chap 12

    - Thiếu gia! Lâu không gặp người! Đám thuộc hạ cung kính. Nó nhíu mày nhưng như nhớ ra gì đấy nót nhếch mép tiến thẳng vào phòng cha nuôi.
- Ba! - vừa bước vào phòng nó đã lên tiếng gọi.
Ba nuôi nó ngẩng lên
- Tưởng thiếu gia đây quên lão già này rồi
Nó mỉm cười
- Sao quên được
Ba nuôi nó đứng lên đi về phía nó, ôm chầm lấy nó
- Trưởng thành rồi! Con có gì muốn nói không? - Ông vỗ lưng nó
- Có
Ông cười rồi ngồi vào ghế,
- Ngồi rồi nói.
Nó ngồi xuống nhìn thẳn vào ba nó
- Ba sẽ ủng hộ và theo con chứ... Bang Đế Vương...
Ông nhấp 1 ngụm trà, cười
- Con đã chuẩn bị kĩ rồi nhỉ! Ba sẽ theo, Bang Đế Vương luôn hậu thuẫn con. Mà thằng Shiro mong con lắm đấy!
- Con sẽ đến thăm nó... Cảm ơn ba!
Nói rồi nó định rời đi
- Khoan! Ngồi uống chút rượu đã, gì mà vội vậy.
Ba nuoi no nói rồi lại tủ rượu lấy 1 chai
- 200 năm rồi đấy...haha.
Ông cười lớn rồi rót vào ly cho nó
- Rược ngon cho người không biết thưởng thức không phải là phí sao? - nó nhíu mày
- Không! Không phí! Rượu ngon tiếp anh hùng. - Ông nâng ly
Nó nhếch mép cũng nâng ly
- Rượu mạnh - nó nhíu mày
- Chuẩn! Cầm lấy cái này. Giờ con là bang chủ bang Đế Vương.
Ông đưa cho nó một cái lệnh bài ( kiểu giống thế ) bằng vàng ròng nguyên chất
- Vàng ba giữ...con giữ bạc- nó đẩy lại về phía ông
Ông mỉm cười
- Rồi bạc...phó bang chủ.
Nó cầm tấm bạc lên rồi rời đi, vẫn như lén lút không ai biết.
Nó gọi cho người tên Shiro.
- Woay... 10 năm mới gọi cho tớ. Cậu được đấy. Ngoại ô Tokio đi về phía đông. Rừng Hito ấy, cậu đến giúp mình một tay đi. Mẹ bị tụi nó phục kích. Dập máy đây !
Nó nhìn cái điện thoại, lắc đầu rồi lên xe phóng đến nơi Shiro chỉ. Khu này nó không nhầm thì không người ở.
Nó phóng xe hết cỡ, xe chạy như bay ngoài đường kéo theo đằng sau là một đống xe cảnh sát nhưng tuổi gì đuổi kịp xe nó nên bị nó cắt đuôi dễ như trở bàn tay.
Đến khu rừng, có một toán đông đang đánh nhau, toàn dùng đao kiếm,phớ, gậy... " tinh thần võ sĩ đấy " và người của bạn nó đang bị vây ở giữa. Xung quanh có đèn xe bật sáng trưng + trăng sáng làm cảnh vật ở đây rõ như ban sáng ( nó cần gì mấy cái này )
"gràooo " nó bật máy thu âm hết cỡ. Tiếng gầm của con hổ trưởng thành. Tất cả đều hướng vào nó
- Cút hoặc chết ! - Nó lạnh lùng
Shiro nhìn nó cười " tiểu hoàng đế !"
- À ha... May là thằng tiểu hoàng đế, con em tao hâm mộ mày lắm! Nhưng tao thì không, liệu thì cút

- Giết thân nhân nhà fan cũng hơi...nhỉ ! Có cút không! - nó nhìn bọn kia bằng đôi mắt sắc lạnh, hàn khí từ người nó tỏa ra nghi ngút. Tất cả mấy nghìn người rùng mình, sợ hãi bỏ chạy toán loạn, trừ người của bạn nó cũng sợ nhưng vì người phe mình nên chắc không làm sao. Shiro tiến lại phía nó
- Woa... Một câu nói khiến cả ngàn người bỏ chạy. Tớ phục sát đất hản nào ba coi trong cậu vậy.
- Đi theo tớ không - Nó nhìn thằng bạn
- Hỏi thừa...đương nhiên là có
Nó nhìn về phía đám thuộc hạ của Shiro
- Không tệ... Chưa đến một trăm mà chống được mấy nghìn người, khá đấy !
- Sao bằng cậu được... Tiểu hoàng đế... Cái này...- Shiro đưa cho nó một cái ấn
- Giữ lấy! Cậu là thuộc hạ của tớ ! Nó vỗ vai Shiro
- Được! Chủ nhân - Shiro cúi đầu
- Thiếu chủ! - nó nhìn Shiro
- Dạ! Thiếu chủ
- Tốt! Khuya rồi đấy, về không
- Có!

* Shiro: con trai ba nôi nó, bạn thân của nó. Ngoại hình A thân hình chuẩn 6 múi. Không phụ thuộc vào bang của ba tự lập ra bang Dark tầm cỡ cũng đứng trong top các bang hàng đầu thế giới. *

Đêm nó về khách sạn. Nóđược bảo vệ đưa lên tận phòng để tránh các fan cuồng thuê hẳn phòng ở khách sạnđể được gần thần tượng hay chính những tiếp tân cũng nhìn nó bằng đôi mắt tráitim. Vào phòng nó, nhưng chợt nghĩ cái gì đấy nó sang phòng Roy. Cậu nhóc đang ngồi ngủ gật trên ghế,chắc Roy đợinó. Tim nó nhói lên... Làm sao đây...
Nó nhẹ nhàng đỡ Roylên giường đắp chăn cho cậu nhóc, rồi ngồi cạnh giường ngắm Roy. Mặc dù nhìn thấy Royngủ nhiều rồi nhưng chưa lần nào nó ngắm Roykĩ. Khuôn mặt thiên thần, không có một khuyết điểm. Nó vuốt tóc Roy, áp tay vào má cậu.Tim nó lại càng nhói lên...hôn nhẹ vào môi Roy rồi về phòng. Cậu nhóc mỉm cười chắc cậuđang mơ về gì đó rất hạnh phúc trong giấc mơ, có thể cùng nó lắm chứ!
Hôm sau, nó và Roy lại đi diễn ở thành phố Hokkaido-thành phố lớn nhất Nhật Bản. Cũng không có gì đặc biệt, vẫn thế...Roy vẫn bámchặt lấy nó. Tối nó ở cùngRoy
- Mai Karry đưaRoy đi chơi nha...nha Karry -Roy laytay nó
- Ừ...mai Karry sẽ đưaRoy đi đến một nơi... - NónhìnRoy buồn buồn
- Karry sao vậy -Roy lo lắng - Karry mệt à!
Nhìn vẻ lo lắng hiện lên nét mặt thiênthần..." tại sao em lại khiến ta yêu em như vậy " Tim nó thắt lại.Nhẹ ôm cậu nhóc vào lòng, ôm chặt lấyRoy như kiểu nó sợRoy sẽ biến mất vậy.Royhơi ngạc nhiên về thái độ của nó, nhưng nhóc cũng mặc kệ, vì nó đang ôm cậu mà.
Hôm sau, nó trởRoy đến một bãi biển. Leo lên mỏm đácó thể quan sát hết được mọi cảnh biển ở đây.
Yin ngồi xuống mỏm đá, quay lại cười với nó,cậunhóc có vẻ rất vui
- Cẩn thận ngã đấy - Nó ngồi xuống cùngRoy
- Hihi...ở đây thấp mà, có ngã cũng chẳng sao đâuà! -Roy cười
-Roythấy biển hôm nay thế nào?- nó nhìn ra xa xăm
- Ưkm...hôm nay sóng có vẻ đập hơi mạnh à...có giómà!
- Phải... Biển kia cũng như lòng Karry lúc nàyvậy... Chẳng được lặng yên
Yin nhìn nó khó hiểu. Nó kéo yun đứng lên đi luivào trong. Nắm taycậu đưa lên trái tim mình
- Ta đã từng nghĩ sẽ mãi nắm tayRoy, dắtRoy quanhững thử thách khó khăn, đưaRoy đi suốt cuộc đời này...
- Ơ... -Roy bất ngờvì câu nói của nó.cậu cảm thấy bất an..." đã từng..."
-Royyêu ta đúng không...? - Nó nhìn thẳng vào mắtRoy.
Cô nhóc đỏ bừng mặt khẽ gật đầu
- Yêu nhiều chứ...
Cô cũng khẽ gật đầu.Nó ôm chặtcậu vào lòng
- Xin lỗi... Nhưng em hãy quên ta đi...- nó thìthầm vào taicậu.
Điều màRoy cảm thấy bất an đây ư...Roy đẩy nó ra
- Karry đang đùa phải không...hãy nói là Karry đangđùa đi...-Roy nhìn nó như hi vọng đây chỉ là một câu nói đùa
- Xin lỗi...- Nó ngẩng mặt lên trời...nước mắt nóchảy ngược vào tim...đau buốt.
- Không...đây không phải sự thật mà...Roy đang mơ thôi... Khôngphải sự thật mà...-Roy ôm đầu lắc lắc, mắtcậu nhoè đi...đẫm lệ...
- Xin em đấy... Hãy quên ta đi...đừng như vậynữa...
- TẠI SAO !!!? -Roy hét lên...tiếng hét xé lòng
- Nghe ta nói...hơi khó tin...ta là chủ nhân củathần chết...

- Chủ nhân thần chết thì đã sao chứ...Roy vẫn yêu Karryđấy...-cậu nói nghẹn trong tiếng khóc
- Ở bên ta em sẽ không được hạnh phúc... - Tim nóthắt lại rỉ máu
- Ở bên người mình yêu lại không được hạnh phúcsao? -Roy nhìnthẳng vào mắt nó.
Nó không dám nhìn thẳng vào mắtRoy nữa...lần đầutiên nó cảm thấy mình thật yếu đuối
- Lát sẽ có người đến đón em
Nó nói rồi lặng bước đi
- Karry sẽ quay lại chứ...-Roy nấc lên
- Có lẽ...- Nó nhắm mắt lại tiếp tục đi...
Bóng nó khuất dần..Roy  gục xuống...nước mắtcậu cứthể tuôn ra 

   


... Tim cậu đau nhói...đau lắm...
.
Em là mặt trời còn anh là mặt trăng
Em là ánh dương còn anh là bóng tối
Hai chúng ta...hai người hai thái cực
Chẳng bao giờ dung hoà được với nhau?

Anh bước đi...còn em đứng đó
Nước mắt em rơi...lòng anh buốt giá
Tại sao... Hai con tim đã chung nhịp đập...
Tại số phận? Tại dòng đời?...
Không...là tại anh...

Và nó bỏ đi... Không hẹn ngày trở lại... Thật mơ hồ..." có lẽ "...Roy đã chịu nhiều tổn thương rồi...cậu có thể đợi Karry... Và Karry liệu có quay về không đây...
Chẳng lẽ họ không thể cùng đi trên con đường hạnh phúc
.
.
.
* Hạnh phúc ngoài tầm

5 năm sau.
Nó giờ là chủ của cái đảo Chết và độc chiếm vùng biển trong cái vòng tròn bán kính 50km bắt đầu tâm từ cái đảo Chết . Điều hiển nhiên...tất cả mọi thứ trong phạm vi vòng tròn đó đều là của nó. Tàu thuyền qua đi vào phạm vi này đều bị bắt thuế rất cao, nếu không chịu đóng thì nó cướp luôn cả cái tàu đó... Đất của nó bất hợp pháp nên đã có nhiều đạo quân đến thậm chí còn ưu ái cho nó hẳn mấy tên lửa hạt nhân nhưng với nó thì chả có gì là lớn cả. Phóng hạt nhân về phía nó, nó cho hack vào trung tâm chỉ huy, đổi hướng ngược lại... Cái này gọi là trả đồ về cho chủ. Phá huỷ cả thành phố... Hàng ngàn người chết... Nó không quan tâm ( ác quỷ )... Bất cứ ai có ý định chống đối... Nó giết hết... Sống trên đó lâu...tính cách của nó đã thay đổi nhiều... Không lạnh lùng như trước, nó đã biết đùa, chơi kiểu mèo vờn chuột... Dã man và tàn bạo hơn trước rất rất nhiều... Có thể nói là bạo chúa ( Karry: ta bị oan...huhu /T/g: ai vu khống cho ngươi/ Karry: chính mi/ ... )
Một điều quan trọng, tình cảm của nó vớiRoy vẫn đậm sâu như ngày nào...
Tuởng là thế nhưng thế giới thay đổi, lòng người thay đổi... Dường nhưRoy đã bị nó đưa vào một góc khuất trái tim... Nó chưa có ý định sẽ trở về...

Về phíaRoy...
5 năm trôi qua...Roy vẫn không thay đổi, vẫn một lòng đợi nó về dù nó đã làm timcậu tan nát. Xung quanhcậu có rất nhiều người theo đuổi, đặc biệt là Ken, cũng là một diễn viên nổi tiếng, theo đuổi cậu từ rất lâu... Cậu ấy yêu cậu rất thật lòng như cậu đã yêu Karry vậy... Một tình yêu vĩng cửu... Cậu ấy quan tâm cậu từng chút một... Không cần biếtcậu đối xử với cậu ấy lạnh lùng và không biết bao giờ chấp nhận tình yêu của cậu ấy...
5 Năm...Roy trở nên sống khép kín, nụ cười không còn ngây thơ hồn nhiên vui tươi như ngày nào... Nó mang mội cái gì đó vẻ gượng cười giả tạo... Hay một nụ cười đầy những ưu tư suy nghĩ...
Roy định cư ở Nhật từ khi nó đi... Yun và Hana cũng sang ở cùng nhưng thường xuyên đi vắng...
Cô đơn...
* Ken: Yuki Mitsu, một diễn viên nhật. Đẹp trai, con trai của Mitsu phiệt. YêuRoy từ cái nhìn đầu tiên và ghét nó tận xương tủy ( vì đâu tự biết) *

nh��[�އ�

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: