Không thể yêu em
Nanami nắm lấy bàn tay nhỏ của em , hắn dịu dàng dắt em đi thăng bằng trên con đường một viên gạch . Hiyori loạn choạng cố gắng bước đi , Nanami bên cạnh không mắng cũng không thấy khó chịu , hắn dìu dắt em , chiều chuộng theo trò nghịch phá của em .
Từ khi vào cổng , tay hắn lúc nào cũng nắm chặt lấy bàn tay của em . Tay con bé nhỏ lắm , một nắm thôi đã phủ đầy bàn. Nanami Kento dắt em qua một khoảng sân vô cùng lớn , hai bên là bồn hoa cẩm tú cầm sặc sỡ . Những giọt sương của buổi sớm vẫn chưa tan , nó đọng lại trên từng cánh hoa cẩm tú . Ánh nắng vàng của mặt trời chiếu rọi vào từng cành hoa cái lá , phản phất mùi của sương sớm . Ở giữa khoảng sân còn có một hồ cá koi vô cùng lớn , đài phun nước ở giữa , từng giọt nước li ti dưới ánh nắng tạo thành bảy bảng màu của cầu vòng .
Cô gái nhỏ chơi đùa dưới nắng , chiếc váy hoa nhí tung bay trước những con gió nhẹ , nụ cười em xinh đẹp đến hoa cũng phải ghen ghét . Nanami quả thực không hối hận khi đem theo máy ảnh . Hi vọng những khoảng khắc xinh đẹp nhất của em được lưu giữ lại , giữ kĩ trong từng bức ảnh và giữ kín trong chính con tim .
"Nanami ..."
-Hiyori ...
Chiến đi chơi vừa kết thúc thì cơn mưa rào kịp đổ xuống , Nanami chỉnh gương chiếu hậu , mục đích chính của anh chính là nhìn cô gái nhỏ đang nằm ngủ ngon ở đằng sau . Hiyori đã nói với anh rằng đây chính là chuyến đi chơi vui nhất từ trước đến giờ . Nghe em nói vậy , anh cũng thấy vui lắm, nhìn nụ cười của em trên môi cũng đủ khiến anh vui theo . Kể từ ngày anh chọn làm việc tại văn phòng, đồng lương tuy khấm khá nhưng lại mang cho anh nhiều áp lực . Đối với mọi người , đồng lương văn phòng này có thể đủ thậm chí dư đối với một người đàn ông độc thân . Còn đối với Nanami Kento thì không , anh luôn khao khát mình có thể kiếm thêm chút đỉnh nữa để dành dụm, sau này có thể an tâm kết hôn và chuyển đến Malaysia , sống ở một căn nhà gần bờ biển . Thảnh thơi đọc một quyển sách lâu ngày mình chưa xem , lắng nghe hương muối biển cùng tiếng sóng rì rào . Anh tự hỏi liệu mình có thể ích kỉ một chút , anh muốn những mơ ước đẹp đẽ ấy và muốn cả em ngồi trong lòng mình , cùng mình thư thả đọc sách .
Những tán mây đen vừa đi mất , để lại ánh mặt trời lúc chiều tà , màu nắng của hoàng hôn tràn ngập khắp Tokyo . Chiếc xe dừng chân trước cổng , gần đó bóng dáng của thiếu niên với mái tóc hồng đang đứng vẫy tay chào .
-Hiyori à...! Dậy đi em, Itadori đến đón rồi .
Kento mở cửa sau , anh ngồi xuống bên cạnh, dịu dàng vén mớ tóc loà xoà che đi gương mặt em . Hiyori tỉnh giấc, bàn tay nhỏ dụi dụi mi mắt, em mơ màng ngước nhìn người đàn ông trước mắt .
"Anh Yuuji..."
Cậu thanh niên chạy ùa đến , tay chân thoang thoắt đỡ em xuống xe , bận rộn lấy cả balo nhỏ của em đeo lên vai .
-Hôm nay em đi chơi có vui không ?
"Dạ có "
Itadori xoa đầu em , rồi quay sang cúi đầu cảm ơn Nanami . Gã đàn ông nhìn em lần cuối rồi rời đi khi hoàng hôn xuống .
-Oh...Gojo sensei ...
-Hiyori đâu .
Yuuji dẫn hắn vào phòng , nơi em đang nằm ngủ ngon trên chiếc giường của cậu . Theo dự định của kế hoạch , đến hai hôm sau hắn mới hoàn thành chuyến công tác và trở về . Nhưng không hắn lại đột ngột trở về sớm .
-Thầy về sớm vậy ạ .
-Ừ ... Thầy tranh thủ thôi .
Nói xong hắn lướt qua Yuuji mà tiến đến chỗ em . Gojo bế em lên , hắn định sẽ mang em đi .
-Thầy định đưa em ấy đi sao ? Em ấy đang ngủ cơ ...
-Thầy có việc . Tạm biệt em Yuuji .
Hắn đặt em trên giường của mình ,từ lúc bế em cho đến lúc đến nhà hắn mà em ngủ ngon lành , vậy mà hắn vừa đặt em xuống giường thì em lại tỉnh giấc .
"Ưm ...Gojo san ..."
-Tôi đánh thức cô sao ?
"Hm..."
-Thôi ngủ tiếp đi .
Hắn kéo chăn đắp lên người em , một tay còn chỉnh gối chỉnh tóc cho em dễ ngủ .
"Mừng anh trở về...Gojo ...zzz"
Em lại lăn ra ngủ tiếp rồi .
Câu nói lúc nãy khiến tim hắn đập loạn lên . Toàn bộ hành động hắn ngưng lại . Satoru không hiểu sao cơ thể mình lại phản ứng như vậy . Rõ ràng đây chỉ là câu nói hết sức bình thường . Sống trong tộc Gojo , ngày nào cũng được người hầu nói , hắn đã nghe đến phát chán . Vậy mà một câu nói tưởng chừng bình thường thế lại mang đến cho hắn cảm xúc khó tả .
Giống như là yêu vậy .
-Không phải ....Chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra .
Mái tóc bị hắn vò cho rối , Gojo Satouru đang cố gắng dập tắt đi suy nghĩ của mình .
--------------------
Màu tóc vàng là màu vàng của ánh mặt trời .Nanami Kento vô tình bước đến cuộc đời em , gã dịu dàng đối xử với em . Rõ ràng như thế , gã đang yêu em . Nanami lần đầu nhớ về em là cơ thể đơn thuần sạch sẽ của em , nảy sinh của gã lúc ấy chỉ có dục vọng nguyên thuỷ . Lần thứ hai gặp lại em , gã lại thấy em là một cô bé đáng thương , em thuần khiết đến nỗi gã không thể tin vào đôi mắt 27 tuổi của gã . Cớ sao chú linh là loài sinh ra từ cảm xúc dơ bẩn của con người , còn em lại ngây thơ trong trắng như một tờ giấy .
-Tôi muốn rửa những tấm ảnh này .
"Vâng , tầm khoảng 1 tuần sau quý khách quay lại đây nhận ảnh được ạ ."
-Cảm ơn .
----------
Cũng lâu rồi Getou Suguru không gặp em .
-Suỵt ...em giữ yên lặng một chút .
Cánh cửa sổ bật mở , Suguru ôm em vào lòng , từ độ chục mét hắn lao xuống , tiếng gió ù ù tai em . Một con nguyền hồn bay ngang hứng lấy hai người bọn họ .
"Ahhhh....Getou san ..."
Em vui vẻ ôm chầm lấy người đàn ông ấy , trên môi nở nụ cười hạnh phúc . Con nguyền hồn tiếp đất , Suguru bế em xuống , Hiyori liền đảo mắt nhìn quanh . Anh trai em và những người khác đều có mặt ở đây . Họ đến đây để đón em sao .
-Chà ...em gái tớ lâu ngày không gặp liền trở nên xinh đẹp hơn , da thịt cũng đầy đặn hơn rồi . Getou rất đúng khi để em bên cạnh Gojo Satoru nhỉ .
"Mahi nichan đến đây để đón em sao ."
Phải , em đã rất mong chờ , em mong một ngày nào đó anh trai của mình dành cho mình một chút quan tâm nhỏ , một chút thôi , chỉ một chút thôi .
-Hử ? Đón em sao ? Haiz không rảnh . Đến đây để xem nhiệm vụ em tới đâu rồi thôi .
"Dạ ...?"
-Nhiệm và Getou đã giao cho em đấy . Có lẽ em đã làm rất tốt đó , tên chú thuật sư ấy đã nuôi dưỡng và chăm em rất tốt.
Giấc mơ em tan vỡ , em đang mong cầu cái gì cơ chứ .
Tên Getou nhanh chóng bắt tiếp câu chuyện .
-Không chỉ có Gojo Satouru , mà còn có cả vật chứa của Sukuna nữa đó .
Vừa nhắc đến Sukuna em liền giật mình hoảng hốt , gã chính là cơn ác mộng của em , gã là kẻ đã cưỡng hiếp em .
"Su...sukuna ...hắn đáng sợ lắm ..."
Bàn tay nhỏ em níu lấy vạt áo cà sa của hắn , lời van xin hèn mọn của em làm hắn chú ý đến .
"Em sợ hắn ...đáng sợ lắm ...Getou cứu em ...hắn đã cưỡng hiếp em ."
-Ồ ...Vậy sao . Vậy thì cố gắng phát huy chút nữa , được phục vụ Vua lời nguyền chính là niềm vinh hạnh đấy .
--------------------
Lúc tỉnh dậy , em đã thấy Gojo Satouru nằm bên cạnh em . Những gì em vừa trải qua không phải là mơ , nó là thật . Mi mắt em vẫn còn ươn ướt , mùi hương của Getou vẫn còn ám lên cơ thể em . Vậy lúc em bị Suguru đưa đi Gojo có phát hiện không ? Lục nhãn hắn vô biên như vậy không lẽ không nhận ra có sự hiện diện của một chú thuật sư đặc cấp vào nhà mình . Hiyori mín môi nhìn hắn , Gojo ngủ yên bình như vậy , chắc là hắn không biết đâu .
Hiyori ngẩn đầu , dáo dát nhìn quanh tìm thứ gì đó , xong lại sờ soạn quần áo mình .
-Cô đang làm gì vậy ?
Không biết từ khi nào mà Gojo đã tỉnh ngủ , đôi mắt màu xanh của hắn mở to nhìn chăm chăm em , đôi chân mày nhíu lại khó chịu . Là do em đã đánh thức hắn sao .
"Em xin lỗi ...em không cố ý đánh thức anh ."
Trên gương mặt hắn biểu lộ vẻ không vừa ý , dùng từ không vừa ý có vẻ không đúng lắm . Phải nói rằng hắn bày ra vẻ vô cùng chán ghét em .
-Phiền phức . Ngủ tiếp đi .
Gojo bực dọc nắm vai em đè xuống giường , hắn liền phủ chăn cho bản thân mình rồi nhắm mắt .
Hiyori nghiêng đầu , lúc này em mới chợt nhận ra : tại sao Gojo Satouru lại nằm bên cạnh mình . Những ngày thường hắn và em vốn cách nhau một căn phòng . Căn hộ to lớn này là hắn bỏ tiền ra thuê , nơi này chính là chỗ ở của em cũng là nơi hắn hay lui tới , nhưng chủ yếu hắn thuê là để giam em tại đây . Chuyện hắn giam em tại đây chỉ có học trò hắn , Shoko , Nanami biết , những người còn lại là hắn giữ kín .
Vậy cớ sao hôm nay hắn lại nằm cạnh em , nằm chung một chiếc giường , cùng đắp chung một cái chăn . Hiyori lại ngây thơ không quan tâm , em chỉ nghĩ chắc hôm nay phòng hắn có thứ gì hư hỏng nên mới qua đây ngủ .
Chẳng mấy chốc em cũng vào giấc ngủ , còn hắn vẫn thức . Gojo hắn không thể vào giấc được kể từ lúc em ngồi dậy . Đợi đến khi em say giấc , tay hắn mới dám vòng qua eo em , cơ thể lớn hắn cố gắng thật nhẹ xích lại gần em .
Ấm ...
Người em thật ấm , lại còn rất thơm . Gojo Satouru vùi đầu vào cổ trắng hít lấy mùi hương của em , tay hắn càng siết chặt em vào lòng . Hắn tham lam khoảng khắc này , càng ngày hắn chỉ muốn giữ em cho riêng mình .
Nghịch một cái . Hắn không cho phép mình yêu em . Là một chú thuật sư , chú thuật sư đặc cấp , hắn không cho phép mình có tình cảm với chú linh .
Làm gì có cái thứ tình cảm giữ chú thuật sư và chú linh . Không bao giờ .
Cái ôm này có lẽ là cái ôm cuối cùng hắn dành cho em . Đêm này là đêm đầu tiên đầu tiên và cuối cùng hắn ngủ cùng em . Nụ hôn này có lẽ là nụ hôn cuối cùng hắn dành cho em . Tiếc nuối này hắn không dám kêu .
Phải chi thời gian dừng lại , 1 ngày , 1 tiếng , 1 phút , 1 giây , bao nhiêu cũng được . Cho hắn ở cạnh em lâu một chút có được không ? Vì đến ngày mai hay nhiều ngày sau hắn không thể cho phép mình đối xử dịu dàng với em như vầy nữa .
------------------------
17/8/2023
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top