C151-152-153-154
4 ngày sau
- Không hay rồi... - Thư kí của nó gõ cửa bước vào phòng - Bộ sưu tập sắp ra mắt của chúng ta ở chi nhánh Hàn Quốc đã bị ăn cắp rồi!
- Sao cơ? - Nó nhíu mày
- Tôi vừa nhận tin, Trịnh Nhật vừa cho ra mắt công ty thời trang.... Giám đốc chính là Choi Anna, tiểu thư Trịnh Nhât.... Hơn nữa, cô ta chính là người mẫu của công ty chúng ta hai năm rồi vừa vừa mới xin nghỉ cách đây hơn một tháng..... Vừa rồi cô ta mới lôi kéo một số đại diện của chúng ta trong bộ sưu tập sắp tới về công ty cô ta.... Trịnh Nhật vừa ra mắt bộ sưu tập ấy.... Giờ chúng ta không thể nào...
- Tôi hiểu rồi.... - Nó mím chặt môi - Đặt tôi một vé máy bay sang Hàn trong một tiếng nữa. Còn nữa, không được thông báo cho các phó giám đốc biết. Nhất định không được. - Nó gọi qua cho Sam - Chị Sam, chị nghe thông tin chưa??? ... Rồi, giờ chị cứ an tâm ở lại đây giải quyết chuyện công ty, em sẽ tự mình sang Hàn lo liệu, nhất định chị không được cho đám kia biết, thế nhé! Tạm biệt chị. Giờ em ra sân bay đây!
Nó bất chợt nghĩ đến người con gái - vị hôn phu của Windy. Cô gái này, có một điều gì đó rất quen
- Choi Anna.... Trịnh Nhật Uyên.... Là cô sao????? - Nó nghiến răng - Được lắm, xem như cô lợi hại......
-----------------
Vừa bước xuống máy bay ở Seoul - thủ đô Hàn Quốc, nó đã đi thẳng đến công ty. Bàn giao công việc và lấy một số giấy tờ cần thiết, nó chạy thẳng đến ngôi biệt thự của cả nhóm ở vùng ngoại ô.
Nó lao đầu vào thiết kế bộ sưu tập mới, suốt ngày giam mình trong phòng đến mức quên cả ánh sáng mặt trời
3 ngày sau
Nó thẩn thờ bước đi trên bãi biển cát vàng
Ba ngày làm việc quá sức, chỉ ăn qua loa vài thứ, nhìn nó trông thật tiều tụy
.....
Bệnh viện Seoul
- Đây là đâu???? - Nó mở mắt ngồi dậy. Định hình một lúc, nó mới thấy mình đang trong bệnh viện
- Chị tỉnh rồi à? - Một cô bé bước vào, dân bản địa nhưng nói tiếng Việt lưu loát - Chị nghỉ chút nữa đi, em có mua cháo cho chị đây. Chị chỉ bị ngất xỉu do kiệt sức thôi. Ngủ chốc nữa là khỏe.
- Chị..... Cảm ơn em.... - Nó mỉm cười đón nhận bát cháo từ một cô bé không hề quen biết - Nhưng sao...
- Em thấy chị bị ngất ngoài biển nên gọi cấp cứu đưa chị vào bệnh viện. Chị không sao chứ???? Nhưng..... Chị có phải là Wendy Nguyễn không????
- Phải.... - Nó gật đầu - À, em tên gì?????
- Dạ, em tên Park Yu Sin. Em là người Hàn gốc việt. Bố em là người Hàn, mẹ là người Việt. Em sống ở Việt Nam từ nhỏ, mới sang Hàn được 4 năm à. Năm nay em đang học lớp 10. Tên tiếng Việt của em là Lâm Phương Nghi.
- Thế à.... Em dễ thương thật đấy.....
- Thật sao chị????? - Mắt cô bé sáng lên - Chị ơi, em muốn làm người mẫu giống chị..... Chị cũng đẹp lắm, hệt như một nữ thần..... Nhưng, em không đủ cao.....
- Vậy à????? - Nó bỗng nảy ra một ý tưởng - Em có muốn đến Sanding làm việc không????
- Thật sao chị????? - Cô bé tròn mắt - Trước đây em đã từng cùng các bạn của em đi dự tuyển người mẫu cho Sanding, nhưng do không đủ chiều cao nên đã bị loại....
- Không sao đâu. Sanding sắp ra mắt một bộ sưu tập nhưng đang thiếu người mẫu, em nhất định sẽ rất hợp đấy. Em gọi các bạn em hỏi ý kiến thử em nhé!
- Dạ vâng ạ.... Cảm ơn chị..... - Cô bé nhảy cẫng lên vui mừng - Cảm ơn chị....
Cô bé chạy vụt ra khỏi phòng:
- Chị ăn đi nhé, em đi gọi cho bạn!!!!nhìn theo bóng lưng của cô bạn nhỏ vừa quen biết chạy đi như một chú thỏ con, nó bỗng mỉm cười, một nụ cười thật nhẹ nhõm
Tại Việt Nam
- Thằng này lại nghỉ nữa rồi.... - David đảo mắt khắp lớp một lượt - Hazz.....
....
- Hơn một tuần rồi thằng Win không đi học. - Ji hỏi nhỏ Jin - Anh biết rồi. Thằng này nó đang nhốt mình ở nhà ấy.
- Chị Sam nữa, chị ấy đi đâu rồi????? - Ji cắn môi lo lắng
- Chị Sam chắc đi đâu có việc thôi. Còn thằng Win thì....... để lát anh sang nhà nó. - Jin xoa đầu trấn an cô bạn - Đừng lo nữa
--------------
- Đi học đi.... - Jin xông cửa bước vào
- Không..... - Hắn lắc đầu
- Điên rồi sao????? - Jin nhìn căn phòng tối không lấy một ánh sáng - Làm cái gì phải ủ rũ thể. Con Wen nhìn mày thế này nó không thích đâu...
- THÍCH CÁI GÌ MÀ KHÔNG THÍCH CÁI GÌ HẢ?????? - Hắn đập bàn hét lớn - THÌ SAO???? CÔ ẤY GIỜ BỎ ĐI RỒI, CÓ CÒN Ở ĐÂY ĐÂU...
- CHỈ VÌ MỘT NGƯỜI CON GÁI MÀ CẬU NỠ HỦY HOẠI BẢN THÂN THẾ NÀY SAO????? - Jin kéo tay hắn - Cậu nói đi....
- Cậu cũng thế thôi. Suốt 4 năm vị hôn phu cậu đi, cậu cũng điên cuồng như vậy. GIỜ TRÁCH TỚ SAO?????
- Tớ..... - Jin cắn răng - Nhưng mà lúc tớ cô đơn nhất, cậu ở bên kéo tớ lên. Bây giờ tớ cũng không thể nhìn cậu thế này. Cả bọn kia cũng ủ rũ vì Wen đi, cậu cũng thế, tớ biết. Nhưng đừng có giam mình trong nhà suốt ngày uống rượu nữa. Cậu coi chừng bệnh dạ dày lại tái phát bây giờ....
- Cảm ơn, thằng bạn tốt.... - Hắn đứng dậy ôm chầm lấy Jin - Tớ tự biết đường lo bệnh mà..... Nhưng tớ chỉ có say mới quên được cái đêm hôm ấy, cái cảm giác tội lỗi trong lòng tớ.... Vì tớ, mà cô ấy mới bỏ đi như vậy....
----------
Nhốt mình trong phòng thêm 4 ngày nữa, nó đã hoàn thành xong bộ sưu tập
- Chị Sam, xong rồi nhé! - Nó thở phò nhẹ nhõm - Chị thông báo với giới báo chí và gửi thư mời giúp em
- Hai ngày nữa, em có chắc chắn không? - Sam hỏi với vẻ nghi hoặc - Một mình em có giải quyết được hết không???? Còn bộ sưu tập....
- Yên tâm yên tâm, em giải quyết được rồi mà...... - Nó phẩy tay - Việc của chị giờ là gửi thư mời cho mọi người giúp em. Nhưng nhớ gửi luôn cho Trịnh Nhật luôn. Còn chúng nó thì em sẽ thông báo đây... Vậy chị nhé...
-------
8h tối
Biệt thự Hoa Lan
"Có ánh nắng ấm thắp sáng những hy vọng
Của một con người mỗi đêm lang thang tìm những lối ra
Khi đôi chân đi hoài không nghĩ đã bao ngày
Cứ mong chờ về bờ vai ai sẽ cứu lấy
Trong tâm tư tôi hoài ham muốn bao ngày
Sáng như là một vì sao trong bao đêm soi con đường tôi đi
Để rồi một ngày thật không xa. Tôi đây sẽ sáng hơn cả vì sao
Nhiều lần lệ rơi ướt một bờ vai
Từng đêm về mong ước thêm một ngày được thấy tương lai
Tôi được tươi sáng một ngày mai
Một ngày mai cơn mưa nào đi qua cho tôi nơi đây một niềm tin
Cuộc đời ơi, đưa tôi bước đến với bao ngày yên vui
Nào bạn thân ơi, hãy về đây
Rồi lại theo đôi chân tôi, ta cùng chơi thâu đêm
Follow me all night, hãy quên bao âu lo lo lo
Mọi cảm xúc ở trong đời, Lets go party all night alright
Follow me all night, night, night
Bạn thân yêu tôi ơi. Hãy theo chân tôi đi muôn nơi vì cuộc sống sẽ nhanh tàn
Đừng để hoang phí cuộc đời tươi sáng
Follow me, Follow me all night"
(Quên đi âu lo - 365daband)
Tiếng điện thoại nhà reo làm cả bọn giật mình quay lại nhìn
- Ai gọi vậy? - Jin nhíu mày
- Con Wen.... - Kull bắt máy
- GIỜ MỚI CHỊU GỌI ĐIỆN THOẠI VỀ THÔNG BÁO CÒN SỐNG À????? - Ji giật mạnh điện thoại
- Hì hì.... - Nó cười trừ - Do nội ép thôi mà.....
- Cháu ngoan thế.... - Ji nghiến răng - Cậu không phải kiểu người nhất nhất nghe lời ông....
- Ừ thì..... - Nó đánh lảng sang chuyện khác - Ngay trong ngày mai các câu phải bay sang Hàn đi nhé.
- WHY????? - Cả bọn đồng thanh
- 3 đứa thôi, Jin thì miễn giùm. - Nó hất hàm - Bộ sưu tập mới, các cậu không nhớ à?
- Nhớ chứ. Nhưng.... Cậu đang ở Hàn sao???? Tớ cứ nghĩ chị Sam. - Kull hỏi
- Chị ấy đang ở Mỹ. - Nó nói - Các cậu sang đây nhanh cho tớ nhé. Mai chị ấy cũng sẽ sang đây.... Vậy nhé, có gì thì tớ sẽ gặp câu sau...
--------
Ngày hôm sau
- Sao ở đây????? - Hắn thấy Jin kệ nệ ôm quần áo sang nhà liền hỏi - Đi bụi à??????
- Ừ. - Jin cười - Hì hì....
- Biến mau!!!!!! - Hắn tiện tay cầm gối ném thẳng lên mặt Jin
- Đuổi đi cậu sẽ biết hậu quả. - Jin điềm nhiên mở tủ lạnh lấy đồ ăn - Tớ đây có một vài thông tin quan trọng, có lẽ cậu sẽ thích.
- Gì?
- Về Wen....
- Nói mau!
- Ừ, tóm lại là bọn này biết chỗ của Wen rồi.
- Nói thẳng ra, khi nào cô ấy về?
- Không biết.
- Vậy mày nói đi, cô ấy ở đâu, tớ đến.
- Không thể nói cho cậu biết được. Vậy đi. Nhưng cô ấy sẽ về sớm thôi.
- Thằng quỷ!!!!!! - Chiếc gối thứ hai được ném vào mặt Jin - Đi chết đi!!!!!!
- Xùy..... Tớ sống dai lắm nhé!!!!! - Jin cười rồi "phản công" - Cậu chết đi, bỏ rơi anh em để khóc vì gái. Có đáng không????
- Có! - Hắn vừa nghe tin nó sắp trở về liền phấn khởi hẳn ra - Đi bar đi. Lâu ngày chưa đi!!!!
- Giờ mới thèm bar à?????? Đi bar đi, rủ thêm mấy em cho cậu vơi nỗi sầu
- Chết đi thằng khỉ!!!! - Hắn gầm lên vật Jin xuống đất - Có tin tớ đâp chết cậu không????
-Không. HAHA!!!!
2h chiều
Sân bay Seoul, Hàn Quốc
Bốn cô gái lộng lẫy bước ra làm cho mọi người phải quay lại nhìn: Ji, Yun, Kull, Lily
- Là cherry!!!!!!! - fan hâm ộ ào ào chạy đến tặng hoa, chụp hình chung và xin chữ kí
-Cảm ơn... Cảm ơn.....
- Mời các tiểu thư lên xe... - Nó đã cho người đến sân bay đón cả bọn
- Wendy đâu???? - Ji hỏi
- Cô ấy đang đợi mọi người ở buổi thời trang.
---------
6h tối
Nó mặc cho mình một bộ váy cúp ngực ôm sát người màu đỏ trông thật nổi bật cùng mái tóc dài xoăn đen.
- Cảm ơn mọi người đã đến dự buổi ra mắt cho bộ sưu tập của chúng tôi ngày hôm nay. - Nó mỉm cười - Bộ sưu tập của chúng tôi lấy cảm hứng từ những bạn nữ có vóc dáng thấp bé và nhỏ con. Nhiều bạn nghĩ như thế sẽ không thể mặc vừa những bộ váy chỉ dành cho chân dài. Nhưng không, với bộ sưu tập mới của chúng tôi, tôi có thể nói với những bạn tự ti về chiều cao của bản thân: ĐỪNG TỰ TI VỀ CHIỀU CAO CỦA BẢN THÂN.....
Tiếng vỗ tay vang lên, ánh đèn sân khấu phụt tắt.
Bức rèm dần dần mở ra....
- Ơ, đây đâu phải bộ sưu tập nhóm mình thiết kế? - Kull nhíu mày
- Đúng rồi.... - Ji gật đầu
- Chị Amy. - Yun gọi thư kí riêng của nó đứng gần đấy
- Sao em?
- Bộ sưu tập này đâu phải bộ sưu tập sắp ra mắt. - Ji hỏi
- Ừ thì....
- Người mẫu cũng đâu phải của công ty chúng ta đâu. - Kull hỏi thêm
- Đúng, người mẫu công ty đâu có thấp như vậy
- Thật ra mọi chuyện là thế này..... - Amy thở dài và nói - Các em đừng nói với Giám đốc là chị nói nhé, không thì chị sẽ bị đuổi việc đấy.
- Chúng em biết rồi ạ. - Ji cắn răng - Wen. Ngay cả chuyện này cậu cũng giấu bọn tớ, cậu có còn xem bọn tớ là bạn nữa không hả?????
----------------
11h khuya
Biệt thự
- Có chuyện gì mà các cậu hằm hằm vậy??? - Nó nhíu mày nhìn 4 đứa bạn - Nãy giờ cả công ty đi ăn mừng các cậu cũng chẳng cười.
- Muộn rồi, đi lên phòng ngủ đi mấy đứa. - Sam phẩy tay
- Ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng đã.
- Chuyện gì???
- Cậu giấu tụi này chuyện gì đúng không????? - Yun bắt đầu
- Chuyện gì????
- Cho tớ một lời giải thích về bộ sưu tập ngày hôm nay. - Kull nhẹ nhàng nói
- Không sao.... Không sao.... Mọi chuyện xong cả rồi mà.... - Sam hờ hững
- Chuyện gì không sao rồi hở chị????? Chuyện gì xong cả rồi hở chị????? - Lily chớp mắt nhìn Sam
- À thì.....
- Đừng có úp mở nữa. Có chuyện gì thì các cậu nói thẳng ra đi. Các cậu biết được gì rồi?
- Bọn tớ chỉ mới biết được chuyện Trịnh Nhật ra mắt công ty con chuyên về thời trang và ăn cắp bộ thiết kế của chúng ta thôi à. - Ji nhún vai, nói tỉnh như không
- Chuyện cũng chẳng nghiêm trọng lắm đâu đúng không?????? - Yun hỏi xéo
- Sao các cậu biết? Ai nói?????
Ai nói không quan trọng. - Kull mím môi - Vấn đề quan trọng là tại sao cậu lại giấu bọn này???
- Ừ.... Do tớ không muốn mọi người lo lắng....
- KHÔNG MUỐN BỌN TỚ LO LẮNG????? CẬU CÓ XEM TỤI NÀY LÀ BẠN NỮA KHÔNG HẢ????? - Ji hét lớn - CẬU CÓ XEM BỌN NÀY LÀ THÀNH VIÊN CỦA CÔNG TY NỮA HAY KHÔNG HẢ????? CHUYỆN NHƯ THẾ MÀ CẬU CÒN GIẤU BỌN TỚ, MUỐN TỰ MÌNH GIẢI QUYẾT. CẬU NGHĨ MÌNH LÀ TRUNG TÂM CỦA THẾ GIỚI, MUỐN GÌ CŨNG XONG CHỨC. CẬU NGHĨ CẬU LÀ SIÊU NHÂN, KHÔNG CẦN AI GIÚP ĐỠ CHẮC....... Ừ VẬY THÔI, TRONG MẮT CẬU BẠN BÈ KHÔNG RA GÌ PHẢI KHÔNG????? CẬU KHÔNG CẦN BẠN BÈ NỮA PHẢI KHÔNG????? BỎ ĐI KHÔNG NÓI MỘT LỜI, RỒI ĐẾN KHI CÔN TY CÓ CHUYỆN CŨNG KHÔNG NÓI BỌN TỚ BIẾT..... VẬY ĐƯỢC..... CẬU ĐÃ KHÔNG CÒN XEM BẠN BÈ RA GÌ NỮA THÌ THÔI...... CẬU TỰ MÌNH Ở LẠI ĐI.... TẠM BIỆT, TỚ ĐI.....
- CẬU..... - Nó cắn môi, nuốt ngược nước mắt vào trong, nhìn theo bóng lưng của cô bạn chạy lên lầu, nó bất chợt chạy đi ra khỏi nhà
- WEN!!!!!!!! - Cả bọn sững người
- Thật là..... - Sam liếc cả 3 rồi nói - Chị nói rồi, chuyện ổn thỏa rồi thì thôi đi, móc lên làm gì. Còn chuyện nó bỏ đi, các em không biết nguồn gốc thì im giùm chị cái được không?????
- Chị biết chuyện gì à????? - Kull nhíu mày
- Ừ..... - Sam thở dài - Nhưng chị không thể nói cho các em được, vì chị đã hứa với Wen là giữ bí mật rồi. Chuyện này riêng tư, chị không thể nói.
- Ngay cả chị cũng vậy..... - Lily lắc đầu - Con Wen này bị sao vậy chứ??????
- Nhưng.... Wen, cậu ấy đi đâu rồi???? - Yun nhìn ra cửa sổ hướng về phía bờ biển - Tối rồi mà.....
Căn phòng lại yên ắng, chỉ có một cô gái đứng trên tầng nhìn xuống rồi khóc
- Xin lỗi..... Wen.....
Nó một mình đi dạo biển đêm
- Chị.... Khuya rồi sao chị chưa ngủ????? - Một giọng nói trong veo làm nó giật mình quay lại nhìn - Chị đi lang thang ngoài biển làm gì?????? Có chuyện buồn sao?????
- Phương Nghi?????? - Nó nhíu mày - Em sao lại ra đây?????
- Dạ em ngủ không được. - Cô bé ngồi bệt xuống bãi cát - Còn chị?????
- Chị cũng vậy. - Nó mỉm cười, lấy vội tay lau đi nước mắt
- Hihi. Chị mắc cười quá. - Cô bé nhìn nó rồi bật cười - Chị chưa tẩy trang mà còn khóc, mặt lem nhem như con mèo.
- Ơ.... - Nó giờ mới phát hiện khuôn mặt mình chả khác gì một con ma xấu xí. Nó bĩu môi. - Con nhóc này.... Trêu chị à????
- Hihi..... - Cô bé vọt chạy đi - Lêu lêu.....
-------------
- Các chị người mẫu nói chị rất lạnh lùng và nghiêm túc. Em thấy chị cũng thân thiện mà..... - Cô bé mỉm cười, đầu tựa vào vai nó
- Thật sao????? - Nó nhíu mày - Thân thiện tùy người thôi em....
- Sao vậy hở chị?????
- Đến khi nào em bước ra khỏi cuộc sống, em sẽ hiểu. Thế giới này thực sự rất phức tạp, em à. Những người lương thiên sẽ không bao giờ có thể sống sót. Kẻ mạnh mới là kẻ chiến thắng.... - Nó nói, rồi nhìn vào màn đêm của biển và trời
- Windy, em nhớ anh lắm, nhớ chết đi được..... Vậy anh, có nhớ em không?????
-Windy???? Là "ai í" à chị????? - Cô bé cười lém lỉnh
- Con bé này.....
"Có những ngày mà ta từng yêu say đắm
Có nỗi buồn nào qua làm anh luôn nhớ một vòng tay ấm bên mình
Dù rằng anh đứng bên người và rồi cứ thế , cứ thế mãi trôi.
Và em cơn mưa đã qua đi rồi
Còn lại đây những nỗi buồn giấc mơ biến tan
Tìm lại em nơi phương xa xôi.
Tìm lại bao thời gian khi ta luôn chung đường
Tìm lại nơi lặng câm trong tim này bấy lâu
Tìm lại ấm áp khi em mang đi rồi
Anh không thể nhớ đến chiếc hôn
Từng dòng bao người qua trong ta như cơn mộng
Để rồi khi nhận ra trong anh đã mất em
Dù rằng nhiều người đã đến với anh bao ngày
Nhưng không thể lấp đi hết bóng em
Anh sợ mất em...."
(Anh sợ mất em - 365daband)
- Alo???? - Nó bắt máy - Có gì không Jin?????
- Cuối cùng cậu cũng chịu nghe máy..... - Jin thở hổn hển - Thằng Win bị xuất huyết dạ dày. Giờ đang trong cấp cứu. Từ khi cậu bỏ đi đến giờ nó đâu chịu ăn uống, suốt ngày ủ rũ trong phòng uống rượu. Bị đau dạ dày mà chẳng chịu giữ gìn sức khỏe.....
- CÁI GÌ?????? - Nó bật dậy - Được rồi, sáng mai tớ sẽ về tới Việt Nam.
Nó tái mặt đi rồi chạy như bay về biệt thư
- Nói chuyện với em sau..... - Nó quay sang nhìn cô bé - Tạm biệt em!
- Win ơi.... Cầu trời đừng để anh xảy ra chuyện gì...... - Nó ngẩng mặt lên trời
Nước mắt tuôn rơi
Bóng dáng một cô gái chạy chân trần trên bãi cát trong đêm khuya thật khiến người khác không khỏi xót xa
Cơn mưa trái mùa bắt đầu rơi
-----------
- Chị Sam!!!! - Nó chạy thẳng vào phòng Sam
- Chị biết rồi. - Sam gấp hành lí - Em về phòng chuẩn bị đi. Chị gọi lũ kia rồi. 2h bay.
- Vâng.... - Nó khẽ gật đầu, bước đi
- Này Wen.... - Sam ngập ngừng gọi
- Sao ạ? - Nó không quay đầu lại, chỉ đặt tay lên cánh cửa. Nó biết Sam định nói gì nhưng vẫn im lặng lắng nghe
- Em.... Có chắc chứ???? Trở về, bây giờ..... Được không?????
- Em.....
- Em có sẵn sàng tha thứ cho Win không?????? - Sam bước đến, đặt tay lên vai nó
- Có lẽ có, nhưng cũng có lẽ không...... - Nó khẽ mỉm cười rồi quay đầu lại nhìn Sam - Cho dù không tha thứ cũng không thể trốn tránh như vậy, tình yêu mà chị.....
- Em còn đau không????? Em còn hận không?????
- Đau... Hận.... Có lẽ còn.... Nhưng yêu..... Nhiều hơn chị ạ....
- Ừ, vậy chị yên tâm rồi..... Chị biết mà, cả hai đứa vẫn còn yêu nhau rất nhiều, thế nên, chị nghĩ, một lời xin lỗi, có lẽ là đã đủ.....
- Vâng..... - Nó xoay người ôm lấy Sam - Cảm ơn chị.....
- Cảm ơn cái gì chứ con bé này..... Win là em của chị, em cũng vậy, cả hai đứa đều quan trọng đối với chị như nhau, thế nên, chị đương nhiên muốn hai đứa về chung một mái nhà với chị rồi.....
- Về chung một mái nhà cái gì chứ.... - Nó khẽ đỏ mặt - Bố chị có đồng ý không kìa. Ông ấy đã sớm lựa con dâu rồi mà....
- Nhắc mới nhớ, con bé Anna này, nó gan lắm mới dám đối đầu với chị. Em yên tâm, chị sẽ bảo vệ tình cảm của hai đứa đến cùng....
- Thôi em về phòng đây chị nhé..... - Nó cười rồi tạm biệt Sam - Lát gặp lại chị......
.....
- Chị sẽ bảo vệ em, để chuyện mười năm trước sẽ không xảy ra nữa..... - Sam nhìn theo bóng nó rồi khẽ nói - Mạnh mẽ lên, Moon nhé!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top