tiệc chào mừng

vuốt mái tóc mềm mịn trong lòng, yu jimin tham lam hít thêm chút mùi hương từ em sau đó mới ngồi dậy. chuyến bay sẽ khởi hành trong hai tiếng nữa và cô cần chuẩn bị vài thứ để đến sân bay. nhìn người thương vẫn say ngủ, cô không nỡ đánh thức dù em đã dặn cô gọi dậy. kim minjeong hôm qua trước khi chìm vào giấc ngủ, nằng nặc đòi yu jimin phải gọi mình dậy vì em muốn đến sân bay tiễn cô đi. yu jimin tất nhiên không đồng ý, vì tối hôm qua đã lăn em vài lần rồi, sáng lại dậy sớm như thế không tốt cho sức khoẻ người nhỏ. cuối cùng vẫn là không gọi em dậy, nhưng yu jimin đâu ngờ vừa tách ra khỏi em, cún nhỏ vì không cảm nhận được hơi ấm nữa liền bật dậy.

"chị không gọi em?" - kim minjeong dụi mắt, em ngáp ngắn ngáp dài vươn tay đến ôm lấy yu jimin.

"còn sớm lắm, em ngủ thêm đi" - ôm lấy eo minjeong, yu jimin với ý định đặt em nằm xuống nhưng minjeong đã giãy ra khỏi vòng tay của cô.

"em đi đánh răng đây"

cắn lên chóp mũi của yu jimin, em giãy ra ngay lập tức khi cô chèn ép em xuống giường. cún nhỏ lạch bạch chạy vào phòng tắm, nghe tiếng nước bắt đầu xả ào ạc làm yu jimin chỉ biết phì cười. yêu em sao cho hết đây khi mà em phải chịu nhiều thiệt thòi như vậy, em yêu cô cũng đồng nghĩa sống với nguy hiểm, công việc chất đống khiến cô chẳng còn thời gian cho em. nhìn minjeong giận dỗi cô còn thấy nhẹ lòng hơn là nhìn thấy em vui vẻ mặc kệ mọi thứ để bám dính lấy mình, yu jimin nên cảm ơn hay trách mắng ông trời khi để em bước vào cuộc đời cô? nếu kim minjeong có chuyện gì xảy ra, cô biết phải sống như thế nào? ích kỉ, tàn nhẫn chỉ vì muốn em ở bên mình mãi mãi, yu jimin luôn lo sợ một ngày ai đó sẽ đến cướp em khỏi tay cô, hoặc chính em là người rời bỏ cô. một yu jimin được mọi người biết đến là quỷ dữ, kẻ máu lạnh nhất trong các người đứng đầu của dòng họ yu. quyền lực, địa vị trải dài hàn quốc, nay lại sợ hãi chỉ vì một cô gái.

"chị đi hai ngày thôi" - yu jimin cúi xuống hôn lên má phúng phính của kim minjeong, cô cũng nhanh tay cầm lấy bàn chải của mình.

"đi công tác hai ngày thôi sao?"

"em đuổi chị đi chứ gì...minjeong có còn nhớ nhung gì người ta đâu"

yu jimin mè nheo, đánh răng thì không lo đánh răng, ở đó mà dụi vào người làm em nhột muốn chết. kim minjeong cười thành tiếng, hiếm khi thấy họ yu như thế này nên em rất muốn trêu.

"ò, không có nhớ chị đâu" - nới lỏng tay của cô ở eo mình, em cởi áo ngủ rồi bước vào bồn tắm.

"vậy thì chị không đi luôn, suốt ngày ở nhà để em nuôi chị" - yu jimin làm vẻ mặt buồn bã, cô chuyên tâm đánh răng mà không thèm nhìn minjeong nữa.

"lẹ lên lại đây với em"

kim minjeong ngồi trong bồn tắm dang rộng tay, dụ dỗ yu jimin rất dễ, chỉ cần không mặc đồ và đặc biệt phải là họ kim tên minjeong, nghĩa là em đó.yu jimin nhanh nhẹn rửa mặt súc miệng, sau đó nhảy vào bồn tắm cùng em. trời tờ mờ sáng, có một đôi uyên ương đùa nghịch với nhau, hôm qua công nhận là rất giận yu jimin, nhưng rồi hôm nay em lại cười nói vui vẻ. thật ra em biết lớn rồi ai cũng có công việc riêng, tất nhiên cô cũng chẳng thể dành thời gian cho em mãi. nhưng chỉ cần yu jimin vẫn ở đây ôm em, bấy nhiêu đó thôi đã đủ để khiến kim minjeong thấy hạnh phúc. cũng gần hết một năm rồi và em đã suy nghĩ kĩ, sang năm nếu ngày giờ tốt có thể tổ chức đám cưới, nhưng em sẽ không nói ra đâu, cún nhỏ vẫn sẽ chờ họ yu ngỏ lời lần nữa, em sẽ đồng ý ngay lập tức vì đó là yu jimin mà.

sau khi tắm xong, kim minjeong là người chọn trang phục cho yu jimin, em tự tay đóng cúc áo, thắt cà vạt và chỉnh trang lại mọi thứ cho cô. cứ như một đôi vợ chồng mới cưới, kim minjeong nhón chân hôn lên môi yu jimin như thay thế lời chúc cho chuyến công tác thành công và an toàn.

yu jimin và uchinaga aeri cùng đi công tác nên sẽ thấy bóng dáng của hai tiểu tiên nữ dính chặt lấy họ không chịu buông, bọn đàn em vì quá quen nên cũng không thấy lạ, chỉ nhẹ nhàng dỗ dành hai cô công chúa của sếp để họ chịu về nhà còn cho hai cô kịp chuyến bay. jimin sau khi trao lời yêu kèm dấu mộc lên môi mới thấy minjeong chịu yên ổn mà ngồi vào xe. đôi chíp bông uchinaga aeri và ning yizhuo có vẻ ngại ngùng hơn, cô gái người nhật nắm lấy tay em hôn nhẹ vào lòng bàn tay, ngại ngùng đỏ mặt dặn dò em ở nhà ngoan ngoãn chờ cô về.

kim minjeong hôm nay thấy vui trong lòng, đặc biệt là yu jimin ôm hôn em trước mặt thư kí mới park minseo. cún nhỏ đi ngang hất mặt hất tóc ngồi vào xe để tài xế trở về, còn cô thư kí park thì tức hậm hực nhìn.

cô ta thấy minjeong đã đi rồi thì lẻo đẻo lại gần yu jimin, cố ý kéo vali giúp cô để được chạm tay. jimin rất nhanh đã thu lại, nhìn một cái cũng không thèm mà kéo vali rời đi. uchinaga aeri ngứa con mắt nãy giờ, cô mà được mang theo kiếm chắc bàn tay của ả này không còn, nhưng nể tình yu jimin hiện tại rất cần thư kí để sắp xếp một phần việc mới không ra tay.

chuyến bay kéo dài đến mỹ, khi hạ cánh trời cũng đã tối. vừa đến nơi chưa kịp nghỉ đã có thư gửi đến tận phòng mời tiệc, nhiêu đó cũng đủ hiểu sức ảnh hưởng của yu jimin lớn thế nào. yu jimin chỉ cười khẩy, nhanh chóng tắm thay đồ sạch sẻ mới rời phòng. người mời cô hôm nay là ethan frank, con trai cả của gia đình frank, nếu cô nhớ không lầm thì bọn họ thuộc về băng đảng mafia khét tiếng. bọn chó săn luôn đánh hơi được mùi rất nhanh, như cách bọn họ biết yu jimin sẽ đến đây. đám người này còn chuẩn bị cho cô cả khách sạn, liệu đây có phải một cuộc hợp tác mới với yu jimin? hay vẫn là cái nhánh muốn lật đổ cô xuống.

"karina, tôi rất vui vì cô đồng ý đến"

ethan đứng lên, hắn dang tay chào mừng sau đó khoác vai jimin vỗ nhẹ, cô cũng nở nụ cười đặc trưng dành cho thương mại, ngồi vào ghế đối diện chờ phục vụ rót ly rượu. vì là việc làm ăn nên park minseo cũng ngồi cạnh, gã ethan liếc đôi mắt thăm dò xong thẳng miệng đùa giỡn.

"cô đúng là muốn gì có đó nhỉ? mang cả người tình về làm thư kí à?" - ethan nhận ra ánh nhìn của minseo dành cho jimin, lời cợt nhã nói ra không chút do dự.

"tôi có bạn gái rồi" - yu jimin bực bội trong lòng nhưng vẫn phải giữ phong thái điềm tĩnh, cô nở nụ cười chân thành khi nhắc về em, động tác đưa tay lên chỉ vào chiếc nhẫn chói sáng cho ethan thấy.

hắn chỉ vỗ đùi bảo rằng cô không biết đùa gì cả, tất nhiên yu jimin đây không thích đùa giỡn, đặc biệt là kiểu vừa rồi. nếu là yu jimin của trước đây có khi không nói thêm mà trực tiếp tặng tên ethan này một viên kẹo, bây giờ cũng đã giảm bớt những lần xuống tay như thế, vì kim minjeong sẽ không thích nếu em biết cô là người như vậy. những ly rượu được rót liên tục, yu jimin cứ thế nâng ly bàn chuyện cùng ethan.

bên nay uchinaga aeri vừa tắm xong, cô theo thói quen châm điếu thuốc rồi bấm điện thoại, là tin nhắn của ning yizhuo, mãi đến bây giờ cô mới trả lời được. aeri dựa vào sofa, cô lướt điện thoại xem múi giờ bên hàn, tính toán một lúc chắc rằng ning yizhuo đã ngủ, cô chỉ đơn giản nhắn em câu chúc ngủ ngon. ai ngờ tin nhắn chưa được gửi đã thấy em gọi đến, aeri nhanh tay ấn nút nghe, vui vẻ chờ xem em nói gì.

"chị có mệt không? cục cưng của em đã ăn tối chưa?" - yizhuo đầu dây bên kia cười khúc khích, em nhắc nhở uchinaga aeri vì biết nếu không nhắc, cô sẽ lười biếng mà đi ngủ luôn.

"chị vừa tắm xong, tí nữa mới ăn" - dùng vai đỡ điện thoại, aeri thích thú lau chùi cặp quải mà lee jeno cho mượn, xuất cảnh ra nước ngoài tất nhiên không thể vác theo cây kiếm thân yêu nên aeri đành chịu.

[chú thích: quải hay còn gọi là gậy tonfa, nó có tay cầm ngắn và phần thân gậy có thể bảo vệ được cánh tay, dùng để phòng thủ hay tấn công đều được]

"aeri à~~~mau về đi, thiếu chị, em không ngủ được gì hết" - ning yizhuo kéo dài giọng, em lăn qua lăn lại trên giường, buồn chán đập tay xuống gối.

"ngoan ngủ đi nào, nay với mai nữa là chị về mà" - aeri dỗ dành hổ nhỏ, lúc đi em cũng năn nỉ đòi theo, nhưng đây không phải đi chơi nên cô không thể cho em đi cùng.

vừa dứt lời, bên ngoài có tiếng gõ cửa, uchinaga aeri đưa ánh mắt đề phòng, cô bước nhẹ nhàng đến cửa. nhìn qua mắt mèo thấy một anh chàng phục vụ, anh ta đeo kính và đang mỉm cười rất tươi chờ cô hồi đáp. aeri nhẩm thầm trong lòng, bọn chết tiệt này nghĩ sẽ lừa được cô nếu ăn mặc thư sinh hơn chắc.

"yizhuo à ngủ ngon nhé, jimin gọi chị đi ăn rồi, yêu em nhiều" - đi đến bên sofa, cô cầm cặp quải mình vừa lau, nói lời tạm biệt với em, chờ ning yizhuo cúp máy mới tiến ra mở cửa.

mở hé cửa, aeri hỏi vọng ra ngoài, nam phục vụ nói rằng phòng cô có người gọi rượu nên mang đến. quái nhỉ? rõ ràng bản thân aeri vừa tắm xong chưa được bao lâu, yu jimin thì vừa đi gặp tên ethan gì đó.

"tôi không gọi rượu"

uchinaga aeri ừa dứt lời từ chối, bàn tay từ bên ngoài nắm vào cửa hất ra. sợi dây khóa dự phòng cũng bị hỏng mà bật mở, aeri lùi vài bước, nhìn rõ phía sau tên đeo kính là gã nào đó đô con. cười khẩy một cái, mong là yu jimin an toàn thoát khỏi cái hang rắn đó, còn bây giờ thì cô phải đánh với hai tên một lúc. mục đích lặn lội ngồi trên chuyến bay dài từ hàn quốc đến mỹ không đơn giản chỉ kí vài mẫu giấy tờ của yu jimin, cũng chẳng phải để bàn chuyện và hợp tác cùng ethan frank. cả cô và yu jimin điều biết hắn chỉ muốn cái mạng của hai người, xoay cây gậy, aeri cười thành tiếng, nụ cười biến dạng đi kèm ánh mắt chết chóc khi nhìn bọn chúng. trong suy nghĩ của uchinaga aeri, bọn chúng cũng biết điều thật đấy, bữa tiệc chào mừng hoành tráng nhất cô từng thấy, vừa đáp xuống máy bay không lâu đã thế này rồi, coi bộ bọn chết tiệt này cũng để ý đến cô quá.

"kết thúc nhanh chứ nhỉ?"
.
.
.

cô gái khó khăn đỡ lấy cơ thể của yu jimin, thư kí park minseo rút tấm thẻ phòng từ túi yu jimin rồi tra vào cửa. cô ả đặt jimin xuống giường rồi õng ẹo lấy từ trong túi xách của mình ra chiếc điện thoại, thản nhiên nằm cạnh cô chụp vài kiểu ảnh. hiển nhiên yu jimin không đã động gì, rõ là say đến ngủ quên trời quên đất. chụp xong ảnh, park minseo đứng lên cởi giày cao gót, ả đi lòng vòng nói chuyện điện thoại với ai đó, thản nhiên sử dụng phòng tắm rồi bước ra với cái khăn tắm ngắn ngủn trên người. vừa nói cô ta vừa xà vào người yu jimin, cởi từng cúc áo, chiêm ngưỡng và chạm tay của mình vào da thịt của cô. park minseo cúi xuống, ả đăm chiêu thèm khát việc đặt môi mình lên cổ của yu jimin.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top