Thế thân (End) (H nhẹ)
Đúng 10 giờ Joong lại xuất hiện trước cửa nhà cậu, gõ cửa vài cái, một lúc sau thì cánh cửa mở ra, Dunk xuất hiện, cậu đã đầu tóc gọn gàng, mặc một cái áo hoodie, quần jeans và giày thể thao trắng, nhìn vừa trẻ vừa tinh nghịch, nói cậu vẫn đang học cấp 3 hắn cũng tin.
"Anh nhìn đủ chưa? Chúng ta không đi nữa mà đứng đây nhìn nhau à?" Bị Joonh nhìn mãi có chút ngượng, Dunk cố bình tĩnh nói.
"À có đi chứ, chúng ta đi thôi!" Sau đó là cả hai lên xe, đi bằng xe của Joong, khi đến nơi, Dunk không dấu nổi sự háo hức của mình, cậu trước đây ít khi được đi đến những nơi này, vậy nên hôm nay nhìn sự hoành tráng của công viên giải trí, đương nhiên cậu có chút phấn khích.
"Chúng ta chơi tàu lượn siêu tốc đi" Dunk như đứa trẻ háo hức nắm tay Joong đi về phía trước, chạy đến quầy xếp hàng mua vé. Joong nhìn bàn tay mình bị cậu nắm lấy kéo đi, miệng không khỏi mỉm cười.
Vì hôm nay không phải cuối tuần nên công viên không đông người lắm, nhưng cũng không ít người, lại còn là trò tàu lượn siêu tốc nổi tiếng.
Xung quanh dần dần bàn tán, bọn họ làm sao có thể bỏ qua khung cảnh hai chàng trai nắm tay nhau như vậy, lại còn rất đẹp trai, người đứng đằng sau nhìn thế nào cũng biết được là con nhà giàu, từ bộ đồ hay cái nhấc tay cũng toát lên sự giàu sang, cậu trai đằng trước thì miệng luôn mỉm cười, mắt nhìn khắp nơi như đứa trẻ, đấy, bảo sao ai cũng bị thu hút sự chú ý.
"Bọn họ là một đôi?" Hai cô gái trẻ ánh mắt hâm mộ.
"Tớ thấy là mỹ thụ bắt ép lạnh lùng công đi chơi rồi đi"
"Phải đó, nhìn mặt anh công tuy không hứng thú, nhưng rõ ràng vẻ mặt rất hài lòng, đúng là sủng thụ quá"
Trước sự phấn khích của hai cô gái, Dunk lúc này mới nhận ra nãy giờ cậu vẫn nắm tay Joong, vội bỏ tay ra, nhưng lại bị anh nhanh hơn nắm lại.
"Ở chỗ đông người, rất dễ bị lạc, nắm tay nhau đỡ hơn" Joong dùng một lí do như vậy mà nắm tay cậu, bàn tay anh vừa to vừa ấm siết tay cậu, còn cố tình tiến về phía cậu, cả người Dunk được anh bao bọc, cậu bỗng có cảm giác an toàn, nên cậu không nói gì, mặc anh nắm tay mình.
Mãi hơn 10 phút sau mới mua xong vé, bọn họ lại xếp hàng lên tàu, khi tàu sắp chạy, cậu bỗng phấn khích nắm lấy tay anh.
"Đừng sợ" Joong tưởng cậu sợ mà vỗ nhẹ lên vai cậu an ủi.
Khi Dunk còn chưa kịp nói lại, đoàn tàu đã bắt đầu di chuyển, càng lên cao tiếng hét càng nhiều, Dunk vui vẻ cười, trong khi đó Joong mặt biến sắc, hắn không ngờ lại cao vậy. Khi hắn còn đang gào thét, tàu bỗng tụt xuống dốc, tiếng hét thật to của mọi người, hắn cũng là bị hẫng, mặt trắng bệch, sợ hãi nắm lấy tay cậu.
Dunk bị nắm chặt, khẽ quay sang nhìn, thấy được vẻ mặt kia của Joong, vừa thương vừa buồn cười, không ngờ hắn cũng có vẻ mặt này, cậu bỗng nhiên thấy hắn đáng yêu lạ.
Sau đó hết tàu cao tốc, cậu lôi Joong đi chơi rất nhiều trò, hại cho Joong từ hình tượng cao lãnh, bỗng thành con ma mặt trắng bệch, cuối cùng vì thương xót anh, Dunk quyết định chơi nốt trò đu quay khổng lồ, coi như đặc ân dành cho anh, vì đu quay này nhìn thế nào cũng thấy lãng mạn.
"Dunk" Khi đu quay dần dần lên cao, Joong gọi khẽ tên cậu.
"Vâng" Cậu bị không khí ám muội này làm cho rối loạn, bỗng nói chuyện cũng khác hẳn mọi khi.
"Em có từng nghe câu nói, khi đu quay lên đến nơi cao nhất, hai người mà hôn nhau, bọn họ sẽ mãi hạnh phúc hay không?" Joong như thiếu nữ tuổi mộng mơ mà nói.
"Vậy sao? Anh tin những chuyện này?" Dunk buồn cười nhìn Joong, hắn càng ngày càng làm cậu thấy lạ lẫm, đâu mới là con người thật của hắn vậy? Nhưng khi chiếc đu quay lên đến nơi cao nhất, cậu bỗng có ham muốn lạ lẫm.
Dunk quay sang hôn lên môi Joong, sau một lúc Joong bị giật mình, thì chủ động kéo cậu vào nụ hôn sâu hơn, vì chuyển động của hai người mà buồng đu quay hơi rung lắc, nhưng bọn họ vẫn không tách được ra.
"Dunk, anh yêu em, hãy để anh dùng quãng đời còn lại bù đắp cho những thương tổn mà anh đã gây ra cho em, có được không?" Joong buông đôi môi của cậu ra, nhìn cậu chân thành mà nói.
"Được, anh nên biết điều mà cả đời ở bên em chịu tội đi, em sẽ không dễ dàng mà tha cho anh đâu" Dunk tuy ngượng nhưng vẫn là hạnh phúc nói, ánh mắt lấp lánh nhìn Joong.
"Được, em trừng phạt anh thế nào anh cũng chịu" Joong vui vẻ ôm chầm lấy cậu, lực đạo mạnh mẽ làm buồng đu quay cũng rung theo.
"Anh muốn chết cả đôi à?" Dunk bị doạ sợ, quát anh.
"Xin lỗi, tại anh vui quá" Joong bị mắng vẫn cười tươi, như thằng ngốc vậy, Dunk nhìn thấy cũng đành chịu, không tức nổi nữa.
"Vậy anh đưa em đi ăn" Ra khỏi buồng đu quay, Joong vui vẻ mà nắm lấy tay cậu kéo đi.
Nếu đã nắm được bàn tay này, anh sẽ không ngu mà thả ra đâu, anh hứa sẽ mãi làm cho em hạnh phúc, những chuyện của quá khứ, anh sẽ dần dần bù đắp cho em.
Joong, tuy anh luôn mang lại đau khổ cho em, nhưng em không thể hận anh, biết sao được khi em đã quá yêu anh, vậy nên, từ giờ chịu trói bên em mà bù đắp lỗi lầm đi thôi.
Hai người bọn họ một trước một sau, ánh nắng chiếu lên người, vừa ấm áp, vừa hạnh phúc nhảy nhót, đúng như Joong nói, thời tiết hôm nay thật đẹp.
Về đến nhà, khi cánh cửa vừa đóng lại, Joong đẩy cậu áp lưng vào tường, hôn lên đôi môi kia, thật lâu anh không còn được hôn cậu, đôi môi thơm ngọt của cậu bị anh liếm mút, gặm nhấm đến sưng đỏ.
"Từ từ..." Cậu vẫn là hơi sợ hãi, đưa tay giữ anh lại.
"Sao vậy? Em sợ?" Joong nhìn thấy ánh mắt lo lắng của cậu, đau lòng nói.
"Có một chút"
"Không sao, anh sẽ cẩn thận, nếu đến lúc đó vẫn còn sợ, anh sẽ dừng lại, được không?" Joong nói thầm bên tai, sau đó thuận tiện liếm mút vành tai cậu.
"Uhm...được..." Dunk bị Joong kích thích, đâu còn tâm trí mà từ chối.
Cả hai vừa hôn môi, vừa đi vào phòng khách, đây là căn hộ của Dunk, nên Joong còn chưa biết nên tiếp tục ở đây hay vào phòng ngủ.
Kết quả bị nụ hôn quấn lấy, anh cũng mặc kệ, đẩy cậu ngã lên salon, nằm đè lên cậu rồi anh từ từ kéo áo cậu lên, lộ ra làn da trắng mịn, trước đây anh luôn mạnh bạo mà dày vò, lúc này thì lại nhẹ nhàng cắn mút.
Trải dài từ cổ xuống bụng, rốn, khắp nơi đều bị anh liếm, dấu hôn cũng xuất hiện nhiều hơn. Dunk vừa run vừa ngượng, chỉ dám rên nhè nhẹ, bị anh kích thích nên cậu cũng bớt sợ hơn.
"A...chỗ đó..." Từ lúc nào mà cậu bị anh cởi quần, cậu nhóc còn bị anh nắm lấy xoa nắn.
"Ngoan...để anh chăm sóc nó" Giọng nói của Joong trầm thấp, từ phía dưới cậu ngẩng mặt lên, khẽ cười rồi cúi xuống ngậm lấy.
"A...." Cậu khẽ thở ra, khoang miệng anh vừa ấm vừa ướt át.
Sau đó cậu từ trong miệng anh bắn ra, mệt nhọc nằm trên ghế thở gấp.
"Em xong rồi thì đến lượt anh chứ" Joong nhìn cậu quần áo không chỉnh tề, mắt khẽ nhắm thở đều, bộ dáng đó đã thật sự làm dục vọng anh đứng thẳng, nãy giờ rất muốn một phát vào bên trong cậu, nhưng nếu không làm hết các bước chuẩn bị, cậu sẽ bị đau.
"Ý anh...là em phải..."
"Đương nhiên, cậu nhóc này cũng cần phải chăm sóc chứ" Joong vẫn ăn mặc chỉnh tề, nhưng phía dưới đã cộm lên.
Dunk học theo Joong, cởi quần anh, nắm lấy cậu nhóc của Joong ngậm vào liếm mút.
"Đúng...nhanh một chút" Joong hài lòng nói.
Vì được khích lệ, Dunk ra sức làm theo, cho đến khi Joong bắn thẳng vào khoang miệng cậu, cậu cứ như vậy mà ực, nuốt xuống bụng.
"Em nuốt?" Joong bị tiếng động kia là giật mình mở mắt nhìn.
"Uhm..." Cậu trước đây mấy lần nuốt rồi, nên cũng đã quen.
"Em thật sự muốn ép anh" Joong nghe vậy, cậu nhóc lại hùng dũng đứng dậy.
"Chúng ta vào phòng ngủ, lần này anh sẽ cho miệng phía dưới của em ăn no" Anh dùng giọng điệu xấu xa mà nói, nhấc bổng cậu lên vào phòng ngủ. Kết quả bọn họ làm đến tận tối muộn, Joong mới thật sự tha cho Dunk.
"Hôm nay tạm tha cho em, để anh đưa em đi tắm rửa"
Nhưng là sau khi tẩy rửa, khi anh kì cọ cho cậu, cậu nhóc xấu xa kia lại cứng lại, Joong khẽ cười nhìn Dunk.
"Anh định tha cho em, nhưng mà nó không cho nghe theo"
"Cái gì...không muốn..." Dunk vội mở mắt, nhưng đã bị Joong nhay tay ôm lấy, chặn lại đôi môi muốn mắng người của cậu. Joong vui vẻ mà hôn môi, lát nữa cậu ngủ, anh phải cho người bắt cóc cậu về nhà anh mới được, nếu đã yêu nhau, đâu thể để cậu uỷ khuất ở nơi này, anh sẽ từ từ bù đắp cho cậu. Nghĩ vậy, phần hông Joong càng ra vào nhanh hơn, sau đó hạnh phúc mà bắn vào trong cậu.
"Anh yêu em" Joong thơm lên đôi môi đỏ lên vì bị hôn nhiều của cậu.
"Em cũng vậy" Cậu mệt mỏi nhắm mặt lại, thật sự không còn sức mở mắt nữa rồi.
"Ngủ đi, anh sẽ tắm cho em, bảo bối" Joong hài lòng sau khi phát tiết, tẩy rửa cho cậu rồi mang cậu lên giường, đắp kín chăn.
"Chú Big, cho người đến dọn đồ về nhà chính"
Sau đó hạnh phúc ôm lấy người yêu, anh cũng mệt mỏi mà nhắm mắt ngủ, từ mai bọn họ chính thức bắt đầu cuộc sống hạnh phúc bên nhau.
Hơn một năm sau, Joong ở một nhà hàng sang trọng nào đó cầu hôn Dunk, sau đó anh tổ chức lễ cưới thật hoành tráng.
Còn Pea sau khi bị Joong phũ thì cũng biết xấu hổ mà không dám làm phiền, cô ở lại nước mấy hôm thì cũng bỏ sang nước ngoài.
Trong hôn lễ, Joong mỉm cười hạnh phúc trao nhẫn cho Dunk, trong tiếng reo hò của mọi người mà chủ động hôn cậu, còn nói thầm.
"Vợ à, đêm nay nhất định không để em ngủ"
"Đồ...biến thái..." Tuy nói vậy, nhueng Dunk cũng hạnh phúc cười tươi, hạnh phúc đã đến với cậu rồi. Thế thân gì chứ, không đủ tuổi mà xảy ra với Dunk Natachai cậu đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top