chap 12

    Chap 12: Trận chiến cuối cùng
Tại cung điện hoàng gia phe Angle, có hơn trăm người đang ngồi xung quanh chiếc bàn lớn là những người trong đứng đầu trong cung điện, ở trên cùng là 1 chiếc ghế bằng vàng và đang ngự trị là 1 người đàn ông tầm 60 tuổi, khuôn mặt hiền từ phúc hậu, đó chính là vị vua của thế giới phép thuật hiện giờ. 1 lúc khi tất cả đã ổn định thì nhà vua lên tiếng
- Chắc mọi người đều biết vì sao ta triệu tập đúng ko?
- Dạ vâng_đồng thanh
- Bên phe Devil trong 1 tuần nữa sẽ đánh vào ta_vị vua nói làm ai cũng ngạc nhiên_vì thế nên ngôi vị Vương Đế tiếp theo sẽ diễn ra trong 3 ngày nữa.
- Chúng thần đã rõ_những người ở dưới đều cúi đầu trả lời rồi đi ra ngoài chỉ còn 1 người.
- Trong 1 tuần này, hãy cố gắng tập luyện cho các học viên vì cuộc chiến này sẽ là 1 cuộc chiến đẫm máu_vị vua nói thầy HT
- Vâng, thần đã rõ_ HT cúi đầu rồi đi ra ngoài, để lại 1 mình vị vua đang nhắm mắt suy nghĩ:"cuộc chiến này sẽ đến nhanh thôi".
* Bên phe Devil
- Đã chuẩn bị xong thưa Chúa Tể_1 người bẩm báo
- Làm tốt lắm, 1 tuần nữa sẽ chiến đấu, trong khi chúng ta nói trog vòng 1 tháng nữa thì sẽ khiến chúng trở tay ko kịp_vị Chúa Tể cười lớn tiếng
- Dạ vâng, thế giới này sẽ sớm trở về tay Chúa Tể_người đó cười nói.
- Ngươi lui được rồi_nghe Chúa Tể nói, người đó cúi chào rồi ra ngoài.
- Cuộc chiến này sẽ là cuộc chiến cuối cùng giữa ta và ngươi, anh trai yêu quý của ta ạ_vị Chuá Tể độc thoại.
* Tại chỗ bọn nó
- 3 ngày nữa sẻ bắt đầu tranh cử đấy_hs 1
- Khổ thân Nam hoàng và Hỏa vương, bây giờ lại fải đối đầu với nhau_hs 2
-%@&...bla...bla...bla_ bàn tán xôn xao
- Chẳng lẽ 2 đứa fải đối đầu thật?_Thiên tỉnhìn nó và hắn
- 3 ngày nữa hãy tính, bây giờ quan trọng là ở bên nhau, đúng ko?_nó hỏi hắn
- ừ_hắn cầm tay nó mỉm cười
- Đúng đó, đừng lãng phí thời gian nữa, đi chơi thôi_Sơn Hà hào hứng nói
- Thế đi chơi thôi_Win khoác tay Sơn Hà.
- Thôi đi, muốn đi chơi với nhau thì cứ nói, ko fải dủ_Hoành lắc đầu
- Hừ, đệ có lòng tốt mà ko thích thôi, mình đi vợ yêu. Kệ những con người này_Sơn Hà kéo Win đi.
Thực ra Sơn Hà và Win đã quen biết nhau từ lúc 7 tuổi, vì 2 gia đình thân thiết nên đã quyết định cho 2 người lấy nhau khi mới 15 tuổi, nhưng vì Sơn Hà đã là 1 trog 4 người kế vị tiếp theo nên đành fải rời xa Win, vì Win quá yếu đuối và nhút nhát nên ko thể đưa theo. 2 người gặp lại nhau thì vui lắm, lại còn Win thì ko còn yếu đuối như trước nữa nên đã công khai cho tất cả đều biết. Zin thì đã trở về bên pama vì pa Zin là 1 tướng quân nên đã gọi Zin về giúp đỡ, pa Zin nghĩ Win còn yếu nên ko dám gọi về, vì thế Zin đi và Win ở lại.

3 ngày sau, tất cả dân chúng của vương quốc phép thuật đã tập trung đông đủ ở cung điện Hoàng Gia để chào đón vị quân vương mới.

    - Xin mời 4 ứng cử viên bước ra trước toàn dân_MC lớn giọng.
Nó đi ra đầu tiên, nó mặc một chiếc quần dài trắng và mặc một chiếc áo mà đen tay ngắn, đi đôi giày cao tầm 7cm, đôi mắt đen tuyền toát lên 1 vẻ quyền quý nhưng lạnh lùng, nó ngồi xuống chiếc ghế khắc hình bông tuyết. Tiếp bước theo sau là hắn, chiếc áo sơmi đen, quần xước đen, đôi giày đen, mái tóc đỏ rực vuốt gọn, đôi mắt nâu toát lên vẻ bất cần đời, hắn ngồi xuống chiếc ghế đỏ rực bên cạnh nó. Đằng sau hắn là Sơn Hà, mặc chiếc áo sơmi carô đen trắng, quần ngố đen, đôi giày đen trông rất năng động, đôi mắt xám ánh lên vẻ hào hứng, Hà ngồi chiếc ghế xám bên cạnh hắn nhìn Win và nở 1 nụ cười. Và trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người (thực ra chỉ là tất cả học viên của trường tôi) ả Trà bước ra trong 1 bộ váy hồng xòe ngắn nửa đùi, đi đôi giày hồng phấn cao tầm 12cm (nhưng ko cao

~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~

Liền đoạn trên lun ha
_._._
bằng nó), ả nở nụ cười tươi nhất có thể, cứ như thần tượng giao lưu với fan.
Nó nhìn thấy ả thì nở 1 nụ cười nhẹ nhưng đầy vẻ khinh thường, nó bước tới chỗ ả 1 cách nhẹ nhàng làm ả giật mình, nó đặt tay lên vai ả nói nhỏ
- Đến chữ nhục còn ko biết đánh vần sao?_nó nói giọng lạnh lùng
- Thì...thì sao?_ả sợ hãi gạt tay nó nhưng vẫn vênh mặt
- Người xưa từng nói: biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng. Nhưng cô còn chẳng biết lượng sức mình thì sao mà trăm trận trăm thắng được, 1 trận còn ko chắc nữa là_nó nhìn thẳng vào ả lạnh lùng nhưng đầy vẻ khinh thường
- Mày im đi, mày có tư cách gì mà nói tao?_ả quát ầm lên.
- Bạch tiểu thư, xin cô cẩn thận lời ăn tiếng nói, 1 ứng cử viên như cô sao có thể xưng hô tùy tiện như thế?_Sơn Hà bước tới đằng sau nó
Dân chúng ở dưới xôn xao tán thành với ý kiến của Sơn Hà rồi lại lắc đầu nhìn ả. Ả xấu hổ quá, lườm nó
- Mày hãy đợi đó, tao sẽ ko tha cho mày đâu_Ả quát lớn rồi bỏ chạy vào trong.
Nó nhìn theo hướng ả bỏ chạy thì cười nhẹ, hắn nhìn thấy thì kéo tay nó vào trong, Sơn Hà thấy vậy cũng chạy vào theo.
- Anh làm gì vậy?_nó giằng tay ra khỏi tay hắn
- Anh ko thích em cười trước mặt họ_hắn nó chỉ ra cửa (ý bảo toàn dân ở dưới)
- Em cười kệ em chứ_nó nhăn mặt
- Nhưng anh ko thích_hắn ra vẻ giận dỗi
- Ghen vì em ko bao giờ cười với anh à?_mặt nó hiện lên chữ gian
- Ghen thật hả Phong huynh_Sơn Hà cười nhìn hắn
- Ờ thì..._hắn nhìn mặt đến là ngố
- Haha, hỏa vương ơi là hỏa vương, chẳng có thằng nào dám động đến Nguyêntỷ của huynh đâu, nhìn mặt huynh kìa, buồn cười chết mất. Người khác mà nhìn thấy thì có uy danh hỏa vương huynh định cho đi đâu? Ở đây ko có lỗ cho huynh chui xuống đâu. Haha, ko ngờ hỏa vương khi yêu cũng trẻ con tới mức này_Sơn Hà cười lăn cười bò
- Đệ muốn chết à, im ngay_hắn giận tím mặt

- Thôi, 2 người về phòng đi, đừng có ở đây mà làm loạn nữa_nó cố nhịn cười đuổi 2 người kia về phòng
- Hehe, rõ thưa ca cca_Sơn Hà cười gian rồi chạy biến
- Chào vợ yêu nhé, anh đi đây_hắn hôn nó, nó mỉm cười nhìn theo hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top