lúc này đầu tựa như bốc khói.

Tống đà chủ cùng bọn Võ tu gương mặt đặt sắc vô cùng.

"Đã nhường" Thiên Tuyết ôm quyền.

"Oa oa, Thiên Tuyết sư muội thật mạnh a!" Mẫn Nhi hai mắt lóe sáng hô to.

"Nhị sư tỷ uy vũ"

"Nhị sư tỷ uy vũ"

Đám đệ tử Thương Sơn phía sau cũng hò reo cổ vũ.

Trương Tấn sắc mặt u ám, trong lòng gào thét lên.

'Ta cũng là lên đài hạ đo ván đối thủ, các người sao lại không hò reo cổ vũ?'

Người ta là nữ nhân, cũng là một mỹ nhân xem xem, ngươi đực rựa ganh tỵ cái rắm.

Thiên Tuyết đứng trên Lôi đài nghe được các sư đệ sư muội cổ vũ càng là thêm tự tin.

Nàng hiện là Đỉnh phong Võ Tông, sợ cái rắm bọn đệ tử Tinh Vẫn phái.

Bốn trận tiếp theo vẫn chỉ là nghiền ép từ một phía.

Tống đà chủ bọn người ngây ra như phỗng.

Đây là nghiền ép, Bát lưu môn phái Tinh Vẫn phái không hề có khả năng chống trả.

Đây mà là Thập lưu môn phái?

Hàn Bá Lâm lúc này giận dữ không thể nào tưởng tượng nổi, nghiến răng ken két.

Phái lên đài năm Ngoại môn, năm Nội môn đệ tử đều là bị người ta ngược bất tỉnh nhân sự, hắn làm sao mà chấp nhận.

"Ting! Nhiệm vụ Tinh Anh:....

Tiến trình...

-Đệ tử ngoại môn: 5/5.

-Đệ từ nội môn: 5/5.

-Trưởng lão Tinh Vẫn phái: 0/3.

-Chưởng môn Tinh Vẫn phái: 0/1."

"Hàn chưởng môn. Thập trận vừa rồi đệ tử bản tọa thắng được cũng cho là có chút may mắn a." Vương Nhất Tự cười nói

"Nhưng là...." Ngừng một chút, hắn hỏi

"... Hàn chưởng môn có còn muốn tiếp tục?"

"Tiếp tục" Hàn Bá Lâm thét lớn.

"Hay là như này" Vương Nhất Tự nói.

"Ba vị trưởng lão Tinh Vẫn phái cùng đệ tử Nội môn ta bàn luận. Một trận phân thắng thua. Giao kèo lúc trước vế đầu giữ nguyên, về sau tăng lên 500 vạn kim tệ một người. Hàn chưởng môn được hay không được?"

Lời này nói ra khiến cả Lôi đài im lặng.

Tống đà chủ cùng đám Võ tu trong lòng gào thét "một tên đệ tử đối đầu ba tên trưởng lão? Tên này chắc chắn đầu bị lừa đá"

"Được!" Hàn Bá Lâm lên tiếng.

"Mã trưởng lão. Thanh trưởng lão. Ngưu trưởng lão. Xuất trận"

"Rõ"

Ba người vận thân pháp nhảy lên đài.

Bàng bàng tức liền bộc lộ ra.

"Một cái Tam phẩm Võ Sư. Một cái Nhị đẳng Võ Tông. Một cái Tam đẳng Võ Tông"

Đám Võ tu nhận xét.

"Nữ nhân kia một mình đối đầu ba trưởng lão đúng là không biết sống chết"

"Hẳn là sẽ bị ngược nam bắc không nhận ra"

Thiên Tuyết nhíu mày, sắc mặt trở nên khó coi.

Một người, nàng có thể đánh được.

Dù nàng bây giờ tu vi đã là Đỉnh phong Võ Tông, nhưng một lúc đối đầu với ba trưởng lão Tinh Vẫn phái, thậm chí trong đó còn có một cái Tam đẳng Võ Tông, e là cũng không chiếm được thế thượng phong.

"Thiên Tuyết lui xuống. Ngươi đã mệt rồi" Vương Nhất Tự nói, sau đó vẫy vẫy Thiên Cầm

"Thiên Cầm, lên thử đồ chơi mới đi"

"Vâng" Thiên Cầm gật đầu đi lên.

Thiên Tuyết thở ra, như vừa trút đi gánh nặng.

Đứng phía dưới Mẫn Nhi hô lớn "Tam sư muội cố lên"

Thế là bọn đệ tử phía sau cũng nhau nhau lên.

"Tam sư tỷ cố lên"

"Tam sư tỷ cố lên"

Trên kháng đài, đám Võ tu lắc đầu ngao ngán "đúng là tự tìm đường chết"

Hàn Bá Lâm cũng không đem nữ nhân kia cho vào mắt.

Dám đối đầu cả ba trưởng lão cùng lúc, chắc chắn sẽ bị ngược rất thê thảm.

Hắn rất tự tin.

Vào lúc này, phía khán đài, chỉ có một người nhìn rõ ra được vấn đề.

Tống đà chủ, toàn thân run lẫy bẩy, mồ hôi túa ra như tắm.

Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ

'Thánh nữ Ma Thần tông xuất trận, ba tên kia chắc chắn bị băm thành cám, rồi đem đi làm phân bón. Một cái Võ Sư, hai cái Võ Tông đã là gì? Trước mặt bọn các ngươi chính là hàng thật giá thật nhất cái Võ Vương đấy. Chuẩn bị làm phân bón cây đi'

Trên Lôi đài.

Lục Thiên Cầm gương mặt lạnh băng, từ từ rút ra Ỷ Thiên kiếm, quăng cho ba tên trưởng lão cái nhìn chết người.

"Ta nhường các ngươi ra tay trước"

Ba tên trưởng lão ánh mắt tóe lửa giận gầm thét lên.

"Tiểu nha đầu thật xấc láo. Phải chết"

Bàng bàng khí tức bộ lộ ra.

Trọng tài giọng run run hô Bắt đầu.

Liền ba tên trưởng lão vận dụng khí lực, triển khai võ học độc môn, hướng Lục Thiên Cầm đánh tới.

"Bàng Long Nhược chưởng"

"Khinh Sơn Bạo Tạc quyền"

"Bạo Thương Thập Nhị quyền"

Thiên Cầm liền vận thân pháp nhảy lên cao, né tránh quyền chưởng, đồng thời giơ lên Ỷ Thiên kiếm nhắm hướng ba tên trưởng lão chém xuống.

"Rác rưỡi! Nằm im đó"

Ba tên trưởng lão cảm nhận được khí lạnh chạy dọc sống lưng, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Không chỉ ba tên trưởng lão.

Tống đà chủ, đám Võ tu, cùng cả Hàn Bá Lâm nhìn thấy Ỷ Thiên kiếm vung chém xuống, phát ra một lượng uy áp kinh người, đều cảm thấy lạnh.

"Không ổn!"

Ba tên trưởng lão liền đem toàn lực thi triển ra chưởng pháp nhằm chống lại một lượng Kiếm Khí kinh khủng khiếp đang đè xuống.

Đùng! Ầm Ầm!

Lôi đài tràn ngập bụi cát.

Toàn trường im lặng.

Vài phút sau bụi cát dần dần lắng xuống.

Trên khán đài, đám người gương mặt biểu lộ đặc sắc, hít vào một luồng khí lạnh.

Lục Thiên Cầm đứng ở Lôi đài, mặt lạnh như băng.

Lôi đài bị nàng chém làm đôi, ngổn ngang đất đá.

Ba tên trưởng lão Tinh Vẫn phái nằm lún sâu dưới đất, hai mắt trắng bệch, miệng sùi bọt mép.

Toàn bộ đệ tử Tinh Vẫn phái sắc mặt khó coi cực hạn.

Nếu là bọn hắn, một kiếm này dù có mười cái mạng cũng không đủ cho nữ nhân kia chém.

Yêu quái. Nữ nhân kia là yêu quái.

Đám người lúc này đã nhận thức được rõ ràng.

Tinh Vẫn phái dẫn ngàn đệ tử đến Thương Sơn phái ý đồ đập phá quán.

Nhưng nếu nữ nhân kia động thủ, chỉ sợ có thêm hai ba cái Tinh Vẫn phái nữa đến, cũng không đủ số cho nàng chém.

Cái gì gọi là ngưu bức?

"Tam sư tỷ (muội) uy vũ"

Đám đệ tử Thương Sơn phái hò hét.

"Hàn chưởng môn lại nhường!" Vương Nhất Tự cười nói.

Hàn Bá Lâm lúc này ánh mắt tóe lửa, giận đỏ cả mặt.

Nhưng hắn không dám làm càng sau khi nhìn thấy nữ nhân kia động kiếm.

Dù là hắn, một kiếm này chưa chắc đã đỡ được.

"Hàn chưởng môn. Nên là thực hiện giao kèo" Vương Nhất Tự nhắc nhở.

Hàn Bá Lâm giận run người. Đem không gian giới chỉ quăng ra trước mặt Vương Nhất Tự.

"Đây là một triệu Linh thạch, mau thả người!" hắn thét lớn.

Vương Nhất Tự đón lấy không gian giới chỉ, cười sảng khoái.

"Đa tạ, đa tạ tiền chúc mừng của Hàn chưởng môn" sau đó quay lại ra lệnh cho bọn đệ tử.

"Các bảo bối! Mau mau thả hai vị trưởng lão ra"

"Vương chưởng môn!" Hàn Bá Lâm âm thanh lạnh lùng truyền đến.

"Vương chưởng môn là có hay không hứng thú cùng bản tọa luận bàn một chút?"

Vương Nhất Tự nghe thấy liền, kéo kính râm xuống một chút, quăng ánh mắt nghi hoặc hướng về Hàn Bá Lâm, trong lòng sung sướng hỏi rõ.

"Hàn chưởng môn xác định là muốn cùng bản tọa luận bàn?"

"Xác định".

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #22