qqqq

Skip to content

yuNS Translations

MENU

Gifting this Wonderful World with Blessings! Volume 11, Chapter 1

PUBLISHED ON June 21, 2017

Okay, so before we get to this chapter, there are few things that need to be said.

There’s a noticeable amount of differences between the Japanese Raws and the Chinese Translation, as many terms are translated to fit the context of the Chinese language better.

Sure, Uranophane translates from Chinese, but so did Skythewood, whose translation you have read to get this far in the series. While Urano’s translations might not be as accurate, there’s no reason to roast him for actually providing a translation, which, if I was translating, would come who knows when? All in all, you can’t really blame him when it’s the Chinese source that throws him off.

That said, this chapter in particular is one that is especially effected by the intermediary used for translation, so in the future I may consider re-translating this chapter.

Also, a few people in the surveyvolunteered to do redrawing for illustrations. If anyone would like to redraw, please contact me via my email [email protected] what series you would like to redraw for.

Uranophane: Hello readers, I’m sorry for the recent confusion around the proper translation for the word “Eruroudo”. Being an amateur at the time, I decided to translate it as “Elrod” out of its similarity to “Elroad”, the translation used in Vol. 10. However, upon some cross-checking with yuNS-senpai, it turned out to be mechanically incorrect. So, from this chapter onwards, the original name “Elroad” will be used. Again. sorry for the inconvenience and hope you enjoy the chapter.

Intermediates (JP->CN): lolihunter2 yukira 叶子 サダメ
Translator: yuNS(Part 1-JP), Uranophane (The Rest-CN)
Editors: Shaoqi, Hero600, Deus ex-Machina, Keel the Swift

Chapter 1: Awakening of this Lolicon NEET

Part 1

 

It was as though a quake had struck the militant nation Belzerg that day.

The princess of this nation which bordered the demon king’s territory returned home with the title of ‘Dragon Slayer’.

–Having been Iris’ bodyguards during the excursion to the neighboring nation Elroad, we were involved in a variety of events.

It all began with our request for funds to resist the demon king army, which developed into the series of gambles with the prince, and ended with the dragon subjugation.

In the very end, we discovered that the prime minister of Elroad was actually a doppelganger that had infiltrated their ranks, and saved the nation from an imminent crisis.

Although all I did was play with the prince using fraudulent gambles… Well, strictly by results, one could say I have done a great deal.

The greatest problem, Iris’ engagement, was also resolved.

I suppose this would be the time to say ‘and they all lived happily ever after’, but…

“Well done Kazuma‑dono, I have truly misunderstood you! What you’ve achieved this time was far beyond my expectations!”

After returning to the castle with Iris, we were sent to the audience room where we reported the results of this journey. After that, I was greeted by the white-suited lady, Claire, whose eyes glimmered in excitement.

In a rare moment of understanding, everyone else waited patiently behind me.

“No, this was all due to Iris’ hard work. I only did a few things to assist her.”

“Such humility… To be honest, I wouldn’t have cared if the funds were completely cut as long as Iris‑sama’s engagement was called off. With that in mind, for you to manage to get the funding whilst also voiding the engagement, as well as saving Elroad from a desperate situation to get them to owe us a favor is…!”

Moved so much that her voice became shrill , she continued to speak her heart out.

“Claire! Which is more important, my engagement or the nation’s funding!? If we weren’t able to get these funds, then we wouldn’t be able to fight against the demon king army, you know!?”

“Of course the matter of your engagement is more important, Iris‑sama. As long as you are safe, the demon king army can do whatever they—OWOWOW! Iris‑sama, have you become more violent since returning!?”

Iris had pounced her, holding Claire, who writhed in pain, in an iron grip.  As Claire continued to struggle, she said to the four of us.

“Either way, it’s a job well done. You can have whatever you like for your rewards, just name it.”

Claire, who spoke to us in all seriousness, continued to be  constricted by the hold. Her face seemed to redden by the second, but I could feel a little bit of happiness in her expression.

Well then, what about the reward?

Now that I think about it, she’s completely infatuated by Iris, so she could be called a like-minded comrade of sorts.

“Didn’t we already decide on the reward?”

Claire seemed to have a moment of realization as I said that. It seems like she remembered about our agreement before I left previously.

As a reward for voiding the engagement between Iris and the prince, Claire would tell me all about Iris’ childhood.

It was just a little agreement, but…

“Now that I think about it, that is the case Kazuma‑dono… Let me treat you all to a banquet to commend your efforts then . I shall give you your reward then, Kazuma‑dono.”

Claire seems to have understood my intent.

“I won’t let you sleep tonight, alright?”

“Eh-!?” x3

As everyone other than Aqua and I reacted with a surprised shout, I smiled to myself.

“—What’s up with this chick, she can’t drink at all!”

The banquet had only begun for about ten or so minutes.

Despite that, Claire was already teeter-tottering after drinking about half a cup of alcohol.

The venue of the banquet seemed like it would be quite to the liking of Japanese people who had come from another world. Although it was still a bit off, the floor was made of tatami-like mats, and it was decorated in a way that would give the impression of a Japanese room.

“Uuuh, Kazuma-dono, m-, my apologies…”

Claire, who had quickly been brought down by the alcohol, pressed towards me and muttered her apologizes with a flushed face.

Although she may be a pervert that loved little girls, she definitely looked the part of a noble lady.

To be honest, having a girl pressing their  upper body  against you whilst sitting cross-legged was not a bad feeling at all.

If I had to describe it, it would be like having a pretty onee-san fall asleep on your shoulder on the train.

“Since when did Onii-sama and Claire get along so well?”

With a cup of juice in hand, Iris approached the two of us with a hint of irritation in her  .

“Oh, what is it Iris? Are you jealous? It’s alright, onii-chan’s type is beautiful and busty onee-sans. So…”

“………”

Huh, I suppose that Claire’s appearance would more or less be my type then…

Under Iris’ speechless stare, I fell silent.

Before long, Iris pushed to take a seat in between Claire and I, and let Claire doze off on her lap.

Claire will probably regret getting drunk now.

Iris stroked Claire’s hair, and without raising her head, she said–

“Onii-sama, what do you plan on doing after this banquet? Are you going back to Axel so soon?”

Although it appeared that she was muttering to herself, it seemed like she wanted to confirm my future plans.

“Hmm, now that you ask… Recently, I’ve been doing nothing but subjugating evil gods and being your bodyguard. So I think it’s about time to take a good long break.”

It’s about time? Usually, it’d be more correct to say that ‘it’s about time to go on adventure’…

“If you’d like to take a rest, couldn’t you do it here? There are a lot of empty rooms, and you’re also in no rush to head home, right?”

Iris continued to face away from me and look towards Claire, who rested soundly on her lap. Unlike her usual self, Iris was straightforward with what she wanted this time.

In the past she would hide behind Claire and would always speak through her attendant, giving a very mature impression despite being a child.

I’m not sure if it’s due to someone’s influence, but now, she would occasionally act her own age.

That’s not to say that I don’t like the Iris who acted withdrawn and was aware of her surroundings, but personally, I like her natural self much more.

“Well, if you say that, I guess it won’t hurt to stay here a little longer.”

Back when I infiltrated the castle as a thief, I had fought against many of the soldiers stationed here.

Although my face was hidden and my voice was changed, there was a risk that my physique and habits will reveal my identity.

“I’m glad that Iris yearns for me this much, but this is a dangerous decision to make…”

“If it’s possible…”

As I was lost in my thoughts…

Iris, with her head still lowered, spoke with a lonely soft voice.

“If it’s possible, I’d like to live with everyone…”

Thus, we decided to live in the castle.

 

Part 2

“Good morning, Dragon Slayer.”

“Onii‑sama, please don’t call me ‘Dragon Slayer’… I know that’s what the residents of the capital have all been calling me, but I wish they would switch to another title too…”

Blushing shyly, Iris lowered her head.

Under Claire’s hospitality, we’re currently staying at the capital.

That’s right.

The time has come for the life of luxury together with Iris that I so dreamed of.

“Look, Iris, even though you say that, the title of ‘Dragon Slayer’ isn’t something you hear every day. Isn’t this worth celebrating on a national scale? Remember how Claire could barely catch her breath out of excitement when she exclaimed ‘I always knew princess Iris was capable of great deeds’?”

“Please don’t mind Claire, she had recently come to me quite a few times to hear my heroic dragon slaying tales.”

Speaking of which, Claire also still visits me every day.

Since Iris killed the so-called Golden Dragon in one shot, I could only tell her that ‘the dragon died after what seemed to be an extremely powerful attack from Iris’, yet she kept coming everyday just to hear that short description.

While Claire had initially disagreed with us taking on a dragon, explaining how sticky the situation would’ve been had princess Iris been injured, she has now been completely mesmerized by Iris’ heroism.

Possibly out of gratitude, she hadn’t complained at all regarding our blatantly lazy and self-indulgent life in the capital.

Furthermore, as I gained newfound respect from her for ruining Iris’ marriage, we had developed such a relationship as to occasionally drink through midnight in the name of Iris’ youth.

“Well then, onii‑chan will get changed now, so just wait in the courtyard for a bit, Iris. We’ll eat together when the maid is done with the mayo salmon onigiri.

“All right! I love mayo salmon!”

Having taken a liking to the junk food we had on our trip, she had apparently described to the maids exactly what kind of cuisine we let her have.

Though at first they shot me cold looks of ‘what kind of junk have you been feeding our princess?’, they still forgave me when they saw Iris happily eating mayo salmon onigiri.

Compared to the boring royal high-class cuisine, the food she’d once enjoyed with friends probably tastes better.

“See you later then, onii‑sama!”

That said, Iris went off in a hurry to order her bento—

—And like this, we lazed through three more days at the capital.

I left the capital today to do the usual business with Megumin.

“…Even you came along? But it’s forbidden for the princess of a nation to enter the dangerous suburbs.”

“Being the Dragon Slayer has earned me certain excursion privileges, worry not. Besides, since very strong monsters lurk near the capital, I’m worried for onii‑sama’s safety.”

Since recently, Iris also started attending Megumin’s daily explosion.

Ever since returning from Elroad, the two have gotten along strangely well.

I’m bothered whenever Iris accidentally says “Big Boss”, but they are the two most affectionate girls towards me I currently have to work with.

So keeping Megumin company like this, could Iris be preventing us from getting any time alone?

Not to be narcissistic, but I’m confident that they would both fall for me with just a little effort from my side.

…No, Megumin aside, I’m not enough of a lolicon to consider Iris a partner.

But to make a prediction, I’d say the chances for the adult Iris to become onii‑chan’s bride are quite high.

Rather, I’ll be permanently residing in the capital and chasing away those men who dare approach Iris.

That way, one day I’ll surely turn from her admirable brother into her romantic partner; then finally…

“Kazuma, we’ve arrived! Here it is: the explosion spot I’m so fond of. Beyond the rock field lies a gathering spot for monsters. A good shot there would also conveniently net me experience points.”

Unaware of Megumin stopping, I was lost in thought when she had turned to me.

Argh, this is no good.

“Well let’s be done with it and go back soon… By the way, what do you two think of me?”

I asked them in as natural of a way as I can, trying hard to maintain a handsome expression in the process.

“What are you saying so suddenly? What do you mean what do we think of you? Have you been a little too bored lately? All I’ve seen of you has been unusual behavior. You better stop going with Aqua to bush-sculpting in the courtyard; while Aqua’s works looked beautiful and were rated highly, Kazuma’s dog-bush was strongly disliked.”

I had been trying to form a bear.

Following Megumin, even Iris added,

“Onii‑sama, no matter how bored you feel, I still hope you would refrain from instructing the soldiers in training. I wouldn’t have minded if onii‑sama were skilled, but as it stands, the soldiers are already calling you ‘the strange guest who pretends to be a teacher despite often losing’…”

“Don’t mind what I’ve been doing lately, I was just bored! No, uhm… Look, there must be plenty more to say about me, such as whether you have feelings for me. Just say how much you like me, I want to hear you two say it yourselves!”

By now not a hint of discretion is left. Hearing my request, they shared a glance, and Megumin said,

[IMAGE HERE]

“Why does it matter? As I said, I like Kazuma. Why ask this all of the sudden?”

“I-I also uhm…l-like…onii‑sama…”

“Okay, I see; onii‑san’s in the wrong. Iris, I’m satisfied with your effort. And Megumin, I’m happy to verify your view of me.”

I comforted them as I spoke, trying to be smooth as an adult.

“What is going on? Did Kazuma hit his head today? As if he wasn’t odd enough already, what he had been saying was even stranger.”

“O-or in other words, onii‑sama has been acting quite disgusting…”

“Iris, shh! Don’t say stuff like that, even if you know it’s true!”

A little unexpected psychological damage aside, the outcome had been within my predictions.

What would happen if they grew up like this.

Would they develop jealousy for me?

“Worry not, you two; I’m a very generous man who would never leave one side out.”

“Iris, for some reason I feel furious right now. Why don’t we knock some sense into him before our daily explosions?”

“Onii‑sama is really quite disgusting today. Did you hit your head somewhere?”

Despite their rough treatment, my new life at the capital was still pretty peaceful; well deserved considering all the work I’ve done—

The NEET of the capital wakes up early.

“Heidel! Heidel!”

In case you wish to know why… When you’re living a luxurious life with butlers and maids at your service, not even a second should be wasted on sleeping.

“How may I help you, Satou‑sama? Is it your morning coffee? Or do you wish to have breakfast in bed? Today’s breakfast is exactly as Satou‑sama had requested: goose liver miso soup.”

As if reading my mind, the personal butler from before, Heidel, immediately answered.

“Breakfast will be in bed. A coffee before that would also be great. On top of that…”

“Tell the maid Mary to put on a shorter skirt before coming, is it?”

I marveled at how quickly Heidel saw through my thoughts.

Is this the level of competence held by royal servants?

“I expected nothing less, Heidel. I’m glad you memorized my preferences.”

“It is my pleasure to have my name remembered, sir. To make punishing Mary easier, I have repositioned the vase so that it would fall over more easily.”

This man is unbelievably competent.

I nodded with satisfaction. Gracefully sipping the coffee that Heidel had quickly brewed, I opened to read the newspaper.

At this point, I’ve undoubtedly become a high-class member of the castle.

“Lots of snow sprites this year; the winter’s gonna be harsh. Will the Adventurer’s Guild raise the rewards for eliminating snow sprites…? Heidel, this will surely affect this year’s harvest of farm products. Make an investment on my account in profitable farm products.”

“Understood, Satou‑sama. Which types of produce shall we purchase?”

“…Erm, just…buy the ones that’d be hit hard. The type that would see less harvest with cold.”

“Understood, I shall decide for you then.”

Nothing but the best from Heidel, knowing when to give his master a way out. Absolutely competent.

“Well then, that’ll be that. So, what are the plans for today?”

Tôi hỏi, nhấm nháp cà phê. Heidel lấy ra bản ghi nhớ của mình để đáp lại.

“Các sự kiện vào buổi sáng như sau. Đầu tiên là kiểm tra nội dung của kho chứa kho báu với Aqua ‑ sama trong khi cải trang thành thanh tra chất lượng. Sau đó, Aqua ‑ sama sẽ sử dụng thủ đoạn của cô ấy ở sân và kéo một Amano-Iwato (TL lưu ý: thần thoại Nhật Bản. Liên quan đến việc ném một bữa tiệc và nhảy múa dâm dục để đánh lạc hướng.) Để preven—… mời Iris ‑ sama, ai sẽ là bận rộn học tập, ra ngoài chơi. ”

Heidel đọc vô cảm khi anh lướt qua bản ghi nhớ.

“—Chuyển vào buổi chiều với Megumin ‑ sama để thử nghiệm nổ hàng ngày của cô ấy ở ngoại ô; sau đó, kiểm tra các kho vũ khí xung quanh thủ đô với Lady Dustiness. ”

“Gee, hôm nay chắc chắn đang bận. Tối nay thì sao? ”

“Buổi tối hiện tại là miễn phí; trên một lưu ý khác, Lady Dustiness đã được mời tham dự một buổi dạ tiệc. Bạn nghĩ sao?"

Người quản gia này có thể đạt được mức độ nào?

"Tất nhiên tôi sẽ lẻn vào gala ... để lá tán tỉnh của người đàn ông khác với Darkness."

"Hiểu. Tôi sẽ chuẩn bị. ”

Heidel cúi đầu lịch sự và rời khỏi phòng để lấy bữa sáng của tôi—

“—Hãy chào Satou ‑ sama. Bữa sáng hôm nay chính xác như Satou-sama đã yêu cầu; một món súp miso với nấm cục. Bạn nghĩ gì về nó?"

"Mùi vị như miso."

"Là vậy sao. Tôi sẽ chuẩn bị cà phê của bạn sau đó, hãy thưởng thức món súp của bạn. ”

Chúng tôi đã ở lại thủ đô trong một tuần.

Tôi đã quen với lối sống cao thượng, sống trong những ngày bận rộn nhưng đầy sự kiện.

“Heidel, kế hoạch hôm nay là…?”

“Hành trình cho ngày hôm nay là như sau. Đi vào buổi sáng với Megumin ‑ sama để phản đối tại phòng báo của thủ đô và buộc họ xuất bản một bộ phim tài liệu đặc biệt về Satou ‑ sama và Megumin ‑ sama. Sau đó, Aqua ‑ sama mời bạn tham gia bài giảng Axis của mình. Vào buổi chiều, Iris ‑ sama và Lady Dustiness mong muốn đi tìm kiếm quái vật với bạn xung quanh thủ đô. Cuối cùng, tham dự một chương trình nổ trên bầu trời đêm được tổ chức bởi Megumin ‑ sama vào buổi tối. ”

Heidel nhanh chóng trả lời khi anh pha cà phê sau bữa sáng của tôi. Tôi gật đầu khi tôi uống cà phê.

“Hãy hủy nhiệm vụ buổi chiều. Nói với Iris rằng tôi sẽ thể hiện khả năng thực sự của mình bắt đầu từ ngày mai. Thay vào đó, hãy để Megumin thực hiện vụ nổ của cô trước đó, trong khoảng thời gian đó. Darkness có thể sẽ được mời đến một bữa tiệc khác tối nay, phải ở đó. ”

“Certainly, as you wish. By the way, Lady Dustiness wants me to tell you to not sneak into her parties…” Though he’s competent, he still has work to do when it comes to women.

“You’re not getting the point, Heidel. It’s something called pride, to say ‘hate’ when they really mean ‘like’. In other words, by telling me to not go, Darkness in fact wants me there.”

“Is that so? I indeed lack experience. Heidel respects your guidance. Since going unarmed lacks shock value, I’ll go prepare a party-sized cake and make this a surprise for Lady Dustiness!”

As expected of Heidel, self-correcting in an instant. Now that’s what I’m proud of.

“Not bad, let’s go with that… Wait, no, we could still make this more interesting. Let’s do it this way; you make me a hollow cake big enough to fit me inside, then I’ll be delivered to the event unnoticed. Just as everyone ponders who had brought the cake, it would crack down the middle and I would emerge spectacularly. How does it sound?”

“Genius indeed, Satou‑sama! I could already picture the guests standing there dumbstruck. I’ll start the preparation at once.”

Having said that, Heidel left with a respectful bow.

—Two weeks since I’ve become a noble.

Even though I’ve completely integrated into the castle, something still bothers me slightly.

“Good morning, Satou‑sama. Today’s breakfast, by Satou‑sama’s request, will be caviar miso soup.”

As he spoke, Heidel pushed the overbed table (TL note: a sliding table that hovers slightly above the bed) in place with the breakfast.

“Heidel, thank you for all you’ve done for me. I truly am grateful… However, I am dissatisfied with but one thing in everyday life.”

Hearing my complaint, Heidel lowered his head with a face of realization.

“My sincerest apologies, Satou‑sama. Heidel had actually been aware of Satou‑sama’s annoyances.”

Heidel is still competent as ever.

Did he really notice even my dissatisfactions?

“Were you unhappy with the quality of your miso soup?”

“Not that, not at all! Now that you mention it, the miso soup did indeed taste strange. I only asked for food made with high-grade ingredients in general, not to have them all be added to my miso soup! When I say I wanted saltier soup, I didn’t ask for caviar!”

I exclaimed while staring daggers at Heidel.

“I’d say… Have people here been seeing me as only trouble?”

I told him what I’ve been always thinking recently.

“…………I do not believe that is true.”

“What’s with that suspicious pause? Why couldn’t you answer more decisively!? Don’t avoid my sight, what are you implying!?”

At first, everyone in the capital were grateful and admirative for assisting Iris.

But after two weeks, I felt their looks gradually fade into ones of “how much longer does this guy plan to stay”.

In response to my questioning, Heidel seemed reluctant to speak. Nonetheless, he answered,

“Does Satou‑sama have a clue?”

“How should I know? Was it from that time when I snuck into Darkness’ party in a cake? Didn’t that end with the cake being returned with me still inside due to no one being willing to eat such a shady cake…? Other than that, I could only think of Iris.”

At that moment, someone knocked on the door, and the familiar maid Mary entered.

“My apologies for interrupting, Satou‑sama. Lady Dustiness wishes to see you. Please hurry to the reception room—“

Part 3

“Let’s go back.”

“Rejected.”

I went to the reception room at Darkness’ request.

With her were Aqua and Megumin, who had already packed their belongings; the former sobbing about not wanting to leave and annoying the latter speechless.

I knew what Darkness was going to say the moment I was called here; therefore, I answered in a flash to her unilateral demand.

Darkness sighed deeply. She probably predicted my response as well.

“Say, Kazuma, hasn’t life been just too perfect over the past two weeks? Haven’t you had enough of their hospitality? The castle’s residents have gotten significantly less thankful—understandably so, for you only know to indulge. Do you really want to squander hard-earned respect this way?

Complained Darkness as she handed me several letters.

Since they’ve been opened, she probably meant for me to read them.

“‘For Satou Kazuma‑sama.

When I grow up, I want to be like Satou‑sama rather than a cursed sword wielding adventurer or some prince of justice. Mommy told me, while Satou‑sama has the weakest job, he still defeated many bad guys and is very strong. So, I want to be like Satou‑sama too.’…?”

They were the fabled fan mail.

I proceeded to read more.

‘For Satou‑sama.

 Daddy read the newspaper to me. It talked about how Princess Iris was saved thanks to Satou‑sama.  Thank you for helping my beloved Princess Iris. Please let me be your bride when I grow up.’

They’re probably from children.

Beside the childish printing was a drawing of an Iris-looking girl.

I read through the letters one by one and reached the final piece.

‘For Satou‑sama.

I heard that Satou‑sama is very weak. That’s what my mommy and daddy told me. But they also said that although you’re weak, you still killed demon generals and are someone amazing. I don’t understand complicated stuff, but Satou‑sama must be working hard even though he’s weak, so I think that he should take a rest. Please look after your health, hope you live very long! Thank you so much for helping Princess Iris!’

Having read these letters, my heart seemed to soften.

Darkness giggled naughtily at my reaction.

“…What do you think? Why not take that child’s suggestion and actually rest? You too, Aqua. Let’s stop with the whining and have a read.”

Darkness passed my letters to Aqua.

“Now that’s the Kazuma I teamed up with. So, please bear with me; If the worse comes to worst, I’ll still be there to praise you back in Axel.”

She continued happily yet pridefully.

“…Seems like the person only good at seduction and threats has improved. When you put it that way, I feel bad for staying. Not gonna lie, I’m hard to convince. You’d better live up to your promise when we get back.”

“Alright, you can count on me! Want me to clean your back again?”

…Seeing us happily discuss this topic face-to-face,

“Oi, there’s been a lot of PDA between you two lately. Remember where we are. Shouldn’t that wait till we get back?”

“What do you mean PDA!? Y-you see, I’ve talked to Kazuma on the trip about this, but until now, I haven’t done anything to thank him for all his help… So, as a noble, I must…uhm…”

Eyes shining red, Megumin grabbed and shook Darkness who shrunk down as her voice trailed off.

“You’re blatantly older than me, so what’s the hold up!? At this stage, rather than talking about cleaning backs, isn’t it about time for you to confess as well, Darkness? Your night raids have all gone south, so why don’t you just say your feelings loud and clear like me!? That way I’d also be justified in eliminating you!”

“I’m being eliminated!? My feelings are not like Megumin’s… Besides, I bear the name of a noble, my family would not like me choosing a partner of commoner status…”

Seeing Darkness twiddle her fingers in fetal position despite being violently shaken, Megumin finally lost it.

“Before, you were adamantly refusing to date, so aren’t you ashamed of still using familial matters as an excuse? You too, Kazuma, give her a piece of your… Kazuma? What have you been mumbling about just now?”

As the bystander, I can safely claim to be the uncontested head of my staunch harem.

I had recently also received satisfactory answers about Megumin and Iris’ feelings.

I’m anything but dense.

I always knew Darkness had the tingles for me despite constantly making up excuses.

Knowing is only half my game; I also wish to watch them compete for me.

No, can’t forget Iris after she grows up; that’d make it three.

So that’s what it feels like to be a lady-killer.

And I’ve also come to understand why romance becomes sour at the stage where the near-first base competitors become aware of each other.

After all, I wouldn’t be watching this scene had I chosen my route.

Even though I sometimes console them and break apart fights…

“Still I could watch this for about an hour or so.”

“Look at this guy!”

The moment I said that, Megumin switched her target from Darkness to me. Just as she was about to charge—

“I’ve made up my mind, Kazuma!”

Announced Aqua who had been reading fan letters this whole time,

“Let’s think back to our roots, shall we? That’s right, our hope was to defeat the unholy Demon King and bring about world peace! These children’s letters reminded me of my true duty! Alright, Kazuma, let’s go level up back in Axel! Guiding you, the weakling, from zero to hero is my obligation as a goddess! It’s time for the Goddess of Water to cast light upon these children’ future!”

I took a moment to diagnose her before remembering how easily motivated this girl was.

Although, I can marginally understand her logic now.

“I get it, Aqua. When we go back to Axel, we’ll return to our roots and do quests for the Adventurers Guild. After we get back in the swing of it, we shall show the Demon King who’s boss. People are closely watching our actions. Since the children are cheering for us, what excuse do we have to not give it our all?”

That’s right, returning to our roots.

Even though things have been hectic lately, we still must return to our roots and think about our dreams as new adventurers.

Remember the joy of arriving in another world; remember my oath of starting life from zero as a new man.

“Not bad for Kazuma, who recently got the title of ‘Lolizuma’!”

“Hey, who the hell called me that!? ‘Scumzuma’ or ‘Kazutrash’ I could care less about, but not that!”

Part 4

On that day, Darkness and company returned to Axel without me.

I planned to go with them, but ultimately succumbed to Iris’ lonely gaze.

I’ll stay for one last day.

Being praised as a hero, Iris had been busy recently; she wanted to chat with me alone tonight.

To her sincerity, Darkness and Megumin could only nod and smile bitterly.

Then…

“It’s been a long time since onii‑sama came to my room. Make yourself comfortable, I’ll go fetch Claire’s dessert.”

After dinner, I came to Iris’ room.

My eyes explored the party-sized bedroom. As if suddenly noticing something, Iris quickly swept an object on her bedside table under her pillow.

“Oi, what’s with the secrecy. My, are you hiding an ero-magazine? Actually, Iris is about the age for that stuff. Though you ought to hide it better, or else your servants will surely toss it out.”

“Not at all, it’s nothing like that! I’ve been hiding this, the ring!”

Iris hurriedly took out the ring I bought her from the trip to Elroad.

“If I wore this, Claire would certainly disapprove of its cheapness as unfitting of royalty and confiscate it. So, I could only wear it during sleep…”

Seeing Iris say that as she shyly looked up at me, I developed a sudden urge to stay at the capital. I, however, immediately scrutinized myself for bearing such a thought.

I already promised everyone that I’ll only stay for one more day.

If I told them now that I’m staying, those three would lose their minds in any case.

I avoided her stare of mass willpower destruction as best as I could and turned my eyes to the ring she’s carefully holding.

“I knew I should’ve bought a more expensive one. Money was no problem, but this was the only kind for sale. Apologies, better quality would’ve saved you a lot of hardship.”

“No, I do like it. While expensive rings have big, brilliant gems, this small one is very cute.”

Iris looked at her ring with genuine joy.

It can’t go on like this; Iris’ every move wreaks havoc to my will.

Wake up Satou Kazuma, she’s your sister, your sister.

First, I’m no lolicon. Although I’m fine with her adult form, Iris is definitely outside my strike zone for now.

Besides, didn’t I also have development with Megumin lately?

Am I really a man so easily swayed? I question myself sometimes.

“A-as long as you like it. That aside, what do you wish to play tonight? …No, hold on; I bought card game sets from Elroad, I’ll let you play with my secondary deck.”

Saying that, I went to grab my cards; however, Iris gently held onto my shirt.

“Wait, let’s not play games tonight. Since we rarely have some alone time, I want to hear onii‑sama’s stories.”

She said timidly.

“—And this is what I told him: ‘Someone who also plays this game during work or school couldn’t be my enemy. Join our guild, I say, Here you shall meet real friends…’ And that’s how the strongest, most famous hikiNEET switched to our guild, making us truly, indisputably the biggest guild yet. Ever since then… Well, many things happened that led to its collapse. What happened afterwards we’ll save for next time.”

“Wait, onii‑sama is going back tomorrow, who knows when next time will be! What really happened, please tell me at least the beginning!”

I sat on the bed with Iris, both deep in reminiscence.

Though I say that, in reality it was basically all my fault.

Iris must not have many exciting memories living in the castle, so she’s very interested in mine.

“Guess it really can’t be helped. Just the beginning, all right? …Once upon a time, our guild had a new member called ‘Dark † Angel’. This new girl was the beginning of the end for our guild.”

“Wait, this beginning is too interesting to leave the rest for next time! What did that woman do!? I can’t sleep without knowing this!”

It was a dark piece of history, but somehow Iris found it unusually interesting.

“I don’t want to go too much into detail… To summarize the gist, I guess I’ll use the singular word ‘princess’.”

“Princess, huh? …Eh!? Unless you’re saying this Princess‑sama became lovers with someone in the guild…?”

Tôi đang nói về hành động mang cô gái khét tiếng (TL lưu ý: hành động hỗ trợ người chơi yếu hơn nhiều so với dự định cho cô ấy, thường nhận lại mối quan hệ lãng mạn) trong trò chơi trực tuyến, nhưng Iris không hiểu gì về nó .

Mặc dù mô tả của tôi mơ hồ, cô ấy vẫn thấy ý nghĩa thực sự.

“Tư duy ấn tượng. Thật vậy, công chúa đó đã khuấy động những vấn đề lớn. ”

"Là vậy sao; sau tất cả, họ có một sự khác biệt lớn về tình trạng… ”

Tại thời điểm này, trong khi Iris đang bận rộn nói với suy nghĩ của mình, tôi nhận thấy một cái gì đó trong tay cô ấy.

Như thể nhận thấy sự thay đổi của tôi trong sự tập trung, Iris bashfully đưa vật phẩm cho tôi.

“Uhm, làm ơn lấy cái này đi. Big Boss ... Ý tôi là Megumin đã dạy tôi cách làm. Cô ấy nói đó là một con quỷ màu đỏ truyền thống. Vì onii ‑ sama thường bị gió thổi trong những tình huống nghiêm trọng, tôi nghĩ mình có thể thử làm một cái… ”

Đó là một con quỷ màu đỏ quỷ truyền thống mà Megumin đã cho tôi một lần.

Từ những gì tôi nhớ, sự quyến rũ chứa những sợi lông huyền diệu của những pháp sư mạnh mẽ.

"Cảm ơn nhiều. Tôi cũng thích cuộc sống yên tĩnh, nhưng những rắc rối luôn tìm kiếm tôi; Hơn nữa, nguồn gốc của những rắc rối đó thường là đồng đội của riêng tôi. ”

Thấy tôi giấu sự quyến rũ vào trong túi, Iris vui vẻ nói,

“Sau khi onii ‑ sama quay trở lại, em sẽ không thể phiêu lưu nữa… Vậy nên, ít nhất hãy lấy sự quyến rũ với em.”

Khi cô nói, một biểu cảm cô đơn che giấu khuôn mặt cô.

“—Được rồi. Chúng tôi có một chút mang đi với cách kể chuyện của tôi. Nó khá trễ, quá; Tôi nên đi ngủ sớm thôi. ”

Để giảm bớt bầu không khí bẽn lẽn và cay đắng rời khỏi việc vượt qua sự quyến rũ, chúng tôi tiếp tục trò chuyện một lúc, hầu như không nhận ra rằng đã nửa đêm rồi.

Nếu tôi không rời đi sớm, Claire có thể sẽ xông vào.

Khi tôi chuẩn bị đứng lên khỏi giường…

“… Đừng.”

Đột nhiên, Iris nắm chặt lấy áo tôi.

“Đ-ngay cả khi anh nói thế, không gì có thể thay đổi. Đừng lo, tôi sẽ quay lại. Nếu có ai ngăn tôi lại, có thể là Claire hay một vài lính gác, tôi vẫn có mặt dây chuyền mà Darkness cho tôi mượn. Mặc dù Claire lấy lại vòng tay của mình, biểu tượng Dustiness là tất cả những gì tôi cần để đi qua thủ đô đến nội dung trái tim tôi. Vì thế…"

"Tôi cấm! 'Thăm thỉnh thoảng' là không đủ. Tôi biết tôi đã nói rằng bạn có thể lấy sự quyến rũ cùng với tôi, nhưng tôi vẫn muốn đi. Tôi vẫn muốn phiêu lưu cùng với onii ‑ sama, trải nghiệm tất cả mọi thứ trên thế giới! ”

Iris 'dồn nén cảm xúc, như một đứa trẻ, nổ tung.

“Làm ơn tiếp tục dạy tôi mọi thứ! Trong mười hai năm tôi đã sống trong lâu đài này, thời gian ngắn tôi đã phiêu lưu với onii ‑ sama cảm thấy hoàn thành hơn và tuyệt vời hơn. Xin đừng bỏ tôi. Cùng nhau, chúng tôi… ”

Nói tất cả điều đó trong một hơi thở, cô che miệng mình trong nhận thức.

Iris, bây giờ bị thu nhỏ với đầu thấp xuống, trông không giống ai có thể mang danh hiệu “Sát thương rồng”.

“Xin lỗi, tôi đã trở nên cứng đầu một lần nữa… Tôi không thể không biến đứa trẻ bất cứ khi nào tôi ở bên onii-sama. Tôi vẫn còn rất nhiều công chúa của một quốc gia; Tôi có nghĩa vụ bảo vệ người dân. ”

Sinh ra một hoàng gia, cô gái phải lớn lên liên tục được dạy tự chủ.

Tất nhiên, có rất ít người nói về công chúa.

Chỉ có Claire và Darkness, về cơ bản. Thậm chí sau đó, trong số hai người, một là một vệ sĩ bảo vệ quá mức, người kia sống ở Axel hầu hết thời gian.

“Iris, cậu chỉ mới mười hai tuổi, thật tốt khi hành động câm lặng. Không phải điều này đã từng nói trước đây sao? Bạn là người có tiền bản quyền, không có vấn đề gì để hơi bướng bỉnh đối với những người xung quanh bạn. ”

Nước mắt lấp lánh trong khóe mắt của công chúa khi cô nở một nụ cười yếu ớt; công chúa ‑ sama là người mạnh hơn tôi nhiều cũng có khả năng tự chủ tuyệt vời.

“Onii ‑ sama, làm ơn đừng làm hỏng tôi. Nếu chúng ta tiếp tục sống chung với nhau, tôi e rằng mình sẽ nói điều gì đó có ý nghĩa hơn nhiều so với việc muốn bạn ở lại lâu hơn. ”

… Crap, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi không thích nơi này đang diễn ra; Tôi cảm thấy rằng tôi sẽ không giữ lâu hơn nữa.

“Cho đến ngày onii ‑ sama đánh bại Demon King, tôi hứa tôi sẽ không hành động câm lặng hay cứng đầu. Vì thế…"

Ahhh shit .

Nếu bạn tự hỏi điều gì khủng khiếp như vậy, đó là tôi gần như khủng khiếp thay đổi trái tim của tôi cho cô bé này.

“… Vậy, chỉ tối nay, xin hãy làm hỏng tôi một chút.”

Làm thế nào Iris nói rằng trước khi ôm chặt tôi thì chẳng có gì đáng ngại cả.

Điều gì thậm chí còn khủng khiếp hơn là cô ấy là một hoàng gia với khả năng uốn cong luật hôn nhân theo ý muốn để cho phép bất kỳ khoảng cách tuổi nào cô mong muốn.

Không, không thể nào!

Iris, em gái tôi - tôi không phải là một lolicon!

Nếu điều này tiếp tục, ngay cả những luật sư giỏi nhất cũng có thể giúp tôi.

Mặc dù nó hợp pháp trong thế giới này, thậm chí không phải Megumin được cho phép bởi ý thức thông thường của Nhật Bản.

Nhưng bất chấp sự bất ổn bên trong của tôi, Iris nhẹ nhàng đẩy khung nhỏ của mình lại gần hơn.

Nếu những tin đồn về sự vắng mặt kinh niên của bố mẹ cô là sự thật, cô sẽ không có kinh nghiệm trong việc khai thác sự dễ thương của cô.

Vì cô ấy nhận thức được sức mạnh siêu việt của mình, cánh tay cô ấy ôm lấy tôi một cách rụt rè. Dần dần, cô ấy bắt đầu tăng cường sức giữ của mình…!

“Tôi không thực sự bận tâm; quên tối nay, anh có thể quanh co bất cứ lúc nào! ”

Crap! Tôi nói điều gì đó lúng túng vì lo âu.

Làm thế nào tôi có thể đối phó với đồng đội của mình khi tôi bị trói buộc với Iris ở đây?

Đột nhiên nói rằng “Tôi sẽ ở lại thay thế” sau khi liên kết với Megumin rất nhiều trong thời gian gần đây sẽ làm mất uy tín của tôi.

Ngoài ra,

“Onii ‑ sama… không,”

Bên cạnh đó, Satou Kazuma, hãy suy nghĩ thật kỹ.

Bạn không muốn quay trở lại Axel sao?

Hãy suy nghĩ về những lá thư từ những đứa trẻ đó; bạn đã đọc những điều đó chỉ vài giờ trước.

Đúng vậy, Quỉ vương.

Tôi phải đánh bại anh ta ngay cả vì lợi ích của Iris.

Chính xác, vì lợi ích của bọn trẻ, cũng như Iris.

Ngoài ra vì lợi ích của việc này ...!

“Onii ‑ chan,”

…………

"Tôi thích bạn rất nhiều ...!"

Cuối cùng, tôi vẫn quyết định ở lại đây.

Phần 5

Đã một tuần nữa kể từ khi Aqua và công ty rời đi.

Sau khi quyết định ở lại, tôi đã gửi thư cho họ.

Nói rằng tôi sẽ không quay trở lại Axel.

Nói với họ rằng tôi sẽ cư trú ở thủ đô vĩnh viễn và họ có thể kế thừa quyền sở hữu đối với bất kỳ khoản tiết kiệm, hành lý và tài sản nào trên mặt của họ.

Cũng nói với họ rằng họ hy vọng có thể đánh bại vua quỷ, ngay cả khi không có người đàn ông của công việc yếu nhất.

Cùng ngày tôi gửi lá thư, Darkness trả lời.

Nội dung đã “thoát ra khỏi nó” - rõ ràng là cô sẽ viết với một tiếng cười cay đắng.

Tôi sợ cô ấy nghĩ rằng tôi sẽ chỉ ở lại thêm một ngày nữa để giữ công ty cô đơn Iris.

Ngôn ngữ của lá thư dịu dàng; trong ngắn hạn, nó nói với tôi để đi dễ dàng trên trái tim của Iris nhưng vẫn trở lại càng sớm càng tốt.

—Vậy sau ba ngày nữa.

Các chữ cái trở nên trang nghiêm.

—Sau hai ngày nữa, các bức thư đầy giận dữ và giận dữ đã được gửi đến cho tôi.

Cuối cùng, hôm nay.

Một tiếng gõ lớn vang lên từ cửa phòng ngủ của tôi.

"Kazuma ‑ dono, bạn có một giây để nói chuyện?"

Giọng nói thuộc về Claire.

Tôi gật đầu với Heidel, người đang pha trà của tôi. Đáp lại, anh nhanh chóng đi mở cửa.

“Có chuyện gì thế Claire? Cái gì quan trọng? ”

“Có chuyện gì vậy? Thật là một câu hỏi hay, Kazuma ‑ dono, tôi nghĩ bạn biết chính xác tại sao tôi lại ở đây. ”

Claire có vẻ như đang kiềm chế bản thân khỏi sự biết ơn của cô về những hành động anh hùng của tôi. Chỉ vừa đủ.

"Bạn biết những gì mọi người ở đây trong lâu đài nghĩ về bạn, phải không?"

"Chắc chắn. Mặc dù những lời lăng mạ vô cảm lấp đầy không khí, tôi không có vấn đề gì với nó, vì ý chí của tôi không thể bị hư hại bởi những nguyên nhân nhỏ nhặt như vậy. Tôi là loại người kiên trì trở thành NEET mặc dù vô số bài giảng và sự nhạo báng từ người thân của tôi vào mỗi đêm giao thừa và lễ hội Bon năm mới. ”

Tại thời điểm này Claire nghiến răng.

"Có thật không. Vâng, điều đó đơn giản là hoàn hảo, bởi vì tôi có một yêu cầu cho Ngài, người có ý chí kiên trì như vậy và đã có những đóng góp to lớn cho đất nước. ”

“Có chuyện gì vậy? Làm sao tôi có thể giúp được? ”

Người này không quá tệ.

Thêm vào đó, cô ấy là một người đồng chí chia sẻ tình yêu của tôi dành cho Iris.

Tôi nên giúp cô ấy hết khả năng của mình, nếu cô ấy cần nó.

"Tất nhiên! Đó là điều duy nhất bạn có thể hoàn thành! ”

Khi cô ấy nói vậy, khuôn mặt của Claire biến thành một nụ cười rạng rỡ.

“Lâu rồi không gặp, Kazuma ‑ dono.”

Người chịu trách nhiệm cho việc học của Iris, Rain, đi theo bên trong.

Điều gì mang cả hai người họ đến đây?

Như thể đọc được suy nghĩ của tôi, Rain nói lúng túng,

“Uhm… Tôi biết Kazuma ‑ dono đã làm việc chăm chỉ đến thế nào để giúp công chúa Iris ở Elroad, làm thế nào Kazuma ‑ dono ở lại để kể những câu chuyện về công chúa Iris mỗi đêm, và thế nào Hoàng tử trở nên khá hướng ngoại và vui vẻ…”

Theo sau Rain, Claire nói thêm,

“Thật vậy, cô ấy trông rất hạnh phúc mỗi ngày, và tôi có bạn cảm ơn vì điều đó. Chúng ta không thể tưởng tượng được công chúa Iris bồn chồn như thế nào khi được một người trẻ tuổi nhưng vẫn còn sống trong một lâu đài có thể bị bao vây bởi quân đội Quỷ Vương bất cứ lúc nào. ”

Claire và Rain thực sự đang cố gắng nói gì?

Tại thời điểm này, một tiếng gõ phát ra từ cửa.

Kể từ khi cánh cửa được mở, họ đã có nhiều khả năng bị loại khỏi sự lịch sự.

Peeking xung quanh là cô gái một lần cô đơn của tôi có khuôn mặt sáng lên ngay khi cô ấy nhìn thấy tôi.

“'Sup, Onii ‑ chan? Ngủ ở đây không tốt, yanno? Hôm nay, AF của ánh sáng đã được chiếu sáng, nên hãy lấy một số bentos cho một bữa ăn ngoài trời, Kazzi! ”Cô ta nói.

Nghe vậy, Claire và Rain cúi đầu và cầu xin nước mắt,

"Kazuma ‑ dono, tôi cầu xin bạn, xin vui lòng quay trở lại!" X2

Đề xuất bị từ chối; đã ký, Kazzi.

Phần 6

 

“—He chạy theo cách đó! Bắt lấy anh ta!"

Vài giờ sau.

Tôi đang bị theo đuổi bởi những người lính không hợp lý, chạy khắp nơi.

Trước đây tôi chưa bao giờ phải sử dụng quá nhiều trí thông minh hoặc tham gia bất cứ ai với sự tàn bạo như vậy.

… Không, có thể có một lần; nó cũng có liên quan đến Iris.

“Đừng đánh giá thấp anh ấy vì anh ấy chỉ là một người! Anh ta đã đánh bại rất nhiều tướng lĩnh quỷ và những tên tội phạm có tiền thưởng cao, Eris biết anh ta đã làm gì trong tay áo của mình! ”

Claire hét lên khi cô đuổi theo tôi.

Một số binh sĩ chặn đường tôi, như thể họ không nghe Claire.

"Khách truy cập, chúng tôi không thể cho phép bạn tiến hành!"

"Làm ơn dừng sự kháng cự vô ích của bạn và vâng lời ...!"

Phớt lờ chúng, tôi nhét tay vào túi.

"Tạo trái đất!"

Chiến lược đầu tiên nhanh chóng và dễ dàng.

“C-cậu đang làm gì thế?”

Những người lính bối rối phía trước tôi hỏi.

“Gió thở!”

“!? Whaa !? ”

"Đôi mắt của tôi…!"

Nắm bắt được một làn cát lộng lẫy, một đám lính lẩm bẩm đến đầu gối của họ.

Nhìn kỹ, tôi thấy một người lính đã mang dây thừng, có lẽ để buộc tôi lên.

Tôi lấy sợi dây thừng từ người lính suy nhược và tiếp tục chạy.

Tôi phải tìm cách để mất những kẻ này và đến gặp Iris.

Đúng rồi; không đời nào tôi quay lại.

Miễn là tôi tiếp cận Iris, mọi thứ có thể được giải quyết một cách hòa bình… Không, thay vào đó, tôi có thể thuyết phục cô ấy tham gia lực lượng với tôi.

Tôi che mũi của người lính vào bằng tay.

"Tạo nước!"

"Wharrgarbl!"

Những người lính chết đuối ho ra một phổi.

“K-Kazuma ‑ dono! Phong cách chiến đấu đó… cậu có thể…! ”

Nhìn những bước đi của tôi, Claire hỏi kinh hãi như thể cô ấy đã phát hiện ra một sự thật nghiệt ngã.

Mặc dù tôi đã tự tin về sự trốn thoát của mình, tôi đã vô tình bước vào một ngõ cụt.

Ngay sau khi tôi nhận ra rằng đó là kết thúc của dòng, tôi nghe thấy giọng nói của Claire từ phía sau.

"... Vì sự tốt lành, làm thế nào tôi có thể bị mù."

Tôi quay lại đối mặt với Clair và binh sĩ của cô, tất cả đều xếp hàng.

Tôi phải vượt qua họ và đến được với Iris dù thế nào đi chăng nữa.

Sau khi quyết định, tôi bình tĩnh với Claire.

“Thật là xấu hổ, Claire. Thật là một niềm vui khi uống với bạn khi nghe bạn kể những câu chuyện về thời thơ ấu của Iris. Nếu mọi việc không xảy ra, chúng tôi chắc chắn sẽ làm những người bạn tuyệt vời. ”

“Kazuma ‑ dono… Tôi cũng rất tiếc phải chia tay theo cách này. Điều đó sang một bên, tôi phải cảm ơn bạn cho một điều nữa: cảm ơn bạn đã bảo vệ Công chúa Iris khỏi mục thiêng liêng nguy hiểm. Tuy nhiên…"

"…Tuy nhiên?"

Để trả lời câu hỏi của tôi, Claire unsheathed thanh kiếm của mình.

Vì vậy, đó là ý chính của nó; Claire không phải là người bình thường của cô hôm nay.

Sau đó…

“Tuy nhiên, không thể chấp nhận việc ăn cắp chiếc nhẫn của Công chúa Iris. Vui lòng trả lại. Chiếc nhẫn không phải là thứ bạn được phép sở hữu. Nếu bạn từ chối trả lại, tôi e rằng chúng tôi sẽ phải trả đũa bằng cách công bố danh tính bí mật của bạn. Điều này sẽ là cần thiết mặc dù chắc chắn làm xáo trộn công chúa Iris. Nếu bạn muốn ẩn danh, vâng lời và… ”

Sau đó, nó sẽ là bất lịch sự nếu tôi không giải phóng hết tiềm năng của mình.

“Không đời nào cậu có thể công bố nó. Xét cho cùng, thực tế là một người mà Iris ‑ sama gọi là anh trai là một tên trộm hào hiệp sẽ là một sự ô nhục lớn cho hình ảnh hoàng gia của cô ấy. Hãy để tôi vượt qua bây giờ, White Suit, hoặc tôi sẽ không ngần ngại tra tấn bạn để nước mắt. ”

Tôi nói, để đáp lại sự gián đoạn của cô ấy.

“… C-ý anh là gì?”

Claire, người luôn nhìn xuống tôi và chế nhạo sự toàn vẹn của sức mạnh thực sự của tôi, đáng ngạc nhiên không hề bị lúng túng. Thực ra, cô đang run rẩy trên bờ vực.

Loại tiến triển nhân cách này là gì?

Có phải từ cô ấy nhận ra rằng tôi là kẻ trộm xâm nhập vào lâu đài?

Hoặc từ mắt chứng kiến ​​sức mạnh thực sự của tôi trong hành động?

Hoạt động theo một trong hai cách.

Ngay bây giờ, tôi phải đến gặp Iris, để dạy cô một số bài học nâng cao.

Giữ một chút lời hứa trong lòng tôi, tôi đưa chiếc roped lên tay mình.

"Tôi sẽ buộc bạn bằng dây thừng này, sau đó liên tục sử dụng Steal cho đến khi bạn khóc trong trình."

“Eh !? Đợi đã! Giữ nó Kazuma ‑ dono, mặc dù mọi thứ, tôi vẫn là một người phụ nữ cao quý! Bạn sẽ không làm ... cái gì đó ...  cực đoan ở nơi công cộng ... phải không?”

Tôi trả lời Claire kinh hoàng trong khi quăng dây thừng của tôi đe dọa.

“Nhân tiện, tôi đã làm những việc như buộc Darkness lên và kéo cô ấy sau một chiếc xe ngựa và làm nổ tung cô ấy bằng nước băng giá. Quyết định cho dù có tin hay không. ”

"Rút lui!!!"

Khuôn mặt Claire cứng đờ lại và tạo ra một âm thanh ở đâu đó giữa tiếng rít và tiếng hú.

Nhưng trái ngược với mệnh lệnh của cô, những người lính chỉ len lỏi gần hơn.

Chống lại lợi thế số tuyệt đối, tôi không thể chiến thắng với sức mạnh một mình.

“Để chuyện này cho chúng ta, Claire ‑ sama! Chúng tôi sẽ đưa người đàn ông đó ...! ”

Có bốn đối thủ.

Hơn nữa, tất cả họ đều nhìn thấy sự kết hợp hơi thở trái đất của tôi từ xa.

Bằng cách đó, không có cách nào họ rơi cho nó.

"Được rồi, ông khách, xin vui lòng tuân thủ ngay bây giờ và - !?"

"Trói buộc!"

Tôi nhanh chóng ngẫu hứng và trói người lính đang nói chuyện.

Người lính đó đã cố gắng làm chệch hướng ràng buộc bằng thanh kiếm của mình, nhưng những sợi dây thừng bay không chính xác là dễ dàng để nhổ.

Trong khi sự ràng buộc không gọn gàng, người lính vẫn bị vướng vào cùng với thanh kiếm của mình.

Liên kết bị lỏng lẻo, nên với tốc độ này, anh ta sẽ tự do phá vỡ trong giây lát.

Tuy nhiên, một khoảnh khắc là tất cả những gì tôi cần!

"Có bạn!"

Tôi giơ tay về phía một người lính hét lên khi anh ta bắt tôi.

“Gió thở!”

Mặc dù nó chỉ lảo đảo anh ta, nó vẫn đủ để tạo ra một khoảng trống trong sự hình thành.

“Tất cả chúng đều là những mẹo nhỏ! Không sợ hãi, đẩy lên! ”

Những từ đó rất có thể đến từ người đứng đầu đội hình, hoặc một người như thế.

“Đ-đợi đã! Đừng, anh ta…! ”

Claire tuyệt vọng hét lên một cái gì đó, nhưng đã quá muộn.

Tôi lao ra trước đối thủ tiếp theo và đưa tay ra vị trí cho một cái bắt tay.

Không có lý do chính đáng, anh chàng theo phản xạ lắc tay trái của tôi. Tôi không thương tiếc sử dụng Drain Touch.

“!?”

Thấy người đàn ông sụp đổ, người lính còn lại và người trên sàn do dự, nhìn tôi một cách thận trọng.

Nắm lấy cơ hội này, tôi lao vào những người lính…!

“Dừng lại ngay đây Kazuma ‑ dono, cậu đã bị bao vây rồi! Tôi sẽ dịch chuyển bạn trở lại với phép thuật; hẹn gặp lại ở Axel! ”

Bên ngoài ngõ cụt, tôi chạy vào hàng tá binh sĩ nữa.

Lãnh đạo của họ, Rain, nói với làn da hơi nhợt nhạt.

Khi tôi đứng yên, Claire và hai người lính của cô cũng đóng cửa từ phía sau.

Chết tiệt, thực sự không có lối thoát sao !?

Phi đội của Rain đã bao quanh tôi từ mọi ngóc ngách và ngách, hi vọng của tôi nhanh chóng cạn kiệt.

Crap, đây không phải là con số mà tôi có thể giải quyết được.

Nhưng tôi vẫn còn nhiều điều nữa để dạy Iris ...!

“Thôi nào, Kazuma ‑ dono. Vui lòng đầu hàng và rời đi… Trong suốt cuộc truy đuổi kéo dài một giờ này, nhiều người bị thương do trượt trên sàn đông lạnh, nhiều người vẫn còn bất lực bởi Bind, và một số thậm chí còn vô thức thoát khỏi mana bằng cách sử dụng các phương pháp chưa biết… Thật là một thành tựu cho một nhà thám hiểm đơn độc; bạn gần giống như tên trộm xâm nhập lâu đài một thời gian trước đây… ”

Rain nói với giọng mỉa mai.

“Ha… Ha… Đ… thật là một chàng trai không thể tin nổi… Không còn khó để thấy Mitsurugi ‑ dono thua hai lần như thế nào. Tuy nhiên, chỉ cần những khả năng nào mà người ta cần để phát hiện chuyển động của chúng ta, trốn thoát trước thời hạn và biến mất đến đâu đó bất cứ khi nào hắn bị dồn vào chân…? ”

Claire, người mà tôi đã lẩn trốn nhiều lần, kiệt sức nói.

Cô ấy có lẽ đang nói về Detect Enemy và Sneak.

Ngoài ra, tôi cũng đã sử dụng Farsight và Lip Reading để chặn các lệnh của họ; ngay cả khi họ đến gần, Escape dễ dàng giải quyết vấn đề.

Mặc cho những nỗ lực của tôi, tôi vẫn kết thúc trong tình huống này.

Tuy nhiên, nếu tôi quá bình thường khi thất bại trong tình huống này, tôi sẽ không có một trận đấu nào cả với Quỷ Vương.

Thấy tôi không cử động, Claire có thể đã nghĩ rằng tôi đầu hàng. Cô ấy thư giãn và từ từ tiếp cận tôi…

“Nói đi, Rain, sao chúng ta không thỏa thuận.”

Tôi giữ dáng vẻ bình yên và nói với Rain trôi chảy.

Nghe tôi, mặt Claire cứng đờ.

Trong khi đó, Rain nhíu mày.

“Khi tôi nhớ lại, Rain đến từ một gia đình quý tộc nhỏ, đúng không? Như bạn đã biết, tôi có mối quan hệ sâu sắc, tình cảm với Darkness, ngay cả cha cô ấy cũng có ấn tượng tốt với tôi. Anh ấy đánh giá cao tôi đủ để giao phó Darkness với tôi. Họ tin tưởng tôi đến mức cho tôi mượn tất cả mặt dây chuyền và vòng tay của gia đình Dustiness. ”

"Yên tĩnh! Đừng nghe lời nhảm nhí của mình, đừng bị lừa bởi người đàn ông đó, Rain! ”

Nghe lời giải thích của tôi, Rain nuốt nước bọt khi Claire phản đối điên cuồng.

“… Hơn nữa, tôi đủ gần Iris để chúng tôi gọi nhau bằng tên. Bạn có thực sự muốn xé người đàn ông mà Iris ngưỡng mộ quá xa cô ấy không? Đó có phải là những gì Iris muốn không? Cho phép tôi đi bây giờ sẽ giúp bạn có được sự tôn trọng từ gia đình Dustiness và Iris. Nói cách khác, tất cả điều này liên kết phức tạp với độ sáng của tương lai của bạn, Rain. ”

“Đừng nghe, Rain! Bạn có thể trông hơi tốt hơn cho gia đình Dustiness, nhưng nó sẽ để lại một vết thương gaping trong hình ảnh của bạn về bạn! Không có gì tốt xảy ra với kẻ thù của tôi! Bên cạnh đó, trong tương lai của công chúa Iris, chúng ta phải tách biệt người đàn ông này cho dù Iris có thần tượng bao nhiêu đi chăng nữa! Bạn biết điều này rất tốt, với người đàn ông này xung quanh, Iris ‑ sama sẽ chỉ trở nên ngày càng đáng sợ! Chỉ cần nhìn vào cách Iris ‑ sama 'hành động gần đây! ”

Bị bắt giữa Claire và tôi, khuôn mặt Rain nhăn nhó vì sự do dự.

Hàng chục binh lính mà Rain mang đến có lẽ là lính canh cá nhân của cô ấy hoặc một thứ tương tự.

Nhìn thấy người lãnh đạo của họ xung đột như thế nào, Rain, là, những người lính đã kiềm chế không bắt tôi.

Ngoài ra, với lính gác cá nhân của Rain dừng lại, những người lính với Claire cũng sẽ không hành động.

Nhỏ giọt với mồ hôi lạnh, Rain nhìn qua lại giữa Claire và tôi.

Với cô ấy trên sừng của một tiến thoái lưỡng nan, chỉ có một điều còn lại để làm.

“Nói đi, Rain, suy nghĩ cẩn thận. Tôi không thể, những người có nhiều kinh nghiệm với việc đánh bại các vị tướng quỷ và bọn tội phạm tiền thưởng, trở thành trợ giúp lớn cho các lực lượng vũ trang? Bạn đã không chứng kiến ​​mức độ khả năng của tôi trong thời gian ngắn này? Tôi sẽ là bạn cùng chơi của Iris, và tôi cũng có thể giúp bảo vệ lâu đài nếu cần. Không nói dối, tôi rất giỏi trong việc tìm ra điểm yếu của kẻ thù ... Nghe như thế nào? Không có bất kỳ âm bản này, có phải không? Với một người bạn chơi, Iris sẽ vui vẻ. Tôi sẽ sống ở đây hạnh phúc. Đất nước cũng sẽ được hưởng lợi từ việc có một nhà thám hiểm mạnh mẽ phục vụ. Cuối cùng, bạn, Rain, sẽ có được những quan điểm tích cực từ Iris và gia đình Dustiness. Đúng không? Anh không thích một kịch bản thắng-thắng như thế sao? ”

“……”

“Mưa, đừng rơi vào im lặng! Tôi cầu xin bạn, không chỉ đồng ý với một 'vì vậy đó là cách mọi thứ, không có vấn đề!' … Tôi hiểu rồi, Rain, tôi nhớ lại gia đình anh có một số món nợ chưa thanh toán, đúng không? Làm thế nào để cho gia đình tôi trả tiền cho bạn? Không phải là nó khoảng vài chục triệu? Làm thế nào mà âm thanh, không phải là xấu, phải không !? ”

Lời đề nghị của Claire dường như đã đưa Rain trở lại ngay từ mép.

Rain lẩm bẩm xin lỗi khi cô cúi đầu xuống.

Nghe thấy điều đó, Claire cuối cùng cũng thư giãn khi biểu hiện của cô dịu lại.

--Tôi đã là một mạo hiểm giả bình thường, chủ đề sẽ thấy kết thúc của nó ở đây.

Tuy nhiên, tôi không thể đi mà không thể hiện thái độ của một quý ông.

“Nghe này, Rain; giá trị thực của tôi vượt quá một tỷ. Bạn biết cách… ”

“G-lấy anh ấy! Đừng để anh ấy nói thêm nữa! ”

Trước khi tôi có thể kết thúc, những người lính của Claire, người đã lẻn đến gần, ghìm tôi xuống từ phía sau.

“Đ-khốn kiếp đáng khinh! Tôi đã ở giữa cuộc đàm phán, bạn không thể chỉ làm gián đoạn! Này Claire, bạn có yêu mến quần lót của mình không !? Một thời gian trước anh đã đề cập đến việc không có gì tốt đẹp xảy ra với kẻ thù của anh, nhưng tôi đảm bảo với anh rằng kẻ thù của tôi không tốt hơn! ”

“Tôi biết, tôi biết, Kazuma ‑ dono! Thành thật mà nói, tôi nghĩ bạn đáng sợ hơn bất kỳ quái vật nào! Không chỉ chiến đấu khôn ngoan, nhưng bạn cũng có sức mạnh vượt trội và kết nối mở rộng. Tôi đã biết bạn giàu có, nhưng kể từ đó bạn đã tiến triển không thể tưởng tượng nổi ...! ”

Claire nói khi cô chỉ huy binh lính của mình để ghim tôi xuống thậm chí còn khó hơn.

“Rain, tôi đoán là anh đã mang thuốc vào bộ nhớ khi tôi nói với anh?”

Bộ nhớ xóa gì.

Bây giờ tôi giật mình bởi một thuật ngữ khủng khiếp, những người lính ép tôi xuống thậm chí còn khó hơn.

“Ban đầu tôi không muốn sử dụng những biện pháp quyết liệt như vậy, nhưng để bạn ở lại với Công chúa Iris tạo ra một nguy cơ thực sự cho ảnh hưởng tiêu cực. Bên cạnh đó, việc phải chịu một biện pháp cực đoan như hồi hương chắc chắn sẽ để lại cho bạn những ấn tượng hận thù của chúng tôi. Thành thật mà nói, tôi thực sự sợ những gì bạn có thể làm ra khỏi sự trả thù. Vì vậy, trong khi chúng tôi chân thành xin lỗi, chúng tôi phải yêu cầu bạn quên tất cả những gì đã xảy ra sau đêm khi Lady Dustiness mời bạn quay trở lại Axel. Thật vậy, đó là khi bạn đọc các chữ cái của trẻ em… Tiếp tục, Rain! ”

Này, đợi một chút.

Quên tất cả mọi thứ sau ngày tôi quyết định rời đi?

Nói cách khác, những gì Iris nói về việc thích onii ‑ chan rất nhiều cũng sẽ…

“Tôi hiểu rồi. Chúng ta có nên sử dụng điều này không? Bình thuốc đã bị cấm vì có những tác dụng phụ nghiêm trọng như gây chứng sa sút trí tuệ cho những kẻ không may mắn, sau cùng thì… A-anh có chắc là không sao? ”

Rain tiếp cận tôi với lọ thuốc trong tay trong khi nói những lời không thể tưởng tượng như vậy với Claire…!

“C-dừng lại đi! Đừng cho tôi những thứ kỳ lạ như thế! Hãy nhớ rằng, bạn may mắn rằng đó là ban ngày, chỉ vào ban đêm tôi có thể mở ra tiềm năng đầy đủ của tôi. Night-vision với Detect Enemy và Sneak có nghĩa là tôi có thể thâm nhập vào bất cứ thành trì nào; bằng cách sử dụng một cây cung, tôi cũng có thể snipe bạn từ bất kỳ khoảng cách! Bạn sẽ làm tốt để nhớ điều đó! Nhớ lại!"

“H-nhanh lên! Làm cho anh ta uống thuốc rồi, Rain! Anh ta đáng sợ! Người đàn ông này đáng sợ như địa ngục! Đó không phải là hình thức cuối cùng của anh ấy! Chỉ cần nghĩ, anh ta thậm chí còn không sử dụng ma thuật đóng băng luẩn quẩn khiến Mitsurugi ‑ dono nghẹt thở; anh ta đã thương xót cho chúng tôi! Mưa, nhanh lên! Hoàn toàn xóa tất cả ký ức của anh ấy từ hôm nay! ”

“Tôi cũng từng là vệ sĩ trong một thời gian, nhưng đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy một người đáng sợ đến vậy—! Q-nhanh, uống thuốc…! Kazuma ‑ dono, mở miệng ra đi ...! ”

Bị kẹp giữa những người lính trong một góc của lâu đài hoàng gia, hai người phụ nữ cao quý tuyệt vọng cố gắng mở miệng.

Nó có thể trông giống như một lễ hội âu yếm từ xa, nhưng thực tế là không có vấn đề đùa!

"Tinder!"

"Nóng bức! Nó cháy! Ahhh, nó đã đốt một cái lỗ trên chiếc áo choàng đắt tiền yêu thích của tôi! ”

“Người đàn ông này, vẫn đang kháng cự dưới hoàn cảnh này…! Tôi hoàn toàn sợ bạn, Kazuma ‑ dono! Rain, tôi sẽ mua cho bạn một chiếc áo choàng mới sau, hãy bắt đầu niệm chú dịch chuyển tức thời! Tôi sẽ đối phó với thuốc! ”

Claire, lấy viên thuốc từ nắm tay của Rain, tiến lại gần mặt tôi với vẻ mặt căng thẳng.

Tại sao bạn lại đặt trên một khuôn mặt vất vả như thế !? Tôi là người cuối hàng ở đây!

Rain nhanh chóng niệm phép khi chai thuốc bị đẩy vào mặt tôi - đột nhiên.

“Onii ‑ chan!”

Tiếng ồn chắc hẳn đã mang cô đến đây.

Iris kêu lên từ xa khi cô lao thẳng về phía tôi.

Một công chúa được cứu bởi một hiệp sĩ trong bộ giáp sáng từ vi phạm sắp xảy ra.

Nó mô tả chính xác tình hình hiện tại, nếu không cho vai trò đổi chỗ.

Iris hét lên về phía sàn, ghim tôi.

“Claire, cậu đang cố làm cái quái gì thế hả !? Tôi đang tức giận AF ngay bây giờ! Cắt crap hay người nào khác, tôi sẽ thực sự giữ một mối hận thù, từ tận đáy lòng! ”

“Công chúa Iris, xin đừng dùng những thuật ngữ như aniki hay 'AF' nữa! Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với cơn thịnh nộ không thể tránh khỏi của bạn. Ngay bây giờ, tôi làm cho người đàn ông này uống nước lau bộ nhớ và hồi hương cho Axel! ”

Iris hét lên khi cô đẩy sang một bên những người lính chặn đường cô.

“Đó là AF không thể tha thứ!”

“Đến lượt tôi sẽ tức giận nếu Iris ‑ sama không ngừng sử dụng ngôn ngữ đó!”

“Ngay cả Claire ‑ sama cũng bị nhiễm! Ca tụng dịch chuyển kết thúc, bắt đầu hồi hương theo ý muốn! ”

Chết tiệt, rất gần!

“Onii ‑ sama!”

Biết rằng cô sẽ không làm được, Iris dừng lại để bắt kịp hơi thở trước khi hét lên trên đỉnh phổi.

“Onii ‑ sama, nếu cơ hội đưa chúng ta lại gần nhau, anh sẽ không bao giờ bỏ em lại đâu!”

Em gái đáng yêu của tôi hét lên với quyết tâm.

“Iris, onii-san sẽ trở lại! Tôi hứa tôi sẽ không rời lâu đài lần sau; Tôi sẽ sống ở đây giải trí mỗi ngày—! ”

“Người đàn ông này đang nói gì dưới hoàn cảnh này !? Bây giờ, nuốt! Mưa, dịch chuyển anh ta ngay khi anh ấy uống thuốc! ”

Cùng với đó, Claire rót lọ thuốc vào miệng tôi.

Không chắc chắn nếu hiệu quả là ngay lập tức, một làn sóng chóng mặt rửa qua tôi như ý thức của tôi nhanh chóng nhạt dần…

“Viết thư cho tôi khi bạn nhớ tôi! Onii ‑ sama, anh sẽ đợi em! Tôi tin rằng một ngày nào đó bạn sẽ đánh bại Quỷ vương—! ”

Chương trước | Chương tiếp theo

Quảng cáo

BÁO CÁO QUẢNG CÁO NÀY

BÁO CÁO QUẢNG CÁO NÀY

QUẢNG CÁO

CHIA SẺ CÁI NÀY:

TwitterFacebook 55TumblrHơn

bài chuyển hướng

TRƯỚCAkashic Records cuối cùng Episode!

TIẾP THEOShoutout cho bất kỳ ai đến Anime Expo 2017 @Los Angeles Convention Center!

135 suy nghĩ về " Tặng quà thế giới tuyệt vời này với Phước lành! Tập 11, Chương 1 ”

Điều hướng bình luận

NHẬN XÉT CŨ HƠN

Pingback: Gifting this Wonderful World with Blessings! Volume 11, Chapter 2 – yuNS Translations

Anonymous says:

July 3, 2017 at 4:51 am

Ahahaha… This is the best AF…

Liked by 2 people

REPLY

Anonymous says:

July 3, 2017 at 10:59 am

God damit ahahahaha xD

Liked by 1 person

REPLY

Paha Ueno says:

July 4, 2017 at 9:55 pm

iris is the best gurl xD

Like

REPLY

Justin says:

June 20, 2018 at 11:11 am

i say Iris is second. MEGUMIN BEST GURL 😛

Liked by 1 person

REPLY

Bob jones (@eatmyhousenow) says:

July 6, 2017 at 3:01 pm

I love this kazuma, but now I remember why I sometimes hate this character so much…

And what the heck author? I know kazuma is not exactly a “hero” but at least let him commit one honorable deed in his lifetime please… I literally had to walk up and get away from this chapter due to absolute frustration when kazuma said he finally decided to stay in the castle. COME ON! I knew this story is suppose to be a comedy, but please also focus on character development too….

Despite all the harsh criticism, I enjoyed this chapter. I leave my thank to the people who continue to translate this novel! You have all earned my respect!

Like

REPLY

Homer says:

July 13, 2017 at 3:18 am

Didn’t he do that the previous time he was staying in the castle as well?

Liked by 2 people

REPLY

B'Ars Ik says:

September 3, 2017 at 11:09 pm

I think this chapter is plenty character developing. As of what character trait developed – you can see in the title of the chapter.

Liked by 1 person

REPLY

Mark Alvin says:

December 17, 2017 at 7:11 am

Hes already a hero,saves someones life Since Volume1. Are you blind or something?

Like

REPLY

Anon says:

December 21, 2017 at 10:14 am

I don’t know dude, this was actually exhilarating to read. I think the only thing that was supposed to be comedic about this was Iris’ speech. Kazuma was going off the deep end of his conflicting interests and is too easily swayed by the female gender as has happened a many number of times throughout this novel. Claire has the right of here – Kazuma is truly terrifying when he’s serious and he was serious about staying with Iris – no matter what.

Liked by 1 person

REPLY

Devadas says:

August 17, 2018 at 7:26 am

Except Kazuma didn’t want to hurt anyone, so he only immobilized people, ultimately he’d use tinder on their eyes and use snipe on their week points… would be awesome if he could use some skill to breathe poison mist. Thank god he doesn’t as he’d just become another demon lord.

Liked by 1 person

REPLY

trannon1 says:

July 7, 2017 at 7:45 pm

People keep bashing Kazuma’s actions during this chapter, but seriously, has any of his actions been out-of-character at all?

Liked by 1 person

REPLY

Anonymous says:

July 15, 2017 at 7:38 pm

Hell no! This is how kazuma is and will ever be, and it’s just god damn perfect!
#Respect #Hero

Liked by 1 person

REPLY

SeiZui (@Argel_The0ne)says:

July 11, 2017 at 8:48 am

FUNNY AF!! Damn this is comedic gold!!

Liked by 1 person

REPLY

Neph says:

July 19, 2017 at 10:42 am

Iris has become once more Best Girl AF!

I’m kinda annoyed about them erasing Kazuma’s memory though.

Like

REPLY

knightkatsuragi says:

July 31, 2017 at 12:34 pm

it allows to make a reset in the development between him and Iris, so the ship wars continue … after all he went full lolicon after the confession.

Liked by 1 person

REPLY

knightkatsuragi says:

July 31, 2017 at 12:33 pm

really liked the chapter, it was funny AF!
also I was expecting Claire to make the drastic move to force mouth to mouth the potion so Kazuma would drink it

Liked by 1 person

REPLY

ironysteeth says:

July 13, 2018 at 10:25 pm

Thatd be a moneyshot especially doing it withe princess standing right there. Then she coulda said that the silver haired theif would have been a better kisser(I think it was chris she had the crush on).

Liked by 2 people

REPLY

He says:

August 3, 2017 at 12:20 pm

This chapter is really funny
bydwy i still dont get it what the meaning of AF ?

Like

REPLY

Anonymous says:

August 7, 2017 at 1:47 am

AF stands for “As Fuck”. Example : “I’m angry As Fuck right now”. Consider using Urban Dictionary when you find strange internet slangs that you don’t understand.

Liked by 1 person

REPLY

Mk says:

August 10, 2017 at 4:33 am

Princess Iris transformed in a way that made this whole LN harder to read…

For fuck’s sake, GIMME BACK THE INNOCENT SPARKLY-EYED BUNDLE OF JOY WE HAD ALL THESE CHAPTERS!
(To be clear, I’m actually pretty calm and got a laugh out of this, but it really was painful to read her lines…)

Liked by 1 person

REPLY

Justin says:

June 20, 2018 at 11:14 am

it really was though…

Like

REPLY

ANONOMINITY says:

August 13, 2017 at 1:01 am

“‘Sup, Onii‑chan? Sleeping in this late ain’t good, yanno? The weather’s lit AF today, so let’s grab some bentos for a picnic, Kazzi!” she brightly said.

why.
Why.
WHY.
WHHHYYYYYYYYY?????? AAAAAAAAAAAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!

Liked by 3 people

REPLY

Anonymous says:

September 15, 2017 at 11:23 pm

Thats exactly why the memory wipe happened. I honestly believe its a reflection of the readers rage. Its making fun of itself again.

Liked by 2 people

REPLY

silver's cry says:

August 14, 2017 at 9:37 pm

This chapter frustrated me in so many levels……
Also what the hell!?!?! Author-san can’t just go ahead and reveal Kazuma’s identity to everyone when he has a bounty almost as big as the demon king, also wasn’t the joke that everyone would think he’s a loser while his alter ego received praise?

Like

REPLY

/a/ says:

August 15, 2017 at 6:58 pm

I have a samll question, translator-sama What was Iris’ speech pattern actually infected with? Gyarugo? Yakuza?

Like

REPLY

yuNS says:

August 16, 2017 at 4:12 am

Urano translated this, but it was casual Japanese-slang.

Like

REPLY

cloudytama says:

September 3, 2017 at 10:55 pm

God, this chapter is funny AF. But, it also painful AF when read Iris’ line after being together for so long with Kazuma.

I know Kazuma is a scum and trash (and that’s a reason why I still love his character), but at least give him one virtue to not turn Iris into a NEET and disgraceful princess. Give me back the pure and innocent Iris!!!

(even tho I still love Iris even now. Well, it’s kinda hard to even hate a single character in Konosuba. lol)

Liked by 1 person

REPLY

Max says:

October 3, 2017 at 12:48 pm

You know, I wonder why Kazuma used Tinder on Rain’s cape when he could use Freeze on the potion…

Liked by 1 person

REPLY

Letouriste says:

November 6, 2017 at 8:26 am

The end of this chapter is not very smart.iris could stop that in time and kazuma could get out of the situation by freezing his own mouth or the potion or plenty of different ways.this chapter is really good but I don’t like the memory loss potion part.this trope is too used and generally annoying.i hope he didn’t get affected and use this for pretending to have forgotten everything.the autor bend slightly his universe in this chapter for plot sake,I don’t know if he did that in past books but this is very easy to spot here.

Like

REPLY

Letouriste says:

November 30, 2017 at 11:00 am

still,that was probably the best chapter since a while;)

Like

REPLY

Mark Alvin says:

December 17, 2017 at 7:16 am

She couldnt stop that remember she caces her breath. Whathe will use the swords and kill everyone?
Kaxuma is not dumb to freeze his mouth and someone holding his arms.
Dumb af

Like

REPLY

Kuzuma says:

January 16, 2018 at 5:49 pm

“Listen here, Rain; my net worth surpasses a billion. You know how…”

Well, his savings is probably already gone by now.. rip.
Kuzuma is probably poor AF now.

Like

REPLY

Anonymous says:

January 26, 2018 at 2:17 pm

cant wait until kazuma comes back and dishes out a punishment to claire its going to be funny AF

Like

REPLY

Holow says:

May 11, 2018 at 5:47 pm

Is annoying AF when Kazuma is like that…. You have no shame trashuma . A little is fine but the whole chapter being trashuma

Like

REPLY

Decaf says:

October 15, 2018 at 10:28 pm

Hahahaha what delicious negative emotions, Author Vanir-san does it again. And the question of Kazuma’s behavior:

“Am I really a man so easily swayed? I question myself sometimes.”

….turns out to have an obvious answer!

At this point Kazuma has all the skills necessary to become a high functioning spy/assassin working under the alias of a diplomat. Claire and Rain “grant” him ambassador status to get him as far away from Iris as possible. Out of spite he builds up lots of connections as an ambassador and lots of shady connections on the side, and eventually annex all the surrounding countries into the Belzerg empire using a whole bunch of underhanded methods…

Like

REPLY

Comment navigation

OLDER COMMENTS

Leave a Reply

Your email address will not be published.

COMMENT

NAME

EMAIL

WEBSITE

 NOTIFY ME OF NEW COMMENTS VIA EMAIL.

 NOTIFY ME OF NEW POSTS VIA EMAIL.

Advertisements

REPORT THIS AD

Follow this Blog through Email!

My email: [email protected]

Discord Server

Click the link above to join!

Release Schedule:

Akashic: On hold until progress made through vol 4

Prototype: Anytime

Combatants: Sometime near the end of each month (Aligning with Raws)

Some other series (coming soon): Every other week starting sometime

Recent Posts

[Release] I Shaved. Then I Brought a High School Girl Home. Volume 1, Chapter 6.[Release] I Shaved. Then I Brought a High School Girl Home. Volume 1, Chapter 5.(News) Manga for “I Shaved…” Starting Serialization Next Month![Release] I Shaved. Then I Brought a High School Girl Home. Volume 1, Chapter 4.[Release] Combatants Will Be Dispatched! Chapter 6

For posts labeled (Fanfic)

This is a work of fanfiction. Names, characters, places and incidents are products of the original author’s imagination or are used fictitiously. Any resemblance to the original work, other works, events, locales, or persons - living or dead - is entirely coincidental.

Advertisements

REPORT THIS AD

Blog at WordPress.com.

Follow

REPORT THIS AD

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: