Chương 19

hế nhô các nàng vắng mặt mấy ngày ròi, tại hôm bũa nhà ta cúp mạng với lại ta cũng làm biếng nên ko ra chap mới mong các nàng thông cảm

Ta gửi lời xin lỗi đến toàn thể nhân dân trên cái hành tinh KYO này

Còn bây giờ thì đọc truyện đê

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

  Song ngoại trừ hôn môi, anh
hoàn toàn không biết phải làm gì
nữa, chỉ biết bụng dưới căng tức,
một cỗ nhiệt lưu tràn khắp cơ thể.
Anh vừa hôn vừa không ngừng
kêu tên cậu.
Cậu cũng cảm nhận được dục vọng của anh, tuy mấy năm qua đều ở quốc gia có tư tưởng mở như Mỹ nhưng dù sao cậu vẫn là người phương Đông, rụt rè là bản chất nên cậu cũng không có kinh nghiệm. Nhưng cậu vẫn khá hơn anh, ít nhất thì cậu cũng biết phản ứng sinh lý của anh là gì. Cũng giống như anh, ngoại trừ nhiệt tình đáp trả cậu thật chẳng biết làm gì nữa.

"Nguyên Nguyên...." Anh rất khó chịu, chưa từng có cảm giác như vậy. Anh cảm thấy chỉ hôn môi thôi vẫn chưa đủ, anh thấy được nên làm cái gì đó nhưng lại chẳng
biết là gì, chỉ có thể để dục vọng
hành hạ mình.


"Cậu chủ, em...." Nghe bà chủ nói cậu chủ đã dậy rồi, Tiểu Lỵ sau khi quét dọn hành lang sạch sẽ liền đẩy cửa phòng định dọn dẹp phòng giúp cậu.

Cô vừa tiến vào, lập tức nhìn thấy một màn tình cảm mãnh liệt
này sợ đến mức vội vàng chạy ra
ngoài.


"Rất xin lỗi, cậu chủ, em không
biết..." Đóng cửa, dựa lưng vào
cửa thở phì phì, hai má đỏ ửng.


Trời ạ, cô xem được một cảnh quá kích thích rồi.

Bị người quấy rối, hai người đang hôn đến bùng cháy rốt cuộc cũng buông nhau ra.

Vương tuấn Khải ôm cậu, thở phì
phò, môi hơi mở liền cảm thấy
toàn thân mềm nhũn, cứ như thế
mà ôm cậu ngã xuống giường.

Vương Nguyên tựa vào lòng anh cũng thở gấp, toàn thân đỏ ửng, không nói thành lời.

"Nguyên Nguyên..." Khẽ gọi tên cậu
anh vừa cảm thấy bụng dưới không khỏe vừa hưởng thụ cơ thể mềm mại của cậu.

Sau khi hô hấp ổn định, cậu tựa
vào lòng anh vươn tay ra vẽ vòng
tròn trên ngực anh, xấu hổ không nói nên lời.

Một tay vòng qua eo cậu, tay kia
giữ lại bàn tay nhỏ nhắn không an phận của cậu.
Khó hiểu, ngẩng đầu nhìn anh:
"Khải Khải?"

Đáng thương nhìn cậu, giọng nói
mang theo chút nức nở: "Nguyên Nguyên anh thật khó chịu...."


"Anh bị bệnh sao? Chỗ nào không thoải mái?" Vừa nghe anh
nói khó chịu, trực giác cho là anh
bị bệnh, hoàn toàn quên mất anh
khó chịu là do dục vọng chưa
được thỏa mãn.
"Anh...Chỗ đó...Không...Không..." Xấu hổ chẳng thể nói ra mình không khỏe chỗ nào chỉ ấp a ấp úng, đáng tiếc, nói một lúc lâu cậu vẫn không hiểu.
"Rốt cuộc là anh khó chịu ở đâu?"
Thấy anh không nói rõ ràng liền
sốt ruột ngồi dậy.
Mà chỗ cậu ngồi xuống lại vừa vặn chạm phải dục vọng của anh
"Mông của em...Mông...Chạm...Chạm..." Anh vặn vẹo, định tránh khỏi cậu nhưng khi anh xoay người lại khiến cậu cảm nhận được rõ ràng dục vọng của anh.

"Anh..." Cuối cùng cũng biết anh
nói khó chịu ở đâu, cậu xấu hổ
nhảy dựng lên, chạy cách xa anh
hai bước.

"Nguyên Nguyên..." Muốn vươn tay
ra ngăn cản cậu rời khỏi mình, anh thích cảm giác cậu tựa vào mình, vừa thoải mái lại vừa hạnh phúc.

"Anh đi đánh răng rửa mặt đi, em xuống phòng ăn chờ anh." Nói xong, vội vàng chạy ra khỏi
phòng.

Quá xấu hổ, tuy cậu chấp nhận
anh, cũng muốn có được anh thế
nhưng cậu không muốn phát sinh quan hệ nhanh như thế.
Nếu mới quen biết mà hôm sau đã phát sinh chuyện thì thật quá mức đối với cậu.


"Nguyên Nguyên...." Thấy cậu chạy đi
anh suýt chút nữa lại khóc, anh
thật sự rất khó chịu.... Tủi thân đứng dậy, cảm giác dưới quần phồng lên liền đỏ bừng mặt.

Ngoan ngoãn đi đánh răng rửa
mặt rồi chuẩn bị xuống lầu.
Có lẽ anh nên tìm thời gian hỏi
qua mấy anh một chút, xem anh
có phải sinh bệnh hay không, bởi
vì anh chưa từng bị như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top