[K+] In Heaven [Long Fic I DBSK , SuJu] chap 7
CHAP 7
Flashback (1)
-HeeHee hyung, Lee So Man đã được giải quyết xong…Em thấy hyung nên nghỉ ngơi đi _ JaeJoong đề nghị.
-Chính em mới cần phải nghỉ ngơi chứ, em đã vất vả nhiều rồi… _ HeeChul biết đứa em trai mình đã vất vả như thế nào khi giành lại tập đoàn và tổ chức của gia đình từ tay Lee So Man- tên khốn đã ám sát cha mẹ họ và ra vẻ tốt bụng khi “quản lí” “hộ” tất cả tài sản của Kim gia.
-Không! Hyung mới là người cần phải nghỉ ngơi _ JaeJoong kiên định nói _Em đã đặt vé đến Trung Quốc rồi đó, hyung đi 1 tuần rồi về.
HeeChul biết tranh luận thêm về vấn đề này chỉ tổ tốn hơi nên miễn cưỡng:
-Thôi đựơc rồi…Hyung nghe theo bé Boo của hyung vậy… _ HeeChul cố tình nhấn giọng khi nói ra từ bé Boo.
-HYUNGGG _ JaeJoong hét lên
-Kakaka, bé Boo…bé Booo~~~~ _ HeeChul vừa cười vừa dài gọi ra từ “kị” của JaeJoong mà không thèm biết đứa em trai yêu quí của mình đang….
Ngày hôm sau
HeeChul sau khi đáp xuống sân bay đã sai người đưa anh lên đỉnh núi Nga Mi hít thở không khí trong lành mà chẳng thèm quan tâm rằng…nhiệt độ ngoài trời đang âm 18 . Vừa ngắm cảnh, HeeChul vừa hồi tưởng lại chuyện của tháng trước, khi mà anh cùng các em của anh và gia đình họ Lee lật đổ Lee So Man.
Flashback (2)
-Lee So Man, đã đến lúc ông phải đền tội _ JaeJoong lạnh lùng cất giọng
-JaeJoong! Con nói chuyện gì vậy? Bác không hiểu!? _ Lee So Man vẫn ngoan cố
-Ông đừng đóng kịch nữa! KiBum! _ JaeJoong trầm giọng
KiBum bứơc ra, trên tay cậu cầm 1 tập hồ sơ…. dùng 1 tay chỉnh lại gọng kính, KiBum bắt đầu đọc:
-Ngày 31 tháng 7 ba năm trước, ông đã chuyển một số tiền rất lớn vào tài khoản của BG (au: đây là tổ chức đối đầu với “Get Out” của Kim gia)
2 tuần sau, chủ tịch và phu nhân đã bị ám sát bởi BG
1 tuần sau vụ ám sát, ông chính thức tiếp quản tập đoàn và tổ chức với danh nghiã là “Cổ đông lớn thứ 2” mà không gặp phải bất kì sự phản đối nào của các cổ đông khác.
Từ đó đến nay, tài khoản của ông ở khắp nơi trên thế giới liên tục nhận vào những khoản tiền “khó hiểu”
ông nghĩ sao về vấn đề này? _ KiBum chốt hạ
-Bác…bác… _ Lee So Man ấp úng
-Thôi ngay cái từ “bác” ấy đi!! Thật đáng kinh tởm! _ HeeChul lúc này đã không còn giữ được bình tĩnh
-Hyung àh! Bình tĩnh _ RyeoWook kiềm chế HeeChul lại
-Ông không cần đóng kịch nữa đâu! Tất cả mọi người trong căn phòng này đều đã biết rõ bộ mặt thật của ông !! _JaeJoong cất giọng
-…………..
-Sao? Ông không còn gì để nói nữa àh!?
-Tất cả cũng chỉ tại cha mẹ chúng bay! Chính bọn chúng đã cướp đi tất cả của ta. Cái gì mà “anh em hoạn nạn cùng chịu, có phúc cùng chia”…giả dối! Tất cả đều là giả dối…! _ Lee So Man cuối cùng cũng chịu cởi bỏ lớp mặt nạ đạo đức ra
-Ông im miệng đi! Ông thử nhìn lại đi xem mình còn thiếu thứ gì? Tiền bạc có thừa, địa vị dưới một người mà trên vạn người… tại sao ông lại giết họ????? _ JunSu òa khóc,vẫn là RyeooWook tiến đến ôm anh vào lòng.
-Cái ta muốn không phải là hạng Nhì mà là hạng Nhất! Thứ ta muốn chính là cái ghế chủ tịch kia, ta muốn là kẻ thống trị…! Bọn mày cũng đừng hòng ra khỏi đây, ta đã gài bom khắp nơi trong tòa nhà này! Chỉ cần ta nhấn cái nút trên đồng hồ của ta thì… BÙM!!! Tất cả sễ hóa thành tro bụi hết…!!! Hahahaa _ Lee So Man điên cuồng và nhấn nút.
-Thử đi! MinMin em đếm đến 10 cho hắn xem _ JaeJoong ra lệnh.
-Dạ, hyung! Sau đây là chương trình tập đếm cùng bé thỏ dễ thương.
1…2…3…………………………9…10… hết giờ
(au: sr au của fjc Bảo Mẫu nha! Em xin mượn tạm chi tiết này * ôm hôn, chụt chụt *)
-Không! Không thể _ Lee So Man bất lực gào thét.
-Ta cho ông một cơ hội! *Tách* _ JaeJoong búng tay và ngay lập tức DongHae mang đến hai ly rượu _ Trong hai ly này, một ly có độc, ông và ta cùng uống nếu ta chết thì ông đựơc tự do còn ngựơc lại thì…game over.
-Không được! Jae hyung, không được! _ DongHae ngăn cản, việc này khiến mọi người tò mò. Chẳng phải JaeJoong đã nói là có cách để biết ly nào có độc kia mà.
-………… _ JaeJoong mỉm cười với DongHae _ Sao? Ngươi dám đánh cược không? _ Cậu quay qua nói vớ Lee So Man.
Biết mình đã đến bước đường cùng, Lee So Man gật đầu chấp nhận.
-Nhưng ta có 2 điều kiện. Thứ nhất, cả hai chúng ta sẽ uống cùng một lúc. Thứ hai, ta sẽ là người chọn rượu trước. Được chứ?
-Không thành vấn đề _ JaeJoong dứt khoát.
JaeJoong nhường cho Lee So Man chọn trứơc, hắn ta lưỡng lự đưa tay về cả hai ly rượu rồi cầm lấy 1 ly, JaeJoong lấy ly còn lại lên.
-Cùng uống _ JaeJoong nói
2 phút sau
- Hahaha!!! Ta thắng! Ly của ta không có độc! Hực… _ Lee So Man chưa kịp nói hết câu thì thổ huyết, quị xuống sàn. Không cam tâm, hắn chỉ tay về phía JaeJoong _ Tại sao? Tại sao? Trong ly của ngươi rõ ràng là có độc, chính ta đã kiểm tra rồi cơ mà…
-Chính xác là cả hai đều có độc nhưng trước khi uống ta đã dùng thuốc giải trước _ JaeJoong cất giọng mỉa mai.
-Hự… _ Lee So Man hộc máu và bất động.
-Đem hắn làm thức ăn cho Leo đi _ JaeJoong vỗ tay ra lệnh cho đám đàn em _ Và tất cả phong tỏa khu vực này cho ta, không ai được phép vào đây khi chúng ta chưa cho phép.
-Vâng! Thưa chủ tịch.
End Fashback (2)
HeeChul đang chìm đắm trong quá khứ, bỗng:
Vútttt _ Một chiếc phi tiêu từ đâu bay ra.
Nếu HeeChul là người thường thì nó đã cắm ngay vào giữa trán rồi. Nhưng HeeChul thật sự không phải là người thường, anh chỉ cần nhích người một chút là tránh được và chiếc phi tiêu cắm phập vào thân cây sau lưng anh.
-Sorry…sorry…sorry… Are you ok? _ 1 chàng trai người Trung Quốc tiến đến và xin lỗi anh.
-Không sao! _ HeeChuul lạnh lùng cất tiếng và quay lưng bỏ đi.
Nhưng HeeChul không ngờ, chàng trai người Trung Quốc ấy lại đi theo anh và nói bằng thứ tiếngg Hàn lơ lớ.
-Cậu là người Hàn àh? Tôi tên là HanGeng, tôi có nhiều bạn ở Hàn lắm.
-………
-Cậu không sao chứ? Xin lỗi cậu, tôi đang luyện công.
-……….
-Cậu…bla…bla.
-………….
-Thôi đi! Tôi và anh có quen nhau à? _ Núi lửa đã bùng nổ.
-Ừ! Trước thì không, giờ thì có _ HanGeng thản nhiên.
-Tôi có bảo là quen anh àh?
-Không…
-Anh có bị thần kinh không?
-Không.
-Anh không được bình thường àh?
-Không.
-Sao anh nói nhiều thế?
-Nãy giờ toàn là cậu nói thôi đấy chứ.
-Anh…anh… _ HeeChul tức giận, chưa ai dám trả treo với anh như thế trừ mấy đứa “quỷ” kia ra.
-Tôi?... _ HanGeng ngơ ngác hỏi lại.
-Hazz! Thôi bỏ đi _ HeeChul bất lực trước cái con người “ngây thơ” một cách quá đáng kia.
-Khoan! Cậu đang ở đâu? _ HanGeng lật đật chạy theo.
-Khách sạn _ HeeChul chán nản.
-Khách sạn? Thôi, về nhà tôi ở đi, tuy nó không lớn lắm (?) nhưng đủ để chơi đùa đó _ HanGeng miệng thì nói vậy nhưng tay đã nắm lấy tay HeeChul, chân thì phóng như bay về phía chiếc Koenigsegg CCXR đậu dưới chân núi
……
Đứng trước cổng nhà HanGeng, HeeChul rất ngạc nhiên. Căn nhà không lớn lắm nhưng lại toát lên một vẻ rất sang trọng, trang nghiêm mà vẫn ấm áp.
-Cậu vào đi! _ HanGeng đẩy HeeChul bước vào một căn phòng màu đỏ, căn phòng này có vẻ như đối lập với kiến trúc của cả ngôi nhà nhưng thật ra lại vô cùng hòa hợp.
-Trong một tuần cậu ở Trung Quốc, hãy ở đây và coi nó như nhà của mình vậy! _ HanGeng cười, nụ cười đó làm cho HeeChul bất giác cảm thấy “dễ chịu”.
-Cậu biết tôi là ai, tên gì, nhà ở đâu… bla bla… không? _ HeeChul nói một tràng.
-Không biết _ HanGeng đáp gọn trong một câu.
-Vậy mà cậu giám để tôi ở trong nhà cậu àh? Cậu không sợ tôi là người xấu hả? _ HeeChul trợn mắt trước HanGeng nhưng trong mắt “ai đó” thì hành động này thật “đáng yêu”.
-Tôi cảm nhận được rằng cậu là người tốt _ HanGeng nói với vẻ mặt nghiêm túc khác hẳn với những biểu hiện ngây ngô khi nãy.
-…………….. _ HeeChul quay đi không nói gì nhưng trong anh đang hình thành nên một cảm xúc khó tả _ Ta tên là Kim HeeChul.
END CHAP 7 PART 1
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top