#1

PHÍA DƯỚI LÀ THỨ KHÔNG DÀNH CHO NHỮNG BẠN SỢ SM :)
NOTE: Có người bảo Hàn dã man quá khi viết cái này :v

Cô nhìn hắn bằng ánh mê đắm, nhẹ dùng ngón tay vuốt đọc những cơ ngực rắn chắc, rướn người liếm nhẹ lên bờ môi người đối diện.

- Anh muốn em chứng minh bản thân thuộc về anh.

Jungkook khép hờ áng mi nhìn cô, hai tay giữ chặt lấy cặp mông căng tràn sắc xuân, nữ nhân bối rối nhìn hắn, mạnh bạo chiếm hữu lấy đôi môi, lưỡi đinh hương trái lại có phần nhẹ nhàng luồn lách, để hắn cảm nhận vị ngọt nơi đầu lưỡi vờn đùa. Hôm nay là tràn đầy dục vọng, nhưng vẫn mệt mỏi buồn bực quá đa.

Chẳng phải đã quá rõ ràng, cái sự thật hiển nhiên ấy, rằng em mãi là của Jeon Jungkook, còn có gì là không chắc chắn hay sao?

Nhưng mà, cũng mệt mỏi thật, cách chúng ta giấu giếm mọi thứ như thể chúng ta vụng trộm với nhau, dẫu cho tình cảm này chỉ sai trái trong con mắt của những kẻ có bộ não ngu xuẩn. Hai ta, có được coi là suy nghĩ đi trước thời đại?

Căn phòng chìm trong im lặng, chỉ có thứ âm thanh trừu tượng phát ra nơi đáy mắt, rằng không dám mở lời, chỉ có thể lo sợ nhìn nhau, nhưng cũng đủ để hiểu ý nhau. Cô đẩy hắn ra, chạy về phía góc phòng mà ngồi xuống, đôi tay đưa lên rẽ mái đầu sáng hai bên, liên tục lẩm bẩm gì đó.

"Anh em không được yêu nhau."

"Anh em không được yêu nhau."

"Anh em không được yêu nhau."

Anh em là không được, à không, là không thể đến với nhau.

Hắn bước nhanh bước chậm tiến tới, nắm lấy bả vai Hwamin kéo về đối mặt mình, thoáng kinh ngạc nhìn đôi đồng tử ngấn nước. Cười khổ sở, hắn day trán rồi lại vuốt ngược về phía sau, đoạn ngã phịch xuống cạnh người kia.

- Hóa ra, ở bên anh em đau đớn tới vậy.

Hắn thở hắt, ôm lấy em gái bé nhỏ vào lòng, để cái cảm giác an toàn trong mùi hương quen thuộc xâm chiếm não bộ cô, cảm giác thật muốn trầm luân cùng hắn.

- Đau đớn, nhưng hạnh phúc.

Đoạn cô cởi toàn bộ xiêm y áo váy trên người xuống, đôi cửa sổ long lanh hướng về người anh lớn, giọng nhỏ nhẹ lại mị hoặc khôn lường.

- Làm em đi.

Hắn lại được một pha sốc văn hóa, khẽ nhíu mày nhìn cô như để xác nhận, chỉ đợi cái gật đầu toàn tâm toàn ý mà ái ngại nâng nữ nhân dậy. Bỗng như mặt tối của hắn xuất hiện, nụ cười gượng gạo trên môi sớm chuyển thành ánh bỉ ổi nửa miệng, mỉm cười nhìn về vật to lớn được dựng phía bên kia căn phòng rộng rãi. Có thể nói đó là món quá hắn dành tặng cô, nhưng chẳng vì dịp gì cả, cũng chỉ để thỏa mãn cái thú vui hành hạ kẻ khác biến thái của hắn.

Ta đây chưa biết gọi nó là gì, cũng chỉ có thể miêu tả vật chi tiết nhất có thể. Trông có vẻ giống như một cái giá treo đặc biệt hình chữ X làm bằng gỗ, được sơn mài cẩn thận, tứ phía gắn những còng tay, còng chân màu đỏ pha chút sắc đen. Chỉ biết, nghe mùi có vẻ thực sự nguy hiểm.

Hắn chuyển thô bạo, túm tóc Hwamin, kéo xềnh xệch về phía giá treo chữ X kì lạ kia, làm kẻ bị hành hạ cũng thập phần bất ngờ mà kêu lên đau đớn như muốn bung da đầu. Hắn nắm lấy cổ nữ nhân nhấc bổng lên đập mạnh vào giá treo, nhanh chóng khóa tay khóa chân người nọ.

- Anh... định làm cái trò gì vậy hả?

Hổn hển khó khăn phát âm từng chữ, cô khó hiểu nhìn Jungkook, hai bầu ngực phập phồng theo nhịp không thôi mời gọi hắn.

- Chẳng phải cưng muốn anh làm cưng sao? Chưa gì đã mệt vậy rồi thì sau chịu sao nổi? Anh thực sự thấy lo cho cưng đấy.

Con người này lúc ôn nhu kì lạ, lúc lại như một tên gian tà vô sỉ không hơn không kém. Hwamin là do đã mệt từ trước mà nhất thời ngất lịm, cũng chẳng khiến hắn có thể mềm lòng.

Hắn bóp cằm cô nâng lên ngắm nghía hồi lâu, chuyển dần ánh mắt theo chiều dọc, nở nụ cười dâm tà, thầm cảm thán thứ kiệt tác nghệ thuật của mẹ mình.

Hắn cởi áo vest, rút thắt lưng "xoẹt" một tiếng, nhanh gọn cởi bỏ quần âu và chiếc boxer. Cầm vật lạ trên tay, thô bạo cắm mạnh vào cửa mình cô em xinh đẹp, bật lên nấc cao nhất làm người nữ tỉnh dậy.

Cảm giác kì lạ từ thân dưới truyền lên đại não, cổ họng theo phản xạ mà phát ra những thanh âm ám muội. Hắn thích thú nhìn cô giãy giụa, đoạn kéo căng dây thắt lưng da đắt tiền kia, giơ lên cao, khẽ liếm môi và...

"Vút!"

Một vệt đỏ to dài in hằn lên tấm eo trắng nõn, kèm theo tiếng thét thất thanh và những giọt gào khóc vỡ vụn trong thinh không vốn tĩnh lặng. Là đau, thật sự rất đau, đau hơn roi da nhiều.

Hai đầu ngực cương lên ửng hồng, những giọt trắng đục chảy ướt máy rung, hắn rút ra, thay thế bằng cự vật nóng bỏng của mình. Từng nhấp từng nhấp, cô nhắm nghiền đôi mắt mệt mỏi, có chút khoái cảm dâng cao mà ư a vài tiếng dụ hoặc, hai tay khóa chặt lại chẳng thể làm gì. Hắn với lấy con dao nhỏ, thích thú miết nhẹ lưỡi dao lên vùng bụng, đoạn rạch một đường mỏng từ rốn lên đến ngực. Máu rỉ ra từng chút từng chút một đau điếng.

Hắn rút ra sau một hồi luân động, quỳ xuống mà lướt qua đầu lưỡi nơi cửa huyệt mẫn cảm, lách sâu vào hang động ẩm ướt tanh mùi tinh dịch. Chiếc lưỡi tinh nghịch cuốn lấy mọi dịch ngọt nơi hoa mỹ về khoang miệng, đỏ ửng mà vẫn chút thèm muốn. Hắn di chuyển dọc lên rốn, kéo rê mút hết những giọt đỏ huyết vừa rỉ ra khỏi vết thương khiến nữ nhân đau đớn gào thét vì sót.

Hắn tháo còng, lấy trên móc xuống cây gậy gộc. Hwamin vừa được thả liền ngã xuống sàn, từ dưới chân liền thấy đau tới thốn mình, bị hắn phang một gậy muốn gãy chân. Nước mắt đầm đìa, cô cố bò lết tới cửa bằng đôi chân bị thương, thầm nhủ hắn điên thật rồi. Nhưng cảm giác như, cẳng chân đã gãy vụn mà tím bầm.

Hắn túm lấy chân cô kéo ngược lại, lại một lần gào lên vì đau, hắn dùng chính cây gậy đó mà không chút dạo đầu tiến thẳng vào hoa huyệt. Ra vào liên tục, khoái cảm hoàn toàn biến mất, thay vào đó là đau nhức toàn thân, dưới âm đạo cũng liền rỉ máu mỗi khi chiếc gậy chạm tới điểm G.

Hắn ngồi lên bụng cô, rướn người lên cho vật cứng đâm sâu cổ họng, điên cuồng túm tóc cô mà ẩn về phía trước, nhanh chóng bắn thẳng vào trong. Lại xốc người Hwamin lên, Jungkook bế hai chân mà từng nhịp tiến vào huyệt động nát nhừ, cố gắng đưa đẩy lấy lại khoái cảm cho bạn tình.

Vừa đau lại vừa sướng, đó là những gì cô cảm thấy. Từng nhịp nhấp nhô, đầu khấc mạnh bạo đem hết ghen tuông trút bỏ nơi tử cung. Hắn tức giận, nhưng lại im lặng tới đáng sợ. Lại nhổm lên cắn xé đôi môi tới rách ra mà đượm nồng những máu, thề thốt trong lòng bờ môi này chỉ được là của Jeon Jungkook, chỉ là của mình Jeon tổng này thôi.

Hắn cắn lưỡi cô đau tới muốn chết, khoang miệng hai người đỏ rực màu máu, hắn nuốt ực, thân dưới vẫn điên cuồng không ngừng.

Mái tóc ướt đẫm của Hwamin hất ngược về phía sau, gò má đỏ ửng câu dẫn, nhưng người đã sớm ngất đi.

Hết hứng, hắn vứt người em gái xuống đất như con búp bê hỏng, đoạn lấy từ trong tủ sợi xích dài, kéo lê đôi chân tím bầm về phía chiếc giường, khóa chặt vào chân giường. Người đã bất tỉnh nhân sự, nằm vật vã dưới đất với chiếc chân gãy và những vết rạch, vết cắn chi chít.

Hắn mỉm cười, lạnh lùng bỏ vào nhà tắm.

_________________

Lâu rồi không viết H thấy vụng tay.
Crevid: secretaekook | yt

#Hàn

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #yen