Chương 1
Vừa bước vào cùng đứa cháu, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía tôi.
“Ami, con cậu lớn thế này rồi à? Nhìn đáng yêu quá trời!”
Người nói là một bạn nữ mà tôi không nhớ tên, vừa ba phút trước, tôi còn nghe cô ta ngoài cửa nói:
“Ami mấy năm nay chẳng liên lạc gì với ai, chắc cuộc sống chẳng ra sao.”
Giờ đây cô ta lại vuốt ve mặt thằng bé nhà tôi, véo má nó không ngừng.
Tôi mỉm cười gạt tay cô ta ra
“Đúng vậy, gen tốt tất nhiên phải truyền lại. À, mà cậu vẫn chưa có con à? Là vấn đề của cậu hay của chồng cậu vậy? Trùng hợp ghê, tôi quen một chuyên gia khoa vô sinh hiếm muộn, hôm nào giới thiệu cho cậu nhé, tranh thủ đi khám sớm!”
Nụ cười của cô bạn lập tức đông cứng trên mặt
“Không, tại tôi và chồng đều bận công việc nên chưa vội sinh con.”
Tôi lắc đầu tỏ vẻ không đồng tình
“Phải tranh thủ đó. Gần ba mươi tuổi rồi, để thêm vài năm nữa, lúc đi đón con tan học, người ta tưởng bà nội đón cháu thì chết.”
Những nếp nhăn trên mặt cô bạn run lên vài cái.
Ngay sau đó, một cô bạn khác đứng lên.
“Không ngờ hoa khôi của lớp mình lại kết hôn sớm vậy, chồng cậu làm nghề gì? Mà cậu tự mình chăm con à?”
Tôi biết thừa cô ta định nói gì tiếp theo.
“Con cái dĩ nhiên phải tự mình chăm rồi. Giao cho bảo mẫu thì làm sao yên tâm được. À, nghe nói cậu tốt nghiệp xong vào làm công ty nước ngoài, bao năm nay chắc cũng lương cả triệu rồi nhỉ?”
Cô bạn tưởng tôi khen, ngại ngùng lắc đầu
“Lương triệu thì không có, nhưng mỗi tháng cũng được vài chục triệu.”
“Chỉ vài chục triệu một tháng thôi à.”
Tôi làm bộ mặt nhịn không được sự chê bai.
“Thế cậu kết hôn chưa?”
“Chưa.”
“Trời ơi, sự nghiệp hay gia đình cậu cũng phải chọn một chứ. Sự nghiệp thì không thành công, gia đình cũng chưa trọn vẹn. Thật lòng tôi lo cho cậu quá!”
“Cậu…”
Mặt cô bạn đỏ bừng vì tức.
Lớp trưởng vội vàng đứng ra hòa giải, cảm thán:
“Ami, ngày trước cậu đúng là nữ thần trong lòng đám con trai chúng tôi, vừa xinh đẹp, vừa học giỏi, còn được thầy cô yêu quý. Kết hôn sớm thế, giờ cậu còn đi làm không?”
Tôi làm bộ vuốt vuốt tóc mai bên tai
“Tôi tất nhiên không cần đi làm rồi. Một người đàn ông có năng lực thì làm sao để vợ mình phải vất vả kiếm tiền. Lớp trưởng, nghe nói sau tốt nghiệp cậu thi đậu công chức ngay, giờ chắc cũng là phó trưởng phòng rồi nhỉ?”
Lớp trưởng lập tức nghẹn lời
“Cũng… chưa, tôi vẫn đang cố gắng.”
“Không thể nào, cậu làm bao nhiêu năm rồi mà vẫn là nhân viên quèn à? Thế này cả đời còn cơ hội thăng chức không?”
Lớp trưởng chiến thuật đẩy gọng kính
“Cơ hội thì chắc là có…”
Một vòng trò chuyện trôi qua, chẳng ai dám đấu miệng với tôi nữa.
“Trời ơi, đứng làm gì, mau ngồi đi, tụi này để lại chỗ cho cậu rồi.”
Tôi ngước mắt nhìn hai vị trí trống duy nhất trong phòng, chỉ có một cái là để cho tôi.
Tôi tiện miệng hỏi:
“Ủa, còn ai chưa tới à?”
Không biết ai đó trả lời:
“Jung Kook vẫn đang trên đường, anh ấy bảo vài phút nữa sẽ tới.”
Thế là tôi dẫn cháu ngồi xuống, chiếm luôn cả hai chỗ.
Ngay giây tiếp theo, Jungkook đẩy cửa bước vào.
“Xin lỗi, tôi đến muộn.”
Mọi ánh mắt đồng loạt nhìn về phía anh, bao gồm cả tôi.
So với mấy bạn nam trong lớp giờ đã hói đầu, bụng bia, Jungkook mới thật sự phong độ như ngày nào.
Bộ vest đen đắt tiền trên người tôn lên vẻ ngoài của anh, toát ra khí chất doanh nhân thành đạt.
Quả thật, người ta nói đúng, gặp lại người yêu cũ chỉ càng thêm gai mắt.
Nếu không nghe nói Jungkook sẽ đến, tôi cũng chẳng thèm tới buổi họp lớp này làm gì.
Không biết ai tốt bụng xếp thêm một cái ghế ngay cạnh tôi.
Jungkook giả vờ như vô tình liếc qua, rồi ngồi xuống bên cạnh.
Cả đám lập tức chuyển hết sự chú ý sang anh ta.
Tôi nghe thấy Jungkook trả lời các câu hỏi một cách điềm nhiên và lưu loát, nhìn thấy cuộc sống hiện tại của anh ta tốt như vậy, lòng tôi như bị dao cứa.
Tôi khẽ chọc vào tay thằng cháu, đang khoái chí khoe khoang, rồi trao cho nó một ánh mắt.
Ngay lập tức, nó chỉ vào đĩa thức ăn đối diện trên bàn, nói:
“Mama, con muốn ăn cái đó!”
Trong giây lát, một ánh mắt nóng rực từ bên cạnh bắn thẳng về phía tôi.
Tôi giả vờ như không biết gì, cầm bát của thằng bé lên
“Được, mama gắp cho con.”
Đôi đũa của tôi vừa đưa ra, đĩa thức ăn đã bị xoay đi chỗ khác.
Tôi quay sang nhìn Jungkook
“Ý anh là gì, không cho ăn hả?”
Jungkook nhíu mày thật chặt
“Nó vừa gọi em là gì?”
Thằng cháu lập tức nghiêng đầu lại gần, cất giọng vang:
“Chú ơi, cô ấy là mama cháu mà!”
Bầu không khí đang náo nhiệt bỗng chốc trở nên kỳ lạ.
“Anh chắc chưa biết nhỉ, Ami cô ấy kết hôn rồi, con cũng lớn thế này rồi cơ mà.”
“Lúc trước bọn tôi còn tưởng hai người sẽ cưới nhau, ai ngờ… tiếc thật đấy.”
“Đúng thế, nếu hồi đó hai người không chia tay, con cái giờ còn lớn hơn thế này rồi ấy chứ.”
Cả đám cứ như không thấy sắc mặt của Kỷ Cẩn ngày càng đen lại theo từng câu nói, vẫn tiếp tục rôm rả tiếc nuối.
Chiếc ly trong tay Jungkook giây tiếp theo lập tức vỡ vụn, máu từ kẽ tay nhỏ xuống từng giọt.
“Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một lát.”
Jungkook vừa đi khỏi, cả đám liền quay sang nhìn tôi.
“Jungkook chẳng lẽ vẫn còn thích Ami sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top