Chap22: Tan học


Kết thúc tiết học cuối cùng trong ngày, sinh viên từ trong những phòng học nối đuôi nhau ra về. Vốn dĩ biết nếu ra bây giờ thì rất đông nên Ami có tình ngồi lại trong phòng học đợi lát nữa rồi về.

Em mở điện thoại ra lướt mạng xã hội một lúc căn thời gian thật chuẩn sau đó mới xách balo đi về. Vì hôm nay Jungkook đến đón nên em không cần đi bộ ra bến xe buýt mà đi ngược lại con đường hay hẹn anh là thấy chiếc xe ô tô đã đợi từ bao giờ.

Thấy bóng dáng quen thuộc của Ami đang lon ton chạy tới, đuôi mắt của người đàn ông cong lên, bước ra khỏi xe đón chờ người kia tới.

" Jungkook Jungkook" Ami chân trước chân sau bước nhanh về phía anh, miệng không ngừng cười, gọi lớn tên anh.

" Bước chậm thôi kẻo ngã bây giờ!"

" Hi hi em nhớ anh quá trời" không giấu được niềm vui, người kia đã lao tới kiễng chân lên ôm lấy cổ Jungkook rồi bày tỏ hết tâm tình trong lòng.

" Sáng nay chúng ta còn gặp nhau mà, mới buổi chiều thôi mà nhớ anh thế cơ à?"

"Vâng"

' Mau vào xe thôi, anh có mua bánh cho em đấy" như thường lệ Jungkook cầm balo cho em, mở cửa cho Ami ngồi vào rồi mình mới vòng sang bên kia vào xe, đặt balo ra đằng sau ghế. Sau đó thì đã thấy em lấy túi bánh mà mình mua mở ra và ăn ngon lành.

" Ngon không?" đưa mắt quan sát nhìn rồi cẩn thận vén những ngọn tóc lòa xòa ra vành tai để em có thể ăn thoải mái hơn.

Ami gật đầu như đáp lại anh rồi xé nhỏ đưa lên miệng anh nói: " Jungkook cũng ăn thử đi"

Người kia cũng cúi xuống há miệng ăn lấy miếng bánh đó, rồi nói: " Bắt đầu xuất phát nhé!"



Bắt đầu vào giờ cao điểm, cái con đường to hay nhỏ đều ùn tắc giao thông tắc nghẽn và đương nhiên ô tô của hai người cũng không thể tránh khỏi.

Đã hai mươi phút trôi qua, anh và em vẫn đangbị mắc kẹt ở đó, lúc này chưa phải di chuyển gì nhiều, Jungkook mới để mắt quay sang nhìn. Trước mắt anh là hình ảnh Ami vẫn còn đang từng miếng một ăn bánh, hai má cứ phồng lên nhưng chuột đang ăn vậy.

Cảm thấy có ánh mắt đang dán lên người mình, Ami nghiêng đầu quay sang, dấu chấm hỏi to đùng hiện lên trên đầu em.

Jungkook mới bật cười: " Anh đã mua loại bé nhất rồi mà bé con vẫn chưa ăn hết sao? Có khô quá không? Bên cạnh cửa có chai nước đưa đây anh mở cho nào"

Chai nước đã được mở, ngụm nước đầu tiên từ kể khi mà em tan học tới giờ, nước thì cũng đã uống rồi, em mau chóng xử lí hết vài miếng bánh mà mình nhâm nhi từ nãy tới đây.

Thật may mắn xe của họ cũng thoát khỏi khu vực ùn tắc đó, đồng thời cũng tới trung tâm thương mại mà Ami đã mong muốn từ rất lâu.

Vì là ngày trong tuần nên lượng người ra vào trung tâm thương cũng tí hơn so với những ngày cuối tuần, cũng không mất quá nhiều thời gian để hai người tìm chỗ để xe.

Bước qua cánh cửa tự động, mọi thứ bên trong như ở một thế giới khác, không có tiếng xe cộ đi lại đông đúc, chỉ có tiếng nhạc du dương bên tai.

" Jungkook, em nghĩ chúng ta nên đi xem quần áo trước tiên." Dưới ánh mắt quan sát xunh quanh khi mới bước vào, Ami ngẫm nghĩ đưa ra ý kiến của mình, em khoác tay vào anh như tìm được điểm tựa rồi khẽ nghiêng đầu áp vào vai của anh.

Và đương nhiên ý của em thì Jungkook sẽ không bao giờ từ chối: " theo ý em hết!"

" Bé cứ đi xem quần áo , anh ngồi đây chờ em là được. Cần gì thì gọi anh, anh sẽ ra nhé!"

Ami thường sẽ có một hãng thời trang mà em hay mua, nên khi thấy nới đó liền rẽ vào xem vài món đồ em cần.Jungkook sẽ để cho em thoải mái lựa chọn mà tìm một chỗ ngồi cho mình và vẫn có thể nhìn thấy nàng nhỏ này.

Ami cũng gật gù biết vậy, lận đận chân trước chân sau đi khám phá.




" Jungkook ơi, em xong rồi. Mình đi ăn thôi" giọng nói lanh lót truyền tới tai anh. Hai tay anh đút vào túi quần liền bỏ ra cầm lấy túi giấy được gói cẩn thận, tay kia chỉnh lại mái tóc cho em gọn gàng, không bị vướngvào mắt.

" Ami của chúng ta hôm nay muốn ăn gì nào?"

Cô nàng bắt đầu chống nạnh, tay chỏ đưa lên chạm nhẹ vào cằm, có vẻ như có rất nhiều lựa chọn lắm đây.

"Hm..mm ăn nướng đi, lâu lắm em chưa có ăn."

Đi qua vài quán ăn rồi mà Ami vẫn chưa tìm được chỗ mình ưng ý, người kia đã hắt ra một hơi thật mạnh, đôi lông mày cau cau có dấu hiệu bực bội rồi. Để ý được điểm đó, Jungkook đã nhanh nhóng xua tan: " Anh thấy hình như có quán nướng ở dưới đoạn kia kìa, đi thêm một lát nữa nhé."

" Đành vậy ạ."


" Xin chào quý khách!" người nhân viên kia khi thấy hai người có hướng đi vào bên trong này, liền nhanh ý ra tiếp đón niềm nở.

Sau đó nhân viên phục vụ dẫn hai người vào bên trong, đến khu bàn ăn của họ.

Trao menu tới hai vị khách đây, tay cầm chiếc máy tính nhỏ, mỉm cười giới thiệu tỉ mỉ từng món ăn một.

Jungkook nhìn một lượt khóng có ý gì cả, đóng quyển menu đó, hướng mát đến em hỏi.

" Em chọn đi, thấy cái nào em thich thì cứ gọi."

Ami xem kĩ qua một lượt cộng với việc lắng nhe lời giới thiệu của người nhân viên phục vụ kia. Em từ tốn chỉ từng món rồi nói cho nhân viên.




Tiếng xèo xèo của miếng thịt đang nướng kia, anh vẫn bận tay ngồi cầm cái kẹp thịt lật qua xem chín chưa rồi lấy kéo cắt thành từng miếng nhỏ đặt vào bát của em, trái ngược với hình ảnh đó thì Ami lại rất thảnh thơi ngồi chơi với chú gấu bông mà cửa hàng đã tặng họ nhân ngày kỉ niệm gì đó.

" Bé con, em mau mau ăn đi, anh nướng rất là ngon đó." Jungkook cười vui vẻ trước cái sự mải mê vuốt ve chú gấu của nàng nhỏ.

Mải mê thì mải mê nhưng khi nghe lời nhắc nhở đó, em liền đặt nó cạnh bên mình, xoa đầu nói nhỏ: " Ngồi đây một lát nhé!"

" Jungkook cũng ăn đi ạ. Đây để em lấy cho anh ăn nha. A..a đi nào."





xin chào xin chào, lâu lắm rồi không gặp mn.

chap này mình đã có ý tưởng từ mùa xuân rồi cơ, nhm mình phải học nên để dành hè viết thế nào lại sắp sang thu rồi mà bé nó mới được hoàn thành =)))))



chúc mn cuối tuần vv nha 

  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top