Tranh đoạt (7)

Nụ hôn kéo dài đến tận khi cả hai thiếu dưỡng khí, dứt ra khỏi nụ hôn, Dunk mặt đỏ tai hồng, đôi mắt lấp lánh quay sang một bên, nhìn con mèo xinh xắn như vậy, Joong yêu muốn chết, nhưng kìm nén động chạm, nếu không hắn sẽ không nhẫn nhịn được thêm mà ăn cậu mất.

Chờ cho cả hai ổn định lại, bọn họ tiếp tục vào công ty. Đứng ở sảnh chờ thang máy, bao ánh mắt tò mò nhìn hai người họ.

Tuy cả công ty ai cũng biết giám đốc thân với Dunk nhưng hôm nay, bọn họ cảm nhận được khoảng cách đứng giữa hai người gần hơn, ai tinh mắt một tí còn thấy được hai vai của bọn họ thi thoảng chạm nhau, Joong còn mấy lần quay sang nhìn Dunk, ánh mắt đó nhìn thế nào cũng chứa chan tình yêu cuồng nhiệt.

Các chị em hủ nữ thì phấn khích muốn chết, đứng xa xa nhìn mà xúc động muốn lấy điện thoại ra chụp, mang lên hội khoe cho đám hủ ở công ty khác ghen tị.

Joong tinh mắt biết thừa mấy người khác dòm ngó mình và Dunk nhưng hắn kệ, hắn thừa nhận mình cố tình nhìn yêu Dunk mấy lần để người khác thấy được, hắn vốn thích chiếm hữu, vậy nên xác định Dunk là của hắn thì hắn đương nhiên sẽ dùng mọi cách công khai cho mọi người biết.

Lên được đến phòng làm việc, có mấy người thì thầm to nhỏ nhìn mình, Dunk lo lắng muốn chết.

"Này Dunk, cậu quá đáng lắm nhá, hẹn hò với giám đốc mà không nói cho tôi biết" Fah ngồi bên cạnh nói nhỏ, giọng hậm hực.

"Ai bảo thế" Dunk giật mình thon thót, vội vàng chối.

"Tôi còn lạ cậu, tôi thấy hai người hôn nhau dưới hầm để xe rồi, ai nha, từ bao giờ?"

Biết là có chối cũng vô ích, Dunk nói thầm.

"Mới tối qua, giám đốc nói thích tôi, tôi cũng thích anh ấy nên đồng ý"

"Chẹp chẹp, bảo sao mấy lần đi với cậu, tôi có cảm giác bị nhìn chằm chằm, ra là giám đốc ăn dấm" Fah tặc lưỡi.

"Anh không kì thị à?"

"Kì thị cái gì? Tôi cũng giống cậu, người yêu tôi là Prince bên phòng đồ hoạ đó"

"Thật sao?" Dunk kinh ngạc, Prince cũng khá nổi tiếng, vì đẹp trai và khá vui tính, nhà lại giàu lắm.

"E hèm" Ngay lúc Dunk và Fah đang thì thầm nói chuyện thì trưởng phòng đến, mắt liếc về Dunk một cái.

Nhưng may mà không có chuyện gì xảy ra cả, một buổi sáng yên bình trôi qua, buổi trưa, Dunk lén lút mang cơm hộp lên gặp Joong, ngay lúc chuẩn bị ăn thì điện thoại Dunk rung, vừa nhìn thấy tên Mew thì khẽ thở dài.

"Mew gọi à?" Thấy vẻ mặt cậu thì Joong đoán được là ai gọi tới

"Vâng"

"Đưa tôi" Joong cầm lấy điện thoại.

"Alo"

[Dunk đâu?]

"Anh có vẻ hơi lỳ, sáng nay tôi đã nói rõ rồi cơ mà"

[Tôi nói này giám đốc, sao chúng ta không thử công bằng theo đuổi xem Dunk chọn ai, có thể cậu ấy đồng ý hẹn hò với cậu vì sợ cậu thì sao?]

"Không phải đâu, tôi thật sự yêu giám đốc, vậy nên từ nay anh đừng làm phiền tôi nữa, tôi không thoải mái, Joong cũng sẽ ghen" Nói rồi Dunk cúp máy.

"Dunk, tôi đổi ý rồi, tôi không ăn cơm nữa, ăn em đi" Bổ nhào về phía Dunk.

"Giám đốc, đây là công ty" Dunk sợ hãi kêu.

"Nhưng đây là phòng riêng của tôi, không ai dám tự tiện vào đâu"

"Đừng mà"

Dunk nghĩ mình quá ngốc khi nói ra câu đó cơ chứ, biết thừa Joong biến thái cỡ nào, mà lại đi nói mấy câu sến sẩm đó trước mặt Joong. Nhưng hối hận thì ích gì, cậu vẫn bị ăn đó thôi.

Nhưng mà, tại sao cậu lại phải nằm dưới cơ chứ? Ai có thể giải thích cho cậu được không?

"Cạnh tôi mà dám nghĩ chuyện khác, phải phạt"

"Ai nha..giám...Joong, tôi..."

"Không cho biện minh, nằm im chịu tội đi"

Joong đẩy Dunk nằm ngã trên ghế sopha, Joong nằm đè lên cậu, cúi xuống gặm cắn đôi môi màu anh đào, chiếc lưỡi của hắn luồn lách vào khoang miệng cậu, chơi đùa một lúc.

Hắn không biết bao lần ước muốn được hôn lên, nay được như ý nguyện, ở bên dưới Dunk căng cứng người đón nhận từng nụ hôn dài, cậu vì ngại và không có kinh nghiệm, nên chỉ biết nằm im để Joong tự tung tự tác trên người mình.

Ngày hôm đó, buổi chiều Dunk xin nghỉ, người xin nghỉ là giám đốc, làm bao người hóng hớt được dịp bùng nổ.

Chiều tối hôm đó, khi tất cả nhân viên đã về, thì cánh cửa phòng giám đốc mới được mở ra, Joong đỡ Dunk đi xuống hầm gửi xe.

"Hay để anh cõng em?"

"Để một người đàn ông khác cõng thì mặt mũi em vứt đi đâu hả?" Mặt Dunk lúc xanh lúc đỏ, mông đau quá đi, đã thế còn ngại, mới nhận lời hôm qua mà hôm nay đã bị ăn đến đi không nổi.

Còn nữa, cái người này không phải người nữa rồi, chắc chắn là cầm thú, cậu rõ ràng cầu xin rồi khóc lóc để hắn dừng lại mà hắn không thèm nghe, ngược lại còn nhiệt tình gấp mấy lần.

Nhưng Dunk nào biết bộ mặt xinh đẹp của cậu câu dẫn thế nào, đôi môi anh đào mím lại cầu xin, làm Joong chỉ càng muốn cắn mút thật đã, vậy nên Joong không kìm nổi mà ăn đến khi Dunk sắp ngất đi.

"Được rồi, anh bây giờ sẽ tiết chế" Joong xuống nước cầu hoà.

"Mới không thèm, sẽ không có lần nào khác nữa đâu" Dunk giận dỗi quay đi.

"Em mà không cho, anh liền cưỡng hôn em trước mặt mọi người" Joong xấu xa nói.

"Anh...đồ...." Dunk giận tím mặt.

"Anh đã nói từ trước, anh đã chờ em bao năm nay, đến bây giờ có em rồi, anh phấn khích và hạnh phúc, sao có thể kìm nén được" Joong thâm tình nói.

"Được rồi...vậy...1 tuần 1 lần" Dunk mềm lòng nói.

"Hai lần" Joong chắc nịch nói.

"Ừm, thì hai lần" Nghĩ đến tương lai sau này, mông Dunk hơi nhoi nhói. Lên xe, Joong cẩn thận đỡ cậu ngồi ghế phó lái, lái xe cẩn thận, những chỗ có điểm gờ, Joong cố tình thả chậm, nên Dunk không bị ảnh hưởng đến mông, cậu nhận ra điều đó, cảm động không thôi.

Người này tuy ít nói, tuy cầm thú. Nhưng đối xử với cậu rất tốt. Phải nói, anh luôn làm trái tim cậu loạn nhịp. Cậu vẫn luôn không hiểu sao mình lại có diễm phúc được anh thích nữa.

"Em muốn ăn gì? Mông đau như vậy, tốt nhất nên ăn đồ lỏng, ăn cháo nhé" Joong yên lặng lái xe, dừng đèn đỏ thì quay sang nói.

"Vâng"

Ăn cháo xong, cả hai lại lên xe về, đến trước cửa chung cư của Dunk, Joong đỡ cậu xuống xe.

"Em tự lên được, anh về đi, cũng muộn rồi"

"Về làm gì? Anh ngủ chỗ em"

"Ngủ chỗ em?" Dunk ngây ngốc hỏi.

"Đương nhiên, anh còn định dọn đến đây ở luôn, hoặc là em dọn đến chỗ anh"

Dunk không thốt lên lời với Joong nữa rồi. Người này không ngờ lại thích dính người đến như vậy. Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng Dunk cũng không phản đối, để mặc Joong đỡ lên phòng.

Tắm rửa xong xuôi, Dunk nằm trên giường, mông cũng không còn đau như lúc chiều, nhưng vẫn còn nhoi nhói, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, Dunk bất giác đỏ mặt, không ngờ tình cảm tiến triển nhanh đến vậy.

"Bố mẹ anh, có biết chuyện không?" Dunk được Joong ôm vào ngực, cậu nhỏ giọng hỏi.

"Chưa biết, nhưng cuối tuần này anh sẽ về nói chuyện"

"Gấp như vậy?" Dunk lo lắng. Sẽ không phải như trên phim truyền hình, bố mẹ anh ấy ném cho cậu một đống tiền, bắt cậu rời xa Joong đấy chứ.

"Không phải lo, bố mẹ anh rất thoáng, ông bà ở nước ngoài nhiều năm, tư tưởng không cổ hủ đâu"

"Ừm" Dunk nói thế, nhưng vẫn lo lắng, lòng xoắn lại. Nhưng vì mệt mỏi, đôi mắt cậu díp lại, ngủ lúc nào không hay.

Joong nhìn người yêu ngoan ngoãn ngủ trong lòng thì buồn cười, xoa mái tóc mềm mượt của cậu. Một lúc sau cũng bất giác mà ngủ. Hai thân thể ôm chặt lấy nhau, ngủ ngon lành.

Xin lỗi vì ko viết đc H :(( nay tui bận quá huhu
Tui sẽ bù vào fic khác sau nhá 😭

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top