Andrew [6]
Chigiri cặm cụi trong bếp nhà Kaiser. Cái vẻ chăm chút trong từng món ăn chẳng khác nào một đầu bếp tài hoa thực thụ. Đầu bếp nhí Andrew ở bên làm chân sai vặt cho em mà thằng bé cũng chẳng có vẻ khó chịu mấy, ngược lại còn thích được Hyoma giao việc cho làm ấy chứ. Vẫn còn nhan nhản những bài báo lá cải nói Chigiri là đồ tiện nhân đào mỏ nhưng em không đoái Hoài cho lắm vì những người đã tiếp xúc với Hyoma đều đứng về phía em. Như vậy là đủ! Nấu toàn những món quen thuộc trong gia đình thôi nhưng ai ăn cũng có cảm giác ngang hàng với sơn hào Hải vị hay do người nấu nhỉ?
Đang tự thưởng cho thính giác bằng những mùi thơm ngào ngạt từ đồ ăn Hyoma lại thấy mùi nước hoa sặc sụa từ đâu đó vội lấy tay bịt mũi lại. Em chúa ghét mùi nước hoa quá nồng, đó là lý do vì sao Chigiri chẳng mấy khi dùng nước hoa trừ khi có việc quan trọng vả lại người em cũng thơm sẵn rồi. Đặt ra câu hỏi nghi vấn mùi nước hoa của ai Chigiri tắt bếp đi ra ngoài vẫn đang mặc trên người cái tạp dề màu Hồng. Andrew đã lên phòng vẽ vời từ lúc nào rồi nên tầng một chỉ còn mình em.
"Andrew ơi, con trai yêu dấu của mẹ đâu rồi, mẹ nhớ cục cưng của mẹ quá."
"!!? Cho tôi hỏi, cô là ai vậy? Và tại sao lại tự tiện xông thẳng vào nhà này thế?"
"Hơ, tôi mới là người nói câu đó. Cậu chắc là Chigiri Hyoma nhỉ, đào mỏ được bao nhiêu rồi, giáo viên mầm non quèn mà nghĩ mình thuộc tầng lớp thượng lưu sao? Tôi đây là mẹ của Andrew nhé, chẳng nhẽ tôi không đến thăm con trai tôi được à?"
Mặt Chigiri có hơi tối lại nhưng miệng vẫn nở một nụ cười tuy chứa đầy sự khinh Bỉ. Em đảo mắt nhìn người phụ nữ này một vòng. Son phấn lòe loẹt mùi nước hoa nồng nặc, nếu để ý kỹ thì cô ta đi phẫu thuật thẩm Mỹ thì phải. Chigiri trong lòng nghĩ thầm gu Kaiser mặn đến vậy à. Mà dẹp việc đó sang một bên khi Hyoma thoát khỏi đống suy nghĩ hỗn tạp đã thấy Bella, tên con mụ đấy đi thẳng lên phòng Andrew. Em vội tháo tạp dề rồi chạy lên.
Andrew trước đây khi thấy mẹ ruột đều rất vui vẻ và mong muốn được đi chơi cùng cô ta nhưng bây giờ thì không vì cậu đã có một người mẹ mới tốt hơn Bella gấp bội lần. Andrew tỏ ra thờ ơ khi con mụ đó ngỏ lời đưa cậu đi chơi nhưng nó chỉ là cái cớ, chắc chắn bà ta hết tiền mới làm cách này. Cái mùi nước hoa đắt tiền trên người con đó con chẳng sánh nổi với mùi dầu gội của Chigiri. Chưa cần bước vào phòng em cũng ngửi được cái mùi đấy.
Cậu khi thấy mẹ mình bước vào như cá vớ được vàng, Andrew thả câu bút màu rồi chạy đến ôm chầm lấy Hyoma trước sự sửng sốt của Bella, cô ta còn dang tay đợi cậu chạy đến ôm nữa chứ, buồn cười làm sao. Em xoa đầu Andrew rồi dùng chất giọng ngọt ngào khác hẳn cái giọng chua ngoa của mẹ ruột nhóc.
"Con đi chơi với mẹ hả, để thầy chuẩn bị đồ cho con ha? Thầy có nấu đồ ăn rồi nhưng thôi để tối về nếu còn đói bảo bà Emily hâm cho nhé."
"Không, con không đi đâu hết! Con ở nhà ăn đồ mẹ Hyoma nấu cơ!!"
Andrew phản ứng dữ dội nhất quyết không chịu đi cùng mẹ ruột, cậu bé cứ bám dính lấy Chigiri không buông. Hay rồi mặt ả Bella đen như cái đít nồi cho dù có hạ giọng hay dùng cách nào đi chăng nữa cậu cũng không chịu đi. Điều này đã làm cô ta tức giận mà thằng tay lôi Andrew ra khỏi người Hyoma chẳng kiêng nể gì mà tát cậu bé ngay trước mặt em. Trẻ con mà, bị đánh nhẹ cũng khóc huống gì cái tát lớn như này. Andrew cũng chẳng ngoại lệ cậu bé khóc òa lên vì đau còn Bella cứ luôn mồm quát tháo cậu bé. Chigiri chứng kiến cũng hiểu thêm lý do vì sao trước đây Andrew lại sợ tiếp xúc với người khác rồi. Ngay khi con mụ kia định dơ tay tát thằng bé thêm phát nữa Hyoma đã ngăn lại rồi hất tay ra, em ngồi xuống dỗ Andrew còn không quên xem xét vết đỏ ửng bên má trái. Trời, nó in hẳn vệt bàn tay lên. Chigiri đặt ra câu hỏi liệu người này có bình thường không vậy? Chẳng ai đi đánh con mình ra nông nỗi này cả.
"Mày cút ra, mày là cái thá gì ngăn tao giáo dục con tao chứ? Mẹ nó không theo lại đi theo thằng ất ơ mang tiếng trèo cao."
"Cô ăn nói cho cẩn thận, cô bảo ai đào mỏ, ạ trèo cao cơ? Xem lại bản thân mình đi. Không thấy nhục à. Là một con đàn bà lẳng lơ, hám tiền Vinh hoa Phú quý, khi Kaiser khó khăn nhất thì cô nhẫn tâm bỏ anh ấy đi theo một tên đại gia để một thân một mình anh ấy gánh vác số nợ khổng lồ cùng một đứa bé, cái loại chỉ biết dạng chân cho đàn ông rồi lấy vài đồng bạc rách, đánh đứa con của mình không xứng đáng để gọi là mẹ!"
Bella nhăn mặt lại dường như bị Chigiri nói trúng tim đen giận quá mất khôn ngay định vung tay đánh Hyoma ả ta bị một bàn tay to lớn chặn lại. Không ai khác chính là Kaiser, Michael nhăn mặt nhìn con ả kia rồi quay ra sau thấy con trai mình bị đánh đến đỏ cả bên má. Điều này chính thức chọc giận hắn, dám đánh con trai hắn còn định vung tay đánh Chigiri, người này ăn gan hùm rồi.
"Cô bị điên à? Đánh con trai tôi đến mức này, còn nhân tính không thế? Còn định đánh Hyoma, thần kinh sao. Mà ai cho cô đến đây Bella? Cô chẳng có tư cách gì để đến cái nhà này. Đừng dùng cái văn mẫu cô là mẹ Andrew đi, giấy trắng mực đen rõ ràng tôi là người giám hộ duy nhất của thằng bé."
Chigiri nhìn cô ta có vẻ chưa khâm phục về chỗ đứng của em trong cái nhà này lắm chỉ cười mỉm. Hyoma sẽ chứng minh cho Bella thấy. Em mặc áo khoác, tay cầm túi đồ của mình.
"Thôi đừng, anh cứ để cô ấy đi chơi với con đi. Em về đây, đồ ăn em chưa nấu xong nên có gì ăn tạm ngoài đi ha."
Chưa để em bước ra khỏi phòng Michael đã ôm chặt Hyoma nhất quyết không cho đi cả Andrew cũng vậy. Hai người này ăn đồ em nấu quen rồi bây giờ chẳng đoái Hoài gì mấy thứ ở ngoài đâu. Chigiri nở nụ cười đắc thắng nhìn vợ cũ của người yêu mình. Giờ này còn đâu mặt mũi nữa chứ. Bella đành hậm hực bỏ đi trước tiếng cười hài lòng của Hyoma.
Cả ba kéo nhau xuống phòng bếp nấu dở bữa tối. Mang tiếng mỗi người một việc nhưng có mình Hyoma nấu thôi hai bố con Kaiser ngắm em nấu ăn là chính còn không ngừng ca ngợi về những món Chigiri nấu làm em ngượng chín mặt. Nấu ăn thôi có cần miêu tả như vậy không.
"Mời cả nhà ăn cơm."
Chigiri luân phiên gắp đồ ăn vào bát Andrew mà bỏ rơi Kaiser. Thấy ánh mắt đằng đằng sát khí đang hướng về mình, Andrew vội giật áo em còn chỉ tay về phía bố mình. Hyoma cười trừ mà gắp đồ ăn vào bát người yêu miệng còn xin lỗi bằng giọng lý nhí. Gương mặt em nghiêm lại, lấy điện thoại xem gì đó.
"Anh, em đang định đặt vé máy bay về Kagoshima để thuyết phục cũng như xin lỗi bố mẹ, lần trước em hỗn với bố mẹ quá vả lại em cũng muốn bố mẹ chấp nhận anh đặc biệt là Andrew. Anh sắp xếp đi cùng em với con được chứ?"
"Em định khi nào bay? Thứ bảy hả, để anh xem khả năng anh không đi cùng hai mẹ con rồi, thứ bảy có đối tác tới."
Chigiri suy nghĩ một hồi rồi gật đầu, quay sang xoa đầu Andrew đang ăn cơm ngon lành ngỏ ý hỏi nhóc con muốn đi với mình không. Cậu chẳng có lý do để từ chối chỉ cần được đi với mẹ thì đi đâu cũng được. Chỉ có ở bên mẹ Chigiri Andrew mới cảm thấy an toàn thực sự, cậu bé đã rất cảm động về hành động lúc chiều, em đã lấy tay mình che tai Andrew để cậu không nghe được những lời không hay và cả sự chăm sóc hỏi han lấy đá chườm rồi thoa thuốc đều nhẹ nhàng đong đầy tình thương.
Em chẳng biết từ bao giờ cái biệt thự này thành nhà mình mất rồi, đồ đạc được chuyển sang gần hết. Mỗi tối đều ngủ cùng Andrew trừ một số đêm nhất định Chigiri ngủ với Kaiser, đấy là hắn cưỡng ép chứ em nào có muốn. Ngủ với hắn là địa ngục khi sáng dậy chẳng xuống giường nổi nguyên ngày hôm ấy phải ở nhà cho bà quản gia chăm sóc còn tệ Kaiser kia lại cười khoái chí tạm biệt chàng người yêu nhỏ tung tăng đi làm.
Chigiri mới chăm sóc da mặt xong đi ra khỏi nhà tắm thì thấy Andrew cặm cụi trên bàn học, đi lại đông đồng tử mở to. Cậu đang vẽ tranh sao, nhưng điều làm em bất ngờ đó là bức tranh ấy khác hẳn với bức tranh đầu tiên Andrew vẽ đưa cho Hyoma. Bức tranh em đang cầm trên tay ngập tràn màu sắc không còn màu đen tuyền xen lẫn xám xịt nữa. Chigiri hôn lên trán Andrew thay cho sự công nhận này. Cậu bé vui lắm, bức tranh này chính là gia đình hiện tại của Andrew với ba thành viên, bố Kaiser, mẹ Chigiri và nhóc con.
Nằm trên giường cậu luôn áp sát vào người em và thích Chigiri vỗ lưng với hôn lên đỉnh trán, ấm áp lắm đó và ngủ ngon hơn thì phải. Hyoma luôn hát một bài đồng giao mà hồi bé mẹ hay hát cho em nghe, lời bài hát dễ thuộc dễ nhớ và hiệu quả trong việc ru trẻ con ngủ. Chigiri chưa hát hết bài đồng giao Andrew đã ngủ lúc nào không hay, lúc định nhắm mắt ngủ lại thấy cánh cửa phòng mở ra. Kaiser nằm cạnh em ôm trọn Hyoma vào lòng, tay hư còn mò vào lớp áo ngủ Chigiri mà sờ soạng. Nhột chết đi được, cố kéo tay hắn ra nhưng bất thành. Hôm nay thích cảm giác mạnh sao, chuyện này sẽ chẳng có gì là lạ nhưng bây giờ đang ở trong phòng Andrew mà Kaiser ngang nhiên làm vậy. Em véo mạnh vào eo hắn như muốn Michael dừng ngay hành động đó nhưng kết quả thì Hyoma biết rồi đấy.
Hai bố con nhà này muốn ép Chigiri ngạt thở hay sao vậy. Andrew cứ ôm chặt lấy em, Kaiser cũng ép người em sát với cái cơ thể đồ sộ kia để thuận tiện "làm việc." Nguyên đêm đấy Hyoma mất ngủ vì phải kìm nén tiếng rên thậm chí còn chẳng dám thở mạnh vì sợ Andrew thức giấc vậy mà thằng bố nó cứ được nước làm tới, nếu không phải ban đêm thì em đánh hắn bù đầu rồi. Người đâu chẳng có phép tắc gì hết, một bên là con trai đang ngủ say một bên bố mẹ nó đang chơi xếp hình. Bố nó vui còn mẹ nó ngại chết đi được.
18-4-2023
23:09
-Lugus-
-tui đã đi đến quyết định cái này là HE thay vì SE như ban đầu=)))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top