Chap 11
“Cô Lee, bây giờ thiếu gia còn xuất hiện tình trạng đau dạ dày hay không?” Trợ lý Kang nâng mắt kính, nghiêm túc hỏi.
“Không có, mấy tuần này tôi đều nấu cơm và đưa thuốc cho anh Jeon dựa theo bảng giờ giấc mà bác sĩ bảo, anh ấy cũng rất phối hợp, không còn bị đau nữa.” Lee Eunji thành thật trả lời.
Trợ lý Kang gật gật đầu: “Vậy là tốt rồi, mấy ngày nữa tôi lại mang bác sĩ tới kiểm tra cho thiếu gia. Trong khoảng thời gian này phiền cô Lee cẩn thận chăm sóc, nếu biệt thự còn cần cái gì cứ trực tiếp nói cho tôi là được.”
Xưng hô của hắn với cô bỗng nhiên trở thành tôn xưng, Lee Eunji ngẩn người, giương mắt nói: “Tôi muốn một bộ quần áo lao động.”
Trợ lý Kang nhíu mày khó hiểu: ” Cô Lee muốn quần áo lao động làm gì? Nếu như muốn mặc trong lúc nấu cơm thì phòng bếp đã chuẩn bị tạp dề.”
“À, tôi muốn tổng vệ sinh các phòng một chút, mặc quần áo ở nhà cảm thấy không tiện lắm.” Lee Eunji chỉ chỉ trần nhà, cô xuyên không đã một tuần cộng thêm nguyên chủ ở đây một tháng, tính ra căn nhà này đã ước chừng hai tháng hoàn toàn không quét tước vệ sinh. Hơn nữa ở bờ biển dễ bị ẩm ướt, nội thất trong biệt thự đều theo phong cách Châu Âu sáng bóng, rất dễ bị dơ. Khi có ánh mặt trời xán lạn chiếu vào thì có thể nhìn thấy tro bụi trong phòng lơ lửng trêи không trung, Lee Eunji ghét bỏ chết đi được.
Nghe cô nói như vậy, trợ lý Kang còn sửng sốt một hồi, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc: “Thì ra là thế, cô Lee không cần vất vả, tôi có thể gọi người tới đây vệ sinh.”
Lee Eunji lại lắc lắc đầu: “Hình như anh Jeon không thích có người ngoài vào biệt thự, hay là thôi đi.”
Cô nghĩ thầm: Mấy hôm trước hắn còn châm chọc nếu cô không chiếu cố tốt Jeon Jungkook thì chẳng là cái gì, cô nào dám vận dụng tài nguyên của nhà họ Jeon.
Hơn nữa mấy ngày nay ngoại trừ nấu cơm cho Jeon Jungkook thì là đưa thuốc cho anh, không có việc gì khác để làm, nhàn đến độ có thể tu tiên tại chỗ, đưa ra ý tưởng tổng vệ sinh cũng là cô tự tìm việc cho bản thân.
Trợ lý Kang thấy cô khăng khăng muốn tự mình quét tước thì không lại ngăn cản nữa, lập tức phân phó thủ hạ người đi ra ngoài mua vài bộ quần áo lao động theo yêu cầu của cô, chờ Lee Eunji nói không còn muốn mua gì nữa mới mang theo người rời đi.
Vì không muốn quấy rầy Jeon Jungkook nghỉ trưa, bọn họ rời đi rất nhẹ nhàng. Lee Eunji xử lý xong mẻ nguyên liệu nấu ăn mới, đi lên lầu nhìn thấy anh đã tỉnh lại, đang lặng lẽ ngồi ở cầu thang, cũng không biết đã ngồi bao lâu.
Jeon Jungkook vừa mới tỉnh dậy nên tóc có chút rối, ánh sáng tối tăm, chỉ có cặp mắt đẹp kia sáng ngời kì lạ.
Thấy anh vẫn không nhúc nhích, Lee Eunji cũng ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào anh: “Kook, anh dậy lúc nào thế? Vì thấy trợ lý Kang ở dưới lầu cho nên mới không xuống dưới à?”
“…” Jeon Jungkook cúi đầu, lông mi dài che đậy cảm xúc của anh.
Trải qua mấy ngày ở chung này,Lee Eunji cũng đã thăm dò được tính cách của anh. Anh không thích nói chuyện, thích ở một chỗ, thường thì cảm xúc đều rất ổn định, chỉ khi chạm tới điểm cực hạn mới tức giận.
Hơn nữa cô còn phát hiện Jeon Jungkook thật ra không ngu ngơ như trong lời đồn. Anh có năng lực tự gánh vác cơ bản, làm việc và nghỉ ngơi cũng rất quy củ.
Lee Eunji vẫn cảm thấy bệnh của Jeon Jungkook không thể nói là ngu ngơ, nói là tự bế thì chính xác hơn. Anh thường xuyên đắm chìm trong thế giới của bản thân, không chủ động giao lưu với thế giới bên ngoài. Bình thường Lee Eunji phải liên tục lặp lại câu mình muốn nói mới có thể khiến cho anh chú ý.
Loại bệnh về tâm lý này nếu chỉ tĩnh dưỡng thì không thể khỏi hẳn, vẫn phải chờ khi nữ chính về nước mời chuyên gia trị liệu Jonghun mới được.
Lee Eunji hồi tưởng về nguyên tác mà cô chỉ mới đọc một nửa, Jeon Jungkook dường như không có một chút dấu hiệu hồi phục, cũng không biết sau này có trị hết không.
Cô ngồi bên cạnh Jeon Jungkook, nhìn sườn mặt anh, thấy đối phương cũng nghiêng đầu chăm chú nhìn mình, biểu cảm ngốc nghếch đáng yêu làm cho người ta có một cảm giác xúc động muốn sờ đầu anh.
Lee Eunji nghĩ vậy, cũng làm như vậy thật. Cô vươn tay xoa mái tóc đen ngắn của anh, cảm xúc mềm mại tựa như đang sờ một chú cún lớn.
Sau khi thỏa mãn tâm tư của bản thân, Lee Eunji làm bộ như đang cắt tóc cho Jeon Jungkook, nhếch tóc anh lên thành chỏm ngố ngố.
“Kook hiện tại cũng khá tốt, có chị ruột che chở anh, ăn mặc không lo, vô ưu vô lự, tôi cũng sẽ chăm sóc tốt cho anh. Nếu về sau anh khôi phục bình thường thì cũng đừng quên tôi nhé.”
Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng Lee Eunji lại cực kỳ nghiêm túc tự hỏi chính mình.
Cô và Jeon Jungkook không có tình cảm, nếu anh khôi phục bình thường thì chắc chắn sẽ không chấp nhận vị hôn thê này. Đến lúc đó, dựa vào tính cách hào phóng của nhà họ Jeon chắc chắn sẽ cho cô chút thù lao rồi đuổi cô đi, sau đó cô có thể tự xây dựng cuộc sống của mình.
Đương nhiên, nếu Jeon Jungkook vẫn không khôi phục, cô cũng sẽ không chủ động rời đi. Ở biệt thự bên bờ biển này được cung phụng ăn ngon uống tốt, thanh thản ổn định làm một phu nhân nhà giàu, thỉnh thoảng ra ngoài chơi mở rộng quan hệ, còn có người chị là nữ chính che chở, kể cả không có được tình yêu cũng không có gì không tốt.
Cho nên, bất kể nghĩ theo hướng nào, cô chỉ cần chiếu cố tốt Jeon Jungkook, đổ máu cũng không mệt.
Nghĩ như vậy, Lee Eunji nhìn về phía Jeon Jungkook, trong ánh mắt mang theo rất nhiều vui mừng, vỗ vỗ đầu của anh rồi cất giọng nhẹ nhàng nói: “Anh có muốn xem TV một lát không? Tôi muốn bắt đầu quét tước vệ sinh.”
“…” Jeon Jungkook vẫn im lặng như cũ.
Lee Eunji không phản ứng mà nhún nhún vai, đứng lên đi xuống dưới tầng. Jeon Jungkook phía sau thấy cô rời đi thì ngẩn người rồi cũng đi xuống theo.
…
Lee Eunji bắt đầu tổng vệ sinh, mặc quần áo lao động vào, trang bị trêи người như muốn đi đánh giặc. Dáng vẻ này của cô khiến cho Jeon Jungkook tò mò. Máy hút bụi của Lee Eunji hút đến chỗ nào, anh đi theo tới chỗ đó, giống như mang theo cái đuôi nhỏ, làm cho chỗ cô vừa quét sạch sẽ cũng bị dẫm bẩn…
“Không thì anh cũng giúp tôi quét tước vệ sinh đi.” Lee Eunji cuối cùng bất đắc dĩ mà đưa ra đề nghị.
Đàn ông cần mẫn tốt đẹp đều do dạy dỗ mà ra, tiện thể cho Jeon Jungkook học tập một chút kỹ năng sinh hoạt kỹ cũng không có gì không ổn.
Nghĩ đến biểu hiện ở phòng bếp của anh lần trước, Lee Eunji cực kỳ yên tâm mà đưa miếng giẻ lau cho anh: “Nào, làm việc mà anh quen thuộc nhất.”
Jeon Jungkook: “…”
…
Biệt thự ven biển này của nhà họ Jeon không tính là to, ngoại trừ tầng một tầng hai, tầng ba chính là tầng thượng ngoài trời, rõ ràng không cần quét tước. Việc tổng vệ sinh diễn ra rất nhanh. Hơn nữa bọn họ còn có hai người, một người quét nhà, một người lau đồ, không ai nói câu nào, công việc rất nhanh đã xong.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top