Phần 1.
Đó là một đêm tĩnh lặng dẫu cho ngôi nhà của họ nằm ngay gần thành phố.
Quả là một khoảng thời gian dễ chịu để nghỉ ngơi cho một bác sĩ đã bị vắt kiệt sức sau ca làm việc kéo dài tưởng như vô tận ở trong phòng cấp cứu. Mặc dù không về nhà mấy đêm, nhưng anh vẫn nhớ rõ hơi ấm của người chung gối với mình, nhưng khoảnh khắc này anh nhận ra sự thiếu vắng từ hơi ấm ấy.
Seokjin mở mắt ra, xác nhận lý do của việc nhiệt độ biến mất. Anh tìm thấy chồng mình thế vậy mà không còn ở trên giường mà đang đứng cạnh bên cửa sổ, mắt hướng ra ngoài.
"Tae?"
Anh cất tiếng gọi, khuỷu tay chống xuống chiếc đệm thoải mái làm điểm tựa để nâng người dậy.
Nhưng Taehyung dường như đang đắm chìm trong suy nghĩ riêng của mình nên không nghe thấy tiếng anh gọi. Người lớn hơn đẩy chăn ra khỏi người và bước xuống giường đi tới gần người chồng bé bỏng của mình, vòng tay ấm áp bao bọc lấy cậu. Taehyung bỗng quay trở về hiện thực bởi sự tiếp cận của chồng mình, cậu dựa lưng vào bờ ngực vững chắc của anh.
"Em sao vậy?"
Seokjin hỏi, hôn lên đỉnh đầu của người thấp hơn.
"Em không sao."
"Thật không?"
"Hmm, em chỉ đang suy nghĩ một chút thôi."
"Hẳn phải là một điều gì đó mới khiến em suy tư như thế."
Seokjin quả nhiên nói đúng. Taehyung chẳng bao giờ suy tư như thế trừ việc ở nhà trẻ của bọn trẻ hoặc là điều gì đó ảnh hưởng tới cậu. Thường thì là những chuyện trước đây.
"Tae?"
Seokjin gọi cậu lần nữa, anh muốn kéo cậu ra khỏi việc bỗng nhiên im lặng bỏ rơi anh.
"Em xin lỗi.."
Taehyung cố ngăn mình không được khóc nhưng lại ngẹn ngào. Và Seokjin nhận ra điều đó.
Sự lo lắng trong người Seokjin dâng lên anh xoay người cậu lại đối mặt với mình, chỉ để nhìn xem người bạn đời của mình đang âm thầm rơi nước mắt. Nhìn vào đôi mắt đỏ au của chồng mình, anh biết cậu đã khóc được một lúc lâu rồi. Seokjin đưa tay vuốt lên làn da tái lạnh của cậu, lau đi từng giọt nước mắt của cậu.
"Tất cả, tất c-ả đều là lỗi của em."
Taehyung bật khóc nức nở trong bàn tay của người đang ôm lấy khuôn mặt mình, cố tình phớt lờ đi hành động nâng cằm mình lên của Seokjin, để lộ ra một gương mặt buồn bã.
"Em biết anh muốn có con nhưng bởi vì em-m-m"
"Suỵt, không đúng đâu."
"Tất cả là do em.."
"Taehyung à..."
"Nếu em không bị ốm, nếu cái phổi chết tiệt của em không phát bệnh, nếu em không leo cầu thang..."
Taehyung chẳng thể nào kết thúc được câu nói của mình, cậu bật khóc.
Seokjin biết rằng mình chẳng có cách nào để kiềm chế người nhỏ tuổi này lại ngoài việc nhẹ nhàng vuốt lưng và thì thầm những lời nói dịu dàng vào tai cậu. Seokjin biết Taehyung chưa bao giờ quên được ngày đó và không ngừng tự trách bản thân.
Về việc cậu bị sảy thai, đứa con đầu lòng của họ.
Từ khi còn nhỏ phổi của Taehyung đã không được khỏe, mặc dù cậu là một đứa trẻ rất sáng sủa. Lần đầu tiên Seokjin gặp cậu là ở trong bệnh viện, hồi đó cậu còn là một bác sĩ thực tập nội trú đang chơi đùa với những đứa trẻ ở trong phòng bệnh dành cho trẻ em. Cậu dành phần lớn thời gian của mình ở đó và phần lớn nhân viên ở đó đều thoải mái với sự tồn tại sáng ngời của cậu. Và Seokjin hoàn toàn gục ngã dưới nụ cười hình hộp dễ thương của cậu.
Seokjin mời cậu cùng uống một ly cà phê và Taehyung chẳng có lý do gì để từ chối đồ uống miễn phí cả. Bắt đầu từ một cuộc trò chuyện vụn vặt tới những lời chào hỏi bình thường bất cứ khi nào họ tình cờ bắt gặp nhau trên hành lang bệnh viện cho đến một buổi hẹn hò không chính thức ngoài bệnh viện cho tới ngày họ ở trong một mối quan hệ chính thức.
Phải mất một lúc để khiến Taehyung bình tâm trở lại, cậu hơi nhăn mặt mình lại.
"Xin lỗi vì đã làm anh tỉnh giấc."
Seokjin lắc đầu.
"Anh có thể làm bất cứ điều gì vì em mà người thương của anh."
Anh nói rồi hôn lên khóe mắt đã ráo nước của cậu.
"Nếu chúng ta vĩnh viễn không thể có con thì sao anh, đó đều là do em?"
"Tae..."
"Em muốn có con."
"Anh biết."
Taehyung khịt mũi.
"Nhưng chúng ta có thể cố gắng lần nữa và lần nữa, cho đến khi nào chúng ta làm được."
Taehyung bật cười khe khẽ.
"Em thích điều này lắm."
Seokjin mỉm cười, cảm thấy hoàn toàn nhẹ nhõm vì em chồng mình bây giờ đã ổn hơn rồi.
Anh bế bạn đời của mình theo kiểu cô dâu rồi về phía chiếc giường king-size của bọn họ. Anh tấn công đôi môi của Taehyung, hôn cậu một cách táo bạo. Taehyung vòng tay qua cổ ôm lấy người lớn hơn, không muốn thả người ấy ra khi anh nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường. Họ hôn nhau say đắm, cẩn thận ngậm lấy môi nhau cảm giác như muốn cùng tan ra trong nụ hôn nồng cháy.
Seokjin gầm nhẹ khi Taehyung cắn môi trên của anh, trêu đùa liếm lên nó. Người chồng lớn trượt lưỡi và khám phá vào trong khoang miệng ẩm ướt của người chồng nhỏ, đói khắt mút lấy đôi môi cậu. Taehyung rên lên giữa những nụ hôn, bàn tay nắm lấy mái tóc lộn xộn của chồng lớn. Hai người ngấu nghiến cuốn lấy nhau, cảm giác như thành viên đang bị bao phủ của bọn họ đang khao khát được chạm tới.
Seokjin lột chiếc áo sơ mi hồng của mình ném xuống đất trước khi tiếp tục dải những nụ hôn nóng bỏng lên từng đường cong trên cơ thể của chồng mình từ cần cổ xuống đến chiếc xương quai xanh xinh đẹp, đánh dấu hết lên từng vị trí nhạy cảm mà anh biết làm cho Taehyung rên lớn, cậu bám víu dày vò lên bờ lưng như không chút cảm giác sau cuộc tấn công như vũ bão này. Seokjin xé chiếc áo trên người Taehyung ra để dễ dàng tiến công trên da thịt của em chồng mình hơn, từ ngực cho tới khắp cơ thể. Anh không ngừng khen ngợi chồng bé nhỏ của anh đẹp đến cỡ nào
Seokjin luôn ôn nhu bất cứ khi nào họ làm tình nhưng chỉ dịp đặc biệt anh mới trở nên thô bạo và gay gắt. Seokjin muốn Taehyung cảm nhận được rằng tình yêu mà người nhỏ tuổi xứng đáng được nhận sau những lần như thế. Seokjin yêu cái cách mà thứ âm thanh phát ra từ cổ Taehyung trở nên khàn đục, yêu từng khoảnh khắc mà cậu nằm dưới thân anh rên rỉ.
Taehyung cào xé tấm lưng của Seokjin, túm chặt lấy tấm ga giường khi gọi tên chồng lớn của mình khi anh cứ liên tục tấn công vào vị trí nhạy cảm của cậu nhiều lần. Seokjin đẩy nhanh tốc độ của mình, ra vào nhanh hơn khi anh cọ xát vào đùi non của cậu, chạm đến điểm cao trào của anh. Cả hai cùng bắn ra cùng một lúc, cả căn phòng bị lắp đầy bởi hương vị tình dục, tiếng thở hổn hiển. Seokjin nằm trên người em chồng của mình, để cậu vuốt ve mái tóc của mình.
"Em yêu anh"
"Anh cũng yêu em."
TBC~~
Xin chào lại là mình với một fic khác chưa được xin phép đây huhu không biết các cậu có ác cảm với những người chuyên đi dịch ko xin phép không cơ mà mình thực sự không đủ kiên nhẫn để chờ đợi sự đồng ý của au ý nên mình trans luôn. Vậy nên chúng mình đóng cửa bảo nhau đọc chùa và đừng mang đi đâu nhé, kẻo lại bị phốt huhu.
Có ai nhìn cái tiêu đề mà bị hiểu lầm như tui hơm, Jin on top đó huhu điều quan trọng phải nhắc lại 100 lần huhu. Mình thích Jin on top lắm hahaha. Anh cứ ôn nhu làm mình muốn tan chảy. Fic này được mần vì những cmt động viên của các cậu từ chương cuối fic Chocolate milk boy đó haha. tag trước các cậu đã cmt từ chương trước cho mình nha, còn ai đọc fic trước mà thả sao thì mình không có tag được hết á thông cảm nha hị hị.
@buzzie1311 @SeokJinARMY2004 @@Pemohat @ThuTrangg23 @kimsagi093 @jjangjjanggurl@Kho309@pinkcloudy @Shipper_BTS7P
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top