Chương 3 H

Jimin trở mình, nằm nghiêng người nhìn Minjeong, chị nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể đang run rẩy của em, dịu dàng hỏi: "Có cần đi tắm không?"

Minjeong cho rằng một màn hoang đường xem như là đã xong, bản thân cũng coi như hết trách nhiệm với chị ta, cố gắng đè nén cảm xúc mãnh liệt trong lòng, tỏ ra bình tĩnh quay đầu đi không nhìn Jimin.

Em lặng lẽ đứng dậy khỏi giường, nhặt chiếc áo sơ mi trắng dưới đất lên mặc vào người. Chiếc áo sơ mi trắng hơi che đi nửa bờ mông, nheo mắt nhìn kỹ vẫn có thể nhìn thấy môi âm hộ, đôi chân trắng nõn trần trụi có phần gầy gò, bất cứ ai nhìn vào cũng đều không nhịn được mà chảy máu mũi.

Nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của Minjeong khi ở trên giường, Jimin không khỏi liếm môi, như thể đang hồi tưởng lại trên môi mình có vị mặn ướt át, cũng đang hồi tưởng về tất cả những thứ vừa làm cùng em.

Vẻ mặt đầy dục vọng, không kìm được rên rỉ.

Minjeong bước vào phòng tắm, cởi quần áo, bước vào bồn tắm, bật vòi hoa sen, để nước rửa sạch người.

Em bắt đầu rửa từ cổ, cúi đầu xuống vẫn có thể nhìn thấy vết cắn và dấu hôn trên ngực, mặc dù nhiệt độ nước rất thấp nhưng vẫn không thể giấu được trên mặt nét ửng hồng, đầu môi cũng ửng hồng, vành tai cũng đỏ bừng.

Bàn tay em dần dần xuống nơi bí mật. Minjeong cố ý bỏ qua nơi đó, nghĩ đến việc mình ở trên giường phóng đãng như vậy, còn không ngừng cầu xin chị ta chạm vào mình.

Em cũng không định nói cho Jimin biết đây là lần đầu tiên mình đạt tới cao trào, bởi vì trong mắt Jimin, em muốn mình không phải là một người phụ nữ lẳng lơ. Lần đầu tiên đạt tới cao trào nói cho chị ta biết chỉ tự rước lấy nhục, cảm nhận lần đầu tiên trong đời cũng không thấy mệt mỏi, hơn nữa đối phương còn là phụ nữ, chuyện này không có ý nghĩa gì.

Cười khổ một tiếng, cố an ủi mình như vậy.

Cảm giác tê dại nhẹ bên dưới không làm Minjeong dễ chịu hơn, sao có thể dễ dàng bỏ qua một chuyện thoái mái như vậy.

Nghe thấy tiếng vòi hoa sen bên trong, nghĩ tới Minjeong đang tắm rửa trong đó, trong lòng Jimin không nhịn được mà cảm thấy khô nóng.

Suy nghĩ lâu như vậy rồi, không bằng tự mình xem xem.

Chị dùng kẹp cá mập kẹp mái tóc dài đang buông xõa lên, cởi hết quần áo, trần truồng bước đến trước cửa phòng tắm.

Minjeong nghe thấy tiếng động bên ngoài, liếc nhìn phía sau, chợt nhìn thấy một bóng đen đã đứng ở ngoài cửa.

Muốn lấy áo choàng tắm thì đã quá muộn, chị ta đẩy cửa đi vào, hai người nhìn nhau. Em nhìn Jimin khỏa thân bước vào, chị cao khoảng 168cm, hai khối thịt trên ngực không hề nhỏ, ngực của Jimin rất đẹp, mềm mại đầy đặn, hạt đậu nhỏ phía bên trên màu hồng phấn. Mái tóc dài của chị được giữ bằng một chiếc kẹp, khiến chị ta trông có chút năng động.

Chợt nhận ra bản thân đang nhìn chằm chằm vào cơ thể người khác. Minjeong vội ngoảnh mặt đi, lại vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Jimin, nụ cười nửa miệng, khóe môi chị hơi cong lên.

"Thế nào? Minjeong. Xấu hơn em một chút, nhưng cũng tạm được nhỉ." Jimin chậm rãi bước vào, bước một chân vào bồn tắm lớn, hơi khom người xuống khiến Minjeong có thể nhìn thấy phong cảnh hấp dẫn phía bên dưới của chị.

"Tôi không biết bí thư Yu đang nói về điều gì." Mặc dù Minjeong cảm thấy xấu hổ và bối rối nhưng em vẫn cố gắng phải giả vờ thật bình tĩnh, em quay lưng về phía Jimin để tránh không cho đối phương nhìn thấy vẻ mặt của mình.

Jimin đã bước vào bồn tắm, chị từ từ đến gần Minjeong. Cảm nhận được người phía sau tiến đến, em không khỏi căng thẳng. Sau đó lưng em có một thứ mềm mại áp vào, tay của chị ta vòng qua eo em, nhẹ nhàng ôm lấy.

Minjeong thấp hơn Jimin một chút, em cảm nhận được âm thanh sột soạt phía sau, động tác cúi đầu của Jimin, còn có đôi môi mát lạnh hôn lên cổ mình.

"Đừng làm như vậy." Minjeong lạnh lùng nói

"Đừng làm như vậy?" Jimin hơi siết chặt em, nhẹ nhàng hôn lên vết đỏ trên cổ người đối diện mình.

"Chị cũng biết tôi không thích như vậy... Tôi cũng không phải là... người đồng tính, làm như vậy rất kỳ quái." Minjeong há miệng thở dốc, nhưng vẫn đem hai từ "ghê tởm" kia nuốt xuống.

Trong mắt em, Yu Jimin ngoại trừ là phó bí thư đảng ủy vô tình là ân nhân cứu mình ra, em chỉ coi Jimin là một cô gái ngỗ ngược từ thành phố xuống để trải nghiệm cuộc sống nông thôn mà thôi.

Kỳ lạ thay, em không hề muốn làm tổn thương người này bằng những lời cay nghiệt.

Vô tình được người này cứu, cũng được người này giúp đỡ, quả thật em thiếu người này một ân tình. Hiện giờ còn dùng phương thức như vậy, mặc dù bản thân Minjeong rất khó tiếp nhận, nhưng có vẻ như Jimin lại rất hài lòng với cách này.

Nếu để ý một chút, chính bản thân cũng không đẩy Jimin ra, để xảy ra loại chuyện này, em cũng có phần lớn trách nhiệm, một người không hiểu chuyện đã đành nay đến ngay cả em cũng không hiểu chuyện nữa sao?

"Mỳ ống trước khi nhúng nước cũng không biết sẽ bị cong." Jimin ghé sát lại gần bên tai Minjeong, giọng nói khàn khàn: "Đây là cái gì, cái gì?!"

Minjeong bị lời nói của chị ta làm cho không hiểu, hơi nóng từ Jimin phả vào vành tai em vừa ngứa vừa khó chịu, em quay đầu lại sốt ruột nhìn chị, có vẻ như Jimin đã thành công thực hiện được trò đùa dai của mình, chị nhanh chóng lùi người kéo giãn khoảng cách với đối phương.

Hai giây sau, Minjeong cũng phản ứng lại, vốn dĩ vết đỏ đã tiêu tan gần hết bây giờ vành tai và hai má lại ửng đỏ.

Làm sao người này có thể nói những lời đáng xấu hổ như vậy mà sắc mặt không thay đổi.

"Chị... Rốt cuộc chị là muốn cái gì?" Minjeong lập tức lấy hai tay che đi nơi riêng tư của mình, nhìn dáng vẻ bình tĩnh của người phụ nữ đang trần trụi trước mặt, không nhịn được mà lên tiếng hỏi.

"Tôi muốn cùng Minjeong..." Jimin đột nhiên dừng lại một chút, sau đó lại một lần nữa lên tiếng: "Minjeong, đoán xem tôi muốn làm cái gì?"

"Ngày đó em cho rằng tôi và em vô tình gặp nhau sao?" Jimin chậm rãi tới gần, không nhanh không chậm nói: "Tôi cứu em, đương nhiên cũng muốn lấy được một chút ưu đãi từ chỗ em."

Nếu đây đúng thật là vậy, phỏng đoán của Minjeong đã được xác minh.

"Tôi nói em rời khỏi Yangsan cũng bởi vì ý nghĩ riêng, chỉ cần nghĩ tới quả bom hẹn giờ bên cạnh em là Jisung lại khiến tôi cảm thấy không vui vẻ."

"Vốn dĩ tôi định sau khi xong việc sẽ lại tới tìm em, nhưng tôi không ngờ nó lại dễ dàng như vậy." Minjeong lùi lại một bước, lưng em dán vào vách tường lạnh lẽo phía sau mà không hề báo trước, khiến em không nhịn được mà co rúm lại.

Bản thân đã không còn đường lui, nhưng Jimin vẫn đang không ngừng tiếp cận: "Ân tình này tôi đã trả lại cho chị rồi." Trong ánh mắt của Minjeong tràn đầy kháng cự.

Nếu trước đây là tính cách thờ ơ lãnh đạm, thì lần này bản thân không nên nhượng bộ.

Jimin nắm chặt tay Minjeong, em muốn rút tay ra, nhưng lại bị chị ta giữ chặt tay lại. Jimin kéo tay em lên miệng, rút ngón giữa và ngón trỏ ra, sau đó đặt đôi môi đỏ mọng của mình lên đó, nhẹ nhàng cọ xát, để lại những vết nước bọt nho nhỏ.

Minjeong hoảng hốt muốn rút tay lại lần nữa, lại thấy Jimin há miệng, đem hai ngón tay nhét vào trong miệng. Hai ngón tay từng chút một tiến vào bên trong khoang miệng ấm áp và ẩm ướt, em còn có thể cảm nhận được chiếc lưỡi mềm mại của chị ta.

Trước vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ của Minjeong, nhân lúc đối phương còn chưa kịp phản ứng lại, Jimin đã dùng đầu lưỡi của mình đảo quanh đầu ngón tay của em, sau đó từ từ liếm từ dưới lên trên, chị luồn lưỡi mình vào đầu ngón tay của Minjeong, không ngừng khiêu khích hai ngón tay bên trong khoang miệng của mình.

Đầu óc của Minjeong rõ ràng đã bị hỏng rồi, em nhìn Jimin rút ngón tay ra khỏi miệng, mang theo một sợi chỉ bạc, sau đó từ từ hạ xuống, trước khi Minjeong kịp nhận ra thì tay em đã chạm vào một nơi ẩm ướt hơn.

"Hừm..." Jimin kéo hai ngón tay của Minjeong chạm vào nơi ẩm ướt phía bên dưới, khẽ ngâm nga.

Em cảm nhận được phía bên dưới của Jimin vừa ẩm vừa nóng, còn có một vết sưng nhỏ do tay em lướt qua, rõ ràng muốn rụt tay lại, nhưng lại vô tình chạm phải vết sưng nhỏ đó.

"A..." Jimin không khỏi ngẩng cổ lên, ánh mắt như tơ, sau đó nắm chặt ngón tay của Minjeong, đưa chúng vào sâu hơn trong cơ thể mình.

Minjeong hoảng sợ nhìn những ngón tay của mình bị đưa vào một nơi ấm hơn và hẹp hơn, nhiệt độ bên trong rất nóng, thịt mềm bên trong lao vào cắn mút ngón tay của em, ngăn không cho em rút ra.

Một tay Jimin nắm lấy tay Minjeong giữ cố định, tay còn lại chị xoa ngực em, miệng không ngừng rên rỉ: "Ưm... Tiến vào thêm chút nữa... Ha, a..."

Thị giác và thính giác của em bị ảnh hưởng rất nhiều, không nhịn được mà oán giận: "Có thể đừng như vậy được không?"

Jimin nghe những gì em nói, lực trên tay cũng thả lỏng ra một chút. Minjeong rút tay ra khỏi hành lang nhỏ hẹp nóng bỏng.

Minjeong nhìn vết nước trong suốt trên tay mình, còn chưa kịp phản ứng, Jimin tiến sát đến đè em xuống ngồi lên chiếc bàn cạnh thành bồn tắm, chị cúi đầu nhìn em, môi đỏ khẽ nói: "Vừa rồi tôi hầu hạ em, theo lý thuyết em phải hầu hạ tôi, mới coi như báo đáp ân tình." Vừa nói, chị vừa ngồi ở trên đùi Minjeong.

Nhìn thấy Jimin từng chút tiếp cận mình, Minjeong không thể không cúi đầu ngại ngùng, lắp bắp nói: "Tôi... Tôi sẽ không..."

"Ừm... Tôi biết... Không phải tôi đang dạy em đây sao?" Jimin ôm cổ Minjeong, không ngừng cọ vào phần đùi ướt đẫm của em, để lại một mảng trơn trượt.

Jimin đưa hai quả bóng mềm mại đến miệng em, sau đó nói: "Ngậm nó đi." Minjeong vô thức ngoan ngoãn há miệng, nhẹ nhàng ngậm lấy hạt đậu nhỏ phía bên trên.

"Ha ha... Em có thể mút, sau đó dùng... Dùng đầu lưỡi liếm... Ưm..." Jimin áp sát vào Minjeong, cảm nhận được em đang chậm rãi duỗi chiếc lưỡi nhỏ ra, cả người không nhịn được mà run lên khe khẽ.

Minjeong được Jimin dỗ dành, từ từ bắt chước các động tác khi chị ta trêu chọc mình, đem nó trả lại trên người Jimin.

Không thể không nói quả nhiên Kim Minjeong là một học sinh giỏi, dùng cả tay lẫn miệng, kích thích khiến Jimin run lên, dục vọng ở bụng dưới chị càng ngày càng mãnh liệt.

Chị nắm lấy tay Minjeong, sau đó ra lệnh: "Đứng lên, đừng cử động." Minjeong để chị ta nắm tay mình rồi đứng yên theo mệnh lệnh, trong miệng vẫn ngậm núm vú bên trái trên ngực của Jimin.

Jimin từ từ ngồi xuống, bên dưới đã rất ẩm ướt, trực tiếp nuốt hai ngón tay vào, thịt mềm hai bên điên cuồng quấn lấy ngón tay em. Chị không di chuyển ngay lập tức, nhưng có thể cảm nhận được cảm giác được lấp đầy.

Ôm chặt lấy Minjeong, hơi thở nặng nhọc của chị vang lên bên tai em, Minjeong cảm thấy những ngón tay của mình lần lượt từng chút một bị phía bên dưới của chị ta bóp chặt, khiến em không nhịn được mà khẽ cử động ngón tay, lần này kích thích tới mức Jimin phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều, giọng nói mềm mại tới mức tưởng như có thể vắt ra nước.

"Không phải nói em không được cử động sao?" Jimin tức giận nói. Em sửng sốt, nhìn đôi mắt đỏ hoe của Jimin, vẫn ngoan ngoãn giơ ngón tay lên, không di chuyển.

Jimin khẽ dùng sức chậm rãi nhấc chân lên, cảm nhận được ngón tay rút ra, sau đó lại ngồi xuống lấp đầy cảm giác trống rỗng ở nơi sâu nhất, chị vòng tay qua cổ Minjeong, nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên thở hổn hển, thắt lưng không ngừng vặn vẹo. Cái miệng nhỏ nhắn phía bên dưới không ngừng phun ra nuốt vào ngón tay của Minjeong, dịch nhầy trơn trượt chảy ra, thậm chí còn có bọt trắng.

Động tác vặn eo của Jimin càng lúc càng lớn, tiếng rên rỉ cũng không giống tiếng rên rỉ trầm thấp dụ dỗ Minjeong như trước đó, mà càng lúc càng cao vút: "Ưm... Ừ, a... Ha, a... Thật thoải mái... Ưm... Thật tuyệt... A, tôi sắp không chịu được nữa." Mỗi lần Jimin nâng hông lên rồi nặng nề ngồi xuống, động tác mở và đóng vào khiến chị đạt được càng nhiều khoái cảm.

"Minjeong... Ha, em... Em di chuyển tay một chút... Ưm, a... Ha, a... Chính là chỗ đó... Lên trên một chút... A a a..." Jimin run rẩy ôm chặt Minjeong, cúi đầu xuống cắn vào vai gầy của em, tiếng rên rỉ từ trong miệng chị vẫn không ngừng thoát ra.

Đột ngột Minjeong cảm nhận một dòng nước nóng chảy ra từ nơi đó, một số ít thậm chí còn chảy xuống bụng dưới của em, cảm thấy chị ta đang không ngừng ra vào, cũng biết chị sắp đạt tới cao trào.

Jimin không thể ngừng thở hổn hển bên tai em, Minjeong cũng không vội rút tay mình ra ngay mà dùng tay kia nhẹ nhàng ôm Jimin để giữ cho chị không ngã xuống, sau đó từ từ an ủi chị ta khi vẫn còn trong dư vị của cao trào.

Giống như những gì Yu Jimin đã làm với em vậy.

------
Có qua có lại cả nhà đều vui 😉

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top